Công đức trì chú Đại bi

Trao đổi về phong tục, tín ngưỡng
diem my
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 956
Tham gia: 01:50, 16/01/10
Đến từ: thánh đia india

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi diem my »

chú Tây đô ơi,chú có biết danh của ngài pháp sư Tịnh không không chú?
chủ nhật tuần tới con có dịp gặp ngài ấy để trị bệnh,chú có biết trang web nào nói về ngài ấy thì cho con xin nhé!
ngài pháp sư Tịnh Không đang ở an giang thuyết pháp,quả là duyên lành cho an giang.
quả là trì kinh và nguyện ăn chay là công đức vô lượng và rất màu nhiệm.
con đã phát nguyện với mẹ QUAN ÂM là ăn chay 1tháng và trì kinh để hết bệnh,người âm không theo nữa,hôm nay nữa là đã mãn hạn 1 tháng,cách đây mấy ngày có người đã giới thiệu cho con gặp sư Tịnh Không để ngài ấy nhìn phần căn,mặc dù tháng trước con có cất công đi sài gòn 1 chuyến để tìm thầy trị nhưng lại thất bại.chuyến đi đầy vất vả và bực dọc nhưng chẳng được gì.
thế là con ko thèm tìm thầy nữa mà tự phát nguyện ăn chay và trì kinh,tự dưng lại may mắn có người dì đến nhà đòi đưa đi gặp sư Tịnh Không mà lại là người khá nổi tiếng bên úc châu và đài loan,quả thật là màu nhiệm.
mẹ QUAN ÂM rất linh ứng cho những ai thành tâm.
Được cảm ơn bởi: codai2810
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

diem my đã viết:chú Tây đô ơi,chú có biết danh của ngài pháp sư Tịnh không không chú?
chủ nhật tuần tới con có dịp gặp ngài ấy để trị bệnh,chú có biết trang web nào nói về ngài ấy thì cho con xin nhé!
ngài pháp sư Tịnh Không đang ở an giang thuyết pháp,quả là duyên lành cho an giang.
quả là trì kinh và nguyện ăn chay là công đức vô lượng và rất màu nhiệm.
con đã phát nguyện với mẹ QUAN ÂM là ăn chay 1tháng và trì kinh để hết bệnh,người âm không theo nữa,hôm nay nữa là đã mãn hạn 1 tháng,cách đây mấy ngày có người đã giới thiệu cho con gặp sư Tịnh Không để ngài ấy nhìn phần căn,mặc dù tháng trước con có cất công đi sài gòn 1 chuyến để tìm thầy trị nhưng lại thất bại.chuyến đi đầy vất vả và bực dọc nhưng chẳng được gì.
thế là con ko thèm tìm thầy nữa mà tự phát nguyện ăn chay và trì kinh,tự dưng lại may mắn có người dì đến nhà đòi đưa đi gặp sư Tịnh Không mà lại là người khá nổi tiếng bên úc châu và đài loan,quả thật là màu nhiệm.
mẹ QUAN ÂM rất linh ứng cho những ai thành tâm.
Chúc mừng bạn, pháp sư Tịnh Không rất nổi tiếng, trên mạng có rất nhiều trang web của Thầy. Đây là một trong các trang ấy:
Tiểu Sử và Đạo Ảnh Pháp Sư Tịnh Không - YouTube

Một trang nữa:
Làm Thế Nào Khắc Phục Được Bệnh - Pháp Sư Tịnh Không - YouTube
Được cảm ơn bởi: diem my, moonbg, 7vienngocrong, quagia
Đầu trang

diem my
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 956
Tham gia: 01:50, 16/01/10
Đến từ: thánh đia india

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi diem my »

con nghe dì con nói là ngài ấy sắp tịch rồi,hiện có đi đi lại lại thuyết pháp ở chùa vạn phước(châu đốc-an giang),giữa đài loan- việt nam,con muốn hỏi chú 1 việc có liên quan đến phát nguyện trì kinh DƯỢC SƯ,xin chú giải thích giúp con
hồi năm ngoái con cấn thai được 2 tháng,thấy cung tử của mình hơi xấu,con đã phát nguyện lập đàng tràng
và ăn chay trì kinh DƯỢC SƯ 7 ngày,thỉnh tượng DƯỢC SƯ về thờ,nhưng trì được 4 ngày thì con ngã bệnh
bị đau nhức đốt sống lưng,vùng thắt lưng,ngồi không chịu được,phải rang muối nổ và lá nhào nằm để nó rút cho bớt nhức,sau đo hết đau,thì mẹ con ko cho ngồi trì nữa,vì 1 thời trì kinh rất lâu,sợ lại tái phát đau.
cho đến tận năm nay,con đã hạ sinh 1 bé trai rất kháu khỉnh,mặt mũi khôi ngô,ai thấy cũng thương,lúc lâm bồn ko hề đau đớn và sinh rất mau như tâm nguyện,nhưng con vẫn chưa trả đủ lễ,vẫn còn nợ ơn trên 3 buổi nữa,nguyên tháng nay con ăn chay,nhưng ko có trì kinh DƯƠC SƯ,mà trì kinh khác mà mỗi lần con quyết tâm trì để trả lễ là y như có chướng ngại hay con ma lười biếng nó cản trở khiến con lần lựa bỏ qua tháng này qua tháng nọ mà vẫn chưa trả được lễ.
như vậy có đắc tội với ơn trên ko thưa chú?
chú có cách nào giúp con vượt qua chướng ngại vật này ko?
giờ con đã mãn hạn ăn chay rồi,đối với con ăn được 1 tháng cũng đã là kỳ tích,vì khó ăn quá,mà hễ trì kinh thì phải ăn chay mới trì được để giữ được tâm thanh tịnh,con định rằm tháng 10 này ăn nữa để trả lễ nhưng con ko biết có hoàn thành được trách nhiệm ko nữa??
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

diem my đã viết:con nghe dì con nói là ngài ấy sắp tịch rồi,hiện có đi đi lại lại thuyết pháp ở chùa vạn phước(châu đốc-an giang),giữa đài loan- việt nam,con muốn hỏi chú 1 việc có liên quan đến phát nguyện trì kinh DƯỢC SƯ,xin chú giải thích giúp con
hồi năm ngoái con cấn thai được 2 tháng,thấy cung tử của mình hơi xấu,con đã phát nguyện lập đàng tràng
và ăn chay trì kinh DƯỢC SƯ 7 ngày,thỉnh tượng DƯỢC SƯ về thờ,nhưng trì được 4 ngày thì con ngã bệnh
bị đau nhức đốt sống lưng,vùng thắt lưng,ngồi không chịu được,phải rang muối nổ và lá nhào nằm để nó rút cho bớt nhức,sau đo hết đau,thì mẹ con ko cho ngồi trì nữa,vì 1 thời trì kinh rất lâu,sợ lại tái phát đau.
cho đến tận năm nay,con đã hạ sinh 1 bé trai rất kháu khỉnh,mặt mũi khôi ngô,ai thấy cũng thương,lúc lâm bồn ko hề đau đớn và sinh rất mau như tâm nguyện,nhưng con vẫn chưa trả đủ lễ,vẫn còn nợ ơn trên 3 buổi nữa,nguyên tháng nay con ăn chay,nhưng ko có trì kinh DƯƠC SƯ,mà trì kinh khác mà mỗi lần con quyết tâm trì để trả lễ là y như có chướng ngại hay con ma lười biếng nó cản trở khiến con lần lựa bỏ qua tháng này qua tháng nọ mà vẫn chưa trả được lễ.
như vậy có đắc tội với ơn trên ko thưa chú?
chú có cách nào giúp con vượt qua chướng ngại vật này ko?
giờ con đã mãn hạn ăn chay rồi,đối với con ăn được 1 tháng cũng đã là kỳ tích,vì khó ăn quá,mà hễ trì kinh thì phải ăn chay mới trì được để giữ được tâm thanh tịnh,con định rằm tháng 10 này ăn nữa để trả lễ nhưng con ko biết có hoàn thành được trách nhiệm ko nữa??
Cháu nên thắp nhang trình bày hoàn cảnh của mình với Phật. Sau đó mỗi ngày trì chú này 7 biến (ngoài các thời kinh thường ngày) thì chư vị cũng thông cảm hỉ xả cho:

Nam-mô Bạc-già-phạt-đế, bệ-sát-xã, lũ-lô-thích-lưu-ly, bác-lặc-bà, hắc-ra-
xà-giả. Đát-tha yết-đa-gia, a-ra-hắc-đế. Tam-miệu tam-bột-đà-gia,
đát-điệt-tha. Án bệ-sát-thệ, bệ-sát-thệ, bệ-sát-xã, tam-một yết-đế xoá-ha.
Sửa lần cuối bởi Tây Đô đạo sĩ vào lúc 21:00, 18/09/11 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: diem my, Nam Đế, ngdd, aiminh14, quagia
Đầu trang

lasen
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 11
Tham gia: 16:33, 07/09/11

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi lasen »

Thưa Bác,
Lúc trước, Con cũng có trì tụng chú Đại Bi nhưng mà không có dều đặn. Chỉ được 1 thời gian rồi lại không trì nữa do công việc và nhiều việc chi phối. Bây giờ, mỗi ngày trước khi đi làm con cồ gắng sắp xếp thời gian để lạy Phật. Mỗi lần con lạy 108 lạy vì con rất là thích lạy Phật và tụng kinh A Di Đà.Tụng kinh thì con chỉ tụng vào cuối mỗi tuần.Con tụng y hệt trong cuốn kinh Nhật tụng không bỏ chữ nào. Nhưng do buổi sáng con phải đi làm nên con không có tụng kinh được. Chỉ lạy Phật mà thôi. Nếu bây giờ con tụng thêm chú Đại Bi 5 biến mỗi buổi sáng kết hợp với lạy Phật được không Bác. Khi con lạy Phật, đầu tiên là con phát nguyện : Con tên .... rồi sau đó con cứ lạy Phật. Nghi thức của con như vậy có được không Bác. Do buổi sáng con đi làm nên con cố gắng dành từ 30 đến 45 phút để con thực hành. Mong Bác bổ sung phần nghi thức giúp con. Con cám on Bác.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

lasen đã viết:Thưa Bác,
Lúc trước, Con cũng có trì tụng chú Đại Bi nhưng mà không có dều đặn. Chỉ được 1 thời gian rồi lại không trì nữa do công việc và nhiều việc chi phối. Bây giờ, mỗi ngày trước khi đi làm con cồ gắng sắp xếp thời gian để lạy Phật. Mỗi lần con lạy 108 lạy vì con rất là thích lạy Phật và tụng kinh A Di Đà.Tụng kinh thì con chỉ tụng vào cuối mỗi tuần.Con tụng y hệt trong cuốn kinh Nhật tụng không bỏ chữ nào. Nhưng do buổi sáng con phải đi làm nên con không có tụng kinh được. Chỉ lạy Phật mà thôi. Nếu bây giờ con tụng thêm chú Đại Bi 5 biến mỗi buổi sáng kết hợp với lạy Phật được không Bác. Khi con lạy Phật, đầu tiên là con phát nguyện : Con tên .... rồi sau đó con cứ lạy Phật. Nghi thức của con như vậy có được không Bác. Do buổi sáng con đi làm nên con cố gắng dành từ 30 đến 45 phút để con thực hành. Mong Bác bổ sung phần nghi thức giúp con. Con cám on Bác.
Nghi thức thì không có quy định cố định nào, cần nhất sự thành tâm. Nếu ít thời gian thì buổi sáng trì 3 biến chú Đại bi, lạy Phật rồi đi làm. Điều quan trọng là cần niệm " nam mô A Di Đà Phật" thường xuyên, khi đi xe, khi làm việc, khi nghỉ ngơi...đều có thể niệm. Niêm thầm trong tâm hay ra tiếng đều tốt.
Khi tụng kinh niệm Phật xong thì nhớ hồi hướng:"Con tên là...con xin hồi hướng công đức phúng tụng kinh chú, xưng tán hồng danh chư Phật đến tất cả gia quyến nhiều đời, các oan gia trái chủ của con, cầu nguyện nhờ công đức này tất cả đều được phiền não đoạn diệt, nghiệp chướng tiêu trừ âm siêu dương thái".
Việc tụng kinh A Di Đà cũng nên hồi hướng như trên.
Tụng kinh trì chú có công đức rất lớn, khi mình hồi hướng tức là gửi công đức cho ông bà họ hàng đã khuất, các người có ân oán với mình, hóa giải nghiệp xấu, cả mình và họ đều rất lợi ích.
Thân mến.
Được cảm ơn bởi: Nam Đế, Gemini, timlucbinh, shou, proce, lasen, quagia, maimai2012
Đầu trang

lasen
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 11
Tham gia: 16:33, 07/09/11

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi lasen »

Dạ con xin cám on Bác rất nhiều. Con sẽ theo đó để thực hành. Con cám ơn Bác.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

CHÙA CHÂU AN
THẦN CHÚ GIẢI ĐẶNG NGHIỆP CHƯỚNG CHO SÁNG MẮT

Tôi ni sư Thích Nữ Lệ Phát trụ trì chùa Châu An số 498/1/2 Lê Quang Định, Phường 1, Quận Gò Vấp, TP Hồ Chí Minh. Tôi xin kể ra đây một sự thật 100% sự mầu nhiệm linh ứng của oai thần lực chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM, để quí tu sĩ cùng Phật tử trong và ngoài nước khi đọc xong bài nầy phát tâm trì niệm thần chú để cùng cộng hưởng phước báu của chư Phật.
NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
Tôi xin nói sơ về nguyên nhân nào mà tôi trì chú. Vị đạo sư truyền dạy là ai? Vị đó đạo hạnh như thế nào? Vì muốn học một pháp môn nào, phải chọn vị thầy dạy có tài, có đức, đạo hạnh song toàn, để mình gởi phần linh hồn đúng không?
Vào năm 1992, Chân An Tự chúng tôi tiếp một vị tu sĩ từ hải ngoại về. Thầy đến để tặng quà cho một số tăng ni trẻ nghèo hiếu học (gần 30 vị).
Chiếc Honda chở thầy dừng lại. Tôi hồi hộp xem vị tăng ni như thế nào? (Lúc đó có rất ít tu sỉ hải ngoại về nước). Một vị ngoại quốc ốm cao, dáng thanh thoát, đầu đội nón tai bèo, chân mang dép da, áo tràng nâu đã bạc mầu sương gió. Thầy là người Pháp sinh tại Việt Nam. Một sự kinh ngạc vô cùng! Nhìn thầy không khác quý cha dòng FRANCISCO khổ hạnh từng ở tại Việt Nam giúp đỡ dân nghèo rất nhiều. Niềm tôn kính xâm chiếm tâm hồn tôi. Đại đa số quý thầy cô ở nước ngoài về ăn mặc sang trọng không khổ chê, còn vị nầy sao khổ hạnh thế? Thầy trang nghiêm ngồi vào ghế. Sau lời giới thiệu và nói ý định giúp đở chư tăng ni đang thiếu thốn để đặng đi học. Thầy đứng lên phát biểu. Lời nó thầy sao mà êm dịu, nhã nhặn, nhắc nhỡ chư tăng ni trẻ, ráng giữ đạo hạnh tu học, chớ buông giải đãi. Ở nước ngoài tu cực lắm, chớ phải sung sướng gì đâu. Thầy cầm từng phong thư (Một Trăm Ngàn Đồng) trao từng vị. Thấy hạnh của Thầy khiêm hạ như thế! Sau cuộc họp mặt thân mật, Thầy ra về. Hình bong vị tu sĩ khổ hạnh nầy làm tôi suy nghĩ mãi. Làm sau hầu chuyện với Thầy một lần để tìm hiểu hạnh tu của vị nầy? Công việc thầy quá bận rộn, không có thời giờ rảnh, biết chừng nào ghé lại đậy Tôi thầm van vái Phật cho con đặng hầu chuyện với vị nầy.
Tự nhiên tuần sau Thầy ghé chùa Từ Quang ban đêm để thăm thầy Nhật Thiện. Thầy muốn ở lại nhưng bên đó khó khăn về chỗ ở, thế là thầy sang Châu An xin ở lại một đêm. Trong khi đại chúng dọn phòng cho thầy, tôi mời thầy ngồi để tìm hiểu về thầy. Tôi hỏi: Bạch Thầy ở Viêt Nam thầy rất khổ, mục đích vượt biên qua Tây Phương tìm cuộc sống thoải mái cho mìnhva` giúp đở người thận. Trái lại nguyên nhân nào Thầy đi xuất gia vào đạo một cách đại hùng đại lực vậy?
Lúc đó Thầy mới tâm sự một cách chân thật về một quãng đời ấu thơ cho đến khi vượt biên đến xứ người và cuối cùng xuất gia vào đạo.
Thầy nói tiếp: Tôi nhập thất 3 năm, 3 tháng, 3 ngày, 3 giờ ở tu viện Phật giáo Tây Tạng bên Pháp. Mãn kỳ nhập thất tôi đi khắp nơi để thuyết giảng giáo lý mà tâm tôi lại chứng ngộ trong khoảng thời gian mật thất. Tôi thưa: Về tình bạn, Thầy may mắn gặp các vị đạo sư chỉ dạy những gì trong mật thất mong Thầy thương những kẻ còn u ám mê mờ, xin Thầy dạy cho. Hoặc sau nầy có tài liệu nào hay về đạo xin thầy gởi cho, để chúng con tham khảo học với. Thầy gật đầu và nói trong mật thất tôi đặng truyền dạy chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM bằng cả tâm lực, và luyện một số động tác Yoga để trợ sức khỏe. Thầy chỉ dạy tôi bắt ấn “Tứ Đại Ngũ Châu” khi trì chú và các phương pháp đặc biệt để mở các Sara. Tôi ghi nhớ bên tai nhưng đầu óc không quan tâm lắm, có ý coi thường câu thần chú đó. Thầy ở lại Việt Nam vài tháng. Cái hạng của Thầy không bút mực nào tả hết. Càng gần Thầy mới thấy kính phục, một hạnh Bồ Tát thể hiện thật sự, chớ không đần môi chót lưỡi. Thầy in mấy trăm triệu tiền kinh sách, dẫn đoàn đi khắp nơi để cúng dường. Những chùa xa xôi hẻo lánh cách lộ 1,2,3 cây số, mặt trời nóng chan chan hoặc mưa dầm dề, một mình Thầy tay xách nách mang đi đến đó để cúng dường kinh sách và tiền (khi ấy chúng tôi trong đoàn không ai chịu xuống đi với Thầy, vì nắng mưa, mệt). Một hai tiếng đồng hồ sau Thầy mới lội bộ ra, nhìn Thầy nét mặt hoan hỉ lạ thường. Thầy cười bảo: Kinh sách là giáo pháp Phật, phải ban truyền khắp nơi để bá tánh hưởng chụng. Đi đến bất cứ chùa nào nghèo thiếu thôn gạo ăn, chùa nào thiếu nước uống, cần khoan giếng, nơi nọ cần hồ chứa nước, hoặc chùa bị dột nát, Thầy đều hổ trợ đúng nhu cầu. Thầy đều nhiệt tâm giúp đở đồng bào nghèo khổ đói rách, có bao nhiêu trong túi móc ra cho, có khi năm bảy chục ngàn có lúc cả trăm ngàn. Khắp nơi nhờ Thầy thuyết pháp. Thầy giảng giáo pháp như tằm nhả tợ. Mọi người nghe xong đều giác ngộ, Thầy cho kinh sách xem đó mà gắng tu.
Tôi nghĩ: Vị sư nầy đã đi đúng hạnh từ bi hỉ xã, đạo lực rất thâm hậu. Mình phải bắt chước tu thôi. Nói thế chớ công việc chùa bận rộn. Rồi Thầy lại về Pháp.
Còn hai tháng rưỡi là Tết Quí Dậu 1993, bỗng mắt tôi bị đau. Tôi vội vàng đi khám phòng mạch tư Bác Sĩ Kính chuyên khoa về mắt ở dốc cầu Kiêu. Bác sĩ cho uống thuốc và nhỏ, nhưng mắt tôi càng ngày càng nặng them, nhức nhối lắm, một chút ánh sang cũng không chịu nổi. Dù Bác Sĩ khám đi khám lạinhie^`u lần, thay đổi thuốc luôn cũng không kết quả. Cuối cùng Bác Sĩ bảo tôi nhiễm si vi trùng rất khó chữa. Việt Nam không có đủ phương tiện, phải đi nước ngoài mới có điều kiện chữa khỏi. Lời tuyên bố của Bác Sĩ làm tôi rụng rời muốn xỉu. Tôi ra về với tâm trạng chán nản, đau khổ, tuyệt vong. Hỡi ơi! Nghiệp báo gì mà nặng nề thế! Nỗi đau đớn này không có bút mực tả hết. Tôi đã khóc rất nhiều, thầm nghĩ tuổi trẻ có làm gì nên tội: 17 tuổi xanh, một nữ sinh Gia Long yêu kiều duyên dáng, đã cắt bỏ mái tóc xanh, trở thành Ni Cô trẻ tại chùa từ năm 1963 có tạo điều gì thất đức với ai đâu? Nghiệp chướng gì mà con trả nặng quá, Phật ơi cứu con!!! Trong một thoáng kém suy nghĩ tôi định tìm cái chết, bèn bảo đệ tử mua cho được một vỹ thuốc ngủ, vì sư cô không ngủ đăng. Đệ tử thấy vậy cũng mua. Buổi sang tôi cầm vĩ thuốc là đã có quyết định rồi. Thì biểu chiều tôi nhận đặng một tài liệu của thầy Phật Đạo từ Pháp gởi qua. Đệ tử mở ra đọc cho tôi nghẹ. Đó là bài giảng về thần lực mầu nhiệm của chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM do đức Đạt Lai Lạt Ma thuyết giảng tại Pháp; dịch qua tiếng Việt ngữ do Phật tử Phạm Công Thiện. Nghe xong tôi bừng tỉnh nghĩ rằng tạo sao? Tại sao mình không trì chú? Nhờ oai thần của mật chú mà Đức Quán Thế Âm cứu mình. Tôi quyết tâm trì chú, nhờ thần chú giải nghiêp. Thế rồi tôi mò đốt 3 cây hương trong bong tối của tịnh thất, đến bàn thờ tổ quỳ tha thiết cầu xin Đức Quán Thế Âm chứng minh con con trì chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM để giải nghiệp báo than bệnh hoạn của con. Sau lời nguyện tôi ngồi xếp bằng tay kiết ấn “Tứ Đại Ngũ Châu” mà thầy Phập Đạo dạy. Lạ lùng thay, tay vừa bắt ấn xong, tay ấn tự nhiên rung rẩy, rồi toàn thân tôi cũng rung lên. Tôi sợ khiếp quá, bộ mình phạm thượng điều chi đây nên có hiện tượng kỳ lạ nầy? Hôm trước Thầy cũng dạy mình bắt ấn đâu thấy sao? Tôi liền giựt tay ra cũng không ra đặng. Định tâm, suy nghĩ, hay là đắt ấn, Phật chứng cho mình rồi? Qua 5 phút từ từ độ rung không còn nữa. Tôi bắt đầu đem hết tâm trí ra trì 108 biến chú OM MA NI PAD MÉ HUM và 21 biến Đại Bi thần chú. Xong quỳ vang vái Đức Quán Thế Âm xin nước cúng Phật, một ly uống, một ly rửa mặt và nhỏ vô mắt. Sáng mai mở mắt ra thấy bớt nhức. Ngày tôi trì chú 4 thời: 8 giờ sáng, 2 giờ chiều, 7 giờ tối, 12 giờ đêm. Làm y như trên qua ngày thứ nhì bắt ấn không còn run, mắt không còn nhức. Ngày thứ ba thấy dễ chịu trong mắt. Ngày thứ tư thấy rỏ trong bóng tối. Ôi mầu nhiệm vô cùng cực, tôi càng nhập tâm trì chú hơn. Ngày thứ năm, ánh sang lọt qua khe hở nhìn cũng thấy dễ chịu, nhìn ánh dầu nhỏ cũng không thấy lòa mắt. Qua ngày thứ sáu, tôi hé cửa nhìn ra bầu trời, thấy đôi mắt dễ chịu. Ngày thứ bảy sau khi tôi trì chú xong, tôi mở cửa ra sân nhìn tất cả cảnh vật chùa. Ôi! Quá sung sướng! Nỗi vui mừng này không có ngôn từ nào để diễn tả. Đức Quán Thế Âm Bồ Tát cứu mạng cứu bệnh con rồi!!! Oai thần lực của thần chú vô cùng mầu nhiệm linh ứng. Quý Thầy, Sư Cô cùng Phật tử vào thăm ai cũng kinh ngạc trước sự hết bệnh của tôi một cách thần diêu. Đôi mắt tôi tìm lại ánh sáng: Vị ân nhân trợ giúp là Thầy Phật Đạo. Đức Quán Âm chuyển sao mà thầy gởi tài liệu đúng thời, đúng lúc khi tôi hoàn toàn tuyệt vọng. Mong ước sau tôi có đôi cánh bay bổng qua trời Âu đãnh lễ tạ ơn Thầy, cùng chia sẻ nổi vui mừng khôn xiết của kẻ chết đi đặng sống lại. Đó là một chuyện mầu nhiệm linh ứng về thần chú giải đặng nghiệp chướng: TÔI HOÀN TOÀN HẾT BỆNH.

THẦN CHÚ CỘNG HƯỞNG PHƯỚC BÁU CHƯ PHẬT TÁI THIẾT TRÙNG TU CHÂU AN TỰ

Câu chuyện thứ 2, tôi xin kể tiếp cho quý Phật tử rõ, linh ứng mầu nhiệm khi trì chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM để xin phước báu hữu lậu, tái thiết trùng tu Tổ Đình Châu An. Tôi xin nói sơ về nguồn gốc Tổ Đình Châu An do Đức Cao Minh Thiền Sư sáng lập, nối tiếp nhị tổ Hồng Liên Thiền Sư, kế tiếp tam tổ Nhựt Viên Thiền Sư. Hiện tại tôi đặng truyền thừa trụ xứ. Chân An tự trước ở núi Kỳ Vân Long Hải. Khi chiến tranh Pháp bắt buộc xuống núi, Chùa đặng dọn về Gia Định xóm gà. Một căn nhà ngói ba gian, hai mái làm chánh điện và chỗ ở, gần 80 năm thời gian năm tháng mưa nắng đã làm hư hoại. Ngôi Tam Bảo đã xuống cấp trầm trọng, cột kèo, rui, mè mối ăn hết, mái chùa oằn xuống mưa dột nhiều nơi. Đến nổi Ủy Ban Nhân Dân Phường 1, Quận Gò Vấp khuyến cáo chúng tôi : khi mưa to gió lớn không nên ở trong này, phải ra ngoài không khéo nó sập. Nhưng có chỗ nào để ở đâu! Chùa làm phòng thuốc Nam, châm cứu từ năm 1975 đến năm 1990, làm từ thiện 15 năm sống bằng lon gạo bó rau miếng đậu hủ của những thân chủ đền ơn!!! Đầu năm Quí Dậu 1993, tôi bắt đầu đêm đêm tập trung tinh thần vào việc trì chú Đại Bi, chí thành chí nguyện, tha thiết cầu xin Đức Quán Thế Âm Bồ Tát ban phước, chuyển cho chùa gặp đại quý nhân hằng sản, hằng tâm giúp đở đồng ngân để tái thiết Tam Bảo.
Cuối năm ngày 28 tháng Chạp năm Quí Dậu, lúc 3 giờ chiều tôi tiếp 1 cô gái Phật tử xa lạ từ Pháp trở về. Cô ấy thưa: Sư cô ơi, con về đây với một nhiệm vụ thiêng liêng giao phó. Tôi ngạc nhiên hỏi: Nhiệm vụ thiên liêng là gì? Phật tử đáp: Bạch Sư Cô con xin kể. Con tên Phan Thị Hạnh hiện ngụ tại số 59, Pasteurrue, 91330 Yerres. Con rất thích được đi nghe thuyết pháp. Mỗi khi Đức Đạt Lai Lạt Ma qua Pháp giảngcon đều đi nghe. Có một lần con đang ngồi nghe giảng, tự nhiên con nhập đinh. Con cảm nhận một luồng ân điển tỏa khắp người; con choàng tỉnh mở mắt ra thấy Đức Đạt Lai Lạt Ma đang đứng trước con xoa đầu thọ ký. Con vội quỳ lên đãnh lễ. Ngài chú nguyện và ban lời với nụ cười hiền diệu. Ngày ra về, các vị xúm lại chúc lành con! Từ đó, con thích sự vắng lặng thanh tịnh để tâm con được an lành, mọi việc đời tâm con không còn tha thiết nghĩ. Vào đêm 18 tháng Chạp, lúc 12 giờ đêmcon vừa tọa thiền xong nằm xuống nghĩ. Trong cơn nữa tỉnh nữa mê con thấy Đức Quán Thế Âm đi trên một vần mây sáng lòa, đến nơi đầu giường kêu con theo ngài cấp tốc về Việt Nam hổ trợ sự trùng tu tái thiết chùa Châu An.
Cuối năm ngày 28 tháng Chạp năm Quí Dậu, lúc 3 giờ chiều tôi tiếp một cô gái xa lạ từ Pháp trở về. Cô ấy thưa: Sư Cô ơi, con về đây với một nhiệm vụ thiêng liêng giao phó. Tôi ngạc nhiên hỏi: nhiệm vụ thiêng liêng gì? Phật tử đáp: Bạch Sư Cô con xin kể. Con tên Phan Thị Hạnh hiên ngụ tại số 59 Pasteurrue, 91330 Yerres. Con rất thích đi nghe thuyết pháp. Mỗi khi Đức Đạt Lai Lạt Ma qua Pháp giảng con đều đi nghe. Có một lần con đang ngồi nghe giảng, tự nhiên con nhập đinh. Con cảm nhận một luồn ân điển tỏa khắp người; con choàng tỉnh mở mắt ra thấy Đức Đạt Lai Lạt Ma đang đứng trước con xoa đầu thọ ký. Con vội quỳ lên đãnh lễ. Ngài chu nguyện và ban lời với nụ cười hiền dịu. ngày ra về, các vị xúm lại chúc lành con! Từ đó, con thích sự vắng lặng thanh tịnh để tâm con được an lành, mọi việc đời tâm con không còn tha thiết nghĩ. Vào đêm 18 tháng Chạp, lúc 12 giờ đêm con vừa tọa thiền xong nằm xuống nghĩ. Trong cơn nữa tỉnh nữa mê con thấy Đức Quán Thế Âm đi trên một vầng mây sáng lòa, đến nơi đầu giường kêu con theo Ngài cấp tốc về Việt Nam hổ trợ sự trùng tu tái thiết chùa Châu An. Con đứng trên đám mây nhỏ phía sau Ngài cùng bay trên không trung vượt qua bao sông biển núi non trùng trùng điệp điệp. Vào đất Việt Nam từ từ hạ xuống tại chùa Châu An, con cùng với Bồ Tát ngồi tiếp chuyện với Sư Cô, tại bộ ghế nầy. Ngài chỉ cho con những chỗ hư hoại xuống cấp trầm trọng của ngôi chùa. Thế rồi con choàng tỉnh dậy và nghĩ đó là giấc mộng. Ngày mai cũng thế! Vừa tu xong nằm xuống thì thấy y như hôm qua. Rồi đêm thứ ba giấc mộng diễn ra y như đêm trước. Con suy nghĩ Đức Quán Thế Âm báo mình phải về Việt Nam tìm đến chùa Châu An để hổ trợ trùng tu. Sáng con kể lại giấc mộng 3 đêm liền cho chồng con nghe. Chồng con bảo: Cận Tết rồi, hôm nay 21 làm sao kịp thủ tục hộ chiếu và vé máy bay. Con trả lời: Nếu Phật gọi em thì Phật lo cho em! Con suy nghĩ cứ tận nhân lực tri thiên mạng, liền lái xe ra tòa Đại Sứ, xin gặp Ngài Đại Sứ và trình giấc mộng ba đêm liên tục như thế mong Ngài giúp đỡ phương tiện. Ngài Đại Sứ cười và nói: Đây cũng là một chuyện lạ, nếu có điều kiện sẵn sàng giúp đở, còn hứa thì Ngài không hứa, vì cận Tết đồng bào về nước quá đông không còn một ghế trống trên máy bay. Con cảm ơn Ngài Đại Sứ ra về và xin gởi số điện thoại lại. Sư Cô có thể nghĩ rằng sự mầu nhiệm như thế nào không? Chưa đầy một tuần sau con nhận điện thoại từ Tòa Đại Sứ báo cho con hay có hai hộ chiếu, hai vé may bay, ông bà có thể về luôn không? (Có một gia đình giờ chót không về nước, nên trả hộ chiếu vé may bay). Vợ chồng con rung luôn, vôi vàng thu xếp hành lý, ngày hôm sau ra phi trường trở về Viêt Nam.
Đúng 5 giờ chiều ngày 27/12 AL, vợ chồng con đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất, con tạm ngụ tại nhà bạn. Tối đêm đó con không ngũ đặng cứ lăn lộn mãi, bên tai cứ nghe tiếng thúc giục phải tìm chùa cho nhanh! Đúng 5 giờ chiều ngày 27/12 AL, vợ chồng con đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất, con tạm ngụ tại nhà bạn. Tối đêm đó con không ngũ đặng cứ lăn lộn mãi, bên tai cứ nghe tiếng thúc giục phải tìm chùa cho nhanh! Sáng ra con nói để đi tìm chùa Châu An. Chồng con bảo: Mới qua ngồi phi cơ 18 tiếng bộ không mệt sao? Nghĩ 1, 2 hôm rồi đi tìm. Con bảo: Không đặng, nếu không tìm ra chùa thì không đêm nào ngũ đăng. Hãy để em đi tìm chùa cho xong trách nhiệm Phật giao phó! Con nhờ người cháu chở đi, hỏi thăm từ từ các chùa và cuối cùng con đã tìm thấy chùa Chân An đây rồi. Con đưng lặng người bàng hoàng sửng sốt, đúng là cảnh chùa nầy mà ba đêm trong mộng con đã thấy: Từ tượng đài Quán Âm; Tháp Tổ; những gốc nhãn, xoài to lớn; kìa chánh điện mái ngói đã hư; trong chùa kèo cột rui mè bị mối ăn hết; trên trần nhà những tấm la phong mục nát rớt xuống. Phật đã chỉ cho con xem sự hư hoại xuống cấp này, con cũng đặng hầu chuyện với Sư Cô ba đêm liền. Nên khi sư cô ra mở cổng, nhìn gương mặt và dáng đi Sư Cô con đã nhận ra ngay.Kể luôn cả pháp danh của sư cô con cũng biết.
Trước sự việc mà cô Phật tử kể tôi hết sức kinh ngạc, tự nghĩ sự linh ứng mầu nhiệm của thần chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM có kết quả một cách thần bí! Cô Phật tử nói: Hôm nay con về Việt Nam với một nhiệm vụ thiêng liêng giao phó: Đó là ủng hộ cho Sư Cô trùng tu chùa Châu An, trước mắt con xin cúng dường Mười triệu đồng Việt Nam. Chừng nào Sư Cô khởi công làm, con có con xin ủng hộ tiếp. Tôi nói trước sự việc quá đột ngột, Sư Cô chưa có dự định trùng tu sớm vì kinh phí nhà chùa còn quá hạn hẹp. Cô Phật tử nói: Chừng nào Sư cô trùng tu thì tùy; nhiệm vụ của con từ Pháp về đây tìm đặng chùa rất là kho khăn. Xin nhận sự đóng góp, cúng dường trùng tu tam bảo, thực thi điều trong mộng để phần tâm linh con đặng nhẹ nhàng, vì ngày mùng 3 Tết con trở qua Pháp. Tôi nhận số tiền, tiễn đưa cô ấy về và trao đổi địa chỉ cùng nhau. Đầu óc tôi bắt đầu lo nghĩ, nửa mừng nửa sợ, nửa nghi nửa ngại.
Đêm cúng giao thừa xong, tôi quỳ trên chánh điện thành tâm tha thiết cầu xin Đức Quán Thế Âm chỉ dạy: Với số tiền chùa có đặng Bốn Chục Triệu Đồng Việt Nam, vậy có thể khởi công tái thiết trùng tu Tam Bảo không?
Những ngày tiếp theo suy nghĩ quá nhiều nên thằng kinh căng thẳng, áp huyết lên cao tôi đã bệnh.
“Bạch Thầy có khách gặp” – Thị giả thưa.
“Con mời Sư Cô Đăng tiếp, Thầy mệt lắm!”
“Bà ấy xin gặp Thầy thôi. Bà ấy đang ngồi trên chánh Điện!”
Tôi cố gắng lên chánh điện tiếp khách. Đó là ngày mồng 6 Tết. Một bà Phật tử đang quỳ lạy Phật, ngó lên thấy tôi buông tiếng nói: “ Sư nữ lại đây cho ta dạy việc”.
Tôi thấy lạ, vì kẻ dùng danh từ Sư nữ nói ra như ra lệnh. Tôi bèn quỳ xuống.
Bà ấy nói: “ Sư nữ ơi! Chuyện không có gì phải lo lắng quá mà mang bệnh. Hãy bình tâm định trí lại. Đây là cơ Phật chuyển, ban thưởng cho Tổ Đình Châu An, xoay chuyển các đệ tử sẽ về rất đông; kẻ của người công đứng ra gánh vác sự trùng tu Tam Bảo. Sư nữ hãy bảo trọng sức khỏe.” Tôi vội chấp tay thưa: Con xin y giáo phụng hành. Xin bề trên hổ trợ cho con xin giấy phép xây dựng đặng dễ dàng.
“Sư nữ yên trí, đệ tử ta lo hết, hãy bình tâm, bình tâm.” Rồi bà ta thở dài (thăng), đứng dậy cúi đầu đãnh lễ Sư Cô, kiếu ra về cầm ở lại không đặng.
Tôi bắt đầu xin giấy phép sửa chữa. Hỏi thăm các chùa đang làm. Quý Thầy Cô cho hay gay lắm. Tốn kém dữ lắm, một hai năm mới có giấy phép.
Tôi cứ nghĩ tận nhân lực tri thiên mạng. Sáng 16 tháng Giêng 1994, tôi vào sở Xây Dựng Thành Phố để hỏi mọi thủ tục, giấy tờ cần thiết khi nộp đơn. Cô Ngân nhân viên Sở ngẫn đầu lên nhìn tôi mà nói: Sư Cô về chùa đi, một chút con vào chùa hướng dẫn Sư Cộ Tôi về chùa, nửa tiếng sau cô dẫn hai người bạn vào chùa lễ Phật.
Trong lúc các cô lễ Phật, tôi đứng đánh chuông thầm vái Đức Quán Thế Âm chuyển những người này giúp đở hồ sơ giấy tờ. Lễ Phật xong xuống phòng tôi đem giấy tờ cái gì nhà chùa có cho cô Ngân xem. Xem xong, cô bảo giấy tờ hợp lệ, nhưng còn thiếu một số giấy tờ, để tụi con giúp cho đủ thủ tục. Cô bảo hai người bạn: Nga vẽ họa đồ vị trí cũ, Ngọc hợp đồng đo đạt đất đai, còn chị nhờ các anh vẽ laplan, mống, cột và chứng các giấy tờ cần thiết. Tôi nói các cô cố gắng giúp đỡ, ơn nầy nhà chùa không quên, sẽ có bồi dưỡng xứng đáng. Các em vội nói: Sư Cô cho tụi con kiếm chút công quả, chúng con hổ trợ nhà chùa vô điền kiện.
Sau khi đầy đủ giấy tờ để nộp đơn, hồ sơ còn phải qua 9 cơ quan rất gay go khó khăn, có những nơi hồ sơ phải nằm lại vài tháng. Nhất là khâu bảo vệ chính tri. Với sự nhất trí của Phật tử, tôi nhờ một cán bộ Mặt Trận, quen biết nhiều để nộp hồ sơ, lo giấy phép xong sẽ bồi dưỡng 10 Triệu. Nhưng hồ sơ bị trả lại khi cậu ta nộp! (???) Thấy vậy tôi lên Chánh Điện cầu nguyện Đức Quán Thế Âm gia hộ cho con đi nộp hồ sơ chùa, gặp đặng quới nhơn giúp đở. Thì y như lời cầu nguyện, đi tới cơ quan nào cũng đều gặp nhân viên vui vẻ cởi mở giải quyết hồ sơ nhanh chóng. Phật đã chuyển người có tâm đạo giúp đỡ để đỡ tốn 10 Triệu phi lý. Song song với việc lo hồ sơ giấy phép, tôi nhận đặng tiền của Phật tử từ xa gần cúng dường hổ trợ trùng tu Tam Bảo.
Vài thángsau nhà chùa có giấy phép, tôi chọn ngày 11-8-1994 khởi công xây phần dưới. Công ty xây dựng Hoàn Mỹ đặng chọn thi công với giá Tám Chục Triệu đồng tiền công. Phần vật tư thì nhà Chùa mua. Trước ngày Công Ty Hoàn Mỹ thi công, tôi tiếp vị Giám Đốc Công Ty. Cậu còn rất trẻ, mới 37 tuổi, gương mặt phúc hậu vui vẽ. Sau một vòng tham quan chùa, trở về Công Ty, cậu chỉ thị ký nhận Năm Chục Triệu đồng, còn cúng lại chùa Ba Chục Triệu đồng để mua vật tư (vì thấy chùa nghèo). Cậu còn ủng hộ hoàn toàn bộ ván coffrage, giàn chống, dụng cụ xây dựng linh tinh (đỡ tốn Sáu Mươi Lăm Triệu đồng về khâu đó).
Còn vật tư Phật tử chạy mua: Xi măng đổ móng cột, sử dụng xi măng Trung Quốc mỗi bao tiết kiệm đặng mười ngàn đồng. Gạch, cát, đá, sắt: đặng Phật tử cho mượn bãi đổ nên mua từ công ty Biên Hòa, chở bằng phương tiện trọng tải lớn, mỗi thứ rẻ đi năm, bảy triệu đồng.
Đại chúng cùng Phật tử phát tâm nhất trí lao động ngày đêm ròng rã một tuần: đập phá dỡ chùa, dời xà bần vào một vị trí, trả mặt bằng để bên thi công đào móng (tiết kiệm khâu đó đặng mười triệu đồng).
Nhiều vị Kiến Trúc Sư, Kỹ Sư xây dựng quen biết với nhau, nghe làm chùa rủ nhau đến, bàn bạc góp ý làm cho bền, chắc, đẹp mà ít hao tốn.
Sự mầu nhiệm linh ứng không thể luận bàn, khắp nơi khi xây dựng bị phát sinh hao tốn lắm. Vậy mà chùa Châu An phát sinh chiết giảm tiết kiệm đặng một số kinh phí lớn.
Cuối năm 1994 hoàn tất phần dưới. Tháng 09-1995 xây tiếp phần trên lầu (Chánh Điện). Đầu năm 1996 xây tiếp hai dãy lầu gồm 14 phòng và dãy nhà bếp. Tổng kinh phí 877,585,000 đồng. Ngày 19-2-1997 vía Đức Quán Thế Âm Bồ Tát cũng là ngày Châu An Tự tưng bừng lễ lạc thành. Nhơn thiên chung hưởng phước lành.
Mừng ngày an vị lạc thành Châu An và khi khởi công trùng tu chùa, tôi có báo tin cho thầy Phật Đạo (Thầy là người chỉ dạy bắt ấn “Tứ Đại Ngũ Châu” khi trì chú Đại Bi và chú Om MA NI PAD MÉ HUM bằng tất cả tâm lực). Thầy trả lời đó là nhiệm vụ các vị cứ làm. Thầy không ủng hộ viên gạch nào cả nhưng Thầy đã trao cho tôi chìa khóa, tự mỡ ra mà lấy phước báu chư Phật sử dung. Ghê chưa quí Phật tử. Tôi đang nhập thất, thấy Đức Quán Thế Âm hiện rạ Tôi quỳ đãnh lễ Bồ Tát. Từ đó tâm tôi thôi thúc bảo phải viết lên cho Phật tử biết sự nhiệm mầu linh ứng mà phát tâm trì tụng Đại Bi Thần Chú và chú OM MA NI PAD MÉ HUM để cộng hưởng phước báu chư Phật.

Thiền thất, ngày 15-04 năm Đinh Sửu
Phật lịch-2541- viết xong
Ni Sư Thích Nữ Lệ Phát
Trụ trì CHÂU AN TỰ

Nguồn:http://www.chudaibi.com/phapam/tphuocti ... hauan.html
Được cảm ơn bởi: diem my, meouotsung, Sầu riêng, timlucbinh, teamoon, shou, Ngocthuy3107, moonbg, lasen, aiminh14, nhuhuong, quagia, run, hoamoclan209, Hoa Giọt Tuyết
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

Các câu chuyện linh ứng của chú Đại bi

1. Thời Trung Hoa Dân Quốc, ở Thai Châu có vị tăng hiệu Thích Kim Trược, xuất gia nơi chùa Diên Thọ hồi 8 tuổI, đến 20 tuổI, thọ đại giới tại chùa Quốc Thanh. Trên đường tu hành, vị đại đức thầy thế độ của ông, chỉ khuyên tụng chú Đại Bi và trì thánh hiệu Quán Thế Âm, y lời mỗI ngày sư tụng chú 48 biến, ngoài ra chỉ chuyên tâm niệm thánh hiệu không cho gián đoạn. Trì tụng lâu ngày, những thói quen trần nhiễm lúc trước lần lần tiêu mòn, tâm tánh lần lần tỉnh sáng, ông xem danh lợi cuộc đời như mây bay bọt nước. Sư thường vì ngườI trị bịnh rất là hiệu nghiệm, nhưng không thọ tiền thù đáp. Có nhiều kẻ cầu hỏi xin truyền cho phương pháp, ông bảo: 'Tôi chỉ trì chú Đại Bi và niệm Quán Thế Âm mà thôi'. Trong năm Mậu Thìn (dân quốc), sư trụ ở một am nhỏ, ban đêm bị ăn cướp vào khảo tiền. Sau khi chúng xét khắp am, thấy không có chi, nổI giận, đâm ông một dao ở tay mặt và hai dao ở bên trán. Thương thế tuy nặng, nhưng sư không chết. Vết đâm cũng dần lành, để lại ba dấu thẹo lớn ăn sâu vào. Đây cũng là nghiệp trái nhiều kiếp, do công đức trì niệm, nên chuyển quả báo nặng thành ra quả nhẹ ở hiện đời. Mùa hạ năm Kỷ Tị, sư đến Ninh Ba định an cư ở chùa A Dục Vương, nhưng vì số dự chúng đã đủ, mấy lần xin gia nhập, cũng không được hứa nhận. Chưa biết sẽ đi về đâu, ông ngồi tĩnh tọa trọn nửa ngày, không có lời hờn trách, sắc oán hận. Vị giám tự tăng thấy thế, đưa sư đến tạm ở nơi Dưỡng tâm đường. Ngày mãn hạ, vị tăng quản đường lại theo quy lệ, không cho ở. Sư bảo: 'Chẳng bao lâu tôi sẽ sanh về Tây phương, xin từ bi cho tôi lưu lại trong một thời gian ngắn nữa'. Đến ngày 19 tháng 10, sư nói vớI đại chúng rằng: 'Trong vòng 3 hôm nữa, tôi sẽ thoát ly biển khổ, sanh về Cực Lạc, xin khuyên bạn đồng tu thành tâm trì chú niệm Phật hoặc niệm Quán Âm, quyết định sẽ được vãng sanh. Vì Phật không bao giờ nói dối'. Lại bảo đức Quán Thế Âm Bồ tát tay cầm đài bạc thường hiện ở trước tôi'. Chúng cho là lờI nói phô, tỏ vẻ không tin. Qua ngày 21, trước giờ ngọ, sư đắp y len chánh điện lễ Phật, lại đến trước vị tăng quản đường từ tạ, nói sau giờ ngọ thờI mình sẽ vãng sanh. Lúc ấy, mọI ngườI còn cho là lờI nói dối. œến giờ ngọ, sư cùng đại chúng thọ trai, ăn đủ hai chén như mọI ngày không giảm. Lại bảo bạn đồng liêu rằng: 'Theo quy lệ của nhà chùa, ngườI chết đưa thi hài vào núi sâu, tiền công khiêng đi phải bốn giác. Nay tôi không có vật chi, chỉ còn đôi dép, xin phụng tặng, nhờ thầy lo liệu giùm việc ấy'
Quả nhiên, sau thờI ngọ một giờ, sư ngồi day mặt về Tây, an ổn mà hóa. (trích Du Huệ Úc Sao Tập)

2. Đời nhà Thanh, Ngô doãn Thăng người ở Huy Châu, huyện Hấp, lúc tuổi trẻ thường qua lại buôn bán ở 2 châu Tô, Hàng. Một hôm, nhân có dịp đi qua Hồ Khâu, tình cờ gặp vị tăng đang hóa trai. Vị này nhìn chăm chú vào mặt ông một lúc lâu rồi nói: Ngươi cũng có căn lành, nhưng tiếc vì đến lúc 29 tuổi bị nạn chết đắm.
Biết làm sao? Doãn Thăng sợ quá, cầu phương pháp giải thoát. Vị tăng trầm ngâm giây phút rồi bảo: Từ đây về sau, ngươi nên giớI sát, phóng sanh, niệm Phật và trì chú Đại Bi, may ra có thể khỏi được. Ngô Doãn Thăng y lờI, về nhà trì chú, niệm Phật và thường lấy đó khuyên người.
Qua năm 29 tuổI, ông thuê thuyền từ Hàng Châu về quê quán, bạn đồng hành có 16 người. Thuyền ra đi được vài mươi dặm, bỗng gió to sóng lớn nổI lên, thế rất nguy cấp. Doãn Thăng chợt nhớ lờI vị tăng nói khi trước, vộI vã chắp tay tụng chú, niệm Phật. Giây phút thuyền chìm, tất cả ngườI đi trong ấy đều bị sóng gió trôi giạt. Trong lúc hôn mê, ông bỗng nghe tiếng nói: Ngô Doãn Thăng có công trì chú niệm Phật và khuyên ngườI, được khỏi tai nạn này! Mở mắt tỉnh ra, nhìn xung quanh, ông thấy mình đã được dân chài lướI vớt lên bờ, y phục ướt đẫm, mũ giày đều bị nước cuốn đi mất, duy nơi tay còn cầm chắc xâu chuỗi 18 hột thường dùng để tụng niệm hằng ngày. Hỏi ra, thì 16 ngườI kia đã bị nước cuốn đi không tìm thấy tung tích.
Từ đó về sau, ông tin tưởng công đức niệm phật, trì chú không thể nghĩ bàn, từng dùng hương viên đốt nơi cánh tay thành bốn chữ 'cầu sanh Tây phương'. Khi gặp ai ông cũng nói lý nhân quả, khuyên việc tu hành. Có được tiền, ông làm những công đức: tạo tượng, cất chùa, phóng sanh, bố thí, cùng các việc phước thiện khác. Danh lành của ông càng lúc càng truyền xa, cho đến tại vùng Hàng châu, tên Ngô Doãn Thăng đàn bà, trẻ con đều biết..
Ngày mùng một tháng năm, niên hiệu Đạo Quang thứ 9, khi lâm chung, ông giữ chánh niệm phân minh, tự nói: 'Tôi thấy vô số Bồ Tát đi kinh hành ở trước mặt tôi' Nói xong, ngồi yên mà qua đờI, năm đó ông được 66 tuổI

(trích Nhiễn Hương Tục Tập)

3. Thanh Biện Luật sư, người xứ Tây Thiên Trúc, sức học uyên bác, rất thâm về vô tướng tông. Các ngoại đạo nghe danh, đến vấn nạn đều bị ngài dùng nghĩa không mà phá tất cả. Có một lần, luận sư gặp một nhà ngoại đạo nổi tiếng là giỏi, 2 bên tranh biện nhau hơn nửa ngày, ngoại đạo bị khuất lý mà vẫn cố chấp không chịu thua. Do đó, tự thân bỗng biến thành đá. Đến 6 tháng sau, nghe sấm nổ mớI phục nguyên lại thành người như trước.
Về sau, ngài xem bộ luận về Hữu Tướng Tông của Hộ Pháp Đại Sư, đem nghĩa học của mình đối chiếu vẫn không phá hoại được, mới than rằng: 'Nếu không phải đức Di Lặc ra đời, thì ai giải quyết được mối nghi ngờ của ta?' Nhân đó, ngài đến trước tượng Quán Tự Tại Bồ Tát, tụng chú Đại Bi tùy tâm đà ra ni 3 năm. Một đêm, đức Quán Thế Âm Bồ Tát, hiện sắc thân tốt đẹp đến hỏi: 'Ngươi tụng chú để mong cầu điều chi?' Luận sư đáp: 'Con nguyện lưu trụ thân đợi đến lúc Từ Thị Như Lai ra đờI để thưa hỏi về giáo nghĩa'. Bồ Tát nói: 'Thân người mong manh, cõi đời hư huyễn, sao không tu thắng hạnh cầu mong lên trời Đâu Suất, chẳng là mau gặp gỡ hơn ư?' Ngài thưa: 'Đức Di Lặc tuy hiện trụ nơi nội viện cung trời thứ tư, nhưng chưa thành Phật, vì thế con muốn đợi đến lúc ngài hiện thành chánh giác nơi cõi nhơn gian. Chí con đã quyết định, không thể lay chuyển'. Bồ tát bảo: 'Đã như thế, ngươi nên đi qua thành phía nam xứ Đại An Đạt La, thuộc về miền nam Thiên Trúc. Cách đó không xa, có một tòa sơn nham, chính là chỗ ở của thần Chấp Kim Cang. Sau khi đến nơi, ông nên đối trước sơn nham tụng chú Chấp Kim Cang Thần đà ra ni, sẽ được toại nguyện'.
Luận sư vâng lời, đi đến nơi, hành trì như thế. 3 năm sau, thần hiện ra và hỏi: 'Ông cầu nguyện điều chi?' Đáp: Tôi vưng lời đức Quán Thế Âm Bồ Tát mách bảo, đến đây trì tụng, nguyện lưu thân này sống mãi đợI đến khi Phật Di Lặc ra đời, xin tôn thần cho tôi được thành tựu như ý muốn'. Chấp Kim Cang thần bảo: 'Trong sơn nham này có cung điện của thần A Tu La, ông nên gia trì chú Đại Bi trong hạt cải trắng, rồi liệng vào thì cửa đá sẽ mở. Sau khi ấy, ông nên đi thẳng vào trong, sẽ có phương tiện để cho ông trụ thân lâu dài mà chờ đợi'. Luận sư hỏi: '— trong cung động, cách biệt ngoài trần, khi Phật ra đời làm sao tôi được biết?' Thần nói: 'Chừng ấy, tôi sẽ cho ông hay'.
Ngài Thanh Biện lại y lời, tinh thành tụng chú trong hạt cải 3 năm, rồi liệng vào sơn nham, bỗng thấy vách đá mở ra, trong ấy hào quang chiếu sáng. Lúc bấy giờ, có rất đông đại chúng tề tựu đến xem, bàn bàn luận luận quên cả trở về. Luận sư tướng trạng an lành, buớc vào cửa đá, rồi day lại nói: 'Tôi nguyện cầu đã lâu, muốn trụ thân này chờ đức Từ Thị ra đời, nhờ sức thánh linh, bổn nguyện từ đây đã toại, vậy đại chúng nên theo tôi, để được ngày kia thấy Phật nghe pháp'. Trong chúng nghe nói sợ hãi, cho là hang loại độc long, đi vào chắc mất thân mạng. Luận sư đôi ba phen gọi bảo, chỉ có 6 ngườI chịu đi theo mà thôi. Ngài từ tạ rồi dẫn 6 ngườI thong thả đi vào trong, cửa đá liền khép lại.
Lúc ấy đại chúng ở ngoài thấy vậy hết sức hối tiếc, trách mình đã nghĩ nói lỗi lầm. (trích Đường Tây Vực Ký)
Nguồn:http://www.huongdaoonline.com.au/sach-t ... imitstart=
Được cảm ơn bởi: diem my, shou, jinggun333, caramen258, lasen, nhuhuong, quagia, run, codai2810, Hoa Giọt Tuyết
Đầu trang

diem my
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 956
Tham gia: 01:50, 16/01/10
Đến từ: thánh đia india

TL: Công đức trì chú Đại bi

Gửi bài gửi bởi diem my »

Tây Đô đạo sĩ đã viết:
diem my đã viết:con nghe dì con nói là ngài ấy sắp tịch rồi,hiện có đi đi lại lại thuyết pháp ở chùa vạn phước(châu đốc-an giang),giữa đài loan- việt nam,con muốn hỏi chú 1 việc có liên quan đến phát nguyện trì kinh DƯỢC SƯ,xin chú giải thích giúp con
hồi năm ngoái con cấn thai được 2 tháng,thấy cung tử của mình hơi xấu,con đã phát nguyện lập đàng tràng
và ăn chay trì kinh DƯỢC SƯ 7 ngày,thỉnh tượng DƯỢC SƯ về thờ,nhưng trì được 4 ngày thì con ngã bệnh
bị đau nhức đốt sống lưng,vùng thắt lưng,ngồi không chịu được,phải rang muối nổ và lá nhào nằm để nó rút cho bớt nhức,sau đo hết đau,thì mẹ con ko cho ngồi trì nữa,vì 1 thời trì kinh rất lâu,sợ lại tái phát đau.
cho đến tận năm nay,con đã hạ sinh 1 bé trai rất kháu khỉnh,mặt mũi khôi ngô,ai thấy cũng thương,lúc lâm bồn ko hề đau đớn và sinh rất mau như tâm nguyện,nhưng con vẫn chưa trả đủ lễ,vẫn còn nợ ơn trên 3 buổi nữa,nguyên tháng nay con ăn chay,nhưng ko có trì kinh DƯƠC SƯ,mà trì kinh khác mà mỗi lần con quyết tâm trì để trả lễ là y như có chướng ngại hay con ma lười biếng nó cản trở khiến con lần lựa bỏ qua tháng này qua tháng nọ mà vẫn chưa trả được lễ.
như vậy có đắc tội với ơn trên ko thưa chú?
chú có cách nào giúp con vượt qua chướng ngại vật này ko?
giờ con đã mãn hạn ăn chay rồi,đối với con ăn được 1 tháng cũng đã là kỳ tích,vì khó ăn quá,mà hễ trì kinh thì phải ăn chay mới trì được để giữ được tâm thanh tịnh,con định rằm tháng 10 này ăn nữa để trả lễ nhưng con ko biết có hoàn thành được trách nhiệm ko nữa??


Cháu nên thắp nhang trình bày hoàn cảnh của mình với Phật. Sau đó mỗi ngày trì chú này 7 biến (ngoài các thời kinh thường ngày) thì chư vị cũng thông cảm hỉ xả cho:

Nam-mô Bạc-già-phạt-đế, bệ-sát-xã, lũ-lô-thích-lưu-ly, bác-lặc-bà, hắc-ra-
xà-giả. Đát-tha yết-đa-gia, a-ra-hắc-đế. Tam-miệu tam-bột-đà-gia,
đát-điệt-tha. Án bệ-sát-thệ, bệ-sát-thệ, bệ-sát-xã, tam-một yết-đế xoá-ha.



dạ con cám ơn chú!

vậy là con phải lập đàn tràng và trì kinh Dược Sư lại ngay từ đầu và phải trì 7 ngày sao chú??vì năm ngoái con trì hết 4 ngày rồi.

sẵn đây con có 1 thắc mắc nhỏ,nếu mình trì kinh thì trong ngày đó mình phải ăn chay,còn không ăn chay,ăn mặn thì trì kinh có sao không chú?

con thấy như vậy thì khó quá,vì mỗi lần muốn trì kinh là phải ăn chay,lỡ mình mốn trì đều đều mỗi ngày,mỗi tháng thì mình phải ăn chay hoài mãi hay sao?
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Phong tục - Tín ngưỡng”