Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Dành cho thành viên giao lưu, kết bạn, buôn chuyện
mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

@ Chị Nhất Niệm:

Em sẽ cố gắng chị. Biết được nhân quả để tránh bớt việc gieo nhân không tốt để gặt quả xấu, chị hen.

Vậy là chị đã từng yêu 1 người sâu đậm hen. Trước giờ em thật sự yêu 1 người, và đến giờ vẫn còn nhớ! Số em chắc xui chị, trước đây toàn quen người nghiện thuốc lá nặng, khi quen em thì bỏ thuốc, nhưng khi chia tay rồi thì mấy anh đó hút thuốc nhiều hơn trước. Rút kinh nghiệm, nên sau này em toàn tìm hiểu người không hút thuốc :D, vậy cho lành chị :). Tại vì mỗi người sẽ có những sở thích khác nhau, không thể bắt người khác theo ý mình, em cũng là người không thích, cũng không chịu bị người khác bắt buộc này nọ.

Năm nay chị sẽ kết hôn với anh thứ 3 phải không chị? Chị dự định khi nào thế?

Em giống bạn Bảo Chính, chỉ uống cf khi làm việc gì cần tỉnh táo. Nhưng không hiểu sao em quen toàn bạn bè ghiền cf, toàn uống cf đen, có người uống không đường, mà là con gái nữa cơ ạ :D.
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm

Hình đại diện của thành viên
Nhất Niệm
Cửu đẳng
Cửu đẳng
Bài viết: 11610
Tham gia: 07:52, 12/12/10
Đến từ: Việt Nam

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Nhất Niệm »

mythinh1912 đã viết:@ Chị Nhất Niệm:

Em sẽ cố gắng chị. Biết được nhân quả để tránh bớt việc gieo nhân không tốt để gặt quả xấu, chị hen.

Vậy là chị đã từng yêu 1 người sâu đậm hen. Trước giờ em thật sự yêu 1 người, và đến giờ vẫn còn nhớ! Số em chắc xui chị, trước đây toàn quen người nghiện thuốc lá nặng, khi quen em thì bỏ thuốc, nhưng khi chia tay rồi thì mấy anh đó hút thuốc nhiều hơn trước. Rút kinh nghiệm, nên sau này em toàn tìm hiểu người không hút thuốc :D, vậy cho lành chị :). Tại vì mỗi người sẽ có những sở thích khác nhau, không thể bắt người khác theo ý mình, em cũng là người không thích, cũng không chịu bị người khác bắt buộc này nọ.

Năm nay chị sẽ kết hôn với anh thứ 3 phải không chị? Chị dự định khi nào thế?

Em giống bạn Bảo Chính, chỉ uống cf khi làm việc gì cần tỉnh táo. Nhưng không hiểu sao em quen toàn bạn bè ghiền cf, toàn uống cf đen, có người uống không đường, mà là con gái nữa cơ ạ :D.
Đúng rồi em, anh thứ 2 là tiếng sét ái tình của chị đó :P Anh chị đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên :) Cả 2 đều vậy mà ko hiểu sao cứ hiểu lầm nhau hoài, ko duyên nợ nên thế đó, em. Khi chị quyết định chấm dứt sự đau khổ nên quen anh honey của chị, đang đi bên ảnh mà gặp anh kia làm chị thẩn thờ, cả 2 đều thẩn thờ, chị ko biết chị đang đi đâu, làm gì, cứ đi thẳng, honey chị nói gì cũng ko nghe thấy; nói chung, ai cũng có kỷ niệm hết :P Khi quen người khác chị ko có muốn trở lại, dù đau khổ gấp mấy vẫn ko trở lại, vì lấn cấn ko còn đẹp nữa nên thà để kỷ niệm đẹp như thế mãi trong lòng nhau :) Chị có duyên nợ với honey chị!

Duyên nợ hết à em. Em tính gấp mấy mà khi gặp duyên của em là sẽ thế thôi :D Các người yêu của em có đào hoa hông ;;)
Được cảm ơn bởi: mythinh1912

Hoavothuong
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 496
Tham gia: 09:24, 04/01/12

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Hoavothuong »

Chị Niệm à! Em nghĩ rằng chính hoàn cảnh cùng khổ,bế tắc của em lúc này khiến em nhận ra mình có duyên với Phật pháp. Mỗi khĩ cõi lòng muốn trào dâng niềm tủi phận em lại nghĩ đến những điều Phật dạy, em Niệm phật nhưng lúc căng thẳng, tâm không an bỗng dưng thấy lòng vơi đi rất nhiều. Hoàn cảnh em bây giờ bị mắc kẹt giữa ngã ba đường, một bên là đạo hiếu làm con, một bên là cái nghĩa làm vợ, trách nhiệm một người mẹ. Bản tính em là người rất biết kìm nén cảm xúc, biết nhường nhịn và sống vì mọi người, vậy mà có những lúc còn cảm thấy nghẹt thở, uất ức đến cùng cực...một người sống thiên nhiều về tình cảm như em lại đang phải sống giữa thật nhiều khuôn phép cứng nhắc, cay nghiệt do người chồng của mình đặt ra cái kiểu dậy vợ thế này em thấy mình chẳng khác nào là đang tồn tại chứ không phải là sống như nghĩa bình dị nhất, nội bất xuất, ngoại bất nhập, cuộc sống khác nào tù giam lỏng biết làm sao khi đó là cách họ thương mình chứ không phải là ghét,em giống như món đồ sở hữu họ muốn vuông thì mình phải vuông, muốn tròn thì mình phải tròn...em là vợ nhưng chẳng bao giờ được làm điều gì theo ý muốn của mình. Em nghĩ mỗi người đều có một nỗi khổ riêng và đều tìm cho mình một lối thoát nào đó, bản thân em đã suy nghĩ rất nhiều...muốn tìm về với căn nguyên của con người mình, của chồng mình, bản chất thực sự trong mâu thuẫn này là do đâu? Nghiệp chướng, duyên nợ...là những điều em không ngừng muốn giải đáp. Hai con người vô tình đến với nhau, dù rất khác nhau, dù nhiều rào cản, mâu thuẫn vẫn không bỏ được nhau, đến khi là vợ chồng rồi càng thấy khác nhau quá, nhiều mâu thuẫn nảy sinh mà vẫn chưa thoát được, có lẽ vì kiếp trước mình nợ họ về tình cảm kiếp này mình phải trả,trời phật bắt mình phải thương lấy họ, em vẫn sống như vậy cứ cho đi mà chưa biết mình có nhận lại được gì không, vẫn cố gắng chịu thiệt thật nhiều, hướng thiện thật nhiều để mong trả hết duyên nợ, mong đến khi lòng được thanh thản...không biết em có gắng được không mà thấy lòng nặng trĩu...mong nhận được lòng từ bi Quán thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn để tâm em được an, để em thương được mình, được mọi người...em lên đây chỉ mong được chia sẻ nỗi lòng và mong tìm được lối đi đúng đắn cho mình....
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm, Onedream, gianglam, mythinh1912

mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

Nhất Niệm đã viết: Đúng rồi em, anh thứ 2 là tiếng sét ái tình của chị đó :P Anh chị đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên :) Cả 2 đều vậy mà ko hiểu sao cứ hiểu lầm nhau hoài, ko duyên nợ nên thế đó, em. Khi chị quyết định chấm dứt sự đau khổ nên quen anh honey của chị, đang đi bên ảnh mà gặp anh kia làm chị thẩn thờ, cả 2 đều thẩn thờ, chị ko biết chị đang đi đâu, làm gì, cứ đi thẳng, honey chị nói gì cũng ko nghe thấy; nói chung, ai cũng có kỷ niệm hết :P Khi quen người khác chị ko có muốn trở lại, dù đau khổ gấp mấy vẫn ko trở lại, vì lấn cấn ko còn đẹp nữa nên thà để kỷ niệm đẹp như thế mãi trong lòng nhau :) Chị có duyên nợ với honey chị!

Duyên nợ hết à em. Em tính gấp mấy mà khi gặp duyên của em là sẽ thế thôi :D Các người yêu của em có đào hoa hông ;;)

Đối với người mình yêu thì mọi thứ trở nên khác chị hen. Từ trước đến giờ em chỉ yêu mỗi anh này, nên mấy người khác em cũng không quan tâm lắm, vì em cũng không hay ghen chị, em nghĩ ai cũng có cs riêng và phải tôn trọng cs riêng của nhau, có điều cái gì cũng phải có chừng mực.

Hồi đó em và người đó làm anh em kết nghĩa 1 thời gian mới chuyển sang yêu nhau nên trãi qua đầy đủ các giai đoạn thích, thương, yêu chị ạ. Theo em thấy anh này cũng đào hoa vì rất vui tính. Ảnh buôn tem cổ. Trong hội tem có nhiều cô thích ảnh. Có lần em với ảnh lục đục do có 1 cô suốt ngày cứ châm chọt vào chuyện tình cảm của 2 đứa. Lần đó em ghen thật chị, nhưng nói chuyện cũng nhỏ nhẹ thôi. Ai dè ảnh chửi cô này trước mặt nhiều người và nói nếu còn phá đám sẽ không để yên cho đâu. Cái này là em nghe các bác trong hội tem kể lại. Ảnh chưa bao giờ lớn tiếng với em, lúc nào cũng nhường nhịn em, luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất mà anh ấy có. Vậy mà cuối cùng tụi em lại chia tay... chia tay trong rất nhiều nước mắt và đau khổ. Bạn bè em còn không thể tin là tụi em chia tay, vì bạn em đứa nào gặp ảnh rồi cũng đều nói cảm nhận được anh ấy yêu em rất nhiều.

Sắp tết là em thấy chột dạ chị àh. Ngày xưa khi em bị gia đình cấm đoán vì có người yêu khi còn nhỏ, canh giữ em kỹ lắm. Mùng 2 tết anh đứng đợi em ngoài nắng mấy tiếng đồng hồ chỉ để gặp em chưa đầy 10'. Đúng là tình chỉ đẹp khi còn dang dở chị hen. Mấy năm nay em vẫn dõi theo cuộc sống của ảnh... chỉ có điều chỉ nhìn từ xa thôi chị àh. Em và anh chưa bao giờ gặp lại nhau khi ảnh có vợ. Em không được phép chạm vào cuộc đời của người đã có gia đình. Vì tình và nghĩa quá nhiều, gặp lại nhau sẽ chỉ làm nhau thêm đau... và như vậy tốt cho cả 2.
Sửa lần cuối bởi mythinh1912 vào lúc 15:29, 16/01/12 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm

Hình đại diện của thành viên
Nhất Niệm
Cửu đẳng
Cửu đẳng
Bài viết: 11610
Tham gia: 07:52, 12/12/10
Đến từ: Việt Nam

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Nhất Niệm »

Hoavothuong đã viết:Chị Niệm à! Em nghĩ rằng chính hoàn cảnh cùng khổ,bế tắc của em lúc này khiến em nhận ra mình có duyên với Phật pháp. Mỗi khĩ cõi lòng muốn trào dâng niềm tủi phận em lại nghĩ đến những điều Phật dạy, em Niệm phật nhưng lúc căng thẳng, tâm không an bỗng dưng thấy lòng vơi đi rất nhiều. Hoàn cảnh em bây giờ bị mắc kẹt giữa ngã ba đường, một bên là đạo hiếu làm con, một bên là cái nghĩa làm vợ, trách nhiệm một người mẹ. Bản tính em là người rất biết kìm nén cảm xúc, biết nhường nhịn và sống vì mọi người, vậy mà có những lúc còn cảm thấy nghẹt thở, uất ức đến cùng cực...một người sống thiên nhiều về tình cảm như em lại đang phải sống giữa thật nhiều khuôn phép cứng nhắc, cay nghiệt do người chồng của mình đặt ra cái kiểu dậy vợ thế này em thấy mình chẳng khác nào là đang tồn tại chứ không phải là sống như nghĩa bình dị nhất, nội bất xuất, ngoại bất nhập, cuộc sống khác nào tù giam lỏng biết làm sao khi đó là cách họ thương mình chứ không phải là ghét,em giống như món đồ sở hữu họ muốn vuông thì mình phải vuông, muốn tròn thì mình phải tròn...em là vợ nhưng chẳng bao giờ được làm điều gì theo ý muốn của mình. Em nghĩ mỗi người đều có một nỗi khổ riêng và đều tìm cho mình một lối thoát nào đó, bản thân em đã suy nghĩ rất nhiều...muốn tìm về với căn nguyên của con người mình, của chồng mình, bản chất thực sự trong mâu thuẫn này là do đâu? Nghiệp chướng, duyên nợ...là những điều em không ngừng muốn giải đáp. Hai con người vô tình đến với nhau, dù rất khác nhau, dù nhiều rào cản, mâu thuẫn vẫn không bỏ được nhau, đến khi là vợ chồng rồi càng thấy khác nhau quá, nhiều mâu thuẫn nảy sinh mà vẫn chưa thoát được, có lẽ vì kiếp trước mình nợ họ về tình cảm kiếp này mình phải trả,trời phật bắt mình phải thương lấy họ, em vẫn sống như vậy cứ cho đi mà chưa biết mình có nhận lại được gì không, vẫn cố gắng chịu thiệt thật nhiều, hướng thiện thật nhiều để mong trả hết duyên nợ, mong đến khi lòng được thanh thản...không biết em có gắng được không mà thấy lòng nặng trĩu...mong nhận được lòng từ bi Quán thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn để tâm em được an, để em thương được mình, được mọi người...em lên đây chỉ mong được chia sẻ nỗi lòng và mong tìm được lối đi đúng đắn cho mình....
Chào em!

Chị xin chia sẻ nỗi niềm của em! Đọc qua đoạn trên chị cũng có thể cảm nhận dc sự đè nén cảm xúc trong em hiện nay!

Em đã nói em là người rất biết đè nén cảm xúc! Đây là 1 đức tính hay ở người vợ hiền! Nhưng cái gì cũng thế, khi em đè nén quá mức sẽ gây phản ứng phụ, như quả mìn nổ chậm, tức nước vỡ bờ! Chẳng hay em đã thử mở lòng ra để tâm sự với chồng của em về vấn đề em cảm thấy bị đè nén hay chưa? Chồng em có hiểu em đang có tâm sự dày vò ko?? :) Em đã có lựa lời và lựa lúc để tâm sự với chồng em ko?? 1 vấn đề khi em chọn đúng thời điểm và lựa cách nói phù hợp để chồng em cảm nhận dc cảm xúc của em thì sẽ khác hẳn khi em nói ra tâm sự ấy trong cơn hằn hộc hay uất nghẹn! Sự khác biệt ở đây là khi em chia sẻ cảm xúc trong sự hài hòa sẽ là sự góp ý xây dựng hạnh phúc gia đình, còn khi em bộc bạch trong cơn uất nghẹn thì sẽ là sự chỉ trích, và chồng của em sẽ phản ứng ngay do ko ai muốn lỗi về mình! Em đã thử mở lòng với chồng em như thế chưa? :)
Được cảm ơn bởi: mythinh1912

Hình đại diện của thành viên
Nhất Niệm
Cửu đẳng
Cửu đẳng
Bài viết: 11610
Tham gia: 07:52, 12/12/10
Đến từ: Việt Nam

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Nhất Niệm »

mythinh1912 đã viết:
Nhất Niệm đã viết: Đúng rồi em, anh thứ 2 là tiếng sét ái tình của chị đó :P Anh chị đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên :) Cả 2 đều vậy mà ko hiểu sao cứ hiểu lầm nhau hoài, ko duyên nợ nên thế đó, em. Khi chị quyết định chấm dứt sự đau khổ nên quen anh honey của chị, đang đi bên ảnh mà gặp anh kia làm chị thẩn thờ, cả 2 đều thẩn thờ, chị ko biết chị đang đi đâu, làm gì, cứ đi thẳng, honey chị nói gì cũng ko nghe thấy; nói chung, ai cũng có kỷ niệm hết :P Khi quen người khác chị ko có muốn trở lại, dù đau khổ gấp mấy vẫn ko trở lại, vì lấn cấn ko còn đẹp nữa nên thà để kỷ niệm đẹp như thế mãi trong lòng nhau :) Chị có duyên nợ với honey chị!

Duyên nợ hết à em. Em tính gấp mấy mà khi gặp duyên của em là sẽ thế thôi :D Các người yêu của em có đào hoa hông ;;)

Đối với người mình yêu thì mọi thứ trở nên khác chị hen. Từ trước đến giờ em chỉ yêu mỗi anh này, nên mấy người khác em cũng không quan tâm lắm, vì em cũng không hay ghen chị, em nghĩ ai cũng có cs riêng và phải tôn trọng cs riêng của nhau, có điều cái gì cũng phải có chừng mực.

Hồi đó em và người đó làm anh em kết nghĩa 1 thời gian mới chuyển sang yêu nhau nên trãi qua đầy đủ các giai đoạn thích, thương, yêu chị ạ. Theo em thấy anh này cũng đào hoa vì rất vui tính. Ảnh buôn tem cổ. Trong hội tem có nhiều cô thích ảnh. Có lần em với ảnh lục đục do có 1 cô suốt ngày cứ châm chọt vào chuyện tình cảm của 2 đứa. Lần đó em ghen thật chị, nhưng nói chuyện cũng nhỏ nhẹ thôi. Ai dè ảnh chửi cô này trước mặt nhiều người và nói nếu còn phá đám sẽ không để yên cho đâu. Cái này là em nghe các bác trong hội tem kể lại. Ảnh chưa bao giờ lớn tiếng với em, lúc nào cũng nhường nhịn em, luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất mà anh ấy có. Vậy mà cuối cùng tụi em lại chia tay... chia tay trong rất nhiều nước mắt và đau khổ. Bạn bè em còn không thể tin là tụi em chia tay, vì bạn em đứa nào gặp ảnh rồi cũng đều nói cảm nhận được anh ấy yêu em rất nhiều.

Sắp tết là em thấy chột dạ chị àh. Ngày xưa khi em bị gia đình cấm đoán vì có người yêu khi còn nhỏ, canh giữ em kỹ lắm. Mùng 2 tết anh đứng đợi em ngoài nắng mấy tiếng đồng hồ chỉ để gặp em chưa đầy 10'. Đúng là tình chỉ đẹp khi còn dang dở chị hen. Mấy năm nay em vẫn dõi theo cuộc sống của ảnh... chỉ có điều chỉ nhìn từ xa thôi chị àh. Em và anh chưa bao giờ gặp lại nhau khi ảnh có vợ. Em không được phép chạm vào cuộc đời của người đã có gia đình. Vì tình và nghĩa quá nhiều, gặp lại nhau sẽ chỉ làm nhau thêm đau... và như vậy tốt cho cả 2.
Từ tình bạn chuyển sang tình yêu thì có lẽ em và bạn em đã hiểu nhau nhiều và như thế khi tan vỡ rất buồn là phải rồi! Em cũng nên tìm nửa kia của em đi; đừng ngắm bạn ấy từ xa nữa vì chỉ làm cho em buồn thêm thôi! Nếu bạn ấy biết em như thế thì bạn ấy cũng ko vui dc đâu!

Chị khác em vì tình yêu đến với chị lúc nào cũng như sét đánh ngang mày :| Chị ko có làm bạn với ai trước khi quen, em a. Bạn thân của chị đã là bạn bè thân của nhau từ Trung Học và 2 đứa lên đại học cùng nhau; chị ngu ngơ coi bạn ấy như là 1 đứa bạn gái nên chị tâm sự nhiều lắm! Hồi Trung Học bạn ấy và chị hay qua nhà nhau để trao đổi tài liệu bài vở cũng như dạo chơi cùng nhau! Chị đã xem bạn ấy như 1 người bạn, đã ko phân biệt giống phái! Thế mà lên đại học tự nhiên bạn ấy phát triển tình cảm lấn cấn! Đùng 1 cái 1 hôm chị nghe tin bạn ấy thất tình ra quán cafe ngồi thẩn thờ, ko thèm đi vô giảng đường nghe giảng bài, ko thèm vô lớp! Bạn bè của bạn ấy đến kiếm chị và nói chỉ có chị mới khuyên bạn ấy dc thôi! Chị chẳng hiểu gì, do đâu thằng bạn nối khố của mình ra nông nổi! Bạn ấy lúc đi xe đã mở nhiều bản nhạc bằng các thứ tiếng khác nhau, để lựa thời cơ giải thích cho chị hiểu bản nhạc đó ngụ ý là gì! Cứ nói bắn từ xa mà kêu đứa bạn nối khố của he hiểu thì sao chị hiểu dc vì chị đã quá vô tình! Khờ thiệt là khờ! Đến lúc té ra thì là ....à, thằng bạn nối khố của chị cũng là con trai và đã xem chị là con gái từ khi hắn trưởng thành, lên đại học :| Thế là vĩnh biệt tình bạn luôn do chị ko muốn he trong tình trạng đó vì còn giử liên lạc thì he vẫn ì ạch 1 chổ ko chịu quen ai khác, cứ đợi khi chị chia tay với người yêu để có cơ hội! :| Bạn ấy đã trách rằng chị có trái tim sỏi đá, mà sỏi đá cũng có cảm tình nên chị đành mang tiếng là người xấu vung dao cắt tình bạn để bạn ấy còn move on trong cuộc sống nữa!

Quen nhau trưỚc như bạn bè có điểm lợi là hiểu nhau hơn, nhưng cái gì cũng do duyên số! Khi duyên tới mình đón nhận; khi duyên tan mình phải học cách buông thôi em ơi! Nói thì dễ, làm thì khó, nhưng chúng ta cần phải sống nữa, và cho chúng ta cơ hội để sống, để yêu, để tìm dc hạnh phúc riêng! Em cứ ôm hoài mối tình dang dở đó thì em tự làm khổ cho em, và cho bạn kia khi bạn ấy biết dc!
Được cảm ơn bởi: mythinh1912

mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

Hoavothuong đã viết:Chị Niệm à! Em nghĩ rằng chính hoàn cảnh cùng khổ,bế tắc của em lúc này khiến em nhận ra mình có duyên với Phật pháp. Mỗi khĩ cõi lòng muốn trào dâng niềm tủi phận em lại nghĩ đến những điều Phật dạy, em Niệm phật nhưng lúc căng thẳng, tâm không an bỗng dưng thấy lòng vơi đi rất nhiều. Hoàn cảnh em bây giờ bị mắc kẹt giữa ngã ba đường, một bên là đạo hiếu làm con, một bên là cái nghĩa làm vợ, trách nhiệm một người mẹ. Bản tính em là người rất biết kìm nén cảm xúc, biết nhường nhịn và sống vì mọi người, vậy mà có những lúc còn cảm thấy nghẹt thở, uất ức đến cùng cực...một người sống thiên nhiều về tình cảm như em lại đang phải sống giữa thật nhiều khuôn phép cứng nhắc, cay nghiệt do người chồng của mình đặt ra cái kiểu dậy vợ thế này em thấy mình chẳng khác nào là đang tồn tại chứ không phải là sống như nghĩa bình dị nhất, nội bất xuất, ngoại bất nhập, cuộc sống khác nào tù giam lỏng biết làm sao khi đó là cách họ thương mình chứ không phải là ghét,em giống như món đồ sở hữu họ muốn vuông thì mình phải vuông, muốn tròn thì mình phải tròn...em là vợ nhưng chẳng bao giờ được làm điều gì theo ý muốn của mình. Em nghĩ mỗi người đều có một nỗi khổ riêng và đều tìm cho mình một lối thoát nào đó, bản thân em đã suy nghĩ rất nhiều...muốn tìm về với căn nguyên của con người mình, của chồng mình, bản chất thực sự trong mâu thuẫn này là do đâu? Nghiệp chướng, duyên nợ...là những điều em không ngừng muốn giải đáp. Hai con người vô tình đến với nhau, dù rất khác nhau, dù nhiều rào cản, mâu thuẫn vẫn không bỏ được nhau, đến khi là vợ chồng rồi càng thấy khác nhau quá, nhiều mâu thuẫn nảy sinh mà vẫn chưa thoát được, có lẽ vì kiếp trước mình nợ họ về tình cảm kiếp này mình phải trả,trời phật bắt mình phải thương lấy họ, em vẫn sống như vậy cứ cho đi mà chưa biết mình có nhận lại được gì không, vẫn cố gắng chịu thiệt thật nhiều, hướng thiện thật nhiều để mong trả hết duyên nợ, mong đến khi lòng được thanh thản...không biết em có gắng được không mà thấy lòng nặng trĩu...mong nhận được lòng từ bi Quán thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn để tâm em được an, để em thương được mình, được mọi người...em lên đây chỉ mong được chia sẻ nỗi lòng và mong tìm được lối đi đúng đắn cho mình....

Chào chị!

Em xin chỉa sẻ cùng chị. Em nghĩ có thể ít nhiều em có thể cảm nhận được cảm giác của chị. Em có 1 người chị dâu, cũng là bạn của em. Anh trai của em cũng rất ghen và gia trưởng. Anh ấy bắt vợ phải làm theo mọi suy nghĩ và ý thích của mình. Chị ấy không được ăn những món mà anh ấy không cho ăn, phải thế này, thế nọ, dù anh ấy cũng là 1 người có rất nhiều khuyết điểm. Anh ấy kiểm soát vợ đến mức sau 6h tối thì điện thoại của chị sẽ do ảnh giữ và nghe. Đi làm về chị chỉ phải ở nhà mà không được đi đâu cả khi không có ảnh. Nếu anh đi nhậu thì chị phải qua nhà em chơi (không cho đi đâu chơi, dù là đi với em chồng, ảnh cũng giân). Nói chung sau khi chỉ lấy ảnh thì không được có bất cứ người bạn nào ngoài em... Anh em còn không cho chị ấy về thăm gia đình cô chị khi không có ảnh, kể cả lúc dượng chị ấy trăn trối (vì chị ấy sống cùng gia đình cô khi còn rất nhỏ đến lớn, nên gia đình cô cũng như gia đình chị vậy)... Nói chung là ràng buộc cuộc sống của chị ấy rất nhiều. Chỉ chán nản cuộc hôn nhân này lắm. Nhưng em hay khuyên chị ấy là Âu cũng là nợ, chị hãy vui vẻ mà trả để nhanh hết nợ, khi nào chị trả được hết mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

Em nghĩ nếu được chị cố gắng nói chuyện với chồng, cho chồng hiểu cảm giác của chị bằng những lời lẽ tế nhị nhất. Nếu vẫn không thay đổi được thì mọi chuyện phải xem vào duyên nợ đến đâu chị ạ. Nếu đã là nợ thì phải cố gắng trả cho bằng hết, không thì không thể thoát ra được chị ạ.

Àh, em kể chị nghe câu chuyện này

Ngày xưa có 1 bà vợ bị chồng đánh đập rất man rợ. Mỗi lần như vậy bà hay bỏ chạy, và than thân trách phận rất nhiều. 1 ngày nọ bà đến chùa và hỏi sư thầy :"Bạch thầy, Con không biết tại lại bị chồng đánh đập dù đã sống đúng với đạo làm vợ". Lúc này sư thầy mới nói :"Người chồng này đối xử với thí chủ tệ bạc, hay đánh đập thí chủ là vì nhiều đời trước thí chủ đã nợ người này. Vì vậy kiếp này thí chủ phải trả lại". Bà ấy tiếp tục hỏi:" Dạ bạch thầy, vậy khi nào thì con trả dứt nợ?". Sư thầy tiếp tục nói:" Đã là nợ thì thí chủ phải vui vẻ mà trả để nhanh hết nợ. Sau này khi chồng thí chủ đánh đập thí chủ, thí chủ hãy ngồi yên cho chồng đánh, vui vẻ đón nhận mọi thứ, thì nợ của thí chủ sẽ nhanh chóng hết". Từ sau hôm đó, mỗi lần bị người chồng đánh đập, bà đã không bỏ chạy mà ngồi yên dù cho bị chồng đánh đến chảy máu đầu. Nhiều lần như vậy chồng ngạc nhiên hỏi ra và mới biết. Kể từ sau hôm đó người chồng không bao giờ đánh vợ nữa.

Câu chuyện này em được nghe 1 người thầy kể cho nghe để hiểu và luật nhân quả, nhưng em không nhớ rõ lắm về lời thoại, tất cả chỉ mang tính minh họa, nhưng đại loại nội dung là như vậy chị ạ :). Năm sắp hết, tết sắp đến, em mong là chị sẽ vượt qua được và ngày mai trời lại sáng chị. Nói thì có vẻ đơn giản nhưng chỉ người trong cuộc mới cảm nhận được chị hen. Chị cố lên! >:D<
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm, Veronica07031, Lãng Xẹt, Hoavothuong

mythinh1912
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2116
Tham gia: 13:02, 20/09/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi mythinh1912 »

Nhất Niệm đã viết: Từ tình bạn chuyển sang tình yêu thì có lẽ em và bạn em đã hiểu nhau nhiều và như thế khi tan vỡ rất buồn là phải rồi! Em cũng nên tìm nửa kia của em đi; đừng ngắm bạn ấy từ xa nữa vì chỉ làm cho em buồn thêm thôi! Nếu bạn ấy biết em như thế thì bạn ấy cũng ko vui dc đâu!

Chị khác em vì tình yêu đến với chị lúc nào cũng như sét đánh ngang mày :| Chị ko có làm bạn với ai trước khi quen, em a. Bạn thân của chị đã là bạn bè thân của nhau từ Trung Học và 2 đứa lên đại học cùng nhau; chị ngu ngơ coi bạn ấy như là 1 đứa bạn gái nên chị tâm sự nhiều lắm! Hồi Trung Học bạn ấy và chị hay qua nhà nhau để trao đổi tài liệu bài vở cũng như dạo chơi cùng nhau! Chị đã xem bạn ấy như 1 người bạn, đã ko phân biệt giống phái! Thế mà lên đại học tự nhiên bạn ấy phát triển tình cảm lấn cấn! Đùng 1 cái 1 hôm chị nghe tin bạn ấy thất tình ra quán cafe ngồi thẩn thờ, ko thèm đi vô giảng đường nghe giảng bài, ko thèm vô lớp! Bạn bè của bạn ấy đến kiếm chị và nói chỉ có chị mới khuyên bạn ấy dc thôi! Chị chẳng hiểu gì, do đâu thằng bạn nối khố của mình ra nông nổi! Bạn ấy lúc đi xe đã mở nhiều bản nhạc bằng các thứ tiếng khác nhau, để lựa thời cơ giải thích cho chị hiểu bản nhạc đó ngụ ý là gì! Cứ nói bắn từ xa mà kêu đứa bạn nối khố của he hiểu thì sao chị hiểu dc vì chị đã quá vô tình! Khờ thiệt là khờ! Đến lúc té ra thì là ....à, thằng bạn nối khố của chị cũng là con trai và đã xem chị là con gái từ khi hắn trưởng thành, lên đại học :| Thế là vĩnh biệt tình bạn luôn do chị ko muốn he trong tình trạng đó vì còn giử liên lạc thì he vẫn ì ạch 1 chổ ko chịu quen ai khác, cứ đợi khi chị chia tay với người yêu để có cơ hội! :| Bạn ấy đã trách rằng chị có trái tim sỏi đá, mà sỏi đá cũng có cảm tình nên chị đành mang tiếng là người xấu vung dao cắt tình bạn để bạn ấy còn move on trong cuộc sống nữa!

Quen nhau trưỚc như bạn bè có điểm lợi là hiểu nhau hơn, nhưng cái gì cũng do duyên số! Khi duyên tới mình đón nhận; khi duyên tan mình phải học cách buông thôi em ơi! Nói thì dễ, làm thì khó, nhưng chúng ta cần phải sống nữa, và cho chúng ta cơ hội để sống, để yêu, để tìm dc hạnh phúc riêng! Em cứ ôm hoài mối tình dang dở đó thì em tự làm khổ cho em, và cho bạn kia khi bạn ấy biết dc!

Dạ, chị. Từ tình bạn chuyển sang tình yêu thì khi chia tay rất khó để đối mặt với nhau và xem mọi thứ bình thường được, rất khó chị ạ. Em cũng mất đi vài người bạn trai thân, khi biết họ có tình cảm với mình. thật ra đó là điều tốt nhất cho họ. Hơn là mình cứ giả vờ không biết và không đón nhận tình cảm của họ, để họ cứ sống trong niềm tin, hy vọng mà càng khổ hơn về lâu dài, chị nhỉ. Dù rất cũng rất... rất buồn phải mất đi những người bạn tốt như vậy.

Dù chia tay nhau rồi, nhưng mỗi năm đến sinh nhật em, anh ấy vẫn gửi điện hoa và quà cho em, chị ạ. Nhưng có điều tụi em không bao giờ gặp lại hoặc chát YH với nhau. Đợt vừa rồi em có chat với vợ của ảnh, chị ấy nói với em là khi nào đám cưới nhớ mời vợ chồng chị, vì anh Minh rất muốn được thấy em hạnh phúc, để ảnh có thể yên tâm vì những lỗi lầm ngày xưa cả 2 đã mang đến cho nhau. Chị ấy là bạn thân của ảnh, là người sống thấu tình đạt lý. Em cũng rất quý chị ấy.

Em đi công chuyện! Chúc chị 1 tuần cuối mới an lạc, chúc chị 1 tuần cuối cùng của năm Mão nhiều suôn sẽ, để bắt đầu cho 1 năm mới >:D<.
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm, Mango-style

Mango-style
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2679
Tham gia: 20:48, 13/06/11

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi Mango-style »

Chị NN kể chuyện tình yêu cũng thú vị thật :D

Em cũng thường thik từ cái nhìn đầu tiên ;)) Chứ từ tình bạn sang tình yêu thì khó lắm, em chưa bao giờ! Hồi học cấp 2, em có chơi với thằng bạn từ lớp 6 đến lớp 9, mấy đầu thì xem như bạn bình thường. Tự nhiên lên lớp 9, thì bạn ấy tỏ tình. Em cũng ngạc nhiên lắm! CHỉ xem bạn ấy là bạn thôi, nên từ chối, làm lơ mấy lần. Vậy mà người ta ngày nào cũng quay xuống bàn học em (bạn ấy ngồi trên em) và hỏi tại sao em ko thik bạn ấy?? Tình cảm thật khó nói #-o Sau để bạn ấy quên em, em xin cô giáo chuyển chỗ ra xa bạn ấy. Cũng từ khi em làm vậy thì tình cảm cũng nhạt bớt rồi. :D
Được cảm ơn bởi: Nhất Niệm

Hình đại diện của thành viên
vo_danh_00
Thất đẳng
Thất đẳng
Bài viết: 6278
Tham gia: 10:12, 03/05/10
Đến từ: nam định

TL: Hội cho những bạn mê TƯỚNG SỐ

Gửi bài gửi bởi vo_danh_00 »

hi :D ảnh Măng ngày xưa đó hả ;;)
trông điệu thế :P
Được cảm ơn bởi: Mango-style

Đã khóa