Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi chkien »

Nói đến thất bại hay những lúc chán nản tuyệt vọng, chắc hẳn ai cũng đã từng trải qua, không ít thì nhiều, không tình duyên thì công việc, học tập... Điều quan trọng nhất là làm sao để vượt qua giai đoạn khó khăn đó, làm sao để tinh thần có thể minh mẫn sau những giây phút căng thẳng, stress??? Vậy sao chúng ta không cùng chia sẽ những điều đó để cùng nhìn lại, tìm sự đồng cảm và để biết cách đối đầu với nó trong tương lai.

Mình xin mở đầu với 1 lần thất bại và vượt qua nó:
Mình năm nay 27 tuổi (1986). Năm cấp 2 học rất tốt (9 năm liền học sinh giỏi), nhưng sang năm cấp 3 thì bắt đầu đổi tính, ham vui hơn, quậy phá nhiều hơn...Gia cảnh mình cũng không khá giả gì, và những đồng tiền để cờ bạc, ăn nhậu, cá độ bóng đá...của mình đã khiến cho mẹ (cha mình mất năm 95) phải vay mượn, bán đất để giải quyết hậu quả và nó ảnh hưởng cho đến tận bây giờ .Và hậu quả là mình ở lại năm lớp 11, sang năm học lại thì bị đuổi học. Người ta học 3 năm là ra trường (10-11-12), mình thì cũng 3 năm ra trường nhưng là 10-11-11. >:D<
Lúc đó họ hàng từ mặt vì khuyên rất nhiều mà không hề nghe, gia đình chìm trong nổi lo nợ nần...nhưng mình vẫn chưa biết dừng lại, nhìn mẹ hàng đêm nằm chờ mà không hề lay động, thấy mẹ khóc mà vẫn dửng dưng như không, đôi khi còn nạt nộ, cãi lời chỉ vì nghĩ mẹ nói nhiều. [-O< .
Cho đến khi mình bị tai nạn giao thông, đầu đập vào cột điện khiến màng tang bị lõm sâu. Sợ nhất là lúc mới bị mình vẫn còn tỉnh táo ngồi nói chuyện, còn dặn mấy đứa bạn là đừng nói với mẹ tao mắc công mẹ tao lo (bị tai nạn nghiêm trọng người ta sợ nhất là nạn nhân tỉnh táo lúc đầu), một lúc sau mới bắt đầu không còn cảm giác gì và được đưa vào bệnh viện. May mắn là mình đã không yểu mệnh như vậy và đã nằm 1 chỗ ở nhà trong khoảng 1/2 tháng. Lúc đó bạn bè không ai vào thăm, chỉ còn mẹ mình ngày ngày đút từng muỗng cháo, lo từng viên thuốc...Cái cảm giác cô đơn và tội lỗi nó dằn vặt mình lắm. Lúc đó mình đã tự nhủ phải vượt qua, phải làm sao cho tất cả mọi người không còn ai dèm pha, xem thường bản thân mình cũng như gia đình mình nữa.
Sau đó mình quyết định đăng ký học nghề 2 năm (vì còn trường cấp 3 nào nhận nữa đâu 8-> ), quyết không nghĩ học ngày nào và nỗ lực để kiếm học bổng mỗi học kì (đã đạt được). Rồi mình đạt hạng nhất Tin học tại Cuộc thi nghề Đồng bằng sông Cửu Long năm 2005(2006 không nhớ rõ) tại An Giang. Lúc báo tin qua điện thoại cho mẹ, nghe mẹ khóc mà mình cảm thấy vui lắm, ít ra sau bao năm cũng có điều khiến mẹ hãnh hiện, sung sướng.
Sau đó mình đi làm kĩ thuật viên vi tính nhưng cảm giác không hài lòng và không muốn yên phận. Thế rồi lại quyết tâm học lại bổ túc và luyện thi đại học và năm 2008 mình thi rớt đại học vì được có 17đ :( , thôi thì cắn răng vay tiền ngân hàng học đại học tư (Công nghệ Sài Gòn), đi làm thêm từ năm 1 để kiếm tiền nhà trọ, tiền ăn. Những điều đó nó đã giúp mình đã lấy lại niềm tin ở họ hàng, láng giềng... bây giờ không ai còn nhìn mình, nhìn gia đình mình với ánh mắt xem thường nữa vì lúc mình nói thi đại học nào có ai tin. Bây giờ mỗi lần mình về quê thì mọi người rất thân thiện, lâu lâu lại có người qua nhờ mình xem dùm cái máy tính bị hư, cài lại cái chương trình...Họ hàng thì vẫn ngỏ ý muốn giúp mình nhưng vì còn cảm giác tự tin nên không dám nhận.

Mình đã từng thất bại và đứng dậy như vậy. Nó cho mình rất nhiều bài học và lấy lại rất nhiều thứ mà mình đã đánh mất.
Bây giờ sắp ra trường, khó khăn đang dồn vào rất nhiều, lo lắng khi ra trường...khiến mình cũng gặp stress rất nhiều, nhưng cố nhủ lòng khó khăn nào rồi cũng qua thôi, cố thêm chút nữa chắc no star where. Chia sẻ với các bạn bộ phim tài liệu Bí Mật Luật Hấp Dẫn và hãy làm theo để thấy điều kì diệu =D>

Còn các bạn, sao không tự trải lòng, kể lại những kinh nghiệm đã qua để nhìn lại cũng như chuẩn bị đối mặt nó trong tương lai. :-bd.
Được cảm ơn bởi: Ngàn Phố, Scholes, pedenvip
Đầu trang

Ngàn Phố
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2610
Tham gia: 11:13, 10/05/11
Đến từ: His HEART

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi Ngàn Phố »

Năm 2011 là một năm thất bại nặng nề với mình ở cả công việc lẫn tình duyên.

- Yêu nhau 3 năm thì có đến hơn 1 nửa thời gian yêu xa do người yêu cũ đi du học. Tất cả trở về con số 0 khi anh ta trở về và đã thay đổi. Đó là khoảng thời gian những hờn ghen, kiêu hãnh, yếu đuối cứ dằn vặt trong lòng đáng sợ đến nỗi mình không dám ở nhà một mình.

Hồi đó còn đang đi học ở HN, thời kỳ ôn thi mà ở trọ một mình nên sáng cứ ngủ dậy là lại xách xe sang nhà bạn đến tối về. Một ngày trời mưa rất to và mọi thứ cứ nhạt nhòa đi, mình tông thẳng vào đuôi taxi, tất cả bùng nổ, mình khóc òa ngay giữa đường, người không sao còn yếm xe vỡ tan, anh lái taxi thấy mặt mũi mình thất thần cũng không nỡ bắt đền.

- Tâm trạng như thế thì học hành làm sao được nên mình thi trượt tốt nghiệp giữa năm 2011. Học trong một môi trường rất khắt khe, số sv không đủ điều kiện thi và trượt TN còn nhiều hơn số ra trường nhưng đấy thật sự là một thất bại mà mình không thể tha thứ cho chính bản thân mình. Ai hỏi cũng chỉ dám nói là cháu ra trường chưa có việc làm nên ở nhà, bố mẹ rất nghiêm khắc nhưng thật lạ là lần này bố mẹ mình không hề mắng mỏ, chì chiết mình lấy một câu.

Rồi mình về nhà, rời xa HN và quyết tâm sẽ quên tất cả, quên người cũ. Mình vừa đi làm thêm, vừa ôn thi lại TN. Mình cuối cùng cũng thi qua TN, nhưng trái tim thì cô độc đến đáng sợ, mình trốn tránh tất cả những cuộc gặp gỡ, tụ tập, đi làm về là mệt nhoài rồi ngủ từ 8h tối đến hôm sau đi làm, không muốn suy nghĩ và sợ quá khứ.

Thời gian khó khăn này kéo dài đến gần một năm, mình đi học lái xe rồi gặp người yêu hiện tại của mình ở đó. Người yêu mình lúc mới quen cứ thắc mắc sao hôm nào mình cũng ngủ sớm. Anh ấy kéo mình ra khỏi mớ u mê đấy bằng những cuộc hẹn, đầu tiên là hàng tuần, rồi hàng ngày, mình cứ dần dần lấy lại niềm vui trong cuộc sống. Sau đấy công việc cũng tốt hơn, mình có công việc mới đúng ngành học. Tình yêu cũng dần ổn định vì đã hiểu tính nhau nhiều hơn.

Thất bại không phải là điều gì đáng xấu hổ, thất bại là để ta trân trọng hơn cuộc sống này, trân trọng chính những lúc tự đứng lên, tự vực dậy của bản thân.
Được cảm ơn bởi: Scholes, chkien, pedenvip
Đầu trang

chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi chkien »

Sau cơn mưa trời lại sáng. Cho dù có mưa thì bản thân đã biết làm thế nào để không bị ướt nữa :)

Chúc Ngàn Phố rũ bỏ quá khứ và ngày càng tiến tới trong công việc và tình duyên ^_^.
Đầu trang

chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi chkien »

Còn các bạn khác, chẳng lẽ không ai đã từng trải qua thất bại và vượt qua nó sao?
Cùng nhau chia sẽ đi nào :)
Đầu trang

tuangianglion
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2692
Tham gia: 00:39, 07/03/12

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi tuangianglion »

sau mỗi lần vấp ngã..bạn lại đứng lên...rồi lại ngã->què giò....
hãy đến với trung tâm làm đẹp của chúng tôi...bạn sẽ có tất cả
Đầu trang

chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi chkien »

Hầu như ai vào diễn đàn cũng đều có chuyện bùn, phiền muộn về tình yêu, về công danh sự nghiệp...cần các cao nhân xem lá số. Thế nhưng lại ít chia sẻ nhể :)
Đầu trang

dailonggroup
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 86
Tham gia: 07:09, 08/09/10

TL: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua...

Gửi bài gửi bởi dailonggroup »

Hic chị Ngàn Phố thật may mắn khi cuối cùng đã gặp được tình yêu đích thực.

Năm 2012 này với e thật là nhiều chuyện
- công việc: bị tiểu nhân hại, mất việc và giờ thì phải chạy về nơi xa tít mù tắp để làm việc. Giờ e muốn quay lại thành phố mà không biết thế nào

- tình yêu: em và bạn trai đã ra mắt 2 bên gia đình, cả 2 đứa đều nghiêm túc nhắc chuyện tương lai thì đùng 1 cái tối qua em phát hiện bạn trai bắt cá 2 tay. kiểu này chắc chia tay sớm quá.

Cho tới bây giờ em vẫn đang hì hụi cố gắng vượt qua, nhưng cảm giác thật là oải, ko biết tương lai sẽ trôi dạt về đâu nữa ^^
Được cảm ơn bởi: Ngàn Phố, chkien
Đầu trang

chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

TL: Re: Cùng nhau chia sẽ sự thất bại và làm sao để vượt qua

Gửi bài gửi bởi chkien »

dailonggroup đã viết:Hic chị Ngàn Phố thật may mắn khi cuối cùng đã gặp được tình yêu đích thực.

Năm 2012 này với e thật là nhiều chuyện
- công việc: bị tiểu nhân hại, mất việc và giờ thì phải chạy về nơi xa tít mù tắp để làm việc. Giờ e muốn quay lại thành phố mà không biết thế nào

- tình yêu: em và bạn trai đã ra mắt 2 bên gia đình, cả 2 đứa đều nghiêm túc nhắc chuyện tương lai thì đùng 1 cái tối qua em phát hiện bạn trai bắt cá 2 tay. kiểu này chắc chia tay sớm quá.

Cho tới bây giờ em vẫn đang hì hụi cố gắng vượt qua, nhưng cảm giác thật là oải, ko biết tương lai sẽ trôi dạt về đâu nữa ^^
Trong cái xui có cái may, nếu không phát hiện sớm thì sau này còn khổ nữa.
Nhưng biết đâu có chuyện xảy ra, bạn trai lại biết trân trọng hơn.
Nghĩ vậy cho thanh thản dù biết là khó :P
Đầu trang

Trả lời bài viết