Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Dành cho thành viên giao lưu, kết bạn, buôn chuyện
Nguyễn Nguyễn
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 13
Tham gia: 00:55, 01/11/11

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi Nguyễn Nguyễn »

Biết rằng xa...vạn dặm đường xa
Tình ngỡ như bên rất đậm đà
Từng cánh thơ xinh tay chép gửi
Trút niềm mong nhớ, dệt mơ hoa

Thơ người viết để tặng cho ai
Mà khiến tâm tư thổn thức hoài
Ai bỏ men tình trong cốc nước
Uống vào chuyếnh choáng hồn lên mây

Mấy ngày không gặp được người thơ
Dạ thấy nao nao mãi ngóng chờ
Đôi lúc bên nhau mà chẳng nói
Nhưng lòng vui lắm...cười vu vơ...

Tình xa mà cứ ngỡ vẫn quanh đây
Mỗi lúc càng thân, gần lắm này
Chuyện gió chuyện mây...hoài nói mãi
Ngày càng gắn bó...tình thơ say...

Tác giả : Sương Anh
Được cảm ơn bởi: binhminh212, mythanh

mythanh
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 652
Tham gia: 16:16, 10/04/11
Đến từ: việtnam^^

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi mythanh »

pùn quá huhu :((

mythanh
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 652
Tham gia: 16:16, 10/04/11
Đến từ: việtnam^^

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi mythanh »

Nguyễn Nguyễn đã viết:Biết rằng xa...vạn dặm đường xa
Tình ngỡ như bên rất đậm đà
Từng cánh thơ xinh tay chép gửi
Trút niềm mong nhớ, dệt mơ hoa

Thơ người viết để tặng cho ai
Mà khiến tâm tư thổn thức hoài
Ai bỏ men tình trong cốc nước
Uống vào chuyếnh choáng hồn lên mây

Mấy ngày không gặp được người thơ
Dạ thấy nao nao mãi ngóng chờ
Đôi lúc bên nhau mà chẳng nói
Nhưng lòng vui lắm...cười vu vơ...

Tình xa mà cứ ngỡ vẫn quanh đây
Mỗi lúc càng thân, gần lắm này
Chuyện gió chuyện mây...hoài nói mãi
Ngày càng gắn bó...tình thơ say...

Tác giả : Sương Anh
Cảm ơn bạn nguyễn Nguyễn đã góp thơ cho nhà.Thơ hay lắm :)
Được cảm ơn bởi: binhminh212

baochinh87
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1946
Tham gia: 16:18, 16/10/11
Đến từ: Đà Nẵng

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi baochinh87 »

anh bỗng nhớ ngày đầu gặp gỡ
Anh gặp em trong một buổi chiều mưa
Trái tim anh lần đầu xao xuyến
Tình yêu anh nhen nhóm từ đây

Chiều mưa ấy có phải là định mệnh
Để tình yêu trong tim chớm nở dần
Em nhớ mãi phút giây ban đầu ấy
Ánh mắt ai như xao xuyến thẹn thùng..!!

Mọi thứ đến với ta có lẽ là duyên số
Đôi lúc chân tình cũng cần có duyên may
Dù hạnh phúc hay tan vỡ chia tay
Cũng là điều đáng cho ta ghi nhớ mãi
Được cảm ơn bởi: binhminh212, mythanh

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Goodbye-My-L ... BEW8U.html" target="_blank

Goodbye My Love Goodbye

Demis Roussos

Hear the wind sing a sad, old song
it knows i'm leaving you today
please don't cry or my heart will break
when I go on my way.=((

Good-bye my love, good-bye, good-bye and au revoir
as long as you remember me I'll never be too far
good-bye my love, good-bye, I always will be true
so hold me in your dreams till I come back to you.

See the stars in the skies above
they'll shine wherever I may roam
I will pray every lonely night
That soon they'll guide me home. :(
Được cảm ơn bởi: mythanh, zhangjuhua1712

giakhoa
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1569
Tham gia: 13:16, 26/07/11

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi giakhoa »

sáng ra thầy đã tâm trang thế
Chúc thầy và các anh chị dịp cuối tuần vui vẻ
Được cảm ơn bởi: mythanh

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

mythanh đã viết:pùn quá huhu :((
Nước mắt không vơi được nỗi sầu đâu...cô. Đọc truyện cho đỡ buồn nhé.


DUYÊN NỢ TÁI SINH


Ngày xưa,có một anh học trò trẻ tuổi nhà nghèo xơ nghèo xác. Vì có cha mẹ già,anh phải lang thang đây đó làm nghề gõ đầu trẻ để nuôi thân và nuôi cha mẹ. Mãi về sau,anh được một phú ông ở một làng nọ mời về “ngồi”tại nhà mình để dạy cho con học. Anh mừng thầm,từ nay có chỗ yên thân để ôn luyện văn bài. Phú ông có nhiều nhà, y cho thầy đồ ở riêng ngôi nhà ở góc vườn để được tĩnh mịch dạy học. Ngoài ba bữa cơm hàng ngày của phú ông, anh còn nhận được tiền gạo của những người khác có con đến học với anh, nên anh cảm thấy đầy đủ.
Phú ông có một cô con gái đã đến tuổi lấy chồng. Từ ngày có anh đồ tới,cô con gái cảm thấy lòng mình đỡ trống trải.Mặc dầu ở ăn cách biệt,cô gái và anh đồ vẫn nhiều phen gặp gỡ. Cô đâm ra yêu chàng ngày một tha thiết, và cô cũng được chàng yêu lại. Mối tình vụng trộm cứ thế mỗi ngày trở nên keo sơn,không thể gỡ ra được nữa. Vì thẹn thò và sợ hãi, cô gái cũng không dám nói thật cho cha mẹ biết.
Hai người yêu nhau như vậy đã được vài năm. Nhưng một ngày nọ, có một nhà phú hộ khác ở vùng miền, mang trầu cau đến dạm cô gái cho con. Cha mẹ cô gái thấy hiếm có đám nào môn đăng hộ đối hơn thế, nên hối hả nhận lời. Nhưng khi hỏi ý kiến con gái thì phú ông đâu có ngờ rằng con mình xưa nay ngoan ngoãn là thế, trước việc nhân duyên tốt đẹp của mình lại tỏ ra khó tính lạ lùng. Cả vợ lẫn chồng hết lời dỗ dành con, nhưng không kết quả. Mãi về sau,cô gái mới cho cha mẹ biết là mình đã chỉ non thề biển với anh đồ và quyết cùng chàng kết nghĩa trăm năm. Nghe nói thế,phú ông từ lòng thương con chuyển sang giận dữ. Đời nào ông lại chịu hạ mình gả con cho một con người kiệt xác như vậy. Ông nhất định không để cho con gái làm sai chuyện hứa hôn. Cô gái trước còn khăng khăng từ chối, nhưng sau bị gia đình và họ hàng ép buộc, nên tùy uất ức mà đành ngậm miệng. Còn về phía anh học trò biết phận mình không đất cắm dùi, nên cũng không dám tỏ bày nỗi lòng với vợ chồng phú ông. Vì vậy,sự định đoạt của phú ông coi như mười phần đã xong đến tám chín.
Thắm thoát mà một năm nữa trôi qua. Con trai nhà phú hộ sau mấy lần sêu tết đã chuẩn bị xong lễ cưới. Vì không có ai bênh vực,không một người đồng tình nên cô gái nhẫn nhục kia cảm thấy quẫn trí. Không còn biết cầu cứu với ai,cô quyết tự liều tấm thân còn hơn là phải lấy người mà mình không ưa. Một đêm nọ, trước ngày đón dâu, cô trốn lên nhà học tự tình với anh đồ. Hai bên chuyện trò than vãn với nhau đến gần sáng. Cuối cùng cô gái lấy gói thuốc độc mang sẵn trong mình ra uống lén, và chỉ một lát quằn quại chết ngay trong lòng anh học trò.
Thấy người yêu tự vẫn mà trước sau vẫn không một lời bộc bạch cho mình biết, anh học trò lòng đau như cắt. Nhưng dầu không ngăn được nước mắt giàn giụa, anh cũng cảm thấy hết sức bối rối và sợ hãi, nghĩ đến cái chết bất ngờ của người yêu nhất định sẽ làm cho mình mang tai vạ vào thân.
-Nếu mình đeo gông ngồi tù cũng đành cam chịu, nhưng cha mẹ già rồi đây biết cậy nhờ vào ai?
Càng nghĩ, anh càng bủn rủn tay chân. Cho đến lúc gà gáy canh mà anh vẫn chưa biết xử trí như thế nào.
Cuối cùng, anh nghĩ ra một kế. Anh đứng dậy đi kiếm cuốc thuổng rồi đào dưới gậm giường mình nằm một cái huyệt. Đào xong,anh ôm lấy thi thể cô gái mà thề với vong linh nàng:
Kiếp này duyên đã lỡ duyên
Quyết xin giữ trọn lời nguyền kiếp sau.
Sẵn có bút son trên bàn, anh viết vào bàn tay trái cô gái hai câu:
Thử sinh duyên vị liễu
Nguyện kết hậu sinh duyên.
Viết đoạn,anh đặt xác cô xuống huyệt, lấp đất lại, lại sửa sang nền nhà cẩn thận, nhặt từng hòn đất, sắp từng viên gạch, rồi chùi rửa cuốc thuổng, không để một vết tích gì khả nghi. Xong đâu đó, anh lại lên giường nằm đợi sáng.
Lại nói chuyện nhà phú ông sáng hôm sau thấy mất hút con gái, bèn tung người đi khắp mọi ngã để tìm. Bên nhà trai nghe tin cũng cho người dò là khắp miền. Nhưng ngày một ngày hai vẫn không một mối manh, không một tin tức gì mới mẻ. Phú ông đoán con gái mình vì không chịu ép duyên nên đã liều thân hoại thể ở một chỗ nào xa xôi. Mặt khác sợ bọn quan nha lính tráng dựa dẫm vào việc này để đục khoét, nên ông cố ỉm đi không dám trình báo. Cuối cùng, sau những ngày hối tiếc thở than của bà con thân thích, sau những cuộc bàn tán xôn xao của xóm giềng, câu chuyện cô gái mất tích cùng với thời gian xoá mờ dần trong ký ức mọi người.
Về phần người học trò,sau khi bí mật chôn xác người yêu, phần vì thương cảm quá độ, phần vì muốn tránh mặt vợ chồng phú ông, nên được ít lâu, anh xin thôi dạy. Phú ông cho là thầy đồ thất tình, cũng không nghi ngờ gì cả. Rời khỏi nhà phú ông, anh đi thật xa, kiếm được một chỗ ngồi dạy khác, rồi cố nén đau khổ, tự rèn luyện thành tài để đợi khoa thi. Sau mười lăm năm sôi kinh nấu sử sức học của anh uyên bác không ai bì kịp. Anh đi thi và đậu luôn Tiến sĩ. Những ngày vinh quy rộn ràng tấp nập đã qua, nhà vua bổ anh làm quan ở một trấn gần kinh kỳ, bố mẹ cũng như họ hàng làng xóm, mỗi lần gặp anh, ai cũng khuyên anh lấy vợ kẻo muộn người nối dõi. Nhưng anh một mực mỉm cười, không gật đầu cũng không từ chối.
Hồi bấy giờ, ở một làng nọ thuộc trấn do quan tân khoa trị nhậm, có một nhà phú hộ hiếm hoi sinh được một cô gái nhan sắc xinh đẹp nhưng lại có tật. Từ lúc sinh ra,mấy ngón tay của cô bị váng dính liền nhau, và vì thế bàn tay trái luôn luôn nắm lại không thể mở ra được. Thấy con tật nguyền, nhà phú hộ lấy làm buồn phiền. Họ bắn tin ra là hễ ai chữa khỏi cho con gái mình thì sẽ vui lòng hậu tạ tất cả gia sản. Bao nhiêu danh nội y khoa cũng như ngoại khoa tìm đến chữa chạy bằng đủ các môn thuốc, nhưng cô gái chứng nào vẫn giữ tật ấy.
Quan tân khoa lúc mới tới vùng đó đã loáng thoáng nghe được tin này. Mặc dầu đó là cái tin hơn lạ, quan vẫn không bận tâm. Mãi về sau, nhân một chuyến đi hành hạt, quan ghé vào nhà phú hộ định bụng xem thử cho biết. Thấy có quan đến, nhà phú hộ tiếp đón rất trọng thể. Nghe quan hỏi về chuyện bàn tay con gái, chủ nhân cho quan biết con gái mình đẻ vào ngày, tháng, năm nọ,n hưng vừa lọt lòng không may đã mang lấy tật nguyền. Nghe lời trình bày của phú hộ, quan đã lấy làm chột dạ, vì ngày tháng năm sinh của cô gái này lại trùng khớp một cách lạ lùng với ngày tháng năm mất của người yêu mình trước đây. Quan liền nói:
-Chúng tôi cũng có biết một ít về nghề y. Cụ hãy cho cô em ra đây thử xem sao.
Nhà chủ họ vào buồng dắt cô gái ra, khi thấy mặt nàng, quan bỗng nhiên bồi hồi xúc động, vì giống hệt mặt người yêu xưa, hầu không sai một nét. Quan liền sai người hầu múc đến cho mình một thau nước lã. Đoạn quan cầm bàn tay. Tay quan vuốt đến đâu, váng bỗng trôi đi tới đó. Cuối cùng năm ngón búp măng của cô lại xòe ra được như thường. Khi mấy ngón tay vừa duỗi, một mối kinh ngạc đến với mọi người, vì họ thấy lộ ra những dòng chữ:
Thử sinh duyên vị liễu,
Nguyện kết hậu sinh duyên.
Mười chữ son vẫn còn đỏ thắm trong lòng bàn tay cô gái. Nhưng tất cả mọi người đều lấy làm ngạc nhiên hơn nữa khi nghe quan luôn tiện kể lại câu chuyện cũ của mình chôn kín trong lòng tự bao nhiêu năm nay: Nào là hai người yêu nhau ra làm sao, cô gái nhà phú ông nọ bị ép uổng như thế nào, cuối cùng cô đã tự tử vào lúc nào và được mình chôn cất, thề bồi, v.v…Quan ứa nước mắt kể mãi, kể mãi...sau đó quan chỉ vào cô gái và nói:
-Thật là có trời! Đúng là một cuộc tái sinh không thể nào ngờ được!
Nhà phú hộ sau đó gả cô con gái cho quan và biếu chàng rể tất cả gia sản làm của hồi môn. Đám cưới tổ chức rất linh đình, có vị đại thần, người của nhà vua về dự. Rồi quan đưa vợ về quê chào cha mẹ họ hàng. Quan còn không quên đưa vợ tìm đến nhà phú ông cũ, người đã đón mình “ngồi’ dạy học tại nhà ngày trước. Thấy người đàn bà giống với con gái mình thuở xưa như đúc, phú ông rất đỗi kinh ngạc. Phú ông càng ngẩn người khi nghe quan kể lại câu chuyện về đứa con mất tích thuở nào. Mới đầu phú ông tỏ ý không tin. Nhưng khi quan chỉ chỗ chôn cô gái ở gậm giường và sai đào lên, quả đúng như vậy.
Từ đấy quan nhận cả hai người phú hộ làm ông nhạc và ăn ở với cô gái đến trọn đời.
Theo:http://www.quangduc.com/truyen-2/310tru ... TÁI%20SINH
Được cảm ơn bởi: mythanh

mythanh
Tam đẳng
Tam đẳng
Bài viết: 652
Tham gia: 16:16, 10/04/11
Đến từ: việtnam^^

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi mythanh »

Tây Đô đạo sĩ đã viết:
mythanh đã viết:pùn quá huhu :((
Nước mắt không vơi được nỗi sầu đâu...cô. Đọc truyện cho đỡ buồn nhé.

Truyện thầy gửi rất hay :) .Trong truyện có nhiều đau thương,mất mát nhưng về sau có hậu.
Cháu cảm ơn Thầy nhiều lắm!!!
Cháu chúc thầy cuối tuần vui vẻ!!
Được cảm ơn bởi: Tây Đô đạo sĩ

Ngon_gio_Dong
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1305
Tham gia: 17:04, 01/04/11

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi Ngon_gio_Dong »

ThienCat đã viết:
Chị Kelly mà đọc đc câu này của Bác chắc sẽ vui lắm
"Cô Kelly biệt tích giang hồ, cũng hơi lạ, chắc có biến cố gì đây, cầu cho cô ấy được bình an, có sức khỏe để lên diễn đàn... chửi giòn giã. Khà...khà.."
e hèm mà bác có vẻ thích nghe nữ mạng Thiên Tướng chí choé nhỉ :))

Thương nhau củ ấu cũng tròn
Thương em anh thấy em giòn chửi ghê ( ý là chửi giòn giã như bác nói ) :)) :)
Thương nhau củ ấu cũng tròn
Thương em anh thấy em giòn chửi ghê
Tình ta hãy giữ cho tròn
Để cho Lý số lấy làm tấm gương

:)) =))
Được cảm ơn bởi: ThienCat, mythanh

ThienCat
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1164
Tham gia: 23:39, 28/04/10

TL: Hội Cho Nam và Nử Hiểu Rỏ Về Nhau Hơn.

Gửi bài gửi bởi ThienCat »

Ngon_gio_Dong đã viết:
ThienCat đã viết:
Chị Kelly mà đọc đc câu này của Bác chắc sẽ vui lắm
"Cô Kelly biệt tích giang hồ, cũng hơi lạ, chắc có biến cố gì đây, cầu cho cô ấy được bình an, có sức khỏe để lên diễn đàn... chửi giòn giã. Khà...khà.."
e hèm mà bác có vẻ thích nghe nữ mạng Thiên Tướng chí choé nhỉ :))

Thương nhau củ ấu cũng tròn
Thương em anh thấy em giòn chửi ghê ( ý là chửi giòn giã như bác nói ) :)) :)
Thương nhau củ ấu cũng tròn
Thương em anh thấy em giòn chửi ghê
Tình ta hãy giữ cho tròn
Để cho Lý số lấy làm tấm gương

:)) =))
Cảm ơn ngon_gio_dong.Thơ của Cát mới đc có 2 câu.Giờ thêm chất thi sĩ của Ngon_gio_dong nên đã tạm được gọi là một bài thơ rồi nhỉ :)):))
Được cảm ơn bởi: Ngon_gio_Dong

Đã khóa