Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Hỏi đáp, luận giải về tử vi
ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 08:41, 22/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 00:29, 22/06/22
KMD đã viết: 09:06, 16/06/22

Có nhiều việc, con dùng suy nghĩ thì con không giải quyết chúng 1 cách triệt để được. Đơn giản chỉ vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì tâm con sẽ ít nhiều lưu lại dấu vết như "Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài".

Chân tâm của ông già mù, chân tâm của Nam, chân tâm của cao nhân, chân tâm của kẻ khù khờ, chân tâm của những người đi cúng chùa và chân tâm của con đều như nhau.
Khi họ dùng tâm ý thức, cách họ suy nghĩ khác nhau nên họ nói và hành động khác nhau. Con lại dùng tâm ý thức để phán đoán thì con có nhận ra "Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn" thú vị không?

Con càng quay ra bên ngoài tìm kiếm rồi suy nghĩ thì con càng xa chân tâm. Con bớt suy nghĩ thì con sẽ từ từ "giải thoát tâm trí" và tiến gần tới chân tâm. Sống với chân tâm thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Con sẽ suy nghĩ tiếp về tâm ý thức ạ. Thực ra con có đọc trên mạng nhưng mà con cũng ko hiểu lắm 😅. Nếu con buông bỏ tính lười biếng, nếu con buông bỏ đi tật nói nhanh và mọi thứ khác thì con sẽ thay đổi khác, sẽ tiếp cận được cái chân thật như thầy nói? Con nghĩ vậy. Con thì ko biết con có hữu duyên với Phật giáo hay ko, con cũng ko theo đạo. Con thờ ông bà tổ tiên là chính. Nhưng mà con cũng có tin vào thế giới tâm linh, tại có lần con uống nước suối cúng trên bàn thờ vào ngày rằm thì tay con đỏ nóng lên 😅. Hôm nay con lại thấy mấy điều thầy nói. Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.
Từ "Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên" đến "Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.", con có nhận ra khi con thay đổi nhận thức thì tâm con thay đổi không?

“Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”
Ông già mù nghĩ cho người khác đã bao gồm bản thân ông trong đó rồi.

Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật.

Con thử làm 1 cuộc khảo sát nhỏ với bạn con, xem con có nhận ra điều gì thú vị.
Viết câu này "Đẹp hay xấu, giàu hay nghèo rốt cuộc cũng như nhau." xuống tờ giấy, rồi đưa cho bạn con. Con hỏi họ 3 câu.
1) Bạn đọc được câu này không?
2) Bạn nghĩ gì về câu này?
3) Bạn theo đạo gì?
Con đã từng hỏi rồi ạ. Bạn con không nói gì, chỉ cười thôi. Bạn con cũng thờ ông bà giống con. Sau đó thì tụi con vẫn nói tiếp về BTS là nhóm nhạc nổi tiếng hiện hành, có sức ảnh hưởng mạnh kể cả trong nền kinh tế Hàn Quốc :D

Con nghĩ nhiều khi bạn con biết câu trả lời, nhưng bạn và kể cả con đều bị cuốn vào thế giới kim tiền. Khi mà tiền là thứ chi phối rất nhiều thứ, từ chính trị cho đến sức khỏe, những thứ nhỏ nhặt trong đời sống, thì ai cũng có mối bận tâm về tiền. Ý về chữ Hòa con muốn nói không phải trông chờ người khác sẽ chấp nhận con rồi sống hòa thuận với con. Con muốn nói là tận dụng hoàn cảnh của mình, tận dụng cả luôn sự yêu ghét của mọi người xung quanh. Nói thì dễ chứ làm thì con không chắc ;;) Vì khi con bị ghét thì con sẽ buồn, sau khi buồn thì con sẽ kệ nó luôn.

"Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật." Con có một bạn mà con thầm ghen tị. Nhiều lúc tiếp xúc con mới thấy mình là đứa hời hợt, vì bạn vẫn nhiệt tình với con, nhưng con lại vì sự ghen tị mà đánh giá khác về bạn. Vậy nếu con vẫn giữ cái ác cảm của con về bạn, mà bạn thực sự hời hợt và xem thường con thì con sẽ làm gì? Con chưa biết, nhưng mà chắc chắn con sẽ mặc kệ bạn đó và kiếm thứ gì khác quan trọng hơn là nỗi đau tự ái và sự ghen tị để tập trung vào. Con nghĩ muốn bỏ được ý nghĩ và cảm xúc mà mình áp đặt cho ngoại cảnh thì phải rõ trước giá trị bản thân là gì? Giống như chất xúc tác á thầy. Tâm phải tĩnh thì mới có cơ hội nhìn thấy sự thật. Mắt kính ko được rung chuyển thì mình mới thấy chiếc xe, cây cối rõ ràng được? Chứ nếu con vẫn giữ khư khư ác cảm của con về bạn, con nghĩ ko bao giờ con nhìn sự vật đúng như thật. Cái này lần trước thầy có nói, xong lâu lâu con lại suy nghĩ về nó, bây giờ thì chắc cũng thông suốt được phần nào :)
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 22:58, 23/06/22
KMD đã viết: 08:41, 22/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 00:29, 22/06/22

Con sẽ suy nghĩ tiếp về tâm ý thức ạ. Thực ra con có đọc trên mạng nhưng mà con cũng ko hiểu lắm 😅. Nếu con buông bỏ tính lười biếng, nếu con buông bỏ đi tật nói nhanh và mọi thứ khác thì con sẽ thay đổi khác, sẽ tiếp cận được cái chân thật như thầy nói? Con nghĩ vậy. Con thì ko biết con có hữu duyên với Phật giáo hay ko, con cũng ko theo đạo. Con thờ ông bà tổ tiên là chính. Nhưng mà con cũng có tin vào thế giới tâm linh, tại có lần con uống nước suối cúng trên bàn thờ vào ngày rằm thì tay con đỏ nóng lên 😅. Hôm nay con lại thấy mấy điều thầy nói. Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.
Từ "Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên" đến "Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.", con có nhận ra khi con thay đổi nhận thức thì tâm con thay đổi không?

“Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”
Ông già mù nghĩ cho người khác đã bao gồm bản thân ông trong đó rồi.

Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật.

Con thử làm 1 cuộc khảo sát nhỏ với bạn con, xem con có nhận ra điều gì thú vị.
Viết câu này "Đẹp hay xấu, giàu hay nghèo rốt cuộc cũng như nhau." xuống tờ giấy, rồi đưa cho bạn con. Con hỏi họ 3 câu.
1) Bạn đọc được câu này không?
2) Bạn nghĩ gì về câu này?
3) Bạn theo đạo gì?
Con đã từng hỏi rồi ạ. Bạn con không nói gì, chỉ cười thôi. Bạn con cũng thờ ông bà giống con. Sau đó thì tụi con vẫn nói tiếp về BTS là nhóm nhạc nổi tiếng hiện hành, có sức ảnh hưởng mạnh kể cả trong nền kinh tế Hàn Quốc :D

Con nghĩ nhiều khi bạn con biết câu trả lời, nhưng bạn và kể cả con đều bị cuốn vào thế giới kim tiền. Khi mà tiền là thứ chi phối rất nhiều thứ, từ chính trị cho đến sức khỏe, những thứ nhỏ nhặt trong đời sống, thì ai cũng có mối bận tâm về tiền. Ý về chữ Hòa con muốn nói không phải trông chờ người khác sẽ chấp nhận con rồi sống hòa thuận với con. Con muốn nói là tận dụng hoàn cảnh của mình, tận dụng cả luôn sự yêu ghét của mọi người xung quanh. Nói thì dễ chứ làm thì con không chắc ;;) Vì khi con bị ghét thì con sẽ buồn, sau khi buồn thì con sẽ kệ nó luôn.

"Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật." Con có một bạn mà con thầm ghen tị. Nhiều lúc tiếp xúc con mới thấy mình là đứa hời hợt, vì bạn vẫn nhiệt tình với con, nhưng con lại vì sự ghen tị mà đánh giá khác về bạn. Vậy nếu con vẫn giữ cái ác cảm của con về bạn, mà bạn thực sự hời hợt và xem thường con thì con sẽ làm gì? Con chưa biết, nhưng mà chắc chắn con sẽ mặc kệ bạn đó và kiếm thứ gì khác quan trọng hơn là nỗi đau tự ái và sự ghen tị để tập trung vào. Con nghĩ muốn bỏ được ý nghĩ và cảm xúc mà mình áp đặt cho ngoại cảnh thì phải rõ trước giá trị bản thân là gì? Giống như chất xúc tác á thầy. Tâm phải tĩnh thì mới có cơ hội nhìn thấy sự thật. Mắt kính ko được rung chuyển thì mình mới thấy chiếc xe, cây cối rõ ràng được? Chứ nếu con vẫn giữ khư khư ác cảm của con về bạn, con nghĩ ko bao giờ con nhìn sự vật đúng như thật. Cái này lần trước thầy có nói, xong lâu lâu con lại suy nghĩ về nó, bây giờ thì chắc cũng thông suốt được phần nào :)
"Khi tôi còn học trung học, một người bạn cùng lớp của tôi tên là Nam từng kể cho tôi một câu chuyện. Cậu kể rằng, có một lần cậu ra ngoài thị trấn chơi cho tới rất khuya mới về. Khi cậu đi ngang qua một cánh đồng hoang, không có chút ánh sáng nào ở đó cả. Hoàn toàn là một màn đêm sâu thẳm, thỉnh thoảng từ đằng xa văng vẳng tiếng chó sủa xen lẫn với tiếng lá cây xào xạc. Đường làng thì nhỏ và trơn trượt mà cậu lại không có cái gì để soi đường. Chưa kể hồi chiều cậu được mấy anh lớn kể cho mấy câu chuyện ma khiến bấy giờ cậu thấy hơi rờn rợn tóc gáy. Đôi khi có con chuột đồng nào đó chạy ngang qua cũng khiến cậu giật bắn mình."
Có cảnh thì tâm sanh. Nếu Nam thay đổi ý nghĩ nhanh như lúc con hỏi bạn con rồi tụi con vẫn nói tiếp về BTS thì tâm Nam lúc đó đã khác rồi. Tâm Nam bị cảnh màn đêm lôi cuốn giống như tụi con bị BTS lôi cuốn. Con có nhận ra tâm Nam bị màn đêm lôi cuốn bao lâu không?

Cái chân thật thì không bao giờ thay đổi. Có lúc con nhận ra nó, có lúc con không nhận ra nó nhưng nó thì vẫn vậy bất luận con có nhận ra nó hay không.
"bạn thực sự hời hợt và xem thường con". Con nên hiểu vì bạn con dùng tâm ý thức nên mới vậy. Nếu con dùng tâm ý thức đối lại thì sự việc càng thêm hiểu lầm. Chân tâm của bạn con và chân tâm của con như nhau. Khi tụi con gặp nhau hoặc khi tụi con nghĩ về nhau là lúc có cảnh. Có cảnh thì tâm sanh. Dùng tâm ý thức thì con bị dính ngay rồi nhiều tâm khác được sinh ra nữa. Những tâm được sinh ra thì chúng biến đổi liên tục nên không thật có. Không thật có thì không gọi là chân tâm.

Con nên tiếp tục mở rộng cuộc khảo sát với người ngoài hoặc người thân. Nếu họ không nói gì hoặc chỉ cười như bạn con thì con viết xuống. Không nên nghĩ họ thế này thế kia vì nếu con nghĩ thì con dùng tâm ý thức rồi. Rồi vài năm sau, nếu con còn gặp lại họ thì con vẫn hỏi họ 3 câu. Kiên nhẫn thu thập rồi quan sát sẽ giúp con rất nhiều trong cuộc sống.
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 08:11, 24/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 22:58, 23/06/22
KMD đã viết: 08:41, 22/06/22

Từ "Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên" đến "Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.", con có nhận ra khi con thay đổi nhận thức thì tâm con thay đổi không?

“Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”
Ông già mù nghĩ cho người khác đã bao gồm bản thân ông trong đó rồi.

Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật.

Con thử làm 1 cuộc khảo sát nhỏ với bạn con, xem con có nhận ra điều gì thú vị.
Viết câu này "Đẹp hay xấu, giàu hay nghèo rốt cuộc cũng như nhau." xuống tờ giấy, rồi đưa cho bạn con. Con hỏi họ 3 câu.
1) Bạn đọc được câu này không?
2) Bạn nghĩ gì về câu này?
3) Bạn theo đạo gì?
Con đã từng hỏi rồi ạ. Bạn con không nói gì, chỉ cười thôi. Bạn con cũng thờ ông bà giống con. Sau đó thì tụi con vẫn nói tiếp về BTS là nhóm nhạc nổi tiếng hiện hành, có sức ảnh hưởng mạnh kể cả trong nền kinh tế Hàn Quốc :D

Con nghĩ nhiều khi bạn con biết câu trả lời, nhưng bạn và kể cả con đều bị cuốn vào thế giới kim tiền. Khi mà tiền là thứ chi phối rất nhiều thứ, từ chính trị cho đến sức khỏe, những thứ nhỏ nhặt trong đời sống, thì ai cũng có mối bận tâm về tiền. Ý về chữ Hòa con muốn nói không phải trông chờ người khác sẽ chấp nhận con rồi sống hòa thuận với con. Con muốn nói là tận dụng hoàn cảnh của mình, tận dụng cả luôn sự yêu ghét của mọi người xung quanh. Nói thì dễ chứ làm thì con không chắc ;;) Vì khi con bị ghét thì con sẽ buồn, sau khi buồn thì con sẽ kệ nó luôn.

"Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật." Con có một bạn mà con thầm ghen tị. Nhiều lúc tiếp xúc con mới thấy mình là đứa hời hợt, vì bạn vẫn nhiệt tình với con, nhưng con lại vì sự ghen tị mà đánh giá khác về bạn. Vậy nếu con vẫn giữ cái ác cảm của con về bạn, mà bạn thực sự hời hợt và xem thường con thì con sẽ làm gì? Con chưa biết, nhưng mà chắc chắn con sẽ mặc kệ bạn đó và kiếm thứ gì khác quan trọng hơn là nỗi đau tự ái và sự ghen tị để tập trung vào. Con nghĩ muốn bỏ được ý nghĩ và cảm xúc mà mình áp đặt cho ngoại cảnh thì phải rõ trước giá trị bản thân là gì? Giống như chất xúc tác á thầy. Tâm phải tĩnh thì mới có cơ hội nhìn thấy sự thật. Mắt kính ko được rung chuyển thì mình mới thấy chiếc xe, cây cối rõ ràng được? Chứ nếu con vẫn giữ khư khư ác cảm của con về bạn, con nghĩ ko bao giờ con nhìn sự vật đúng như thật. Cái này lần trước thầy có nói, xong lâu lâu con lại suy nghĩ về nó, bây giờ thì chắc cũng thông suốt được phần nào :)
"Khi tôi còn học trung học, một người bạn cùng lớp của tôi tên là Nam từng kể cho tôi một câu chuyện. Cậu kể rằng, có một lần cậu ra ngoài thị trấn chơi cho tới rất khuya mới về. Khi cậu đi ngang qua một cánh đồng hoang, không có chút ánh sáng nào ở đó cả. Hoàn toàn là một màn đêm sâu thẳm, thỉnh thoảng từ đằng xa văng vẳng tiếng chó sủa xen lẫn với tiếng lá cây xào xạc. Đường làng thì nhỏ và trơn trượt mà cậu lại không có cái gì để soi đường. Chưa kể hồi chiều cậu được mấy anh lớn kể cho mấy câu chuyện ma khiến bấy giờ cậu thấy hơi rờn rợn tóc gáy. Đôi khi có con chuột đồng nào đó chạy ngang qua cũng khiến cậu giật bắn mình."
Có cảnh thì tâm sanh. Nếu Nam thay đổi ý nghĩ nhanh như lúc con hỏi bạn con rồi tụi con vẫn nói tiếp về BTS thì tâm Nam lúc đó đã khác rồi. Tâm Nam bị cảnh màn đêm lôi cuốn giống như tụi con bị BTS lôi cuốn. Con có nhận ra tâm Nam bị màn đêm lôi cuốn bao lâu không?

Cái chân thật thì không bao giờ thay đổi. Có lúc con nhận ra nó, có lúc con không nhận ra nó nhưng nó thì vẫn vậy bất luận con có nhận ra nó hay không.
"bạn thực sự hời hợt và xem thường con". Con nên hiểu vì bạn con dùng tâm ý thức nên mới vậy. Nếu con dùng tâm ý thức đối lại thì sự việc càng thêm hiểu lầm. Chân tâm của bạn con và chân tâm của con như nhau. Khi tụi con gặp nhau hoặc khi tụi con nghĩ về nhau là lúc có cảnh. Có cảnh thì tâm sanh. Dùng tâm ý thức thì con bị dính ngay rồi nhiều tâm khác được sinh ra nữa. Những tâm được sinh ra thì chúng biến đổi liên tục nên không thật có. Không thật có thì không gọi là chân tâm.

Con nên tiếp tục mở rộng cuộc khảo sát với người ngoài hoặc người thân. Nếu họ không nói gì hoặc chỉ cười như bạn con thì con viết xuống. Không nên nghĩ họ thế này thế kia vì nếu con nghĩ thì con dùng tâm ý thức rồi. Rồi vài năm sau, nếu con còn gặp lại họ thì con vẫn hỏi họ 3 câu. Kiên nhẫn thu thập rồi quan sát sẽ giúp con rất nhiều trong cuộc sống.
Dạ thầy. Dạo này con thi cuối kì nên con quên bẵng luôn ạ.

Khi mà nhiều tâm khác được sinh ra khi dùng tâm ý thức, lúc đó là lúc suy nghĩ quá nhiều đúng ko thầy? Mà suy nghĩ quá nhiều thì lại sanh ra ảo tưởng😅. Con muốn tu sửa bản thân hihi, để chuẩn vị một tâm hồn đẹp ra ngoài xã hội, đối mặt với đủ thứ vấn đề nhưng vẫn vững vàng. Nghe lí tưởng nhg mà chắc là khó ạ.

Cái tâm ý thức thì chắc cũng khó để con từ bỏ. Tại nhiều khi con dùng tâm ý thức nhg con ko ý thức đc là con dùng nó 😅
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 02:52, 02/07/22
KMD đã viết: 08:11, 24/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 22:58, 23/06/22

Con đã từng hỏi rồi ạ. Bạn con không nói gì, chỉ cười thôi. Bạn con cũng thờ ông bà giống con. Sau đó thì tụi con vẫn nói tiếp về BTS là nhóm nhạc nổi tiếng hiện hành, có sức ảnh hưởng mạnh kể cả trong nền kinh tế Hàn Quốc :D

Con nghĩ nhiều khi bạn con biết câu trả lời, nhưng bạn và kể cả con đều bị cuốn vào thế giới kim tiền. Khi mà tiền là thứ chi phối rất nhiều thứ, từ chính trị cho đến sức khỏe, những thứ nhỏ nhặt trong đời sống, thì ai cũng có mối bận tâm về tiền. Ý về chữ Hòa con muốn nói không phải trông chờ người khác sẽ chấp nhận con rồi sống hòa thuận với con. Con muốn nói là tận dụng hoàn cảnh của mình, tận dụng cả luôn sự yêu ghét của mọi người xung quanh. Nói thì dễ chứ làm thì con không chắc ;;) Vì khi con bị ghét thì con sẽ buồn, sau khi buồn thì con sẽ kệ nó luôn.

"Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật." Con có một bạn mà con thầm ghen tị. Nhiều lúc tiếp xúc con mới thấy mình là đứa hời hợt, vì bạn vẫn nhiệt tình với con, nhưng con lại vì sự ghen tị mà đánh giá khác về bạn. Vậy nếu con vẫn giữ cái ác cảm của con về bạn, mà bạn thực sự hời hợt và xem thường con thì con sẽ làm gì? Con chưa biết, nhưng mà chắc chắn con sẽ mặc kệ bạn đó và kiếm thứ gì khác quan trọng hơn là nỗi đau tự ái và sự ghen tị để tập trung vào. Con nghĩ muốn bỏ được ý nghĩ và cảm xúc mà mình áp đặt cho ngoại cảnh thì phải rõ trước giá trị bản thân là gì? Giống như chất xúc tác á thầy. Tâm phải tĩnh thì mới có cơ hội nhìn thấy sự thật. Mắt kính ko được rung chuyển thì mình mới thấy chiếc xe, cây cối rõ ràng được? Chứ nếu con vẫn giữ khư khư ác cảm của con về bạn, con nghĩ ko bao giờ con nhìn sự vật đúng như thật. Cái này lần trước thầy có nói, xong lâu lâu con lại suy nghĩ về nó, bây giờ thì chắc cũng thông suốt được phần nào :)
"Khi tôi còn học trung học, một người bạn cùng lớp của tôi tên là Nam từng kể cho tôi một câu chuyện. Cậu kể rằng, có một lần cậu ra ngoài thị trấn chơi cho tới rất khuya mới về. Khi cậu đi ngang qua một cánh đồng hoang, không có chút ánh sáng nào ở đó cả. Hoàn toàn là một màn đêm sâu thẳm, thỉnh thoảng từ đằng xa văng vẳng tiếng chó sủa xen lẫn với tiếng lá cây xào xạc. Đường làng thì nhỏ và trơn trượt mà cậu lại không có cái gì để soi đường. Chưa kể hồi chiều cậu được mấy anh lớn kể cho mấy câu chuyện ma khiến bấy giờ cậu thấy hơi rờn rợn tóc gáy. Đôi khi có con chuột đồng nào đó chạy ngang qua cũng khiến cậu giật bắn mình."
Có cảnh thì tâm sanh. Nếu Nam thay đổi ý nghĩ nhanh như lúc con hỏi bạn con rồi tụi con vẫn nói tiếp về BTS thì tâm Nam lúc đó đã khác rồi. Tâm Nam bị cảnh màn đêm lôi cuốn giống như tụi con bị BTS lôi cuốn. Con có nhận ra tâm Nam bị màn đêm lôi cuốn bao lâu không?

Cái chân thật thì không bao giờ thay đổi. Có lúc con nhận ra nó, có lúc con không nhận ra nó nhưng nó thì vẫn vậy bất luận con có nhận ra nó hay không.
"bạn thực sự hời hợt và xem thường con". Con nên hiểu vì bạn con dùng tâm ý thức nên mới vậy. Nếu con dùng tâm ý thức đối lại thì sự việc càng thêm hiểu lầm. Chân tâm của bạn con và chân tâm của con như nhau. Khi tụi con gặp nhau hoặc khi tụi con nghĩ về nhau là lúc có cảnh. Có cảnh thì tâm sanh. Dùng tâm ý thức thì con bị dính ngay rồi nhiều tâm khác được sinh ra nữa. Những tâm được sinh ra thì chúng biến đổi liên tục nên không thật có. Không thật có thì không gọi là chân tâm.

Con nên tiếp tục mở rộng cuộc khảo sát với người ngoài hoặc người thân. Nếu họ không nói gì hoặc chỉ cười như bạn con thì con viết xuống. Không nên nghĩ họ thế này thế kia vì nếu con nghĩ thì con dùng tâm ý thức rồi. Rồi vài năm sau, nếu con còn gặp lại họ thì con vẫn hỏi họ 3 câu. Kiên nhẫn thu thập rồi quan sát sẽ giúp con rất nhiều trong cuộc sống.
Dạ thầy. Dạo này con thi cuối kì nên con quên bẵng luôn ạ.

Khi mà nhiều tâm khác được sinh ra khi dùng tâm ý thức, lúc đó là lúc suy nghĩ quá nhiều đúng ko thầy? Mà suy nghĩ quá nhiều thì lại sanh ra ảo tưởng😅. Con muốn tu sửa bản thân hihi, để chuẩn vị một tâm hồn đẹp ra ngoài xã hội, đối mặt với đủ thứ vấn đề nhưng vẫn vững vàng. Nghe lí tưởng nhg mà chắc là khó ạ.

Cái tâm ý thức thì chắc cũng khó để con từ bỏ. Tại nhiều khi con dùng tâm ý thức nhg con ko ý thức đc là con dùng nó 😅
Con quan sát Nam thì con sẽ nhận ra từ đầu câu chuyện đến cuối Nam đều dùng tâm ý thức.
Khi con thi thì con dùng tâm ý thức vì ở trường họ dùng tâm ý thức để dạy con.

Cách để con nhận ra khi con dùng tâm ý thức là con không thể giải quyết vấn đề 1 cách triệt để được. Dùng tâm ý thức còn gây trở ngại, mâu thuẩn hoặc phiền não cho con nữa.

Trí tuệ không có những thứ trên vì con vốn sẵn có nó rồi nên không cần suy nghĩ, "chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc" như ánh sáng từ cây đèn "đâm thẳng" vào màn đêm.

"Cái tâm ý thức thì chắc cũng khó để con từ bỏ."
Con tạm dừng tâm ý thức thì con sẽ nhận ra nó ngay. Tập từ từ thì con sẽ được giống như con huân tập bao lâu rồi mới được tâm ý thức vậy.
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

Vậy những gì con nghĩ về bản thân mình có phải là dùng tâm ý thức ko thầy? Con gặp chuyện buồn mà con nghĩ cũng tại con xấu tính và ích kỉ. Bấy lâu nay con chỉ nghĩ đến mình mà quên bẵng đi những thứ khác. Mà điều đó giờ nghĩ lại con thấy bản thân mình lạnh lùng và tính cách thì lúc này lúc khác. Con thấy con vô tình, vô tâm quá. Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy.
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 21:42, 09/07/22 Vậy những gì con nghĩ về bản thân mình có phải là dùng tâm ý thức ko thầy? Con gặp chuyện buồn mà con nghĩ cũng tại con xấu tính và ích kỉ. Bấy lâu nay con chỉ nghĩ đến mình mà quên bẵng đi những thứ khác. Mà điều đó giờ nghĩ lại con thấy bản thân mình lạnh lùng và tính cách thì lúc này lúc khác. Con thấy con vô tình, vô tâm quá. Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy.
Hễ con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức. Con quan sát thì con sẽ nhận ra trong 1 ngày, tâm con hết ra Bắc vào Nam rồi chạy từ Đông sang Tây bao nhiêu lần. Ý nghĩ này vừa sanh ra chưa được bao lâu thì nó biến mất để ý nghĩ khác thay vào. Vậy con nhận ra tại sao tính cách của con thì lúc này lúc khác rồi phải không?

Cái thay đổi liên tục thì không thật có. Xấu tính, ích kỉ, lạnh lùng ... chúng chỉ tạm có thôi giống như cảm giác cùa Nam có được lúc Nam đi qua cánh đồng lúc ban đêm. Nếu Nam đi qua cánh đồng này lúc ban ngày mà cảm giác cùa Nam y chang lúc ban đêm thì chúng mới thật có.

"Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy."
Nhìn thấy ngoại cảnh mà con vô tâm thì con sửa rồi đó.
Vô tâm là thấy biết rõ ràng nhưng không phân biệt. Phân biệt sanh ra khi con dùng tâm ý thức. Hít vô thở ra là cái con dễ nhận ra, lúc con thở con biết rõ ràng con thở, đâu cần suy nghĩ nhiều phải không?

Con viết 2 chữ "vô tâm". 2 chữ này nhiều ngưởi muốn đạt trong đó có con.
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền." là vậy.
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 07:30, 10/07/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 21:42, 09/07/22 Vậy những gì con nghĩ về bản thân mình có phải là dùng tâm ý thức ko thầy? Con gặp chuyện buồn mà con nghĩ cũng tại con xấu tính và ích kỉ. Bấy lâu nay con chỉ nghĩ đến mình mà quên bẵng đi những thứ khác. Mà điều đó giờ nghĩ lại con thấy bản thân mình lạnh lùng và tính cách thì lúc này lúc khác. Con thấy con vô tình, vô tâm quá. Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy.
Hễ con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức. Con quan sát thì con sẽ nhận ra trong 1 ngày, tâm con hết ra Bắc vào Nam rồi chạy từ Đông sang Tây bao nhiêu lần. Ý nghĩ này vừa sanh ra chưa được bao lâu thì nó biến mất để ý nghĩ khác thay vào. Vậy con nhận ra tại sao tính cách của con thì lúc này lúc khác rồi phải không?

Cái thay đổi liên tục thì không thật có. Xấu tính, ích kỉ, lạnh lùng ... chúng chỉ tạm có thôi giống như cảm giác cùa Nam có được lúc Nam đi qua cánh đồng lúc ban đêm. Nếu Nam đi qua cánh đồng này lúc ban ngày mà cảm giác cùa Nam y chang lúc ban đêm thì chúng mới thật có.

"Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy."
Nhìn thấy ngoại cảnh mà con vô tâm thì con sửa rồi đó.
Vô tâm là thấy biết rõ ràng nhưng không phân biệt. Phân biệt sanh ra khi con dùng tâm ý thức. Hít vô thở ra là cái con dễ nhận ra, lúc con thở con biết rõ ràng con thở, đâu cần suy nghĩ nhiều phải không?

Con viết 2 chữ "vô tâm". 2 chữ này nhiều ngưởi muốn đạt trong đó có con.
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền." là vậy.
Ồ. Vô tâm mới thấy được chân tâm đúng ko thầy. Con thấy con bình thường thì con mới nghĩ thông suốt, chứ con mà vui quá hay buồn quá thì con dễ bay theo mấy cái ý nghĩ mà con tự nghĩ về mình. Theo như thầy nói thì vui cũng như buồn, cũng bình thường thôi đúng ko thầy :)
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 01:17, 11/07/22
KMD đã viết: 07:30, 10/07/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 21:42, 09/07/22 Vậy những gì con nghĩ về bản thân mình có phải là dùng tâm ý thức ko thầy? Con gặp chuyện buồn mà con nghĩ cũng tại con xấu tính và ích kỉ. Bấy lâu nay con chỉ nghĩ đến mình mà quên bẵng đi những thứ khác. Mà điều đó giờ nghĩ lại con thấy bản thân mình lạnh lùng và tính cách thì lúc này lúc khác. Con thấy con vô tình, vô tâm quá. Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy.
Hễ con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức. Con quan sát thì con sẽ nhận ra trong 1 ngày, tâm con hết ra Bắc vào Nam rồi chạy từ Đông sang Tây bao nhiêu lần. Ý nghĩ này vừa sanh ra chưa được bao lâu thì nó biến mất để ý nghĩ khác thay vào. Vậy con nhận ra tại sao tính cách của con thì lúc này lúc khác rồi phải không?

Cái thay đổi liên tục thì không thật có. Xấu tính, ích kỉ, lạnh lùng ... chúng chỉ tạm có thôi giống như cảm giác cùa Nam có được lúc Nam đi qua cánh đồng lúc ban đêm. Nếu Nam đi qua cánh đồng này lúc ban ngày mà cảm giác cùa Nam y chang lúc ban đêm thì chúng mới thật có.

"Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy."
Nhìn thấy ngoại cảnh mà con vô tâm thì con sửa rồi đó.
Vô tâm là thấy biết rõ ràng nhưng không phân biệt. Phân biệt sanh ra khi con dùng tâm ý thức. Hít vô thở ra là cái con dễ nhận ra, lúc con thở con biết rõ ràng con thở, đâu cần suy nghĩ nhiều phải không?

Con viết 2 chữ "vô tâm". 2 chữ này nhiều ngưởi muốn đạt trong đó có con.
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền." là vậy.
Ồ. Vô tâm mới thấy được chân tâm đúng ko thầy. Con thấy con bình thường thì con mới nghĩ thông suốt, chứ con mà vui quá hay buồn quá thì con dễ bay theo mấy cái ý nghĩ mà con tự nghĩ về mình. Theo như thầy nói thì vui cũng như buồn, cũng bình thường thôi đúng ko thầy :)
"Vô tâm mới thấy được chân tâm đúng ko thầy."
Con cần cẩn thận, không khéo thì con lại dùng tâm ý thức nữa rồi.

Những cảm giác vui - buồn, nhiệt tình - hời hợt ... đều tạm có là do tâm con bị ngoại cảnh lôi cuốn. Hễ cảnh thay đổi thì tâm con thay đổi theo được gọi là tâm tùy cảnh chuyển. Lâm vào tình trạng này thì con sẽ rất mệt vì tâm biến hóa khôn lường và rất nhanh.

Con thử quan sát thân con xem thân có thay đổi như tâm không?

Nếu thân và tâm đều thay đổi liên tục thì con dùng tâm ý thức như thế nào?
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 05:49, 11/07/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 01:17, 11/07/22
KMD đã viết: 07:30, 10/07/22

Hễ con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức. Con quan sát thì con sẽ nhận ra trong 1 ngày, tâm con hết ra Bắc vào Nam rồi chạy từ Đông sang Tây bao nhiêu lần. Ý nghĩ này vừa sanh ra chưa được bao lâu thì nó biến mất để ý nghĩ khác thay vào. Vậy con nhận ra tại sao tính cách của con thì lúc này lúc khác rồi phải không?

Cái thay đổi liên tục thì không thật có. Xấu tính, ích kỉ, lạnh lùng ... chúng chỉ tạm có thôi giống như cảm giác cùa Nam có được lúc Nam đi qua cánh đồng lúc ban đêm. Nếu Nam đi qua cánh đồng này lúc ban ngày mà cảm giác cùa Nam y chang lúc ban đêm thì chúng mới thật có.

"Con muốn sửa nhưng khó sửa quá thầy."
Nhìn thấy ngoại cảnh mà con vô tâm thì con sửa rồi đó.
Vô tâm là thấy biết rõ ràng nhưng không phân biệt. Phân biệt sanh ra khi con dùng tâm ý thức. Hít vô thở ra là cái con dễ nhận ra, lúc con thở con biết rõ ràng con thở, đâu cần suy nghĩ nhiều phải không?

Con viết 2 chữ "vô tâm". 2 chữ này nhiều ngưởi muốn đạt trong đó có con.
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền." là vậy.
Ồ. Vô tâm mới thấy được chân tâm đúng ko thầy. Con thấy con bình thường thì con mới nghĩ thông suốt, chứ con mà vui quá hay buồn quá thì con dễ bay theo mấy cái ý nghĩ mà con tự nghĩ về mình. Theo như thầy nói thì vui cũng như buồn, cũng bình thường thôi đúng ko thầy :)
"Vô tâm mới thấy được chân tâm đúng ko thầy."
Con cần cẩn thận, không khéo thì con lại dùng tâm ý thức nữa rồi.

Những cảm giác vui - buồn, nhiệt tình - hời hợt ... đều tạm có là do tâm con bị ngoại cảnh lôi cuốn. Hễ cảnh thay đổi thì tâm con thay đổi theo được gọi là tâm tùy cảnh chuyển. Lâm vào tình trạng này thì con sẽ rất mệt vì tâm biến hóa khôn lường và rất nhanh.

Con thử quan sát thân con xem thân có thay đổi như tâm không?

Nếu thân và tâm đều thay đổi liên tục thì con dùng tâm ý thức như thế nào?
Cái tâm ý thức khó thiệt á thầy. Con nghĩ nếu con ko dùng tâm ý thức để nhìn đồ ăn có lẽ con sẽ có làn da và vóc dáng, tóc tai khỏe mạnh hơn ạ 😅. Con cũng ko biết con có đang dùng tâm ý thức để nói ko nữa 😅.

Nếu thân và tâm thay đổi liên tục thì con sẽ lại có một cái tâm ý thức khác để kiềm nén, rồi tâm ý thức lại tiếp tục chồng chất lên tâm ý thức khác. Mặc dù cần phải tĩnh nhưng trái tjm và cái gọi là linh tính ko làm cho con tĩnh được.
Đầu trang

Kbakdm
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1422
Tham gia: 22:51, 29/06/17

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi Kbakdm »

Hữu duyên thiên lý, năng tương ngộ
Vô duyên hữu ý, bất tương phùng!!!

Âu cũng là có duyên & có định mệnh....
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Luận giải Tử vi”