Nhật Kí Online

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Tự nhiên thấy vui....
Không ngủ được b-(
Lưu cái địa chỉ này mai mốt đi, Bình Ba
Đầu trang

strong.strong
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1455
Tham gia: 21:34, 04/06/12

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi strong.strong »

To fall in love with someone you trust !

>:D<
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Anh thân yêu!
Nhiều lúc e tự hỏi, ko biết tâm hồn a bây giờ có bình yên ko, công việc, bạn bè có mang lại nhiều niềm vui cho a ko? Nhưng sao e ko quan tâm mà cứ đề cập đến đi chỗ này đi chỗ nọ ko ah, thật sự e rất muốn chia sẻ với a. Nhưng cứ để mình cảm nhận mà ko chịu nói lên bằng lời
Con người anh có chiều sâu tâm hồn thật sâu sắc.

Hnay, 1 lần nữa e lấy cái này ra vừa đọc vừa nghĩ về những người thân yêu.

Suy ngẫm: Nghe Đức Phật dạy về tình yêu

Muốn thương phải hiểu

Hình ảnh




Trong đạo Phật, từ bi gắn liền với trí tuệ. Không hiểu, không thể thương yêu sâu sắc. Không hiểu, không thể thương yêu đích thực. Hiểu chính là nền tảng của tình thương yêu.

Mỗi người có những nỗi niềm, những khổ đau, bức xúc riêng, nếu không hiểu, sẽ không thương mà giận hờn, trách móc. Không hiểu, tình thương của mình sẽ làm người khác ngột ngạt, khổ đau. Không hiểu, sẽ làm người mình thương đau khổ suốt đời.

Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau. Chuyện đó vẫn thưòng xảy ra.

Được hiểu và được thương vốn là một nhu cầu muôn đời của con người. Nhiều người thường cảm thấy không ai hiểu mình. Họ “đói” thương, “đói” hiểu. Họ thơ thẩn, lang thang trong cuộc đời tìm người hiểu mình, thương mình. Gặp được người hiểu mình, thương mình là may mắn lớn của cuộc đời. Tình yêu nảy nở, lớn lên từ đó.

Vậy nên, “có hiểu mới có thương” là nguyên tắc chọn người yêu, chọn chồng/vợ theo quan điểm Phật giáo. Dù người ta có đẹp, có giàu đến đâu nhưng không hiểu mình sẽ làm mình khổ suốt đời. Hôn nhân có thể mở ra những con đường hoa hồng, có thể mở ra cánh cửa tù ngục. Chọn vợ, chọn chồng là một sự mạo hiểm lớn. Hãy cẩn thận, nếu không muốn chọn án tù chung thân cho cuộc đời mình.

Chọn người hiểu và thương mình - hãy nhớ - đó là nguyên tắc tìm người tri kỷ trong cuộc đời.


Bốn yếu tố của tình yêu: Từ - bi - hỉ - xả

Phật dạy về tình yêu rất sâu sắc. Tình yêu phải hội tụ đủ bốn yếu tố: từ, bi, hỉ, xả.

“Từ” là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Tình thương mà không đem đến hạnh phúc cho người yêu không phải là tình thương đích thực. Yêu mà làm khổ nhau không phải tình yêu. Có những người yêu nhau, ngày nào cũng khổ, đó là tình yêu hệ luỵ, chỉ mang tới sự khổ đau. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc, mỗi ngày.

“Bi” là khả năng người ta lấy cái khổ ra khỏi mình. Mình đã khổ, người ta làm cho thêm khổ, đó không thể là tình yêu đích thực. Còn gì cho nhau nếu chỉ có khổ đau tuyệt vọng. Người yêu mình phải là người biết sẻ chia, biết xoa dịu, làm vơi bớt nỗi khổ của mình trong cuộc đời.

Như vậy, “từ bi” theo Phật dạy là khả năng đem lại hạnh phúc cho nhau. Yêu thương ai là phải làm cho người ta bớt khổ. Nếu không, chỉ là đam mê, say đắm nhất thời, không phải là tình yêu thương đích thực. “Từ bi” trong tình yêu không phải tự dưng mà có. Phải học, phải “tu tập”. Cần nhiều thời gian, để quan sát, để lắng nghe, để thấu hiểu những nỗi khổ niềm đau của người yêu, để giúp người ta vượt qua, tháo gỡ, bớt khổ đau, thêm hạnh phúc.

“Hỉ” là niềm vui, tình yêu chân thật phải làm cho cả hai đều vui. Dấu ấn của tình yêu đích thực là niềm vui. Càng yêu, càng vui, niềm vui lớn, cả gia đình cùng hạnh phúc. Cuộc nhân duyên như thế là thành công.

“Xả” là không phân biệt, kì thị trong tình yêu. Mình yêu ai, hạnh phúc của người ta là của mình, khó khăn của người ta là của mình, khổ đau của người ta là của mình. Không thể nói đây là vấn đề của em/ anh, em/ anh ráng chịu. Khi yêu, hai người không phải là hai thực thể riêng biệt nữa, hạnh phúc khổ đau không còn là vấn đề cá nhân. Tất cả những gì mình phải làm coi đó là vấn đề của hai người, chuyển hoá nỗi khổ đau, làm lớn thêm hạnh phúc.

Hãy can đảm tự hỏi mình rằng “Người yêu ta có hiểu niềm vui nỗi khổ của ta không? Có quan tâm đến an vui hàng ngày của ta không? Người ấy có nâng đỡ ta trên con đường sự nghiệp không?...” Và tự hỏi lại mình, liệu ta có đang thành thực với tình yêu của mình?! Liệu tình yêu của mình đã đủ “từ bi hỉ xả”?!

Tình dục và tình yêu


Phật giáo quan niệm như thế nào về tình dục trong tình yêu?

Trong truyền thống văn hoá ta, thân với tâm là “nhất như”, tức là nếu ta không tôn kính thân thể người yêu thì cũng không tôn kính được tâm hồn người ấy. Yêu nhau là giữ gìn cho nhau, kính trọng nhau. Khi sự rẻ rúng xem thường xảy ra thì tình yêu đích thực không còn.
Thân thể ta cũng như tâm hồn ta. Có những nỗi niềm sâu kín trong tâm hồn, chúng ta chỉ chia sẻ với người tri kỉ. Thân thể ta cũng vậy, có những vùng thiêng liêng và riêng tư, ta không muốn ai chạm tới, ngoài người ta yêu, ta tin, ta muốn sống trọn đời, trọn kiếp.

Trong tình yêu lớn và cao quý, bất cứ lời nói và cử chỉ nào cũng phải biểu lộ sự tương kính. Người con trai phải tôn trọng người con gái mình yêu, cả thân thể lẫn tâm hồn. Người con gái biết giữ gìn, cũng là biết làm người yêu thêm tương kính, nuôi dưỡng hạnh phúc lâu dài về sau.

Bạn muốn thương yêu theo phương pháp Phật dạy chăng? Hãy hiểu, thương và tương kính người yêu của mình, cũng chính là đem hạnh phúc đến cho người và cho mình vậy!

(sưu tầm)
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Ngồi đợi đúng 7h gọi điện cho ông chứ trễ là ông mở tivi nằm ngủ, gọi là ông thức giấc.
Dạo này ông hơi nặng tai rồi, kì tới về mình sẽ đi Phù Mỹ lấy thuốc chữa nặng tai cho ông.
Cuối tuần này mình đi Cam Ranh chơi, viện đủ lí do để đc 1 ngày nghỉ, nói dối sếp có mẹ ghé thăm làm mình thấy áp lực, hehe, nhưng số mình may mắn, thích là được. Duy chỉ có điều muốn đi cùng anh yêu quí là khó. Bỡi thế mình hay than, mỗi khi bà nhớ tới e là mấy ngày sau e có mặt ở nhà liền. Còn a, e nhớ a mà khó gặp quá, nhiều lúc thiệt là tủi thân.

Hôm rồi anh Trí có đề cập đến qui luật: Cá ăn kiến, kiến ăn cá. Hnay mình liên tưởng đến quan hệ đồng nghiệp ở phòng mình. Vậy đấy.
Ôi! mẹ yêu quí, nhớ tới mẹ là mình phải biết ứng xử khéo hơn, nhớ tới bố là mình làm việc cẩn thận hơn.

Ko phải mình quơ đũa cả nắm chứ thấy nữ sn 88 tiểu nhân quá. Nói tiểu nhân chưa hết ý, nhưng mà đại khái thế.

Ah, ngày 21/4 này là ending của phó phòng, chị sn 78 còn chồng sn 84, thật đáng tự hào, hehe.
Hôm rồi thằng e cùng phòng nó nói giỡn: Chị ơi, e iu chị nha, mình nghĩ lại, thử liên tưởng thấy mắc cười quá, mình là lấy chồng nhỏ tuổi hơn chắc mình sẽ thành bà chằng lửa mất vì suốt ngày sai vặt, quát nạt mà, hehe

Mình ở đấy thấy thật hạnh phúc, nhưng số mình ít được ở gần bạn thân, cả TP còn mỗi 1 đứa bạn để đưa đón mình mỗi khi đi về thì ít tháng nữa đây đi HN mất rồi.

Ôi, chiều hnay còn nhiều tâm sự quá mà thôi....mọi thứ đang còn ở phía trước

Fighting!!!
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Ngày thìn. Bị quăn lựu đạn hết sức vô lý.
Hay là ý trời muốn mình về nhà đây, có lẽ đây là tác nhân giúp mình nghiên cán cân đây. Bất cứ trong hoàn cảnh nào mình cũng rất thích ý trời xui khiến cho mình. Vì vậy dù có ai hại mình cũng rất hứng thú, để xem kịch bản đi như thế nào.
Dạo này mình vào hạn gì mà toàn nói thẳng vào tính xấu của người khác, ko giả ngây giả ngô như xưa, đanh đá như thế này ko tốt, có lẽ mình bỏ môi trường này đc rồi đấy.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Sáng thức dậy nhớ nhà, chiều đi làm về nhớ nhà, giờ liếc qua face cũng nhớ nhà. Ôi, tuần tới phải tranh thủ thôi! hưm hưm....
Đầu trang

lêu lêu
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1080
Tham gia: 23:03, 31/07/12

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi lêu lêu »

Ngày xưa có thèng bạn học ngồi sau ghét nhất, nhg sau này là thân nhất dù k hay gặp nhất.
Cs có những thứ ta ghét nhất, khinh bỉ nhất, luôn né tránh và chạy trốn nhất thì nó lại hạ gục ta nhanh nhất.
Gđ là nơi bình yên nhất, trân trọng nhất thì ta k có sự chia sẻ nhất, trách nhiệm luôn đeo đẳng đè nặng nhất.
Bạn bè là chỗ ta có thể chia sẻ nhiều nhất nhg lại là nơi ta bất an nhất......
Một chữ Nhất làm cho con ng ta luôn phấn đấu nhg luôn mệt mỏi!!!
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Ôi, buồn quá. Ước mơ con bóp nát trái tim con. Lúc chiều đi làm về con đường ôm theo biển thơ mộng quá, nhớ tới ông Ngoại, ước chi được khoát tay ông dạo ở nơi đây 1 lần. Nhớ lại lúc nhỏ ở quê, ông chở ra biển chơi, nhìn thấy nước biển mình tự hỏi sao nước nhiều vậy sao nó ko tràn lên đường, cái hình ảnh kí ức đó nó giữ mãi trong tâm trí mình. Sau này khi lớn lên đi làm ngay cái toàn nhà mà ngày xưa là nền đất ông với mình đứng ngắm biển, đó là 1 điều mà ông trời ban tặng cho mình. Những nơi mình thích đều có kỉ niệm một thời của Ông Bà với Ba Má từng qua và sống.
Chẳng hạn như trường ĐH đẹp nhất VN theo bình chọn của mình đây là nơi ng yêu đầu của mẹ học, biết được điều này mỗi khi bước chân vào trường lòng mình rất vui và ấm áp, hehe

....thôi, huyên thuyên bao nhiêu đó để quên bớt cái thực tại buồn tủi trước mắt thôi....
.....
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

Hồi chiều đọc vội 1 cuốn sách mà giờ cảm giác như trên mây. Đọc xong ko còn tĩnh tâm để đọc tiếp cuốn khác.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
binhminh212
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3518
Tham gia: 14:46, 09/11/09
Đến từ: Đảo Hoa Đào nhưng không có đào hoa

TL: Nhật Kí Online

Gửi bài gửi bởi binhminh212 »

"Con người chỉ có một lần sống. Hãy sống sao cho khỏi hối tiếc vì những năm tháng đã sống hoài sống phí, khỏi phải hổ thẹn vì những ti tiện và hèn kém của mình."
Thép Đã Tôi Thế Đấy
Đầu trang

Trả lời bài viết