thi-quán

Trao đổi về lĩnh vực văn hóa và các môn cổ học khác
nhien
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 65
Tham gia: 09:29, 24/03/10

TL: thi-quán

Gửi bài gửi bởi nhien »

Em soi gương này, trên má có hồng không
Tại nắng của mùa hè âu yếm quá
Em mỉm cười với hình mình duyên lạ
Nụ cười này chưa một ai hay

Mỗi cô nàng đều giữ chút thơ ngây
Ở sâu tít trong lòng, đều thơ trẻ
Muốn kiếm tìm nhau, có chăng là dễ
Bởi cách ngăn bao lớp bức tường

Thoa phấn, tô mày có lẽ để gần hơn
Kiêu kỳ và dễ tổn thương
đẩy thêm xa chút nữa
Càng người lớn, càng vững vàng, thêm sợ
Sao bây giờ lại thấy rõ cô đơn

Không biết sao để chia vơi nỗi buồn
Quên mất dỗi hờn, nên ngượng ngịu
Được mất chẳng riêng ai - dù hiểu
Biết mất đôi điều cho thứ có trong tay

Rồi trong lòng - khoảng trống thêm đầy
Rồi gặp em - rồi buồn ôi chẳng phải
Thôi
cũng là một lần
đường dài người qua lại
Rất nhiều người không biết nắm tay nhau.
Đầu trang

thaiduong271
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 157
Tham gia: 09:11, 03/08/09

TL: thi-quán

Gửi bài gửi bởi thaiduong271 »

TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ

Ta gặp em vào đầu mùa nắng hạ
Mắt em buồn như mặt nước hồ thu
Trái tim ta đã xin nguyện ngục tù
Trong đôi mắt của hồn thu đấy

Ta yêu em giữa mùa thu vàng ấy
Tình ta buồn vương nét thuở thơ ngây
Tháng năm kia chẳng bao giờ lấp đầy
Trái tim ta đã hao gầy đến thế

Ta chờ em suốt mùa đông trắng kế
Tuối đông tàn ngày tháng dài lê thê
Em đi mãi sao em chẳng về
Ta đã biết sầu thương vương nhân thế

Ta đợi em trong mùa xuân sang thế
Bóng đông tàn hồng tràn sắc xuân sang
Khi cỏ cây vươn đón nắng vàng
Mình ta mãi lang thang trong thương nhớ

Mối tình đầu năm tháng tuổi ngây thơ
Trái tim non một thuở yêu dại khờ
Bao hoài niệm ta cất trong nhung nhớ
Vẫn chờ mong bước chân em quay về...
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
apollo
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2016
Tham gia: 23:37, 01/01/09
Đến từ: Vô Cực
Liên hệ:

TL: thi-quán

Gửi bài gửi bởi apollo »

Bếp lửa - Bằng Việt

Một bếp lửa chờn vờn sương sớm,
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.

Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói,
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi,
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy.
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu,
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay.

Tám năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa,
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa.
Khi tu hú kêu bà còn nhớ không bà ?
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế,
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế.
Mẹ cùng cha bận công tác không về,
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học,
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc.
Tu hú ơi chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa ?

Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi,
Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi,
Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh.
Vẫn vững lòng, bà dặc cháu đinh ninh:
"Bố ở chiến khu bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên".

Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen!
Một bếp lửa lòng bà luôn ủ sẵn,
Một bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng,
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa!

Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ,
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm,
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ.
Ôi kỳ lạ và thiêng liêng - bếp lửa!

Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
- Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa ?
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Văn hóa - Cổ học”