Mỗi ngày 1 bài thơ...

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
silent
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1579
Tham gia: 21:07, 11/07/12

TL: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi silent »

Quá khứ ấy...
Thơ Hoàng Yến Anh
http://www.youtube.com/watch?v=cJagAZUP ... ure=fvwrel" target="_blank

Em biết quá khứ ấy rồi mình sẽ phải quên
Bởi đó là những ngày xưa đã cũ
Không thể nối đôi bờ số phận
Không thể song hành cùng em trong tương lai


Quá khứ ấy dẫu đã là những ngày rực nắng ban mai
Em được sống
Được yêu
Được là mình…rất thật
Những dịu dàng, hồn nhiên chân chất
Ừ thì cuối cùng… cũng sẽ lãng quên thôi.


Biết vậy rồi mà
Chẳng thể nào hiểu nổi lý trái tim
Em vẫn đắm chìm mình giữa hai bờ thương nhớ
Có phải không anh khi tình yêu còn thở
Quá khứ chẳng bao giờ…quá khứ ngủ yên đâu ?


Cuộc sống con người có lúc rộng , nông, sâu
Ừ thì trách làm chi khi sóng lòng em có lúc cồn cào bởi những điều đã cũ
Hiện tại là những giấc mơ chứa bao điều ấp ủ
Em biết rồi … mình sẽ phải quên thôi.


Hoàng Yến Anh
Được cảm ơn bởi: doilamongao
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
silent
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1579
Tham gia: 21:07, 11/07/12

TL: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi silent »

Lời Vĩnh Biệt
(Bùi Giáng)
http://www.youtube.com/watch?v=nkKKeMZN ... re=related" target="_blank

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó...

(Nguồn: http://blog.yahoo.com/_Q4PTUPMKIPXWV4ET ... les/857207" target="_blank )

P/s: ^^
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thanmachientruong
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 650
Tham gia: 13:54, 10/09/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi thanmachientruong »

silent đã viết:

Điều gì quý nhất (theo điển tích cổ TQ)

http://www.youtube.com/watch?v=KkLloS6Slvo" target="_blank" target="_blank

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.
Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.
Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Ðược không?"
Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"
Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.
Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.
Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"
Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"
Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."
Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.
Lúc đó Phật tới, ngài hỏi:"Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"
Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."
Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi Người nhé!"
Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.
Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.
Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.
Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"
Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.
Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.
Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.
Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.
Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.
Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"
Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...



Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.
Để yêu một người ko cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ .
Nhưng để tiếp tục yêu một người thì cần cố gắng !
Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.
Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.
Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.
Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?
Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.
(sưu tầm)

Thượng đế cũng phải gật đầu !




>:D<
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thanmachientruong
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 650
Tham gia: 13:54, 10/09/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi thanmachientruong »

silent đã viết:Lời Vĩnh Biệt
(Bùi Giáng)
http://www.youtube.com/watch?v=nkKKeMZN ... re=related" target="_blank" target="_blank

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tương phùng được nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó...

(Nguồn: http://blog.yahoo.com/_Q4PTUPMKIPXWV4ET ... les/857207" target="_blank" target="_blank )

P/s: ^^
Mới đây lên tứ đẳng rồi siêu thiệt ! :))
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
silent
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1579
Tham gia: 21:07, 11/07/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi silent »

thanmachientruong đã viết: Mới đây lên tứ đẳng rồi siêu thiệt ! :))
Ngại, vì không biết gì về tử vi mà nhiều sao quá
Buôn chuyện cũng không ham, post linh tinh xong nhìn lại... mình quả là cao thủ (ngại tiếp)

Thôi, bây giờ không post nữa. Đi ngủ vậy! :)

BB!
Được cảm ơn bởi: thanmachientruong
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thanmachientruong
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 650
Tham gia: 13:54, 10/09/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi thanmachientruong »

doilamongao đã viết:RU EM GÁI

Ngủ đi nào mắt ơi
Đừng mỏi mòn chờ đợi
Cuộc tình đã đi xã
Lời yêu thành mây khói

Cơn sóng lòng đau nhói
Nhấn chìm giấ nhủ em
Vầng tóc đen mê man
Ướt đầm tay chị gối

Thôi trái tim nông nổi
Đừng thổn thức nữa mà
Còn những giấc mơ xa
Còn cánh buồm đỏ thắm

Bao nhiêu điều cay đắng
Chị giữ hộ đêm nay
Ngoài kia con nước đầy
Vỗ về bờ mải miết

Thơ thì hay mà cái nick bệnh quá !


:))
Trong lòng như thế nào , thể hiện ra bên ngoài như thế ấy , không thể chối vào đâu được !
Được cảm ơn bởi: doilamongao
Đầu trang

cocacola_1990
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 84
Tham gia: 23:23, 18/07/12

TL: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi cocacola_1990 »

Tâm sự này ! Biết ngỏ cùng ai ?
Đêm dài trống vắng như đồng cảm .
Vầng Trăng khuyết dần hỏi có đau ?
Gió lạnh đưa hồn về dĩ vãng ...

Lối xưa , quán vắng nhìn cafe rơi .
Từng giọt , từng giọt rớt xuống đời .
Kỷ niệm đầy cô đọng trong tim .
Nhìn ly cafe , thấp thoáng bóng người ...
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thanmachientruong
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 650
Tham gia: 13:54, 10/09/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi thanmachientruong »

silent đã viết:
thanmachientruong đã viết: Mới đây lên tứ đẳng rồi siêu thiệt ! :))
Ngại, vì không biết gì về tử vi mà nhiều sao quá
Buôn chuyện cũng không ham, post linh tinh xong nhìn lại... mình quả là cao thủ (ngại tiếp)

Thôi, bây giờ không post nữa. Đi ngủ vậy! :)

BB!
Sao nhiều ăn nói có khác ! Tui đây đỡ phải đi uống nước hạ hỏa :))
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
silent
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1579
Tham gia: 21:07, 11/07/12

TL: Re: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi silent »

thanmachientruong đã viết:
Sao nhiều ăn nói có khác ! Tui đây đỡ phải đi uống nước hạ hỏa :))
B-) Kiếm chỗ khác chơi đi Bé!
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
silent
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1579
Tham gia: 21:07, 11/07/12

TL: Mỗi ngày 1 bài thơ...

Gửi bài gửi bởi silent »

Hãy Lắng Nghe và Cảm Nhận Cuộc Sống

http://www.youtube.com/watch?v=huH1xlKt ... r_embedded#" target="_blank


Những ngón tay nói thay lời câm lặng
Những ngón tay nói thay lời gật đầu
Những tin yêu làm nên câm lặng
Thay những hẹn hò...
Và đã lâu những lời yêu thương không qua khỏi kẻ hở đôi môi
Thời của những ngón tay cất lời
Thời của nét, của điện thoại nhận được nhiều âu yếm, hơn người.
Chỗ ngồi quen, góc quán vắng thuộc từng vảng tường chằng chịt rêu phong
Những bức tường lặng câm
Quán nhỏ, người đã đủ đông
Bạn bè tề tựu đông vui, một chút cay cay của men rượu, những vạt xám đen của khói thuốc quẩn quanh
Chỉ không đủ để cất thành lời
Không đủ cười để thành vui
Lạc chìm vào khoảng sâu tưởng chừng như vô tận
Thế giới không màu
Mắt tìm một chỗ đậu cứ trượt mãi trên rêu, trên khói...
Buổi sáng thứ hai, một nghìn một trăm mười bảy
Bạn bè, ngồi cùng nhau
Lấm tấm những hạt mưa tạo thành chuỗi ngọc rải rác xa xăm
Chia tay, giật mình gặng hỏi chúc mừng nhau
Chới với câu rơi, phía không người
Mắt đã rêu lâu quên cảm giác chạm mắt
Tay đã rêu lâu quên cảm giác chạm tay
Tách trà ban mai
Như buổi sáng ngày hôm qua
Không dấu vết
Không tiếc nuối
Cũng vừa kịp tan khi những ngón tay lướt nhẹ trên bàn phím.

Nguồn: Internet
Đầu trang

Trả lời bài viết