jaine đã viết:Hello bạn Haituyet. Hì trả lời bạn về con thiên không của mình ở trong đây nhé.
Đúng là không biết có phải tại thiên không nhưng trong mình lúc nào cũng có hai con người, một xấu một tốt đánh nhau loạn xạ. Và mình phải tự cân bằng cảm xúc để cái tính bất cần liều lĩnh của mình không bộc phát. Nhưng mà mình có thêm cả em địa kiếp hãm nữa nên không biết có đổ thừa hết cho thiên không được không. Nói chung là nhờ mấy bọn sát tinh ấy cuộc sống của mình vui như hài kịch xen lẫn bi kịch, không bao giờ đoán trước được mọi việc, toàn thay đổi bất ngờ vào phút 89. Cái gì càng mong đợi thì càng hỏng, cái gì ít khả năng nhất thì lại ngon lành cành đào. Bây giờ cũng đang học làm chủ hoàn cảnh để có thể ứng biến với mọi khả năng

ủa...thiên không thì làm sao hả em? chị cũng có thiên không ở cung Phúc chiếu vào thiên di (thân cư thiên di). nhiều người xem cho chị nhìn vào đó bảo chị có căn tu nhưng chị k hiểu tại sao lại có căn tu? hôm nay thây em bảo nó liên quan gì đến "2 con người" đấy....là sao ha em?
còn chuyện 1 tốt một xấu đánh nhau loạn xạ thì em đọc kinh thánh và các truyện nói về nguồn gốc loài người và chúa mà xem, con người ai cũng vậy cả mà. quan trọng là phút cuối cùng "con" nào thắng thôi.
copy một ví dụ ra đây cho e đọc :
"Leonardo da Vinci vẽ bức tranh "Bữa tiệc cuối cùng của Chúa" mất bảy năm liền. Đó là bức tranh vẽ Chúa và 12 vị tông đồ trong bữa ăn cuối cùng trước khi Ngài bị môn đồ Judas phản bội.
Leonardo da Vinci tìm người mẫu rất công phu. Giữa hàng ngàn thanh niên, ông mới chọn được một chàng trai có gương mặt thánh thiện, một tính cách thanh khiết tuyệt đối làm mẫu vẽ Chúa Jesus.
Da Vinci làm việc không mệt mỏi suốt sáu tháng liền trước chàng trai, và hình ảnh Chúa Jesus đã hiện ra trên bức vẽ
Sáu năm tiếp theo ông lần lượt vẽ xong 11 vị tông đồ.
Chỉ còn có Judas, vị môn đồ đã phản bội Chúa chỉ vì 30 đồng bạc (gần bằng 200.000 VND).
Hoạ sĩ muốn tìm một người đàn ông có khuôn mặt hằn lên sự hám lợi, lừa lọc,
đạo đức giả và cực kỳ tàn ác. Khuôn mặt đó phải toát lên tính cách của kẻ sẵn sàng bán đi người bạn thân nhất, người thầy kính yêu nhất của chính mình…
Cuộc tìm kiếm dường như vô vọng. Bao nhiêu gương mặt xấu xa nhất, độc ác nhất, Vinci đều thấy vẫn chưa đủ để biểu lộ cái ác của Judas
. Một hôm, Vinci được thông báo có một kẻ mà ngoại hình có thể đáp ứng yêu cầu của ông. Hắn đang ở trong một hầm ngục ở Roma, bị kết án tử hình vì tội giết người và nhiều tội ác tày trời khác… Da Vinci lập tức lên đường tới Roma. Trước mặt ông là một gã đàn ông nước da đen sạm với mái tóc dài bẩn thỉu xoã xuống gương mặt, một khuôn mặt xấu xa, hiểm ác, hiển hiện rõ tính cách của một kẻ hoàn toàn bị tha hoá. Đúng, đây là Judas!
Được sự cho phép đặc biệt của đức vua, người tử tù được đưa tới Milan nơi bức tranh đang vẽ dỡ. Mỗi ngày tên tử tù ngồi trước Da Vinci và người hoạ sĩ cần mẫn với công việc truyền tải vào bức tranh diện mạo của kẻ phản phúc. Khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, Judus hiện lên cực kì sinh động.
Kiệt sức vì phải đối mặt với cái ác một thời gian dài, Vinci quay sang bảo lính gác: - Các người đem hắn đi đi![size=0]Lính gác túm lấy kẻ tử tù, nhưng hắn đột nhiên vùng ra và lao đến quì xuống bên chân Da Vinci, khóc nức lên:[/size]
- Ôi, ngài Vinci, ngài không nhận ra con ư?!?[size=0][size=0]Da Vinci quan sát kẻ mà sáu tháng qua ông đã liên tục nhìn mặt. Cuối cùng ông đáp: - Không, ta chưa từng thấy mặt ngươi cho đến khi ngươi được đưa đến từ hầm ngục Roma…
Tên tử tù kêu lên: [size=0]-[/size][size=0]Ngài Vinci…
Hãy nhìn kỹ tôi![/size][size=0]Tôi chính là người mà bảy năm trước Ngài đã chọn làm mẫu vẽ Chúa Jesus…"[/size]
chuyện mới tìm qua trên diễn đàn, copy để em đọc thôi, thực ra bài này kể lại có phần hơi sai ý đoạn cuối.
chị nghĩ ngụ ý của cau chuyện trên là thiên thần và ác quỷ cùng có chung một khuôn mặt.
như vậy liệu có thể suy ra con người = ác quỷ + thiên thần không nhỉ

[size=0][/size]
[/size]
[/size][/font]