Liệu có phải nhân quả.

Hỏi đáp, luận giải về tử vi
SadayoLe
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 880
Tham gia: 22:21, 29/12/16

Re: Liệu có phải nhân quả.

Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

vietnam23042017 đã viết: 17:28, 19/06/18
ngongiomuabay đã viết: 17:21, 19/06/18
vietnam23042017 đã viết: 14:57, 19/06/18

Nói trước là không liên quan đến topic nhá.

Tự nhiên mình nghĩ lại một bộ phim đã từng xem. Chuyện là có đôi trai gái đang yêu nhau say đắm thì chàng bỗng gây sự và chia tay nàng một cách phũ phàng, còn nói những câu đại loại "Em chia tay anh đi ko thì khổ". Hành động này của nam chính khiến nữ chính vô cùng thù hận, coi nam chính là tên sở khanh, luôn dành những lời đả kích không thương tiếc cho nam chính. Vì sự thù hận đó mà rất nhanh thôi, nữ chính cũng quên được nam chính và tìm được tình yêu mới.

Đến một hôm đẹp trời, vô tình nữ chính nhận được tin nam chính đã qua đời do bị ung thư giai đoạn cuối. Thế là sau đó ... à mà thôi chả còn sau đó nữa :-S
Lên diễn đàn đọc bài , nay không nhịn được phải nói vài câu. Bạn này nói những lời bức xúc, cay độc trên diễn đàn, tất nhiên là không phù hợp với không khí chung trên này, nhưng người ta phải bức xúc lắm mới nói thế, với cả người ta cũng là phụ nữ. Anh vietnam23042017 lại đăng câu chuyện này để xỉa xói người ta, lại còn bảo không liên quan đến topic. Anh vietnam23042017 bảo rằng anh có ''tu tập'' nên khuyên này khuyên nọ, tôi tự hỏi anh vietnam23042017 bao nhiêu tuổi rồi và anh đã tu tập được gì. Nói thật, đời tôi ghét nhất những kẻ ra vẻ tri thức rồi nói này nói nọ mà rỗng tuếch, ra vẻ bố đời, đấy là tôi còn chưa biết anh là ai, mặt mũi anh như thế nào,bao nhêu cao nhân có trình độ còn chưa dám đưa ra lời khuyên. Thiết nghĩ có một số người nên nhìn nhận lại bản thân mình để điều chỉnh hành vi, đừng để mình trở thành con rối trên mạng xã hội rồi sinh ra ảo tưởng mà không biết. Đôi lời chân thành có gì không đúng anh vietnam23042017 bỏ qua.
Nhìn lại thời gian bài trước bài sau đi rồi sẽ hiểu.

Vietnam gõ bài đó ra trong lúc đương số đang gõ phần trên. Đó là sự trùng hợp chứ không cố ý. Bạn có thể trong 2 phút gõ ra một đoạn dài như kia mà phải vừa nghĩ, vừa xóa, vừa typing không?

Thế bạn nghĩ chủ top đăng bài lên để cho các bạn ngắm không à? Sẽ có nhiều người vào khuyên, nếu vừa lòng đương số thì sẽ được hưởng ứng, còn không vừa lòng thì đương số không quan tâm tới lời khuyên đó, thế thôi.

Tôi khác những người khác là nghĩ gì nói nấy, không thích theo xu thế, té nước theo mưa. Tôi cũng không có ý định làm tổn thương đương số.

Còn bạn vào đây xỉa xói tôi thì bạn cũng đang tự chửi chính mình đấy!

Thân!

P/s: Lần sau dùng nick chính mà chửi, làm thế này hèn lắm!
A ko có ý làm tổn thương e nhưng lại gián tiếp khiến e tự dằn vặt mình thêm a biết ko, a nói rất hay, lúc nào cũng thấy trong câu nói của a có chữ đức, ẩn ý như bản thân có cách ứng xử và suy nghĩ bao dung trước tất cả mọi sự bẽ bàng của cuộc đời, nhiều ng cũng nói rất đạo đức, nhưng làm thì khốn nạn, đểu giả.
    E đã chịu quá nhiều sự bất công, dối trá và cả so sánh vs các cô gái khác trong suốt 3 năm e chịu đựng thằng này, nên e có sỉ vả, nặng lời, thậm chí là đấm đá vào ng nó cũng là còn quá nhẹ, có con người nào mà lại bảo nếu e có con vs a, a sẽ chia rẽ mẹ con e, a ko muốn con a có 1 ng mẹ như e(bố nó thì nó tốt đẹp lắm), có ng đàn ông tình nghĩa nào lại nói ra những lời độc ác để 1 cô gái thà hi sinh bản thân cũng ko thể để 1 đứa bé ra đời có 1 ng cha tàn nhẫn như vậy ko a?
      Nói 1 2 lời a ko thể hiểu hết đc nỗi đau của em, nên nếu ko biết nói gì, a có thể an ủi em bằng cách kể 1 câu chuyện hài hoặc xem qua đường chồng con e sau này dù tốt xấu tnao e cũng như co ng hiểu lòng mình, ko cần phải tỏ ra thanh cao trước sự oán hận thường tình của 1 ng con gái đâu a à.
      Được cảm ơn bởi: công chúa mùa thu
      Đầu trang

      hagiakinh1981
      Nhị đẳng
      Nhị đẳng
      Bài viết: 405
      Tham gia: 16:50, 28/02/18

      Re: Liệu có phải nhân quả.

      Gửi bài gửi bởi hagiakinh1981 »

      Cái gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Đừng vì cái sai của người khác mà làm khổ mình. Nếu biết tha thứ sẽ được thứ tha.
      Đầu trang

      Hình đại diện của thành viên
      vietnam23042017
      Lục đẳng
      Lục đẳng
      Bài viết: 2504
      Tham gia: 15:02, 13/12/17

      Re: Liệu có phải nhân quả.

      Gửi bài gửi bởi vietnam23042017 »

      SadayoLe đã viết: 19:28, 19/06/18
      vietnam23042017 đã viết: 17:28, 19/06/18
      ngongiomuabay đã viết: 17:21, 19/06/18
      Lên diễn đàn đọc bài , nay không nhịn được phải nói vài câu. Bạn này nói những lời bức xúc, cay độc trên diễn đàn, tất nhiên là không phù hợp với không khí chung trên này, nhưng người ta phải bức xúc lắm mới nói thế, với cả người ta cũng là phụ nữ. Anh vietnam23042017 lại đăng câu chuyện này để xỉa xói người ta, lại còn bảo không liên quan đến topic. Anh vietnam23042017 bảo rằng anh có ''tu tập'' nên khuyên này khuyên nọ, tôi tự hỏi anh vietnam23042017 bao nhiêu tuổi rồi và anh đã tu tập được gì. Nói thật, đời tôi ghét nhất những kẻ ra vẻ tri thức rồi nói này nói nọ mà rỗng tuếch, ra vẻ bố đời, đấy là tôi còn chưa biết anh là ai, mặt mũi anh như thế nào,bao nhêu cao nhân có trình độ còn chưa dám đưa ra lời khuyên. Thiết nghĩ có một số người nên nhìn nhận lại bản thân mình để điều chỉnh hành vi, đừng để mình trở thành con rối trên mạng xã hội rồi sinh ra ảo tưởng mà không biết. Đôi lời chân thành có gì không đúng anh vietnam23042017 bỏ qua.
      Nhìn lại thời gian bài trước bài sau đi rồi sẽ hiểu.

      Vietnam gõ bài đó ra trong lúc đương số đang gõ phần trên. Đó là sự trùng hợp chứ không cố ý. Bạn có thể trong 2 phút gõ ra một đoạn dài như kia mà phải vừa nghĩ, vừa xóa, vừa typing không?

      Thế bạn nghĩ chủ top đăng bài lên để cho các bạn ngắm không à? Sẽ có nhiều người vào khuyên, nếu vừa lòng đương số thì sẽ được hưởng ứng, còn không vừa lòng thì đương số không quan tâm tới lời khuyên đó, thế thôi.

      Tôi khác những người khác là nghĩ gì nói nấy, không thích theo xu thế, té nước theo mưa. Tôi cũng không có ý định làm tổn thương đương số.

      Còn bạn vào đây xỉa xói tôi thì bạn cũng đang tự chửi chính mình đấy!

      Thân!

      P/s: Lần sau dùng nick chính mà chửi, làm thế này hèn lắm!
      A ko có ý làm tổn thương e nhưng lại gián tiếp khiến e tự dằn vặt mình thêm a biết ko, a nói rất hay, lúc nào cũng thấy trong câu nói của a có chữ đức, ẩn ý như bản thân có cách ứng xử và suy nghĩ bao dung trước tất cả mọi sự bẽ bàng của cuộc đời, nhiều ng cũng nói rất đạo đức, nhưng làm thì khốn nạn, đểu giả.
        E đã chịu quá nhiều sự bất công, dối trá và cả so sánh vs các cô gái khác trong suốt 3 năm e chịu đựng thằng này, nên e có sỉ vả, nặng lời, thậm chí là đấm đá vào ng nó cũng là còn quá nhẹ, có con người nào mà lại bảo nếu e có con vs a, a sẽ chia rẽ mẹ con e, a ko muốn con a có 1 ng mẹ như e(bố nó thì nó tốt đẹp lắm), có ng đàn ông tình nghĩa nào lại nói ra những lời độc ác để 1 cô gái thà hi sinh bản thân cũng ko thể để 1 đứa bé ra đời có 1 ng cha tàn nhẫn như vậy ko a?
          Nói 1 2 lời a ko thể hiểu hết đc nỗi đau của em, nên nếu ko biết nói gì, a có thể an ủi em bằng cách kể 1 câu chuyện hài hoặc xem qua đường chồng con e sau này dù tốt xấu tnao e cũng như co ng hiểu lòng mình, ko cần phải tỏ ra thanh cao trước sự oán hận thường tình của 1 ng con gái đâu a à.
          Thằng đó nó không đáng để em phải thế này!

          Vứt xừ nó ra khỏi cuộc đời của em đi. Anh xem lá số của em, anh có thể hiểu được đôi điều, hiểu được cái hạn mà em đang phải chịu.

          Nếu là hạn rồi thì em muốn cũng khó tránh. Thế nên điều cần làm là suy nghĩ tích cực, buông bỏ những điều đau đầu và sẵn sàng cho cuộc sống mới tốt hơn đi!
          Được cảm ơn bởi: công chúa mùa thu
          Đầu trang

          SadayoLe
          Tứ đẳng
          Tứ đẳng
          Bài viết: 880
          Tham gia: 22:21, 29/12/16

          Re: Liệu có phải nhân quả.

          Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

          cherie đã viết: 17:58, 19/06/18 Em ơi, bỏ qua đi. Mấy người đàn ông lăng nhăng họ thích nhất chính là được chú ý, được gái theo. Em không buông bỏ được, họ lại càng cảm thấy sung sướng, còn mình thì héo mòn. Tội gì!
          Em bỏ đi mới gặp được người tốt hơn.
          Người ta nói không sai đâu, sự trả thù tốt nhất của phụ nữ là sống thật hạnh phúc. Nếu một ngày nào đó nghe được tin của nhau, gia đình em thì hạnh phúc viên mãn, còn gia đình Ex thì lăng nhăng mèo mả gà đồng gặp nhau. Lúc đó em chẳng cần làm gì cả thì người ta cũng vừa đau vừa tiếc đến đứt ruột rồi.

          Với cả, đàn ông không phải ai cũng lăng nhăng, lợi dụng phụ nữ đâu. Chị cũng quen một mớ tào lao rồi mới gặp ck chị thì lại là người hết sức tử tế. Bạn bè anh ấy cũng rất đàng hoàng, yêu quý tôn trọng vợ và người yêu. Thì lúc đó chị nhận ra rằng, có những người đàn ông rất tốt, và họ ở cùng nhau. Nên chị nghĩ rằng quan trọng nhất là em nên dứt bỏ môi trường phức tạp, những con người phức tạp như Ex; upgrade bản thân, tìm kiếm và hoà nhập vào những "vùng nước sạch", những môi trường tốt hơn, những mối quan hệ tốt hơn để có thể gặp người tốt hơn.

          Có thể ở tuổi em, sẽ cảm thấy 7X, 8X tụi chị nói chuyện sách vở. Chị cũng công nhận, môi trường tụi chị lớn lên khác các em rất nhiều nên cách nói chuyện, suy nghĩ có hơi khác, mong mọi người thông cảm. Nói thật, tính chị nhát nên viết cái comment này mà cũng sợ bị mắng như anh Vietnam bị mấy bạn mắng lắm; nhưng chị, có lẽ cũng như anh ấy, chỉ hy vọng chút nào đó giúp được em bước ra khỏi sự tự dằn vặt chính mình và đi tìm hạnh phúc thực sự.

          Chúc em hạnh phúc và mong mọi người nương tay nếu có đá cũng đừng ném.
          Cảm ơn chị nhiều ạ. Thật sự e rất dằn vặt bản thân mình vì lúc quá thù hằn đã sẵn sàng buông ra những lời cay độc vs đối phương, nhưng chỉ có cách đó mới xoa dịu e đc trong chốc lát, mới tránh việc e tự hủy mình khi e ko có câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi " Tại sao anh lại đối vs tôi như vậy ", mà chỉ toàn nhận lại kiểu như do e ko bằng ngta về độ hiểu a, a cần 1 ng dù a có sai vận nhẫn nhịn, tất cả là do e nên a đi ngủ vs ng khác, a chấp nhận vợ a sau này ngủ vs ng khác để giải quyết sinh lý nên e hãy nghĩ thoáng ra đi, hoặc là im lặng và lảng tránh.
            Thật sự giờ e có dấu hiệu bất ổn về tâm lý rồi, khi mà em hay nói nhảm, hay tự hỏi tại sao và hoàn toàn mất tập trung vào hiện tại. Em ko biết e sẽ như thế này đến bao giờ nữa?
              1 đòn quá đau đớn khi e đã bao lần dang tay, thứ tha, bất chấp việc nó ko có gì vẫn bên cạnh, bất chấp việc nó có vấn đề về sinh lý, bây giờ thì e hoàn toàn ko tìm thấy 1 điểm gì để yêu thương đc nữa, e chỉ có thể xưng mày tao vs nó, chứ ko còn gọi là a đc nữa, trong e chỉ toàn thù hằn, e cần 1 sự thấu hiểu và chia sẻ, 1 ng vực e dậy lúc này để e ko điên loạn, 1 lần nữa cảm ơn chia sẻ của chị.
              Được cảm ơn bởi: công chúa mùa thu
              Đầu trang

              SadayoLe
              Tứ đẳng
              Tứ đẳng
              Bài viết: 880
              Tham gia: 22:21, 29/12/16

              Re: Liệu có phải nhân quả.

              Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

              hagiakinh1981 đã viết: 19:34, 19/06/18 Cái gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Đừng vì cái sai của người khác mà làm khổ mình. Nếu biết tha thứ sẽ được thứ tha.
              Nói thì dễ mà làm thì khó lắm a à. Cảm ơn a nhiều.
              Đầu trang

              SadayoLe
              Tứ đẳng
              Tứ đẳng
              Bài viết: 880
              Tham gia: 22:21, 29/12/16

              Re: Liệu có phải nhân quả.

              Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

              =D>
              vietnam23042017 đã viết: 19:36, 19/06/18
              SadayoLe đã viết: 19:28, 19/06/18
              vietnam23042017 đã viết: 17:28, 19/06/18
              Nhìn lại thời gian bài trước bài sau đi rồi sẽ hiểu.

              Vietnam gõ bài đó ra trong lúc đương số đang gõ phần trên. Đó là sự trùng hợp chứ không cố ý. Bạn có thể trong 2 phút gõ ra một đoạn dài như kia mà phải vừa nghĩ, vừa xóa, vừa typing không?

              Thế bạn nghĩ chủ top đăng bài lên để cho các bạn ngắm không à? Sẽ có nhiều người vào khuyên, nếu vừa lòng đương số thì sẽ được hưởng ứng, còn không vừa lòng thì đương số không quan tâm tới lời khuyên đó, thế thôi.

              Tôi khác những người khác là nghĩ gì nói nấy, không thích theo xu thế, té nước theo mưa. Tôi cũng không có ý định làm tổn thương đương số.

              Còn bạn vào đây xỉa xói tôi thì bạn cũng đang tự chửi chính mình đấy!

              Thân!

              P/s: Lần sau dùng nick chính mà chửi, làm thế này hèn lắm!
              A ko có ý làm tổn thương e nhưng lại gián tiếp khiến e tự dằn vặt mình thêm a biết ko, a nói rất hay, lúc nào cũng thấy trong câu nói của a có chữ đức, ẩn ý như bản thân có cách ứng xử và suy nghĩ bao dung trước tất cả mọi sự bẽ bàng của cuộc đời, nhiều ng cũng nói rất đạo đức, nhưng làm thì khốn nạn, đểu giả.
                E đã chịu quá nhiều sự bất công, dối trá và cả so sánh vs các cô gái khác trong suốt 3 năm e chịu đựng thằng này, nên e có sỉ vả, nặng lời, thậm chí là đấm đá vào ng nó cũng là còn quá nhẹ, có con người nào mà lại bảo nếu e có con vs a, a sẽ chia rẽ mẹ con e, a ko muốn con a có 1 ng mẹ như e(bố nó thì nó tốt đẹp lắm), có ng đàn ông tình nghĩa nào lại nói ra những lời độc ác để 1 cô gái thà hi sinh bản thân cũng ko thể để 1 đứa bé ra đời có 1 ng cha tàn nhẫn như vậy ko a?
                  Nói 1 2 lời a ko thể hiểu hết đc nỗi đau của em, nên nếu ko biết nói gì, a có thể an ủi em bằng cách kể 1 câu chuyện hài hoặc xem qua đường chồng con e sau này dù tốt xấu tnao e cũng như co ng hiểu lòng mình, ko cần phải tỏ ra thanh cao trước sự oán hận thường tình của 1 ng con gái đâu a à.
                  Thằng đó nó không đáng để em phải thế này!

                  Vứt xừ nó ra khỏi cuộc đời của em đi. Anh xem lá số của em, anh có thể hiểu được đôi điều, hiểu được cái hạn mà em đang phải chịu.

                  Nếu là hạn rồi thì em muốn cũng khó tránh. Thế nên điều cần làm là suy nghĩ tích cực, buông bỏ những điều đau đầu và sẵn sàng cho cuộc sống mới tốt hơn đi!
                  A bảo e phải làm sao đây khi mọi sự cố gắng liên lạc nhằm mong có 1 cuộc nói chuyện rõ ràng, dù là đau đớn, e vẫn chấp nhận và ra đi mãi mãi. Nhưng như thế cũng ko đc nữa, em phải làm sao đứng dậy khi bị chính ng mà e từng yêu thương chối bỏ, xa lánh khiến e thêm thù hằn đây.
                  Đầu trang

                  Hình đại diện của thành viên
                  asensiblegirl
                  Ngũ đẳng
                  Ngũ đẳng
                  Bài viết: 1224
                  Tham gia: 17:31, 05/06/14

                  Re: Liệu có phải nhân quả.

                  Gửi bài gửi bởi asensiblegirl »

                  SadayoLe đã viết: 12:03, 19/06/18
                  cherry1123 đã viết: 11:56, 19/06/18 Em mong nó chết, em mong nó tàn tạ cuộc đời, có khi nào em nghĩ đang gieo nhân cho chính bản thân mình ko?
                  Nhân của e là gặp phải nó, còn nhân nó thì nó đang phải gánh chịu và còn hơn nữa. Chị ko là ng trong cuộc nên ko hiểu bị tổn thương và lừa dối trơ trẽn nhiều như thế nào mới biến yêu thương thành thù hận đâu ạ. Em vẫn sống trong căm hờn và chống mắt lên xem nó bị trời hành như thế nào, dù nó ko bị trời hành thì e cũng ngày đêm mong nguyện cho nó tàn phế thân tâm thì thôi, nó còn sống khỏe mạnh và dư dả về kinh tế thì thế nào cũng gây họa cho đứa con gái khác, ko phải là e, vì bản chất nó quá đa tình và ham mê sắc dục.
                  https://www.facebook.com/thokhangbaogiam/
                  Mong bạn gửi cho bạn trai cũ của bạn link của tràn này
                  Nói đến hậu quả của vc tham đắm sắc dục quá mức và hậu quả của nó rất nhiều bạn vào tâm sự và cùng giúp nhau cải thiện dần vc ham mê sắc dục thông qua giáo lý nhà phật và làm lại cuộc đời , tất cả là duyên nghiệp vs nhau , bạn trai bạn cũng đang phải trả nghiệp
                  Chân thành mong bạn gửi cho bạn trai cũ của bạn trang này
                  Đầu trang

                  SadayoLe
                  Tứ đẳng
                  Tứ đẳng
                  Bài viết: 880
                  Tham gia: 22:21, 29/12/16

                  Re: Liệu có phải nhân quả.

                  Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

                  asensiblegirl đã viết: 20:37, 19/06/18
                  SadayoLe đã viết: 12:03, 19/06/18
                  cherry1123 đã viết: 11:56, 19/06/18 Em mong nó chết, em mong nó tàn tạ cuộc đời, có khi nào em nghĩ đang gieo nhân cho chính bản thân mình ko?
                  Nhân của e là gặp phải nó, còn nhân nó thì nó đang phải gánh chịu và còn hơn nữa. Chị ko là ng trong cuộc nên ko hiểu bị tổn thương và lừa dối trơ trẽn nhiều như thế nào mới biến yêu thương thành thù hận đâu ạ. Em vẫn sống trong căm hờn và chống mắt lên xem nó bị trời hành như thế nào, dù nó ko bị trời hành thì e cũng ngày đêm mong nguyện cho nó tàn phế thân tâm thì thôi, nó còn sống khỏe mạnh và dư dả về kinh tế thì thế nào cũng gây họa cho đứa con gái khác, ko phải là e, vì bản chất nó quá đa tình và ham mê sắc dục.
                  https://www.facebook.com/thokhangbaogiam/
                  Mong bạn gửi cho bạn trai cũ của bạn link của tràn này
                  Nói đến hậu quả của vc tham đắm sắc dục quá mức và hậu quả của nó rất nhiều bạn vào tâm sự và cùng giúp nhau cải thiện dần vc ham mê sắc dục thông qua giáo lý nhà phật và làm lại cuộc đời , tất cả là duyên nghiệp vs nhau , bạn trai bạn cũng đang phải trả nghiệp
                  Chân thành mong bạn gửi cho bạn trai cũ của bạn trang này
                  Cảm ơn c. T sẽ ko gửi đâu. Mọi chuyện nên dừng lại thôi.
                  Đầu trang

                  phomuabay
                  Nhất đẳng
                  Nhất đẳng
                  Bài viết: 116
                  Tham gia: 18:04, 08/10/13

                  Re: Liệu có phải nhân quả.

                  Gửi bài gửi bởi phomuabay »

                  SadayoLe đã viết: 19:40, 19/06/18
                  cherie đã viết: 17:58, 19/06/18 Em ơi, bỏ qua đi. Mấy người đàn ông lăng nhăng họ thích nhất chính là được chú ý, được gái theo. Em không buông bỏ được, họ lại càng cảm thấy sung sướng, còn mình thì héo mòn. Tội gì!
                  Em bỏ đi mới gặp được người tốt hơn.
                  Người ta nói không sai đâu, sự trả thù tốt nhất của phụ nữ là sống thật hạnh phúc. Nếu một ngày nào đó nghe được tin của nhau, gia đình em thì hạnh phúc viên mãn, còn gia đình Ex thì lăng nhăng mèo mả gà đồng gặp nhau. Lúc đó em chẳng cần làm gì cả thì người ta cũng vừa đau vừa tiếc đến đứt ruột rồi.

                  Với cả, đàn ông không phải ai cũng lăng nhăng, lợi dụng phụ nữ đâu. Chị cũng quen một mớ tào lao rồi mới gặp ck chị thì lại là người hết sức tử tế. Bạn bè anh ấy cũng rất đàng hoàng, yêu quý tôn trọng vợ và người yêu. Thì lúc đó chị nhận ra rằng, có những người đàn ông rất tốt, và họ ở cùng nhau. Nên chị nghĩ rằng quan trọng nhất là em nên dứt bỏ môi trường phức tạp, những con người phức tạp như Ex; upgrade bản thân, tìm kiếm và hoà nhập vào những "vùng nước sạch", những môi trường tốt hơn, những mối quan hệ tốt hơn để có thể gặp người tốt hơn.

                  Có thể ở tuổi em, sẽ cảm thấy 7X, 8X tụi chị nói chuyện sách vở. Chị cũng công nhận, môi trường tụi chị lớn lên khác các em rất nhiều nên cách nói chuyện, suy nghĩ có hơi khác, mong mọi người thông cảm. Nói thật, tính chị nhát nên viết cái comment này mà cũng sợ bị mắng như anh Vietnam bị mấy bạn mắng lắm; nhưng chị, có lẽ cũng như anh ấy, chỉ hy vọng chút nào đó giúp được em bước ra khỏi sự tự dằn vặt chính mình và đi tìm hạnh phúc thực sự.

                  Chúc em hạnh phúc và mong mọi người nương tay nếu có đá cũng đừng ném.
                  Cảm ơn chị nhiều ạ. Thật sự e rất dằn vặt bản thân mình vì lúc quá thù hằn đã sẵn sàng buông ra những lời cay độc vs đối phương, nhưng chỉ có cách đó mới xoa dịu e đc trong chốc lát, mới tránh việc e tự hủy mình khi e ko có câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi " Tại sao anh lại đối vs tôi như vậy ", mà chỉ toàn nhận lại kiểu như do e ko bằng ngta về độ hiểu a, a cần 1 ng dù a có sai vận nhẫn nhịn, tất cả là do e nên a đi ngủ vs ng khác, a chấp nhận vợ a sau này ngủ vs ng khác để giải quyết sinh lý nên e hãy nghĩ thoáng ra đi, hoặc là im lặng và lảng tránh.
                    Thật sự giờ e có dấu hiệu bất ổn về tâm lý rồi, khi mà em hay nói nhảm, hay tự hỏi tại sao và hoàn toàn mất tập trung vào hiện tại. Em ko biết e sẽ như thế này đến bao giờ nữa?
                      1 đòn quá đau đớn khi e đã bao lần dang tay, thứ tha, bất chấp việc nó ko có gì vẫn bên cạnh, bất chấp việc nó có vấn đề về sinh lý, bây giờ thì e hoàn toàn ko tìm thấy 1 điểm gì để yêu thương đc nữa, e chỉ có thể xưng mày tao vs nó, chứ ko còn gọi là a đc nữa, trong e chỉ toàn thù hằn, e cần 1 sự thấu hiểu và chia sẻ, 1 ng vực e dậy lúc này để e ko điên loạn, 1 lần nữa cảm ơn chia sẻ của chị.
                      Khi một con cừu yêu 1 con sói thì dù cừu có yêu cỡ nào, sói cũng đánh chén thịt cừu xong rồi nhả xương cừu ra đất thôi.
                      Như mình nói lúc nãy. Vấn đề không nằm ở "Tại sao tôi đối xử tốt với anh vậy mà sao anh tệ hại với tôi vậy." mà vấn đề nằm ở việc thằng cu kia nó xem cái "đối xử tốt" của bạn đáng bao nhiêu trọng lượng với nó.

                      Nói cho đơn giản, ví như nó là 1 thằng tới với bạn vì tiền. Nó lấy được tiền xong nó sẽ biến. Tình của bạn không phải mục tiêu của nó nên có cho nó cả biển nó cũng vứt đi thôi vì nó không cần.

                      Còn nếu nó tới với bạn vì tình dục thì sau khi chơi bời đã đời, no cơm chán chè, tự nhiên nó sẽ tìm cảm giác với những "bát phở" khác.

                      Con người bản chất rất rất hiếm khi thay đổi. Chính vì bạn non dại nên không nhận thấy được bản chất đối phương. Và chính vì vậy nên bạn mới để cho đối phương dắt mũi mình. Sai lầm phần lớn, do đó, nằm ở chính tính cách và suy nghĩ của bạn.

                      Có điều bạn không chấp nhận đấy là sai lầm của mình, là sự non dại của mình. Bạn tìm cách đổ lỗi cho đối phương và cảm thấy hả hê khi đối phương bị trừng phạt. Bạn thử dằn bớt lòng thù hận lại và suy nghĩ vài thứ sau xem

                      1. Về cơ bản sâu trong bạn vẫn cảm thấy ... nuối tiếc, không cam tâm. Rằng mình đã bỏ vốn tình cảm, tiền bạc, thể xác biết bao nhiêu thế này thế kia mà rốt lại không nhận được thứ mình muốn.

                      2. Sự thù hận của bạn có ích gì không. Sự hả hê khi đối phương bị trừng phạt xui xẻo có ích gì không ? Nó có làm bạn khôn hơn không. Chững chạc hơn không ? Hay nó chỉ làm tăng thêm cái tự mãn cá nhân của bạn. Rằng "đấy cho đáng đời. Ai bảo ngày xưa mày hại tao thế này thế kia."

                      Khi bạn bỏ được quá khứ, xem anh bạn trai kia như người dưng. Xem mọi thứ trong quá khứ chỉ là sai lầm, non nớt, vài bài học rút kinh nghiệm cho thực tế bla bla bla. Khi đó bạn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn là lên đây hỏi han những thứ chẳng có ích gì cho hiện tại và tương lai của bạn.
                      Đầu trang

                      SadayoLe
                      Tứ đẳng
                      Tứ đẳng
                      Bài viết: 880
                      Tham gia: 22:21, 29/12/16

                      Re: Liệu có phải nhân quả.

                      Gửi bài gửi bởi SadayoLe »

                      phomuabay đã viết: 20:55, 19/06/18
                      SadayoLe đã viết: 19:40, 19/06/18
                      cherie đã viết: 17:58, 19/06/18 Em ơi, bỏ qua đi. Mấy người đàn ông lăng nhăng họ thích nhất chính là được chú ý, được gái theo. Em không buông bỏ được, họ lại càng cảm thấy sung sướng, còn mình thì héo mòn. Tội gì!
                      Em bỏ đi mới gặp được người tốt hơn.
                      Người ta nói không sai đâu, sự trả thù tốt nhất của phụ nữ là sống thật hạnh phúc. Nếu một ngày nào đó nghe được tin của nhau, gia đình em thì hạnh phúc viên mãn, còn gia đình Ex thì lăng nhăng mèo mả gà đồng gặp nhau. Lúc đó em chẳng cần làm gì cả thì người ta cũng vừa đau vừa tiếc đến đứt ruột rồi.

                      Với cả, đàn ông không phải ai cũng lăng nhăng, lợi dụng phụ nữ đâu. Chị cũng quen một mớ tào lao rồi mới gặp ck chị thì lại là người hết sức tử tế. Bạn bè anh ấy cũng rất đàng hoàng, yêu quý tôn trọng vợ và người yêu. Thì lúc đó chị nhận ra rằng, có những người đàn ông rất tốt, và họ ở cùng nhau. Nên chị nghĩ rằng quan trọng nhất là em nên dứt bỏ môi trường phức tạp, những con người phức tạp như Ex; upgrade bản thân, tìm kiếm và hoà nhập vào những "vùng nước sạch", những môi trường tốt hơn, những mối quan hệ tốt hơn để có thể gặp người tốt hơn.

                      Có thể ở tuổi em, sẽ cảm thấy 7X, 8X tụi chị nói chuyện sách vở. Chị cũng công nhận, môi trường tụi chị lớn lên khác các em rất nhiều nên cách nói chuyện, suy nghĩ có hơi khác, mong mọi người thông cảm. Nói thật, tính chị nhát nên viết cái comment này mà cũng sợ bị mắng như anh Vietnam bị mấy bạn mắng lắm; nhưng chị, có lẽ cũng như anh ấy, chỉ hy vọng chút nào đó giúp được em bước ra khỏi sự tự dằn vặt chính mình và đi tìm hạnh phúc thực sự.

                      Chúc em hạnh phúc và mong mọi người nương tay nếu có đá cũng đừng ném.
                      Cảm ơn chị nhiều ạ. Thật sự e rất dằn vặt bản thân mình vì lúc quá thù hằn đã sẵn sàng buông ra những lời cay độc vs đối phương, nhưng chỉ có cách đó mới xoa dịu e đc trong chốc lát, mới tránh việc e tự hủy mình khi e ko có câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi " Tại sao anh lại đối vs tôi như vậy ", mà chỉ toàn nhận lại kiểu như do e ko bằng ngta về độ hiểu a, a cần 1 ng dù a có sai vận nhẫn nhịn, tất cả là do e nên a đi ngủ vs ng khác, a chấp nhận vợ a sau này ngủ vs ng khác để giải quyết sinh lý nên e hãy nghĩ thoáng ra đi, hoặc là im lặng và lảng tránh.
                        Thật sự giờ e có dấu hiệu bất ổn về tâm lý rồi, khi mà em hay nói nhảm, hay tự hỏi tại sao và hoàn toàn mất tập trung vào hiện tại. Em ko biết e sẽ như thế này đến bao giờ nữa?
                          1 đòn quá đau đớn khi e đã bao lần dang tay, thứ tha, bất chấp việc nó ko có gì vẫn bên cạnh, bất chấp việc nó có vấn đề về sinh lý, bây giờ thì e hoàn toàn ko tìm thấy 1 điểm gì để yêu thương đc nữa, e chỉ có thể xưng mày tao vs nó, chứ ko còn gọi là a đc nữa, trong e chỉ toàn thù hằn, e cần 1 sự thấu hiểu và chia sẻ, 1 ng vực e dậy lúc này để e ko điên loạn, 1 lần nữa cảm ơn chia sẻ của chị.
                          Khi một con cừu yêu 1 con sói thì dù cừu có yêu cỡ nào, sói cũng đánh chén thịt cừu xong rồi nhả xương cừu ra đất thôi.
                          Như mình nói lúc nãy. Vấn đề không nằm ở "Tại sao tôi đối xử tốt với anh vậy mà sao anh tệ hại với tôi vậy." mà vấn đề nằm ở việc thằng cu kia nó xem cái "đối xử tốt" của bạn đáng bao nhiêu trọng lượng với nó.

                          Nói cho đơn giản, ví như nó là 1 thằng tới với bạn vì tiền. Nó lấy được tiền xong nó sẽ biến. Tình của bạn không phải mục tiêu của nó nên có cho nó cả biển nó cũng vứt đi thôi vì nó không cần.

                          Còn nếu nó tới với bạn vì tình dục thì sau khi chơi bời đã đời, no cơm chán chè, tự nhiên nó sẽ tìm cảm giác với những "bát phở" khác.

                          Con người bản chất rất rất hiếm khi thay đổi. Chính vì bạn non dại nên không nhận thấy được bản chất đối phương. Và chính vì vậy nên bạn mới để cho đối phương dắt mũi mình. Sai lầm phần lớn, do đó, nằm ở chính tính cách và suy nghĩ của bạn.

                          Có điều bạn không chấp nhận đấy là sai lầm của mình, là sự non dại của mình. Bạn tìm cách đổ lỗi cho đối phương và cảm thấy hả hê khi đối phương bị trừng phạt. Bạn thử dằn bớt lòng thù hận lại và suy nghĩ vài thứ sau xem

                          1. Về cơ bản sâu trong bạn vẫn cảm thấy ... nuối tiếc, không cam tâm. Rằng mình đã bỏ vốn tình cảm, tiền bạc, thể xác biết bao nhiêu thế này thế kia mà rốt lại không nhận được thứ mình muốn.

                          2. Sự thù hận của bạn có ích gì không. Sự hả hê khi đối phương bị trừng phạt xui xẻo có ích gì không ? Nó có làm bạn khôn hơn không. Chững chạc hơn không ? Hay nó chỉ làm tăng thêm cái tự mãn cá nhân của bạn. Rằng "đấy cho đáng đời. Ai bảo ngày xưa mày hại tao thế này thế kia."

                          Khi bạn bỏ được quá khứ, xem anh bạn trai kia như người dưng. Xem mọi thứ trong quá khứ chỉ là sai lầm, non nớt, vài bài học rút kinh nghiệm cho thực tế bla bla bla. Khi đó bạn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn là lên đây hỏi han những thứ chẳng có ích gì cho hiện tại và tương lai của bạn.
                          Cảm ơn a/c rất nhiều ạ. E đã rõ rồi.
                          Đầu trang

                          Trả lời bài viết

                          Quay về “Luận giải Tử vi”