Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Trao đổi về các lĩnh vực khoa học và đời sống
Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

hoanghoa90 đã viết:
Tây Đô đạo sĩ đã viết:
hoanghoa90 đã viết:cháu chào bác Tây Đô đạo sĩ.
Trước cháu có đi xem bói thì ngta nói có hạn nặng về xe cộ. thì mẹ cháu có nói chuyện này với 1 sư thầy. sư thầy có khuyên là : Đi làm lễ phóng sinh và mùng 1 - 15 thì đi chùa .vì cháu là sinh viên nên chỉ cần đặt tiền đen. Đầu năm, nhà cháu có làm lễ giải hạn tại nhà và ở trên chùa.Trong năm nay, những tháng mà ngta nói cháu nên " cẩn thận xe cộ " thì dường như cháu k gặp bất cứ 1 sự việc nào.
Thưa bác, có phải việc cháu đi làm lễ phóng sinh + đi chùa ( mùng 1- 1
5 hàng tháng) giúp cháu qua hạn ko ạ??
Vâng, theo lý thì mình gây nhân xấu trong quá khứ (tiền kiếp) thì kiếp này có khả năng bị nhận hậu quả xấu. Nhưng nếu mình biết cách khắc phục trước khi việc xấu xảy ra thì vẫn có thể tránh được. Bạn đọc kỹ chủ đề này sẽ hiểu:
Lợi ích của việc phóng sinh
Lý Số Việt Nam • Xem chủ đề - Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?
Thân mến
Dạ. Cháu xin cảm ơn ạ.
Thưa bác. Việc mình hay đi chùa , làm phóng sinh có thay đổi đc số mệnh mình được không ạ
Đưa bạn 2 cái link đó, sao bạn không đọc mà còn hỏi nhỉ???
Đầu trang

vic.soul1892
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 216
Tham gia: 20:00, 01/11/12

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi vic.soul1892 »

bác ơi. 21 tuổi hay đi chùa có được không ạ :-sss
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

vic.soul1892 đã viết:bác ơi. 21 tuổi hay đi chùa có được không ạ :-sss
Được, nhưng không nên làm ảnh hưởng đến việc học hành nhé.
Đầu trang

vic.soul1892
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 216
Tham gia: 20:00, 01/11/12

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi vic.soul1892 »

vâng ạ. cảm ơn bác . hì
Đầu trang

Ngon_gio_Dong
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1301
Tham gia: 17:04, 01/04/11

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi Ngon_gio_Dong »

Chào chú Tây Đô

Cháu mới đọc được 1 bài ở đây http://chonnhu.drupalgardens.com/book/export/html/3726" target="_blank , thấy cũng có lý. Chú đọc và cho ý kiến nhé :

Hỏi:Kính thưa Thầy! Ở Châu Đốc người ta thường lợi dụng dịp vía bà Chúa Xứ, vía Quán Âm rằm lớn bắt chim nhốt vào lồng bán cho khách hành hương phóng sanh đó có ý nghĩa gì không? Thế nào là phóng sanh đúng chánh pháp?

Đáp:Phóng sanh đúng chánh pháp là phóng sanh theo luật nhân quả, là phóng sanh đúng thời, đúng đối tượng. Đúng thời, đúng đối tượng như thế nào?

Đúng thời và đúng đối tượng là thời gian vô tình chúng ta gặp một con vật đang bị lưới, bị câu thì ngay đó chúng ta xin mua con vật đó để phóng sanh. Đó là đúng giờ giấc và đối tượng nhân quả ta và con vật. Nếu xem xét trong nhân quả thì ta và con vật có nhân duyên với nhau đã khéo gieo nhân quả trong tiền kiếp, nên kiếp này gặp nhau trong hoạn nạn.

Ta phóng sanh như vậy là phóng sanh đúng thời, đúng đối tượng, còn ra chợ mua chim cá phóng sanh là khiến cho người bắt chim cá giam nhốt lại trong chậu trong lồng để chờ chúng ta đến mua phóng sanh cho có giá. Phóng sanh như vậy là chúng ta mang tội đồng lõa với kẻ bắt chim cá. Có nghĩa chúng ta phóng sanh là trở lại thành tội sát sanh. (Vì đi bắt chim cá nhốt là đã vô tình giẫm đạp một số con vật chết; và khi nhốt thì có thể chúng bị thương, bị đói, bị xa đàn, lẻ bầy…, lòng dạ chúng cũng thương nhớ, âu sầu, sợ hãi… và chết; hoặc có khi người khác thích ăn loại chim cá ấy đến mua thì chúng bị giết hết).

Kinh sách phát triển dạy phóng sanh nhưng không giải thích rõ ràng, vì thế người phóng sanh không được phước báo ngược lại trong nhà có nhiều tai nạn, bệnh tật cho người này hoặc người khác. Làm phước mà không thấy phước, mà chỉ thấy tai họa, thật là tội nghiệp.

Nếu từ đây có ai phóng sanh thì con khuyên họ, phóng sanh cho đúng chánh pháp, cho đúng luật nhân quả, chứ không khéo phóng sanh mà cuối cùng lại mang họa vào thân.

Loài chim cá bị lưới rập chài câu đều là do nhân quả đời trước, mà đời nay phải làm thân chim cá để bị người đời chài câu lưới rập lại.

Cho nên người làm nghề chài lưới cá tôm sau này thành thân cá tôm cho người khác chài lưới lại, đó là nhân quả.

Người săn bắn lưới rập chim thú, sau này trở thành chim thú cho người khác săn bắn và lưới rập trở lại.

Qui luật nhân quả xoay vần không ai có thể thoát lưới rập của nó được.

Loài người và loài vật được sanh ra đều do qui luật của nó. Cho nên không ai trốn khỏi luật nhân quả. Nhân nào thì quả nấy, có vay thì phải có trả. Đối với luật nhân quả mà không đủ trí tuệ thì làm một điều thiện nhưng trở lại là làm một điều ác như đi ra chợ mua chim cá phóng sanh. Mới nghe thì rất thiện, nhưng lại là ác pháp vì không trí tuệ, thiếu sự hiểu biết vô tình khiến người làm ác lại làm thêm, nên làm thiện mà lại làm tội ác đồng lõa.

Cũng như bố thí cho người ăn mày nghèo, không ngờ chúng ta lại bị người không nghèo lừa đảo. Họ không nghèo giả vờ nghèo, họ không tàn tật giả vờ tàn tật ngửa tay xin tiền. Ta vô tình bị lừa đảo tiền mất mà không phước lại còn bị kẻ lừa đảo cười chê cho mình là ngu. Cho nên có một hôm Vua Ba Tư Nặc hỏi Đức Phật:

- Chúng con là người cư sĩ bố thí, cúng dường, phóng sanh đúng chánh pháp như thế nào xin Thế Tôn chỉ dạy.

Đức Phật bảo:

- Này Đại Vương muốn cúng dường, bố thí, phóng sanh cho đúng chánh pháp. Khi cúng dường phải chọn những người tu sĩ giới luật nghiêm chỉnh mà cúng dường thì mới được phước báo. Còn cúng dường cho những tu sĩ phạm giới, phá giới thì không được phước mà còn thêm tội nối giáo cho các tu sĩ phạm giới diệt Phật giáo.

Tội ấy muôn đời sẽ không còn gặp chánh pháp của Đức Phật và đời sau sanh làm người, làm vật đều gặp nhiều tai nạn, bệnh tật nan y khổ đau vô cùng, vô tận.

-Này Đại Vương muốn bố thí thì phải chọn một người nghèo mà ăn ở hiền lành, hiếu hạnh đối với cha mẹ, không tham lam, trộm cướp, không giựt của người, không lấy của không cho. Bố thí cho những người ấy thì được phước báo vô lượng, bản thân ít bệnh tật, ít tai nạn gia đình luôn luôn mọi người đều được bình an, yên vui và hạnh phúc tràn trề. Còn bố thí cho những người ác tham lam, lấy của không cho, trộm cắp, cướp giựt thì không được phước báo mà còn tai họa sẽ đến, hay gặp bệnh tật khó trị.

Sư cô Trí Hải chuyển dịch Anh ngữ sang Việt ngữ những kinh sách có giá trị được mọi người biết đến, nhưng khi đi làm từ thiện, đem tài vật đi bố thí cho những người nghèo, bất hạnh, nhưng bị tai nạn giao thông làm Sư cô chết một cách đột ngột thê thảm và đau xót. Bố thí mà không được phước mà mang họa vào thân.

Nhân quả do những người tham lam giết người, cướp của, hại mạng chúng sanh hay ăn thịt chúng sanh hoặc bắt chim cá bán cho người phóng sanh. Vì thế mới lâm vào cảnh màn trời chiếu đất nghèo khổ, bất hạnh. Họ là những người không thiện, thế mà mình không trí tuệ mang của cải tài sản đến cho họ, nên mình phải lãnh nhân quả của họ. Vì thế tai nạn mới về mình.

Cho nên Đức Phật dạy bố thí phải chọn lấy những người hiền lành mà bố thí thì mới được phước báo.

Muốn phóng sanh thì phải chọn đúng nhân quả mà phóng sanh, chứ không phải đi tìm nhân quả của loài chúng sanh đang trả vay nợ nhân quả mà phóng sanh thì sai, không đúng chánh pháp. Phóng sanh như vậy là lãnh nhân quả của chúng. Cho nên người phóng sanh không được phước mà lại gặp tai nạn, đó là lãnh nhân quả của chúng.

Kinh sách phát triển dạy phóng sanh hay bố thí thì người phóng sanh, bố thí không biết mình phóng sanh, bố thí và người nhận bố thí và vật được phóng sanh cũng không biết. Theo kinh sách phát triển phóng sanh và bố thí như vậy mới là bố thí và phóng sanh đúng chánh pháp. Lời dạy này là lời dạy phóng sanh bố thí không trí tuệ, dạy như vậy đi phóng sanh và bố thí để trở thành cây đá. Bố thí mà không biết mình bố thí, phóng sanh mà không biết mình phóng sanh thật là vô lý, người được bố thí mà không biết mình được bố thí. Thật là ngu ngơ. Bố thí, phóng sanh như vậy, là kẻ ngu dại si mê.

Đối với Đạo Phật phóng sanh hay bố thí đều bằng trí tuệ nhân quả. Soi sáng tận gốc của nhân quả mới bố thí, cúng dường và phóng sanh
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

Ngon_gio_Dong đã viết:Chào chú Tây Đô

Cháu mới đọc được 1 bài ở đây http://chonnhu.drupalgardens.com/book/export/html/3726" target="_blank , thấy cũng có lý. Chú đọc và cho ý kiến nhé :

Hỏi:Kính thưa Thầy! Ở Châu Đốc người ta thường lợi dụng dịp vía bà Chúa Xứ, vía Quán Âm rằm lớn bắt chim nhốt vào lồng bán cho khách hành hương phóng sanh đó có ý nghĩa gì không? Thế nào là phóng sanh đúng chánh pháp?

Đáp:Phóng sanh đúng chánh pháp là phóng sanh theo luật nhân quả, là phóng sanh đúng thời, đúng đối tượng. Đúng thời, đúng đối tượng như thế nào?

Đúng thời và đúng đối tượng là thời gian vô tình chúng ta gặp một con vật đang bị lưới, bị câu thì ngay đó chúng ta xin mua con vật đó để phóng sanh. Đó là đúng giờ giấc và đối tượng nhân quả ta và con vật. Nếu xem xét trong nhân quả thì ta và con vật có nhân duyên với nhau đã khéo gieo nhân quả trong tiền kiếp, nên kiếp này gặp nhau trong hoạn nạn.

Ta phóng sanh như vậy là phóng sanh đúng thời, đúng đối tượng, còn ra chợ mua chim cá phóng sanh là khiến cho người bắt chim cá giam nhốt lại trong chậu trong lồng để chờ chúng ta đến mua phóng sanh cho có giá. Phóng sanh như vậy là chúng ta mang tội đồng lõa với kẻ bắt chim cá. Có nghĩa chúng ta phóng sanh là trở lại thành tội sát sanh. (Vì đi bắt chim cá nhốt là đã vô tình giẫm đạp một số con vật chết; và khi nhốt thì có thể chúng bị thương, bị đói, bị xa đàn, lẻ bầy…, lòng dạ chúng cũng thương nhớ, âu sầu, sợ hãi… và chết; hoặc có khi người khác thích ăn loại chim cá ấy đến mua thì chúng bị giết hết).

Kinh sách phát triển dạy phóng sanh nhưng không giải thích rõ ràng, vì thế người phóng sanh không được phước báo ngược lại trong nhà có nhiều tai nạn, bệnh tật cho người này hoặc người khác. Làm phước mà không thấy phước, mà chỉ thấy tai họa, thật là tội nghiệp.

Nếu từ đây có ai phóng sanh thì con khuyên họ, phóng sanh cho đúng chánh pháp, cho đúng luật nhân quả, chứ không khéo phóng sanh mà cuối cùng lại mang họa vào thân.

Loài chim cá bị lưới rập chài câu đều là do nhân quả đời trước, mà đời nay phải làm thân chim cá để bị người đời chài câu lưới rập lại.

Cho nên người làm nghề chài lưới cá tôm sau này thành thân cá tôm cho người khác chài lưới lại, đó là nhân quả.

Người săn bắn lưới rập chim thú, sau này trở thành chim thú cho người khác săn bắn và lưới rập trở lại.

Qui luật nhân quả xoay vần không ai có thể thoát lưới rập của nó được.

Loài người và loài vật được sanh ra đều do qui luật của nó. Cho nên không ai trốn khỏi luật nhân quả. Nhân nào thì quả nấy, có vay thì phải có trả. Đối với luật nhân quả mà không đủ trí tuệ thì làm một điều thiện nhưng trở lại là làm một điều ác như đi ra chợ mua chim cá phóng sanh. Mới nghe thì rất thiện, nhưng lại là ác pháp vì không trí tuệ, thiếu sự hiểu biết vô tình khiến người làm ác lại làm thêm, nên làm thiện mà lại làm tội ác đồng lõa.

Cũng như bố thí cho người ăn mày nghèo, không ngờ chúng ta lại bị người không nghèo lừa đảo. Họ không nghèo giả vờ nghèo, họ không tàn tật giả vờ tàn tật ngửa tay xin tiền. Ta vô tình bị lừa đảo tiền mất mà không phước lại còn bị kẻ lừa đảo cười chê cho mình là ngu. Cho nên có một hôm Vua Ba Tư Nặc hỏi Đức Phật:

- Chúng con là người cư sĩ bố thí, cúng dường, phóng sanh đúng chánh pháp như thế nào xin Thế Tôn chỉ dạy.

Đức Phật bảo:

- Này Đại Vương muốn cúng dường, bố thí, phóng sanh cho đúng chánh pháp. Khi cúng dường phải chọn những người tu sĩ giới luật nghiêm chỉnh mà cúng dường thì mới được phước báo. Còn cúng dường cho những tu sĩ phạm giới, phá giới thì không được phước mà còn thêm tội nối giáo cho các tu sĩ phạm giới diệt Phật giáo.

Tội ấy muôn đời sẽ không còn gặp chánh pháp của Đức Phật và đời sau sanh làm người, làm vật đều gặp nhiều tai nạn, bệnh tật nan y khổ đau vô cùng, vô tận.

-Này Đại Vương muốn bố thí thì phải chọn một người nghèo mà ăn ở hiền lành, hiếu hạnh đối với cha mẹ, không tham lam, trộm cướp, không giựt của người, không lấy của không cho. Bố thí cho những người ấy thì được phước báo vô lượng, bản thân ít bệnh tật, ít tai nạn gia đình luôn luôn mọi người đều được bình an, yên vui và hạnh phúc tràn trề. Còn bố thí cho những người ác tham lam, lấy của không cho, trộm cắp, cướp giựt thì không được phước báo mà còn tai họa sẽ đến, hay gặp bệnh tật khó trị.

Sư cô Trí Hải chuyển dịch Anh ngữ sang Việt ngữ những kinh sách có giá trị được mọi người biết đến, nhưng khi đi làm từ thiện, đem tài vật đi bố thí cho những người nghèo, bất hạnh, nhưng bị tai nạn giao thông làm Sư cô chết một cách đột ngột thê thảm và đau xót. Bố thí mà không được phước mà mang họa vào thân.

Nhân quả do những người tham lam giết người, cướp của, hại mạng chúng sanh hay ăn thịt chúng sanh hoặc bắt chim cá bán cho người phóng sanh. Vì thế mới lâm vào cảnh màn trời chiếu đất nghèo khổ, bất hạnh. Họ là những người không thiện, thế mà mình không trí tuệ mang của cải tài sản đến cho họ, nên mình phải lãnh nhân quả của họ. Vì thế tai nạn mới về mình.

Cho nên Đức Phật dạy bố thí phải chọn lấy những người hiền lành mà bố thí thì mới được phước báo.

Muốn phóng sanh thì phải chọn đúng nhân quả mà phóng sanh, chứ không phải đi tìm nhân quả của loài chúng sanh đang trả vay nợ nhân quả mà phóng sanh thì sai, không đúng chánh pháp. Phóng sanh như vậy là lãnh nhân quả của chúng. Cho nên người phóng sanh không được phước mà lại gặp tai nạn, đó là lãnh nhân quả của chúng.

Kinh sách phát triển dạy phóng sanh hay bố thí thì người phóng sanh, bố thí không biết mình phóng sanh, bố thí và người nhận bố thí và vật được phóng sanh cũng không biết. Theo kinh sách phát triển phóng sanh và bố thí như vậy mới là bố thí và phóng sanh đúng chánh pháp. Lời dạy này là lời dạy phóng sanh bố thí không trí tuệ, dạy như vậy đi phóng sanh và bố thí để trở thành cây đá. Bố thí mà không biết mình bố thí, phóng sanh mà không biết mình phóng sanh thật là vô lý, người được bố thí mà không biết mình được bố thí. Thật là ngu ngơ. Bố thí, phóng sanh như vậy, là kẻ ngu dại si mê.

Đối với Đạo Phật phóng sanh hay bố thí đều bằng trí tuệ nhân quả. Soi sáng tận gốc của nhân quả mới bố thí, cúng dường và phóng sanh
Bó tay rồi, miễn bình luận. Nói thế khác nào nói thấy người ta gặp nạn không nên cứu, vì biết đâu mình sẽ lãnh nạn của họ. Nạn là do nhân quả, kệ họ , cho chết luôn????
Được cảm ơn bởi: Ngon_gio_Dong
Đầu trang

ngocnam1997
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 20
Tham gia: 14:02, 04/11/12

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi ngocnam1997 »

Thực ra theo ý kiến riêng của tôi nếu nói suông thì cũng không có nhiều lợi ích. Ít ra cũng chỉ vài người có tâm làm theo thôi. Để tôi đưa ra hẳn các dẫn chứng cho bạn. Bạn biết đến người sáng lập ra Tử Vi Ứng Dụng, bác Bửu Đình không?. Nếu bạn không thèm để ý đến bác ấy cũng được. Nhưng những lời nói cũng bác ấy cũng phải có kinh nghiệm và cơ sở mới dám cả gan sáng lập ra trường phái mới này.

Tôi cũng đã có dịp kiểm nghiệm và thấy tuy lời văn của bác ấy không thật sự nghiêm túc và chưa tạo cảm giác đang đọc tác phẩm tử vi chính thống. Nhưng tôi tin bạn sẽ nghĩ khác khi lấy các truờng hợp tối kỵ mà bác ấy đã viết. Thí như "Thiên Đồng ngộ Không Kiếp bất cát". Chỉ cần bạn thấy bộ Đồng Lương ở Dần Thân ngộ Không Kiếp là có thể kiểm nghiệm được lý thuyết ngay.

Lý thuyết của bác ấy cũng đã được học trò Liên Hương khai mở và tìm ra những lỗi sai sót trong đó, bạn có thể tìm hiểu thêm ở mục tìm kiếm google. Điểm nhấn mạnh ở đây tôi muốn nói là không phải tử vi là phương vị trên trời hay,... gì cả. Tôi nói không thực chính xác nhưng bạn có thể hiểu là mỗi người có 1 ADN, và nó đặc trưng cho chính bạn chứ không ai khác. Mỗi bộ phận chứa một bộ mã đó. Bác ấy muốn nói là cả 12 cung trên tử vi đều cho ta biết được tình trạng các bộ phận đó. Và nếu bạn đang có khuôn mặt sắc vàng sáng, thì không cần nhìn lá số tử vi thì cũng biết bạn đang ăn vào bộ thiên lộc không bị xung phá hoặc đào hồng hỷ,.... Và cũng trên cơ sở đó, nếu bạn muốn phóng sinh hay làm gì đó tốt thì tôi tin chắc rằng bạn có Ân quang, Thiên Quý cùng với phúc tinh, ấm tinh ( Đồng, lương ) không bị ngộ không kiếp mà đi với Khôi Việt.

Cái đích của môn Huyền Học không phải là để hù dọa con người mà để họ tìm ra được cái tốt xấu mà sửa chữa. Mà bạn không cần phải sửa chữa đâu xa, cái "Thân", cái cơ thể đó chính là nơi bạn chữa dễ nhất. Bác Hà Uyên cũng có chữa cái căn bệnh Hóa Kỵ cho một anh Thiên Cơ bằng phương pháp gì đó khi đi ngủ. Bác Whitebear đã dạy cho chúng ta cái dụng Tâm để sinh sao. Và nhân tiện đây tôi cũng có một chút nghiên cứu nhỏ thích hợp cho người hữu duyên chứ không cho người vô duyên,

Câu chuyện là như thế này. Có một anh bạn bị dính Thiên Đồng ngộ Kỵ, Kiếp. Nhưng khổ nỗi anh ta lại có cả Quang Quý và được Khôi Việt ra sức cứu trong vận nên anh ta nhận ra được là tính cách của mình khá là " Bụng bồ dao găm". Vậy là anh ta nghĩ rằng cái hóa kỵ nằm trong bụng mình, không kiếp ác sát hành hỏa nó cũng ở trong bụng nên mình thâm độc, nhẫn tâm. Mình phải đẩy nó ra bằng phương pháp nào đó. Và anh ta bắt đầu học khí công, bài 1 của giáo sư Đỗ Đức Ngọc bài Thở Ép Bụng, anh ta tự học được 1 tháng và bỗng dưng đôi mắt của anh, bộ âm dương ngộ sát tinh của anh không còn bị mờ nữa, anh ta bị cận bẩm sinh nhưng giờ thì khác. Lại cái bụng của anh ta trở nên trong sáng hiền lành đôn hậu như con người Thiên Đồng ưa làm việc phúc.

Vậy qua câu truyện trên thì cái nào là quan trọng, tử vi cải số khó lắm? thực hiện nào là phải di cung hoán số , phải đổi tâm chăng?. Có vị vua nào không có quý khí, có đại tướng nào không có phong thái uy nghiêm. Một Ngô Bảo Châu có vài vạn lá số như vậy đều được Giáo sư?. Vậy, tôi tự hỏi ngoài lề rằng nếu một cư sĩ suốt đời niệm phật khi hỏa táng có xá lợi đẹp đẽ trang nghiêm thì họ chẳng lẽ không có cảm ứng?. Trong khi đó, 1 tỷ người chết có hỏa táng thì chắc 1 tỷ người còn mình tro. Vậy, đó là cái gì mà nó "khác biệt" như vậy.Vì vậy, Có lẽ cái " Nhân " mới chính là điều quyết định trong Thiên Địa Nhân. Và cái "duyên" có thể khiến cái "mệnh" thay đổi không còn đúng nữa. Lại cũng giống nếu bạn biêt lá số tử vi của bạn, biết rõ từng ngày tháng thì cuộc đời bạn sẽ khác. Bạn được lá số thông báo đậu đại học nên bạn ỷ lại thì bạn chỉ có thể đâu trung cấp.

Thôi, đến đây tôi xin gấp lại các trang nhật ký viết. Nếu bạn có thêm duyên thì tôi xin trao duyên đến bạn một chút, bộ kinh " Thủ Lăng Nghiêm" hay được các vị tu tiên, tu phật đọc. "Đạo" chủ trương thay đổi " Tâm " và " Thân ", cái cốt lõi để thay đổi con người. Biết đâu một ngày mai nào đó, bạn lại học được " Thiên Nhãn Thông", nó giống như khi bạn nhắm mắt lại và tưởng tượng thấy cảnh tượng cách xa trăm mét, bạn không hề dùng mắt. trong lúc mà các sao trong tử vi không có sao nào là Thiên Nhãn. Bạn hiểu ý tôi chứ!. Hãy tự chiêm nghiệm và tự mình phán xét đúng sai vì tôi không bao giờ áp đặt một lý luận không có thực tiễn vào đầu của ai hết, vì nếu họ tin thì cũng là cái tin ngờ vực, sẽ biểu hiện ngay khi có sự cố xảy ra.
Đầu trang

ngocnam1997
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 20
Tham gia: 14:02, 04/11/12

TL: Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?

Gửi bài gửi bởi ngocnam1997 »

Thôi được, tôi viết xong bài trên mà cứ áy náy nghĩ đến mãi. Đúng là nếu không có minh sư thì theo con đường học thuật là bị sa vào những lời hù dọa. Bạn cứ nghĩ thế này, mới rõ được lý lẽ lấy 'Đạo" thắng "mệnh". Bạn có lá số nghèo, bạn chỉ có vài sao chủ giỏi về "Huyền Học", những thứ như kinh dịch, kỳ môn độn giáp, thái ất,... Nhưng bạn lại không biết những công cụ chính là của báu hơn tất cả những thứ tiền, công danh mà bạn có.

Vì sao?. Bạn có tin không khi tôi nói nếu bạn biết kha khá về Dịch thì có thể lấy cả tỷ tiền về trong tay trong vòng một khắc. Không phải là một tiểu vận hay một đại vận. Cái mà trên lá số của bạn là tổng mệnh và đại vận là nghèo đói, khốn khó.

Nhưng thí dụ bạn giỏi về dịch, chỉ cần chọn vào thời khắc mà xác suất xảy ra sự kiện chính xác hơn rồi làm ván đỏ đen. Bạn từ người nghèo trở thành người giàu. Vậy nên cái "Đạo" không tuân theo quy tắc của thường tình. Tính chất như vậy của nó nên gây nghiệp là rất lớn. Đừng bao giờ coi thường chữ này, vì nó là tâm sức của thánh nhân. Đừng coi thường những người giỏi huyền học, vì họ muốn giàu như bạn cũng không hề khó. Chẳng qua là họ hiểu đạo.

Cái tính tâm linh và các hiện tượng huyền bí cùng khả năng siêu việt của con người không thể chỉ chấp vào các lá số. Không thể dùng các lý lẽ để biện minh ăn vào bộ sao hoặc gì đó. Quan trọng là cái nhân ở trong trời đất. Mà cái "Nhân" ấy luôn đi liền với cái "Đạo". Thiên Địa không thể thắng nổi Nhân. Vì cái Nhân không như loài thú không có suy nghĩ, cái Nhân ấy là cái siêu việt hơn. Tứ trụ tính mệnh người dựa trên tháng, ngũ hành, tiêt khí nhưng một người có quyền lực có thể hủy diệt cả trái đất bằng hạt nhân nguyên tử. Và trái đất mất thì hệ mặt trời sẽ ra sao?. Con người ngày càng chứng tỏ độ khủng khiếp của mình khi tác động lên toàn vũ trụ.

Những cái mà thánh nhân đã truyền theo thời gian thì bạn nên trân trọng. Vì đây là kinh nghiệm quý báu, là khi mà đại vận của các ngài ấy ở nơi chói sáng nhất. Chính cái kinh nghiệm này là nơi để con người có thể thắng Trời Đất. Thí như việc một xã chuyên đi cướp gỗ được giới thiệu bởi một anh đầu sỏ mà cả xã mỗi hộ có chục tỷ tiêu xài. Đừng coi thường những người hay làm phước, phóng sinh, mà nên học tập những việc làm ấy. Mỗi một tri thức bạn học được sẽ giúp bạn thay đổi suy nghĩ. Thí như việc tôi nói trong một đoạn kinh Lăng Nghiêm. " Các thần gió, thần đất,..." khi câu hội đều không có thân, Đức Như Lai đã dùng quang minh sinh thân giúp họ. Bộ kinh này cung cấp không hề ít các " Kiến Thức" cho con người. Đến ngay cả những người Đạo Sĩ cũng rất tâm đắc về các lý lẽ của Kinh. Nếu bạn có chút thiện căn thì cũng sẽ nhận ra ngay.

Đó là cái chính yếu của Đạo Phật, không phải là cứ bố thí, cứ phóng sanh mà không biết tại sao, phóng sanh vô thức, tin nhân quả mà không biết lý do, không có bằng chứng thì cuối cùng cũng sẽ sinh nghi ngờ. Chính vì quý báu như vậy, cung cấp cho con người cái gọi là Thanh Tịnh, Vô Uý và sức mạnh lớn nên thời kỳ con người trở nên ích kỷ, lấy giết hại, khoe khoang làm chủ đạo thì kinh bị diệt sớm nhất là điều đương nhiên.
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Cuộc sống muôn màu”