Quán cóc

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
Hình đại diện của thành viên
1100
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2803
Tham gia: 19:18, 19/09/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi 1100 »

Su vất vả nhỉ ?
Đầu trang

Chuồn chuồn
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 138
Tham gia: 17:24, 15/12/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi Chuồn chuồn »

surini82 đã viết:
smallperson87 đã viết:haizzz "Người hiền thường hay bị bắt nạt"


Hic anh bị họ vào hùa chém tơi tả :((, tại anh hiền quá cứ đè dc là đè ra thôi huhu

Thí chủ Su su phải nói là đè đầu cưỡi cỗ mới đúng :"> , nói thế... dễ gây hiểu lầm lắm :D
Đầu trang

surini82
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 4678
Tham gia: 08:57, 06/06/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi surini82 »

Chuồn chuồn đã viết:]haizzz "Người hiền thường hay bị bắt nạt"


Hic anh bị họ vào hùa chém tơi tả :((, tại anh hiền quá cứ đè dc là đè ra thôi huhu[/quote]
Thí chủ Su su phải nói là đè đầu cưỡi cỗ mới đúng :"> , nói thế... dễ gây hiểu lầm lắm :D[/quote]

Đấu với sư cụ bị mấy tên theo vào nhè đầu Su ta ra mà bương không tiếc tay ! Nhìn lại 1 mình Su mà đè nổi sư cụ chứ nói gì thêm đám trông như rambo thế kia nữa !
Đầu trang

thương thương
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 552
Tham gia: 12:23, 08/09/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi thương thương »

Chuồn chuồn đã viết:CÓ NHỮNG LÚC ...

( Lưu Quang Vũ)

Có những lúc tâm hồn tôi rách nát
Như một chiếc lá khô như một chồng gạch vụn
Một tấm gương chẳng biết soi gì
Một đáy giếng cạn không một hốc mắt đen sì
Trời chật trội như chiếc lồng trống rỗng
Thành phố đầy bụi bặm
Những mặt người lì nhẵn chen nhau


Tôi biết làm gì tôi biết đi đâu
Tôi chẳng còn điếu thuốc nào
Đốt lên cho đỡ sợ
Yếu đuối đến cộc cằn thô lỗ
Tôi xấu xí mù loà như đứa trẻ mồ côi
Tình yêu trong lòng tôi chẳng ích lợi cho ai
Những gì mọi người cần, tôi chẳng thiết
Tôi khao khát yêu người
Mà không yêu sao được
Cuộc đời như một mụ già dâm đãng
Một núi giây thừng bẩn thỉu rối ren


Tôi chán cả bạn bè
Mấy năm rồi họ chẳng nói được câu gì mới
Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại
Tôi đi một mình trong phố vắng ban đêm
Tôi chẳng dám về gian phòng nhỏ của em
Tấm áo đẹp của em và chiếc đồng hồ em xinh xắn
Mặt tôi âm u như khu rừng rậm
Nghe em cười giữa bè bạn đông vui


Những bức tường dựng đứng quanh tôi
Có những lúc tôi xuôi tay đuối sức
Nhưng từ đáy nỗi buồn tôi thăm thẳm
Một cái gì như nhựa thắm trong cây
Một cái gì trắng xoá tựa mây bay
Là hoa gạo của lòng tôi chẳng tắt


Tôi đập tay lên bức tường lạnh ngắt
Dù tiếng tôi chỉ một người nghe
Tôi phải đốt lên một cái gì
Cho sáng rực giữa chênh vênh vực thẳm
Dẫu bao lần người làm tôi thất vọng
Tôi vẫn yêu người lắm lắm người ơi
Tình yêu tôi như tiếng chuông dài
Làm run rẩy hoa hồng trên ngực nắng ....




Bao nhiêu người đã từng có tâm trạng này nhỉ??? :D

( Thì ra trong tôi cũng có một phần cá tính của... đàn ông :"> :)) )



Bài này là tâm trạng của LQV khi đang sống cùng Tố Uyên, những tháng ngày chật vật chưa tìm thấy đường đi cho mình :)



Lâu gồi hông có vào đây thơ... thẩn. Up cái :D
Đầu trang

thương thương
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 552
Tham gia: 12:23, 08/09/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi thương thương »

Có một thời như thế

Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.

Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật kí xé trăm lần lại viết
Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cùng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Người trai mới vài lần thoáng gặp
Luôn hi vọng để rồi luôn thất vọng

Tôi đã cười đã khóc những không đâu
Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa

Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.

Tôi đã đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang viết
Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
Em yêu anh hơn cả thời xưa
(Cái thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chét vì anh, em chẳng đổi
Em cộng anh vào với cuộc đời em
Em biết quên những chuyện đáng quên
Em biết nhớ những điều em phải nhớ
Hoa cúc tím trong bài hát cũ
Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
Đầu trang

thương thương
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 552
Tham gia: 12:23, 08/09/10

TL: Quán cóc

Gửi bài gửi bởi thương thương »

NÓI CÙNG ANH
Xuân Quỳnh

Em vẫn biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đó Tình yêu em muốn nói cùng anh
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn.
Tập tin đính kèm
thumb_flex-1221328096976608_file.jpg
thumb_flex-1221328096976608_file.jpg (70.88 KiB) Đã xem 709 lần
Đầu trang

Trả lời bài viết