Trang 1 trên 2

Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 15:40, 27/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
Chiều tối, anh lái xe về nhà trên đường quê 2 làn xe chạy. Việc làm, trong thị trấn nhỏ giữa miền Tây này, chậm như chiếc Potiac cũ mèm. Nhưng, chưa bao giờ anh thôi tìm kiếm.
Bị thất nghiệp từ khi nhà máy Levis đóng cửa, cùng với mùa lạnh đến, đói rét đang ùa vào nhà anh.
Đường vắng vẻ. Không mấy người qua lại trừ vài người có lý do đang phải đi. Bạn bè anh hầu như đã rời đi. Họ đều có gia đình để chăm lo và ước mơ để theo đuổi.
Nhưng anh ở lại. Dẫu sao cha mẹ anh đều chôn cất ở đây. Anh sinh ra ở đây và hiểu rõ vùng quê này.
Dù đèn pha bị hư không thấy đường, khi cần anh vẫn có thể đi trên con đường này và chỉ ra cái gì ở mỗi bên.
Trời bắt đầu tối dần và tuyết rơi nhẹ. Tốt hơn anh nên đi nhanh hơn
Bạn biết đấy, anh suýt không thấy một bà lão bên lề đường. Nhưng ngay trong ánh sáng mờ mờ, anh nhận ra bà đang cần giúp đỡ. Anh dừng lại trước chiếc Mercedes và bước ra.
Chiếc Pontiac vẫn rền rĩ khi anh tiến gần bà.
Nụ cười của anh không làm bà bớt sợ. Đã một giờ đồng hồ hoặc hơn không ai dừng lại giúp đỡ.
Liệu anh có làm hại bà? Anh trông không lương thiện, nghèo và đói. Anh có thể nhận ra bà đang sợ run, trong giá rét. Anh biết cảm giác đó. Cái run rẫy của nỗi sợ hãi.
Anh nhẹ nhàng: “Cháu ở đây để giúp bà. Sao bà không đợi trong xe cho ấm. Thế này nhé, tên cháu là Joe”
Bánh xe chỉ bị xì, nhưng thế đã quá tệ cho một cụ già. Khi Joe bò dưới gầm tìm chỗ để kê cái kích, anh bị trầy vài chỗ. Cuối cùng Joe thay xong lốp xe. Nhưng anh lấm lem và tay bị trầy xước.
Khi đang vặn khoá cái bù loong, người đàn bà xoay kính xe xuống, nói chuyện. Bà kể mình đến từ St. Louis và đi ngang qua đây.
Lời cảm ơn dường như không đủ cho sự giúp đỡ của anh. Joe đóng cốp xe, mỉm cười.
Bà hỏi phải trả anh bao nhiêu. Bao nhiêu cũng được. Bà đã tưởng tượng hết thảy những điều tồi tệ xảy ra nếu anh không dừng lại. Joe nghĩ về tiền, anh không cần nó. Chỉ là giúp đỡ một người lúc khó khăn. Cả cuộc đời anh đã sống theo cách này, không bao giờ anh nghĩ sẽ làm khác. Anh nói với bà nếu muốn trả công, lần sau khi thấy người cần giúp đỡ, hãy giúp họ, và anh nói thêm “…hãy nghĩ đến tôi”
Anh đợi đến khi bà khởi động xe và đi khuất. Đó là một ngày lạnh và buồn, nhưng anh cảm thấy dễ chịu khi hướng về nhà, hòa vào màn đêm.
Đi được vài dặm, bà lão thấy một quán ăn nhỏ. Bà bước vào kiếm gì đó ăn nhanh xua đi cái lạnh trước đó, rồi tiếp tục đoạn đường cuối về nhà.
Nhà hàng trông tồi tàn. Bên ngoài là hai bình gas cũ. Toàn bộ cảnh tượng thật xa lạ với bà. Cái máy tính tiền ngỡ như chiếc điện thoại của một
nam diễn viên thất nghiệp, chẳng mấy khi reo.
Cô hầu bàn đến cùng cái khăn sạch để bà lau tóc ướt. Cô có một nụ cười dịu ngọt, suốt ngày trên môi cô. Bà nhận ra cô có thai gần tám tháng,
nhưng không hề để cái đau nhức mệt mỏi thay đổi thái độ của mình. Bà băn khoăn làm sao người nhỏ bé như vậy lại có thể thật tốt với người lạ. Bất chợt, bà nhớ đến Joe.
Sau khi ăn xong, và cô hầu bàn đi lấy tiền thối lại tờ một trăm đô la, người đàn bà bước vội ra khỏi cửa chính. Bà đã đi khi cô quay lại. Cô gái đang tự hỏi bà đã đi đâu, chợt thấy mấy chữ được viết trên một chiếc khăn ăn.
Cô gái đã khóc khi đọc những gì người đàn bà viết: “Cô không nợ tôi điều gì cả, là tôi nợ cô. Nếu thực sự muốn trả lại cho tôi thì đây là việc cô cần làm. Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc với mình.”
Dù còn nhiều bàn phải lau, đổ đầy các tô đường và phục vụ nhiều người, nhưng cô đã gác lại.
Đêm hôm đó, khi từ nơi làm việc về nhà, lên giường, cô nghĩ về số tiền và những gì bà viết. Làm sao bà ấy biết cô và chồng cần tiền?
Sẽ là khó khăn khi đứa bé chào đời vào tháng sau. Cô biết chồng mình lo lắng như thế nào và khi anh nằm ngủ bên cạnh, cô hôn anh nhẹ nhàng, thì thầm, chậm rãi: “Mọi việc sẽ ổn thôi, em yêu anh Joe.”

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 15:46, 27/09/11
gửi bởi hoanang88
"Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc với mình"
Oa.e rất thích câu chuyện,và câu kết trên..hihi.cám ơn chị nhé :x .
Hn vui quá,đọc được bao nhiều điều ý nghĩa. :x

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 16:21, 27/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
@ hoanang88,
:)

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 16:22, 27/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
Sống là không chờ đợi


Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?

Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ đợi đến bao lâu.

Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?...
Hãy làm những gì mà bạn muốn, làm những gì bạn cho là đúng.
Hãy biết nắm lấy cơ hội, đừng để phải hối tiếc bạn à

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 21:59, 27/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
Hãy nghĩ về những người yêu thương bạn

Nếu ai đó làm tổn thương bạn và nói những lời không suy nghĩ, hãy nhớ những gì bạn đọc sau đây...

Với mỗi người làm bạn khóc, sẽ có ba người làm bạn cười, và một nụ cười sẽ tồn tại thật lâu, thật lâu nhưng giọt nước mắt thì chỉ tồn tại trong một lúc.

Đừng để ai đó ghét thế giới này bởi vì bạn ghét nó. Bên cạnh những đám mây vẫn là ông mặt trời vàng ấm áp, và một vầng trời xanh thẫm.

Nếu ai đó một điều gì đó tội lỗi, đừng để nó hằn sâu vào bạn. Những khám phá của bạn luôn là những điều quan trọng và những lỗi lầm của bạn sẽ không phải là tất cả - nếu bạn biết vượt qua.

Vì thế để có thể hành động một cách đích xác, hãy nghĩ đến những người yêu thương bạn. Và đừng để điều gì làm hỏng một ngày của bạn.

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 23:08, 27/09/11
gửi bởi Lunacass
thích câu chuyện này Hình ảnh

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 00:07, 28/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
Lòng mẹ


Bế đứa con trai vừa mới chào đời lên, bà mẹ nhè nhẹ đong đưa đôi tay và hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn...

Ðứa bé càng lúc càng lớn lên. Khi được hai tuổi, nó chạy chập chững bước thấp bước cao nô đùa quanh nhà, lôi sách vở trên kệ xuống để nghịch phá. Nó bày đủ thứ đồ chơi ra sàn nhà. Nó khóc. Nó la. Và bà mẹ đôi lúc phải thốt lên: "Cái thằng này, con làm mẹ điên mất!".

Nhưng đêm đến, khi nó ngủ thật say, bà mẹ đến bên chiếc nôi trìu mến nhìn nó và khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn...

Ðứa bé tiếp tục lớn lên thành một thằng nhóc chín tuổi. Nó không hề thích ăn uống đúng giờ. Nó không bao giờ muốn tắm rửa. Khi bà ngoại đến thăm, nhiều lúc nó lại buông giọng gắt gỏng với bà. Và bà mẹ đôi lúc muốn đưa nó đi đâu cho khuất mắt.

Nhưng đêm đến, khi nó ngủ thật say, bà mẹ rón rén đến bên giường, kéo tấm chăn đắp lên người nó và khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn...

Ngày qua ngày, thằng bé đến tuổi dậy thì. Nó dẫn về nhà những thằng bạn kì quặc. Nó ăn mặc những bộ đồ kì quặc. Nó nhún nhảy một cách kì quặc theo những bản nhạc cũng rất kì quặc. Và bà mẹ đôi lúc có cảm giác như thể đang ở trong sở thú.

Nhưng đêm đến, chờ nó ngủ thật say, bà mẹ nhẹ nhàng mở cửa phòng riêng của nó, bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn...

Thằng bé kì quặc tiếp tục lớn lên thành một thanh niên trưởng thành. Nó rời nhà lên thành phố để làm việc và sống trong một căn phòng trọ. Thỉnh thoàng bà mẹ đón xe lên thăm nó. Những lần như thế, bà phải ngồi trước cửa phòng trọ và chờ đến tận khuya thì thấy nó say khướt trở về. Bà dìu nó vào phòng, lau mặt cho nó rồi đỡ nó lên giường. Sau đó, bà lắc đầu ngao ngán nhìn nó. Nhưng khi nó ngủ say, đượm buồn, bà khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn...

Và rồi đứa con lập gia đình và hoạ hoằn lắm mới về thăm bà. Nó còn phải bươn chải để chăm lo cho mái ấm riêng của nó. Thời gian trôi qua và lạnh lùng khắc những nếp nhăn lên khuôn mặt già nua ngày càng hốc hác của bà mẹ. Một hôm, thấy yếu trong người, bà gọi điện bảo đứa con về thăm. Nó lái xe về thăm bà và ngủ lại nhà một đêm. Tối đó, bà nằm trong giường và khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
...

Nhưng cơn ho khan khiến bà không hát được trọn bài hát thuở nào. Ðêm đó, bà lặng lẽ qua đời.

Sau đám tang, đợi tối đến, khi đứa con của mình ngủ thật say, người đàn ông vừa mất mẹ bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:

Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn...

Hát xong, hắn lặng lẽ khóc một mình.

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 00:16, 28/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
Những con sói trong tâm hồn

Một cậu bé đến gặp ông mình để kể cho ông nghe về nỗi bực tức của mình khi bị bạn cùng lớp chơi xấu.

Sau khi nghe xong câu chuyện, người ông liền nói: “Để ông kể cho cháu nghe chuyện này. Đôi lúc, ông cũng cảm thấy rất ghét những người như vậy, nhưng rồi ông không buồn vì những gì họ làm. Bởi vì sự thù hận, bực bội chỉ làm cho cháu mệt mỏi chứ không làm đau kẻ thù của cháu. Điều đó cũng giống hệt như cháu uống thuốc độc nhưng lại đi cầu nguyện cho kẻ thù của mình chết. Ông đã phải đấu tranh với những cảm xúc như thế này nhiều lần rồi!”.

Ngừng một lúc, ông lại nói tiếp “Cũng giống như có hai con sói bên trong ông, một con thì rất hiền và chẳng bao giờ làm hại ai. Nó sống hòa hợp với tất cả mọi thứ xung quanh và nó không bao giờ tấn công ai cả, bởi vì sự tấn công đã không được dự tính sẵn. Nó chỉ đánh nhau khi điều đó là đáng để làm và làm theo một cách rất khôn ngoan, đúng đắn”.

Người ông từ tốn nói tiếp: “Nhưng con sói còn lại thì không như thế! Nó lúc nào cũng giận dữ. Một việc thật nhỏ nhặt cũng có thể khiến nó nổi giận. Nó đánh nhau với tất cả mọi người, mọi vật bất kể lúc nào, mà không hề có lý do. Nó không nghĩ rằng đó là do sự tức giận và thù hận của nó quá lớn. Thật khó để hai con sói này cùng sống trong ông. Cả hai con đều cùng muốn chiếm lĩnh tâm hồn ông”.

Cậu bé nhìn chăm chú vào mắt người ông rồi hỏi “Ông ơi! Vậy con sói nào thắng hả ông?!”.

Người ông nói một cách nghiêm nghị “Đó là con sói mà cháu vẫn hằng nuôi dưỡng!”.

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 00:18, 28/09/11
gửi bởi greenfield09
bạn sinh năm 82 là nam?

TL: Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc

Đã gửi: 00:23, 28/09/11
gửi bởi A.lonely_rose
greenfield09 đã viết:bạn sinh năm 82 là nam?

@greenfield : tên một bài hát mà mình rất thích