Sầu riêng đã viết: Bởi vậy mà Ta, Thích-Ca Mâu-Ni Thế-Tôn hôm nay trân trọng xác quyết rằng : VÃNG SANH ĐỔNG Ý NGHĨA VỚI THÀNH PHẬT, VÌ VÃNG SANH TỨC LÀ THÀNH PHẬT.
Muốn vãng sanh Cực-Lạc chỉ cần xưng niệm danh hiệu Phật là đủ. Vì danh hiệu chính là biểu tướng của Pháp Thân cho nên niệm danh hiệu tức là niệm Pháp Thân Phật vậy. Và người niệm Phật khỏi phải kiêm thêm bất cứ môn tu nào nữa. Vì ngay nơi danh hiệu Nam-mô A-Di-Đà Phật luôn luôn chứa đựng vô lượng vô biên công đức, vô lượng vô biên diệu dụng, vô lượng vô biên quang minh, tướng hảo, uy lực ... không thể nghĩ bàn".
Trích Phẩm thứ 2, kinh Niệm Phật Ba La Mật :
http://www.thuvienhoasen.org/D_1-2_2-70 ... l_bookmark" target="_blank
Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 2116
- Tham gia: 13:02, 20/09/11
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Được cảm ơn bởi: Sầu riêng
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Trong dịp Giáng Sinh, anh hai của chị mua tặng chị 1 cái đồng hồ rất đắt giá! Anh bảo chị đeo đi, vì cái đồng hồ chị đang đeo cũng bình thường thôi mà chị đeo cũng nhiều năm qua rồi nên nó rất thân thiết với chị! Chị vẫn đeo nó vì nó theo chị nhiều năm, cứ hết pin chị lại thay để đeo tiếp chứ hổng mua cái mới! Anh chị mua tặng chị chiếc đồng hồ có giá trị hơn 10 lần cái chị đang đeo để tặng chị trong dịp lễ Giáng Sinh này. Chị có đồng hồ rồi mà còn mua tặng chị thêm nữa thấy lãng phí quá! Ảnh đâu hỏi ý chị trước, mua xong và kêu chị đeo! Trang sức của chị duy nhất là cái chuỗi tràng bằng gỗ thường tay kia ảnh kêu đeo đồng hồ của ảnh! Chị thấy chênh lệch quá! 

Được cảm ơn bởi: Sầu riêng, mythinh1912, baochinh87, Mattroinho
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 2116
- Tham gia: 13:02, 20/09/11
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Nhất Niệm đã viết:Trong dịp Giáng Sinh, anh hai của chị mua tặng chị 1 cái đồng hồ rất đắt giá! Anh bảo chị đeo đi, vì cái đồng hồ chị đang đeo cũng bình thường thôi mà chị đeo cũng nhiều năm qua rồi nên nó rất thân thiết với chị! Chị vẫn đeo nó vì nó theo chị nhiều năm, cứ hết pin chị lại thay để đeo tiếp chứ hổng mua cái mới! Anh chị mua tặng chị chiếc đồng hồ có giá trị hơn 10 lần cái chị đang đeo để tặng chị trong dịp lễ Giáng Sinh này. Chị có đồng hồ rồi mà còn mua tặng chị thêm nữa thấy lãng phí quá! Ảnh đâu hỏi ý chị trước, mua xong và kêu chị đeo! Trang sức của chị duy nhất là cái chuỗi tràng bằng gỗ thường tay kia ảnh kêu đeo đồng hồ của ảnh! Chị thấy chênh lệch quá!
Chị nói vậy làm em xấu hổ quá! 1 tay em đeo 2 cái lắc tay và cái đồng hồ, tay còn lại đeo chuỗi của chị. Nhưng tại vì đó là quà tặng của những người em rất quý, em muốn mang bên mình để luôn ghi nhớ về họ!
Em nghĩ là chị không nên nghĩ về sự chênh lệch! Cái chính là tấm lòng chị ạ!
Chị nói về quà tặng em mới nhớ về tờ tiền $ mà chị dâu mừng tuổi, lúc đầu em nghĩ sẽ giữ làm kỷ niệm. Nhưng bây giờ em vừa có ý định lấy tiền đó cúng dường vì thật ra đó cũng chỉ là vật chất. Theo chị nghĩ mình làm như vậy người ta có nghĩ là mình không tôn trọng người ta không? Hay là em hỏi ý kiến của chị ấy?
Được cảm ơn bởi: Sầu riêng, Nhất Niệm
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
"Do đó mà Kinh Hoa nghiêm đã nói, quên mất tâm Bồ đề mà tu hành các thiện pháp thì gọi là hành động theo ma vương."mythinh1912 đã viết:Nhất Niệm đã viết:KHUYÊN PHÁT BỒ ĐỀ TÂM VĂN - Đại Sư Thật Hiền Soạn - Việt dịch: Thích Trí Quang
http://www.thuvienhoasen.org/D_1-2_2-70 ... 14-1_15-1/" target="_blank
Phát bồ đề tâm văn là một bài văn rất ngắn, nhưng nội dung của bài văn này, bất cứ người học Phật nào cũng phải nằm lòng, không những vậy mà phải đời đời khắc cốt ghi tâm. Chúng tôi trong những ngày đầu tiên chập chững bước đi trên con đường đạo, may mắn đã đọc được bài văn này. Nếu không có bài văn này có lẽ chúng tôi đã bị dòng thác cuộc đời kéo phăng đi mất. Vậy bài văn này nội dụng nói gì ? Văn chỉ cho ta thế nào là tâm phàm phu thế nào là tâm Phật. Thế nào là chưa phát bồ đề tâm, làm thế nào để phát tâm bồ đề. Đâu là tà, chánh, chân, ngụy, đại, tiểu, thiên viên ? Phát Bồ đề tâm là căn bản của việc học Phật, nhưng Bồ đề là gì, Bồ đề tâm là thế nào, phát Bồ đề tâm cách nào, cả ba câu hỏi ấy vẫn cần phải giải thích.
Ta hãy thử nghe Ngài nói: Tôi từng nghe, cửa chính yếu để nhập đạo thì sự phát tâm đứng đầu, việc khẩn cấp để tu hành thì sự lập nguyện đứng trước. Nguyện lập thì chúng sanh độ nổi, tâm phát thì Phật đạo thành được. Cái tâm quảng đại không phát, cái nguyện kiên cố chẳng lập, thì dẫu trải qua đời kiếp nhiều như cát bụi, cũng y nhiên vẫn ở trong phạm vi luân hồi. Tu hành dẫu có, cũng toàn là lao nhọc, khổ sở một cách vô ích. Do đó mà Kinh Hoa nghiêm đã nói, quên mất tâm Bồ đề mà tu hành các thiện pháp thì gọi là hành động theo ma vương. Quên mất còn thế, huống chi chưa phát. Nên muốn học Như Lai thừa thì trước phải phát Bồ đề nguyện, không thể chậm trễ.
Đoạn này có nghĩa là sao vậy chị? Em cảm thấy ý nghĩa nó giống như đoạn lúc này chị nói với em và SR giải thích lại quá chị? Không biết em hiểu như vậy có đúng không chị?
Hix, lúc sáng em niệm Phật thì không sao, mới vừa rồi em niệm Phật lại bị khó thở, hay tại em niệm nhanh quá chị?
Đoạn trên có nghĩa là khi em niệm Phâ.t, em phải phát tâm Bồ Đề, tức là em nguyện cầu vãng sinh Cực Lạc để em tu hành thành Phật để độ tất cả chúng sinh! Trong lúc em tu hành, em sẽ gặp thuận duyên cũng như nghịch duyên! Thuận duyên có tai hại vì làm em đắc ý và sinh tâm kiêu ngạo! Rồi em sẽ tạo thân, khẩu, ý nghiệp do tâm tính kiêu ngạo đó đối với các người khác! Do đó, thuận duyên cũng là nghiệp ngăn cản em đạt dc đạo Vô Thượng Bồ Đề! Khi em lập nguyện muốn vãNg sinh Tây Phương và do đó phát tâm Bồ Đề là sẽ thành Phật, thì trong thuận duyên em cũng coi nó như ko, và vẫn tiếp tục tu hành, và hành theo chánh hạnh!
Trong nghịch duyên cũng thế, nếu vì em niệm Phật và có những cảnh chướng tai gai mắt, hoặc thậm chí do nhừng lý do cá nhân như bây giờ em đang bị là có cảm giác khó thở, v.v. làm em xao động tinh thần, và bị khúc mắc! Đó là nghịch duyên đó em

Nếu tu hành mà em ko phát đại nguyện, phát Bồ Đề Tâm thì trong thuận duyên em sẽ sanh tâm ngạo mạn, trong nghịch duyên em sẽ thối lui! Đó là tà hạnh, ko phải chánh hạnh, nên đoạn đó nói nếu ko phát Bồ Đề tâm mà tu hành tức là hạnh của ma vương là thế vì em hành động theo bản năng, chứ ko phải theo Phật tánh, hướng dẫn bởi tâm Bồ Đề của ẹm
Em cần lạy Phật sám hối nghiê.p chưỚng và hồi hướng cho các oan gia trái chủ của em như lời nguyện hồi hướng chị đã chia sẻ với em! Niệm Phật, lạy phật để sám hối, và hồi hướng tất cả công đức về Tây Phương là cái em nên làm! Em lạy Phật ban đầu khoảng 10 lạy hay hơn, tùy theo khả năng của em, và dần dần em tăng thêm thì càng tốt!
Sửa lần cuối bởi Nhất Niệm vào lúc 17:56, 26/12/11 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: Sầu riêng, mythinh1912
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Mình cũng đang đeo lắc tay bạc cùng với chuỗi gỗ chị Niệm tặng, vì lắc tay mình cũng được tặng.mythinh1912 đã viết:
Chị nói vậy làm em xấu hổ quá! 1 tay em đeo 2 cái lắc tay và cái đồng hồ, tay còn lại đeo chuỗi của chị. Nhưng tại vì đó là quà tặng của những người em rất quý, em muốn mang bên mình để luôn ghi nhớ về họ!
Em nghĩ là chị không nên nghĩ về sự chênh lệch! Cái chính là tấm lòng chị ạ!
Chị nói về quà tặng em mới nhớ về tờ tiền $ mà chị dâu mừng tuổi, lúc đầu em nghĩ sẽ giữ làm kỷ niệm. Nhưng bây giờ em vừa có ý định lấy tiền đó cúng dường vì thật ra đó cũng chỉ là vật chất. Theo chị nghĩ mình làm như vậy người ta có nghĩ là mình không tôn trọng người ta không? Hay là em hỏi ý kiến của chị ấy?
Cũng đã nhiều lúc mình nghĩ đến chuyện bán đồ được tặng để đi bố thí đó Thịnh, nó đang là dự định của mình ^^
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm, mythinh1912
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Em ra ngoài bây giờ, gặp mọi người sau ^^
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 2116
- Tham gia: 13:02, 20/09/11
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Nhất Niệm đã viết: "Do đó mà Kinh Hoa nghiêm đã nói, quên mất tâm Bồ đề mà tu hành các thiện pháp thì gọi là hành động theo ma vương."
Đoạn trên có nghĩa là khi em niệm Phâ.t, em phải phát tâm Bồ Đề, tức là em nguyện cầu vãng sinh Cực Lạc để em tu hành thành Phật để độ tất cả chúng sinh! Trong lúc em tu hành, em sẽ gặp thuận duyên cũng như nghịch duyên! Thuận duyên có tai hại vì làm em đắc ý và sinh tâm kiêu ngạo! Rồi em sẽ tạo thân, khẩu, ý nghiệp do tâm tính kiêu ngạo đó đối với các người khác! Do đó, thuận duyên cũng là nghiệp ngăn cản em đạt dc đạo Vô Thượng Bồ Đề! Khi em lập nguyện muốn vãNg sinh Tây Phương và do đó phát tâm Bồ Đề là sẽ thành Phật, thì trong thuận duyên em cũng coi nó như ko, và vẫn tiếp tục tu hành, và hành theo chánh hạnh!
Trong nghịch duyên cũng thế, nếu vì em niệm Phật và có những cảnh chướng tai gai mắt, hoặc thậm chí do nhừng lý do cá nhân như bây giờ em đang bị là có cảm giác khó thở, v.v. làm em xao động tinh thần, và bị khúc mắc! Đó là nghịch duyên đó emĐó là nghiệp chướng cản trở em trong việc tu hành! Em nếu bị trong cảnh này, khi em có nguyện vãng sinh Tây Phương kiên cố, và như vậy TÂm Bồ Đề của em là kiên định thì em phải càng ráng tinh tấn để vượt qua dc nghịch duyên này! Do đó, em nên tiếp tục niệm Phật, em niệm chậm rãi, thanh thản, miệng niệm, tai em lóng nghe, và quan trọng là tâm em theo câu Phâ.t hiệu từng chữ, từng chữ một!
Nếu tu hành mà em ko phát đại nguyện, phát Bồ Đề Tâm thì trong thuận duyên em sẽ sanh tâm ngạo mạn, trong nghịch duyên em sẽ thối lui! Đó là tà hạnh, ko phải chánh hạnh, nên đoạn đó nói nếu ko phát Bồ Đề tâm mà tu hành tức là hạnh của ma vương là thế vì em hành động theo bản năng, chứ ko phải theo Phật tánh, hướng dẫn bởi tâm Bồ Đề của ẹm
Em cần lạy Phật sám hối nghiê.p chưỚng và hồi hướng cho các oan gia trái chủ của em như lời nguyện hồi hướng chị đã chia sẻ với em! Niệm Phật, lạy phật để sám hối, và hồi hướng tất cả công đức về Tây Phương là cái em nên làm! Em lạy Phật ban đầu khoảng 10 lạy hay hơn, tùy theo khả năng của em, và dần dần em tăng thêm thì càng tốt!
Vậy theo thiển nghĩa em hiểu nghịch duyên ở đây cũng giống như thử thách mình đón nhận khi niệm Phật. Trên con đường niệm Phật, giác ngộ cũng có rất nhiều người gặp thử thách gọi là nghịch duyên như chị nói, chẳng hạn như thấy ma quỹ quấy phá để họ cảm giác thấy sợ, nản chí mà không tiếp tục duy trì con được mình đang tu tập. Nếu không có sự kiên định sẽ bị cám dỗ, chán nản mà bỏ cuộc.
Ngày xưa đức Phật Thích Ca khi tu khổ hạnh và tu theo cách đổi mới (em tạm nói là như vậy, tại em cũng không biết dùng từ ngữ như thế nào là thích hợp) cũng bị ngạ quỹ hiện trước mặt để phá đám, còn biến thành nữ sắc nhằm phá hỏng công lao tu luyện của Đức Phật.
Chị àh, vậy mỗi lúc mình niệm 1 câu Phật hiệu thì mình lạy 1 lạy phải không chị? Em xá thôi có được không chị? Vì em bị đau lưng nên việc cúi lưng khó khăn lắm chị.
Sửa lần cuối bởi mythinh1912 vào lúc 18:16, 26/12/11 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Em nói đúng rồi, là cái tấm lòng! Nhưng cái đồng hồ anh hai chi tặng đắt giá quá em ạ nên chị mới nói là sự chênh lệch quá lớn! Chị đeo vô đi làm cũng thấy chênh lệch vì các bạn của chị ko ai đeo đồng hồ đắt giá vậy để đi làm! Mà anh hai lại kêu chị để đồng hồ cũ của chị qua 1 bên và đeo đồng hồ của ảnhmythinh1912 đã viết:Nhất Niệm đã viết:Trong dịp Giáng Sinh, anh hai của chị mua tặng chị 1 cái đồng hồ rất đắt giá! Anh bảo chị đeo đi, vì cái đồng hồ chị đang đeo cũng bình thường thôi mà chị đeo cũng nhiều năm qua rồi nên nó rất thân thiết với chị! Chị vẫn đeo nó vì nó theo chị nhiều năm, cứ hết pin chị lại thay để đeo tiếp chứ hổng mua cái mới! Anh chị mua tặng chị chiếc đồng hồ có giá trị hơn 10 lần cái chị đang đeo để tặng chị trong dịp lễ Giáng Sinh này. Chị có đồng hồ rồi mà còn mua tặng chị thêm nữa thấy lãng phí quá! Ảnh đâu hỏi ý chị trước, mua xong và kêu chị đeo! Trang sức của chị duy nhất là cái chuỗi tràng bằng gỗ thường tay kia ảnh kêu đeo đồng hồ của ảnh! Chị thấy chênh lệch quá!
Chị nói vậy làm em xấu hổ quá! 1 tay em đeo 2 cái lắc tay và cái đồng hồ, tay còn lại đeo chuỗi của chị. Nhưng tại vì đó là quà tặng của những người em rất quý, em muốn mang bên mình để luôn ghi nhớ về họ!
Em nghĩ là chị không nên nghĩ về sự chênh lệch! Cái chính là tấm lòng chị ạ!
Chị nói về quà tặng em mới nhớ về tờ tiền $ mà chị dâu mừng tuổi, lúc đầu em nghĩ sẽ giữ làm kỷ niệm. Nhưng bây giờ em vừa có ý định lấy tiền đó cúng dường vì thật ra đó cũng chỉ là vật chất. Theo chị nghĩ mình làm như vậy người ta có nghĩ là mình không tôn trọng người ta không? Hay là em hỏi ý kiến của chị ấy?

Chuyện gì cũng vậy, cái quan trọng là tâm ý của em và cách em diễn đạt cái tâm ý ấy! Sau khi em dùng tiền ấy cúng dường thì em có thể nói với chị hai em rằng: "Tình cảm của chị dành cho em em rất quý; em biết đồng tiền chị làm ra cực khổ thế mà đem tặng em số tiền ko nhỏ để mừng sinh nhật của em! Với tình cảm ấy, em tiêu pha đi thì em cảm thây ko ý nghĩa! Em muốn vì việc làm tốt lành của chị mà ráng sống hướng thiện bằng cách dùng tiền ấy để cúng dường vì bố thí khiến tâm em dc cảm thấy bao dung hơn, nên em đã đem số tiền ấy đi cúng dường để vì tâm ý tốt của chị dành cho em mà đã dần chuyển tâm em dc tốt hơn như chị, và việc cúng dường ấy em cũng muỐn Phâ.t minh chứng lòng của cả chị em ta, của chị, công em để 2 chị em ta đều dc gieo căn lành Phật pháp" Nếu em nói thế sao chị dâu em giận em dc, chị ấy sẽ thương em hơn ko hết nữa chứ! Và đó đúng là vậy mà, em ko muốn dùng tiền ấy cho cá nhân thụ hưởng mà khi em đem cúng dường thì cả chị em và em đều dc hưởNg, nhất là khi em chia sẻ với chị em về việc này làm sao mà cũng làm tâm chị em hoan hỷ thì công đức của cả 2 chị em em đều vô lượng, vô biên!
Được cảm ơn bởi: mythinh1912, baochinh87
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 1946
- Tham gia: 16:18, 16/10/11
- Đến từ: Đà Nẵng
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Lạnh lắm chị ơi . Em là con trai mà còn thấy lạnh nữa mà huống gì mấy chị em hjx ^^!Sầu riêng đã viết:Trong đó cũng lạnh hả em? Ngoài này gió không to nhưng không khí thì giá buốt em ạ.baochinh87 đã viết:Em chào cả nhà. Hôm nay lạnh quá trời luôn hjx ^^!
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 2116
- Tham gia: 13:02, 20/09/11
TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ
Sầu riêng đã viết:Mình cũng đang đeo lắc tay bạc cùng với chuỗi gỗ chị Niệm tặng, vì lắc tay mình cũng được tặng.mythinh1912 đã viết:
Chị nói vậy làm em xấu hổ quá! 1 tay em đeo 2 cái lắc tay và cái đồng hồ, tay còn lại đeo chuỗi của chị. Nhưng tại vì đó là quà tặng của những người em rất quý, em muốn mang bên mình để luôn ghi nhớ về họ!
Em nghĩ là chị không nên nghĩ về sự chênh lệch! Cái chính là tấm lòng chị ạ!
Chị nói về quà tặng em mới nhớ về tờ tiền $ mà chị dâu mừng tuổi, lúc đầu em nghĩ sẽ giữ làm kỷ niệm. Nhưng bây giờ em vừa có ý định lấy tiền đó cúng dường vì thật ra đó cũng chỉ là vật chất. Theo chị nghĩ mình làm như vậy người ta có nghĩ là mình không tôn trọng người ta không? Hay là em hỏi ý kiến của chị ấy?
Cũng đã nhiều lúc mình nghĩ đến chuyện bán đồ được tặng để đi bố thí đó Thịnh, nó đang là dự định của mình ^^
Ohm, tụi mình tư tưởng lớn gặp nhau rồi >:D<
