Cảm ơn huynh.Hà Túc Đạo đã viết: 12:16, 31/07/19À, nãy lấy ví dụ mà quên ko nhắc, bạn silverlight267 này hồi xưa cũng ế vêu mồm. Ca nhắc off mạng đi tán gái đi xong giờ thấy khoe có bạn gái rồi nàysilverlight267 đã viết: 11:58, 31/07/19
Ngu khí chất và Khôn tiểu nhân.... Thì em thích làm Khôn tiểu nhân hơn... @@
Bạn gái em là mẫu Ngu khí chất điển hình...
Ko bik cộng nghiệp 2 đứa lại ra cái gì....
Nếu bạn silverlight267 đã biết về định luật Murphy ( hôm nọ thấy nhắc) thì đọc thêm về hiệu ứng Pygmalion đi.
Vợ cưới về là để dạy.
Nếu ko dạy được thì nhớ tìm tôi để mua gói bảo hiểm Vợ Dữ nhé![]()
Trong phiên bản “Pygmalion” hiện đại của Bernard Shaw, giáo sư ngôn ngữ Henry Higgins quả quyết rằng ông có thể rèn luyện chỉnh sửa cách ăn mặc và giọng nói để “biến” cô gái bán hoa quê mùa Eliza trở thành một quý bà sang trọng. Và ông đã thành công. Thế nhưng, theo như chính lời Eliza nói với người bạn của Higgins, Pickering, không phải những gì cô được học hay làm mà chính cách cô được đối xử như thế nào mới là điều mấu chốt quyết định:
“Anh thấy đó, thật ra thì, ngoài những thứ mà người ta có thể có được như cách ăn mặc, cách nói năng hay những gì đại loại thế, sự khác biệt giữa một quý bà và một cô gái bán hoa không phải ở cách cô ấy cư xử như thế nào mà ở cách người ta đối xử với cô ấy ra sao. Em sẽ mãi là một cô gái bán hoa đối với giáo sư Higgins, bởi vì ông ta chỉ luôn xem em như một cô gái bán hoa, và sẽ mãi luôn như vậy, nhưng em biết rằng em có thể là một quý bà đối với anh, bởi vì anh luôn trân trọng em như với một quý bà, và sẽ luôn như vậy”.

Cơ mà vụ ngu khí chất thì em đỡ ko nỗi. Nàng là sọt rác nhờ vả của cả họ nhà nàng lẫn họ hàng em. @@
Chắc em phải chuyển sang chiến thuật khen nàng khôn tiểu nhân mới đc.