[Hầu đồng ký]

Khu vực xả xì-choét, buôn chuyện, tin vỉa hè
Quỷ Cốc
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 100
Tham gia: 15:29, 09/02/15

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Quỷ Cốc »

blabla201 đã viết: 09:36, 03/07/17
Quỷ Cốc đã viết: 08:35, 03/07/17

Vậy phải làm lại thôi, tìm thầy cao tay hơn. Phần lớn ko giải được là do người cúng. Thứ nhất, ko phải là pháp sư trừ tà, mà chỉ là đồng thầy thôi. Thứ 2, các thầy biết cách trục vong nhưng lại ko hướng đc vong về đền chùa nào đó để vong tu tập, đâm ra vong sinh oán hận. Đấy thường là 2 lí do chính khi trục thất bại thôi, còn nhiều lí do lắm. Nói chung khi động đến trừ tà chả thầy nào thích cả, vì ko biết là vong sẽ giở những trò gì.
từ khi giải căn xong mình gặp tùm lum chuyện, ưa ai là tính nổi điên nhanh, chặp cái nó bt lại. chừ mình k biết tìm ai giúp nữa đây, tại mình giải thầy đồng mà k hết... mà đúng là từ khi giải xong, cả thầy đồng lẫn xác đó cũng gặp hạn nặng. bạn có thể coi giúp mình hay gth ai giup minh đc k bạn
Nhiều khả năng thầy của bạn chỉ là đồng thầy thôi chứ ko phải là pháp sư trừ tà. Bạn nhắn riêng cho mình qua fb đi, kể lại cho mình truyện của bạn, mình sẽ xem có giúp được gì ko nhé. Bạn đọc thử bài viết này và áp dụng xem, nếu thấy ok thì chắc ko cần mình phải giúp nữa:
http://bookhunterclub.com/tu-tru-ta-tin ... cach-thuc/
Và 1 phương pháp nữa ko cần phải thầy nào cả, mình sẽ trao đổi riêng trên fb.
Đầu trang

Hoanghien603
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 65
Tham gia: 20:45, 30/01/17

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Hoanghien603 »

vinhyenvinhhang đã viết: 22:14, 18/06/17
Hoanghien603 đã viết: 17:12, 12/06/17
Đọc chia sẻ của anh, em thấy cũng khá giống với mẹ em. Gia đình ngoại nhà em 2 đời xuất gia, từ khi mẹ em còn bé bà cô trụ trì chùa đã có ý định muốn mẹ em sau này xuất gia. Nhưng chắc nợ trần, duyên chưa đủ nên không đi được.
Mẹ em làm gì cũng chả bao giờ nhập tâm, nhưng văn khấn, bài cúng mẹ em thuộc làu làu. Mẹ em lúc nào cũng tư tưởng "thứ nhất tu tại gia, thứ hai tu chợ, thứ ba tu chùa", bà không đi lễ chùa nhiều nơi, trong gia đình có chuyện gì lớn thì lên chùa ngay nhà, nhờ cụ chùa tung đồng tiền để chỉ đường dẫn lối.
Nhà nội em có thờ 1 ngôi miếu nhỏ trước đây thì ở ngay nhà, nhưng sau này bán đất thành ra muốn cúng bái phải đi đường vòng xuống ngõ. Từ xưa mẹ em ngày rằm, mùng 1 vẫn hay xuống thắp hương, nhưng sau này nhà em chuyển vào Nam sinh sống có giao lại việc thờ cúng cho nhà bác họ bên nội. 10 năm sau nhà em trở về quê sống và được ông bà nội chia cho đất để xây nhà. Một đêm mẹ em mơ về ngôi nhà ngói ngay sát ngôi miếu ngày xưa gia đình em ở bị sập mái ngói, nước dột lênh láng. Đợt đấy chị gái em đang học bên Hà Nội, gọi điện về bảo cũng mơ giấc mơ y hệt thế.
Mẹ em cảm thấy không yên lòng nên xuống ngõ để xem thế nào. Ngôi miếu phần mái bị sập y như giấc mơ, mặc dù trong giấc mơ là ngôi nhà cũ. Lúc đấy nhà em cũng khó khăn về kinh tế nhưng mẹ em vẫn cố để sửa sang lại ngôi miếu. (Trước đây mẹ em bị mất con trai đầu nên cũng mù quáng mê tín, không biết tin thầy nào mà lập đàn mở phủ ở chính ngôi miếu này. Nhưng sau này được cụ chùa xin cho)
Từ lúc sửa sang lại, hàng xóm quanh đấy, có người đi làm ăn xa vô tình gặp được người chỉ cho là ngôi miếu gần nhà rất thiêng, nên từ đấy cả xóm ai ai cũng ra khấn vái. Rồi đến tai nhà nội em, nói thật nhà em được chia mảnh đất đủ để dắt xe ra vào, mà giờ cũng chẳng có giấy tờ đất dù bố em hiện tại là con trưởng, bên nội tranh giành đất cát mà anh em bất hòa. Chị em bên nội kéo nhau xuống nhòm ngó, có ý muốn ốp gạch ngôi miếu (miếu thờ mà đi ốp gạch bóng loáng -_-) và muốn kiểu tiếp quản ngôi miếu. Mẹ em không ý kiến mà đi về, rồi cuối cùng cũng chả ai sang sửa gì.
Mà mẹ em cũng rất lạ, thỉnh thoảng vô tình gặp ai đấy nhìn mặt mà bà đọc vanh vách tính cách, người nhà nhà người ta. Hỏi sao mẹ biết thì bảo cũng chả biết, tự dưng cứ bật ra khỏi miệng thôi.
Mẹ em sống rất quan tâm tới người khác, ai cũng nhiệt tình giúp đỡ, dốc lòng dốc sức, nhưng đời lắm trái ngang nên số vất vả, tủi thân.
Bản thân em cũng có chút máu mê tín trong người, coi trọng việc cúng bái trong nhà, vì đợt này mẹ em đi xa nên 1 tay em lo liệu hết. Mặc dù chưa bao giờ xem hầu đồng nhưng đọc truyện của bác Quỷ Cốc tự dưng lại thấy khá hứng thú và muốn theo dõi câu chuyện này, tại bây giờ em thấy rất nhiều người trình đồng mở phủ, lên FB chia sẻ ầm ầm, nhưng cam đoan là combo thêm bán hàng mỹ phẩm các thứ nên cảm giác tính thị trường hơi cao.

Đọc những dòng tâm sự bạn viết về mẹ, có thể nhận thấy bạn rất gần gũi và hiểu mẹ. Gia đình ngoại 2 đời xuất gia nên không có gì khó hiểu khi mẹ bạn sống rất có tâm và chu đáo với chuyện hương khói, chùa chiền. Môi trường sống trong gia đình vốn ảnh hưởng nhiều đến con cái mà. Và có lẽ những gì mẹ bạn thể hiện ở lối sống, cách đối nhân xử thế hàng ngày cũng như trong chuyện tâm linh rồi đây cũng sẽ ảnh hưởng nhiều lên bạn.

Mình tin rằng dù cuộc đời mẹ bạn còn nhiều vất vả, trái ngang nhưng với cái tâm và những điều bà đã làm được thì phần thưởng lớn nhất hiện giờ chính là sự thấu hiểu và biết ơn từ phía con cái. Sau này được nhờ cậy con cái, được an nhàn, thảnh thơi lúc về già với người làm cha làm mẹ thật ra mà nói cũng là một loại Phúc không phải ai cũng có. Mong mẹ bạn rồi sẽ có được thứ Phúc này.

Mẹ mình cũng vất vả từ sau khi lấy chồng nhưng theo một cách hơi khác . Bà hiện giờ cũng gần 70t rồi nên ngoài việc tham gia các hoạt động xa hội dành cho người cao tuổi tại Phố, Phường thì việc thờ cúng, tụng kinh tại nhà vẫn được duy trì đều đặn, ngày nào cũng ít nhất 1,2 thời.
Các thành viên trong gia đình mình không ai sa đà quá vào một tôn giáo hay tín ngưỡng nào cả. Cái gì thấy đúng, hợp lý hợp tình thì làm chứ không chạy theo các phong trào đang nở rộ ở một số đền, chùa bây giờ. Dù theo Phật, theo Thánh hay bất cứ đạo nào khác, nếu không có nhận thức tỉnh táo, đúng đắn sẽ rất dễ rơi vào trạng thái mê muội và ảo tưởng.
Hôm nay em mới có thời gian vào theo dõi tiếp, em thật sự cảm ơn những lời động viên của anh. Hiện tại cuộc sống với em gần như mới chỉ bắt đầu nên những lời ấy là động lực rất lớn để em có niềm tin về viễn cảnh tốt đẹp hơn. Cả đời người mẹ sống lấy chữ tâm cũng vì con cái, đến lượt con cái thừa hưởng phúc đức đấy để làm tròn chữ hiếu.
Cảm ơn anh, mong mọi điều an lành sẽ đến với anh!
Đầu trang

nhungzowi
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 220
Tham gia: 20:51, 13/05/14

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi nhungzowi »

Quỷ Cốc đã viết: 00:26, 03/07/17
nhungzowi đã viết: 22:25, 02/07/17 Làm nào để biết bị vong phá thớt ơi. Mình chả có gì để hỏi ngoài duyên nợ haaa
Có 1 số thầy nhìn đc vong soi ra được. Tuy nhiên trước khi đi tìm thầy thì nên xem thử xem có bị những triệu chứng này ko đã:
- mơ thấy quan hệ với người khác, hoặc thường mơ về 1 ai đó ko nhìn rõ nhưng có thể chắc đó chỉ là 1 người
- hay cáu bẳn với ng yêu, với người thường thì vui vẻ bình thường, thậm chí lúc tán tỉnh cũng ko sao nhưng yêu nhau rồi là có vấn đề. Cáu ở đây là đang yệ đang lành tự nhiên nổi đóa lên, chuyện ko có gì mà tự mình có cơn giận ko kìm chế đc chẳng hạn.
- hay buồn ngủ bất chợt vào ban ngày hoặc mất ngủ về đêm, nếu do sinh hoạt ko điều độ thì ko tính nhé. Cái kiểu buồn ngủ này là mí mắt nó sụp xuống bất chợt ko đỡ đc ấy.
- sắp úp sọt đc ai đó, tưởng thành đôi đến nơi rồi thì tự nhiên hỏng, đối phương quay sang cho mình vào friend zone hoặc quay ngoắt 1 cách khó hiểu.

Ngoài ra thì ế có thể do nhiều nguyên nhân khác nữa, do kén quá, do ngoại hình xấu, do vô duyên, rất nhiều lý do trước khi đổ cho tâm linh =)) thậm chí do môi trường tiếp xúc nữa, cả ngày chỉ có đi làm xong về, mà ở chỗ làm cũng ko tia đc anh nào, hoặc rúc trong phòng suốt thì ế là đúng roài, vong veo gì ở đây =))
Thế méo phải mềnh bị vong theo rồi . Kiểu này là do vô duyên quá thể chứ vong viếc rì :))
Đầu trang

Quỷ Cốc
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 100
Tham gia: 15:29, 09/02/15

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Quỷ Cốc »

nhungzowi đã viết: 16:04, 03/07/17 Thế méo phải mềnh bị vong theo rồi . Kiểu này là do vô duyên quá thể chứ vong viếc rì :))
Hay do kén quá ;;)
Đầu trang

blabla201
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 338
Tham gia: 10:50, 18/05/13

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi blabla201 »

Quỷ Cốc đã viết: 11:44, 03/07/17
blabla201 đã viết: 09:36, 03/07/17
Quỷ Cốc đã viết: 08:35, 03/07/17

Vậy phải làm lại thôi, tìm thầy cao tay hơn. Phần lớn ko giải được là do người cúng. Thứ nhất, ko phải là pháp sư trừ tà, mà chỉ là đồng thầy thôi. Thứ 2, các thầy biết cách trục vong nhưng lại ko hướng đc vong về đền chùa nào đó để vong tu tập, đâm ra vong sinh oán hận. Đấy thường là 2 lí do chính khi trục thất bại thôi, còn nhiều lí do lắm. Nói chung khi động đến trừ tà chả thầy nào thích cả, vì ko biết là vong sẽ giở những trò gì.
từ khi giải căn xong mình gặp tùm lum chuyện, ưa ai là tính nổi điên nhanh, chặp cái nó bt lại. chừ mình k biết tìm ai giúp nữa đây, tại mình giải thầy đồng mà k hết... mà đúng là từ khi giải xong, cả thầy đồng lẫn xác đó cũng gặp hạn nặng. bạn có thể coi giúp mình hay gth ai giup minh đc k bạn
Nhiều khả năng thầy của bạn chỉ là đồng thầy thôi chứ ko phải là pháp sư trừ tà. Bạn nhắn riêng cho mình qua fb đi, kể lại cho mình truyện của bạn, mình sẽ xem có giúp được gì ko nhé. Bạn đọc thử bài viết này và áp dụng xem, nếu thấy ok thì chắc ko cần mình phải giúp nữa:
http://bookhunterclub.com/tu-tru-ta-tin ... cach-thuc/
Và 1 phương pháp nữa ko cần phải thầy nào cả, mình sẽ trao đổi riêng trên fb.
nt cho bạn chỗ fb page hay nt trên lyso này bạn. bạn có ở sài gòn k, bạn xem giúp mình trực tiếp đc k
Từ khi mình giải căn xong tới g người mình như bị hút hết năng lượng, đi hỏi chỗ đồng thầy khác, chỗ nào cũng kiu mình bị căn, có chỗ thì nói mình giải chưa hết, có cái ông thầy đó thì bắt mạch cũng xác định là mình giải chưa hết, mình có hỏi giải cho mình thì người ta sợ mang họa nên chả giải, lúc mà thầy đó bắt mạch có nói tiếng j đó với người nào đó kiu mình bị ông mô dữ lắm, người dân tộc :))... tóm lại mình cũng dùng nhiều pp như đi chùa đọc kinh, rúc chuông 1 thời gian mà k hết, tự mình có thể cảm nhận đc, mà gần đây lại mơ thấy người nào đó to con cầm bịch thịt heo quay ra mắt bố mẹ mình nữa :((
Đầu trang

Quỷ Cốc
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 100
Tham gia: 15:29, 09/02/15

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Quỷ Cốc »

blabla201 đã viết: 18:17, 03/07/17
nt cho bạn chỗ fb page hay nt trên lyso này bạn. bạn có ở sài gòn k, bạn xem giúp mình trực tiếp đc k
Từ khi mình giải căn xong tới g người mình như bị hút hết năng lượng, đi hỏi chỗ đồng thầy khác, chỗ nào cũng kiu mình bị căn, có chỗ thì nói mình giải chưa hết, có cái ông thầy đó thì bắt mạch cũng xác định là mình giải chưa hết, mình có hỏi giải cho mình thì người ta sợ mang họa nên chả giải, lúc mà thầy đó bắt mạch có nói tiếng j đó với người nào đó kiu mình bị ông mô dữ lắm, người dân tộc :))... tóm lại mình cũng dùng nhiều pp như đi chùa đọc kinh, rúc chuông 1 thời gian mà k hết, tự mình có thể cảm nhận đc, mà gần đây lại mơ thấy người nào đó to con cầm bịch thịt heo quay ra mắt bố mẹ mình nữa :((
Ghê nha, cầm mỗi bịch thịt heo quay mà được cô vợ hả =)) bạn nhắn mình qua fb page đi, vì trên này lượng tin nhắn inbox có hạn.
Đầu trang

nhungzowi
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 220
Tham gia: 20:51, 13/05/14

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi nhungzowi »

Quỷ Cốc đã viết: 16:49, 03/07/17
nhungzowi đã viết: 16:04, 03/07/17 Thế méo phải mềnh bị vong theo rồi . Kiểu này là do vô duyên quá thể chứ vong viếc rì :))
Hay do kén quá ;;)
K chế ạ dễ tính loại một. Haaa. Số nó kỵ zai như kiểu kỵ tiền ý. :))
Đầu trang

Stranger0127
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 211
Tham gia: 21:27, 05/02/17

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Stranger0127 »

Quỷ Cốc đã viết: 15:46, 02/07/17
Stranger0127 đã viết: 21:48, 28/06/17
nhungzowi đã viết: 12:51, 28/06/17 Thế nhờ xem bên này luôn nhé
Bên này thớt bận viết ký sự, chắc hok xem được rồi bạn ơi
Thật hok ngờ thớt đăng đàn trải chiếu xem quẻ cả tỉ năm trước rồi, chúng ta đã đến muộn
Các bợn vẫn có thể hỏi được mình mà, tốt nhất là pm bên fb, nhưng nếu hỏi về tình duyên thì mình ko xem đâu. Tình củm là cái duyên nợ, các bợn có đi cúng bái mãi thì cũng thế mà thôi, trừ phi bị vong theo phá thì nó lại là chuyện vong ám, lại khác. Thường thì mình sẽ chỉ xem cho những vấn đề như của một nhân vật mình nhắc đến cuối bài này thôi, nên hãy gắng đọc đến cuối bài nha =))

----------------------------------------------

Hai anh hầu dâng lâp tức phối hợp, một người cất khăn, một người tháo vòng cổ, người kia gỡ trâm cài tóc, người này tháo hoa tai, một người gỡ khăn vấn, người kia tháo nút áo, thay trang phục ngay tại sập hầu. Bộ lót màu trắng mặc trong là để mỗi lần thay trang phục như thế này trong giá hầu, anh Phải lấy từ sấp áo giấu ở đâu ra một bộ khăn áo màu đỏ, tay anh vừa đặt chiếc khăn vành lên đầu thầy thì anh Trái đã chỉnh lại búi tóc. Đồng chí Phải đính thêm lên vành khăn một dải chữ, đồng chí Trái rút đâu ra một chiếc trâm cài lên búi tóc thầy. Tôi cũng chẳng biết mình ngồi chịu lễ hầu hay là đang ngồi xem hai đồng chí này biểu diễn nữa, tay một anh đang sửa lại từng nếp vành khăn cực kì tỉ mẩn và nhanh thoăn thoắt, người kia lấy bộ áo màu đỏ rũ phẳng, ném một bên ống tay sang cho bạn hầu dâng, anh Trái bắt lấy ống tay áo đồng thời khéo léo nâng đuôi mũ lên tránh, hai người căng ngang chiếc áo, tôi thấy thầy chỉ việc xỏ tay vào, tất cả chỉ diễn ra trong một nốt nhạc :v khửu tay thầy nâng lên, lập tức anh Phải lôi đâu ra được một cái kê tay cho thầy - bây giờ là đức ông đã nhập về - gối tay. Quần áo trang phục đã được chỉnh trang gọn gàng, đai tay, đai chân và giầy cũng đã được mang, tiếng nhạc từ cung văn vẫn réo rắt.

Thầy - đức thánh Trần - đập tay mạnh xuống ghế tựa tay, nhạc cung văn chuyển làn điệu, thầy chống tay đứng dậy, một anh hầu dâng lên ngay một dải khăn vàng, cầm dải khăn buộc thắt vào cổ, bên cung văn lập tức hát xướng:
"Trần thế biết tay .. oai gia trần thế biết tay
Ngự lên đồng tử .. phúc dày nhân giân cứu đâu nơi đấy bình an
Nơi đấy bình an, cứu đâu nơi đấy bình an ..."
Tôn giáo nào cũng có một vị chuyên về trừ tà, Đức Thánh Trần chính là người chuyên trừ tà chữa bệnh trong đạo Mẫu. Dải khăn của thầy đã được buộc thành đai lưng, hai anh hầu dâng liền dâng lên nén hương bọc trong tấm khăn vàng, thầy lùi lại hai bước, tiến lên ba bước quỳ gối hướng về hương án vái chào. Hai anh hầu dâng, một người đưa lên một bó hương đang cháy rực, một người dâng lên một mâm sớ để chứng. Mỗi lần thầy quỳ xuống, một anh hầu dâng lại khéo léo đỡ hộ đuôi áo, túm lại xem 2 bác hầu dâng này "biểu diễn" thì chỉ có mê li lun :v mình rất thích những người như vậy, trong bất kì lĩnh vực nào mà bạn có thích thì bạn cũng nên thật "chuyên nghiệp" về việc đó.

Bỗng nhiên thầy chỉ vào tôi đang ngồi trong góc chắp tay chịu lễ :v Mặt mày ngơ ngác, tôi đang ko hiểu "Ngài" muốn tôi làm gì. Các "diễn viên quần chúng" ngồi xung quanh liền nhắc bài, tôi vội bò lên chịu lễ. Mọi hoạt động biểu cảm gương mặt của thầy đều được tôi quan sát qua một tấm gương lớn đặt trước sập hầu. Do nguồn gốc cũng được pha trộn cả từ đạo giáo nên tấm gương này cũng là ý tưởng từ gương bát quái mà ra. Tôi khoanh chân ngồi trước tấm gương lớn, một anh hầu dâng bê lên một mâm lễ, một anh thì đưa "Ngài" chiếc khăn phủ trùm kín mặt tôi, mâm lễ được đặt ngay lên đầu. Chỉ nghe thấy cung văn xướng lên một đoạn nhạc
"Ông về tấu gói .. chua phê rành rành
Phê cho đệ tử trường sinh"
Sau đó có vẻ như là màn chữa bệnh và trừ tà. "Ngài" cầm bó hương huơ nóng tay và huơ qua mặt tôi. Anh hầu dâng ra hiệu tôi lấy tay xoa đều khắp mặt. "Ngài" cầm một chén rượu nhấp môi, sau đó bảo tôi uống, đồng thời dùng tay vỗ mạnh và day vào lưng, vai và ngực tôi. Tôi vái tạ về phía ban thờ và lui xuống một góc lại chắp tay chịu lễ.

Giờ là đến màn múa cờ và múa đao. Anh hầu dâng đưa lên một cây cờ ngũ sắc, "Ngài" bắt đầu múa cờ. Chiếu hầu hơi hẹp, tôi ngồi nép vào một góc mà mấy lần xém bị "Ngài" quẹt cho một cờ vào mẹt :v Nhạc đổi điệu, tiếng trống gõ nổi lên dồn dập như ra trận, cung văn ko hát nữa, thằng ku thổi sao tôi nhìn cái túi sáo của nó phải hơn chục loại, trước mặt là cái màn hình điện thoại thấy nó đang bắt pokemon :v Bất ngờ "Ngài" múa một vòng cuộn gọn lá cờ lại và giao cho tôi.

Anh hầu dâng lại dâng lên đại đao. Tôi ngồi rung đùi nghĩ chắc mẩm tí lại được trao cho thanh đại đao kia đây, thì thấy "Ngài" chả ngó gì đến mình, chỉ thấy múa xong là ném cho anh Trái bắt lấy cất đi, anh Phải moi đâu ra một cái ghế phủ khăn đỏ để "Ngài" ngồi. Mỗi lần "Ngài" đưa chén lên uống, hai anh hầu dâng nhất loạt xòe quạt che. Sau khoảng ba lần nhấp rượu và vài hơi thuốc thì cung văn ngừng hát, "Ngài" bắt đầu phán:
"Hưng Đạo Đại Vương ta giáng đền giáng phủ ah..
Đức Ông ta giáng ngự đầu đồng ghế quan thầy họ Nguyễn ah..
Giáng ngự bản đàn chứng tâm chứng lễ cho các gia các chủ, các đệ tử con nhang thành tâm tiến lễ cửa Đức Ông ta haa.."
Ở dưới nhất loạt dạ ran "Tạ quan"
"Nay ông về ban khen ban thưởng ban tài tiếp lộc cho các gia các chủ, các lính các ghế haa.."
"Dạ tạ quan" - những người ngồi dự hầu lại nhất loạt tạ.
"Tiếp tài tiếp lộc nay dẹp âm dẹp dương, dẹp đường dẹp chợ, quyền ông phép ông haa"
"Dạ tạ quan"
"Ông độ cho các gia, các chủ nhà nào cũng có phúc haa.. có hạn giải hạn có xung giải xung, tống ách trừ tà, tai qua nạn khỏi, công danh sự nghiệp cầu đâu được đó haa.. "
"Dạ tạ quan"
"Ban khen ban thưởng ghế họ Nguyễn quan thầy, cho cao tay ấn, cho giỏi tay quyết, cứu người khổ, độ người mê, cứu đâu được đó haa.. Nay ông về tiếp tài tiếp lộc bách gia trăm họ cầu cho quốc thái dân an thiên hạ thái bình, gia đình được hạnh phúc haa.. " - Dứt lời thì tiếng đàn nguyệt lại vang lên kèm với giọng hát chầu văn. Một anh hầu dâng lên một chiếc đĩa, "Ngài" cho vào đó một tờ tiền lộc và chỉ đích danh má mì đang ngồi phía dưới của tôi để ban cho. Má mì vội vàng tạ ơn lui xuống.

"Ngài" ngồi nghe chầu văn thêm một lúc, sau đó phủ tấm khăn lên trùm kín đầu và múa tay ra hiệu, bên cung văn đang hát dở tới đoạn nào đó thì lập tức dừng lại và hát "Thánh giá hồi cung", kết thúc đầy đủ một lần mở khăn. Cung văn réo rắt hát lên:
"Đời Trần thị mở mang Nam Hải yh ahh ... đức ông Đệ Tam dòng dõi kim chi yh ahh..."
Thấy thầy lại múa tay ra hiệu, cung văn lại chuyển hát "Thánh giá hồi cung". Cũng giống như Tam Tòa Thánh Mẫu, lần này đức Đệ Tam của phủ Trần Triều cũng ko về nhập đàn, tính ra thì ko phải giá nào cũng phải hầu như vừa rồi. Tiếp đến là các giá đức ông, là con trai của Hưng Đạo đại vương, rồi giá các Thánh Cô, Thánh Cậu, người thì múa kiếm, người múa cờ. Tôi nhớ trong lịch sử có một tích về con trai thứ ba của Hưng Đạo Vương bị ngài giận, tích này ko biết cụ thể đúng sai ra sao? Và tại sao đức Đệ Tam vẫn được thờ và hầu như vậy?

Cha của Hưng Đạo Vương là Trần Liễu, anh trai của vua Trần Thái Tông, vua nhà Trần lúc bấy giờ. Trần Thái Tông lấy Lý Chiêu Hoàng, còn Trần Liễu lấy Thuận Thiên công chúa, là chị của Lý Chiêu Hoàng, túm lại là hai anh em lấy hai chị em. Trong khi Thuận Thiên công chúa đã có thai với Trần Liễu thì Trần Thái Tông và Lý Chiêu Hoàng cưới nhau đã lâu vẫn ko có thai, Trần Thủ Độ nắm thực quyền ép Trần Liễu phải nhường người vợ đang mang thai cho em mình, nên Trần Liễu ôm hận từ đấy. Thậm chí trước khi chết, Trần Liễu còn dặn lại với Hưng Đạo Vương rằng: "Con ko vì cha lấy được thiên hạ, thì cha chết dưới suối vàng cũng ko nhắm được mắt". Nhưng Hưng Đạo Vương nghe vậy chứ ko cho là phải. Ngài đem lời cha trăn chối này để thử lòng thuộc hạ và các con, thì duy có đức Đệ Tam là nói nên làm theo. Hưng Đạo Vương giận lắm định giết, may có người ngăn.

Tôi có một lần được ban kiếm nữa ở bên phủ nhà Trần. Hóa ra ko phải ai hầu cũng được ban cờ ban kiếm như thế :v sau buổi hầu thầy bảo với mẹ tôi là "các quan ban cho nó đấy chứ ko phải chị đâu". Khoảng hơn ba tiếng hầu xong bên nhà Trần, mọi người tạm nghỉ vào ăn uống. Thầy dặn tôi tắm rửa sạch sẽ vệ sinh cẩn thận chiều nay còn lên hầu. Trong thâm tâm tôi vẫn mong sẽ chỉ phải ngồi chắp tay chịu lễ như hồi sáng thôi =)) Có người thì cứ khuyên: "Ăn rau dưa thôi, đừng ăn mặn chiều nay còn hầu .."
Tôi nghe xong bảo:
"Cháu thấy nhà Thánh ăn mặn mà bác, mâm cúng có cả cái thủ lợn cơ mà" - xong gắp ngay miếng thịt gà trước mặt làm bà ấy tí nghẹn. Phải nói là sau khi dự xong buổi hầu nhà Trần này tôi mới thấm thía, mỗi nơi một kiểu hầu, chẳng biết đường nào mà lần, thế này mà cứ đòi là phải được công nhận này nọ, chắc còn lâu. Trên mạng có người viết là hầu nhà Trần mà hầu Đức Đại Vương thì ko được múa đao múa kiếm từ hè trở đi, mà tôi thì hầu sau hè lại vẫn thấy thầy múa đao ầm ầm :v chả hiểu ... Rồi ông này ông nọ về là phải xiên lình (lấy que xiên ngang qua hai má) các thứ các thứ .. mà cũng chả thấy thầy làm gì, đúng là mỗi người một phách, hèn gì ông cậu mình bảo mọi việc đều do thanh đồng tự quy định hết :v Trên mạng thì viết là bên nhà Trần ko phải giả mã, trong khi thầy bảo, số mã tôi trả bên nhà Trần nhiều gấp 10 lần người khác, bình thường mỗi người chỉ trả khoảng bốn vạn mã, còn tôi tới gần 50 vạn, ko biết thầy lấy con số đấy ở đâu ra.

Ko biết đúng sai thế nào, nhưng ngay từ sau khi được gọi lên chữa bệnh và trừ tà lúc thầy hầu Đức Thánh Trần thì người tôi đã cảm giác lâng lâng nhẹ bớt rồi. Thầy bảo: "Chiều hầu nốt bên Tứ Phủ đi là biết, đảm bảo người nhẹ nhàng thoải mái luôn". Trong lòng tôi còn đang phân vân rất nhiều việc, giờ còn thêm một câu hỏi to đùng nữa, ko biết thầy "nhận lệnh" từ Thánh kiểu gì để biết từ số lượng mã tôi trả, rồi còn trao cờ trao kiếm?

Đến đầu giờ chiều, cả đoàn kéo nhau sang ban thờ Tứ Phủ. Thầy bắt đầu vấn hầu với Tam tòa Chúa Bói, chúa Đệ Nhất Tây Thiên, chúa Nguyệt Hồ, chúa Lâm Thao. Mỗi giá chúa là một lần mở khăn, thay trang phục, về ban lộc, chứng lễ cho tôi, ko có màn chữa bệnh, nhưng có màn tung tiền :v tung cả hoa quả. Rồi lần lượt từng giá Chầu Bà, là những người trực tiếp phục vụ cho các Thánh Mẫu, rồi giá Ngũ vị tôn quan, giá các ông Hoàng, giá các cô các cậu. Tôi còn một lần nữa được ban cờ ở bên Tứ Phủ.

Giá của Ngũ vị tôn quan, mỗi "Ngài" đều gọi tôi lên đội lễ, chứng sớ, chứng hình nhân, khoác áo cho. Hai anh hầu dâng đưa lên một khay sớ, "Ngài" cầm bó hương to đang cháy đưa lên chứng, cung văn làn điệu thay đổi theo từng hành động:
"Văn sớ dâng lên ... quan về tâu đối yh ahh .. chép biên rõ ràng, phê cho đệ tử trường sinh"
Khi mâm vàng mã được dâng lên, cung văn lại chuyển giọng:
"Vàng mã kim ngân dâng lên trình quan Đệ Nhất
Chứng quả đàn duyên, quan về đồng chứng quả đàn duyên ...
Sau quan chứng lễ, chứng tâm lòng thành độ cho tín chủ bình an"
Từng món đồ được dâng lên cùng sớ, gương, quạt, dao, và quan trọng nhất là một quả trứng. Bốn vị quan đầu tiên từ Đệ Nhất đến Đệ Tứ cho bốn quả trứng. Sau buổi lễ về, những vật dụng này thanh đồng có thể chia cho người nhà dùng, nhưng riêng bốn quả trứng thì phải ăn một mình, để các ngài "soi trứng soi lòng". Cung văn vẫn tiếp tục theo từng hành động của "Ngài":
"36 nan xương, quạt ngà 36 nan xương
Quan cầm lên quạt, lại thương thanh đồng quạt cho mát dạ hảo tâm
Lấy trên thiên đình, sổ này lấy trên thiên đình
Ghi tên đệ tử độ cho phúc đẳng hà sa
Dao kéo cầm tay, thần tiên dao kéo cầm tay
Cắt dây âm phủ, rũ tội trần gian ..."

"Ngài" cầm quả trứng được gói bọc đẹp đẽ lên:
Lại nở ra rồng, trứng rồng lại nở ra rồng
Chồi thông rậm rạp bốn mùa phẳng lặng cái quan"
Nhớ đến món trứng này lòng căm thù lại dâng lên >"< thầy bảo muốn ăn kiểu gì thì ăn, nhưng phải ăn một mình. Tôi định về luộc xong ăn dần, vì tôi rất ghét món trứng, bất kể luộc hay tráng kiểu gì cũng ghét, nên tôi chọn luộc để ăn cho nó ít. Ai dè người tính ko bằng trời tính, bà già mình ụp cả 4 quả vào một chảo cơm rang to đùng ăn mãi méo hết >.< phải ăn một mình cả chảo, ăn cmn 2 bữa mới trôi được hết chảo cơm, bó tay.

Đến khi thầy hầu xong tất cả mọi thứ thì cũng đã 5h chiều. Thầy vẫy tôi lên chiếu hầu, phần căng nhất bắt đầu =)) Thầy thủ thỉ:
"Con xem rõ thầy hầu chưa? Giờ con cứ làm theo nhé" - ơh thầy ơi :o .. làm theo thế nào bây giờ, cứu con :v tôi tí thì buột mồm nói ra. Mặc dù nghĩ thế nhưng trong lòng tôi lúc đó lại cực kì tĩnh lặng. Ko biết có phải vì ngồi chịu lễ lâu quá mà cảm xúc bị chai sạn ít nhiều, hay vì không khí xung quanh tự nhiên khiến tôi cảm thấy lên hầu, lên múa là một việc bình thường như bao việc khác, một việc mà mình sẽ phải làm, ko né tránh.

Từ hồi mới về, tôi tình cờ phát hiện mình có khả năng truyền năng lượng, chưa dám nói là chữa được bệnh gì, nhưng thử nghiệm trên chính người thân trong nhà thì thấy có vẻ hiệu quả. Bà già bị một bệnh rất quái, cứ đi ra ngoài dính vài hạt mưa, hoặc tí nắng, tí gió về là ốm vật ra. Đi khám tây y xét nghiệm mọi chỉ số đều đẹp, còn đông y thì bảo rằng cơ địa người rất dễ nhiễm cảm do huyệt khỉ mẹ gì đó, rất nhiều người bị như vậy chứ ko riêng mẹ tôi. Vậy mà cứ đặt tay lên đầu bả khoảng nửa tiếng thì bả khỏe re trong khoảng 3 ngày, đi nắng đi mưa, tắm nước lạnh tất tật đều ngon lành, nhưng sau 3 ngày hình như năng lượng hết nên lại lăn ra ốm. Sau một thời gian tìm hiểu thì có vẻ như năng lượng này gần giống như nhân điện.

Đọc đến đây chắc nhiều người nghĩ, lão này lại chém :v nhưng những ai đã tiếp xúc với nhân điện chắc chắn sẽ hiểu lời tôi nói. Và sở dĩ kể dài dòng vậy vì nó cũng liên quan đến quyết định ra hầu của tôi.

Trước đây mẹ tôi cũng được một số người truyền nhân điện cho. Cũng khỏe được vài ngày sau đó khi hết "điện" lại yếu trở lại. Có một cậu nhân điện chạm tay vào người mẹ tôi xong rụt lại ngay rồi nói:
"Người bác nhiều chược quá"
"Chược là gì hả cháu?"
"Chược theo cháu hiểu là vong, là khí âm, tóm lại là năng lượng xấu. Nên khi bác đi đám ma hoặc đi ra nghĩa địa tảo mộ về, bác rất dễ bị nhiễm chược, vì khí âm nó bám theo người" - điều này bà già xác nhận đúng, mỗi lần đi lên thăm mộ về là cạo gió cả ngày mới hết. Còn tôi, khi truyền năng lượng cho người nhà (tôi ko chỉ thử truyền cho mỗi mẹ) thì cảm giác như có gì đó được hút ra từ người họ, thông qua lòng bàn tay trú ngụ lại trong tay tôi. Có lần "vật thể lạ" đó lao vút qua lòng bàn tay lên tận vai làm tôi đau rút, có lần thì nó "cư trú" ở khớp ngón tay khiến tôi ko gập được các khớp ngón tay lại. Nhưng chỉ sau vài giờ, lâu nhất là vài ngày là tôi cảm thấy cơ thể lại như bình thường. Tuy nhiên, nhân điện thì người ta phải tập luyện rất nhiều, còn tôi thì chẳng tập tành gì. Tôi từng cùng truyền năng lượng cho mẹ với một cao thủ nhân điện, cảm giác rõ từng đợt năng lượng ấm nóng từ phía cao thủ kia truyền đến lòng bàn tay tôi, nên tôi có thể khẳng định nhân điện là có thật. Những cao thủ nhân điện còn có thể truyền điện từ xa, đôi khi chỉ cần họ nghĩ về bạn, qua một cuộc điện thoại hoặc một tấm ảnh. Và bạn sẽ ngạc nhiên khi biết những người học nhân điện này ko phải bệnh nhân từ trại tâm thần ra, mà một số người còn là những bác sĩ, những tay doanh nhân rất máu mặt và thành công.

Trước hôm quyết định ra hầu, sau khi vừa truyền năng lượng cho người nhà thì tay trái tôi nổi lên một đường chỉ tay mới, gồm toàn những hình như bốn hình vuông ghép lại, đỏ hằn lên, chạy ngang lòng bàn tay. Nhìn những hình vuông đấy tôi lại nhớ đến Mây thần bài, cô xem bài cho tôi lúc mới về nước, cô xem cả chỉ tay. Lúc lật tay tôi ra, cô bảo:
"Vì cháu là người có tìm hiểu nên cô phải giải thích cho cháu rõ ràng như thế này, trên tay cháu ngay giữa lòng bàn tay có bốn hình vuông này là dấu hiệu quá rõ ràng của Tứ Phủ rồi ..." - nói xong cô dùng bút vẽ theo chỉ tay của tôi ra đúng 4 hình vuông mà bình thường tôi nhìn vang chắc chẳng bao giờ để ý. Giờ nhìn thấy đường chỉ tay mới này, tôi lập tức hiểu rằng tất cả những khả năng của mình, đều được cho để phụng sự Thánh, hoặc để giúp nhà Thánh làm một việc gì đó, nên tôi quyết định ra hầu. Và tôi cũng ko phải người duy nhất. Thu thánh nữ nghe xong bảo:
"Anh giống ông em rôi, ông nội em tự nhiên sau một đêm, trên tay hiện đầy chữ nho"

Bắt đầu lên hầu cũng giống thầy, từ giá của Tam Tòa Chúa Bói trước. Các anh hầu dâng bắt đầu phủ chiếc khăn lên trùm kín mặt tôi. Cung văn bắt đầu hát:
"Cung thỉnh mời .. Tây Thiên Đệ Nhất yh ahh.. giáng lâm xuống bản đền ..."
Giọng anh hầu dâng ghé sát tai tôi hỏi:
"Có phải Chúa Tây Thiên koooo?" - lão phải nói làm sao cho vừa đủ tôi nghe thấy, lại vừa ko ai nghe thấy, trong cái tình cảnh âm thanh lộn xộn, cái loa của cung văn kè sát ngay bên cạnh. Tôi lập tức hiểu ý và tung khăn. Hai hầu dâng lập tức thay y phục cho tôi. Cung văn réo rắt:
"Đinh Lý yh ahh .. Trần Lê .. sắc phong Thượng Đẳng thần .."
Từng món đồ được "đắp" lên khéo léo và nhanh chóng, thoáng chốc tôi đã ở trong trang phục Chúa Tây Thiên áo đỏ, mũ vành cài cả trâm nữa mới gớm chứ :v Nhạc đổi điệu réo rắt giục tôi đứng lên múa. Thằng ku thổi sáo bắt pikachu kia móc đâu ra một loại nghe như tiếng khèn của người dân tộc và tiếng kèn lá, công nhận thằng này siêu. Cầm quạt che đứng dậy tôi bắt đầu múa vụng về =)) mọi người ở dưới đều vỗ tay bắt nhịp, ánh mắt tôi nhìn quanh, định múa quay lưng lại thì anh hầu dâng vội vàng kéo váy lại nhắc :v "Ấy ko được quay lưng lại với ban thờ". Tôi nghe theo tiếng nhạc cung văn hát, thấy tròn được một vài đoạn thì vội vàng quay lại muốn ngồi xuống, thì anh hầu dâng lập tức đưa tôi bó hương cháy đùng đùng và tịch thu lại cái quạt =)) Bên cung văn hát:
"Đêm đêm đốt đuốc đi rừng .. Xa nghe tiếng hót chim rừng gọi nhau .. Lên trên ngàn lắm quả nhiều hoa ýhh ahh .."
Vậy là tôi cầm "bó đuốc" múa tiếp :v phía dưới lại hò reo vui vẻ theo điệu nhạc, vỗ tay cổ vũ cho tôi. Chắc mọi người biết thanh đồng lần đầu ra hầu nên ai nấy đều rất .. thông cảm =))

Khi tôi đưa lại "bó đuốc" thì được nhét một sập tiền vào tay, nói thật từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới có người nhét cho tôi tập tiền dày thế rồi bảo ném đi :v mọi khi giữ tiền chặt lắm nhưng ko hiểu sao hôm đấy ném sạch. Rồi "Thánh" cũng ngồi xuống nhâm nhi trà, nghe chầu văn ... Chao ôi sao cái tiếng hát "Thánh giá hồi cung" nó lại hay đến vậy =))

Lần lượt từng giá một, đến giá Ngũ Vị Tôn Quan thì ko pphairnhayr, mà múa kiếm, múa cờ. Các anh hầu dâng bên cạnh đều nhắc nhở tôi từng chút một, thậm chí cả lùi lại, tiến lên vái chào như thế nào. Rồi tôi cũng dần dần quen, mấy anh hầu dâng nói nhỏ: "sao múa như hết hơi thế ...", nhân lúc thay áo, thầy cũng nói nhỏ: "con múa lâu lên một chút, con càng nhảy ở trên sập hầu lâu thì người con càng nhẹ nhàng ...".

Thầy còn xuống nói nhỏ với mẹ tôi:
"May quá nó chịu múa em ạ" =)) - "nhiều người lên đến đây, trước lúc lên múa rồi mà cuối cùng ko chịu múa, thế là bỏ dở cả một đàn lễ ..." - Tất nhiên phần nguy hại của việc ko chịu múa thì khỏi phải nói rồi.

Đến giá các cô, thầy cầm nguyên hộp trang điểm lên sập làm tôi hốt hoảng:
"Ôi thầy ơi, con ko đánh son đâu"
"Yên! Đánh lên một tí cho nó đẹp" - xong ko để cho mình phản ứng, thầy bắt đầu đánh son phấn cho mình - "trang điểm nhạt thôi, ít thì cũng phải che bớt râu đi chứ" =)) Các giá hầu trôi qua dần, đến khi xong giá cuối là giá cậu thì cũng gần 11h. Mọi người còn ở lại dọn dẹp, tôi và Thu thánh nữ xin phép về trước cho kịp về Hà Nội. Tôi đi một vòng cảm ơn mọi người, thầy nắm chặt tay tôi nói:
"Yên tâm, từ giờ người ngợm sẽ nhẹ bớt, công việc sẽ ổn định, rồi để thầy tìm cho cô nào ngoan ngoãn thầy giới thiệu cho" - thầy hiểu ý con thế =)) Hai anh hầu dâng ra nói với mẹ tôi: "Hầu lần đầu mà đẹp lắm. Chứ bọn tôi nói thật với chị là nhiều khi gặp người nào hầu chán còn chẳng muốn làm cho cơ :v" - mình cũng biết hai bác ấy động viên mình thôi. Quan trọng là ra hầu được, còn xấu đẹp chỉ là chuyện phụ.

Thu thánh nữ lúc tôi hầu xong, ra chúc mừng rồi nói:
"Mừng là anh ko phạm cái lỗi gì, chứ em biết có bà hứng chí lên rồi cho cả thanh kiếm lên ban thờ, năm đấy bà ý mất phải vài tỉ" - nghĩ bụng, giờ tao chỉ có mất cái dép lào thôi chứ moi đâu ra được vài tỉ mà mất. Trong đầu tôi hiện lên giấu hỏi to tướng: Thế sao ko thấy Thánh về cho mình biết nhỉ? Thế giá nào hầu, giá nào bỏ, cũng toàn thấy mấy anh hầu dâng nhắc mình theo lệnh của thầy, lỡ có giá nào về mà mình bỏ thì làm thế nào? Vừa mở mồm ra hỏi Thu thánh nữ:
"Sao anh ko thấy bị nhập nhỉ?" - và nó cho một tràng ...
"Đấyyyyyy em biết ngay, em chỉ mong nhập cho anh lăn cu đơ ra đấy cho anh tin sái cổ đi thì thôi. Mình là đồng tỉnh mà, ko phải đồng mê, ko sao đâu anh. Như em hầu là em sẽ thấy hẳn mấy bà chúa bói đang ngồi ở đấy cơ, túm lại là em phải gần như là thầy ý. Mà mỗi lần thánh về cũng ít thôi ko lâu đâu. Nhưng cái chuyện trao cờ trao kiếm rồi giá nào hầu, giá nào ko hầu, là thầy cũng được các ngài nói cho trực tiếp đấy nên anh yên tâm đi".

Lễ trình đồng mở phủ của tôi kết thúc tốt đẹp. Sáng hôm sau trong lúc thiu thiu ngủ, tôi mơ thấy các Cô về, quần áo, váy vóc xúng xính, và nhạc réo rắt hay ko thể tả, chầu văn mà tôi nghe hôm đấy chỉ bằng được một phần. Giấc mơ chỉ thoáng qua có hơn chục giây nhưng cực kì rõ ràng. Trong người tôi tự nhiên lại có cảm giác khao khát muốn được hầu tiếp, thế mới lạ. Soi gương thấy mặt mình như trẻ ra vài tuổi, sắc mặt hồng hào, khác hẳn sắc mặt sạm lại mọi ngày. Người thì nhẹ nhàng dễ chịu, ngủ ngon liên tiếp mấy hôm liền cho tôi cảm giác được phục hồi sức lực.

Nhìn chung, một lễ hầu đồng là kết hợp của rất nhiều thứ, từ âm nhạc, trang phục, tâm linh từ nhu cầu có thực của những người như tôi. Trước khi bước lên sập hầu là cả một quá trình tranh đấu tâm lý mãnh liệt, và cân đo đong đếm, cầm lên đặt xuống, cân nhắc từng chút một rồi mới dám bước lên sập hầu. Nếu thực sự ko cần thiết phải lên hầu thì tốt nhất đừng nên đú đồng làm gì, khéo còn bị phạt nặng ấy chứ ko phải thích lên hầu là hầu được đâu.

Vài tháng trôi qua, càng ngày tôi càng thấy biết ơn thầy Nguyễn. May mắn là tôi đã gặp đúng thầy đúng thuốc. Công việc của tôi bắt đầu có tiến triển tốt, mọi việc đều xuôi chèo mát mái dần dần. Thầy trò thỉnh thoảng vẫn gọi điện hỏi thăm nhau. Tôi hỏi thầy về vụ đi trình dầu, thầy bảo: "Đáng lý ra là trước khi hầu phải đi trình, nhưng mình ko có điều kiện thì đi sau cũng được. Khi nào thầy tổ chức đoàn đi chung thì con đi cùng cho nó rẻ".

Thỉnh thoảng tôi vẫn lướt qua trên lyso xem có gì hot ko. Một lần tự nhiên đập vào mắt tôi topic một em gái muốn xem số, hỏi xem liệu có phải bán thân trả nợ ko. Thấy thương thương tôi mới ghé qua xem thế nào, ai dè từ đây tôi được tự mình chứng kiến sự ra đời của một đồng bói.

Nếu ai hay lang thang trên này chắc sẽ còn nhớ topic này của em Ngọc Linh. Tôi viết một cái mail gửi cho ẻm: "Tình cờ đi qua topic của em, anh thì xem tử vi ko rành, nhưng nếu em tin tưởng thì bốc quẻ đi anh xem cho, coi việc của em đi tới đâu." Sau khi ẻm hồi âm, tôi xem quẻ cho ẻm được vài lần và hẹn gặp mặt nói chuyện. Linh nói các quẻ tôi xem cho đều rất đúng nên muốn gặp tôi xem trực tiếp. Lộ thân phận ra khi chưa biết rõ về nhau, tôi cũng rất ngại, nhưng thôi tình cảnh của ẻm đang khó khăn nên tôi quyết định tin người lần nữa.
Vậy cuối cùng là ko có nhập nhiếc gì hết à :3 thớt làm hụt hẫng quá :-D cứ nghĩ thớt sẽ bị nhập đấy.

Câu cuối cứ như bị lừa nhiều lần nên tin nốt 1 lần nữa vậy =.= đang hồi gây cấn lại stop, thớt bik cách câu view quá lun )"."(
Đầu trang

Quỷ Cốc
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 100
Tham gia: 15:29, 09/02/15

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Quỷ Cốc »

Stranger0127 đã viết: 19:45, 04/07/17

Vậy cuối cùng là ko có nhập nhiếc gì hết à :3 thớt làm hụt hẫng quá :-D cứ nghĩ thớt sẽ bị nhập đấy.

Câu cuối cứ như bị lừa nhiều lần nên tin nốt 1 lần nữa vậy =.= đang hồi gây cấn lại stop, thớt bik cách câu view quá lun )"."(
Chờ đợi là hạnh phúc :v mình phải hầu đến lần thứ 2 mới bị nhập 1 chút
Lười post quá, fb đã cóa, đi chơi cái đã rồi về post bên này =)) từ chương này mới bắt đầu vào lý do tại sao mình muốn chia sẻ câu chuyện, để ko nhà nào mắc phải lỗi lầm như nhà mình nữa. Và khi mình kể hết truyện nhà rồi thì thầy mình là cả 1 kho truyện những lần đi trừ tà của thầy, nên chắc chắn sẽ phục vụ được các bạn lâu dài :))
Đầu trang

Quỷ Cốc
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 100
Tham gia: 15:29, 09/02/15

Re: [Hầu đồng ký]

Gửi bài gửi bởi Quỷ Cốc »

5
Thăng Long là chốn phồn hoa
Rồng rắn hỗn tạp có gì lạ đâu





Linh cao ráo, dáng xinh xắn dễ nhìn, nhưng chắc cũng ko đến mức để một đại gia nào đó phải bỏ ra vài tỉ để "nuôi" trong 2 năm. Linh làm ăn buôn bán sau khi ra trường và bị lừa mất một số tiền lớn vài tỉ Hồ tệ. Khi đó Linh đi hỏi vay khắp nơi để đền lại cho những người đầu tư vào em giờ bị mất tiền, em gặp lại một người bạn học cũ thì người này đề nghị về ở với hắn 2 năm, hắn sẽ trả hết nợ cho em. Linh kể, người bạn cùng lớp hồi xưa đó rất thích Linh nhưng luôn bị từ chối, vì ko hiểu sao Linh rất ghét anh này. Anh bạn này là con một cốp lớn, đến bây giờ vẫn chưa quên được ẻm, và máu chiếm lĩnh thứ mà mình ko đạt được nổi lên khi gia đình Linh đang gặp hạn.
"Vậy em có kể cho chồng ko?"
"Có, em kể chuyện người đó đề nghị như vậy"
"Thế chồng em nói sao?"
"Chồng em bảo thôi đừng liên lạc. Mà em nghe thế xong cũng xóa số cắt đứt liên lạc luôn rồi"
Tôi khá có cảm tình với đôi này khi nghe cách họ xử lý vụ đổi tình lấy tiền như vậy.
"Quẻ hôm trước anh giải cho em hết rồi, giờ em muốn hỏi gì nữa ko?"
"Anh có biết xem tử vi ko? Xem hộ em"
"Em cứ đưa lá số đây anh ngó qua xem" - bình thường tôi rất ghét xem tử vi. Có một thời gian tôi cũng tìm hiểu về tử vi, sau đó tôi kết luận là chỉ đúng được 70% và bỏ xó, có nghiên cứu nữa cũng sẽ ko thể vượt qua được mức này, và đó là giới hạn của tử vi, theo tôi nghĩ là vậy.

Tử vi có hàng trăm trường phái, bên Đài Loan thậm chí còn "loạn tử vi" hơn cả bên tàu phù với hơn 10 ngàn đầu sách và hàng ngàn trường phái. Riêng cách an sao để hình thành một lá số đã khác nhau rất xa. Có trường phái thì chỉ cần khoảng hơn 90 sao là đủ, có trường phái lại dùng hơn 100 sao, thậm chí lên tới 114 sao cũng có. Thậm chí có một vài trường phái an sao lệch hẳn 180° nhưng khi phán lá số, mỗi bên đều nói đúng được một phần :v Như ở miền Nam có trường phái theo cụ Thiên Lương có nhiều cách an sao khác với lá số các bạn dùng trên trang lyso.net này. (Theo tôi nhớ là an sao vòng Tràng Sinh theo âm dương thuận lý, nghịch lý). Như vậy vị trí các sao theo trường phái khác nhau đã sai lệch, chắc chắn nếu có một ông nào đó phán đúng thì những ông kia phải sai. Chẳng hạn như câu phú "Mệnh Vô Chính Diệu đắc Tam Không phú quý khả kỳ" hiện giờ vẫn còn cãi nhau ỏm tỏi Tam Không gồm những Không nào, Thiên Không, Địa Không hay là cái gì khác nữa.

Ngoài ra lại có hai trường phái về chọn giờ sinh cho lá số. Thời nay cứ mỗi canh giờ được quy ước chuẩn là 2h, chúng ta cứ nhìn trên đồng hồ của lũ tư bản giẫy chết mà xác định là được. Nhưng các cụ hồi xưa làm méo có đồng hồ Thụy Sĩ, nên các cụ cắm cái que xuống đất, nhìn bóng của que khi mặt trời di chuyển mà tính giờ. Mùa đông thì ngày ngắn đêm dài, mùa hè ngày dài đêm ngắn nên giờ mùa đông và mùa hè cũng sai khác nhau nhiều, và sai khác cả giờ hiện đại nữa. Ví dụ như hiên tại chúng ta quy ước 21h là bắt đầu vào giờ Hợi, nhưng theo giờ ngày xưa thì có thể khác, có thể là 21h15 hoặc 21h30 mới bắt đầu. Do đó có một vài lá số tranh cãi xem thuộc giờ nào.

Nếu là chỉ riêng tử vi, tôi nghĩ nó cùng lắm chỉ đúng tới 70%. Hơn nữa nó dự đoán tương lai khá xa mà các bạn có thể chiêm nghiệm, và có lẽ đấy cũng là lí do mà tử vi phổ biến nhất. Nếu bạn đi xem vào đầu năm, thầy phán bạn cuối năm lấy chồng, đến tháng 12 hết năm bạn mới biết là thầy phán sai, bạn có đi đòi lại tiền như lời thầy "đảm bảo" với bạn? Vậy nên rất nhiều thầy dỏm mọc lên như nấm sau cơn mưa.

Câu truyện nổi tiếng nhất được truyền miệng có lẽ là về Minh Thái Tổ của nhà Minh bên "nước lạ". Sau khi lên ngôi, ông tìm hết tất cả những người có lá số giống mình đem giết. Đến khi gặp được một người nuôi ong có lá số giống hệt, hiện đang có 9 tổ ong, so với ông cai quản cả 9 châu thì chỉ trùng hợp con số 9, nên ông ngộ ra rằng hoàn cảnh mới có tác động lớn nhất tới số phận con người chứ ko phải lá số. Câu cửa miệng của các thầy tử vi là: Mệnh con ko bằng mệnh cha, mệnh cha ko bằng mệnh làng, mệnh làng ko bằng mệnh nước, ý nói con người sinh ra trong một nước phát triển như Âu Mỹ thì dù lá số xấu cũng sẽ ko đến nỗi cạp đất mà ăn như những nước nghèo. Ý này ko sai, nhưng các thầy nghĩ dùng ý này để bảo vệ cho tử vi thì tôi nghĩ tác dụng lại ngược lại hoàn toàn ngược lại, câu nói này lại chỉ ra những thiếu sót ko của tử vi khi gặp những trường hợp cùng một lá số nhưng số phận khác nhau, hoặc khác lá số nhưng chết cùng nhau như tai nạn tàu xe máy bay. Khi đó tử vi chỉ có thể đổ lỗi do môi trường.

Từ xưa khi thông tin không được lan truyền nhiều như bây giờ, và dân số còn ít nên tỉ lệ gặp người có lá số giống nhau rất thấp, nên tử vi được nhiều người tin. Nhưng trong thời đại này, tất cả các môn bói toán đều đều phải thay đổi mới mong thích nghi được với thay đổi của xã hội.

Để khắc phục, các thầy kết hợp thêm cả xem tướng lẫn khả năng tâm linh của mình, đồng thời nhiều câu truyện được thêu dệt lên về môi trường sống khác nhau có thể sinh ra hai số phận hoàn toàn khác nhau dù cho lá số giống nhau, mà chuyện này thì chẳng cần phải tử vi cũng có thể nói được. Nhưng xem tướng, xem chỉ tay, chỉ chân, chỉ lung tung ... và cả khả năng tâm linh cũng có khi sai. Tôi từng đọc ở đâu đó một câu về xem tướng, hình như trong cuốn Ma Y Thần Tướng, đại ý là người phương Bắc ko xem lưng, vì người phương Bắc ai cũng cao to lưng dài vai rộng, người phương Nam ko xem mắt vì thường mắt rất đẹp, ko híp tịt trông gian gian như người "nước lạ", v.v.. Như vậy xem tướng cũng có điểm thiếu hụt, nhưng về tướng pháp cũng có một câu nổi tiếng ko kém: hữu tâm vô tướng, tướng tự tâm sinh, hữu tướng vô tâm, tường tùy tâm diệt - hình như câu này của Phật giáo, cho 1 like. Câu này ko hề giải thích cho những thiếu sót của xem tướng mà lại chỉ rõ cho ta thấy rằng mọi việc là do tâm tính của con người mà ra. Nếu vậy thì truy cầu tương lai làm gì?

Trở lại với câu chuyện phiếm của tôi và Linh:
"Năm ngoái có phải em phải lo việc gì cho anh em trong nhà ko?"
"Vâng, năm ngoái em gái em cưới, em cũng phải phụ giúp chút việc."
"Còn năm 24 tuổi là có người yêu hay lấy chồng?"
"Vâng, năm đấy em lấy chồng"
"Còn chuyện em đang vướng mắc phải là từ năm ngoái rồi đúng ko?"
Nó bắt đầu mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi. Thấy đã lấy được lòng tin về trình tử vi của mình, tôi bắt đầu giở giọng chê bai từ vi để cho Linh bớt đi xem lung tung, tốn thời gian và tiền bạc. Tôi nói:
"Đấy, em cảm thấy từ nãy giờ anh phán đúng rất nhiều đúng ko?"
"Vâng"
"Thực ra em ko để ý, tất cả những gì anh phán từ nãy giờ chỉ đúng khoảng 70% thôi, nhưng trong đầu em chỉ nhớ những gì mà anh phán đúng, thành ra em lại thấy anh phán toàn đúng" - Linh gật gù, tôi tiếp lời - "còn những vụ như em cưới chồng năm nào, chính em là người nói với anh lúc nãy nhưng em lại ko nhớ, đến khi anh lượn một vòng rồi vòng lại hỏi làm em cảm giác như anh tự xem được vậy"
Linh nhấp ngụm nước, bắt đầu tin lời tôi nói. Tôi có thể đoán nó đang nghĩ gì, chắc đang nghĩ mấy quẻ của tôi cũng kiểu kiểu như cái trò xem tử vi tôi vừa biểu diễn.
"Nhưng anh xem quẻ thì khác nhé. Toàn bộ quẻ của anh xem cho em đều còn lưu nguyên trong tin nhắn, em cứ lôi lại ra mà đọc. Những trường hợp việc khẩn cấp mà lại khiến em băn khoăn trăn trở như vậy thì anh ko cần em nói, anh cũng tự biết mình xem đúng tới 90%. Còn những chuyện lặt vặt linh tinh mà bốc hỏi hời hợt thì quẻ nó cũng chỉ hời hợt thôi, nên anh có muốn giải đúng cũng ko được" - Linh lại gật gù -

"Trên lá số em đang trong hạn Thiên Không đây này, nên mở đầu hạn thường dính luôn một cú thế là bình thường" - vừa nói vừa chỉ vào lá số, tôi kể tiếp - "Lúc anh bước vào hạn Thiên Không này cũng thế, mọi chuyện nó cứ như đùa với mình vậy. Cứ tính toán một hồi, tưởng như đạt được đến nơi rồi thì lại hỏng"
"Vâng, đúng đấy anh ạ. Em dự định làm nhiều thứ nhưng mà cái gì cũng sắp được lại hỏng, rốt cuộc chả được cái việc gì cả."
"Mà toàn hỏng phút cuối đúng ko?"
"Toàn vào phút cuối luôn"
Tôi kể những kinh nghiệm của bản thân trải qua hạn Thiên Không cho Linh nghe, cuối cùng kết luận xanh rờn làm con bé xanh mặt:
"Anh thấy càng về cuối hạn, nó lại càng thảm".

Linh cười nhẹ rồi nói:
"Em cũng chả biết thảm hơn như thế này thì sẽ thế nào nữa. Mọi người trong nhà em còn chưa biết việc. Em chẳng biết làm thế nào bây giờ nữa ... Em thà chịu ra ngoài đường ở được chứ em ko thể để bố mẹ người thân chịu khổ vì em được."
"Giờ anh bảo em thế này, em cứ trình bày hết với chủ nợ của em đi, xong nói là em sẽ trả, nhưng phải cho em thời gian. Hiện giờ nếu mà giết em cũng chẳng ra tiền, thà để em trả từ từ còn hơn, vậy là xong."
Linh làm theo, chả biết hiệu quả đến đâu. Mỗi lần có việc gì mới Linh lại nhờ tôi xem quẻ, đưa ra vài lời khuyên. Ngoài ra tất tật những thủ đoạn gì tôi biết từ phía cơ quan điều tra hay từ phía gia đình tên đã lừa Linh tiền, tôi đều nói, chả biết sẽ áp dụng được những gì nhưng mặc kệ, tôi cứ nói hết. Sau lần gặp đầu tiên, Linh có vẻ tin tưởng tôi hơn. Hai anh em thỉnh thoảng lại kéo đi buôn chuyện, lúc thì về vụ tiền nợ, lúc thì về gia đình và thỉnh thoảng có nghe Linh kể về mấy lần đi xem bói ở nơi khác. Linh thường tranh trả tiền cafe, tôi bảo:
"Khi nào mày trả hết nợ đi rồi mời anh một bữa sau, giờ cứ để anh trả."

Linh cũng có căn, điều này tôi khẳng định luôn khi nghe nó kể về những giấc mơ của nó, những giấc mơ thấy rắn trắng rắn xanh.
"Em mơ thấy mình ở trong một căn phòng, có một con rắn cực to nằm chắn trước cửa, to lắm, nó nằm mà người nó phải to lên đến một phần ba chiều cao cái cửa rồi. Em sợ quá tỉnh dậy. Còn một lần mơ thấy rắn nữa là trước khi sinh hai đứa nhà em, em mơ thấy có rắn cứ đi theo em về nhà"
"Mà giấc mơ đấy cực kì rõ nét và cảm giác như thật đúng ko?"
"Vâng đúng rồi, ko phải kiểu mình mơ xong quên luôn đâu"
Kiểu này chắc lại đang bị cơ đày rồi. Tôi bảo Linh:
"Anh nghĩ em cũng có căn, nhưng chắc ko phải ra hầu đâu, có khi chỉ phải trả nợ là cùng, mà nếu chưa đòi thì thôi từ từ, chứ giờ đào đâu ra tiền mà hầu."
"Vâng, giờ bắt em hầu em cũng chịu chả biết đào đâu ra tiền luôn, đang nợ đầm đìa đây này anh. Hồi nhỏ em cũng bán khoán lên chùa, rồi cũng chuộc lại rồi. Nhà em cũng hay đi lễ ở một bà thầy, thấy cũng ổn. Em nói anh biết chứ, hồi trước ở quê nhà em mà mỗi tháng em kiếm phải vài chục triệu, túm lại là buôn bán cực phát luôn" - nói đến đây thì tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra vấn đề. Thường các Thánh cho lộc rất nhiều, nhưng ko biết đến mà đi cúng đi trả thì sẽ lấy lại hết trong một nốt nhạc :v Chính bản thân gia đình tôi cũng đã từng như vậy. Có một thời mọi người còn đang chạy ăn từng bữa thì ông già động vào cái gì cũng ra tiền, đến khi bất chợt cũng bị lừa mất sạch tài sản, đau ốm bệnh tật suýt mất mạng.

Linh hỏi tôi về việc tôi hầu đồng, tôi chìa cho xem ảnh của tôi chụp cùng thầy tôi. Tôi cũng "môi giới" cho Linh đến chỗ Thu thánh nữ. Một lần Linh hốt hoảng gọi tôi bảo:
"Anh ơi, thôi hỏng roài, chị Thu bảo em với chồng sẽ chia tay ..."
"Hả? Thế tình cảm của mày với chồng thế nào?"
"Bọn em vẫn bình thường mà anh, nhưng em thì ở dưới Hà Nội này, còn anh ấy thì ở tít xa ... Hôm qua chị Thu thánh nữ bảo em về mà lo giữ chồng đi chứ ko thì vợ chồng sắp chia tay đến nơi rồi"
"Mày cứ bình tĩnh, con Thu thánh nữ nhiều khi xem cho anh cũng sai bỏ mợ đi được ..." - tôi cứ trấn an nó trước cái đã, mà cũng đúng thế mà :v
"Nhưng mà hôm trước em đi xem bói ở một chỗ khác, đi gọi hồn về, cũng bảo là em và chồng sắp tới sẽ chia tay, lo về mà giữ đi, nói chung là nói hệt bà Thu thánh nữ anh ạ"
"Thế mày biết Thu nó xem bói theo kiểu gì ko?" - tôi lại phải giải thích một tràng cho Linh.

Xem bói có rất nhiều thể loại, xem tử vi, xem tướng, xem chỉ tay, xem quẻ, xem bài tây, xem tam cúc, xem mai rùa, xem chân gà v.v... Nhưng tựu chung lại có hai loại, một là những thứ mà mọi người đều có thể học được theo thời gian và kinh nghiệm như tử vi, tứ trụ, xem quẻ hoặc bài tây, bạn chẳng cần có khả năng tâm linh nhưng đọc sách học một thời gian cũng phán được kha khá. Loại thứ hai là dựa vào khả năng tâm linh của bản thân, có người thì nuôi âm binh, có người thì do bản thân tự có khả năng đó, hoặc do thần thánh nào ban cho để phục vụ ... Có người chỉ xem như loại 1, có người lại chỉ là loại 2, có người thì kết hợp cả hai.

Xem mỗi lá số tử vi ko thể khẳng định bạn có vong theo hay ko, cũng ko thể biết được là bạn có căn hay ko, căn ai, căn cô căn quan hay căn cậu. Nếu có ai phán bạn có căn hoặc vong theo thì chỉ có thể là do khả năng tâm linh của người đó chứ hoàn toàn ko phải do lá số tử vi. Hiện trong giới thầy bà xem bói, có rất nhiều người nuôi âm binh. Âm binh là những người chết ko có ai thờ cúng hương khói cho, vất vưởng ko nơi nương tựa, lại ko về được cửa chùa cửa đền để tu tập, những thầy có khả năng tâm linh cảm nhận được họ như là nhìn thấy, nghe thấy họ thì "thu phục" họ về dưới điện nhà mình. Khi đó âm binh có chỗ trú ngụ để được hương khói hưởng thụ những vật trần gian, còn người thầy kia thì có người đi làm việc cho mình. Khi ai đó đến xem bói, xưng tên xưng tuổi và địa chỉ, âm binh sẽ được sai đi đến địa chỉ đó, hoặc dựa vào tên họ mà tra hỏi tin tức theo cách nào đó. Nên thường những người có âm binh hỗ trợ xem bói xem rất đúng hạn quá khứ. Nhưng tương lai thì lại nói rất bình thường, vì nhiều khi tương lai đó là do âm binh mách. Những người ở thế giới âm dường như có thể nhìn được tương lai gần trong thế giới chúng ta, vì vậy họ thường nói được tương lai gần, nhưng xa hơn thường sai.

Thu thánh nữ ko hề nuôi âm binh. Thu thánh nữ có khả năng xem bói từ bé, và khi mọi người đến xem bói xưng tên xưng tuổi, trước mắt nó như có một màn hình "màn ảnh rộng" hiện lên mọi thứ nó cần biết về người đó. Đồng thời những cụ trong gia đình người đi xem bói cũng đến nói cho Thu thánh nữ biết, và nó truyền đạt lại với người kia - gọi là sang tai. Bời thế nên nó mới có khả năng đi tìm mộ.

Lần này, Linh đi gọi hồn, và hồn người nhà về lại là ông nội Linh. Ông nói vợ chồng Linh sắp chia tay, Linh nên về nhà mà giữ chồng đi, còn cái nhà của Linh và chồng đang ở cũng sắp mất, nhưng ông sẽ cố giữ cho. Có vẻ như Thu thánh nữ cũng được ông sang tai cho, nên giọng điệu y hệt những gì Linh đi gọi hồn về tả. Linh đi theo một người bạn đi xem bói nhưng ko biết trước là gọi hồn. Đến nhà một bà thầy bói ở gần sân cột cờ Hà Nội, nhà bà có mở điện riêng. Nhiều người ngồi quây xung quanh khi thầy làm lễ, và người bị nhập lại chính là Linh.

Lần lượt từng vong nhập vào người Linh và nói chuyện. Có vong trẻ em, một thằng bé khoảng 12, 13 tuổi nhập vào gào khóc, mẹ nó cũng ở bên cạnh khóc lóc theo. Có vong người tàu lên nói toàn tiếng tàu chả ai hiểu gì :v Rồi đến lượt ông của Linh nhập vào. Trong đầu Linh nghe rõ giọng nói của ông, nhưng ko biết làm cách nào để trả lời và hỏi chuyện ông được. Nhưng khi Linh nghĩ về chuyện gì, trước mặt như hiện lên một dòng chữ những gì Linh nghĩ.
"Nếu ko phải là chính em bị nhập mà là người khác chắc kể lại em ko tin đâu anh ạ"
"Mày kể anh còn thấy ảo diệu nữa là ..."
"Chứ anh bảo, em có biết nửa chữ tàu phù nào đâu mà nói được tiếng tàu?"
Ông của Linh kéo theo cả một vong nữa về gặp. Vong này là người chủ nhà cũ của căn nhà Linh và chồng con đang ở tại quê, tên là Hà, trùng tên với một trong số những người lừa tiền Linh hiện tại. Vong này kể lại, vì ko muốn gia đình Linh ở lại trong nhà cũ của bà ta nên thấy có con mụ Hà trùng tên kia đến chơi, liền điều khiển con mụ này lừa tiền cho Linh bị nợ phải bán nhà. Hiện giờ vong ông của Linh đã thuyết phục được vong này đổi ý, ông bảo ông sẽ ngồi giữ nhà cho, chưa mất được đâu :v

"Em còn hỏi là em có phải ra hầu ko nữa cơ :v nhưng ông em bảo là hiện giờ thì chưa phải hầu đâu. Nhưng chắc chắn là em sẽ phải ra hầu" - mặt nó bắt đầu lộ nét lo lắng - "mà em nói thật, em chả hiểu hầu hiếc là cái gì nữa cơ, em chỉ mong sao ông nói sai thôi ... Nhưng mà khi em hỏi về chuyện hầu đồng thì lập tức trong đầu em hiện ra hình ảnh thầy của anh, rồi ông em bảo, người này sẽ là đồng thầy của con nhưng hiện giờ thì chưa cần phải hầu."
Tôi nghe há hốc hết cả mồm :o chả biết nói gì, chỉ biết khuyên thêm mấy câu:
"Uhm mà anh nghĩ hiện giờ mày bị nhẹ thôi, còn lâu mới phải hầu. Có khi chỉ phải trả nợ Tứ Phủ thôi là được, thôi mày cứ vui ngày nào biết ngày đó đi, khi nào các Ngài gọi thì sẽ tự biết"
"Anh ơi, giờ mà hầu thì đào đâu ra xèng ..."
"Yên tâm, chắc sẽ cho mày tiền :v nói thế thôi chứ anh cũng chả biết, nhiều người kể là đi kêu cầu ko có tiền hầu, lập tức được cho lộc đủ đúng số tiền hầu, nhưng mà bản thân anh thì chưa được bao giờ"

Khoảng thời gian tiếp theo, thỉnh thoảng Linh lại phải mò về quê để theo vụ kiện, lúc lên kiểu gì cũng mang tặng tôi vài lạng trâu gác bếp ăn ngon vãi :v vụ kiện cũng đi dần vào hồi kết, vợ chồng Linh vẫn êm ấm, và Linh cũng đã bắt đầu kiếm được việc làm, bắt đầu công cuộc cày cuốc trả nợ.


Trong thời gian đó thì gia đình tôi lại xảy ra một chuyện khác.

Bà cô nhà tôi, cô Mai, người trước đây giới thiệu tôi với thầy Dê ăn hành, ko hiểu cô Mai gặp được ở đâu một người bạn mới quen tên Loan, 2 người đang đi cafe chém gió với nhau thì bà Loan này tự nhiên lăn đùng ra kêu đau đầu, sau đó ngồi phun một loạt họ hàng hang hốc nhà cô Mai ra, nào là ông cụ (ông tôi) hình dáng trông như thế nào, hồi trước làm gì, hiện tại ở thế giới người âm đang thế nào.
"Ông nhà chị dáng dong dỏng cao, người gầy gầy, nhìn trông quắc thước ..." - cô Loan tả về ông mình cho cô Mai nghe, cô càng ngày càng bị thuyết phục khi cô Loan bắt đầu nói về những việc trong quá khứ mà cô cùng gia đình đã trải qua. Phần kết của câu truyện:
"Chị rất là tốt, chị thực sự có những khả năng mà hiện giờ bản thân chị cũng chưa biết được đâu. Thậm chí sau này có khi chị còn nói lại được cho em ấy chứ ko phải là giờ em ngồi nói cho chị như thế này đâu" - cô Loan nói với cô Mai nhà tôi.
"Thế khả năng xem bói của em là từ bao giờ?"
"Em cũng chả nhớ nữa chị ạ, nhưng bà mẹ em từ xưa đã đi lễ thánh rồi. Bà còn mở cả điện ở nhà cơ mà, giờ nhà em vẫn còn điện ở trên tầng 2 ấy"
"Vậy em đã ra hầu chưa?"
"Ko, em chưa từng ra hầu mở phủ gì hết. Em thậm chí còn chẳng đi đền phủ bao giờ cơ, em cũng chẳng biết gì về đạo Mẫu cả, nhưng mà em lại thấy được các Ngài. Các Ngài về dạy em nhiều thứ lắm, rồi cũng cho em lộc, khuyên bảo em phải làm cái này cái kia giúp ích cho công việc của em" - cô Loan đang làm ngân hàng và là doanh nhân thành đạt - "túm lại là em thấy hay lắm"

Hai hôm sau đang ngồi chăm chỉ làm việc thì bà già gọi, giọng nghe rất thần bí:
"Con biết chuyện nhà cô Mai chưa?"
"Chuyện gì? Sao mà con biết được mà mẹ hỏi :v"
"Cái cô Loan hôm trước kể chuyện đấy, lần này đến tận nhà cô Mai xem" - bà già thì thào như chia sẻ tin tình báo gián điệp - "Xong rồi gọi hết hồn người này đến người kia về. Cả ông bố chồng cô cũng về nữa"
Ông bố chồng cô Mai về, bảo rằng rất tự hào về cậu con của mình.
"Con rất có tố chất lãnh đạo. Đã có nhiều lúc con tưởng chừng bị dụ dỗ sa ngã, nhưng bố rất tự hào về con vì con đã giữ vững phẩm chất của mình. Có những lúc tưởng như khó khăn nhưng con vẫn ko lay chuyển" - lời của ông nói về cậu con lông bông chẳng nghề ngỗng gì được cô Loan chuyển lại. Sau đó cô nói về chuyện mồ mả nhà tôi ở quê phải sửa lại những gì, có mộ những ai bị mất, rồi mộ nào bị động phải xây lại, làm ông cậu chuyên gia tâm linh của tôi cũng phải chạy đi tìm thầy khác để xem, kiểm chứng lại những gì cô Loan nói.

Đến cuối là lần lượt các thánh về, đầu tiên là cô Chín. Cô Chín bảo, cô Mai nhà tôi ở một kiếp nào đó chính là chị ruột của cô Chín, và cô Mai chăm sóc cô Chín rất cẩn thận chu đáo, rất yêu thương cô Chín nên bây giờ cô Chín sẽ cho cô Mai lộc để làm ăn được thuận lợi hơn (cô Mai đang kinh doanh qua mạng). Đoạn kết là Đức Thánh Trần về, hỏi cô Mai có muốn làm việc Thánh ko, việc này ko bắt buộc, nhưng nếu cô đồng ý thì sẽ giao cho, và cô phải đi lễ các đền phủ trước đã. Nghe đến đoạn này mình bật cười:
"Hội đấy điên bố nó rồi mẹ ạ =)) con nói đơn giản thế này nhé, mình làm cả đàn lễ, ngồi lễ lên lễ xuống các ngài còn chỉ về có một thoáng một chốc, mà cũng chỉ vài người cảm nhận được, huống hồ đây khơi khơi ngồi uống trà nói chuyện phiếm đòi mời Thánh về, thánh nào chứng cho cái bọn đấy được cơ chứ"
"Ừh con nói nghe cũng có lý"
"Con thì con chẳng tin đâu, mẹ cũng đừng có bị đám đấy dụ dỗ đi theo chúng nó làm gì" - tôi dặn dò bà già - "Mẹ có nhớ cô Phương Thanh Hóa, rồi cậu Nguyện v.v.. ko?" - tôi liệt kê ra một lô tên của các thầy bà "tự nhiên" có khả năng xem bói dọc cả ba miền đất nước, có người thì hiện nay đã mất khả năng, có người thì vẫn còn, hầu hết đều là người đã từng được Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người kiểm chứng. Mỗi lần trung tâm có thầy nào xem hay là bà già nhà tôi lại được bắn tin sau đó lon ton đi xem, hầu hết là vong nhập và nói, vong đàn ông nhập vào người dương là đàn bà hoặc vong đàn bà nhập người dương là đàn ông nên giới tính ko rõ ràng đều gọi là "cậu" cả, có thể nói bà già mình quá rành những kiểu xem bói như thế này - "con ko biết là cô Loan xem thuộc loại nào nhưng đại khái cũng giống mấy đồng chí đấy thôi, ko khác gì đâu, cũng kiểu vong nhập rồi nói thôi. Còn thể loại như con Thu lại khác, nó là có khả năng từ bé và con chắc đấy là Thánh cho nó"

Sau đó tôi gọi ngay sang cho thầy để hỏi. Thầy Nguyễn bảo:
"Con ạ, nếu cô của con mà kiếp nào làm chị cô Chín thì bây giờ cô của con đang làm tiên trên trời rồi, chả ngồi đấy nữa đâu" - nghe bùn cười vãi =))
"Thầy ơi, thế sao nó lại biết nhiều về gia đình nhà mình thế hả thầy? Nói cô Loan đấy nuôi âm binh thì con ko tin, vì cảm giác cô này cũng tốt tính thôi chứ ko phải là có ý gì xấu"
"Ahh thì thầy giải thích cho con đại khái như thế này nhé. Có những người mà người nhà họ sau khi chết đi làm quan, đại khái ko phải quan gì to tát mà là cai quản một cái khu vực be bé thôi, kiểu tổ trưởng dân phố thôi. Thì những người âm đấy cho họ lộc, về sang tai cho họ, rồi thành ra họ xem bói được. Khi ấy những vong đi lang thang bắt đầu được những người âm này dẫn dụ, bảo là, về đây nhà tao, có người thờ cúng bọn mày tha hồ ăn và hưởng thụ, đỡ đói khát, thì họ lại cũng chiêu tập âm binh theo kiểu đấy cơ con ạ. Còn việc nó biết nhiều chuyện nhà mình là do nó tra khảo người âm nhà mình mà ra đấy" - nghe đến đây tôi hơi hãi, nếu thế thì tất cả thông tin nhà mình đều bị bọn vong đấy moi ra từ ông bà các cụ mình sao?

"Ôi cái thế giới âm nó cũng hỗn loạn y như trần thế vậy, ko khác gì đâu con" - thầy than thở - "Rồi con sẽ thấy, chúng nó sẽ nói như thế này nhé, chúng nó sẽ khuyên con bỏ thầy, nói thầy chẳng ra gì. Rồi phía cô Mai nhà con chúng nó sẽ cho lộc, nhưng sẽ bắt đi lễ, mà lễ triền miên, vì mỗi lần lễ là chúng nó được hưởng mà". Nghe thầy kể mà lòng tôi đến não, chẳng biết lôi cô toi ra khỏi cái đám kia kiểu gì. Cũng như trên trần gian, dưới kia dù cho có các quan các Thánh cai quản nhưng vẫn có rất nhiều "cá lọt lưới", kiểu như công an ko thể bắt hết được tội phạm vậy. Có lẽ vì thế nên các ngài mới tuyển thêm nhiều đồng thầy trẻ tuổi như bây giờ chăng?

"Dù cho con có đi theo đạo pháp nào, thì nó cũng phải là chính pháp, con nhớ nhé" - thầy dặn - "Có rất nhiều đứa có đồng nhưng ko ra hầu, kết quả là toàn bị vong nhập rồi thành đồng tà kiểu đấy rất sợ. Mà hơn nữa là chính bản thân họ cũng ko phát hiện ra điều đó và vẫn nghĩ rằng mình đang đi theo Thánh cơ đấy".

Đúng lúc đó bà già gọi, nhắn là cô Loan kia hẹn gặp vào tuần tới, tại nhà cô, cả bà cô Mai nhà tôi cũng sẽ đi cùng.
"Mẹ cứ đồng ý đi rồi con đi theo xem thế nào"
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Trà chanh - Chém gió”