Hội những người cô đơn
TL: Hội những người cô đơn
.......Đời.....Là.....Vậy.....
- Tập tin đính kèm
-
- doremon.jpg (6.16 KiB) Đã xem 875 lần
Được cảm ơn bởi: thanmachientruong
TL: Hội những người cô đơn
....Vì....Vậy....Chúng....Ta....Hãy.........Lên......
- Tập tin đính kèm
-
- images.jpg (9.34 KiB) Đã xem 875 lần
Được cảm ơn bởi: thanmachientruong
-
- Tam đẳng
- Bài viết: 680
- Tham gia: 15:14, 20/04/12
- Đến từ: Hà Nội
TL: Re: Hội những người cô đơn
strong.strong đã viết:silent đã viết:
Đạp rồi đó chứ.![]()
Có con (cái đuôi) dzô có muốn cũng không đi được í
Em ơi con khóc, em ơi con đói, em ơi con ị... Đố người vợ, người mẹ nào ngồi yên được đấy.
bây h khác thời xưa. Vợ chồng phải giúp nhau, cứ cái gì cũng gọi vợ thế t đạp cho phát ý chứ
![]()
Nchung tình yêu, gia đình là điều làm người ta hạnh phúc chứ ko phải cái dây trói mình, Hé hé. Nên phải kiên quyết thay đổi suy nghĩ kia đi thui ,![]()
Cố lên, babe
Theo mềnh thì là cả 2 đó bạn, thậm chí là 2 + thêm 1 số thứ nữa ấy chứ! Nhưng nói như Si khá đúng đó, khi lập gia đình rồi, ng phụ nữ phải hy sinh rất nhiều, đặc biệt là về tgian! Và cũng phải nhẫn nhịn và chịu đựng rất nhiều nữa!:(
Có thể khi đọc những dòng trên của mềnh, những bạn chưa có gia đình sẽ phản đối dữ dội lắm.

Thân mến!
Được cảm ơn bởi: lexusgs300, thanmachientruong
TL: Hội những người cô đơn

Hóa ra chị doilamongao có GĐ rồi ạ? Em nghĩ mọi người chỉ nêu quan điểm cho dzui thôi, chứ em tin mọi người cũng đã chuẩn bị tinh thần và lên giây cót hết rồi đó chị.
Hên xui hên xui, dzị lên không có chi phải bịn rịn u sầu. Kệ thui, c/đời mà... Thấy người này hay ho thì mình nói chuyện, họ chân thành thật thà có nhiều cái hay thì mình chơi. Còn không thì từ chối thẳng tình bạn của họ... Các cụ nói "chon bạn để chơi" là gì. Ai cũng dzậy, đều có sự cảm nhận, linh tính hết. Mình thẳng thắn, sòng phẳng dẫu có người nói đó là ích kỷ thì mình cứ lót đít mà ngồi. Dzị nên, muốn biết 1 người ra sao thì ta cứ đẩy 1 người dzô là biết liền... "Thương người là tự hại mình". Ai canh me thì MaKeNo thôi, mình cứ vui vẻ sống cho mình thôi. Mình không sống vì mình được thì mình cũng không thể sống thay người khác, giúp đỡ người khác được.
Mình chỉ buồn cười có những người đọc bài mình xong nhưng nội dung chỉ nhớ lờ tờ mờ... đôi khi định bắt lọn mình nhưng cái họ thể hiện lại phản ánh con người đó thuộc diện tiểu nhân. Bởi đọc mà không hiểu, cũng không thuộc mẫu người thấu hiểu người khác. Vì vậy, những người đó mình loại ra cái cụm từ Bạn. Ảo và Thực đều như nhau, nếu a dua chơi thì ắt 1 ngày mình bị tổn thương bởi kẻ tiểu nhân đó. Coi như mình là tiểu nhân trước nên mình lé cho lành. 1 người bạn cũng giống như 1 cuốn sách, cuốn sách hay thì mình nâng niu, yêu quý và gìn giữ... Còn nếu là cuốn sách dở thì chắc lật dở được mấy trang đã vứt 1 góc để cho bám bụi roài. Chẳng cần phải kiểm tra, tự 1 ngày (sớm-muộn) nó sẽ thể hiện, mình biết trước nên lé trước... chớ ngồi lật đến cuối sách mới té ngửa nó vô vị thì ích gì.
Được cảm ơn bởi: doilamongao, lexusgs300, thanmachientruong
TL: Hội những người cô đơn
http://www.youtube.com/watch?feature=pl ... _mwdodnPk4#" target="_blank!
Được cảm ơn bởi: thanmachientruong
TL: Hội những người cô đơn
VÀ CHÚNG TA ĐÃ MẤT ĐI -NPV
Và chúng ta đã mất đi...
Những lần đầu tiên yêu thương trọn vẹn
những khóc cười theo bản năng của con người sinh ra để hướng thiện
những ngón tay chạm vào đâu cũng có thể tha thứ được
những cái lắc đầu khi không cần thấy phải hối tiếc
những ngày chờ đợi một mong nhớ đến điên người mà không cần biết
mình đang sống vì ai?
Và chúng ta đã mất đi...
những buổi sáng nhiều nắng cùng mây trời
cứ mắc nghẹn lo toan trên bàn ăn bày sẵn
mang theo mình mỗi ngày một chiếc khăn mà chẳng thể nào lau hết những hoài nghi chạm mặt
sợ cả cái cách bản thân đứng nhìn trong bất lực
không thể đưa tay ra mà không cần điều kiện
ta đang sống vì ai?
Tình yêu đến một lần rồi mãi mãi không bao giờ đổi thay
như giọt nước cuối cùng cũng đã hóa thạch
như con đom đóm cuối cùng đã biết cười khi chết đi cho ánh sáng lịm tắt
như trăm ngàn điều cay đắng cũng không đánh chìm nổi ước mơ hạnh phúc
nhưng mà nào đâu biết...
trái tim đã đập nhịp nghi ngờ?
Bầu trời bắt đầu ngày tháng ấy với những cơn mưa
để cho người biết dành riêng trong lòng một chỗ trú
để chúng ta bàng hoàng nhìn thấy hoàng hôn khi ánh bình minh ngoài kia vừa mới tỉnh ngủ
muốn ngăn lại những tiếng thở dài nhưng tiếng thở đã dài hơn dòng sông mùa lũ
chúng ta như bông hoa chỉ muốn sống một cuộc đời bất tử...
từ lúc mới gặp nhau?
Những gì phải kiếm tìm dạy cho ta cách làm quen với nỗi đau
tìm thấy -khóc, không tìm thấy -cũng khóc
khi ở bên cạnh nhau hóa ra là khi đáng sợ nhất
chúng ta quen với ánh sáng và rồi bất thần chỉ còn biết câm lặng
không dám hỏi lúc bóng tối trở về trong ngàn lần chớp mắt
người đang sống vì ai?
Lúc trái tim đập nhịp nghi ngờ mới biết rằng chúng ta không có quyền gì với vận may
điềm báo trước chỉ là cách nói khác về số phận
người bước đi với đôi bàn tay giấu tận sâu vào trong ngực
ta mỉm cười và người thì khóc
ta nói chạy đi mà người thì bước chậm
còn có thể níu giữ được gì?
Và chúng ta đã thật sự mất hết chẳng còn chi
những hồn nhiên đáng cho hơn là nhận
một tình yêu đáng được giữ gìn nhưng lại vuột mất...
Từ đó chúng ta ngàn lần không còn tin vào định mệnh!
Và chúng ta đã mất đi...
Những lần đầu tiên yêu thương trọn vẹn
những khóc cười theo bản năng của con người sinh ra để hướng thiện
những ngón tay chạm vào đâu cũng có thể tha thứ được
những cái lắc đầu khi không cần thấy phải hối tiếc
những ngày chờ đợi một mong nhớ đến điên người mà không cần biết
mình đang sống vì ai?
Và chúng ta đã mất đi...
những buổi sáng nhiều nắng cùng mây trời
cứ mắc nghẹn lo toan trên bàn ăn bày sẵn
mang theo mình mỗi ngày một chiếc khăn mà chẳng thể nào lau hết những hoài nghi chạm mặt
sợ cả cái cách bản thân đứng nhìn trong bất lực
không thể đưa tay ra mà không cần điều kiện
ta đang sống vì ai?
Tình yêu đến một lần rồi mãi mãi không bao giờ đổi thay
như giọt nước cuối cùng cũng đã hóa thạch
như con đom đóm cuối cùng đã biết cười khi chết đi cho ánh sáng lịm tắt
như trăm ngàn điều cay đắng cũng không đánh chìm nổi ước mơ hạnh phúc
nhưng mà nào đâu biết...
trái tim đã đập nhịp nghi ngờ?
Bầu trời bắt đầu ngày tháng ấy với những cơn mưa
để cho người biết dành riêng trong lòng một chỗ trú
để chúng ta bàng hoàng nhìn thấy hoàng hôn khi ánh bình minh ngoài kia vừa mới tỉnh ngủ
muốn ngăn lại những tiếng thở dài nhưng tiếng thở đã dài hơn dòng sông mùa lũ
chúng ta như bông hoa chỉ muốn sống một cuộc đời bất tử...
từ lúc mới gặp nhau?
Những gì phải kiếm tìm dạy cho ta cách làm quen với nỗi đau
tìm thấy -khóc, không tìm thấy -cũng khóc
khi ở bên cạnh nhau hóa ra là khi đáng sợ nhất
chúng ta quen với ánh sáng và rồi bất thần chỉ còn biết câm lặng
không dám hỏi lúc bóng tối trở về trong ngàn lần chớp mắt
người đang sống vì ai?
Lúc trái tim đập nhịp nghi ngờ mới biết rằng chúng ta không có quyền gì với vận may
điềm báo trước chỉ là cách nói khác về số phận
người bước đi với đôi bàn tay giấu tận sâu vào trong ngực
ta mỉm cười và người thì khóc
ta nói chạy đi mà người thì bước chậm
còn có thể níu giữ được gì?
Và chúng ta đã thật sự mất hết chẳng còn chi
những hồn nhiên đáng cho hơn là nhận
một tình yêu đáng được giữ gìn nhưng lại vuột mất...
Từ đó chúng ta ngàn lần không còn tin vào định mệnh!
Được cảm ơn bởi: doilamongao, lexusgs300, thanmachientruong
TL: Hội những người cô đơn
Nhớ chỉ được buồn một chốc một lát thui mọi người nhen ;)
Đói >.<, đi măm măm rồi làm việc tiếp nào ^^
Đói >.<, đi măm măm rồi làm việc tiếp nào ^^
Được cảm ơn bởi: lexusgs300, thanmachientruong
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 315
- Tham gia: 04:23, 01/06/12
TL: Hội những người cô đơn
Cho không khí bớt căng thẳng nào
- Tập tin đính kèm
-
- mon.jpg (73.42 KiB) Đã xem 858 lần
Được cảm ơn bởi: lexusgs300, thanmachientruong
- thanmachientruong
- Tam đẳng
- Bài viết: 650
- Tham gia: 13:54, 10/09/12
TL: Hội những người cô đơn
http://www.youtube.com/watch?v=B3IYTi9BQ6g" target="_blank
Sầu Lẻ Bóng - Lệ Quyên
Sầu Lẻ Bóng - Lệ Quyên
Được cảm ơn bởi: lexusgs300
-
- Đang bị cấm
- Bài viết: 324
- Tham gia: 23:07, 26/07/12
TL: Hội những người cô đơn
kẻ cô đơn thường hay ngộ nhận mình là kẻ đáng thương nên hành động và lời nói thường cục cằn và thô lỗ nên vô tình làm tổn thương người khác mà không hay. Ai đó mà bị tổn thưong thông cảm nha ………………cám ơn ai đó …………………………cho tất cả .có lẽ kẻ cô đơn chính là người hạnh phúc nhất mà không hay .
http://www.youtube.com/watch?v=eVbVY82xorQ" target="_blank
http://www.youtube.com/watch?v=eVbVY82xorQ" target="_blank
Được cảm ơn bởi: thanmachientruong