ƯỚC MƠ LAM VIỆC VÌ CỘNG ĐÔNG CÓ THÀNH SỰ THẬT ĐƯỢC KHÔNG?

Hỏi đáp, luận giải về tử vi
Trả lời bài viết
vananhnt1508
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 25
Tham gia: 13:11, 30/06/20

ƯỚC MƠ LAM VIỆC VÌ CỘNG ĐÔNG CÓ THÀNH SỰ THẬT ĐƯỢC KHÔNG?

Gửi bài gửi bởi vananhnt1508 »

Hình ảnh

Chào các thành viên trong đại gia đình Lý số

Mình được sinh ra và lớn lên ở Tp. HCM. Vẻ ngoài không có gì đặc biệt lắm nhưng mình tự hào vì đôi mắt của mình vì được thừa hưởng từ mẹ. nhưng không hiểu sao cặp mắt đó ở mẹ mình thì hiền lành, dịu dàng còn ở mình thì bị nhiều người nhận xét là khó tính và hiểm nữa :((

Mình sinh ra trong một gia đình bình thường không giàu cũng không nghèo ba mẹ phấn đấu lao động cả đời chỉ mong con mình có được một cuộc đời tốt đẹp hơn so với ba mẹ. Mình còn có một người anh trai tuy nhiên mình không giỏi nói chuyện lắm nên không thân thiết với mọi thành viên trong gia đình, không hiểu sao mình luôn thấy có khoảng cách với những người thân trong gia đình mình. :-/

Mình được nhận xét là người có khả năng lắng nghe tốt, mình có thể đào sâu và moi ra được thông tin mà mình muốn từ những người mà mình có quan tâm. Mình luôn cảm thấy rất vui vẻ khi có thể giúp ai đó giải quyết được vấn đề của họ. Nếu lời khuyên của mình có thể giúp ai đó tốt hơn thì mình có thể vui cả ngày với chuyện đó. Mình luôn mong muốn được cống hiến được cho đi nhiều hơn được yêu thương và được cho đi yêu thương. :x

Nói về vận hạn thì mình cũng được coi là một đứa trẻ được lớn lên bình an không sóng gió do được ba mẹ bảo bọc cẩn thận. Nhưng năm học tiểu học do bị các bạn trong lớp bắt nạt cộng thêm nói ra ba mẹ cũng không tin nên mình từng có suy nghĩ muốn tự tử, trẻ con ham chơi nên không ít lần đi lạc hoặc cứ đi đến biển là suýt chết đuối nhiều lần, gặp tại nạn giao thông nhưng bạn đi chung với mình thì bị thương khá nặng trong khi mình cầm lái lại không xay sát gì... Có thể nói là mình một đường thuận lợi mà lớn lên, chỉ là đôi khi mình cảm thấy rất cô đơn và lạc lõng vì không biết mình đến với thế giơi này để làm gì và có thể làm được gì nên mình cứ luẩn quẩn đi tìm hoài. Hiện tại thì mình đang theo học chương trình thạc sĩ tại Nhật chuyên ngành mình học là giải quyết các vấn đề lao động ở Việt Nam.

Mình thực sự mong muốn có thể đem sức của mình ra để giúp đỡ cho mọi người, nên mình muốn biết là mình có thể thực hiện được không, mình có đi đúng hướng hay không và mình phải phấn đầu vì một kết cục như thế nào?
Ngoài ra, mình không hiểu rốt cuộc lý do vì sao mình sống bao năm là bấy nhiêu năm mình vẫn một mình lẻ bóng.

Cảm ơn và mong nhận được sự giải đáp từ các Quý anh/ chị ạ
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1733
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: ƯỚC MƠ LAM VIỆC VÌ CỘNG ĐÔNG CÓ THÀNH SỰ THẬT ĐƯỢC KHÔNG?

Gửi bài gửi bởi KMD »

"ƯỚC MƠ LAM VIỆC VÌ CỘNG ĐÔNG CÓ THÀNH SỰ THẬT ĐƯỢC KHÔNG?"

Ý nghĩ của cháu rất quan trọng.
Cháu cần quan sát những ý nghĩ của cháu vì chúng là khâu đầu tiên giúp cháu biến "ƯỚC MƠ THÀNH SỰ THẬT".

Câu chuyện được trích dưới đây là 1 phương tiện giúp cháu nhìn sự vật đúng như thật.

Tôi lớn lên trong một ngôi làng hẻo lánh ở miền bắc vào thời bao cấp. Hồi ấy vẫn chưa có điện. Trước khi đêm đến, mỗi nhà đều thắp một ngọn đèn dầu nhỏ. Dù ánh sáng khá mờ, nó vẫn mang lại rất nhiều khích lệ và ấm áp cho vô số người sợ bóng đêm.
Những con đường nhỏ trong làng tối đen trong một đêm không có trăng. Trong tình trạng ấy, ngay cả một chiếc đèn dầu nhỏ cũng mang lại hạnh phúc và diệt trừ sự sợ hãi vô hình trong tâm mỗi người.

Khi tôi còn học trung học, một người bạn cùng lớp của tôi tên là Nam từng kể cho tôi một câu chuyện. Cậu kể rằng, có một lần cậu ra ngoài thị trấn chơi cho tới rất khuya mới về. Khi cậu đi ngang qua một cánh đồng hoang, không có chút ánh sáng nào ở đó cả. Hoàn toàn là một màn đêm sâu thẳm, thỉnh thoảng từ đằng xa văng vẳng tiếng chó sủa xen lẫn với tiếng lá cây xào xạc. Đường làng thì nhỏ và trơn trượt mà cậu lại không có cái gì để soi đường. Chưa kể hồi chiều cậu được mấy anh lớn kể cho mấy câu chuyện ma khiến bấy giờ cậu thấy hơi rờn rợn tóc gáy. Đôi khi có con chuột đồng nào đó chạy ngang qua cũng khiến cậu giật bắn mình.

Đang lúc không biết phải làm sao thì bỗng dưng một điểm sáng xuất hiện ở đằng xa và từ từ tiếp cận cậu. Cậu vội tăng tốc và bước đi mau lẹ trong ánh sáng lờ mờ. Chỉ đến khi tới luồng ánh sáng, cậu mới nhận ra rằng người đàn ông trước mặt cậu đang đeo kính râm và trong tay thì đang cầm một chiếc đèn măng-sông.

Nam rất ngạc nhiên và hiếu kỳ. Cậu hỏi người đàn ông mù: “Chiếc đèn này không có tác dụng đối với ông cả, bởi vì ông không thể nhìn thấy gì. Thế nhưng tại sao ông vẫn mang theo nó?”

Người đàn ông mù liền thở dài, đáp: “Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”.

Câu chuyện ấy khiến tôi suy nghĩ mãi. Một người mù không nhìn thấy ánh sáng, nhưng vẫn giữ một ngọn đèn đủ sáng bên mình để người khác nhìn thấy mình ngay cả khi ông không biết đã gặp những ai trên đường. Hình ảnh ông già mù với cây đèn sáng bé nhỏ luôn ở bên cạnh bảo vệ ông trong bóng đêm, khiến tôi bất giác hiểu rằng, hãy giữ trong mình một ngọn đèn đủ sáng, thì dù gặp ai trên đường đời, họ cũng sẽ nhận ra, và đó là cách tốt nhất để ta tránh được những va vấp, khó khăn, ngay cả khi bạn không hoàn hảo, như ông già mù kia vậy.
Được cảm ơn bởi: CHOCHIT, vananhnt1508
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Luận giải Tử vi”