Nhất Niệm đã viết:
Ồ, vì lúc xưa chị đã ở trong đội tuyển nên có coach dạy chị riêng đó em nên mặc dầu chị ko thắng cúp vì chị chưa bao giờ đăng ký đi wi'nh tournament riêng lẻ; lúc trung học chị chỉ tham gia và đấu vô đội tuyển để build cái resume và đi đấu cho đội trường trong toàn thành thôi. Đội trường của chị cũng ko có giỏi gì mấy, đội trung bình thôi.
Lúc xưa thỉnh thoảng chị cũng cầm vợt ra sân đánh, giờ chị ko ra nữa . Chị ko chơi thu*`ng xuyên . Mà lúc trươc ra chơi, có anh nọ đòi thách đấu one-on-one với chị, chị wi'nh cho thua 1 set. Thua rồi nổi máu đòi set tiếp, chị wi'nh cho thua set nữa . Thế là từ đó giờ hổng có wi'nh với chị nữa . He đó kỵ rơ của chị vì he dùng sức nhiều qu'a, chị thích bỏ cho he chạy, chạy 1/2 set là he lè lưỡi ra là wi'nh trật đường rầy thôi Lúc xưa coach chị dạy chị cũng nhiều nên chị cũng biết nhiều hơn người ko có coach!
Em muốn luyện thì nên tập trong tường trước . Chú ý to follow through, đừng dùng sức mà nên chú ý technique, kết hợp tay, và chân.
Vụ đó thất bại nhưng sao em lại thanh thản ?
Chị đánh vậy nghĩa là kỹ thuật của chị khá giỏi rồi, điều bóng tốt, làm cho đối phương chạy bở hơi tai.
Em thì ko có ý định tập môn này, tuổi này mà tập cũng ko ăn thua lắm. Với lại em thích cảm giác ngâm mình dưới nc hơn hihi. Ngoài ra, tay em bị gẫy hồi nhỏ nên hình như tay yếu hơn so với người khác, cầm vợt tennis cảm giác khó hơn chị àh.
Em cũng ko biết tại sao nữa, thực sự khi em nhận đc thông tin đó, trong lòng em ko có chút gì buồn, hoặc giận người ta vì ko đồng ý với mình. Còn thanh thản bởi em nghĩ thế này. Họ đồng ý chấp thuận cho em, nghĩa là em đc việc => em mắc nợ họ. Sau này em làm việc gì em sẽ phải nghĩ đến ân của họ. Hơn nữa, việc này cũng ko quá quan trọng đối với em, được thì rất tốt, ko đc thì e vẫn bình thường . Do đó, mà em thấy rất nhẹ nhàng chị àh.
Hồi trung học, học kỳ 2 là đến mùa tennis. Tiết cuối là tiết coach bắt tụi chị ra vợt ở sân. Coach dạy riêng từng đứa vì trong đội có 2 team: đội Varsity và đội Junior Varsity.. Chị trong đội Varsity thì có vài đứa đi đấu thôi; đội Junior Varsity là đội dự bị . Coach tâ.p cho tụi đi đấu nên chị cũng dc Coach huấn luyện nhiều giờ vì 4 năm trung học chị trong đội tuyển mà NÓi chung, tennis là về technique. Chị cũng chơi thường thôi, ko giỏi gì mấy, nhưng khi chơi chị thích bỏ cho người ta chạy, chi ko thích dùng sức Giờ chị cũng ko chơi nữa! Mà em đi bơi là lành mạnh rồi . Con trai đi bơi có body đ.ep hơn!
Ồ, vậy cũng tốt, em nhỉ . Có lẽ điều đó nói em nên tập trung ôn thi để đạt dc giấc mơ của em hả
Nhất Niệm đã viết:
Ồ, vì lúc xưa chị đã ở trong đội tuyển nên có coach dạy chị riêng đó em nên mặc dầu chị ko thắng cúp vì chị chưa bao giờ đăng ký đi wi'nh tournament riêng lẻ; lúc trung học chị chỉ tham gia và đấu vô đội tuyển để build cái resume và đi đấu cho đội trường trong toàn thành thôi. Đội trường của chị cũng ko có giỏi gì mấy, đội trung bình thôi.
Lúc xưa thỉnh thoảng chị cũng cầm vợt ra sân đánh, giờ chị ko ra nữa . Chị ko chơi thu*`ng xuyên . Mà lúc trươc ra chơi, có anh nọ đòi thách đấu one-on-one với chị, chị wi'nh cho thua 1 set. Thua rồi nổi máu đòi set tiếp, chị wi'nh cho thua set nữa . Thế là từ đó giờ hổng có wi'nh với chị nữa . He đó kỵ rơ của chị vì he dùng sức nhiều qu'a, chị thích bỏ cho he chạy, chạy 1/2 set là he lè lưỡi ra là wi'nh trật đường rầy thôi Lúc xưa coach chị dạy chị cũng nhiều nên chị cũng biết nhiều hơn người ko có coach!
Em muốn luyện thì nên tập trong tường trước . Chú ý to follow through, đừng dùng sức mà nên chú ý technique, kết hợp tay, và chân.
Vụ đó thất bại nhưng sao em lại thanh thản ?
Chị đánh vậy nghĩa là kỹ thuật của chị khá giỏi rồi, điều bóng tốt, làm cho đối phương chạy bở hơi tai.
Em thì ko có ý định tập môn này, tuổi này mà tập cũng ko ăn thua lắm. Với lại em thích cảm giác ngâm mình dưới nc hơn hihi. Ngoài ra, tay em bị gẫy hồi nhỏ nên hình như tay yếu hơn so với người khác, cầm vợt tennis cảm giác khó hơn chị àh.
Em cũng ko biết tại sao nữa, thực sự khi em nhận đc thông tin đó, trong lòng em ko có chút gì buồn, hoặc giận người ta vì ko đồng ý với mình. Còn thanh thản bởi em nghĩ thế này. Họ đồng ý chấp thuận cho em, nghĩa là em đc việc => em mắc nợ họ. Sau này em làm việc gì em sẽ phải nghĩ đến ân của họ. Hơn nữa, việc này cũng ko quá quan trọng đối với em, được thì rất tốt, ko đc thì e vẫn bình thường . Do đó, mà em thấy rất nhẹ nhàng chị àh.
Hồi trung học, học kỳ 2 là đến mùa tennis. Tiết cuối là tiết coach bắt tụi chị ra vợt ở sân. Coach dạy riêng từng đứa vì trong đội có 2 team: đội Varsity và đội Junior Varsity.. Chị trong đội Varsity thì có vài đứa đi đấu thôi; đội Junior Varsity là đội dự bị . Coach tâ.p cho tụi đi đấu nên chị cũng dc Coach huấn luyện nhiều giờ vì 4 năm trung học chị trong đội tuyển mà NÓi chung, tennis là về technique. Chị cũng chơi thường thôi, ko giỏi gì mấy, nhưng khi chơi chị thích bỏ cho người ta chạy, chi ko thích dùng sức Giờ chị cũng ko chơi nữa! Mà em đi bơi là lành mạnh rồi . Con trai đi bơi có body đ.ep hơn!
Ồ, vậy cũng tốt, em nhỉ . Có lẽ điều đó nói em nên tập trung ôn thi để đạt dc giấc mơ của em hả
@ all:
Các em ở chơi nhé!
Chị chơi theo kiểu thông mình rồi, chơi kiểu này khiến đối thủ tức mà ko làm gì đc em thích
Việc của em có lẽ vậy chị àh. Thua keo này bầy keo khác mà hihi
Onedream đã viết:
Chị chơi theo kiểu thông mình rồi, chơi kiểu này khiến đối thủ tức mà ko làm gì đc em thích
Việc của em có lẽ vậy chị àh. Thua keo này bầy keo khác mà hihi
Chúc chị ngày làm việc mới thành công!
Ồ, đó là do coach chị dạy chị đó em Coach dạy ra chơi game nên place làm sao cho họ chạy lè lưỡi ra, rồi lúc đó họ mệt mình quất .
Mà chị thấy ping pong chơi cũng vui vì chơi trong nhà mát mẻ; ping pong đòi hỏi độ nhạy, nhanh nữa Cầu lông thì hơi bất tiện vì phải ra gym mới wi'nh dc Bơi thì chị sợ hư da do chất muối trong nước
Em có tinh thần bền chí vậy là tốt Dù sao em vẫn còn rất trẻ
Sửa lần cuối bởi Nhất Niệm vào lúc 09:39, 20/08/11 với 1 lần sửa.