Tứ Diệp Thảo...

Chia sẻ thơ ca, nhạc họa, các trải nghiệm của cuộc sống
lame3
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 586
Tham gia: 09:32, 26/08/09

Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi lame3 »

Cỏ bốn cánh tượng trưng cho hạnh phúc… Những điều một người không thuộc thời đại này đã nói… Nhưng niềm tin thời nào chẳng giống nhau.
Tôi tin.......


~~~***~~~***~~~***~~~***~~~***~~~

Tôi hỏi người “Thế nào là hạnh phúc?”
Người ngẩng nhìn trời. Lặng im.

Tôi hỏi lão “Thế nào là hạnh phúc?”
Lão trố mắt nhìn tôi. Lắc đầu.

Tôi nằm xuống cỏ. Mùa xuân. Trời xanh. Mây trắng. Cỏ rì rào đùa với gió.
Hạnh phúc là gì?
Tôi hỏi gió. Gió mải mê thổi.
Tôi hỏi nắng. Nắng lơ đãng buông.
Tôi hỏi sông. Sông lặng lờ trôi.
Tôi hỏi hoa. Hoa thản nhiên bay mãi.

Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết?

Cỏ bốn cánh vẫn xanh. Xanh biếc.
Tay nắm ngập ngừng. Buông.

Nếu không biết thế nào là hạnh phúc, hái để làm gì?
Có thể, có ai cần nó hơn?
Có thể…

Người vẫn nhìn trời. Gió bay và nắng buông. Óng lên sắc xuân rực rỡ.
Màu trời và màu mắt người hợp thành sắc cỏ bốn cánh xanh.
Xanh biếc.

Đêm sương. Nắm lá cỏ bốn cánh áp vào tim.
Tôi mơ... Một lần hạnh phúc.

Hình ảnh
~~~***~~~***~~~***~~~***~~~***~~~

Mùa hạ. Mưa dệt qua sắc nắng. Trong veo.

Cầu vồng bảy sắc nghiêng nghiêng. Đi qua cầu vồng tới bến bờ hạnh phúc.
Ai nói? Ai tin?

Tôi hỏi người “Làm sao bước tới được cầu vồng?”
Người nhìn tôi. Không nói.

Tôi hỏi lão “Làm sao bước tới được cầu vồng?”
Lão bực mình quát lên. Không thể.

Tôi ngẩng nhìn trời. Bóng lá xanh đan qua màu bảy sắc. Trong veo giọt nắng trên mưa.
Làm sao nắm lấy hạnh phúc?
Tôi hỏi chim. Chim rúc vào cánh tránh mưa.
Tôi hỏi mây. Mây trút mình thành nước.
Tôi hỏi cỏ. Cỏ uốn mình đón mặt trời.
Tôi hỏi mưa. Mưa lặng thầm rơi.

Hạnh phúc là những gì chúng ta không có được?

Cầu vồng mong manh. Tan nhòa trong nắng.
Mưa long lanh ướt mi. Cay.

Cầu vồng xa, rất xa. Nhưng người gần, rất gần.
Chỉ là… với tay không tới…
Chỉ là…

Người nhìn tôi. Vội vã mỉm cười giấu lệ nhòe tan trong mắt.
Giọt nước ánh lên sắc nắng mềm. Thành sắc cầu vồng bé xíu. Long lanh.
Tôi yêu...

Ngày mưa. Tôi chỉ cho người cầu vồng bảy sắc.
Sẽ có một ngày… Tôi bước đến được cầu vồng…

Hình ảnh
~~~***~~~***~~~***~~~***~~~***~~~

Mùa thu. Lá rời cành. Vàng hiu hắt.

Lá rơi nhuộm tím khoảng trời cao. Nắm lấy mà vẫn rơi, rơi mãi.
Nước mắt ai? Cho ai? Vì ai?

Tôi hỏi người "Làm sao giữ lại được lá vàng?"
Người cúi nhìn nước chảy. Âm thầm.

Tôi hỏi lão "Làm sao giữ lại được lá vàng?"
Lão buồn buồn quệt tay ngang mắt. Lặng câm.

Tôi đứng trên đỉnh núi. Lá rơi nhuộm tím một khoảng trời. Hoàng hôn buông.. Mong manh nắng cuối ngày.
Làm sao giữ được hạnh phúc?
Tôi hỏi cây. Cây rùng mình trút lá.
Tôi hỏi sóc. Sóc ôm hạt dẻ chạy về hang.
Tôi hỏi thời gian. Thời gian đã đi không trở lại.
Tôi hỏi khách bộ hành. Khách vội vã quay lưng.

Hạnh phúc là những gì chúng ta không giữ được?

Lá vàng rơi. Dệt mùa vàng bằng sắc úa.
Mùa gió bay qua. Chút sương tan, chút bụi mưa nhạt nhòa giăng. Dòng sông trôi qua những ngón tay...

Nếu không giữ được hạnh phúc, có để làm gì?
Có đau không khi giấc mơ tan biến?
Có đau không?

Người vuốt tóc tôi. Bụi thời gian đã hoen mờ ký ức. Xanh vàng xanh. Bước chân gió khẽ khàng.
Mắt người nhạt hơn màu lá, sáng hơn màu hoa, tươi hơn màu của gió.
Tôi vẫn mơ…

Chiều gió. Nắm tay người đón lá.
Tôi đong… Từng ngày hạnh phúc…

Hình ảnh
~~~***~~~***~~~***~~~***~~~***~~~

Mùa đông. Tuyết mênh mông trắng. Trắng hanh hao.

Tuyết sẽ lấp đi tất cả qúa khứ. Tuyết sẽ chôn đi tất cả những ký ức xa rời. Ai đó đã có lần từng nói.
Tôi đau.

Tôi hỏi người "Người có nhớ tôi không?"
Người nhắm mắt quay đi. Rất xa.

Tôi hỏi lão "Người có nhớ tôi không?"
Lão nức nở khóc thầm. Câm nín.

Tôi bay lên trời cao. Màu trắng đục loãng tan. Trời và đất như hòa làm một. Những bông hoa nhỏ xíu lả lả bay... vùi lấp...
Làm sao nhớ được hạnh phúc?
Tôi hỏi tuyết. Tuyết đóng xuống càng dày.
Tôi hỏi băng. Băng co mình trong hơi lạnh.
Tôi hỏi trăng. Trăng nghiêng mình khuyết nửa.
Tôi hỏi sương. Sương giăng mờ suốt những con đường.

Hạnh phúc là những gì chúng ta có thể lãng quên?

Tuyết vẫn rơi. Màu phai phôi đắp lên ngày héo úa.
Chạm vào người. Người vẫn chẳng hề hay.

Người có nhớ tôi không, dẫu thời gian sẽ qua như dòng sông không ngừng chảy mãi?
Nếu không… gặp để làm gì?
Làm gì?

Người đi vào màu của tuyết sương. Nắng trắng nhạt nhòa tan vào cuối ngày lạnh lẽo. Hơi sương còn lẩn khuất đâu đây.
Người đón bông tuyết rơi. Ánh mắt mông lung nhìn lên bầu trời mênh mênh trắng. Cành hoa xưa vẫn nắm trong tay.
Không tan.

Bình minh tuyết rơi. Bay lên bầu trời xanh sắc cỏ bốn cánh xa xưa.
Tôi vẫn chờ… Người trả lời về hạnh phúc…

Cảm thấy sự yên tĩnh.

Hình ảnh
~~~***~~~***~~~***~~~***~~~***~~~
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

Bài viết này nghe suy tư quá!
Người có nhớ tôi không, dẫu thời gian sẽ qua như dòng sông không ngừng chảy mãi?
Nếu không… gặp để làm gì?
Làm gì?
Câu hỏi này trúng tim đen của mình bạn ạ. :D Và cũng trùng lặp 1 điều là người ấy cũng có biệt danh là Clover đấy, hình như người đặc biệt của người ấy gọi thế. Giờ không biết 2 người sao rồi nữa :( Mình từng đọc 1 bài viết người con gái ấy viết về người ấy, tình cảm sâu nặng lắm, rất xúc động. Chỉ không biết là người ấy có biết không thôi.
Đầu trang

Đổng Lâm
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 181
Tham gia: 11:51, 26/06/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi Đổng Lâm »

Đọc bài hay quá, cái tên thật mỹ miều, nó là cái lá có 4 cánh hình trái tim. Nhìn lại cái ảnh thì thấy quen quen, nó có vị chua, mọc nhiều ở ruộng ngô. Củ nó màu trắng ăn rất ngọt, phần trên có cánh như hình cánh sen. Hồi nhỏ đi chăn trâu vẫn chén nó, tối về vác đầy 1 bao tải. Tôi mà biết sớm bài này thì khối đứa trăn châu khác chết với tôi :D, Ước gì cho đến ngày xưa [-O<
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

gnoucnn đã viết:Nhìn lại cái ảnh thì thấy quen quen, nó có vị chua, mọc nhiều ở ruộng ngô. Củ nó màu trắng ăn rất ngọt, phần trên có cánh như hình cánh sen. Hồi nhỏ đi chăn trâu vẫn chén nó, tối về vác đầy 1 bao tải. Tôi mà biết sớm bài này thì khối đứa trăn châu khác chết với tôi :D, Ước gì cho đến ngày xưa [-O<
Bác ơi, cụ tỉ là bác đang nói về cây gì mà lạ thế? :D Sao tui chưa thấy bao giờ thế nhỉ? Ở quê tui cũng nhiều ngô lắm mà :-/
Đầu trang

lame3
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 586
Tham gia: 09:32, 26/08/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi lame3 »

Nó gọi là cỏ 3 lá, hay còn gọi là cây chua me, tên tiếng anh là clover, truyền thuyết kể rằng nếu tìm được cỏ 3 lá có 4 lá thì sẽ được một điều ước, người ta hay gọi cỏ 4 lá ấy là 4leafclover. Hi, tặng bạn BMP thêm 1 câu chuyện nữa về cỏ 4 lá.

Câu chuyện kể rằng đứa bé trên thế gian cam đảm bước vào rừng sâu, đi mãi đi mãi qua bao thác ghềnh với một trái tim dũng cảm sẽ tìm được loại cỏ bốn lá (four-leaf clover) - loại cỏ sẽ mang lại nụ cười hạnh phúc mãi mãi - nụ cười hạnh phúc của trẻ thơ. Khi tìm được ngọn cỏ bốn lá, đứa trẻ sẽ đứng trong gió, đặt ngọn cỏ vào trái tim nồng ấm và hát khúc ca đồng dao. Mỗi lá trên ngọn cỏ tượng trưng cho một thứ quý giá nhất của cuộc sống.


Lá thứ nhất đứa bé thì thầm: đó là niềm hi vọng
Lá thứ hai đứa bé mỉm cười: là niềm tin
Lá thứ ba : là tình yêu
Và lá cuối cùng: là sự may mắn.


Bốn món quà thượng đế ban tặng cho mỗi đứa trẻ khi chúng mới ra đời nhưng để tìm được chúng đứa trẻ ấy phải mãi đi tìm, tìm trong rừng sâu của cuộc đời với trái tim dũng cảm...Truyền thuyết vẫn tiếp tục đến ngày hôm nay, và truyền thuyết mãi là truyền thuyết vì mỗi đứa trẻ sinh ra lớn lên mãi đi tìm công danh và sự nghiệp nên chúng lãng quên con đường tìm đến với ngọn cỏ bốn lá mà thượng đế trao cho. Đến khi chúng vấp ngã, chúng mới nhớ đến khúc đồng dao của ngày xưa. Chúng thẫn thờ và than thở:

“Where is my the four-leaf clover?”

Nhưng đứa trẻ đâu biết thượng đế trên cao đang mỉm cười:

Khi đứa trẻ đau vì vấp ngã, đó là tình yêu

Khi đứa trẻ tin rằng mình không cô độc khi vấp ngã, đó là niềm tin

Khi đứa trẻ nhìn thấy những đứa trẻ khác còn đau khổ hơn mình, đó là sự may mắn

Và khi đứa trẻ nghĩ rằng mình phải đứng dậy là đi tiếp, đó là niềm hi vọng...
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Bui Mai Phuong
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 981
Tham gia: 00:14, 16/09/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi Bui Mai Phuong »

Khi đứa trẻ đau vì vấp ngã, đó là tình yêu
Cảm ơn bạn đã tặng mình câu chuyện này. Nhưng thực sự mình không hiểu cái câu này cho lắm bạn à. Người ta nói mồi lần vấp ngã là một lần thêm trưởng thành nhưng đôi khi vấp ngã lại tạo ra niềm đau vô hạn đó bạn ơi.
Đầu trang

lame3
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 586
Tham gia: 09:32, 26/08/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi lame3 »

Đúng vậy, và chỉ có nỗi đau về tinh thần mới để lại vết thương sâu đến thế. Một khi con người ta đứng lên được sau khi vấp ngã thì trái tim người ta đã mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi. DÙ nỗi đau vẫn còn đó nhưng con người vẫn phải vượt lên số phận để mà sống chứ, phải ko bạn? Lúc đó thì bạn đã có thêm niềm tin, thêm hi vọng.... thêm rất nhiều thứ còn gì. Mỗi lần vấp ngã là một lần đứng dậy... phải ko nào...........


p/s: chiếc lá cuối cùng, sự may mắn, chính là tượng trưng cho 1 tình yêu đích thực mà cậu bé ấy tìm kiếm trong đời. Nhiều người nói tìm được 4leafclover thì nghĩa là tìm thấy tình yêu của mình. Có lẽ cô bạn mà bạn kể hi vọng chàng trai chính là 4leafclover của mình đấy ^_^
Đầu trang

Đổng Lâm
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 181
Tham gia: 11:51, 26/06/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi Đổng Lâm »

Ở xứ Tây nó mộng mơ thế, còn ở xứ ta thì người ta hay lấy về cho lợn ăn :D. Cái gì cũng vậy, kỷ vật không hề đẹp nếu nó không gắn với một kỷ niệm đẹp. Nhà ta các cụ bị hoa cỏ may nó vương vào quần còn làm được bài thơ sướt mướt. Nếu ai chỉ đi chăn trâu mà bị nó vướng vào thì bực chết đi được, nhặt mãi chẳng hết, ngày nào cũng phải nhặt, vừa nhặt vừa nguyền rủa. Nhưng khi lớn lên, được vài lần sóng bước trên con đê làng, hoặc cùng ngồi ở ven đê, nhớ lại cái hoa cỏ may nó thật kỳ lạ. Không có cái hoa cỏ may thì chẳng thể nào có cớ để nhặt. Nhớ đến cảm giác ngồi nhặt hoa cỏ may vương vào áo dài ....nhớ .... 8->
Đầu trang

lame3
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 586
Tham gia: 09:32, 26/08/09

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi lame3 »

Ai bảo ở xứ ta chỉ lấy về cho lợn ăn nào. Ngày nhỏ tớ hay lấy cây Chua Me về để chơi chọi Me nhé, tách cái vỏ ngoài bên trong thân lá me sợi mềm và nhỏ như sợi chỉ, khá dai, bọn trẻ con khu tớ hay chơi chọi me lắm. Còn cái lá thì măm hơi chua chua, tớ thử ăn mấy lần rùi may bụng dạ tốt nên chưa nhập viện lần nào :)) . Hoa Chua Me thì có màu tím rất đẹp, nhỏ thành từng chùm như hoa bèo. Ngày xưa chơi trò cô dâu chú rể hay hái hoa này về tặng nhau. :)) . Lãng mạn thế còn gì.
Đầu trang

tuetvnb
Thượng khách
Thượng khách
Bài viết: 1503
Tham gia: 12:44, 25/12/08

TL: Tứ Diệp Thảo...

Gửi bài gửi bởi tuetvnb »

Tứ diệp thảo không phải là cây chua me! :((

Cây Chua Me Đất cũng giống thế, nhưng mọc trên cạn, có vị chua, măm vào là bị tào tháo rượt ngay, quả me đất có tính năng tự phát tán hạt, khi chín nó tự nổ lách tách để bắn hạt đi xa. Hoa có màu tím.

Còn cây Tứ Diệp Thảo mọc ở những nơi ẩm ướt, gần bờ ruộng, vùng Đồng Bằng Bắc Bộ vẫn quen gọi nó là Cỏ Lấp Bờ, vì tốc độ phát triển của nó rất nhanh và trên diện rộng, thằng này thì không có vị chua, chẳng măm được. :(
Đầu trang

Trả lời bài viết