Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
linhanh1986
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1926
Tham gia: 19:42, 19/12/11
Đến từ: Việt nam
Liên hệ:

TL: Re: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi linhanh1986 »

barcarole_1709 đã viết:linhanh là con trai hay con gái nhỉ?:D.Con trai nếu yếu lòng thì chắc lúc nào xảy ra chuyện kinh khủng lắm
Anh là con trai đít thực 100% . Anh hay yếu lòng lắm em , nhưng mà yếu lòng với em nào đã lọt vào mắt ốc của anh ! :))
Còn ở đây là đồng cảm thôi em ạ ! ;)
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
motminh123
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2980
Tham gia: 23:17, 10/05/12

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi motminh123 »

Linhanh là Man đít thực nè:

Không rượu, không thuốc, không chè
Không ham cờ bạc, không đè lung tung :))

( just for fun, mọi người zui zẻ nhé ;) )
Được cảm ơn bởi: linhanh1986
Đầu trang

chkien
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1018
Tham gia: 11:48, 16/07/12

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi chkien »

Đọc bài của bác cảm thấy mọi thứ thật phù phiếm :(
Lúc gian khó thì quyết tâm cật lực để vươn đến những mục tiêu (tiền tài, danh vọng...) mà có lẽ chấp nhận quên đi mọi thứ (bạn bè, người yêu...)
Đến lúc đạt được rồi (chủ pic 80k/năm vị chi 2 tỷ/năm) thì cảm giác trống trải, cô đơn nó chiếm lấy, lại có cảm giác đánh mất những thứ mà mình có lúc đã có, những thứ mà mình cứ tưởng nó nhạt nhẽo, không quan trọng...
...
Vậy rốt cuộc con người ta sống vì cái gì? Như thế nào là thỏa mãn? Như thế nào là hạnh phúc?
Xin lỗi chủ pic vì có lẽ đang đồng cảm với bác.
Được cảm ơn bởi: Phở Áp Chảo
Đầu trang

Phở Áp Chảo
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 52
Tham gia: 08:25, 28/08/11

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi Phở Áp Chảo »

Mồng 4 Tết; Cứ tưởng sau khi thu xếp được công việc sau 2 năm trl.ời, về Hà Nội ăn Tết một tháng, gặp người thân, gặp bạn bè cho đầu óc thanh thản - chuẩn bị cho một năm mới chiến đấu với công việc nời xứ người. Chuyện đời đâu có bao giờ đơn giản như thế?

Tôi về, tay bắt mặt mừng với những người bạn thân bao năm xa cách. Tôi về, gặp lại người thân, hân hoan trao nhau những câu hỏi thăm chân tình từ tận đáy lòng. Tôi mừng, tôi vui, tôi cảm thấy mình có thể tạm thời quên đi nhưng âu lo thường nhật để được chìm đắm trong cái Tết đầm ấm vô ưu vô tư lự này.

Chiều 29 Tết, tôi ngồi ngoài phố nhâm nhi ly trà cùng vài điếu thuốc thơm cùng những người bạn cùng phố quen thân từ thời phổ thông. Họ rủ tôi đi lên bờ hồ đón giao thừa xem pháo hoa. Nhìn người âu yếm bên người vợ mới cưới bận rộn với con mọn, nhìn người nhớ mong người vợ sắp cưới đang ở phương xa - tôi chạnh lòng. Thôi, đằng nào cũng một mình, tôi quyết định rủ cô bác sĩ bà bác làm ở bệnh viện giới thiệu cho đi cùng đêm giao thừa. Ôi thì cũng là hy vọng xuân mới bắt đầu mới một câu chuyện tốt đẹp. Cô ta nhận lời. Lòng tôi cũng hơi xuyến xao khi đợi cô ta dưới nhà. Đợi 30' đấy, cảm giác này thật xa lạ đối với tôi.

Cô ta xuất hiện, đẹp hơn tôi tưởng tượng. Mùi nước hoa thoang thoảng làm cho lòng tôi hơi dậy sóng dù bấy lâu nay nó đã an phận êm đềm như lòng hồ mùa thu. Giọng nói cô ta thật dễ nghe; chúng tôi trò chuyện cũng thật nhiều. Xem ra cũng hợp tính lắm, cô ta cũng sống một cuộc sống bình yên ít xao động. Đồng niên mà, chắc tuổi Sửu như tôi ai đó cũng ít nhiều trầm lặng như vậy. Trên đường về, tôi mới phát hiện ra chúng tôi là bạn học cùng một nhà trẻ đấy nhé. Lại còn một món quà nho nhỏ tặng cho nàng làm kỷ niệm lần đầu chung đường. Xuân năm nay đẹp hơn mọi khi.

Với một bức ảnh thân mật chụp ngay Tràng Tiền trước thời khắc giao ban của đất trời, tôi hy vọng nhiều. Tôi thử liên lạc với cô ta 2 ngày sau - vì cô ta nói phải trực ở bệnh viện cả một ngày mồng một. Số không liên lạc được. Ừ thì tôi nghĩ chắc cô ta trực về mệt quên không trạc pin. Tôi thử để lại một tin nhắn trên facebook chiều ngày thứ 3. Cô ta có trả lời - lòng tôi tự nhiên thấy khác. Nhưng sao lại có một ảnh của cô ta ôm tay tình tứ với một bác sĩ khác chiều ngày mồng 3 trên facebook thế này? Những lời chúc, những cái like của bạn bè hai bên tự nhiên làm lòng mình lại có cảm giác đó. Thôi, thì chắc cô ta cũng chưa có gì với anh ta nên tự tạo cho mình nhiều lựa chọn hơn. Cũng hợp lý thôi, nhưng tôi cũng chẳng muốn cạnh tranh trong tình cảm làm gì. Hơn nữa, sau kỳ nghỉ phép tôi sẽ phải trở lại với cuộc sống nhàm chán bên kia đại dương - cũng chẳng cạnh tranh được đâu mà.

Valentine tới rồi. Thế mới biết hy vọng nhiều chi để thất vọng nhiều. Sao không để con tim nó nghỉ ngơi, cho nó an phận mà lại lôi nó ra để dậy sóng làm gì để bây giờ ngồi đây trải nỗi lòng? Biết thân biết phận đi để cõi lòng cho nó thảnh thơi!

Mệnh Thái Âm đúng là đa sầu đa cảm nhỉ? Thôi thì lại uống cho say, ngủ cho dễ rồi để ngày mai tôi lại chạy quanh hồ cho đầu óc nó tỉnh táo lại.

Cảm ơn các bạn đã chia sẻ cùng mình những lúc như thế này. Năm mới, mình xin chúc mọi người một năm bình an, vui vẻ bên gia đình, bạn bè, người yêu. Một năm nhiều hy vọng và nhiều may mắn trong công việc.
Đầu trang

Phở Áp Chảo
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 52
Tham gia: 08:25, 28/08/11

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi Phở Áp Chảo »

[media]https://www.youtube.com/watch?v=iMj8J1Sxe6U[/media]

https://www.youtube.com/watch?v=iMj8J1Sxe6U" target="_blank

Bài này về cuộc đời của người cha hy sinh không mệt mỏi vì gia đình của mình. Những thành viên trong gia đình không hề biết đến những khó khăn không chia sẻ được cũng như những áp lực lớn như không tưởng đè nặng lên vai người cha mỗi ngày.

Tôi đã khóc rất nhiều, rất nhiều, khi nghe bài này. Tôi biết có rất nhiều người cũng sẽ tìm được sự đồng cảm trong bài hát này. Hãy tỏ lòng biết ơn, cảm thông và sự yêu thương đến người cha của mình trước khi quá muộn.
Sửa lần cuối bởi Phở Áp Chảo vào lúc 17:34, 16/04/13 với 1 lần sửa.
Đầu trang

binhphaptontu
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 296
Tham gia: 10:17, 11/01/13

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi binhphaptontu »

Chủ thớt đang ỡ nước nào vậy, nhìn đa sầu thật.
Đầu trang

Phở Áp Chảo
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 52
Tham gia: 08:25, 28/08/11

TL: Những phút yếu mềm ... không biết tỏ cùng ai~!

Gửi bài gửi bởi Phở Áp Chảo »

Mình đang ở Úc bạn ạ. Nhưng ở đâu cũng thế thôi - mưu sinh ở đâu chẳng có những điểm tương đồng phải không? Mình nghĩ thế.
Đầu trang

Trả lời bài viết