loinoidoi304 đã viết: ↑07:54, 05/08/20
Mình sợ câu chuyện đi quá xa vì mỗi ng 1 quan điểm khác nhau, nếu nghe qua lời kể mọi ng sẽ dễ suy nghĩ theo các hướng khác nhau.
Mình cũng sợ mình đang stress khi nghe những lời nói đó thì k đc thoải mái cho lắm.
Vì mình mệnh vcd nhưng mình rất hiểu bản thân và cuộc sống chứ k phải "vô định" như mng nói về mệnh vcd. Mình nghĩ các anh các bác xem đầu tiên là những ng khách quan nhất rồi và mình sẽ kiên nhẫn chờ đợi hết năm sau rồi báo lại kết quả.
Người mình trách nhất dẫn đến vc mình phải đi đến ngày hôm nay là mẹ ck mình. Và 1 phần trách ck vì nhu nhược mà nên cơ sợ khiến mình stress ntn. Còn lại mình k chê trách điều gì nữa.
Đúng là ck mình còn trẻ nên k tránh khỏi sai lầm. Theo mình, ng biết nhận ra cái sai và chấp nhận mình sai k phải là ng xấu (như bố ck mình, ck mình đến sau cùng đều có lời nói biết sai).
Ck mình hay giấu nỗi buồn k cho ai biết. Kể cả ng nhà, nhưng bù lại dù nhiều lúc nóng vội khi nghe lời dụ dỗ ngon ngọt, nhưng đến chỗ mình mình đều uốn nắn đc ck. Và sau những sai lầm đều hối lỗi. Ck mình cũng biết thương vợ thương con. Chỉ là khi mẹ ck nói, ck mình liền k suy nghĩ. Sau đó nhận ra mình sai nên cũng sửa.
Ck mình suy nghĩ k chín chắn thực sự. Chứ mình nghĩ bác phục binh cũng có ý tốt nhưng k hẳn như bác nghĩ. Cái món tiền mẹ ck về sau lại cho ck, mình nói luôn mình k nhận (vì nó mà vc mình bỏ nhau, mình tai tiếng...) ck mình bảo mẹ cầm cho nhưng trên danh nghĩa cầm cho ck mình. Thi thoảng ck mình lại máu làm ăn, đi gặp bạn bè có tâm sự mối này mối kia hay lắm là ck mình vội về âm thầm tính tự làm k nói với vợ vì nghĩ vợ chả biết gì mà nói. Sau mình có tỉ tê với ck và nhận ra các mối làm ăn đều mơ hồ. Nhưng mình chỉ hỏi ck: anh cầm số tiền đó, anh nghĩ nếu anh làm ăn đc, thì tiền kiếm ra em có dám tiêu k? Con có cần tiêu k? Nhưng nếu a k làm ăn đc, mng lại nói em là vì em mà a mới lấy món tiền đó đi k đc việc phá hoại. A nghĩ e cần món tiền từng đẩy gdinh mình vào khốn cùng tan nát k? E k giàu k nghèo lên vì vài đồng đó. Ck mình cũng chững lại và suy nghĩ. Do ck mình k nhận thức hết các mặt của vấn đề thôi chứ k phải ck mình thủ đoạn xấu xa gì.
Thực sự ck mình có vde về hệ thần kinh k tốt lắm, cũng hay u uất, k nói ra. Rất hay quên, còn hay quên hơn vợ...
Rồi mẹ ck thì vừa khéo vừa xảo quyệt nhưng ck k khéo ăn khéo nói, khéo cư xử nên mẹ ck nghĩ mình xúi bẩy con trai, trong khi ck mình trc h chịu đè nèn tư tưởng vì mẹ coi thường nên khi lấy mình đc nhờ liền thể hiện phong thái khác.
Mình k nịnh mẹ ck, mình cư xử đúng độ thôi vì với 1 ng phụ nữ nthe, cho nhiều tiền thì ra điệu k cần, cho ít tiền thì thái độ... k ai chạy theo chiều mãi đc mà vc mình phải kiếm tiền chăm lo gdinh và nuôi con. Nếu cứ chạy theo bà ta để đáp ứng sẽ k bjo yên ổn.
Mình cũng chỉ khuyên răn ck mình chứ k lôi kéo ck về phía mình, vì thứ mình cần là 1 ng ck mạnh mẽ hơn, có lập trường hơn. Bao năm tuổi trẻ ck mình sống trong cảnh chèn ép tư tưởng, mẹ ck quý a trai, lúc nào cũng cho là a trai giỏi hơn, ck mình bị hắt hủi vì k kiếm ra tiền, k có tiền cho mẹ, k đc yêu thương bằng... nên cũng có phần yếu lòng trc mẹ vs a. Hơn nữa ck mình là ng con có hiếu, biết thương bố thương mẹ thương a. Ng nvay k xấu. Chỉ có điều mình muốn ck mình cân bằng tốt hơn để k còn là công cụ lợi dụng của mẹ ck nữa, biết mình cần gì và muốn gì nhiều hơn. Nên mình mới làm nvay. Nếu thành công, sau này mình sẽ có 1 ng ck mà mình dựa vào đc. Nếu thất bại, vc mình tan rã.
Thực tế lúc mình đau ốm ck mình cũng chăm lo đến mình nếu k bị mẹ ck tác động.
Nên mình nói nvay để mng hiểu thêm chút tránh việc câu chuyện đi quá xa và vì sao mình lại qdinh nvay. Mình là ng hiểu mình nhất và cs của mình nhất nên mình tin rằng mình đã lựa chọn cách làm tốt nhất rồi. Nhưng vì hiện tại mình đang trong gdoan khủng hoảng rất stress và cứ kéo dài ảnh hưởng đến tâm lý, công việc, cs... nên rất muốn sớm ngày chấm dứt khoảng tgian này. Có lẽ các bác các anh nói đúng, sắp đến lúc rồi mình cần cố gắng 1 tgian nữa.
Mọi thứ chưa đến cuối cùng thì chưa thấy ổn mà.