em dùng hai từ bố thí cũng hơi quá .....
Em cảm thấy mình đủ ....
Người ta thiếu .... thế nên em san sẽ cho người ta
nên em muốn người ta vui .... ( mặc dù trong chốc lát )
em có thễ ngồi nói chuyện với mọi loại người ,,,,
Từ giám đốc cho tới mấy thằng ăn mày ...
đại ca giang hồ hay công an ....
Nhưng nói chuyện em rút ra kinh nghiệm .....
Mình Tặng Người ta Vật chất ...
ko = mình tặng người ta tinh thần
có bữa ngồi nói chuyện với thằng bạn ....
nó có tin nhân quả nhân kiết gì đâu....
2 thằng ngồi nhậu vs nhauu....
em khơi ra chuyện ... kễ về nhân quã ... giãng giãi cho nó hiễu .... nó cũng ko sợ
em chêm 1 câu... có thễ mi ko bị chém ..... nhưng mi đừng đễ con mi lãnh hậu quã của mi... )

nó ớn luôn từ đó chừa ko dám đâm chém nữa .....
nhưng nó chừa thì em lại nỗi điên lên....
chắc do uống rượu bia nhìu quá nên ko kềm chế đc cảm xúc :d hé hé ...
cũng may chưa sao ....
À mà em tính đem cái tâm đại bi cũa quán thế âm....
đi phổ độ chúng sanh trừ lỗi lầm của em ...
chứ em ko xin lỗi đâu ...
à em mà thuyết pháp thì chắc cái 4r này ko ai bằng đâu ....