lobangtho91 đã viết: ↑00:46, 14/08/20
Nhà ck chị naỳ kì quặc nhỉ, con sinh 2018 đến nay cũng 2 tuổi rồi chả nhẽ ko nhìn ra nét naò giống với đằng nội hay sao mà cứ nghi ko phải con cháu nhà họ, bó tay, mẹ ck gàn dở thì còn bố ck, chứ chả nhẽ bà ấy thao túng tất cả?! cho 1 người gàn dở lãnh đạo quả là thảm hoạ, kinh khủng, quá nhọc
như em đây cũng lục đục với nhà ck nhưng ko đến mức như chị nên cũng bơ đi mà sống thôi, để con cái có bố, hạn chế cho con cái va chạm với môi trường tệ sớm quá ko nó bị ảnh hưởng, sau này nó đủ nhận thức rồi cho nó tiếp xúc với mấy người gàn dở đấy để nó biết lả xã hội nó là như vậy đấy, phải lựa mà sống thôi con ạ
thế nên em ít cho con về nội vì cháu nó còn quá bé chưa đủ khả năng hiểu đời nên sẽ dễ bị tổn thương, sau này nó lớn hơn rồi nhận thức hiểu chuyện hơn rồi thì mới cho về thường xuyên hơn, còn mình cứ làm đến trách nhiệm của mình thôi còn lại thì bơ đi cho đỡ nhọc, coi như điếc ko nghe thấy j đỡ phiền phức.
Bà ta k bao giờ để mình yên.
Chuyện bảo con k phải con ck, hôm đó mình khóc xong ck mình nghĩ lại rồi cũng có thay đổi.
Nhưng đẻ ra con giống bố, mà bà ta k dám công nhận chỉ dám nói là giống nhà ngoại.
Chăm mình đẻ đc 2 tuần toàn sang ngủ ở p bên với ck mình và bỏ mặc mẹ con mình, rồi ra ngõ chơi. Trong tháng mình phải giặt giũ đồ cho con vì bà ta cứ chày bửa ra k chịu làm. Xong về thảo mai vs anh ck là mình k cho ai làm gì cả cứ đòi làm.
Đợt đó mẹ mình bận đổ nóc nhà đang xây nên mới nhờ bà ta. Hôm về bà ta về cùng anh chị ck, trc khi về còn lên xoa mặt mình xong khóc như mưa, mới đẻ đc mấy ngày mình chưa hồi skhoe lúc đó cho con ngủ nên k tỉnh táo lắm. Bà ta khóc miệng hướng ra cửa nói: ôi con ơi mẹ thương con thương cháu quá mẹ có j k phải con bỏ quá cho mẹ. R khóc lên ô tô về nhà. Trong khi bà ta ở đây mình k bjo nói năng j nặng lời hay vô lễ. Thậm chí mình rất hạn chế nói vì sợ nhỡ mồm k vừa ý bà ta. Bà ta chăm mình mà cứ gọi cho hàng xóm ở quê buôn chuyện nói xấu mẹ con mình cả ngày mình cũng kệ.
Nói chung kiểu quái quái khốn nạn ấy b ạ. Mẹ đẻ mình còn xuống chăm mình hôm bà ta ở đây mà lúc k có ai, mẹ mình đang nấu ăn thì bà ta còn lấy chổi quét hất về phía mẹ mình.
Ông anh ck thì cứ mẹ đẻ thở cái lại nhắn tin ra chửi chồng mình với chửi mình c ạ. Khốn nạn lắm mình chịu nhẫn nhục vì ck mình k phải ng xấu, nhưng mình chịu khổ liên luỵ lây vì sự nhu nhược của ck mình lắm r.
Họ k coi mình là con dâu, k coi con mình là cháu nhưng rất ra vẻ. Còn khinh gdinh bme đẻ mình trong khi ông bà ấy chẳng là cái j to tát vs đời cả. Thậm chí thời gian trc c dâu ck nói xấu mẹ ck với mình có nói: bố c ấy bảo mẹ ck mình là loại quê k ra quê phố k ra phố. Quả thực bà ta là vậy. Nhưng bme mình chưa bjo làm j động chạm đến họ kể cả nói họ ntn.
Quả thực mình chưa bjo gặp nhà ck nào khốn nạn nthe. Kể cả họ k ưa mình thì thôi. Nhưng con cháu họ còn nvay thì mình nghĩ họ khốn nạn quá b ạ.
Giờ ck mình suốt ngày kêu con giống bố nhưng vài hôm bà ta lại gây sự. Ví dụ gần đây con mình ốm đêm hôm đó vc bế lên viện sốt cao. Sáng hsau ck mình k mở đt nên bà ta k gọi đc mà sáng đó lại đám cưới hàng xóm ở quê. Anh ck nhắn ck mình chỉ trích kiểu ck mình k ra j, k về ăn cưới cũng k nói, bme cũng k hỏi (đáng ra chửi mình nhưng vì hồi tết năm trc mình về nhà có nói chuyện gdinh như đã kể ở trc nên họ cũng đỡ hơn chứ trc toàn gọi chửi mình). Em trai k gọi đc k cần biết nó ốm đau hay sao mà cứ chửi đã c ạ. Ck mình cũng nhận lỗi về mình luôn k giải thích con ốm hay sao, luỵ a với luỵ mẹ nthe họ càng có lý do để tiếp tục ảnh hưởng đến gdinh mình.
Xong mẹ ck giấu các cô ở quê (sợ các cô nói vs mình) và giấu vc mình là bố ck ốm để gây áp lực là ck mình k hỏi han đến bme. Trong khi lâu lâu ck mình lại gọi về tầm 2 tuần vì nhiều mâu thuẫn nên k thăm hỏi ngày nào cũng gọi thôi. Xong đúng trong 1 tháng đó con mình sốt liên tục, mình bế con lên viện k biết bn lần. Ck mình thì mệt vì nhà có vợ bầu con nhỏ cv áp lực. Anh ck lại chửi ck mình k hỏi han bme. Ck mình nhận lỗi mình tức bảo con ốm ntn ai hỏi k hay cái j cũng phải chịu đựng??? Con đẻ ra đến hnay có ai hỏi ko??? Ck mình vẫn nhận sai. Đến lúc mới lòi ra bố ck ốm mới đi viện. Vừa nghe xong ck mình vội vã phi xe về (nhà mình có ô tô, mình để ck đi chứ mình đi xe máy). Bố ck mình hút thuốc lào đen phổi từ ngày mình về làm dâu r, xong h chỉ chờ phát bệnh thôi mà. Vậy mà bà mẹ ck mượn chuyện khóc lóc, xong để ck mình lại về chửi cả nhà mình. Trong khi trc đó mẹ mình ngã gãy tay gãy chân, bà dì ck làm cùng mẹ biết cứ giả k biết, hay bơm với mẹ ck. Bà mẹ ck biết cũng giả k biết. K ai hỏi. Biết tin bố ck ốm bme mình gọi về hỏi thăm r gửi biếu qua ck mình luôn vì chân tay mẹ mình k đi lại đc.
Mình nhờ mẹ khi gọi điện về hỏi thăm thì nói thêm con mình ốm cả tháng nay. Bà ta khóc như mưa ra điều thương ck nhưng k hỏi cháu cái j. Hôm sau con mình đang trên viện, bà ta gọi cho mình hỏi: cháu sốt mọc răng hả con (ra vẻ cho ng ở đầu dây điện thoại bên bà ấy biết là con mình sốt nhẹ chả có j đáng lo) trong khi mẹ mình đã nói là cháu sốt cả tháng (viêm combo tai mũi họng luôn).
Diễn hay lắm b ạ mẹ ck mình phải gọi là diễn viên gọi bằng cụ luôn khốn nạn lắm.
Tính mình thì k thích bon chen đâu. Nên cứ thấy ck mình xin chết vì mẹ, mình lại khuyên nhủ, ck k hiểu ra thì mình nghỉ chứ mình k thích kiểu đấu đá giật ck về phía mình, sống sao cho thoải mái cs còn nhiều thứ phải lo, mình còn phải lao tâm kiếm tiền nuôi ck nuôi con chứ cứ lao đầu vào mấy cái trò vô bổ ấy thì sống lsao?
Xong chưa kể, đợt mẹ mình chăm bẵm con mình, bà ta bơm vào đầu cả nhà ck mình là chăm cháu có gì khó (bà ta ở nhà chăm con gái anh ck cùng bố ck thì khó j, mẹ mình 1m chăm cháu, con mình còn ăn dặm kiểu nhật, xong ngày lau nhà cho vc mình mấy lần, giặt quần áo, cơm nc 3 bữa...). Đến nỗi ck mình khinh mẹ mình sai mình như ôsin đợt đó mình cãi nhau đuổi nó đi khỏi nhà mình k chịu đựng đc thái độ sống khốn nạn nhà nó nữa, mẹ mình vừa dạ dày, tiêu hoá, cao huyết áp và tiểu đường, xuống trông cháu mà 1 tháng muốn về nhà lấy thuốc lại phải nói trc cho con sắp xếp cv nghỉ 1 hôm hoặc tranh thủ cuối tuần, khổ sở nthe nó k xót xa tí j loại khốn nạn. Trong khi mẹ nó bị viêm loét dạ dày, k biết ở nhà mẹ nó nấu j mà cả anh nó cũng bị cùng đợt lên viện nằm. Xong mẹ nó gọi điện ra kêu ốm nằm viện, khóc lóc vs nó nó khóc theo rồi chửi mình. Tsb nhà nó mình ba máu sáu cơn đã tức vụ k chăm cháu đùn đẩy mẹ mình xong còn diễn lắm mình gọi điện hỏi thăm mẹ ck mình nói luôn: mẹ con cũng bị dạ dày ấy ạ, em trai con cũng bị mẹ ạ. Đau lắm mẹ nhỉ cứ đêm là đâu abc... xong mình ngồi nc giữa nhà là mẹ ck con bị viêm loét dạ dày, hay hỏi e (e trai mình bị) xem trc uống thuốc j mấy nữa về thăm mẹ ck con mua biếu!!! Ck mình nghe xong ngắn mặt lại. Đúng là trò hề b ạ.
Nói chung để nói về mẹ ck mình thì chỉ cần tóm tắt mấy từ: thảo mai, xảo quyệt là đủ.
Mình nay thư thái đầu óc hơn chút mới kể lại b nghe chứ những j bà ấy làm còn nhiều lắm mà vì bà ta mình trầm uất nhiều năm r.
Mng bảo ck m xấu xa nhưng kỳ thực là ck mình nó cũng có nỗi khổ của nó, k thương nó mình đã k cố đến hnay. Chứ mình sống tính là nhà ck k ra j chỉ lễ phép rồi lễ tết về biếu chứ k thích động chạm nhưng bọn họ khốn nạn quá cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Chịu đựng đến hnay mình cũng quá mệt vì ck mình k đủ mạnh mẽ để mình tin cậy nữa r b ạ.