Góc trời riêng
Đã gửi: 17:33, 10/03/11
Có một lần trong đời đc một người tặng một bài thơ, là thơ chép lại thôi nhg ngày hôm đó và nhiều ngày sau vui đến mức tưởng chừng như chân không còn chạm đất. Chỉ có điều, bây giờ không muốn biết, ah không, muốn biết nhưng sợ khi biết sẽ hiểu nhiều về anh. Sợ hình ảnh tốt đẹp về anh sẽ vỡ vụn .....sợ phải nghĩ anh thật tồi tệ.....sợ trái tim không thể thắng nổi lý lẽ vững chắc của lý trí..........thế nên không dám gọi cho anh dù tháng nào cũng đi công tác ở thành phố của anh.
Có lẽ chỉ là hình bóng thôi, một hình bóng chưa bao giờ có thật. Chỉ có điều cái bóng hình đó cho tôi động lực để là tôi của ngày hôm nay......và để là tôi của ngày mai. Dù sao vẫn cảm ơn cuộc đời vì tôi đã gặp anh.
Không đề (Phạm Phú Hải)
1. Đây là bài thơ tình thứ nghìn nghìn nghìn nghìn lẻ một
của con người trên mặt đất
những câu rất vụng
nhưng tôi không sợ lạc đề
dù có nói bao nhiêu
cũng không ngoài mấy tiếng
yêu em.
2. Một năm có bốn mùa nhưng tôi biết
có một mùa
thứ năm
không gian có bốn phương nhưng tôi biết có một phương
thứ năm
tôi đang sống
trong mùa và phương không tên đó.
3. Hỡi thiếu nữ tôi yêu
hãy nói giúp tôi, với người yêu của em
cho tôi một cái siết tay rất chặt
những lời chào quý mến
dù chưa biết tên biết mặt
nhưng cùng yêu em
anh và tôi đã gặp nhau.
4. Xin đa tạ mặt đất mỗi ngày em đi đứng
xin đa tạ khí trời mỗi ngày em hít thở
xin đa tạ song thân em, vì hai người đã gặp nhau
xin đa tạ người yêu của em, người mà tôi tin rằng
đã cho em
những tháng ngày hạnh phúc
xin đa tạ bầu trời, xin đa tạ thời gian,
đa tạ cỏ hoa
đa tạ sương, mây, nắng, gió, trăng, sao...
đa tạ loài người, thiên nhiên, tất cả.
5. Tôi yêu trăng
tôi yêu chim, yêu hoa, nắng, gió, bầu trời, dòng sông...
nhưng
tôi không đòi trăng phải yêu tôi
tôi không đòi chim, hoa, nắng, gió phải yêu tôi.
6. Đâu phải được yêu mới là hạnh phúc
Yêu, chính là hạnh phúc
Hạnh phúc cho tôi vô cùng được gặp được nhìn em.
Có lẽ chỉ là hình bóng thôi, một hình bóng chưa bao giờ có thật. Chỉ có điều cái bóng hình đó cho tôi động lực để là tôi của ngày hôm nay......và để là tôi của ngày mai. Dù sao vẫn cảm ơn cuộc đời vì tôi đã gặp anh.
Không đề (Phạm Phú Hải)
1. Đây là bài thơ tình thứ nghìn nghìn nghìn nghìn lẻ một
của con người trên mặt đất
những câu rất vụng
nhưng tôi không sợ lạc đề
dù có nói bao nhiêu
cũng không ngoài mấy tiếng
yêu em.
2. Một năm có bốn mùa nhưng tôi biết
có một mùa
thứ năm
không gian có bốn phương nhưng tôi biết có một phương
thứ năm
tôi đang sống
trong mùa và phương không tên đó.
3. Hỡi thiếu nữ tôi yêu
hãy nói giúp tôi, với người yêu của em
cho tôi một cái siết tay rất chặt
những lời chào quý mến
dù chưa biết tên biết mặt
nhưng cùng yêu em
anh và tôi đã gặp nhau.
4. Xin đa tạ mặt đất mỗi ngày em đi đứng
xin đa tạ khí trời mỗi ngày em hít thở
xin đa tạ song thân em, vì hai người đã gặp nhau
xin đa tạ người yêu của em, người mà tôi tin rằng
đã cho em
những tháng ngày hạnh phúc
xin đa tạ bầu trời, xin đa tạ thời gian,
đa tạ cỏ hoa
đa tạ sương, mây, nắng, gió, trăng, sao...
đa tạ loài người, thiên nhiên, tất cả.
5. Tôi yêu trăng
tôi yêu chim, yêu hoa, nắng, gió, bầu trời, dòng sông...
nhưng
tôi không đòi trăng phải yêu tôi
tôi không đòi chim, hoa, nắng, gió phải yêu tôi.
6. Đâu phải được yêu mới là hạnh phúc
Yêu, chính là hạnh phúc
Hạnh phúc cho tôi vô cùng được gặp được nhìn em.