Ông run run trải tờ giấy lên bàn, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo âu, căng thẳng. Từng chữ, từng chữ hiện lên trước mắt tôi. Cung mệnh ghi: “Số bôn ba mà nhàn. Địa không hoá quyền. Tài đảm, sau hoạch phát, có danh lợi nhưng đề phòng sau đến thân”. Lúc đó, tôi không hiểu địa không là gì, hoá quyền là gì? Rồi tiếp đến là đào hoa, thiên riêu, thiếu dương… và lời giải là: Thông minh, tài vượt lực học, giang hồ mà sung sướng, có biệt tài…
Khuôn mặt cha cứ sáng dần lên, sáng dần lên. Đôi mắt ánh lên niềm vui sướng. Tiếp đến là “đế vượng, sau thịnh phát giàu có”. “Lưu niên văn tinh” là “văn hay chữ tốt”. Rồi đến cung phụ mẫu: Liêm trinh, thất sát, tang môn. Lời giải là: Khắc cha mẹ. Mẹ thọ hơn, sau có lần sinh con thiếu tháng. Rồi đến cung thân phúc: Có sao thiên việt, tấu thư, đường phù. Lời giải là nhà có ngôi mộ hình bút, phát văn, có ẩn tài phán đoán việc trừu tượng.
Lúc đó, câu phán: “Có ẩn tài phán đoán việc trừu tượng” với tôi chẳng có ý nghĩa gì cả. Và tôi cũng không hiểu tôi có ẩn tài gì, việc trừu tượng đó là gì? Tôi chỉ chăm chú nhìn xem trong tờ giấy này có viết tôi chết không? Chết vào lúc nào?
Tiếp theo là cung điền trạch: Tả phù, long trì. Tức là sau có nhà đất khang trang, được hưởng quyền thừa tự của người trong họ. Rồi chữ tử ở bên ghi là: Tài dưỡng không hao, bên dưới ghi chữ tuần và bên cạnh ghi là: Không hưởng của ông cha. “Sao lâu thế hả cha? Sao không tới chỗ nói con sống hay chết?”. Ông nhìn tôi, khẽ mỉm cười bảo: “Con không thấy trong lá tử vi ghi sau này con giang hồ sung sướng à?”.
Tôi giật nảy mình: “Cha ơi !Trai gái, trộm cắp, lục lâm, thảo khấu thì mới gọi là giang hồ. Tại sao con lại giang hồ hả cha?”. Lại một ánh nhìn độ lượng: “Không con ạ! Giang hồ ở đây có nhiều nghĩa lắm, nghĩa đen và nghĩa bóng. Chút nữa rồi cha giải thích cho con hiểu”. Hai cha con chăm chú xem tiếp. Cung quan lộc ghi: Hồng loan, thai phụ, nguyệt đức. Và lời giải là: Sau làm nên sung sướng.
Tiếp đến là cung nô. “Cung nô là gì hả cha?”, tôi lại hỏi. “Là bạn bè con ạ”. Tôi nhìn thấy chữ vũ khúc, phá quân, hoá khoa, quốc ấn. Và bên cạnh ghi: Bạn hay lấn mình, đề phòng làm ơn nên oán. Được người trên giúp đỡ làm nên. Nhìn xuống dưới thấy cung thiên di, ghi là: Thái dương, thiên khôi, phong cáo. Hai dòng trên “thái dương, thiên khôi” có lời giải là: Ra ngoài được nhiều người kính nể, giúp đỡ. Bên dưới là chữ “phong cáo” có lời giải là: “Có biệt tài nổi tiếng khi ra ngoài”.
Đến cung giải ách, tôi thấy cha dùng bút gạch chân chữ “giải ách”. Cung này ghi: Thiên phủ, ốm gặp thầy gặp thuốc. Rồi tiếp theo là thiên khốc, bạch hổ, phục binh… Phòng bị người phản, phòng bị thú dữ cắn. Mở ngoặc đơn: sẽ bị thú dữ cắn. Cha tôi dừng lại, thở dài nhìn tôi. Rồi xuống cung dưới nữa là tài bạch, là thiên cơ, thái âm, tràng sinh. Rồi những tử tức, những phu, những bào… Rất nhiều, rất nhiều, tôi không đọc hết được nữa.
