Nhất Niệm đã viết:smile. đã viết:[
Đúng là cách học ở bên chị khác rất nhiều so với nền giáo dục ở Vn, ở Vn đa phần các cơ quan Nhà nước (và 1 phần là tư nhân) chỉ chú ý đến cái bằng sau cùng mà họ có là gì thôi, ví dụ là thạc sỹ hoặc tiến sỹ chứ không để ý đến cái bằng đại học là như thế nào? Mà theo em thì bảng điểm học đại học là rất quan trọng, nó đánh giá khá thực chất sức học của mỗi người. Có nhiều người học đại học thì chỉ cần theo học các lớp đại học tại chức, hoặc đại học từ xa....(hông dám nói đến những người học thật, số này có nhưng mà ít) cốt để lấy cái bằng đại học sau đó "chạy" tiếp cái vụ thạc sỹ, rồi lên tiến sỹ....thế là...lên chức quyền vù vù

Ồ, dĩ nhiên bên chị cũng chú ý đến bằng cao nhất mà em có chứ .
Nhưng để cạnh tranh vô được chương trình hậu đại học thì em rất cần điểm cao; học vị trong những ngành ko cạnh tranh thì dễ vô chứ các ngành cạnh tranh cao quá thì em phải đạt dc mọi mặt vì có sự chọn lọc rất gắt, từ điểm tốt nghiệp tới lấy điểm thi để vo hậu đại học, tới những thứ linh tinh như thư giới thiệu từ thầy cô ở các lớp trong đ.ai học, tới những hoạt động em làm ngoài việc học khi em học trong đại học (họ ko muốn mọt sách, nên em có điểm cao mà ko tham gia gì thì em ko có sức cạnh tranh so với người cùng điểm hay thậm chí thua kém 1 tí mà có hoạt động khác ngoài việc học; bên chị họ muốn em là người học sinh tốt và là người có tinh thần đóng góp trong cộng đồng hoặc trường lớp). Sau cùng khi em đạt hết rồi lại phải qua vụ phỏng vấn, mà nhiều chương trình rất đáng sợ vì có mình em phải đối mặt với ít nhất 2 người phỏng vấn! Em có điểm tốt hết mà trượt phỏng vấn cũng như teo (vì chị có bạn điểm cao mà bị run qu'a ko phỏng vấn tốt nên bị ngay cái giấy từ chối ko dc nhận). Chương trình hậu đại học càng cạnh tranh thì họ đòi hỏi em càng hoàn hảo ở mọi mặt!
Đại học bên chị cũng tùy hệ thống; hệ thống tốt thì điểm của em sẽ dc coi trọng vì họ biết có sự cạnh tranh cao vì lớp học là bãi chiến trường .
Bên chị ko có nạn "chạy" điểm .
Thực ra ở đâu người tài thực sự cũng sẽ thành công chị àh, không bằng cách này thì cách khác. Vấn đề nếu môi trường cạnh tranh lành mạnh thì cơ hội cho phát triển nhiều hơn, ko bị bóp méo thôi chị ah.
Quan điểm của riêng em, khi một hệ thống giáo dục kém thì ko thể nào đòi hỏi phải có sự công bằng tuyệt đối cho các loại hình đại học đc - nghĩa là tôi học chính quy phải hơn tại chức, liên thông. QUa thực tế côgn tác, em thấy nhiều người học cao đẳng, dân lập, liên thông có năng lực làm việc hơn hẳn những người tốt nghiệp chính quy.
Còn lên chức hihi, biết nói thế nào nhỉ, có nhiều cái nhây cảm, nếu làm rồi mới biết, em đồng ý có một số trường hợp là do chạy chọt những cũng ko ít là tài năng thực sự.
Quan điểm của riêng em, chay chọt, chay đc, và qua đc cũng là một tài năng

sinh ra trong một gia đình quyền thế cũng là tài năng, nếu mình thực sự giỏi hơn thì phải vượt qua được những "tài năng" đó của họ hihi
Đúng là một môi trường lành mạnh bao giờ cũng tốt, là đích hướng tới. Nhưng để đến đc nó cần phải có quá trình. Trong quá trình đó sẽ có những khối thịt hỏng phải cắt bỏ, nhưng ko thể cắt nhanh đc, cắt nhanh gây ảnh hưởng, biến chứng đến những cái khác
Do vậy mới có chỉ số cảm xúc - EQ (chỉ số này hình như bây giờ đc coi trong hơn chỉ số IQ phải ko chị?) để đo tính thích nghi. Có ai thành công mà ko phải đổ mồ hôi, ko phải vượt qua khó khăn, cản trở đâu chị

?