Như chưa hề có cuộc chia ly

Dành cho thành viên giao lưu, kết bạn, buôn chuyện
Zing919
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1623
Tham gia: 20:29, 30/08/10

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi Zing919 »

duydoan89 đã viết:Zig cho em hỏi tiếp: tối a nói nếu có TT và sog lộc thì cực kì tốt, nghĩa là lúc đó TT+ sog lộc phải dog cug hay sao a, hay là chỉ cần sog lộc tại mệh hoặc thân, rồi chờ đến thời gặp dc TT cug ngon :(
cái này bài sau sẻ nói đến em . em bận cứ nghĩ đi chứ hiện h mấy bài củ mọi người nắm chưa vững anh chi ôn lại thôi , em thì ok rồi :))
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
duydoan89
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1302
Tham gia: 18:28, 20/08/10
Đến từ: my

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi duydoan89 »

pe1 jaine cug bận kia anh, em nó cũg kệu em cúp tiết :D, vậy nghỉ 2 hôm anh nhé :), em ko muốn mất bài :(, tối nay học, mai mốt nghỉ nha Zig Kute :D
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
duydoan89
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1302
Tham gia: 18:28, 20/08/10
Đến từ: my

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi duydoan89 »

Zing919 đã viết:
duydoan89 đã viết:Zig Kute, nãy em có nói a thag pạn em thân và meh đều ko vug, nay em post lên a coi dùm nha :(, tội nghiệp, ku cậu đẹp chai mà sao kì thế này :(

https://lyso.vn/viewtopic.php?f=34&t=11531" target="_blank


em thử luận a coi có đug ko nha:

-Thận mệh ko vug.
-Hồi nhỏ thì ko có rì đặc piệt, giờ pắt đầu năm 25 tuổi đi: ku tuổi tị, 25-35 tuổi (kim-kim) cục thì ngon, nhug có sao TT ở đây thì là tốt hay xấu a , cho em hỏi luôn, nếu cục tốt , mà sao TT đóg vô mấy cug phu thê, tử tức, điền trạch ( như ở đây cục thì tốt mà dog vô cug thê)thì là tốt hay xấu a, nó pgio có vai trò là sao giải hay sao phá :(

-35-45 : thuy voi kim => tot
-45-55: moc voi kim => xấu
-55-65 : hỏa với kim => xấu

65 thì ko pit còn sog ko nên khỏi nói nữa, sơ sơ thế a coi coi em nói dug ko ạ :(
năm nay nó mới 22 tuổi vẫn chỉ nằm ở ngọ khi nào được 25 tuổi mới xem ở cung thìn em à , kêu nó cưới vợ trước năm 25 tuổi hoặc sau năm 35 tuổi sẽ đở hơn nhiều . lúc này thái tếu là sao phá rồi . nó chỉ cần qua được giai đoạn 55 đến 65 thì ngon rồi .
thag ku này tham gớm lắm, chắc bảo nó lấy trễ thôi, giờ nó chưa chịu lấy đâu :D
Đầu trang

Zing919
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1623
Tham gia: 20:29, 30/08/10

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi Zing919 »

duydoan89 đã viết:pe1 jaine cug bận kia anh, em nó cũg kệu em cúp tiết :D, vậy nghỉ 2 hôm anh nhé :), em ko muốn mất bài :(, tối nay học, mai mốt nghỉ nha Zig Kute :D
uhm tối nay học muộn một chút , chủ yếu ôn lại thôi em à . kiểm tra nha 45p ^^
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
lovestory_87
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3294
Tham gia: 18:44, 14/06/10

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi lovestory_87 »

Làm thầy oai ghê. :P
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
duydoan89
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1302
Tham gia: 18:28, 20/08/10
Đến từ: my

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi duydoan89 »

hi' hi' :D
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
jaine
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 2227
Tham gia: 17:43, 01/01/10

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi jaine »

[font=&quot]Chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày nắng nhé ![/font]
[font=&quot]*Tặng cho những ai yêu mưa[/font]
[font=&quot]1 . Cô gái mưa[/font]
[font=&quot]“ Chỉ uống cafe trong những ngày mưa, chỉ nhớ trong những ngày uống cafe, chỉ chông chênh trong những ngày nhớ, chỉ khóc trong những ngày chông chênh “ Đó là lý do tôi luôn gặp chủ nhân của câu nói trên tại quán vào những ngày trời đất sụt sùi. Vì thế tôi thích gọi cô là cô gái mưa hơn là cái tên An Vũ Kỳ[/font]
[font=&quot]Lần đầu tiên tôi gặp Vũ Kỳ là 1 ngày mưa tháng 7. Khi ngoài trời mưa tầm tã, không khí sặc mùi ảm đạm não nề, chiếc máy hát đang nhả từng nốt của bài Kiss the rain thì Vũ Kỳ đột ngột bước vào phá tan cái không gian tĩnh lặng ấy. Mọi người bị cuốn hút bởi cái vẻ yêu kiều như 1 nàng công chúa của cô còn tôi bị cuốn hút bởi chiếc váy vàng rực rỡ cô mặc. Không hiểu sao trong đầu tôi lại nảy sinh cái ý nghĩ ngộ nghĩnh rằng Vũ Kỳ đã gom hết ánh nắng ngoài kia để dệt chiếc váy vì thế trời mới đang khô ráo lại bỗng chốc đổ mưa. Khi tôi vẫn còn mải mê với cái suy nghĩ kỳ lạ đó thì cô kéo tôi lại hiện tại bằng việc gọi 1 tách espresso . Không để cô gái xinh đẹp chờ lâu tôi nhanh chóng đem đến cho cô tách espresso thơm phức như ý cô. Thế nhưng cô lại không thèm động đến cốc cafe dù chỉ là cầm lên hít hà. Cô để tách cafe nguội dần bên cạnh còn bản thân mơ màng hướng ánh mắt vô định ra ngoài khung cửa.[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Cafe không ngon sao em ? Không kìm nổi sự tò mò tôi tiến lại gần hỏi cô[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Không nó rất ngon nhưng mà quá đắng để dành cho em. Cô thản nhiên trả lời[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Vậy tại sao em không chọn một loại khác phù hợp với em . Tôi nhẹ nhàng gợi ý[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Vì hôm nay em ngẫu hứng bước vào đây nên không thể chọn một thứ quen thuộc được. Như vậy mất hứng lắm . Cô nhoẻn miệng cười[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Nhưng như vậy tách espresso kia cũng sẽ không vui vì không được trân trọng đó[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Cafe không vui hay người pha cafe không vui ? Cô ngước nhìn tôi tò mò[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Cả hai . Tôi mỉm cười đáp lại[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Nhưng nó quá đắng đặc biệt là khi uống một mình . Làm thế nào bây giờ ? Cô cố tình nhấn nhá vào 2 chữ “ Một mình “[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Em cần một người nc cùng sao ?[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Uh, những ngày mưa thế này mà phải ngồi một mình thì thật là lạnh lẽo. Cô gật đầu thành thật thú nhận[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Quán vắng khách tôi cũng rảnh rang vậy nên tôi đã chấp nhận ngồi xuống nc với cô và đó chính là điểm mở đầu cho tình bạn của chúng tôi .[/font]
[font=&quot]Vũ kỳ gọi quán của tôi là quán nỗi nhớ vì mỗi khi đến đây cô đều da diết nhớ 1 điều gì đó. Còn tôi biết mỗi lần da diết nhớ 1 điều gì đó cô mới đến quán . Và lần nào tôi hỏi cô nhớ gì tôi đều nhận được câu trả lời rằng mỗi cô gái đều có rất nhiều thứ để nhớ. Đó là những người đã gặp gỡ, là

những mảnh đất đã từng sống từng đặt chân qua, là mối tình đầu, mối tình thứ 2, thứ 3 . . .[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]2 . Nỗi nhớ[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Nửa ngày lụi cụi trong nhà kho tôi cũng lôi ra được chiếc bình thủy tinh trong suốt với chiếc nơ vàng mềm mại được thắt cầu kỳ. Tôi nhẹ nhàng phủ lớp bụi mờ bám trên lớp kính trơn láng, cảm giác như đang chạm vào quá khứ. Thậm chí tôi còn ngửi thấy mùi những viên socola ngòn ngọt đăng đắng đã từng được chất đầy trong bình. Những rung động rộn ràng, cảm xúc xao xuyến yêu thương nồng nhiệt, giận hờn nông nổi ùa về trong vị socola phảng phất[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Vũ Kỳ , con mèo hư đốn của con làm bẩn hết thảm của mẹ rồi. Tiếng mẹ gắt gỏng lôi tuột tôi ra khỏi trạng thái mơ màng.[/font]
[font=&quot]Không muốn bé Bum biến thành lẩu mèo trong tay mẹ, tôi vội vàng ôm chiếc bình chạy vào nhà. Bé Bum vừa trông thấy tôi ngay lập tức sà vào chân dụi dụi kêu meo meo đầy vô tội .[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Mẹ tha tội cho nó, nó còn nhỏ không biết gì . Giọng tôi đầy nũng nịu[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Con ở nhà ngày nào là phá phách ngày đấy. Sáng thì lục tung cái nhà kho ngăn

nắp, vừa nãy thì để mèo chạy chân bẩn lên thảm, giờ đến lượt con tương nguyên cả đôi giày nhem nhuốc vào nhà. Mẹ lắc đầu ái ngại[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Ôi chết con vội quá quên cả cởi giày. Mà hôm nay mẹ dọn nhà à để con phụ giúp cho. Tôi đánh trống lảng lấp liếm tội lỗi.[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Thôi cô đi đâu thì đi cho nhà cửa yên ổn. Mẹ mắng yêu[/font]
[font=&quot]Được lời như cởi tấm lòng tôi phóng lên phòng thay quần áo rồi dắt con vespa ra khỏi nhà lao vào màn mưa thẳng tiến đến “ Nỗi nhớ “[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]“ Nỗi nhớ “ là một quán cafe tôi bất ngờ khám phá ra trong một ngày mưa ảm đạm. Những thanh âm thánh thót trong veo của Kiss the rain lôi kéo bước chân tôi. Tôi cứ bước đi theo tiếng nhạc mà không hề định thần được mình đang làm gì ngay cả khi buột miệng gọi espresso – thứ cafe mà tôi ghét cay ghét đắng. Nhưng vì sự lầm lẫn ấy tôi lại quen được một người bạn thú vị như Hạo Minh . Hạo Minh là một chàng trai bên ngoài ấm bên trong cũng ấm và đặc biệt anh luôn khiến người bên cạnh luôn cảm thấy bình yên, an toàn. Vì thế vào những ngày mưa khi cảm xúc chông chênh, khi nỗi nhớ ùa về tôi lại tìm đến Hạo Minh để tìm chút ấm áp, để uống cafe, để nghe Kiss the rain . Thật nực cười khi tôi đang cố quên một người nhưng tôi lại cứ vô thức làm những việc gợi nhớ đến quá khứ[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Tôi quyết định sẽ viết hết nỗi nhớ của mình thả vào chiếc bình , có lẽ như vậy tôi sẽ nhẹ nhàng hơn. Chắc chắn tất cả mọi người đều mang cho mình một nỗi nhớ, một kỷ niệm nào đó có thể là ngọt ngào có thể là đắng chát nhưng đều là những điều khó quên. Vì thế tôi nảy ra ý tưởng sẽ mang chiếc bình đến “ Nỗi nhớ “ để những vị khách có thể cất giữ tâm tình của mình ở đó. Một chiếc bình đựng nỗi nhớ thì bản thân nó cũng cần là một vật chất chứa kỷ niệm . Vật hoàn hảo nhất chính là chiếc bình Hy Nguyên đã tặng tôi khi anh ngỏ lời cầu hôn với tôi. Tại sao tôi cứ thích hành hạ mình nhỉ ?[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Vẫn là Kiss the rain như mọi ngày, bản nhạc này tôi quen thuộc đến mức chỉ cần nghe thấy từ xa tôi đã nhận ra giai điệu. Nhưng hôm nay bản nhạc sống động và có hồn đến lạ không hề giống như đang bật từ đĩa hát. Từng nốt nhạc như tiếng mưa vừa tha thiết, vừa nhẹ nhàng, vừa ủ dột lại vừa trong sáng và đặc biệt là nó rất quen thuộc . Tôi tò mò đẩy cửa bước vào. Sững sờ ! Choang ![/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]3. Gặp lại[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]- Choang ![/font]
[font=&quot]Chiếc bình rơi xuống đất vỡ vụn thành trăm mảnh, những mảnh vỡ ánh lên trong nắng hắt lên gương mặt thẫn thờ của Vũ Kỳ . Đôi mắt em mở to hoảng hốt, đôi môi run run muốn nói gì đó nhưng câu chữ cứ uất nghẹn nơi cổ họng. Chẳng nhẽ chàng trai mà em kể chính là Hy Nguyên. Người mà luôn pha cafe cho em , luôn chơi kiss the rain cho em vào những ngày mưa. Người mà đã cầu hôn em vào 1 ngày mưa và cũng ra đi không lý do vào 1 ngày mưa .


Người mà luôn khiến em phải nhớ chông chênh, phải khóc ướt mi trong những ngày mưa. Chẳng nhẽ người mà tôi luôn ghen tỵ hóa ra lại chính là bạn thân nhất của mình ?[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Hy Nguyên lướt nhìn em một cái rất khẽ rồi lại điềm nhiên quay trở về bản nhạc như chưa hề có gì xảy ra. Nhưng từ lúc ấy những thanh âm Kiss the rain đã trở nên đau xót đến khôn cùng, nó khiến người ta cảm nhận thấy một cơn mưa ủ dột não nề rả rích không có hồi kết. Những nốt nhạc như hàng nghìn mũi tên đâm xuyên vào da thịt Vũ Kỳ khiến nước mắt em rơi từng giọt từng giọt thấm đẫm gương mặt yếu đuối. Khi nốt nhạc cuối cùng dừng lại, Hy Nguyên đứng dậy lạnh lùng bước đến Vũ Kỳ vẫn đang chết lặng. Cậu cúi xuống nhặt dải lụa vàng lên, cẩn thận gỡ bỏ từng mảnh thủy tinh nhẹ nhàng buộc vào cổ tay Vũ kỳ rồi đẩy cửa bước ra ngoài hòa lẫn với dòng người tấp nập. Trên môi thoáng một nụ cười nhạt.[/font]
[font=&quot]Vũ Kỳ dõi mắt theo bóng Hy Nguyên rồi như chợt nhận ra điều gì em vội vã đuổi theo. Tôi cũng bất giác chạy theo em , len qua dòng người xe như mắc cửu tôi cố gắng bắt kịp em, còn em thì cố gắng bắt kịp Hy Nguyên.[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]4. Yêu và hận[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]Định mệnh là gì ? Giữa em và tôi phải chăng chính là định mệnh. Tôi bắt gặp em trú mưa trước hiên nhà mình vào một ngày mùa hè dễ chịu. Em là mẫu con gái khiến người ta phải chú ý ngay từ cái nhìn đầu tiên. Một vẻ đẹp trong sáng yểu điệu như một thiên thần. Gương mặt thanh tú,làn da trắng mịn như sứ, đôi môi ngọt ngào, đôi mắt to đen thăm thẳm phảng phất nét yêu đuối thánh thiện. Dù rằng hình như em chẳng phiền lòng vì phải đứng chờ đợi cơn mưa tạnh nhưng tôi vẫn tốt bụng mang cho em mượn chiếc ô. Và từ đó chúng tôi bắt đầu quen nhau, rồi tình yêu chớm nở ngọt lành thậm chí chúng tôi đáng nhẽ đã có cả 1 đám cưới. Tôi đã cầu hôn em bằng một chiếc bình đựng đầy socola với một chiếc nhẫn đặt bên trong khi pháo hoa đang rực sáng bầu trời. Em mỉm cười hạnh phúc e ấp nói đồng ý. Tình yêu của chúng tôi tưởng đã có một kết thúc viên mãn nhưng pháo hoa thì chóng tàn, hạnh phúc cũng mong manh. Tôi không ngờ rằng bố em để chúng tôi yêu nhau nhưng lại không đồng ý cho đám cưới. Có lẽ ông nghĩ em cũng như mọi lần chỉ yêu đùa chơi thôi. Ông là một người cha yêu thương con mình đến mù quáng, ông không muốn em – 1 thiên kim tiểu thư phải sống một cuộc sống bấp bênh không ổn định với một chàng nghệ sỹ vừa chập chững bước vào nghề như tôi. Nhưng ông không biết tôi cũng yêu thương em rất nhiều và sẽ không bao giờ phải để em chịu khổ sở vì tôi. Với ý nghĩ đó tôi đã cố gắng hết mình để thuyết phục ông, để chống trọi lại với những khó khăn ông gây ra. Nhưng cho đến 1 ngày tôi phát hiện ra em quay lưng với tôi lúc đó tôi sụp đổ hoàn toàn. Tôi đau xót nhận ra tất cả với em chỉ là một trò chơi. Có lẽ em sinh ra trong nhung lụa lớn lên trong giàu sang sống bằng sự nuông chiều hạnh phúc quá vui vầy nên thích lấy đau khổ của người khác làm niềm vui. Tôi đã rất hận em đến mức không muốn nhìn thấy em một lần nào nữa vì thế tôi đã bỏ đi ngay hôm đó.[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]2 năm tôi trốn chạy bằng việc du học nhưng quá khứ ngày nào cũng hiện về đặc biệt trong những ngày mưa. Tôi đã thề sẽ không bao giờ chơi Kiss the rain một lần nữa. Nhưng hôm nay tôi muốn chơi bản nhạc này cho cô gái Hạo Minh để ý . Cậu đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong những năm tháng du học, là bạn tri kỷ của tôi nên có đau tim một chút thì tôi cũng chấp nhận. Cậu đã kể về cô gái này rất nhiều, 1 cô gái rất yêu mưa, 1 cô gái thánh thiện như thiên thần khiến tôi rất tò mò muốn biết cô gái nào lại khiến Hạo Minh say lòng như vậy. Ông trời thật khéo xếp đặt khi cô gái Hạo Minh yêu lại chính là em. Gặp lại em tôi mới biết tim mình vẫn đau vì những chuyện xưa cũ. Tình yêu của tôi, sự hận thù của tôi được đem trút hết vào bản nhạc. Nhìn nước mắt em rơi tim tôi đau nhói, sao em lại khóc khi chính em quyết định từ bỏ tôi trước . Tại sao cuối cùng thiên thần vẫn là em còn ác quỷ vẫn là tôi. Hoàn thành tròn vai diễn của mình tôi bỏ đi nhưng sao rồi em lại chạy theo tôi, sao không buông tha cho tôi. Tôi cố bước thật nhanh để em không bao giờ đuổi kịp tôi, tôi tưởng mình đã không mềm lòng vì em . Nhưng khi em vấp ngã, ngồi gục dưới đất tôi lại không thể bỏ mặc.[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Em không sao chứ ? Tôi tiến lại gần ngồi xuống bên cạnh em[/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Tại sao anh lại quay trở lại, sao anh không bước tiếp đi, đã tàn nhẫn còn quan tâm em làm gì . Giọng em nghẹn ngào[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Được rồi có gì nói sau đi . Chân em chảy máu rồi để anh đưa em đi bệnh viện. Tôi cố gắng nhẹ nhàng dỗ dành[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Buông ra ! Em không cần anh, đừng tử tế với em để rồi sau đó lại lạnh nhạt lại biến mất không một lời giải thích. Em vẫn bướng bỉnh đẩy tôi ra[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Thế em muốn anh ở lại để dự đám cưới của em nữa sao ? Tôi đau xót hỏi[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Đám cưới nào ? Đôi mắt em mở to ngạc nhiên[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Hôm đó chính tai anh đã nghe thấy em nói với bố rằng tình yêu với anh chỉ là nông nổi, chỉ là thứ đồ chơi khi em buồn chán và em cần một tương lai ổn định chắc chắn nên em sẽ đồng ý kết hôn với đại thiếu gia họ Hà. Anh không ra đi thì còn phải làm thế nào nữa ?[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Anh thật quá ngốc. Em nói điều đó chỉ là kế hoãn binh để bố không gây khó dễ cho công việc của anh nữa thôi. Tại sao anh không hỏi rõ mọi chuyện chứ ? Tại sao lại không tin tưởng em ? Giọng em vỡ òa[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]-[/font][font=&quot]Anh. . .anh . . .xin. . .lỗi. Tim tôi lại đau nhói[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]5. Chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày nắng nhé ![/font]
[font=&quot]“ Hy Nguyên đã quay trở lại Pháp làm việc. Cậu đã kể hết mọi chuyện về em cho tôi. Hai người đã gặp lại nhau, đã giải quyết mọi hiểu lầm, dù còn tình cảm nhưng những gì đã qua đi thì không thể lấy lại nên hai người đã chấp nhận buông tay. Tôi hạnh phúc khi cả em và cậu ấy đều có được sự nhẹ nhàng thanh thản .[/font]
[font=&quot]Có lẽ cần một khoảng thời gian ổn định lại mọi thứ trong cuộc sống nên em cũng không đến quán của tôi nữa. Tôi với em chắc chỉ có duyên mà không có phận. Không biết bây giờ trong những ngày mưa em còn uống cafe còn nhớ chông chênh không còn tôi trong những ngày mưa đều nhớ da diết một cô gái

chỉ uống cafe trong những ngày mưa, chỉ nhớ trong những ngày uống cafe, chỉ chông chênh trong những ngày nhớ, chỉ khóc trong những ngày chông chênh.[/font]
[font=&quot]Chiếc bình nỗi nhớ của em đã bị vỡ nên tôi đã thay nó bằng một chiếc bình khác. Những vị khách đều rất thích thú với nó và ai mỗi lần đến quán đều viết nỗi nhớ của mình vào đó. Những mảnh giấy ghi nỗi nhớ đã nhiều đến mức tôi phải mua một chiếc hộp lớn để cất giữ chúng. Tôi vẫn tin rằng một ngày nào đó em sẽ quay lại đây để cùng tôi đọc chúng. Em biết không người ghi nhiều giấy nhớ nhất chính là tôi đó. Ngày nào tôi cũng viết cho em rồi thả vào chiếc bình này. Nếu có duyên em sẽ đọc được chúng và biết được rằng tôi yêu em nhiều thế nào .[/font]
[font=&quot]Ps : Chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày nắng nhé![/font]
[font=&quot]Gửi cô gái mưa“[/font]
[font=&quot][/font]
[font=&quot]“ Em đã đọc thư của anh, cũng đã biết được tình cảm của anh. Trái tim em giờ đã nhẹ nhàng không còn có hình ảnh bất cứ ai nên bây giờ chắc sẽ sẵn sàng để tiếp nhận anh. Mà dù có không tiếp nhận chắc cũng không được vì đây là nhân duyên trời định mà. Em không nói đến việc em quay trở lại quán và đọc bức thư này nha. Duyên phận sao được khi ngày nào anh cũng gửi một bó hoa đến nhà em và nhắn nhủ em phải quay lại quán để đọc bức thư này. Định mệnh của chúng ta đã bắt đầu từ 2 năm trước rồi. Anh có biết cô gái 2 năm trước mẹ anh bắt cưới chính là em không ? Mấy hôm trước bố vô tình thấy ảnh anh mới cho em biết anh chính là Hà thiếu gia mà hồi đấy ông cứ ép em lấy. Thật may vì chúng ta đã cương quết không chấp nhận một tình yêu sắp đặt nếu không giờ đã suốt ngày cãi nhau. Ông trời đã để cho chúng ta gặp nhau vào một lúc thích hợp hơn khi trái tim em đã lành lặn. Em chưa mơ đến một đám cưới nhưng một cái hẹn thì sao nhỉ ?[/font]
[font=&quot]From : Cô gái mưa[/font]
[font=&quot]To : Hạo Minh

“[/font]
[font=&quot]Tôi nhẹ nhàng thả bức thư vào chiếc bình và gửi tin nhắn cho anh rằng tôi đã đến và để lại một bức thư trong chiếc bình. Rồi tôi ngồi xuống bên cửa sổ gọi 1 tách capuchino ngọt ngào nhâm nha thưởng thức trong lúc chờ anh trở về. Ngoài trời mưa đã tạnh, nắng rực rỡ, ấm áp chan hòa sưởi ấm cho vạn vật. Một dải cầu vồng ngũ sắc vắt ngang không gian như lời chúc phúc của ông trời dành cho những người yêu nhau sẽ luôn đến được với nhau . [/font]
[font=&quot]Jaine Lee[/font]
[font=&quot][/font]
http://www.youtube.com/watch?v=so6ExplQlaY" target="_blank - Kiss the rain
ap_20090719051751373.jpg
ap_20090719051751373.jpg (47.95 KiB) Đã xem 933 lần
12634822081240952637_574_574.jpg
12634822081240952637_574_574.jpg (40.39 KiB) Đã xem 933 lần


[font=&quot][/font]
Được cảm ơn bởi: duydoan89
Đầu trang

Zing919
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1623
Tham gia: 20:29, 30/08/10

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi Zing919 »

>:D< chúc cả nhà những ngày cuối tuần vui vẻ bên người thân và gia đình ..........Zing phải đi chở má đi bơi đây :))
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
duydoan89
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1302
Tham gia: 18:28, 20/08/10
Đến từ: my

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi duydoan89 »

thx jaie nhé :D
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
duydoan89
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 1302
Tham gia: 18:28, 20/08/10
Đến từ: my

TL: Như chưa hề có cuộc chia ly

Gửi bài gửi bởi duydoan89 »

chị Kim pua kiếm e có rì hem chị :(
Đầu trang

Trả lời bài viết