ĐẠI TỬU LÂU

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
Phongnuong
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 330
Tham gia: 13:41, 14/11/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Phongnuong »

Trùi ui ... Khách quan khó tính quá... ngộ chỉ biết cười hè hè thui àh ... Khách quan thông cảm nha ...


Thầy trò ngộ giống nhau là đúng roài ...

Hậu sinh khả úy mừh... :))
profesionalrat đã viết:
cvd đã viết:Hay lắm, cvd quả không nhìn lầm người! Mà nè, không được cười khè khè hay hè hè với khách hàng nữa nha. Phong muội học gì từ sư phụ muội thì học, trừ kiểu cười đó ^^


đúng zồi... lão Tuệ có giọng cười ... nham nhở k tả đc í...mở lời ra là hehe
vào Đại tửu Lâu, phục vụ lẫn khách vui lòng cười kaka hay kàkà nhé. Thế mới giống người vừa uống rượu & hoạt độg trong độg rượu :))
Đầu trang

thamlang
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 814
Tham gia: 14:26, 01/11/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi thamlang »

mách nhỏ quán chủ nè: tôi thấy có Lâm thành phát võ nghệ "xiêu quần" sao ko gọi về làm bảo kệ.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Phongnuong
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 330
Tham gia: 13:41, 14/11/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Phongnuong »

Lý lịch các loại rượu nổi tiếng trên thế giới :

1. Rượu Whiskey:
Sản xuất tại Scotland & Ireland. Whiskey là thức uống chính thức của các nhà tu người Ireland, với công thức gồm nước, mạch nha đại mạch và những phụ gia khác được chưng cất bằng đồng và chứa trong loại thùng làm bằng gỗ sồi. Whiskey đại mạch là một dung dịch màu hổ phách có đặc tính hảo hạng: đậm đà đúng nồng độ, hương vị riêng biệt, cái "hậu" của rượu thấm sâu và kéo dài sau mỗi hớp.
Rượu Whiskey Ireland dùng lạoi kiều mạch (oat) & chưng cất, chiết dịch tới 3 lần. Rượu Whiskey Scotland hong đại mạch trên lửa than bùn & để khói thấm trong rượu .
2. Rượu Cognac:


Pháp là quê hương của loại rượu này. Nho Cognac trước tiên được chế biến thành vang, sau đó chưng cất 02 lần trong nồi cất bằng đồng. Sau đó dc chứa trong thùng bằng gỗ sồi tới 40 năm để thuần hóa chất men . khi Cognac tới tuổi trưởng thành sẽ có hương vị đậm đà, ngọt ngào & nồng ấm. Và chỉ khi đó Cognac mới được pha chế, đóng chai để sẵn sàng phục vụ khách sành điệu .
3. Wasser (Kirsch Wasser):


Đây là một trong hai loại rượu ngon nhất của Đức. Nó được sản xuất tại Rừng Đen. Kirsch Wasser được chế biến từ loại anh đào đen có vị ngọt, đặc sản của Rừng Đen .
4. Geiste:


Cùng với Wasser là 02 loại rượu ngon nhất của Đức. Nó được sản xuất từ các loại trái có lượng đường thấp, chủ yếu là dâu. Đôi khi đào và mơ cũng được dùng làm nguyên liệu pha chế Geiste. Có 3 loại Geiste:
+ Himbeergeiste: được chưng cất từ loại quả ngấy .
+ Brombeergeiste: dùng dâu đen .
+ Heidelbeergeiste: dùng dâu xanh.
5.Gin:


Loại rượu không màu này ra đời tại hà Lan với cái tên cúng cơm Genever. Tiếng Hà Lan có nghĩa là cây đỗ tùng. Dầu của cây đỗ tùng mang lại cho Gin hương vị cá biệt. Giữa thế kỷ 18, Gin (đôi khi còn được gọi là Hollands) trở nên thịnh hành, có lẽ một phần vì chất nước trắng, trong suốt này còn được coi là vị thuốc vì dầu cây đỗ tùng có tính lợi tiểu .
+ Gin Tonic là một sản phẩm của Gin, ban đầu được chế biến từ cây ký ninh trị sốt rét nên được đông đảo lính viễn chinh Anh d9ogn1 tại Ấn Độ ưa thích .
6. Vodka:


Không giống Whiskey, Cognac… thể hiện lý lịch của mình qua mùi vị và màu sắc. Vodka & Gin không phản ánh một nét nào. Dù sản xuất rộng rãi khắp thế giới từ Ba Lan, Thụy Điển đến Phần Lan nhưng Vodka muôn đời vẫn là loại rượu truyền thống của Nga. Uống vodka đúng điệu, người Nga phải ướp chai rượu trong nước đá như Champagne & phải uống “sec”.
Tên cúng cơm của Vodka bằng tiếng Nga là “Voda” (nước). Vodka được chế biến từ các loại lúa đặc biệt, chủ yếu là lúa mì mùa đông. Voda của Vodka là loại nước từ các hồ băng phía bắc, khi băng tan, nước xuôi dòng theo các con sông tỏa đi khắp nước. Vodka được chưng cất ở nồng độ cao & cuối cùng được lọc qua các lớp than để có được màu trắng trong suốt .
7. Nho Sherry:


Tuy có trú quán ở nhiều nơi từ mỹ đến Tây Ban Nha, Nam Phi… nhưng Sherry vẫn xuất xứ trừ Audalusia thuộc miền nam Tây Ban Nha. Vùng tam giác thị trấn Jerez de la Frontera. Audalusia chihn1 là trung tâm xuất khẩu Sherry đi khắp thế giới. Rượu Sherry được chia thành 02 loại chính: Fino & Oloroso. Cả hai đều được lên men thành rượu vang, sau đó được hãm với rượu mạnh và cuối cùng được trữ trong thùng gỗ sồi theo dây chuyền Solera. Rượu vang được pha trộn từ từ với số lượng nhỏ hai thứ vang cùng loại, một thứ non tuổi, một thứ cao tuổi. Sự pha trộn ở công đoạn này kéo dài hàng năm trời .
+ Fino khi ra khỏi hệ thống Solora sẽ có màu vàng nhạt với hương thơm đặc biệt & vị đằm. Fino già tuổi màu đậm hơn, có mùi hạt dẻ & được vô chai với nhãn hiệu Amontillado.
+ Sherry Oloroso màu vàng đậm, ít vị cay hơn, hương vị thơm hơn và hậu đằm hơn .
8. Sake (Nhật) :


Ra đời cùng với nghi lễ, uống trà, cắm hoa, uống rượu Sakê thời Murômi Chi (1933-1573) là một trong những nét đặc trưng nhất của văn hóa Nhật Bản.

Ở Nhật Bản có ba trường phái uống Sakê: Trường phái quý tộc thì xem ai sành nếm rượu, trường phái võ sĩ chú ý làm đúng nghi lễ, trường phá thương nhân nhằm bày tỏ lòng hiếu khách Sakê có độ cồn 22o vào loại cao so các loại rượu trên thế giới.

Rượu Sakê thường được đun nóng đựng trong vò hoặc lọ bằng gốm. Sakê thường được uống trong khi giải trí như ngắm trăng, xem tuyết, ngắm hoa Anh đào....
9. Tequila (Mexico) :


Tequila (phát âm như tê-ki-la) là một thứ rượu chưng cất có độ cồn cao truyền thống của Mexico. Tên gọi của thứ rượu này nguyên là tên gọi của địa phương chủ yếu sản xuất ra nó - vùng Tequila, bang Jalisco trên cao nguyên phía Tây của Mexico. Tequila được chế từ lá cây Agave Azul Tequilana, một loài thực vật bản địa ở Mexico. Thường thì tequila có độ cồn từ 38–40%, song cá biệt có loại có độ cồn lên tới 43–46%.
10. Đế (Việt Nam) :


Rượu trắng, rượu đế, rượu ngang, rượu gạo, rượu chưng, hay rượu quốc lủi đều là cách gọi của loại rượu chưng cất từ ngũ cốc lên men được làm một cách thủ công trong dân gian, rất thịnh hành trong ẩm thực Việt Nam.
11. Bordeaux (Pháp):


Là loại rượu được sản xuất tại vùng Bordeaux của nước Pháp. 88% Rượu Bordeaux màu đỏ, được gọi là 'claret' , rượu trắng có vị ngọt dịu như Chateau d'Yquem, dry whites, rosé và sparkling wines (Crémant de Bordeaux). Có 57 loại rượu Bordeaux.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Phongnuong
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 330
Tham gia: 13:41, 14/11/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Phongnuong »

Bàn về Rượu Việt :


Rượu trắng, rượu đế, rượu ngang, rượu gạo, rượu chưng, hay rượu quốc lủi đều là cách gọi của loại rượu chưng cất từ ngũ cốc lên men được làm một cách thủ công trong dân gian, rất thịnh hành trong ẩm thực Việt Nam.



Tên gọi trong dân gian
Trước khi người Pháp đến Việt Nam trong cuộc xâm lăng và đô hộ các thuộc địa, ngành sản xuất rượu thủ công Việt Nam đã có lịch sử rất lâu đời vì người Việt nói chung rất phổ biến tập quán uống rượu, đặc biệt trong các ngày lễ, tết vốn vô tửu bất thành lễ. Năm 1858, khi những người Pháp đầu tiên đặt chân đến Việt Nam, vẫn chưa có sản xuất rượu ở quy mô công nghiệp. Chính phủ bảo hộ khuyến khích người Việt nấu rượu, uống rượu để thu thuế, cấp đăng ký sản xuất rượu, nhưng vẫn không có các biện pháp thu thuế triệt để. Hiện tượng trốn thuế, khai man thuế tràn lan không kiểm soát được. Kể từ khi sản xuất rượu công nghiệp ra đời, chính quyền bảo hộ ra sắc lệnh cấm dân tự nấu rượu, ngừng cấp giấy phép đăng ký kinh doanh nấu rượu cho các hộ gia đình đã từng sản xuất kinh doanh bằng nghề nấu rượu, chỉ duy trì một số làng nghề tập trung để dễ thu thuế. Việc cấm dân nấu rượu ngày càng được kiểm soát chặt chẽ đi đôi với đẩy mạnh sản xuất rượu công nghiệp, một số tổ chức thanh tra riêng do người Pháp trực tiếp chỉ huy đã được thành lập chuyên đi bắt phạt những hộ gia đình nấu rượu không phép, những đối tượng mà dân Việt thường gọi là “Tây đoan”, hay "Tàu cáo" (một dạng thanh tra thuế).
Một mặt chính phủ bảo hộ đưa ra chính sách ngăn cấm các làng nghề, ngăn cản người dân tự nấu rượu, mặt khác lại bắt người dân phải tiêu thụ theo định mức các loại rượu do nhà máy rượu của Chính phủ bảo hộ sản xuất (rượu công ty, còn gọi là rượu Ty). Nhà nào đóng môn bài đặc biệt mới được cấp tấm bảng to bằng cỡ miếng gạch tàu vẽ chữ "RA" (viết tắt của Régie d'Acool - Sở rượu) về treo trước cửa để bán sản phẩm của Công ty rượu Đông Dương (Société françaises des Distilleries de l’Indochine, thường được dân gian gọi là Công ty Fontaine vì công ty này do A.Fontaine thành lập năm 1901), hãng độc quyền sản xuất kinh doanh trên toàn cõi Đông Dương loại rượu tương đối nhạt được nấu bằng gạo và ngô. Chính phủ bảo hộ tính số người cho mỗi tỉnh, mỗi làng mà chia rượu giao cho quan lại đưa dân nhận lãnh rượu. Đồng thời giao kế hoạch tiêu thụ rượu đến các cấp chính quyền huyện, tổng, xã, đề ra các biện pháp cụ thể như ma chay, cưới xin, lễ hội đình đám bắt buộc phải mua rượu đủ theo quy định.

Tuy vậy rượu Ty vẫn không đủ đáp ứng nhu cầu của người dân, và vì muốn dùng thứ rượu dân tộc có nồng độ cao, cay và thơm hơn, khắp nơi người ta vẫn lén lút nấu rượu bằng gạo nếp rồi đem dấu trong những lùm tranh, lùm đế ở xa nhà[2][4], hoặc khi thấy Tây đoan, Tàu cáo đến bắt, nghe động thì bê tất cả nồi rượu, bình rượu chạy vội dấu dưới đồng cỏ hoang dại mọc toàn cây đế, một loài cây giống cỏ năn, cỏ lác, cỏ tranh, hay lau sậy mọc cao vút đầu. Tên gọi rượu đế trong Nam xuất xứ từ đó. Loại rượu này cũng còn được gọi là rượu lậu do quy trình nấu rượu và tiêu thụ rượu hầu hết đều là lậu. Rượu lậu được chuyên chở bằng mọi cách, thậm chí bằng cả áo quan, hay bằng bất cứ phương tiện nào có thể tránh con mắt xoi mói dò xét của những vị chức sẵc truy thu thuế và tình trạng buôn rượu lậu, nấu rượu lậu, tiêu thụ rượu lậu trở nên phổ biến trong suốt nửa cuối thế kỷ 19 kéo dài đến gần cuối thế kỷ 20 ngay cả khi nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã được thành lập sau 1945.
Năm 1933, do tình trạng buôn và nấu rượu lậu khó kiểm soát, do nguồn thu từ sản xuất và tiêu thụ rượu góp phần không nhỏ vào ngân sách, đồng thời, công nghiệp phát triển dẫn đến yêu cầu cồn ngày càng nhiều, rượu sản xuất công nghiệp không đủ đáp ứng yêu cầu của người dân. Vì thế chính quyền bảo hộ đã để cho một số làng nghề thủ công có truyền thống lâu đời nấu rượu thủ công ở Việt Nam, như làng Vân (Bắc Ninh),Kim Sơn (Ninh Bình), Xuân Lai (Sóc Sơn), Quan Đình (Từ Sơn), Đỗ Xá (Hải Dương), Văn Điển (Hà Nội) v.v. tiếp tục sản xuất rượu để bán. Tuy nhiên, việc sản xuất vẫn phải chịu sự giám sát chặt chẽ của Chính phủ bảo hộ để thu thuế.
Cũng vì rượu ta nấu nó cho rượu lậu, muối ta làm nó bảo muối gian (Phan Bội Châu, trong bài thơ Á tế Á ca), nên tại miền Bắc Việt Nam người dân đã tự đặt tên cho loại rượu mình nấu là rượu ngang vì rượu nấu và tiêu thụ theo kiểu đi ngang về tắt; rượu cuốc lủi vì vừa bán vừa lủi như con chim cuốc; hoặc để so sánh với rượu “quốc gia” khi các cụ nhà nho xưa nhại tiếng ngoại bang nationale spirit gọi rượu quê của người Việt là rượu quốc hồn quốc túy. Tiếng là quốc hồn quốc túy mà phải nấu chui nấu lủi, uống chui uống lủi thì gọi là rượu quốc lủi.
Trong một cách hiểu khác, từ quốc lủi còn có ý đối lập với rượu quốc doanh, do bối cảnh Việt Nam từ 1945 đến trước thời kỳ đổi mới, ngành rượu bị nhà nước độc quyền và cấm dân nấu rượu, những năm tháng không ai dám nấu rượu công khai dù là nấu bằng sắn, và chỉ có lý do rất hợp lý là nấu rượu để lấy bỗng rượu nuôi lợn chứ không phải lấy rượu để đầu độc con người.

Tên gọi theo vùng miền, đặc tính rượu
Tuy có các tên gọi rất đa dạng nói trên để chỉ bản chất của loại rượu chưng thủ công này, phần lớn các vùng miền cả nước hiện nay vẫn thường gọi tên rượu đơn thuần gắn với tên của địa phương sản xuất rượu (như "Rượu Kim Sơn", rượu làng Vân, rượu Bầu Đá, rượu Mẫu Sơn, rượu Xuân Thạnh, rượu Phú Lộc, đế Gò Đen v.v.), đã tạo nên những thương hiệu rượu địa phương nức danh không chỉ với người trong nước mà còn cả người nước ngoài. Ngoài ra, cũng thường thấy rượu được gọi theo tên của nguyên liệu chính được sử dụng nấu rượu (như rượu nếp cái hoa vàng, rượu ngô Bắc Hà, rượu nếp cẩm, rượu nếp hương, rượu mầm thóc v.v.). Một số loại rượu nấu thủ công đóng trong chai, bình và có nhãn mác sản phẩm có thể mang tên rượu vodka.

Nguyên liệu làm rượu
Nguyên liệu để làm rượu cuốc lủi, rượu đế rất đơn giản gồm nguyên liệu chính là các loại ngũ cốc có hàm lượng tinh bột cao thông dụng như gạo tẻ, gạo nếp, gạo lứt, gạo nương lúa mạch, ngô hạt, mầm thóc, sắn, hạt mít, hạt dẻ, hạt bo bo v.v. Tuy một số vùng miền có những nguyên liệu đặc trưng (như mầm thóc, ngô, hạt mít, hạt dẻ v.v.), nhưng nói chung các loại gạo nếp cho thành phẩm rượu được ưa chuộng nhất trong cộng đồng tại khắp các vùng miền do gạo rất thơm và rượu có độ ngọt nhất định. Các loại gạo nếp như nếp cái hoa vàng, nếp bông chát, nếp ruồi, nếp mỡ, nếp mường, nếp sáp, nếp thơm, nếp hương, nếp ngự, nếp quạ, nếp cái, nếp tiêu, nếp sột soạt, nếp ba tháng v.v. được sử dụng nấu rượu cho thấy sự đa dạng và đôi khi, là sự kén chọn hết sức cầu kỳ tại các gia đình nghệ nhân làm rượu. Rượu nấu bằng các loại gạo tẻ thường mang tính phổ thông, vùng miền nào cũng có thể sản xuất và tiêu thụ được, tuy có một số loại gạo tẻ ngon được lựa chọn nấu rượu như gạo cúc, gạo co, gạo trì, gạo ba trăng, gạo trăng biển, gạo tứ quý, gạo nhe, gạo bắc thơm, gạo tám, gạo nàng hương v.v. vẫn cho những chén rượu quý ngọt ngào hương vị.
Men rượu được chế từ nhiều loại thảo dược (thuốc Nam, thuốc Bắc) như cam thảo, quế chi, gừng, hồi, thạch xương bồ, bạch chỉ, xuyên khung, rễ ớt v.v.[8] theo những bí quyết, công thức riêng của từng gia đình. Những công thức này cùng với kỹ thuật ủ men nhiều khi không truyền cho người ngoài nhằm giữ bí quyết chất lượng rượu của nghệ nhân độc nhất vô nhị. Nhào trộn hỗn hợp với bột gạo, thậm chí cả bồ hóng và ủ cho bột hơi nở ra sau đó vo, nắm từng viên quả nhỏ để lên khay trấu cho khỏi dính. Đem phơi thật khô và cất dùng dần.
Men rượu và kháp rượu quyết định chất lượng thành phẩm rượu. Tuy nhiên, quy trình ủ men, nấu rượu cũng hết sức quan trọng vì liên quan đến tay nghề, kinh nghiệm và công phu của người thực hiện. Ở một phương diện khác, nguồn nước được sử dụng khi đồ nguyên liệu, ủ men và khuấy trộn trong nồi chưng rượu cũng đặc biệt quan trọng để cho chất lượng rượu từng địa phương khác nhau, như rượu Mẫu Sơn, rượu Bàu Đá, rượu Làng Vân đều được quảng cáo là chất lượng quyết định bởi nguồn nước.

Quy trình thực hiện
Nguyên liệu chính được nấu, đồ chín, đánh tơi và trộn với men rượu tán thật nhỏ mịn cho đều khi nguyên liệu vẫn còn ấm. Đem ủ kín trong chỗ ấm một thời gian nhất định tùy theo thời tiết, loại nguyên liệu, loại men, vùng miền và kinh nghiệm người nấu rượu khoảng vài ngày cho sản phẩm lên men chuyển hóa tinh bột thành rượu. Sau đó cho sản phẩm đã lên men vào nồi chưng cất đun lửa đều để rượu (cồn) bay hơi. Trên miệng nồi có một ống nhỏ để dẫn hơi rượu và một phần hơi nước trong quá trình nấu ra ngoài. Ống dẫn dài và một phần lớn độ dài của ống được ngâm trong bồn nước lạnh để hơi rượu ngưng tụ thành giọt lỏng chảy vào bình/chai đựng rượu. Nếu lấy ít rượu ta sẽ được "rượu nước đầu" hay rượu bọt, có nồng độ cao nhất (thường 15 lít gạo cho được khoảng 5 lít rượu có nồng độ cao đến 64-65 độ). Tuy nhiên, hiếm khi người sản xuất rượu chỉ lấy nước đầu, thường người ta còn chế thêm nước vào nồi, khuấy kỹ và tiếp tục chưng cất cho các nước 2, nước 3, sau đó đem phối trộn với nước đầu để cho loại rượu có nồng độ vừa phải.

Sản phẩm
Sản phẩm của quy trình chưng cất sẽ là rượu có nồng độ cồn tùy theo yêu cầu và dụng ý của người chưng rượu. Nếu muốn độ rượu thật cao cho một mục đích nào đó (như dùng để ngâm rượu thuốc) có thể đem rượu chưng tiếp lần 2, nếu muốn nồng độ thấp thì người ta phối trộn các nước rượu đậm nhạt vào nhau.
Những nước rượu cuối rất nhạt do độ cồn thấp, nhiều nước và đục màu nước vo gạo, sẽ được sử dụng làm dấm hay nước bỗng rượu, một loại gia vị dùng để nấu canh chua như canh cá, canh hến, canh riêu, hoặc một số món lẩu.
Hèm rượu (có nơi gọi là bỗng rượu hay bã rượu) là sản phẩm còn lại của nguyên liệu sau khi đã chưng cất, có thể sử dụng chăn nuôi và là một thức ăn gia súc, nhất là cho lợn ăn rất tốt. Các gia đình nấu rượu thường kiêm chăn nuôi gia súc để cải thiện thu nhập.

Một số loại rượu trắng nổi tiếng
Khắp trên đất nước Việt Nam đều có rượu ngon. Nhiều loại rượu gắn với tên địa phương nếu cả vùng nấu rượu và có chất lượng tương đối đồng đều, có thể kể ra một loạt tên rượu địa phương như Kim Sơn, Làng Vân, Mẫu Sơn, Thổ Hà, Tạnh Xá, Nga Sơn, Kim Long, Làng Chuồn, Đá Bạc, Bồng Sơn, Bàu Đá, Gò Đen, Phú Lễ, Xuân Thạnh, Tân Lộc, Văn Điển, Bó Nặm, Trương Xá, Phú Lộc, Đại Lâm v.v. và danh sách có thể kéo dài đến vô tận. Tuy nhiên, một số nơi khác thì tên gọi rượu ngon hẹp hơn, gắn với tên người nấu rượu, lò rượu hoặc là sản phẩm của một nghệ nhân nhất định. Ngay cả tại những địa phương rượu nổi danh vẫn có những nghệ nhân mà sản phẩm rượu của họ có chất lượng hơn hẳn người khác trong vùng. Dưới đây là danh sách một số loại rượu đế ít nhiều nổi tiếng Việt Nam:

Rượu làng Vân:còn gọi là Vân hương mĩ tửu, trước kia thường dùng sắn tươi, sắn khô, nay chủ yếu dùng gạo, là loại rượu nổi danh miền Bắc.
Rượu Kim Sơn:Nổi tiếng Vùng đất Ninh Bình (Vùng Sơn Nam Hạ ngày xưa), được làm bởi men thuốc Bắc của 1 số dòng họ lâu đời tại Kim Sơn, Cộng với nguồn nước đặc biệt đã làm cho rượu có hương vị không lẫn vào đâu được so với các vùng miền khác.
Rượu Bầu Đá:nổi tiếng đất Bình Định với nguồn nước Bầu Đá, đại diện mỹ tửu của miền Trung Việt Nam.
Rượu Gò Đen:thuộc Long An, nổi tiếng Nam Bộ.
Rượu San Lùng:ở một số vùng núi phía Bắc như Lào Cai, Hà Giang, thường dùng gạo nương và một số loại lá thuốc. Có hai loại màu trắng trong hoặc màu nâu đen nhạt.
Rượu ngô Bắc Hà:nấu bằng ngô, màu trắng hơi ngả vàng.
Rượu Thanh Kim:thuộc xã Thanh Kim, Sapa, dùng mầm thóc nếp.
Rượu Xuân Thạch:nổi tiếng Trà Vinh
Rượu Mẫu Sơn:rượu nấu bằng nguồn nước suối của vùng núi Mẫu Sơn, Lạng Sơn v.v.
Rượu Đá Bạc:Thừa Thiên Huế
Rượu Hồng Đào:Quảng Nam
Rượu Kim Long:Quảng Trị
Rượu Bó Nặm:rượu nấu từ ngô và nguồn nước vùng cao Bắc Kạn
Đầu trang

Laitrau
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 18
Tham gia: 20:18, 13/09/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Laitrau »

Chà chà chà

Trời lạnh ghé quán thấy trưng rượu nhiều quá, lão thèm rỏ rãi đấy. Các loại rượu nút lá chuối quốc lủi thì lão uống đủ cả, nhưng vẫn khoái món San Lùng và Kim Long nhất. Loại San Lùng có thể vừa nướng mực vừa uống được, uống say không đau đầu, tỉnh dậy khỏe người. Còn cái món Kim Long là sản phẩm của hai nước V-L, nên uống cũng phê lắm.

Tiểu nhị, mang cho lão hai bình tửu với đĩa thịt trâu khô ra đây.

Ơ mà chủ quán, làm ơn giải thích cho lão câu "con gái rượu" mà các cụ ta hay dùng giùm lão cái nhỉ? Xong chén rượu lão sẽ trả ngân lượng đó.

Khà khà khà

Đêm khuya uống rượu một mình
Nâng lên đặt xuống thấy tình mênh mang
Người xưa giờ đã sang ngang
Riêng người tri kỷ dở dang đường đời

Laitrau
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

"Con gái rượu!"

Có người giải thích cụm từ "con gái rượu" xuất phát từ việc có con gái, sau này đi lấy chồng, người ta phải mang rượu đến biếu bố vợ. Có người lại còn cho rằng, nói "con gái rượu" là do nếu có con gái đầu lòng thì chỉ mươi, mười hai tuổi đã có thể đi mua... rượu cho bố. Nếu chỉ vì những lợi ích tầm thường như thế chắc chắn dân tộc Việt Nam không đến nỗi tốn công nhọc lòng nghĩ ra một câu thành ngữ "Ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng"...

Con gái dễ cậy dễ nhờ

Một chị phụ nữ khi biết tôi có cô con gái đầu lòng đã nói: "Thế thì nhàn quá còn gì, bao nhiêu việc nó đỡ đần cho. Nhà em có hai ông tướng, mười lăm tuổi rồi mà suốt ngày trêu chọc nhau. Cái gì cũng phải hầu. Đến cái quần tắm xong trút ra cũng đến tay mẹ giặt. Bố thì tự nhiên thành quan toà bất đắc dĩ để xử các vụ cãi lộn bất tận của chúng". Vợ chồng người hàng xóm nhà tôi có cô con gái mười hai tuổi, sáng nào cũng tự đi mua đồ ăn sáng, rồi rửa ráy, mặc quần áo cho em, sau đó dẫn em đi nhà trẻ. Chị ấy hay đi công tác xa, có khi hàng tuần, song vẫn yên tâm vì có con gái đã lớn. Có lần tôi đi họp phụ huynh cho con, thấy một bé gái chừng mười ba tuổi bước đến bên bàn cô giáo, lễ phép thưa: "Thưa cô, bố con đi vắng, mẹ con bị bệnh, nên con xin phép cô cho con được thay mặt bố mẹ con họp cho em con". Cô giáo nhìn "bà chị" chững chạc, mỉm cười đồng ý.

Con trai học lớp tám, lớp chín rồi vẫn còn suốt ngày lêu lổng, hết đá bóng lại chơi điện tử. Trong khi đó các cô con gái bằng tuổi đã là "trợ lý chính" của mẹ. Có việc gì cần bàn bạc, bố mẹ cũng hay hỏi ý kiến các cô con gái. Em bé cần giúp đỡ, cha mẹ cũng bảo "ra nhờ chị giúp cho". Biết bao nhiêu tấm gương các bà chị gái vì hoàn cảnh gia đình mà hy sinh đời mình lo cho các em ăn học thành người.
Con gái là người bạn tâm tình

Có người mẹ vì hoàn cảnh gia đình bất hoà, cô đơn, đã ôm cô con gái mà tâm sự "Mẹ khổ quá con ơi. Mẹ không còn biết tâm sự với ai nữa. Biết rằng nói với con thì con cũng buồn, song mẹ chỉ có con là người bạn thôi". Sau những lời tâm tình ấy, bao giờ những người mẹ cũng được an ủi bằng những lời lẽ mát ruột mát gan. Tình cảm gắn bó không chỉ có ở người mẹ với các cô con gái. Tình thương yêu của người bố với các cô con gái cũng sâu nặng không kém. Một hôm tôi đi tiễn cô bạn sang Pháp theo chồng. Mẹ cô thì cười nói vui như hội, còn người bố trầm tư không nói. Khi cô con gái đã chào cả nhà, vào phòng cách ly trong sân bay, tôi mới thấy những giọt nước mắt lăn trên má ông. Thấy vậy bà vợ bảo "cái ông này lạ chưa. Con gái nó sang bên ấy sung sướng. Mà sang năm nó lại về chứ nó đi đâu mất đâu mà ông khóc". Ông gượng cười: "Vẫn biết là thế, sao tôi thấy hụt hẫng quá, thân gái dặm trường...". Cũng không ít ông bố đã bùi ngùi nhỏ nước mắt khi con gái lên xe hoa về nhà chồng...
Quý lắm tấm lòng con gái

Bây giờ thì tôi đã hiểu ý nghĩa của cái cụm từ "con gái rượu". Đó là đứa con quý hoá, đứa con nghĩa tình, nồng hậu, ấm áp như chất men dịu ngọt làm đắm say lòng người!

Tuy nhiên, không phải cứ có con gái là tự nhiên trở thành "con gái rượu". Để cô con gái trở thành thứ men say cho đời, mẹ cha phải kì công giáo dưỡng, dắt dìu, bảo ban từ những ngày thơ bé.

Để kết thúc bài viết này, tôi muốn kể một trường hợp cảm động về sự lo toan của các cô gái cho bố mẹ. Chị là chị cả trong gia đình, dưới chị còn có ba cậu em trai đã có vợ, có con. Vậy mà suốt thời gian bố nằm viện, không ngày nào chị không vào thăm bố hai, ba lần. Những công việc như lau rửa, thay áo quần, giặt giũ cho bố, chị đều làm cả. Mọi người bảo sao không để các anh con trai giúp bố thì tiện hơn. Chị nói các cậu ấy vụng về, có khi làm cho ông không sạch sẽ, mình phải làm lại thì mệt hơn. Chị còn giữ ý rằng "Mình là con gái, ai lại bắt các cô con dâu phục vụ bố mình. Hẳn không còn ai, trách nhiệm buộc vào các cô các cậu ấy nó lại đi một nhẽ...". Ôi, tấm lòng người con gái mới ấm áp làm sao. Có ai nhìn thấy cảnh chị dìu bố đi vệ sinh mới thấm thía thế nào là "con gái rượu!".

Đinh Đoàn- Hanoinet
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

Không phải người đàn ông nào cũng trọng nam khinh nữ. Nhiều anh, nhất là những chàng trai trẻ hiện đại, thậm chí còn ao ước có công chúa hơn cả thằng cu. Vì theo họ: "Với con gái, chúng tôi cảm nhận rõ hết những giá trị và sức mạnh đàn ông của mình".

Con gái "rượu"...

Mẹ đang khám thai và siêu âm, bố ngồi ngoài chờ đợi thấp thỏm rồi hốt hoảng khi thấy mẹ đi ra mặt buồn rười rượi: "Anh ơi! Bác sĩ bảo là con gái". Bố nhảy lên hét to sung sướng: "Con gái sao? Sướng quá!". Thấy mẹ mếu máo, bố "phang" luôn: "Sao em nỡ hắt hủi con gái anh?". Đến nước này mẹ cũng phì cười, bố "bồi" thêm: "Con trai chúa gây sự, nghịch ngợm lại khó dạy nên anh thích con gái hơn".

Mẹ hãnh diện đem chuyện này khoe với nhà ngoại, mọi người ai cũng tỏ vẻ ngưỡng mộ bố: "Đàn ông thời nay có khác". Ngày con gái chào đời, con gái khóc và bố cười. Bố gọi con gái là "con gái rượu" với tất cả những gì yêu thương nhất, đi đâu bố cũng dắt con gái theo.


Nhiều ông bố còn ao ước có công chúa hơn cả có thằng cu

Từ ngày có con gái, tần suất đi nhậu của bố giảm hẳn, dù được tiếng là "tay chơi tới bến". Những câu nhõng nhẽo của con gái: "Bố ơi! Cún muốn bố về ăn cùng cơ, Cún không ngủ được nếu không có bố bên cạnh..." là những mệnh lệnh tối thượng đối với bố. Bố nghiện thuốc là mười mấy năm nay, dù ông bà nội, mẹ đều yêu cầu bố cai nhưng vẫn vô hiệu.

Vậy mà, hôm rồi, bố ôm con gái vào lòng nựng nịu, đang thơm vào môi má phúng phính của con, chợt con đẩy bố ra: "Miệng bố hôi quá, nghỉ chơi với bố luôn thôi". Thế là chiến dịch cai thuốc lá đã được bố tuân thủ nghiêm ngặt, dù bố từng tuyên bố: "Công việc luôn căng thẳng đòi hỏi có phút thư giãn mà hút thuốc lại giảm được điều đấy!". Nhưng đổi lại được thơm vào má con gái thì cai thuốc là với bố là chuyện nhỏ.

Quả thực, các nhà tâm lý học đã kết luận: Có con gái khiến người đàn ông phát hiện ra hết sức mạnh tiềm tàng và bao điều thú vị khác về bản thân. Họ cũng trưởng thành và sống có trách nhiệm và trở nên "dịu dàng hơn" bao giờ hết.

Bố đã khóc khi con gái đi lấy chồng...

Con gái lớn chuẩn bị đi lấy chồng. Bố không cấm nhưng khuyên con rất nhiều để thêm một thời gian nữa, để con có thêm thời gian vui chơi, học hành, làm việc thoải mái trước khi vướng bận chuyện gia đình. Những thật tâm bố muốn được thấy con ở nhà trong vài năm nữa. Con hãy còn bé lắm, trong mắt bố mẹ, đặc biệt là bố thì con gái 25 tuổi vẫn nhõng nhẽo với bố vẫn vòi vĩnh trẻ con lắm, như thế con sẽ ra sao khi xa vòng tay bố mẹ?

Ngày con đi lấy chồng, con gái đứng trong buồng chờ thủ tục xin dâu. Bố bắt đầu nói với nhà trai: "Đây là con gái của tôi. Từ hôm nay tôi xin chính thức...", giọng bố nghẹn lại rồi nước mắt chảy xuống, mà trước đó chưa hề thấy bố khóc bao giờ. Bố là một "sếp" lớn, bố có thể nói mọi thứ với rất nhiều người mà không biết mệt. Nhưng chỉ có mấy lời thôi, để "trao" con gái cho nhà trai sao mà bố thấy khó khăn nghẹn ngào đến vậy. Mẹ đã giàn giụa nước mắt và con gái cũng không sao cầm được khóc khi bước chân ra khỏi nhà.

Ngồi trên xe hoa cứ nghĩ đến khuôn mặt bố lúc trao dâu, con gái lại nhạt nhòa nước mắt, khiến mọi người buồn cười trêu chọc: "Con gái lớn đi lấy chồng phải cười tươi lên chứ! Bom nổ chậm được phá rồi, có gì đâu mà khóc nhỉ?". Nhưng không ai biết rằng con khóc vì nghĩ thấy thương bố mẹ nhiều hơn.

Giáo dục tốt con gái, có được một gia đình...

Có ai đó đã từng nói, "Giáo dục tốt một bé trai, ta được một con người. Giáo dục tốt một bé gái, chúng ta có một gia đình". Khác với mẹ và con gái, mối quan hệ giữa bố và con gái trong quá trình trưởng thành có những quy tắc riêng. Bố là người đàn ông đầu tiên mà con gái yêu quý, cũng là người đàn ông đầu tiên có ảnh hưởng đến cuộc sống của con gái. Cách ứng xử của bố sẽ tác động không nhỏ đến lăng kính nhìn đời của con gái sau này.

Bởi vậy bố nên giúp con gái nhận ra các điểm mạnh của mình và phát huy tối đa để đạt được những mục tiêu nhất định trong cuộc sống. Theo chuyên gia tâm lý Hồng Hà, nếu con thích hoạt động thể thao, bố nên khuyến khích và cùng con tham gia như chọn một môn thể thao và cùng con gái tập luyện đều đặn mỗi ngày. Khi con còn nhỏ, hai bố con có thể chơi trò đuổi bắt. Con gái lớn hơn một chút, cả hai cùng chơi cầu lông hoặc đạp xe. Các hoạt động thể lực này chẳng những giúp duy trì sức khỏe cho cơ thể mà còn là cơ hội để bố con gần nhau hơn.

Các "cục cưng" thường có khuynh hướng chọn bạn đời tương lai có những phẩm chất và tính cách giống bố. Chính vì thế, hãy là một trụ cột gương mẫu, nếu không, những ứng xử tiêu cực của người bố rất dễ tạo khoảng cách với con gái. Khi bước vào tuổi dậy thì, con gái sẽ có nhiều điều khó nói cùng bố.

Lúc này bố sẽ là người bạn lớn, quan tâm, hỏi han và tư vấn cho con gái những chuyện ở trường lớp, các mối quan hệ ứng xử với người thân, bạn bè. Bao bọc che chở con gái trong tình thương yêu là điều tốt. Nhưng đôi khi các ông bố cũng nên để con va chạm cuộc sống và thấy nỗi vất vả của bố mẹ. Như cho con gái thấy hoá đơn, những thứ phải chi tiêu của gia đình là cách dạy con gái biết quý đồng tiền có giá trị, đồng thời để con gái biết học cách tiết kiệm chi tiêu - một vấn đề lớn sau này khi con gái trở thành người vợ, người mẹ.
Được cảm ơn bởi: thamlang
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

Nhân câu hỏi của bác Laitrau, BMP xin post lên đây 2 bài viết liên quan đến vấn đề này :) Bản thân BMP cũng rất tò mò về cách gọi này. Câu hỏi này, thiết nghĩ có thể đưa ra thành 1 chủ đề hay để mọi người cùng bàn luận. Xin mời mọi người! Đại tửu lâu xin phục vụ chu đáo rươụ chè, trà nước cho mọi quan khách ghé qua tham gia tọa đàm về vấn đề này :)
Hình ảnh
Kính
Bui Mai Phuong
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Huytb
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 182
Tham gia: 01:32, 18/06/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Huytb »

Phongnuong đã viết:Hí hí, Huy cho tỷ tỷ 2 ngân lượng nha ... Rẻ ghê !! :D Lần sau ghé lại nữa nha... trước khi đi nhớ xin dzợ sắp cưới nhìu nhìu xiến !!!


tỷ tỷ à mai e gửi tiền tỷ nhá. EM quên ko mang ví tỷ à. Thôi chỗ đồng môn tỷ tỷ cho em nợ. Úi tỷ yên xờ tâm vợ em cũng pzoooooooo lắm khà khà.........
Đầu trang

Laitrau
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 18
Tham gia: 20:18, 13/09/09

TL: ĐẠI TỬU LÂU

Gửi bài gửi bởi Laitrau »

Nếu chỉ vì những lợi ích tầm thường như thế chắc chắn dân tộc Việt Nam không đến nỗi tốn công nhọc lòng nghĩ ra một câu thành ngữ "Ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng"...

Ngày con đi lấy chồng, con gái đứng trong buồng chờ thủ tục xin dâu. Bố bắt đầu nói với nhà trai: "Đây là con gái của tôi. Từ hôm nay tôi xin chính thức...", giọng bố nghẹn lại rồi nước mắt chảy xuống, mà trước đó chưa hề thấy bố khóc bao giờ. Bố là một "sếp" lớn, bố có thể nói mọi thứ với rất nhiều người mà không biết mệt. Nhưng chỉ có mấy lời thôi, để "trao" con gái cho nhà trai sao mà bố thấy khó khăn nghẹn ngào đến vậy.

Bây giờ thì tôi đã hiểu ý nghĩa của cái cụm từ "con gái rượu". Đó là đứa con quý hoá, đứa con nghĩa tình, nồng hậu, ấm áp như chất men dịu ngọt làm đắm say lòng người!

Laitrau được nghe một "phiên bản" cô gái rượu là, khi xưa nhà có sinh con gái đầu lòng ông bố thường đem chôn ở bốn góc và giữa thổ mấy vò rượu ngon đã cất sẵn (nghe rằng đó là phép gì gì đó...). Người con gái đầu lòng này được giáo dục rất chu đáo và cũng giúp cha mẹ nhiều (ruộng sâu-trâu nái). Ngày vu quy của con gái, ông bố mới đào mấy bình rượu đã ủ hơn chục năm kia lên mời khách. Ngụ ý rằng, đây là đứa con gái ưng ý của tui, đứa con gái quý hóa, nghĩa tình, được giáo dục, chăm sóc kỹ lưỡng, ấm áp, nồng hậu, dịu dàng, ngọt ngào mà say đắm lòng người như thứ men rượu ủ lâu ngày vậy. Mời bà con thưởng lãm rượu và mừng con gái đầu lòng tui lên xe hoa về nhà chồng.

Để kết thúc bài viết này, tôi muốn kể một trường hợp cảm động về sự lo toan của các cô gái cho bố mẹ. Chị là chị cả trong gia đình, dưới chị còn có ba cậu em trai đã có vợ, có con. Vậy mà suốt thời gian bố nằm viện, không ngày nào chị không vào thăm bố hai, ba lần. Những công việc như lau rửa, thay áo quần, giặt giũ cho bố, chị đều làm cả. Mọi người bảo sao không để các anh con trai giúp bố thì tiện hơn. Chị nói các cậu ấy vụng về, có khi làm cho ông không sạch sẽ, mình phải làm lại thì mệt hơn. Chị còn giữ ý rằng "Mình là con gái, ai lại bắt các cô con dâu phục vụ bố mình. Hẳn không còn ai, trách nhiệm buộc vào các cô các cậu ấy nó lại đi một nhẽ...". Ôi, tấm lòng người con gái mới ấm áp làm sao. Có ai nhìn thấy cảnh chị dìu bố đi vệ sinh mới thấm thía thế nào là "con gái rượu!".

Một phụ nữ có 2 con trai đã phát biểu rằng: Sinh con trai thì sướng lúc chết, còn sinh con gái thì sướng lúc sống. Câu này hẳn không cần phải minh họa thêm làm gì nhỉ.

Cảm ơn BMP đã có những sưu tầm bổ ích.

Laitrau
Đầu trang

Trả lời bài viết