Amazing đã viết:ráng bỏ đi anh, ko gì ko làm dc, chỉ cần ta có ý chí, nhất định sẽ thành công :>
cảm ơn vì câu nói của Amazing.
định ngủ nhưng phải đối ý....tình huống này, nó giống như thế này . mình đang ở dưới vực thẳm, ẩm mốc bẩn thiểu, đã sống quen ở đó nhìu năm, biết là phía trên có ánh sáng , có gió, có nắng, có hoa có bướm .... nhưng đường leo lên mặt đất đầy gai nhọn... nếu mà leo lên thì nhất định bị gai đâm rất đau, mà chưa chắc là sẽ leo lên đc...leo lên nhìu lần , chịu gai đâm đau nhứt, nhưng vì tương lai vẫn cố leo,cố chịu, cái đau nhứt khổ sỡ ko thể diễn tả đc, bực bội, bức bối, lo âu, buồn rầu. leo càng cao càng gần về đích thì càng khủng khiếp....cuối cùng bỏ cuộc tuột xuống.... nhưng vẫn chưa bỏ ý định leo lên....vì bị gai đâm nhìu lần nên cảm thấy sợ, vừa sợ mà vừa muốn leo lên. nhưng lại sợ ko lên đc....nhưng mà vì câu nói đó...lần này tôi lại leo lên đám gai đó. chán thật.... nếu làm việc ko cần người khác hiểu.... chắc chắn sẽ ko ai hiểu.
madeinth đã viết:Có mỗi cái bỏ thuốc lá mà nghe đâu như kháng chiến chống quân nguyên mông,nguyên đùi nhaaaaaa.....
nghe bạn nói vậy, là bạn chưa thực sự hiểu đc tác hại của hút thuốc lá , cũng chưa hiểu đc bỏ thuốc lá sẽ bị gì . hoặc là bạn hút chưa lâu năm. vấn đề này, tui ko thể giải thích đc. hoặc có thể chỉ có tui là bị vậy khi cai thuốc...đơn giản là khi 1 loại hoá chất mình đưa vào cơ thể và não đã quen, và chấp nhận nó như là 1 hoá chất sinh lý tự nhiên. khi 1 ngày ko có hoá chất đó.... tức là não bị mất cân bằng. điều đó dẫn tới trầm cảm, bực bội, cay cú . bạn cố hút thêm đi.... khi nào đạt tới cảnh giới đó. tự bạn nhớ lại lời tui nói. và hiểu ra 1 cách xâu sắc . thế nhé