nhật ký, làm phiền nhà chị binhminh cho e đc tâm sự

em chỉ hi vọng anh sẽ đọc được
ngày trước khi anh add nick em, và nói chuyện điện thoại với em, em đã nghĩ
anh có tình cảm với em.
anh có biết hôm sinh nhật em, em đợi hết ngày vẫn không thấy anh onl hay
gọi điện, em đã buồn thế nào ko. thế mà hôm sau anh chúc mừng em ko hề giận
mà lại vẫn rất vui. em quyết tâm thích anh, đợi đến thời điểm thihcs hợp
đợi anh nói cho em về con người anh từ trước hôm em đi xem fim và anh gọi
điện

. kể từ hôm đấy a giận e, cả đêm hôm đấy em đã ko ngủ được nằm khóc
và vì thế dù e có đang bận thế nào, nhất định em cũng sẽ nge điện thoại của
anh. em thật ngốc khi chả biết j về anh, nhưng vẫn mong chờ
1 tuần anh ko gọi cho em, là em thấp thỏm, ko biết có chuyện j ko. đến khi
anh về, anh nhắn tin cho em. lúc đấy thực sự em rất vui, vì anh đã về, vì
em có thể gặp anh. vì e tự ảo tưởng rằng, về 1 cái là anh liên lạc với em,
em rất quan trọng với anh. em cứ nghĩ mình sẽ chia sẻ với nhau hơn. nhưng
em đã nhầm
anh về vn, em ko biết tại sao anh lại bảo em có hình mẫu khác (càng làm em
tin rằng anh có tình cảm với em) và từ đó rất ít liên lạc với em. hàng tối
em vẫn có thói quen đợi anh gọi điện hay nhắn tin cho em. anh đã tạo được 1
thói quen cho em. em phải lấy việc học khỏa lấp nỗi nhớ anh, em ko dám nhắn
tin cho anh, chỉ vì em ngốc nghĩ rằng anh có tình cảm với em, cũng vì thế
ko có tuần nào e ko khóc vì nhớ anh
vì vậy lần đi xem kịch cùng anh, em rất mong anh đón em, không hẳn vì em
muốn thể hiện rằng em cũng thích anh. thực sự hôm đó e rất mệt, nhg e ko
muốn a thất vọng, và cũng vì lúc đấy đến hơn 1 tháng rồi em ko gặp anh.
nhưng cũng chính vì em lầm tưởng nên đã làm phật ý anh rồi
đến hôm em đi bình định, anh nhắn tin cho em, hỏi nếu anh rủ em về nhà anh,
em có về không. em vui lắm , vì em vẫn đang lầm tưởng mà

.
điều em thấy buồn nhất là khi em nói em thihcs anh, thì thái độ của anh vô
tâm đến đáng sợ, anh nghĩ rằng em có thể nói chuyện với ng lạ lâu đến vậy
mà ko có tình cảm j sao

em cũng ko trẻ con đâu, em cũng 1 mình phải quay cuồng với cuộc sống, lo
cho bố mẹ, lo cho bản thân, lo chả nội ngoại. vậy em có thể trẻ con đc ko

. cuộc sống của em ko bằng lặng như anh nghĩ đâu

con gái chỉ nhõng nhẽo với ng họ có tình cảm thôi, em đã vô tình ko biết
anh ko thích em, mà nhõng nhẽo anh
em thấy chị em kể lại, chị em nhắn tin cho anh. em xin lỗi, đáng lẽ em ko
nên kể với người khác
ngay lúc này đây em đã khóc, thực sự em vẫn muốn được nói chuyện với anh,
nhưng chắc anh ko chấp nhận em nữa rồi.