Bạn nên bỏ cái ước mơ thành 1 nhà kinh doanh đi.
Thay vào đó hãy nghĩ cái gì đó thiết thực hơn.
Hiện tại mục tiêu của bạn là gì, công việc bạn học, bạn làm là gì. Bạn sẽ làm cái gì sau khi học xong v.v... Bạn đã tự trả lời được chưa.
Tại sao lại là doanh nhân.
Tại sao cứ phải là kinh doanh.
Nếu là kinh doanh, thì kinh doanh cái gì. Bạn trả lời được chưa.
Bạn thông thạo cái gì, tâm huyết với cái gì, để mà kinh doanh.
Số này không thể tự lực kinh doanh được đâu.
Tặng bạn 1 bài note trên facebook. Mà tôi từng viết để khuyên 1 em khác. Cũng kiểu như bạn vậy.
Em mơ ước trở thành doanh nhân thành đạt?????
Bài viết dành tặng cho 1 người. Và share cho mọi người.
Mình đã từng đọc 1 bài báo, trong đó 1 vị tổng thống Mỹ từng nói 1 câu, mình không thể nhớ rõ là tổng thống nào, và cũng không search ra được câu nói ấy, nhưng đại ý là:
“Đời cha chúng ta học, nghiên cứu kĩ thuật, để chúng ta học, làm kinh tế, và để con chúng ta học, biểu diễn nghệ thuật.”
Câu nói này tuy ngắn, nhưng phân tích ra thì rất rộng. 1 đất nước, muốn phát triển, phải lấy khoa học kĩ thuật, nông lâm nghiệp, công nghiệp làm gốc. Nhân lực, những người giỏi nhất cần được ưu tiên vào đó (đời cha). Khi có tiền, có vốn rồi thì phát triển tài chính, ngân hàng, giao thương buôn bán mạnh, đầu tư sang các nước khác (đời mình). Và khi đã giàu mạnh, phát triển văn hóa nghệ thuật, thể dục thể thao (đời con).
Phân tích phạm vi nhỏ hơn, ở mức độ gia đình hay mỗi cá nhân, nó có ý nghĩa là. Khi gia đình còn nghèo, bình thường, thì nên học các ngành kĩ thuật, nông lâm nghiệp. Các bạn chỉ cần sự chăm chỉ, cần cù cộng với đầu óc tốt, là sẽ có công việc ổn định, tiền bạc khá và có cơ phát triển dễ dàng hơn.
Khi gia đình khá giả, có điều kiện hơn thì hẵng nghĩ đến chuyện học kinh tế (hoặc các ngành nghề cần sự giao tiếp, hoặc kinh doanh), vì học kinh tế, ngoài đầu óc, cái tài, còn cần sự nhanh nhạy, linh hoạt, sự tự tin, cộng thêm 1 số thứ khác như tiếng anh, quan hệ xã hội. Và nhất là khi bạn có ý tưởng kinh doanh gì đó, bạn phải có “vốn”. Đó là điều tối quan trọng nhất. Và những điều này, gia đình khá giả sẽ dễ dàng chu cấp cho bạn hơn. Còn gia đình nghèo, nếu muốn kinh doanh cái gì đó, thì sẽ phải đi vay, rủi ro rất lớn và hiệu quả không cao (vì còn trả lãi nữa chứ).
Còn khi gia đình giàu có, thoải mái, bạn có thể thoải mái theo đuổi bất cứ đam mê nào mà mình muốn. Đơn giản, bạn không phải lo đến việc thất nghiệp, lo gánh nặng gia đình, lo sụp đổ v.v…
Vâng, vậy là tôi đã phân tích xong 1 câu nói rồi đó. Và lý do tôi viết cái note này, là bởi vì quá quá nhiều em chưa vào học ĐH đã cứ nói những câu: “em mong ước trở thành doanh nhân thành đạt”.
Mới đây, 1 bài báo lại còn viết “Chỉ trò giàu mới học kinh tế, ngân hàng”.
Thế là thôi thúc tôi viết cái note này, hi vọng ít nhiều góp 1 tiếng nói cho các em học sinh sắp sửa nộp hồ sơ đăng kí thi ĐH. Vì vào học ĐH rồi các em cũng nhận ra điều này cả thôi, nhưng có cảnh báo trước để có đổi quyết định sớm thì vẫn hay hơn.
- Tại sao em chọn trường ĐH này?
- Em chọn vì đam mê, em thích, em mơ ước trở thành doanh nhân thành đạt.
Vâng, sẽ có 1 bộ phận sinh viên trả lời như thế. Thực sự, khi chưa vào ĐH, chưa đi làm, thì các em đâu có biết mình ra trường sẽ làm gì, làm việc như thế nào.
Và các em cũng đâu có biết, làm doanh nhân là thế nào đâu.
Các em bị lóa mắt bởi đồng tiền. Các em mơ thành doanh nhân đơn giản chỉ vì các em nghĩ doanh nhân là giàu, là muốn gì được nấy, là được quản lý người khác.
Các em còn trẻ, tất nhiên nhiệt huyết, quyết tâm, tham vọng tràn đầy. Nhưng anh chỉ muốn nhắn nhủ rằng:
Thứ nhất, trừ con nhà nòi tập kinh doanh với ba mẹ từ nhỏ. Còn lại không mấy ai thực sự có cái “đam mê kinh doanh” cả. Các em nên xem xét thực sự mình đam mê nghề nghiệp, hay là đam mê tiền bạc.
Thứ 2, nếu các em đã xác định không có “đam mê kinh doanh”, thì hãy nhìn lại điều kiện của gia đình mình, xem có nên học kinh tế hay không. “Vốn” của các em, ngoài trí tuệ của các em, năng lực của các em, thì còn cái gì khác nữa không.
Không phải cứ học kinh tế mới làm kinh doanh được. Học bất cứ cái gì cũng kinh doanh được, và kinh doanh trên chính lĩnh vực đó. Học lâm nghiệp kinh doanh gỗ, học điện tử kinh doanh thiết bị, học CNTT mở công ty riêng v.v…
Nhưng các em học kinh tế, các em kinh doanh cái gì, kinh doanh tiền tệ, bất động sản, vàng bạc bằng cái vốn đi vay à. Thế các em có dám đảm bảo mình đủ tài, đủ năng lực không. Ngoài ra phải có các mối quan hệ xã hội nữa.
Hay các em xác định làm nghiên cứu, làm toán kinh tế, ngồi phân tích, tính toán số liệu, tư vấn. (ai xác định thế này thì anh không ý kiến gì)
Ừ, thì đó là lựa chọn của các em. Có những người không thích sự khô khan của kĩ thuật, y, dược v.v… sẽ đi học kinh tế. Nhưng mục đích bài viết này, anh chỉ muốn nói ra rằng:
“Làm doanh nhân, không phải cứ có cái đầu là được.”
Hi vọng các em sẽ có những sự lựa chọn đúng đắn cho ngành học ĐH của mình. Đặc biệt là những em “mơ ước trở thành doanh nhân thành đạt”.