Chị NN :
hồi nhỏ em thích 2 nghề : giáo viên và bác sĩ ...... nhưng em thề với lòng là sẽ ko bao giờ theo 2 nghề này , vì đây là 2 nghề nghiệp đặc biệt thiêng liêng và cao quý chị .... Ý nghĩa và mục đích của nó xa hơn là 1 cái " nghề " để cơm áo mưu sinh , mà nghiêng về " nghiệp " nhiều hơn ..... em thấy tư cách đạo đức của mìh còn thấp kém , ko đủ đức độ để làm " từ mẫu " hay là 1 người " trồng người " giỏi ..... đó là cái thứ nhất . Cái thứ 2 là với chính sách lương 3 cọc 3 đồng đói nhăn răng như của VN thì muốn hết lòng vì nghề là điều ko thể ..... 1 cái là lí tưởng , cái tâm của nhà giáo , và lời thề gì đó ( em ko biết ) của bác sĩ trước khi ra trường ; 1 cái là gánh nặng cơm áo gạo tiền thường trực , thử hỏi phải cân làm sao đây ..... Hình mẫu của em là ông Hải Thượng Lãn Ông hết lòng vì người nghèo , còn làm giáo viên thì phải đặt chữ tâm " trồng người " lên trên hết ...... Chính sách ở VN thì làm cho giáo viên và thầy thuốc ngày càng mất chất chị à ...... Lương thì ko đủ sống, thử hỏi sao toàn tâm toàn ý với nghề dc ....... Giáo viên phải dạy thêm tràn lan , ko đi học thì đì sói trán , thầy thuốc thì đua nhau mở phòng mạch chặt chém bệnh nhân , ăn chặn bảo hiểm , dùng bảo hiểm của bệnh nhân để lấy free những thuốc đắt tiền rồi bán lại , hoặc câu kết với trình dược viên , bắt bệnh nhân mua thuốc ở những chỗ A,B,C .... với giá gấp chục lần để lấy hoa hồng ........ càng nói càng thấy chán ...... em ko phải đứa ngu ko piết đường luồn lách , tiếc là em ko dám làm vậy , nên chắc chắn là em sẽ nghèo mạt rệp chị ơi ...... Sống có lý tưởng , tiếc là trời ko chiều lòng người
