:(
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11
TL: :(
Em say quá ... Bài hát nó thấm vào em ghê gớm cứ y như là em vậy
http://www.youtube.com/watch?v=1Hdgb53QVaY" target="_blank
Bài hát bắt đầu bằng những tiếng timpani, trong một không gian sâu trầm bí ẩn của thế kỷ XVIII. Một bức tranh sống động hiện ra - một con troll đang cầu hôn người con trai cao quý.Cô ta, cố gắng kết hôn với một hiệp sĩ. Tặng cho hiệp sĩ nhiều món quà nhưng hiệp sĩ từ chối vì cô ấy không phải là một người phụ nữ mà là một nữ quỉ. Cô tuyệt vọng vì thất bại của mình, bởi vì khi lấy được hiệp sĩ, lời nguyền sẽ được giải, trở thành người ..... Tiếng oboe cất lên trong trẻo và quý phái. Và cứ thế, câu chuyện tiếp diễn như một bài dân ca@ Trích ở đâu đó
..... Có những đêm buồn rười rượi, mi mắt ướt rượt, ko phải do vừa từ nhà tắm bước ra nước rỏ giọt rịn từ trán xuống, ko phải do sương đêm, ko phải do môi ai hôn em ướt át... Đứng ở hiên nhà trước cửa phòng. Trời quang đãng và lặng lẽ. Cảm giác như chỉ còn lại 1 mình. Em bật nghe bản nhạc này mà thấy mình cứ như từ từ quỵ xuống, lịm đi và tê tái cả người. Em thả mình nằm xuống giữa ban công, dang 2 tay mắt nhắm nghiền lại... Những ngón tay mình gõ vào khỏang không theo từng nốt của bản nhạc quen thuộc ... Thế mới biết. Mình vẫn còn biết yêu ...
http://www.youtube.com/watch?v=lYUGkB5w ... re=related
http://www.youtube.com/watch?v=4oYlR8WR ... re=related
Em có hứa với gái về việc em sẽ dợt lại piano ở đâu đó, việc em để dành tiền ra mua 1 cây dương cầm riêng cho mình. Thế mà mãi rồi em vẫn chưa thực hiện được lời hứa. Bởi em cứ mải mê thất tình và đeo đuổi cái gì khác ấy... Hay là vì giờ em đã khác. Gái biết chắc sẽ buồn em lắm. Nhưng gái chắc ko biết em buồn vì gái bỏ em đi như thế nào
http://www.youtube.com/watch?v=1Hdgb53QVaY" target="_blank
Bài hát bắt đầu bằng những tiếng timpani, trong một không gian sâu trầm bí ẩn của thế kỷ XVIII. Một bức tranh sống động hiện ra - một con troll đang cầu hôn người con trai cao quý.Cô ta, cố gắng kết hôn với một hiệp sĩ. Tặng cho hiệp sĩ nhiều món quà nhưng hiệp sĩ từ chối vì cô ấy không phải là một người phụ nữ mà là một nữ quỉ. Cô tuyệt vọng vì thất bại của mình, bởi vì khi lấy được hiệp sĩ, lời nguyền sẽ được giải, trở thành người ..... Tiếng oboe cất lên trong trẻo và quý phái. Và cứ thế, câu chuyện tiếp diễn như một bài dân ca@ Trích ở đâu đó
..... Có những đêm buồn rười rượi, mi mắt ướt rượt, ko phải do vừa từ nhà tắm bước ra nước rỏ giọt rịn từ trán xuống, ko phải do sương đêm, ko phải do môi ai hôn em ướt át... Đứng ở hiên nhà trước cửa phòng. Trời quang đãng và lặng lẽ. Cảm giác như chỉ còn lại 1 mình. Em bật nghe bản nhạc này mà thấy mình cứ như từ từ quỵ xuống, lịm đi và tê tái cả người. Em thả mình nằm xuống giữa ban công, dang 2 tay mắt nhắm nghiền lại... Những ngón tay mình gõ vào khỏang không theo từng nốt của bản nhạc quen thuộc ... Thế mới biết. Mình vẫn còn biết yêu ...
http://www.youtube.com/watch?v=lYUGkB5w ... re=related
http://www.youtube.com/watch?v=4oYlR8WR ... re=related
Em có hứa với gái về việc em sẽ dợt lại piano ở đâu đó, việc em để dành tiền ra mua 1 cây dương cầm riêng cho mình. Thế mà mãi rồi em vẫn chưa thực hiện được lời hứa. Bởi em cứ mải mê thất tình và đeo đuổi cái gì khác ấy... Hay là vì giờ em đã khác. Gái biết chắc sẽ buồn em lắm. Nhưng gái chắc ko biết em buồn vì gái bỏ em đi như thế nào
Được cảm ơn bởi: haituyet88
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11
TL: :(
Đang nghe concerto 1065 của Bach nhưg mắt thì dán vào manga của Nhật. Thật vô ý và lỡ cỡ, ko hợp thời chút nào.... Nhưng em có cảm giác phấn khích ở đoạn đầu của bản concerto này. Đoạn sau tự dưng lại làm em rối loạn lên mất.
Đây liệu có phải là giấc mơ đêm qua của em ko? Mà cũng ko rõ đằng ấy là giai hay là gái nữa?
http://www.youtube.com/watch?v=3xXCn5nk ... re=related" target="_blank

Đây liệu có phải là giấc mơ đêm qua của em ko? Mà cũng ko rõ đằng ấy là giai hay là gái nữa?
http://www.youtube.com/watch?v=3xXCn5nk ... re=related" target="_blank

Được cảm ơn bởi: haituyet88
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11
TL: :(
Lúc trước trong những buổi đi săn gà đồng ở khu vực hoang, em thường nhắm mắt ngồi yên 1 lúc ở gốc cây gần đó. Khi mà ý định sát sinh nó chập chờn đến, máu me và nguy hiểm rình rập từ phía con mồi em rùng mình cảm nhận trọn vẹn. Nhưng lúc đó nếu ko sát sinh để giải phóng những suy nghĩ ý tưởng cuồng nộ chỉ muốn nổ tung ra thì cũng ngắc ngứ mà chết. Cơn giày vò tự cứa từng vết rỉ máu không làm ta nguôi ngoai, và trạng thái đờ đẫn phát nôn trong vũng máu tươi cũng làm ta vật vã.
Cuối cùng vẫn khó thể làm việc ác. Nhắm mắt thở dài xuôi tay gác súng lại.
Thú vui quý tộc nhưng độc ác man rợ thật ra cũng chỉ là cái thú đam mê như bao nhiêu thú đam mê khác, 1 khi đã chạm tay vào thì khó muốn rời bỏ, bởi sự khoái trá thực sự, ko phải đồ sát nhục hình máu me man rợ. Đơn giản chỉ là vòng tròn đích xoáy tâm. Hoặc những chiếc lá chuẩn bị rụng có màu đặc biệt trong chòm lá xanh mướt, hay là các lon chai đứng thẳng hàng...
Cơn đau dây thần kinh ở trán giảm bớt nhiệt cùng với sự rần rật của mạch máu cũng trở nên nhẹ nhõm hơn.
Chỉ còn lại là những buổi vác súng chạy vòng quanh cánh đồng nắng gắt đổ mồ hôi nhễu nhại đỏ quạch cả người, vục mặt vào lá sen uống nước, buộc chặt nút dây giày lội bì bõm, chèo thuyền ra giữa hồ mắc máy ghi âm giả tiếng chim réo gọi rồi rình nấp, chạy thục mạng giữa đám lá cỏ cao ngút quá đầu, hay bị đuổi ra rìa kéo lê tha đống túi xách lỉnh kỉnh cho đội ...
Em chỉ biết mình còn đang hiện hữu giữa trời khi thả mình nằm giữa vũng nổi ở đồng cỏ mặc kệ cho bùn đất bám riết xung quanh người, sự ngứa ngáy rậm rì xuyên qua mấy lớp quần áo...
Gái của em đã từng phát ghen lên vì sự hoang dã đó, về món gà đồi em nướng trên than hoa ăn trên lá chuối xé bằng tay ở trong rừng, về những buổi lội đồng say nắng... Em không biết những bản năng hoang dã và lời mời mọc phát huy năng lượng trong những chuyến săn là gì? Em bị loại khỏi đội trước khi được tham gia những trận ra trò. Em tiếc và đau đớn đến bật khóc, phủ lại tất cả và thú vui mới khởi tạo. Lí do cũng là vì gái, không phải là gái của em, nhưng gái của em thì hiểu.
Tự dưng đêm nay em lại nhớ về tất cả những gì xưa cũ vụng dại đó khi em nhớ tới gái. Em đã khóc.

Cuối cùng vẫn khó thể làm việc ác. Nhắm mắt thở dài xuôi tay gác súng lại.
Thú vui quý tộc nhưng độc ác man rợ thật ra cũng chỉ là cái thú đam mê như bao nhiêu thú đam mê khác, 1 khi đã chạm tay vào thì khó muốn rời bỏ, bởi sự khoái trá thực sự, ko phải đồ sát nhục hình máu me man rợ. Đơn giản chỉ là vòng tròn đích xoáy tâm. Hoặc những chiếc lá chuẩn bị rụng có màu đặc biệt trong chòm lá xanh mướt, hay là các lon chai đứng thẳng hàng...
Cơn đau dây thần kinh ở trán giảm bớt nhiệt cùng với sự rần rật của mạch máu cũng trở nên nhẹ nhõm hơn.
Chỉ còn lại là những buổi vác súng chạy vòng quanh cánh đồng nắng gắt đổ mồ hôi nhễu nhại đỏ quạch cả người, vục mặt vào lá sen uống nước, buộc chặt nút dây giày lội bì bõm, chèo thuyền ra giữa hồ mắc máy ghi âm giả tiếng chim réo gọi rồi rình nấp, chạy thục mạng giữa đám lá cỏ cao ngút quá đầu, hay bị đuổi ra rìa kéo lê tha đống túi xách lỉnh kỉnh cho đội ...
Em chỉ biết mình còn đang hiện hữu giữa trời khi thả mình nằm giữa vũng nổi ở đồng cỏ mặc kệ cho bùn đất bám riết xung quanh người, sự ngứa ngáy rậm rì xuyên qua mấy lớp quần áo...
Gái của em đã từng phát ghen lên vì sự hoang dã đó, về món gà đồi em nướng trên than hoa ăn trên lá chuối xé bằng tay ở trong rừng, về những buổi lội đồng say nắng... Em không biết những bản năng hoang dã và lời mời mọc phát huy năng lượng trong những chuyến săn là gì? Em bị loại khỏi đội trước khi được tham gia những trận ra trò. Em tiếc và đau đớn đến bật khóc, phủ lại tất cả và thú vui mới khởi tạo. Lí do cũng là vì gái, không phải là gái của em, nhưng gái của em thì hiểu.
Tự dưng đêm nay em lại nhớ về tất cả những gì xưa cũ vụng dại đó khi em nhớ tới gái. Em đã khóc.

Được cảm ơn bởi: haituyet88
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11
TL: :(
... Khi tâm động mà không tĩnh..., chết em rồi ...
Yêu làm cho con ngta thăng hoa, thăng hoa thì lên rồi lại xuống. Em muốn khi tâm động em đi vào núi, nhưng anh ấy tìm em, giữ tay em lại, cần thì giữ cả chân em lại, rồi cúi xuống hôn em vào môi cuồng nhiệt thế là thôi em lại bị chao nghiêng quên mất mình định làm cái gì....
Yêu làm cho con ngta thăng hoa, thăng hoa thì lên rồi lại xuống. Em muốn khi tâm động em đi vào núi, nhưng anh ấy tìm em, giữ tay em lại, cần thì giữ cả chân em lại, rồi cúi xuống hôn em vào môi cuồng nhiệt thế là thôi em lại bị chao nghiêng quên mất mình định làm cái gì....
Được cảm ơn bởi: haituyet88
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 1220
- Tham gia: 10:18, 27/02/11
- Đến từ: Hà Nam
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11
TL: :(
Mẹ đi Hàn quốc có hơn tuần, mình nhớ mẹ, gọi đt sang đó ... nhưng rốt cục mình chả nói được cái gì lại bảo vu vơ mẹ nhớ mua cho con bộ áo tắm bikini nhé, mẹ chỉ bảo ừ, xong rồi mình chả nói thêm được gì, mình có hèn nhát không nhỉ?
Mình cũng còn vẫn chưa về nhà, chán nhờ...
........................
Với bồ mình mà có nhớ lúc ngơi việc (chắc cũng phải lâu lâu 1 tí, vì mình ít khi phải xoắn, mình khá là bình tĩnh), mình nhấc máy và bảo: này, em nhớ anh... anh đi đâu, mà để em đợi lâu... đồ con trâu??? thế là anh cười như nghé con. Rồi bảo ừ anh về ... (mà thực ra anh ấy có ở đâu xa, thỉnh thoảng công tác địa bàn ngay gần đấy vài trăm cây số, thích thì mình ghé chơi, cơ mà mình cứ hú thế đã...)
Với người trong nhà thì mình chỉ hỏi: Thế bao giờ bố/mẹ/ông/bà/cụ/cố về? Căn bản mình quen với cái hiện hữu, đấy là bất cứ khi nào ở đâu mình ghé qua nhà thấy mọi người luôn ngồi tất đấy, rồi nghe mắng mỏ súc miệng qua loa vài câu xong rồi mình lượn cho nước trong veo, nhưng mà sẵn kiểu thế nó quen đâm ra thể nào cũng chỉ hỏi có câu kia.
Thế mà mình, có những ngày bất thường, xách vali đi thẳng tắp đường tít mù khơi, có khi cái bản mường lèo tèo có vài cái giống người, có khi là 1 tỉnh lị nhiều ng hơn tí bụi mù và kẻ quê giờ xảo thuật chứ không còn thật thà như trước nữa, có khi 1 thành phố lúc nhúc người bon chen gặp đèn đỏ cũng chửi thề (èo...ối), có khi 1 khu resort xịn xịn nghỉ giãn chả có mống nào, hoặc kể cả ra nước ngoài loăng quăng lố nhố ... cũng chả bao giờ nói gì, tắt đt rồi đến nơi nhớ ra mới gọi về. Quên, con đi chơi tí rồi về nhé,,, chỗ này chỗ này chỗ này... À mà đến cả bạn mình hay bồ mình nhiều khi cũng chả biết là mình ở đâu? Mọi ng hay phàn nàn... Thế có gọi là hèn không nhờ...
Hôm qua làm rơi iphone. vỡ mịa nó rồi, đang buồn, lại lảm nhảm linh tinh gì đây nữa ...

Mình cũng còn vẫn chưa về nhà, chán nhờ...
........................
Với bồ mình mà có nhớ lúc ngơi việc (chắc cũng phải lâu lâu 1 tí, vì mình ít khi phải xoắn, mình khá là bình tĩnh), mình nhấc máy và bảo: này, em nhớ anh... anh đi đâu, mà để em đợi lâu... đồ con trâu??? thế là anh cười như nghé con. Rồi bảo ừ anh về ... (mà thực ra anh ấy có ở đâu xa, thỉnh thoảng công tác địa bàn ngay gần đấy vài trăm cây số, thích thì mình ghé chơi, cơ mà mình cứ hú thế đã...)
Với người trong nhà thì mình chỉ hỏi: Thế bao giờ bố/mẹ/ông/bà/cụ/cố về? Căn bản mình quen với cái hiện hữu, đấy là bất cứ khi nào ở đâu mình ghé qua nhà thấy mọi người luôn ngồi tất đấy, rồi nghe mắng mỏ súc miệng qua loa vài câu xong rồi mình lượn cho nước trong veo, nhưng mà sẵn kiểu thế nó quen đâm ra thể nào cũng chỉ hỏi có câu kia.
Thế mà mình, có những ngày bất thường, xách vali đi thẳng tắp đường tít mù khơi, có khi cái bản mường lèo tèo có vài cái giống người, có khi là 1 tỉnh lị nhiều ng hơn tí bụi mù và kẻ quê giờ xảo thuật chứ không còn thật thà như trước nữa, có khi 1 thành phố lúc nhúc người bon chen gặp đèn đỏ cũng chửi thề (èo...ối), có khi 1 khu resort xịn xịn nghỉ giãn chả có mống nào, hoặc kể cả ra nước ngoài loăng quăng lố nhố ... cũng chả bao giờ nói gì, tắt đt rồi đến nơi nhớ ra mới gọi về. Quên, con đi chơi tí rồi về nhé,,, chỗ này chỗ này chỗ này... À mà đến cả bạn mình hay bồ mình nhiều khi cũng chả biết là mình ở đâu? Mọi ng hay phàn nàn... Thế có gọi là hèn không nhờ...
Hôm qua làm rơi iphone. vỡ mịa nó rồi, đang buồn, lại lảm nhảm linh tinh gì đây nữa ...





Sửa lần cuối bởi Ami Miduno vào lúc 23:42, 17/04/11 với 3 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: haituyet88
-
- Ngũ đẳng
- Bài viết: 1220
- Tham gia: 10:18, 27/02/11
- Đến từ: Hà Nam
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 251
- Tham gia: 06:13, 08/02/11