Trang 1 trên 3
Chênh vênh...
Đã gửi: 20:58, 12/11/10
gửi bởi _ Phong Linh _
Có một người...
Không thuộc về ai...
Không thuộc về nơi nào...
Đứng nhìn cuộc đời lạ lẫm
Mơ màng giữa đúng - sai, được - mất, bản chất - ảo ảnh
Mỏng mảnh....
Lặng yên....
Như một vệt nắng tự nhiên......
Trượt qua kẽ tay...
Rơi xuống đất.....
Vỡ tan!
Rồi nhập lại...
Nhập lại...
Vỡ tan!
Những ý nghĩ cũng vỡ tan rồi hiện hình
Hôm nay chưa vỡ...
Liệu ngày mai có còn đến trước bình minh????
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 20:46, 13/11/10
gửi bởi surini82
Hãy là chính mình ! Hãy sống sao cho không phí 1 lần được sinh ra ! hãy vui vẻ đón nhận cuộc sống quên đi ốm đau bệnh tật , sống cho mình sống cho những người yêu thương mình ! Ây đã là toại nguyện ! Công danh ư ? Nó có gì đảm bảo ? vật chất u? khi nhắm mắt xuôi tay có mang được theo? hạnh phúc hay khổ đau là do chính mình cảm nhận ! Tham -sân -si là ở đây ! Sống hôm nay biết ngày hôm nay, có người yêu ta ta yêu người vui vẻ mà hưởng thụ cuộc sống đó đã là hạnh phúc !
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 16:55, 14/11/10
gửi bởi _ Phong Linh _
Đôi khi ranh giới giữa đúng và sai thật chênh vênh...
Khi một người đang chới với, anh có 2 cách để an ủi ...
Một là: đưa cho em một viên kẹo bọc đường và nhẹ nhàng nói rằng, em nhìn xem... cuộc sống đôi khi ngọt ngào như một viên kẹo bọc đường, hãy mở mắt ra và đón nhận nó, em sẽ cảm nhận được hạnh phúc tràn ngập xung quanh em... Hãy vui lên, hãy cười lên em nhé...
Hai là: đưa cho em một viên kẹo bọc đường, để em thấy rằng cuộc sống xung quanh em thật ngọt ngào như em đã từng có... Rồi đưa em một ... quả xoài và bảo em hãy thử xem, nó không ngọt ngào như em vẫn tưởng đâu... Vì chính những dư vị ngọt ngào của viên kẹo đã khiến quả xoài chua loét, và cuộc đời của em cũng... chua chát ko kém... Lúc ý em ước, giá như em chưa từng ăn kẹo... biết đâu sẽ khác... Nhỉ! Lúc ý, biết đâu em sẽ có một ly ... sinh tố xoài thì sao...
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 17:51, 14/11/10
gửi bởi surini82
_ Phong Linh _ đã viết:Đôi khi ranh giới giữa đúng và sai thật chênh vênh...
Khi một người đang chới với, anh có 2 cách để an ủi ...
Một là: đưa cho em một viên kẹo bọc đường và nhẹ nhàng nói rằng, em nhìn xem... cuộc sống đôi khi ngọt ngào như một viên kẹo bọc đường, hãy mở mắt ra và đón nhận nó, em sẽ cảm nhận được hạnh phúc tràn ngập xung quanh em... Hãy vui lên, hãy cười lên em nhé...
Hai là: đưa cho em một viên kẹo bọc đường, để em thấy rằng cuộc sống xung quanh em thật ngọt ngào như em đã từng có... Rồi đưa em một ... quả xoài và bảo em hãy thử xem, nó không ngọt ngào như em vẫn tưởng đâu... Vì chính những dư vị ngọt ngào của viên kẹo đã khiến quả xoài chua loét, và cuộc đời của em cũng... chua chát ko kém... Lúc ý em ước, giá như em chưa từng ăn kẹo... biết đâu sẽ khác... Nhỉ! Lúc ý, biết đâu em sẽ có một ly ... sinh tố xoài thì sao...
Ranh giới giữa sự thật và sai sự thật , đúng và sai cũng như yêu và hận mong manh lắm !Su không giỏi trong cách ứng nhân xử thế còn nóng tính bộc trực nên đâu có thể !

Pl có muốn Su đưa cho PL những thứ mà PL nói kia không? Hẳn là không cần đâu nhỉ ? PL đã nói lên như thế thì nghĩa là PL đã hiểu !"Thuốc đắng dã tật - sự thật mếch lòng " Lời ngọt ngào xảo trá anh cũng nói dc đấy nhưng không dành cho người thân ! Su không sợ người dám chir tay vào mặt mà nói thẳng đúng- sai ! sẽ tôn trọng người đó làm bạn với người đó . Người vòng vo trước mặt thì nói hay nói tốt sau lưng chửi Su để Su biết su tự động rời xa không quan hệ

TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 20:07, 15/11/10
gửi bởi linh_tinh
Mình cũng đang cảm thấy.....chênh vênh

TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 15:49, 16/11/10
gửi bởi Tôn nữ
@Phong Linh: >:D< em nhiều tâm sự hỉ? hạnh phúc chỉ là lời nói dối rùi bây giờ là chênh vênh. Chị cảm thấy em là 1 cô bé yếu đuối và thiếu dứt khóat. Chị đã từng mất đi nhiều thứ vì sự yếu đuối và thiếu dứt khóat của mình em ạ. Vui vẻ lên cô bé

TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 18:58, 16/11/10
gửi bởi jaine
Thấy Phong Linh đôi khi có những cảm nhận rất giống mình.
Cái cảm giác chênh vênh đến không điểm tựa, không gì bấu víu thật khó chịu
Ở giữa thế giới rộng lớn mà cảm giác mình không thuộc về bất cứ đâu, không có bất cứ nơi nào để trở về và không có bất cứ mối liên hệ nào với ai .
Dùng nụ cười che giấu nước mắt, dùng hạnh phúc xóa nhòa nỗi đau, dùng sự hờ hững che giấu sự yếu đuối
Rốt cuộc mình là ai, mình đang làm gì, mình sẽ trở thành cái gì ? Rối tung, luẩn quẩn . . .
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 09:53, 17/11/10
gửi bởi _ Phong Linh _
Tôn nữ đã viết:@Phong Linh: >:D< em nhiều tâm sự hỉ? hạnh phúc chỉ là lời nói dối rùi bây giờ là chênh vênh. Chị cảm thấy em là 1 cô bé yếu đuối và thiếu dứt khóat. Chị đã từng mất đi nhiều thứ vì sự yếu đuối và thiếu dứt khóat của mình em ạ. Vui vẻ lên cô bé

Chị à, em là 1 cô bé lúc nào cũng cười, lúc nào cũng vui vẻ, trước mặt mọi người em không bao giờ buồn được. Em luôn luôn cảm thấy hạnh phúc khi được nói chuyện, được cười, nhưng cũng chính vì thế mỗi khi có khoảng lặng 1 mình, em lại cảm thấy buồn và chênh vênh. Chị nói đúng, em là một người yếu đuối, luôn cần có 1 điểm tựa... Hạnh phúc của em như cỏ, cây, hoa, lá, đất, trời xung quanh, mọi thứ đều có thể làm em trở nên yêu đời, yêu cuộc sống hơn... Nhưng... chỉ 1 từ nhưng thôi, đó là khi em trở về với con người của chính mình, đối diện với sự thật, với những khó khăn, những chênh vênh trong cuộc sống, em lại là em.....
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 09:56, 17/11/10
gửi bởi _ Phong Linh _
jaine đã viết:Thấy Phong Linh đôi khi có những cảm nhận rất giống mình.
Cái cảm giác chênh vênh đến không điểm tựa, không gì bấu víu thật khó chịu
Ở giữa thế giới rộng lớn mà cảm giác mình không thuộc về bất cứ đâu, không có bất cứ nơi nào để trở về và không có bất cứ mối liên hệ nào với ai .
Dùng nụ cười che giấu nước mắt, dùng hạnh phúc xóa nhòa nỗi đau, dùng sự hờ hững che giấu sự yếu đuối
Rốt cuộc mình là ai, mình đang làm gì, mình sẽ trở thành cái gì ? Rối tung, luẩn quẩn . . .
Đọc truyện của jaine thấy có lẽ jaine và Phong Linh cũng có nhiều điểm chung, nhưng PL không có khiếu viết như Jaine ^^!
Thích đoạn màu đỏ quá!
TL: Chênh vênh...
Đã gửi: 10:15, 17/11/10
gửi bởi Nguyễn Minh Thu
Tặng Phong Linh:
"Đong đưa câu chuyện đàn bà
Nếu là phận gái ắt là tiết trinh
ướm thăm cái bước tiền trình
Âm lùi mong được đêm lành tạnh quang"