Khoảng Lặng .....!

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Re: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

Tear in heaven đã viết:Muốn làm thơ với mọi người quá, nhưng mình lại k biết làm thơ. Mình cảm nhận những nỗi buồn trong mỗi vần thơ mọi người gieo. Hình như cuộc sống nỗi buồn luôn tồn tại, hiện hữu trong mỗi trái tim người và chúng ta phải học cách chấp nhận sống chung với nó! Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, nếu không buồn thì chắc đã kô làm thơ, các bạn nhỉ!
Mến tặng cả nhà:
Trái tim biết khóc: http://mp3.zing.vn/bai-hat/Trai-Tim-Bie ... A6UUC.html

Tks bạn "lệ trên thiên đường" :D. Có 1 khoản thời gian MT hay nghe Jimmy Nguyễn và Tô Chấn Phong hát. Và rất thích bài "Trái tim biết khóc"

"Có mấy ai lau khô...
Biết có ai lau khô...
Chẳng có ai lau khô...
Khi tim ta biết khóc...
Anh ghép cho ta không, khi tim vỡ rồi..."
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Veronica
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 251
Tham gia: 11:51, 04/03/10

TL: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi Veronica »

ThiênCat mất tích rồi àh pà kon, lâu lâu ghé thăm, thấy vắng bóng .... [-O<
Được cảm ơn bởi: ThienCat
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Bình Minh vào thăm Thiên Cát.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-Chim-En- ... 9C0DD.html" target="_blank

Khi gió đồng ngát hương, rợp trời chim én luợn
Cây nẩy đầy chồi xanh mây trắng bay yên lành
Em chợt đến bên anh dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ cho tình em mơn man.

Em là cánh én mỏng chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động thành mùa xuân ngọt ngào
Én về én lại xa, mùa xuân không ở lại.
Bên anh em gần mãi
Nên đời vẫn, đời vẫn xuân trào.

Khi gió đồng ngát thơm, rợp trời chim én luợn
Cây nẩy đầy chồi xanh mây trắng bay yên lành
Em chợt đến bên anh dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ cho tình em mơn man.

Em là cánh én mỏng chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động thành mùa xuân ngọt ngào
Én về én lại xa, mùa xuân không ở lại.
Bên anh em gần mãi
Nên đời vẫn, đời vẫn xuân trào.
Bên anh em gần mãi
Nên đời vẫn, đời vẫn xuân trào.

:x :x
Được cảm ơn bởi: ThienCat, Vĩnh Đan
Đầu trang

den
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 11
Tham gia: 13:40, 23/09/12

TL: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi den »

Đầu trang

pen
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 34
Tham gia: 20:25, 20/05/12

TL: Re: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi pen »

p bé Den đấy hem? :))
Đầu trang

den
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 11
Tham gia: 13:40, 23/09/12

TL: Re: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi den »

pen đã viết:
p bé Den đấy hem? :))
đúng rồi chị. hị hị
Đầu trang

Hoàng Song Anh
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 26
Tham gia: 21:22, 23/09/12

TL: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi Hoàng Song Anh »

Gió thổi,mây trôi về phương trời vô định.
Đầu trang

den
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 11
Tham gia: 13:40, 23/09/12

TL: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi den »

Những khoảng trống không phải để lấp đầy
Có hai từ thường lặp đi lặp lại trong entry cuả nhiều bạn trẻ, là buồn và cô độc.

...Dường như chưa có ai đi qua thời niên thiếu mà không từng trải qua cảm giác đó. Cô độc. Đó là những lúc bạn cảm thấy tâm hồn cô quạnh ngay giữa chốn đông người, đang qâuy quần bên người thân mà vẫn thấy riêng mình xa cách, đang cùng bạn bè vui đùa mà vẫn thầm tự nhủ:"Nào có ai hiểu lòng ta".

...Cô độc. Đó là khi tâm sự ngổn ngang trong lòng mà ko biết tỏ cùng ai, kể cả cha mẹ hay người bạn thân thiết nhất. Là khi ta thấy như mình bị bỏ lại đằng sau trong một thế giới đang rộng ra mãi. Là khi ta thấy tràn ngập trong tâm hồn mình một nỗi buồn dai dẳng không tên. Và rất nhiều khi, chỉ là nỗi buồn vô cớ.

...Cô độc là một tâm trạng đáng sợ. Có người trốn chay sự cô độc bằng cách...ngủ vùi. Có ngừoi cố lấp nó bằng niềm vui ồn ào ở vũ trường hay trong những trò games, có người gặm nhấm nó bằng nước mắt. Có ngừoi thăng hoa vào nghệ thuật. Nhưng cũng có người bị nó bủa vây ko lối thoát, để rồi tìm đến cái chết chỉ vì cảm thấy quá cô đơn.Ít hay nhiều, khi rơi vào sự cô độc, chúng ta đều cảm thấy tâm hồn mình chỉ còn là một khoảng không đáng sợ, và ta tự hỏi:"Phải làm sao để lấp đầy khoảng trống này đây?"

...Nhưng, bạn biết không, những khoảng trống đó không phải để lấp đầy...

...Bản chất con người vốn cô đơn. Đó là sự thật. Tất cả mọi người đều có lúc cảm thấy cô độc. Cả những người cởi mở, vui tính nhất hay những ngừoi, đang chìm đắm trong hạnh phúc vô biên, vẫn luôn có những khoảnh khắc ko thể chia sẽ cùng ai. Những khoảng trống mà ở đó chỉ mình ta đối diện với chính ta. Không phải vì chia tay một người bạn, hay mất đi một ngừoi thân, hay khi một mối tình tan vỡ thì nó mới xuất hiện. Khoảng trống đã có sẵn ở đó rồi. Luôn luôn ở đó, trong mọi con ngừoi.

...Tôi sẽ đọc cho bạn nghe bài thơ haiku này:

" Những lỗ trống trong củ sen

Khi ta ăn

Ăn luôn cả nó"

...Bạn thấy chăng? những lỗ trống là một phần của củ sen, cũng như sự cô độc là một phần của đời sống. Vì vậy, hãy nhìn thẳng vào nó. Đừng ngại nói:"Tôi đang buồn. Tôi cảm thấy cô độc" nếu bạn muốn được chia sẻ. Nhưng cũng đừng ngại nói:"Hãy để tôi một mình lúc này" nếu bạn thực sự muốn như vậy. Đừng ngại vì đó là điều bình thừơng. Tất cả mọi người trên thế gian này đều thế. Chỉ khác nhau ở một điều: cách chúng ta đối xử với nó. Nỗi cô đơn tạo thành những khoảng trống, bạn càng muốn trốn chạy thì nó càng muốn bám đuổi. Bạn càng muốn vùi lấp nó thì nó càng dễ quay lại vùi lấp chính bạn. Điều chúng ta nên làm là đừng tìm cách lấp đầy khoảng trống ấy, nhưng cũng đừng để nó lấp đầy chúng ta. Chúng ta chỉ đơn giản nhận ra sự hiện hữu của nó, và bình tĩnh đối diện với nó.

...Người ta gọi tuổi mới lớn là:"tuổi biết buồn". "biết buồn" tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó hãy dành sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh, tranh thủ khoảnh khắc đó để khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm những nỗi buồn nhưng cũng ko bao giờ thiếu niềm vui...
Phạm Lữ Ân
http://tuvilyso.org/forum/topic/8123-nh ... e-lap-day/" target="_blank
Đầu trang

Hoàng Song Anh
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 26
Tham gia: 21:22, 23/09/12

TL: Re: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi Hoàng Song Anh »


Mp3 Thu ko em
"Làm sao để xoá hết những kỉ niệm xưa.làm sao để nói hết những yêu thương này.
Giờ đây thu sang nhưng em ở nơi đâu"
Đầu trang

Hoàng Song Anh
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 26
Tham gia: 21:22, 23/09/12

TL: Re: Khoảng Lặng .....!

Gửi bài gửi bởi Hoàng Song Anh »

mythinh1912 đã viết:Cát trải mình trên những bờ biển dài
Chịu bao dẫm đạp, dấu chân cuộc đời
Lâu đài trẻ thơ đắp xây từ Cát
Rồi vỡ tan cũng bởi cơn sóng tràn
Về với biển được ôm trong vỗ về
Biển ngày đêm xô bờ tìm Cát đó
Quá khứ thương đau biển sẽ xóa nhòa...
manhho đã viết:Thiên nhiên tươi đẹp vô cùng,
Cát ngồi nơi ấy ung dung tọa thiền.
Đâu đây thoảng sắc hương nồng,
Rồi nghe tiếng gió thổi hồn vào mây.
:x

Mọi người ko ghép 2 bài thơ này lại.:-/
Dã tràng se cát biển đông.Thương thay.
Đầu trang

Trả lời bài viết