THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Trao đổi về lĩnh vực văn hóa và các môn cổ học khác
TranQuocTuan
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 22:44, 19/04/11

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi TranQuocTuan »

Em nhớ có một câu mà Đoàn CHính Thuần đã nói ra trong truyện Thiên Long Bát Bộ, đã lột tả được một hình ảnh thật sự rõ ràng về con người và cá tính của ông:
"Dẫu vì người yêu mà bỏ mạng
Chết thành quỷ sứ cũng phong lưu".
Được cảm ơn bởi: anhtiendo
Đầu trang

kur
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 416
Tham gia: 12:48, 27/04/12

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi kur »

Thiên Long bát bộ thì mình lại đặc biệt ấn tượng với đoạn thơ :

Ngoài chùa Thiên Long
Dưới cội bồ đề
Hành khất phương xa
Quan âm tóc dài.

Trích đoạn bình của tác giả Hồng Hạc:

"Chẳng ai ngờ vương phi Đao Bạch Phượng, một phu nhân cao quý "kiều diễm như một đóa sơn trà" lại ngã vào vòng tay một gã ăn mày hôi hám, người đầy vết thương và ruồi nhặng như Đoàn Diên Khánh.
Duyên do cũng vì ghen với chồng là Đoàn Chính Thuần, có số đào hoa với quá nhiều người tình, mà ra. Nàng oán hận, lẩm bẩm một mình như nói với chồng: "Ta đã tha thứ cho ngươi hết lần này đến lần khác, bây giờ không thể tiếp tục tha thứ nữa. Ngươi có lỗi với ta, ta cũng sẽ có lỗi với ngươi. Ngươi đi tìm người khác, ta cũng sẽ đi tìm người khác (…). Ta nên tìm một kẻ xấu xí, ô uế nhất thiên hạ để hiến thân. Ngươi là Vương gia, là Đại tướng quân, ta lại càng nên đối xử tốt với gã hành khất bẩn thỉu này" (1). Rồi nàng không nói gì, dưới gốc bồ đề chùa Thiên Long "từ từ trút bỏ y phục, đến trước mặt Đoàn Diên Khánh, chui vào lòng lão, đưa hai cánh tay như hoa như ngọc quàng lấy cổ lão (…). Nữ lang áo trắng đứng dậy lâu rồi, Đoàn Diên Khánh vẫn còn tưởng mình nằm mơ, chẳng hiểu chuyện thật hay giả. Thần trí lão vẫn hồ đồ, nghĩ rằng đây là Bồ Tát giáng trần. Mũi lão vẫn còn phảng phất ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng của nàng. Lão nghiêng đầu đi, lấy tay viết xuống đất bảy chữ: “Nàng là Quan Thế Âm tóc dài?". Lão viết bảy chữ này để hỏi nữ lang, thấy nàng gật gật đầu, rồi đột nhiên, mấy hạt châu nhỏ xuống bên dòng chữ. Không hiểu đó là nước mắt của nàng hay nước cam lồ của Quan Âm vẩy ra".
Cái chẳng ai ngờ nữa, là gã ăn mày Đoàn Diên Khánh kia lại là hoàng thái tử của nước Đại Lý, do một biến loạn ở triều đình, đã phải lao vào gió bụi. Sau nhiều chuyện không may khác, y lê tấm thân tàn tạ, cố vươn lên. Nhưng những bi đát ngày càng bủa vây. Y lại càng vùng vẫy, trở thành đệ nhất ác nhân giang hồ. Nhưng khi sắp xuống tay giết Đoàn Dự, y bỗng nghe tiếng Đao Bạch Phượng ngâm nga: Ngoài chùa Thiên Long. Dưới gốc bồ đề. Hành khất phương xa. Quan Âm tóc dài, thì nghĩ đến chuyện cũ năm xưa, lúc tình cờ được vương phi hiến thân, rồi biết Đoàn Dự là con mình..."

Quả đúng ở đời mấy ai hiểu được chữ ngờ. Cả câu truyện xoắn xít vào với nhau, mà gút mở ra lại thật nhẹ nhàng. Đọc truyện của Kim Dung, dù là bất kỳ đâu, cũng tìm được ý vị nhân văn cao cả.
Đầu trang

langdieptinhlinh
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 1
Tham gia: 18:04, 04/04/14

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi langdieptinhlinh »

Con tằm đến thác tơ đành dứt.
Nến sáp thành tro lệ mới ngưng.

Trong truyện Kim Dung, nhân vật nào đạt đến tầm Đại Tông Sư thì đều có chứ si cả.
Đầu trang

kur
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 416
Tham gia: 12:48, 27/04/12

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi kur »

Vì Tình có nhiều, thì Nghĩa (hiệp) mới lớn. Cũng là 1 cặp Thể - Dụng thôi.
Đầu trang

kur
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 416
Tham gia: 12:48, 27/04/12

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi kur »

bác anhtiendo đi mất, topic này cỏ mọc xanh um mất rồi :'(
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Comebacktome
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1065
Tham gia: 19:17, 22/04/14

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi Comebacktome »

Tình vẫn còn mà người đã ra đi
Quay đầu lại chỉ còn thấy gió mưa phấp phới...
Đầu trang

anhdong1
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3939
Tham gia: 19:30, 09/04/12
Đến từ: Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ . Người khôn người đến chốn lao xao.

TL: THƠ VĂN TRONG TRUYỆN KIẾM HIỆP

Gửi bài gửi bởi anhdong1 »

Thêm bài dân ca Ba Tư trong Ỷ Thiên Đồ Long ký của Kim Dung. Em thấy bài này rất hay và ý nghĩa :D
Nhân sinh lý lẽ ai ơi.
Làm người cốt được thảnh thơi đủ rồi
Ai ai rồi cũng có thời thăng giáng
Chẳng 1 ai chỉ xuống không lên
Trong may có rủi kề bên
Rủi kia cũng sẵn có hên ẩn tàng
Giàu sang đâu hẳn giàu sang mãi
Trời chói trang có lúc xế chiều
Trăng kia sáng mãi bao giờ,
Tròn rồi lại khuyết đầy chờ khi vơi.
Đất thoai thoải đông nam một cõi,
Vòi vọi nghiêng tây bắc trời cao.
Dù cho thiên địa nhường bao,
Cũng chưa toàn vẹn làm sao con người.
Chớ nên cau mặt nhíu mày,
Cũng đừng tranh cãi để cầu hơn ai.
Mặt hoa da phấn hôm nay,
Già hơn bữa trước một ngày còn chi?
Xuân qua đông lại tới thì,
Từ xưa vẫn thế có gì khác đâu.
Dù cho khôn khéo sang giàu,
Nghèo hèn ngu độn cũng đều như nhau.
Cõi trần kẻ trước người sau,
Cuối cùng cũng đến cái cầu xuôi tay.
Hôm nay chỉ biết hôm nay,
Trăm năm thấm thoát đã hay một đời.
Mấy ai thọ được bảy mươi,
Thời gian như nước chảy xuôi qua cầu.
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Văn hóa - Cổ học”