5
Thăng Long là chốn phồn hoa
Rồng rắn hỗn tạp có gì lạ đâu
Linh cao ráo, dáng xinh xắn dễ nhìn, nhưng chắc cũng ko đến mức để một đại gia nào đó phải bỏ ra vài tỉ để "nuôi" trong 2 năm. Linh làm ăn buôn bán sau khi ra trường và bị lừa mất một số tiền lớn vài tỉ Hồ tệ. Khi đó Linh đi hỏi vay khắp nơi để đền lại cho những người đầu tư vào em giờ bị mất tiền, em gặp lại một người bạn học cũ thì người này đề nghị về ở với hắn 2 năm, hắn sẽ trả hết nợ cho em. Linh kể, người bạn cùng lớp hồi xưa đó rất thích Linh nhưng luôn bị từ chối, vì ko hiểu sao Linh rất ghét anh này. Anh bạn này là con một cốp lớn, đến bây giờ vẫn chưa quên được ẻm, và máu chiếm lĩnh thứ mà mình ko đạt được nổi lên khi gia đình Linh đang gặp hạn.
"Vậy em có kể cho chồng ko?"
"Có, em kể chuyện người đó đề nghị như vậy"
"Thế chồng em nói sao?"
"Chồng em bảo thôi đừng liên lạc. Mà em nghe thế xong cũng xóa số cắt đứt liên lạc luôn rồi"
Tôi khá có cảm tình với đôi này khi nghe cách họ xử lý vụ đổi tình lấy tiền như vậy.
"Quẻ hôm trước anh giải cho em hết rồi, giờ em muốn hỏi gì nữa ko?"
"Anh có biết xem tử vi ko? Xem hộ em"
"Em cứ đưa lá số đây anh ngó qua xem" - bình thường tôi rất ghét xem tử vi. Có một thời gian tôi cũng tìm hiểu về tử vi, sau đó tôi kết luận là chỉ đúng được 70% và bỏ xó, có nghiên cứu nữa cũng sẽ ko thể vượt qua được mức này, và đó là giới hạn của tử vi, theo tôi nghĩ là vậy.
Tử vi có hàng trăm trường phái, bên Đài Loan thậm chí còn "loạn tử vi" hơn cả bên tàu phù với hơn 10 ngàn đầu sách và hàng ngàn trường phái. Riêng cách an sao để hình thành một lá số đã khác nhau rất xa. Có trường phái thì chỉ cần khoảng hơn 90 sao là đủ, có trường phái lại dùng hơn 100 sao, thậm chí lên tới 114 sao cũng có. Thậm chí có một vài trường phái an sao lệch hẳn 180° nhưng khi phán lá số, mỗi bên đều nói đúng được một phần :v Như ở miền Nam có trường phái theo cụ Thiên Lương có nhiều cách an sao khác với lá số các bạn dùng trên trang lyso.net này. (Theo tôi nhớ là an sao vòng Tràng Sinh theo âm dương thuận lý, nghịch lý). Như vậy vị trí các sao theo trường phái khác nhau đã sai lệch, chắc chắn nếu có một ông nào đó phán đúng thì những ông kia phải sai. Chẳng hạn như câu phú "Mệnh Vô Chính Diệu đắc Tam Không phú quý khả kỳ" hiện giờ vẫn còn cãi nhau ỏm tỏi Tam Không gồm những Không nào, Thiên Không, Địa Không hay là cái gì khác nữa.
Ngoài ra lại có hai trường phái về chọn giờ sinh cho lá số. Thời nay cứ mỗi canh giờ được quy ước chuẩn là 2h, chúng ta cứ nhìn trên đồng hồ của lũ tư bản giẫy chết mà xác định là được. Nhưng các cụ hồi xưa làm méo có đồng hồ Thụy Sĩ, nên các cụ cắm cái que xuống đất, nhìn bóng của que khi mặt trời di chuyển mà tính giờ. Mùa đông thì ngày ngắn đêm dài, mùa hè ngày dài đêm ngắn nên giờ mùa đông và mùa hè cũng sai khác nhau nhiều, và sai khác cả giờ hiện đại nữa. Ví dụ như hiên tại chúng ta quy ước 21h là bắt đầu vào giờ Hợi, nhưng theo giờ ngày xưa thì có thể khác, có thể là 21h15 hoặc 21h30 mới bắt đầu. Do đó có một vài lá số tranh cãi xem thuộc giờ nào.
Nếu là chỉ riêng tử vi, tôi nghĩ nó cùng lắm chỉ đúng tới 70%. Hơn nữa nó dự đoán tương lai khá xa mà các bạn có thể chiêm nghiệm, và có lẽ đấy cũng là lí do mà tử vi phổ biến nhất. Nếu bạn đi xem vào đầu năm, thầy phán bạn cuối năm lấy chồng, đến tháng 12 hết năm bạn mới biết là thầy phán sai, bạn có đi đòi lại tiền như lời thầy "đảm bảo" với bạn? Vậy nên rất nhiều thầy dỏm mọc lên như nấm sau cơn mưa.
Câu truyện nổi tiếng nhất được truyền miệng có lẽ là về Minh Thái Tổ của nhà Minh bên "nước lạ". Sau khi lên ngôi, ông tìm hết tất cả những người có lá số giống mình đem giết. Đến khi gặp được một người nuôi ong có lá số giống hệt, hiện đang có 9 tổ ong, so với ông cai quản cả 9 châu thì chỉ trùng hợp con số 9, nên ông ngộ ra rằng hoàn cảnh mới có tác động lớn nhất tới số phận con người chứ ko phải lá số. Câu cửa miệng của các thầy tử vi là: Mệnh con ko bằng mệnh cha, mệnh cha ko bằng mệnh làng, mệnh làng ko bằng mệnh nước, ý nói con người sinh ra trong một nước phát triển như Âu Mỹ thì dù lá số xấu cũng sẽ ko đến nỗi cạp đất mà ăn như những nước nghèo. Ý này ko sai, nhưng các thầy nghĩ dùng ý này để bảo vệ cho tử vi thì tôi nghĩ tác dụng lại ngược lại hoàn toàn ngược lại, câu nói này lại chỉ ra những thiếu sót ko của tử vi khi gặp những trường hợp cùng một lá số nhưng số phận khác nhau, hoặc khác lá số nhưng chết cùng nhau như tai nạn tàu xe máy bay. Khi đó tử vi chỉ có thể đổ lỗi do môi trường.
Từ xưa khi thông tin không được lan truyền nhiều như bây giờ, và dân số còn ít nên tỉ lệ gặp người có lá số giống nhau rất thấp, nên tử vi được nhiều người tin. Nhưng trong thời đại này, tất cả các môn bói toán đều đều phải thay đổi mới mong thích nghi được với thay đổi của xã hội.
Để khắc phục, các thầy kết hợp thêm cả xem tướng lẫn khả năng tâm linh của mình, đồng thời nhiều câu truyện được thêu dệt lên về môi trường sống khác nhau có thể sinh ra hai số phận hoàn toàn khác nhau dù cho lá số giống nhau, mà chuyện này thì chẳng cần phải tử vi cũng có thể nói được. Nhưng xem tướng, xem chỉ tay, chỉ chân, chỉ lung tung ... và cả khả năng tâm linh cũng có khi sai. Tôi từng đọc ở đâu đó một câu về xem tướng, hình như trong cuốn Ma Y Thần Tướng, đại ý là người phương Bắc ko xem lưng, vì người phương Bắc ai cũng cao to lưng dài vai rộng, người phương Nam ko xem mắt vì thường mắt rất đẹp, ko híp tịt trông gian gian như người "nước lạ", v.v.. Như vậy xem tướng cũng có điểm thiếu hụt, nhưng về tướng pháp cũng có một câu nổi tiếng ko kém: hữu tâm vô tướng, tướng tự tâm sinh, hữu tướng vô tâm, tường tùy tâm diệt - hình như câu này của Phật giáo, cho 1 like. Câu này ko hề giải thích cho những thiếu sót của xem tướng mà lại chỉ rõ cho ta thấy rằng mọi việc là do tâm tính của con người mà ra. Nếu vậy thì truy cầu tương lai làm gì?
Trở lại với câu chuyện phiếm của tôi và Linh:
"Năm ngoái có phải em phải lo việc gì cho anh em trong nhà ko?"
"Vâng, năm ngoái em gái em cưới, em cũng phải phụ giúp chút việc."
"Còn năm 24 tuổi là có người yêu hay lấy chồng?"
"Vâng, năm đấy em lấy chồng"
"Còn chuyện em đang vướng mắc phải là từ năm ngoái rồi đúng ko?"
Nó bắt đầu mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi. Thấy đã lấy được lòng tin về trình tử vi của mình, tôi bắt đầu giở giọng chê bai từ vi để cho Linh bớt đi xem lung tung, tốn thời gian và tiền bạc. Tôi nói:
"Đấy, em cảm thấy từ nãy giờ anh phán đúng rất nhiều đúng ko?"
"Vâng"
"Thực ra em ko để ý, tất cả những gì anh phán từ nãy giờ chỉ đúng khoảng 70% thôi, nhưng trong đầu em chỉ nhớ những gì mà anh phán đúng, thành ra em lại thấy anh phán toàn đúng" - Linh gật gù, tôi tiếp lời - "còn những vụ như em cưới chồng năm nào, chính em là người nói với anh lúc nãy nhưng em lại ko nhớ, đến khi anh lượn một vòng rồi vòng lại hỏi làm em cảm giác như anh tự xem được vậy"
Linh nhấp ngụm nước, bắt đầu tin lời tôi nói. Tôi có thể đoán nó đang nghĩ gì, chắc đang nghĩ mấy quẻ của tôi cũng kiểu kiểu như cái trò xem tử vi tôi vừa biểu diễn.
"Nhưng anh xem quẻ thì khác nhé. Toàn bộ quẻ của anh xem cho em đều còn lưu nguyên trong tin nhắn, em cứ lôi lại ra mà đọc. Những trường hợp việc khẩn cấp mà lại khiến em băn khoăn trăn trở như vậy thì anh ko cần em nói, anh cũng tự biết mình xem đúng tới 90%. Còn những chuyện lặt vặt linh tinh mà bốc hỏi hời hợt thì quẻ nó cũng chỉ hời hợt thôi, nên anh có muốn giải đúng cũng ko được" - Linh lại gật gù -
"Trên lá số em đang trong hạn Thiên Không đây này, nên mở đầu hạn thường dính luôn một cú thế là bình thường" - vừa nói vừa chỉ vào lá số, tôi kể tiếp - "Lúc anh bước vào hạn Thiên Không này cũng thế, mọi chuyện nó cứ như đùa với mình vậy. Cứ tính toán một hồi, tưởng như đạt được đến nơi rồi thì lại hỏng"
"Vâng, đúng đấy anh ạ. Em dự định làm nhiều thứ nhưng mà cái gì cũng sắp được lại hỏng, rốt cuộc chả được cái việc gì cả."
"Mà toàn hỏng phút cuối đúng ko?"
"Toàn vào phút cuối luôn"
Tôi kể những kinh nghiệm của bản thân trải qua hạn Thiên Không cho Linh nghe, cuối cùng kết luận xanh rờn làm con bé xanh mặt:
"Anh thấy càng về cuối hạn, nó lại càng thảm".
Linh cười nhẹ rồi nói:
"Em cũng chả biết thảm hơn như thế này thì sẽ thế nào nữa. Mọi người trong nhà em còn chưa biết việc. Em chẳng biết làm thế nào bây giờ nữa ... Em thà chịu ra ngoài đường ở được chứ em ko thể để bố mẹ người thân chịu khổ vì em được."
"Giờ anh bảo em thế này, em cứ trình bày hết với chủ nợ của em đi, xong nói là em sẽ trả, nhưng phải cho em thời gian. Hiện giờ nếu mà giết em cũng chẳng ra tiền, thà để em trả từ từ còn hơn, vậy là xong."
Linh làm theo, chả biết hiệu quả đến đâu. Mỗi lần có việc gì mới Linh lại nhờ tôi xem quẻ, đưa ra vài lời khuyên. Ngoài ra tất tật những thủ đoạn gì tôi biết từ phía cơ quan điều tra hay từ phía gia đình tên đã lừa Linh tiền, tôi đều nói, chả biết sẽ áp dụng được những gì nhưng mặc kệ, tôi cứ nói hết. Sau lần gặp đầu tiên, Linh có vẻ tin tưởng tôi hơn. Hai anh em thỉnh thoảng lại kéo đi buôn chuyện, lúc thì về vụ tiền nợ, lúc thì về gia đình và thỉnh thoảng có nghe Linh kể về mấy lần đi xem bói ở nơi khác. Linh thường tranh trả tiền cafe, tôi bảo:
"Khi nào mày trả hết nợ đi rồi mời anh một bữa sau, giờ cứ để anh trả."
Linh cũng có căn, điều này tôi khẳng định luôn khi nghe nó kể về những giấc mơ của nó, những giấc mơ thấy rắn trắng rắn xanh.
"Em mơ thấy mình ở trong một căn phòng, có một con rắn cực to nằm chắn trước cửa, to lắm, nó nằm mà người nó phải to lên đến một phần ba chiều cao cái cửa rồi. Em sợ quá tỉnh dậy. Còn một lần mơ thấy rắn nữa là trước khi sinh hai đứa nhà em, em mơ thấy có rắn cứ đi theo em về nhà"
"Mà giấc mơ đấy cực kì rõ nét và cảm giác như thật đúng ko?"
"Vâng đúng rồi, ko phải kiểu mình mơ xong quên luôn đâu"
Kiểu này chắc lại đang bị cơ đày rồi. Tôi bảo Linh:
"Anh nghĩ em cũng có căn, nhưng chắc ko phải ra hầu đâu, có khi chỉ phải trả nợ là cùng, mà nếu chưa đòi thì thôi từ từ, chứ giờ đào đâu ra tiền mà hầu."
"Vâng, giờ bắt em hầu em cũng chịu chả biết đào đâu ra tiền luôn, đang nợ đầm đìa đây này anh. Hồi nhỏ em cũng bán khoán lên chùa, rồi cũng chuộc lại rồi. Nhà em cũng hay đi lễ ở một bà thầy, thấy cũng ổn. Em nói anh biết chứ, hồi trước ở quê nhà em mà mỗi tháng em kiếm phải vài chục triệu, túm lại là buôn bán cực phát luôn" - nói đến đây thì tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra vấn đề. Thường các Thánh cho lộc rất nhiều, nhưng ko biết đến mà đi cúng đi trả thì sẽ lấy lại hết trong một nốt nhạc :v Chính bản thân gia đình tôi cũng đã từng như vậy. Có một thời mọi người còn đang chạy ăn từng bữa thì ông già động vào cái gì cũng ra tiền, đến khi bất chợt cũng bị lừa mất sạch tài sản, đau ốm bệnh tật suýt mất mạng.
Linh hỏi tôi về việc tôi hầu đồng, tôi chìa cho xem ảnh của tôi chụp cùng thầy tôi. Tôi cũng "môi giới" cho Linh đến chỗ Thu thánh nữ. Một lần Linh hốt hoảng gọi tôi bảo:
"Anh ơi, thôi hỏng roài, chị Thu bảo em với chồng sẽ chia tay ..."
"Hả? Thế tình cảm của mày với chồng thế nào?"
"Bọn em vẫn bình thường mà anh, nhưng em thì ở dưới Hà Nội này, còn anh ấy thì ở tít xa ... Hôm qua chị Thu thánh nữ bảo em về mà lo giữ chồng đi chứ ko thì vợ chồng sắp chia tay đến nơi rồi"
"Mày cứ bình tĩnh, con Thu thánh nữ nhiều khi xem cho anh cũng sai bỏ mợ đi được ..." - tôi cứ trấn an nó trước cái đã, mà cũng đúng thế mà :v
"Nhưng mà hôm trước em đi xem bói ở một chỗ khác, đi gọi hồn về, cũng bảo là em và chồng sắp tới sẽ chia tay, lo về mà giữ đi, nói chung là nói hệt bà Thu thánh nữ anh ạ"
"Thế mày biết Thu nó xem bói theo kiểu gì ko?" - tôi lại phải giải thích một tràng cho Linh.
Xem bói có rất nhiều thể loại, xem tử vi, xem tướng, xem chỉ tay, xem quẻ, xem bài tây, xem tam cúc, xem mai rùa, xem chân gà v.v... Nhưng tựu chung lại có hai loại, một là những thứ mà mọi người đều có thể học được theo thời gian và kinh nghiệm như tử vi, tứ trụ, xem quẻ hoặc bài tây, bạn chẳng cần có khả năng tâm linh nhưng đọc sách học một thời gian cũng phán được kha khá. Loại thứ hai là dựa vào khả năng tâm linh của bản thân, có người thì nuôi âm binh, có người thì do bản thân tự có khả năng đó, hoặc do thần thánh nào ban cho để phục vụ ... Có người chỉ xem như loại 1, có người lại chỉ là loại 2, có người thì kết hợp cả hai.
Xem mỗi lá số tử vi ko thể khẳng định bạn có vong theo hay ko, cũng ko thể biết được là bạn có căn hay ko, căn ai, căn cô căn quan hay căn cậu. Nếu có ai phán bạn có căn hoặc vong theo thì chỉ có thể là do khả năng tâm linh của người đó chứ hoàn toàn ko phải do lá số tử vi. Hiện trong giới thầy bà xem bói, có rất nhiều người nuôi âm binh. Âm binh là những người chết ko có ai thờ cúng hương khói cho, vất vưởng ko nơi nương tựa, lại ko về được cửa chùa cửa đền để tu tập, những thầy có khả năng tâm linh cảm nhận được họ như là nhìn thấy, nghe thấy họ thì "thu phục" họ về dưới điện nhà mình. Khi đó âm binh có chỗ trú ngụ để được hương khói hưởng thụ những vật trần gian, còn người thầy kia thì có người đi làm việc cho mình. Khi ai đó đến xem bói, xưng tên xưng tuổi và địa chỉ, âm binh sẽ được sai đi đến địa chỉ đó, hoặc dựa vào tên họ mà tra hỏi tin tức theo cách nào đó. Nên thường những người có âm binh hỗ trợ xem bói xem rất đúng hạn quá khứ. Nhưng tương lai thì lại nói rất bình thường, vì nhiều khi tương lai đó là do âm binh mách. Những người ở thế giới âm dường như có thể nhìn được tương lai gần trong thế giới chúng ta, vì vậy họ thường nói được tương lai gần, nhưng xa hơn thường sai.
Thu thánh nữ ko hề nuôi âm binh. Thu thánh nữ có khả năng xem bói từ bé, và khi mọi người đến xem bói xưng tên xưng tuổi, trước mắt nó như có một màn hình "màn ảnh rộng" hiện lên mọi thứ nó cần biết về người đó. Đồng thời những cụ trong gia đình người đi xem bói cũng đến nói cho Thu thánh nữ biết, và nó truyền đạt lại với người kia - gọi là sang tai. Bời thế nên nó mới có khả năng đi tìm mộ.
Lần này, Linh đi gọi hồn, và hồn người nhà về lại là ông nội Linh. Ông nói vợ chồng Linh sắp chia tay, Linh nên về nhà mà giữ chồng đi, còn cái nhà của Linh và chồng đang ở cũng sắp mất, nhưng ông sẽ cố giữ cho. Có vẻ như Thu thánh nữ cũng được ông sang tai cho, nên giọng điệu y hệt những gì Linh đi gọi hồn về tả. Linh đi theo một người bạn đi xem bói nhưng ko biết trước là gọi hồn. Đến nhà một bà thầy bói ở gần sân cột cờ Hà Nội, nhà bà có mở điện riêng. Nhiều người ngồi quây xung quanh khi thầy làm lễ, và người bị nhập lại chính là Linh.
Lần lượt từng vong nhập vào người Linh và nói chuyện. Có vong trẻ em, một thằng bé khoảng 12, 13 tuổi nhập vào gào khóc, mẹ nó cũng ở bên cạnh khóc lóc theo. Có vong người tàu lên nói toàn tiếng tàu chả ai hiểu gì :v Rồi đến lượt ông của Linh nhập vào. Trong đầu Linh nghe rõ giọng nói của ông, nhưng ko biết làm cách nào để trả lời và hỏi chuyện ông được. Nhưng khi Linh nghĩ về chuyện gì, trước mặt như hiện lên một dòng chữ những gì Linh nghĩ.
"Nếu ko phải là chính em bị nhập mà là người khác chắc kể lại em ko tin đâu anh ạ"
"Mày kể anh còn thấy ảo diệu nữa là ..."
"Chứ anh bảo, em có biết nửa chữ tàu phù nào đâu mà nói được tiếng tàu?"
Ông của Linh kéo theo cả một vong nữa về gặp. Vong này là người chủ nhà cũ của căn nhà Linh và chồng con đang ở tại quê, tên là Hà, trùng tên với một trong số những người lừa tiền Linh hiện tại. Vong này kể lại, vì ko muốn gia đình Linh ở lại trong nhà cũ của bà ta nên thấy có con mụ Hà trùng tên kia đến chơi, liền điều khiển con mụ này lừa tiền cho Linh bị nợ phải bán nhà. Hiện giờ vong ông của Linh đã thuyết phục được vong này đổi ý, ông bảo ông sẽ ngồi giữ nhà cho, chưa mất được đâu :v
"Em còn hỏi là em có phải ra hầu ko nữa cơ :v nhưng ông em bảo là hiện giờ thì chưa phải hầu đâu. Nhưng chắc chắn là em sẽ phải ra hầu" - mặt nó bắt đầu lộ nét lo lắng - "mà em nói thật, em chả hiểu hầu hiếc là cái gì nữa cơ, em chỉ mong sao ông nói sai thôi ... Nhưng mà khi em hỏi về chuyện hầu đồng thì lập tức trong đầu em hiện ra hình ảnh thầy của anh, rồi ông em bảo, người này sẽ là đồng thầy của con nhưng hiện giờ thì chưa cần phải hầu."
Tôi nghe há hốc hết cả mồm :o chả biết nói gì, chỉ biết khuyên thêm mấy câu:
"Uhm mà anh nghĩ hiện giờ mày bị nhẹ thôi, còn lâu mới phải hầu. Có khi chỉ phải trả nợ Tứ Phủ thôi là được, thôi mày cứ vui ngày nào biết ngày đó đi, khi nào các Ngài gọi thì sẽ tự biết"
"Anh ơi, giờ mà hầu thì đào đâu ra xèng ..."
"Yên tâm, chắc sẽ cho mày tiền :v nói thế thôi chứ anh cũng chả biết, nhiều người kể là đi kêu cầu ko có tiền hầu, lập tức được cho lộc đủ đúng số tiền hầu, nhưng mà bản thân anh thì chưa được bao giờ"
Khoảng thời gian tiếp theo, thỉnh thoảng Linh lại phải mò về quê để theo vụ kiện, lúc lên kiểu gì cũng mang tặng tôi vài lạng trâu gác bếp ăn ngon vãi :v vụ kiện cũng đi dần vào hồi kết, vợ chồng Linh vẫn êm ấm, và Linh cũng đã bắt đầu kiếm được việc làm, bắt đầu công cuộc cày cuốc trả nợ.
Trong thời gian đó thì gia đình tôi lại xảy ra một chuyện khác.
Bà cô nhà tôi, cô Mai, người trước đây giới thiệu tôi với thầy Dê ăn hành, ko hiểu cô Mai gặp được ở đâu một người bạn mới quen tên Loan, 2 người đang đi cafe chém gió với nhau thì bà Loan này tự nhiên lăn đùng ra kêu đau đầu, sau đó ngồi phun một loạt họ hàng hang hốc nhà cô Mai ra, nào là ông cụ (ông tôi) hình dáng trông như thế nào, hồi trước làm gì, hiện tại ở thế giới người âm đang thế nào.
"Ông nhà chị dáng dong dỏng cao, người gầy gầy, nhìn trông quắc thước ..." - cô Loan tả về ông mình cho cô Mai nghe, cô càng ngày càng bị thuyết phục khi cô Loan bắt đầu nói về những việc trong quá khứ mà cô cùng gia đình đã trải qua. Phần kết của câu truyện:
"Chị rất là tốt, chị thực sự có những khả năng mà hiện giờ bản thân chị cũng chưa biết được đâu. Thậm chí sau này có khi chị còn nói lại được cho em ấy chứ ko phải là giờ em ngồi nói cho chị như thế này đâu" - cô Loan nói với cô Mai nhà tôi.
"Thế khả năng xem bói của em là từ bao giờ?"
"Em cũng chả nhớ nữa chị ạ, nhưng bà mẹ em từ xưa đã đi lễ thánh rồi. Bà còn mở cả điện ở nhà cơ mà, giờ nhà em vẫn còn điện ở trên tầng 2 ấy"
"Vậy em đã ra hầu chưa?"
"Ko, em chưa từng ra hầu mở phủ gì hết. Em thậm chí còn chẳng đi đền phủ bao giờ cơ, em cũng chẳng biết gì về đạo Mẫu cả, nhưng mà em lại thấy được các Ngài. Các Ngài về dạy em nhiều thứ lắm, rồi cũng cho em lộc, khuyên bảo em phải làm cái này cái kia giúp ích cho công việc của em" - cô Loan đang làm ngân hàng và là doanh nhân thành đạt - "túm lại là em thấy hay lắm"
Hai hôm sau đang ngồi chăm chỉ làm việc thì bà già gọi, giọng nghe rất thần bí:
"Con biết chuyện nhà cô Mai chưa?"
"Chuyện gì? Sao mà con biết được mà mẹ hỏi :v"
"Cái cô Loan hôm trước kể chuyện đấy, lần này đến tận nhà cô Mai xem" - bà già thì thào như chia sẻ tin tình báo gián điệp - "Xong rồi gọi hết hồn người này đến người kia về. Cả ông bố chồng cô cũng về nữa"
Ông bố chồng cô Mai về, bảo rằng rất tự hào về cậu con của mình.
"Con rất có tố chất lãnh đạo. Đã có nhiều lúc con tưởng chừng bị dụ dỗ sa ngã, nhưng bố rất tự hào về con vì con đã giữ vững phẩm chất của mình. Có những lúc tưởng như khó khăn nhưng con vẫn ko lay chuyển" - lời của ông nói về cậu con lông bông chẳng nghề ngỗng gì được cô Loan chuyển lại. Sau đó cô nói về chuyện mồ mả nhà tôi ở quê phải sửa lại những gì, có mộ những ai bị mất, rồi mộ nào bị động phải xây lại, làm ông cậu chuyên gia tâm linh của tôi cũng phải chạy đi tìm thầy khác để xem, kiểm chứng lại những gì cô Loan nói.
Đến cuối là lần lượt các thánh về, đầu tiên là cô Chín. Cô Chín bảo, cô Mai nhà tôi ở một kiếp nào đó chính là chị ruột của cô Chín, và cô Mai chăm sóc cô Chín rất cẩn thận chu đáo, rất yêu thương cô Chín nên bây giờ cô Chín sẽ cho cô Mai lộc để làm ăn được thuận lợi hơn (cô Mai đang kinh doanh qua mạng). Đoạn kết là Đức Thánh Trần về, hỏi cô Mai có muốn làm việc Thánh ko, việc này ko bắt buộc, nhưng nếu cô đồng ý thì sẽ giao cho, và cô phải đi lễ các đền phủ trước đã. Nghe đến đoạn này mình bật cười:
"Hội đấy điên bố nó rồi mẹ ạ
con nói đơn giản thế này nhé, mình làm cả đàn lễ, ngồi lễ lên lễ xuống các ngài còn chỉ về có một thoáng một chốc, mà cũng chỉ vài người cảm nhận được, huống hồ đây khơi khơi ngồi uống trà nói chuyện phiếm đòi mời Thánh về, thánh nào chứng cho cái bọn đấy được cơ chứ"
"Ừh con nói nghe cũng có lý"
"Con thì con chẳng tin đâu, mẹ cũng đừng có bị đám đấy dụ dỗ đi theo chúng nó làm gì" - tôi dặn dò bà già - "Mẹ có nhớ cô Phương Thanh Hóa, rồi cậu Nguyện v.v.. ko?" - tôi liệt kê ra một lô tên của các thầy bà "tự nhiên" có khả năng xem bói dọc cả ba miền đất nước, có người thì hiện nay đã mất khả năng, có người thì vẫn còn, hầu hết đều là người đã từng được Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người kiểm chứng. Mỗi lần trung tâm có thầy nào xem hay là bà già nhà tôi lại được bắn tin sau đó lon ton đi xem, hầu hết là vong nhập và nói, vong đàn ông nhập vào người dương là đàn bà hoặc vong đàn bà nhập người dương là đàn ông nên giới tính ko rõ ràng đều gọi là "cậu" cả, có thể nói bà già mình quá rành những kiểu xem bói như thế này - "con ko biết là cô Loan xem thuộc loại nào nhưng đại khái cũng giống mấy đồng chí đấy thôi, ko khác gì đâu, cũng kiểu vong nhập rồi nói thôi. Còn thể loại như con Thu lại khác, nó là có khả năng từ bé và con chắc đấy là Thánh cho nó"
Sau đó tôi gọi ngay sang cho thầy để hỏi. Thầy Nguyễn bảo:
"Con ạ, nếu cô của con mà kiếp nào làm chị cô Chín thì bây giờ cô của con đang làm tiên trên trời rồi, chả ngồi đấy nữa đâu" - nghe bùn cười vãi
"Thầy ơi, thế sao nó lại biết nhiều về gia đình nhà mình thế hả thầy? Nói cô Loan đấy nuôi âm binh thì con ko tin, vì cảm giác cô này cũng tốt tính thôi chứ ko phải là có ý gì xấu"
"Ahh thì thầy giải thích cho con đại khái như thế này nhé. Có những người mà người nhà họ sau khi chết đi làm quan, đại khái ko phải quan gì to tát mà là cai quản một cái khu vực be bé thôi, kiểu tổ trưởng dân phố thôi. Thì những người âm đấy cho họ lộc, về sang tai cho họ, rồi thành ra họ xem bói được. Khi ấy những vong đi lang thang bắt đầu được những người âm này dẫn dụ, bảo là, về đây nhà tao, có người thờ cúng bọn mày tha hồ ăn và hưởng thụ, đỡ đói khát, thì họ lại cũng chiêu tập âm binh theo kiểu đấy cơ con ạ. Còn việc nó biết nhiều chuyện nhà mình là do nó tra khảo người âm nhà mình mà ra đấy" - nghe đến đây tôi hơi hãi, nếu thế thì tất cả thông tin nhà mình đều bị bọn vong đấy moi ra từ ông bà các cụ mình sao?
"Ôi cái thế giới âm nó cũng hỗn loạn y như trần thế vậy, ko khác gì đâu con" - thầy than thở - "Rồi con sẽ thấy, chúng nó sẽ nói như thế này nhé, chúng nó sẽ khuyên con bỏ thầy, nói thầy chẳng ra gì. Rồi phía cô Mai nhà con chúng nó sẽ cho lộc, nhưng sẽ bắt đi lễ, mà lễ triền miên, vì mỗi lần lễ là chúng nó được hưởng mà". Nghe thầy kể mà lòng tôi đến não, chẳng biết lôi cô toi ra khỏi cái đám kia kiểu gì. Cũng như trên trần gian, dưới kia dù cho có các quan các Thánh cai quản nhưng vẫn có rất nhiều "cá lọt lưới", kiểu như công an ko thể bắt hết được tội phạm vậy. Có lẽ vì thế nên các ngài mới tuyển thêm nhiều đồng thầy trẻ tuổi như bây giờ chăng?
"Dù cho con có đi theo đạo pháp nào, thì nó cũng phải là chính pháp, con nhớ nhé" - thầy dặn - "Có rất nhiều đứa có đồng nhưng ko ra hầu, kết quả là toàn bị vong nhập rồi thành đồng tà kiểu đấy rất sợ. Mà hơn nữa là chính bản thân họ cũng ko phát hiện ra điều đó và vẫn nghĩ rằng mình đang đi theo Thánh cơ đấy".
Đúng lúc đó bà già gọi, nhắn là cô Loan kia hẹn gặp vào tuần tới, tại nhà cô, cả bà cô Mai nhà tôi cũng sẽ đi cùng.
"Mẹ cứ đồng ý đi rồi con đi theo xem thế nào"