Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Hỏi đáp, luận giải về tử vi
ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

Nhiều lúc con cũng muốn có đôi mắt nhìn thấu hồng trần, chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc. Dù sao người ta không sợ nghèo, chỉ sợ biết chưa đủ. Khi đã tường tận mọi thứ thì cơ hội nó tự đến, vì lúc đó người hiểu biết đi đâu cũng thấy cơ hội. :D :D :D
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 00:43, 09/06/22
KMD đã viết: 19:04, 06/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 15:41, 06/06/22

Đây không phải là lần đầu tiên con đăng bài. 3 vấn đề mà con muốn hỏi sau khi đăng bài xong con cũng nghĩ là sẽ không có câu trả lời nào thỏa mãn con được :D Tương lai là không thể thấy trước mà thứ không thể thấy trước thì làm sao có thể thỏa mãn mình được. Dù sao thì kết quả cũng chỉ là niềm vui tạm bợ, hành trình trải qua nhiều thứ mới là thứ làm người ta thỏa mãn lâu dài nếu thực sự cố gắng. Nói chuyện với thầy như vầy lại thực tế với hữu ích hơn vì nó giúp con nhận ra và củng cố 1 số điều con giữ trong lòng. Con lại nghĩ khi xem tử vi thứ người ta thực sự muốn tìm là sự bình an và ổn đinh. Nhưng những thứ như vậy thì không đến từ tiền bạc, mối quan hệ, tác động ngoại cảnh. Tiền bạc không tạo ra sự bình an và ổn định mà nó đến từ tâm trí. Có hỏi bao nhiêu thì cũng không trả lời chính xác được. Nếu có thì cũng chỉ là câu trả lời 50-50. Đúng thì đúng ở mức độ nào, thang điểm nào :-? :-?
Con suy nghĩ sẽ không có câu trả lời thỏa mãn vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì con sẽ bị kẹt 2 bên: đúng sai, phải trái, trắng đen, ngày đêm ... như con nói "cũng chỉ là câu trả lời 50-50."

Dùng trí tuệ thì con sẽ nhìn sự vật đúng như thật.
Dạ thầy có thể giải thích rõ hơn được không ạ? Con chưa hiểu tâm ý thức là gì ạ :-?

Mà thầy có nghĩ là sống khờ khệch một chút thì nên hơn ko thầy? Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm. Ko phải biết nhiều hơn một chút thì tốt hơn hay sao ạ?

Con quên kiểm tra tin nhắn nên giờ con mới thấy ạ. Con mong thầy thông cảm.
Khi Nam gặp ông già mù với cây đèn mà Nam vẫn chưa nhận ra nên Nam hỏi: “Chiếc đèn này không có tác dụng đối với ông cả, bởi vì ông không thể nhìn thấy gì. Thế nhưng tại sao ông vẫn mang theo nó?”.

Nam dùng tâm ý thức nên bị kẹt vào 2 bên: có thấy hoặc không thấy. Bị mù thì Nam cho là không thể nhìn thấy gì nhưng có thật như vậy không? Con quan sát câu trả lời của ông già mù thì con sẽ nhận ra cái nhìn của ông rất thú vị.

"Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm."

Trên hình tướng thì chúng ta có khác biệt nhưng chân tâm chúng ta thì không hề khác biệt.
Con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức thì dĩ nhiên sẽ thấy kẻ khù khờ và người không khù khờ. Nhưng kẻ khù khờ có thật là khù khờ như con nghĩ không? Tâm của kẻ khù khờ như thế nào con có nghĩ ra được không?
Cái con nhìn thấy bên ngoài là hình tướng mà hình tướng thì có giới hạn nên con nhìn thấy cái ngọn. Tâm mới là gốc vì mọi thứ đều sanh ra từ tâm nên "đừng bao giờ xem thường bất kì ai" là vậy.

"Nhiều lúc con cũng muốn có đôi mắt nhìn thấu hồng trần, chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."
Trí tuệ sẽ giúp cho con như ánh sáng từ cây đèn "đâm thẳng" vào màn đêm.
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien, kimhoai
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 08:30, 09/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 00:43, 09/06/22
KMD đã viết: 19:04, 06/06/22

Con suy nghĩ sẽ không có câu trả lời thỏa mãn vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì con sẽ bị kẹt 2 bên: đúng sai, phải trái, trắng đen, ngày đêm ... như con nói "cũng chỉ là câu trả lời 50-50."

Dùng trí tuệ thì con sẽ nhìn sự vật đúng như thật.
Dạ thầy có thể giải thích rõ hơn được không ạ? Con chưa hiểu tâm ý thức là gì ạ :-?

Mà thầy có nghĩ là sống khờ khệch một chút thì nên hơn ko thầy? Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm. Ko phải biết nhiều hơn một chút thì tốt hơn hay sao ạ?

Con quên kiểm tra tin nhắn nên giờ con mới thấy ạ. Con mong thầy thông cảm.
Khi Nam gặp ông già mù với cây đèn mà Nam vẫn chưa nhận ra nên Nam hỏi: “Chiếc đèn này không có tác dụng đối với ông cả, bởi vì ông không thể nhìn thấy gì. Thế nhưng tại sao ông vẫn mang theo nó?”.

Nam dùng tâm ý thức nên bị kẹt vào 2 bên: có thấy hoặc không thấy. Bị mù thì Nam cho là không thể nhìn thấy gì nhưng có thật như vậy không? Con quan sát câu trả lời của ông già mù thì con sẽ nhận ra cái nhìn của ông rất thú vị.

"Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm."

Trên hình tướng thì chúng ta có khác biệt nhưng chân tâm chúng ta thì không hề khác biệt.
Con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức thì dĩ nhiên sẽ thấy kẻ khù khờ và người không khù khờ. Nhưng kẻ khù khờ có thật là khù khờ như con nghĩ không? Tâm của kẻ khù khờ như thế nào con có nghĩ ra được không?
Cái con nhìn thấy bên ngoài là hình tướng mà hình tướng thì có giới hạn nên con nhìn thấy cái ngọn. Tâm mới là gốc vì mọi thứ đều sanh ra từ tâm nên "đừng bao giờ xem thường bất kì ai" là vậy.

"Nhiều lúc con cũng muốn có đôi mắt nhìn thấu hồng trần, chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."
Trí tuệ sẽ giúp cho con như ánh sáng từ cây đèn "đâm thẳng" vào màn đêm.
Con chỉ nghĩ là ông già mù không vì đôi mắt mù của mình mà chứ buồn rầu và day dứt mãi. Dù ông không thấy ánh sáng của ngọn đèn nhưng ông vẫn mang theo nó vì không chỉ vì người khác trong màn đêm không thấy nên cứ té vào ông già mù mà ông cũng muốn trở thành ngọn đèn soi sáng cho những người đi trong đêm tối. Đi trong "đêm" mà còn "vội vã" thì dễ "vấp ngã" trên đường lắm. Ông già mù giống như đại diện cho một người đã nếm trải sự đời, cũng đã trải qua mất mát và đau khổ, đã theo năm tháng mà tôi luyện bản tính với kinh nghiệm. Ông cầm đèn đứng trong màn đêm như để nhắc nhở những người đang đi trên đường đời sống chậm lại, quan sát tinh tế, chứ nếu không phải té vào ông già mù mà té vào con ma thì lúc đó khóc không ra nước mắt lun ;;) ;;) . Nếu ông già mù chỉ chăm chăm vào nỗi đau khổ vì đôi mắt mù lòa thì chỉ mỗi việc cầm ngọn đèn soi sáng có khi lại là nỗi đau của ông già mù. Trong đời ai cũng cần cho mình một ngọn đèn để soi sáng, một thước đo chuẩn mực để phân biệt đúng sai, để mỗi khi cảm thấy đau khổ người ta lại có chỗ dựa tinh thần để vực dậy, soi sáng cuộc đời kịp thời để tránh va vấp, phạm lỗi.

Con nghĩ đó là lí do tại sao lại có tôn giáo như Phật giáo và Thiên Chúa giáo. Dựa vào đó để có cái gọi là chuộc lại lỗi lầm, rửa tội. Con không có ý gì xấu. Con chỉ thắc mắc là nếu người ta không tu tâm dưỡng tính mà chỉ chăm chăm vào việc đi cúng chùa, đi biếu chùa một tháng vài cây vàng trong khi con cháu họ ăn mặc rách rưới, nhà cửa bề bộn thì thần thánh có thực sự linh thiêng, thì người ta có thực sự có phúc? Con thấy có người rất đầu tư trong việc đi cúng và trả lễ cho chùa chiền. Họ còn qua tận Thái Lan để xăm bùa phát tài. Ý kiến của thầy về việc này như thế nào ạ? Hay là mình cứ mặc kệ (không phải là bàng quang), họ làm chuyện của họ, mình làm việc của mình? Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên, tận dụng hoàn cảnh của mình hết sức có thể để vươn lên chứ không phụ thuộc hoàn toàn vào việc cúng biếu nhiều lễ vật như thế nào.

Vì sách vở con đọc cũng ít nên mỗi lần thầy trả lời con cần thời gian để suy nghĩ nên con trả lời hơi lâu :D :D :D
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 23:42, 11/06/22
KMD đã viết: 08:30, 09/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 00:43, 09/06/22
Dạ thầy có thể giải thích rõ hơn được không ạ? Con chưa hiểu tâm ý thức là gì ạ :-?

Mà thầy có nghĩ là sống khờ khệch một chút thì nên hơn ko thầy? Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm. Ko phải biết nhiều hơn một chút thì tốt hơn hay sao ạ?

Con quên kiểm tra tin nhắn nên giờ con mới thấy ạ. Con mong thầy thông cảm.
Khi Nam gặp ông già mù với cây đèn mà Nam vẫn chưa nhận ra nên Nam hỏi: “Chiếc đèn này không có tác dụng đối với ông cả, bởi vì ông không thể nhìn thấy gì. Thế nhưng tại sao ông vẫn mang theo nó?”.

Nam dùng tâm ý thức nên bị kẹt vào 2 bên: có thấy hoặc không thấy. Bị mù thì Nam cho là không thể nhìn thấy gì nhưng có thật như vậy không? Con quan sát câu trả lời của ông già mù thì con sẽ nhận ra cái nhìn của ông rất thú vị.

"Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm."

Trên hình tướng thì chúng ta có khác biệt nhưng chân tâm chúng ta thì không hề khác biệt.
Con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức thì dĩ nhiên sẽ thấy kẻ khù khờ và người không khù khờ. Nhưng kẻ khù khờ có thật là khù khờ như con nghĩ không? Tâm của kẻ khù khờ như thế nào con có nghĩ ra được không?
Cái con nhìn thấy bên ngoài là hình tướng mà hình tướng thì có giới hạn nên con nhìn thấy cái ngọn. Tâm mới là gốc vì mọi thứ đều sanh ra từ tâm nên "đừng bao giờ xem thường bất kì ai" là vậy.

"Nhiều lúc con cũng muốn có đôi mắt nhìn thấu hồng trần, chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."
Trí tuệ sẽ giúp cho con như ánh sáng từ cây đèn "đâm thẳng" vào màn đêm.
Con chỉ nghĩ là ông già mù không vì đôi mắt mù của mình mà chứ buồn rầu và day dứt mãi. Dù ông không thấy ánh sáng của ngọn đèn nhưng ông vẫn mang theo nó vì không chỉ vì người khác trong màn đêm không thấy nên cứ té vào ông già mù mà ông cũng muốn trở thành ngọn đèn soi sáng cho những người đi trong đêm tối. Đi trong "đêm" mà còn "vội vã" thì dễ "vấp ngã" trên đường lắm. Ông già mù giống như đại diện cho một người đã nếm trải sự đời, cũng đã trải qua mất mát và đau khổ, đã theo năm tháng mà tôi luyện bản tính với kinh nghiệm. Ông cầm đèn đứng trong màn đêm như để nhắc nhở những người đang đi trên đường đời sống chậm lại, quan sát tinh tế, chứ nếu không phải té vào ông già mù mà té vào con ma thì lúc đó khóc không ra nước mắt lun ;;) ;;) . Nếu ông già mù chỉ chăm chăm vào nỗi đau khổ vì đôi mắt mù lòa thì chỉ mỗi việc cầm ngọn đèn soi sáng có khi lại là nỗi đau của ông già mù. Trong đời ai cũng cần cho mình một ngọn đèn để soi sáng, một thước đo chuẩn mực để phân biệt đúng sai, để mỗi khi cảm thấy đau khổ người ta lại có chỗ dựa tinh thần để vực dậy, soi sáng cuộc đời kịp thời để tránh va vấp, phạm lỗi.

Con nghĩ đó là lí do tại sao lại có tôn giáo như Phật giáo và Thiên Chúa giáo. Dựa vào đó để có cái gọi là chuộc lại lỗi lầm, rửa tội. Con không có ý gì xấu. Con chỉ thắc mắc là nếu người ta không tu tâm dưỡng tính mà chỉ chăm chăm vào việc đi cúng chùa, đi biếu chùa một tháng vài cây vàng trong khi con cháu họ ăn mặc rách rưới, nhà cửa bề bộn thì thần thánh có thực sự linh thiêng, thì người ta có thực sự có phúc? Con thấy có người rất đầu tư trong việc đi cúng và trả lễ cho chùa chiền. Họ còn qua tận Thái Lan để xăm bùa phát tài. Ý kiến của thầy về việc này như thế nào ạ? Hay là mình cứ mặc kệ (không phải là bàng quang), họ làm chuyện của họ, mình làm việc của mình? Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên, tận dụng hoàn cảnh của mình hết sức có thể để vươn lên chứ không phụ thuộc hoàn toàn vào việc cúng biếu nhiều lễ vật như thế nào.

Vì sách vở con đọc cũng ít nên mỗi lần thầy trả lời con cần thời gian để suy nghĩ nên con trả lời hơi lâu :D :D :D
Những gì con học từ sách vở là kiến thức con vay mượn, không phải là cái con thật có.
Cái con thật có là trí tuệ, "chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."

Càng đọc sách con càng suy nghĩ. Suy nghĩ thì con bị dính vào 1 trong 2 bên rồi. Bất luận con dính bên nào, thi con sẽ khó mà thực hiện giấc mơ "con vừa thích trở nên giàu có vừa muốn sống một cuộc đời bình yên không bon chen, tự do tự tại làm điều mình thích."

Thay vì đọc sách, con nên đọc kinh. Con dùng tâm chân thành đọc kinh sẽ giúp con bớt suy nghĩ. Càng bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 06:11, 12/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 23:42, 11/06/22
KMD đã viết: 08:30, 09/06/22

Khi Nam gặp ông già mù với cây đèn mà Nam vẫn chưa nhận ra nên Nam hỏi: “Chiếc đèn này không có tác dụng đối với ông cả, bởi vì ông không thể nhìn thấy gì. Thế nhưng tại sao ông vẫn mang theo nó?”.

Nam dùng tâm ý thức nên bị kẹt vào 2 bên: có thấy hoặc không thấy. Bị mù thì Nam cho là không thể nhìn thấy gì nhưng có thật như vậy không? Con quan sát câu trả lời của ông già mù thì con sẽ nhận ra cái nhìn của ông rất thú vị.

"Thầy tiếng Anh từng nói với con đừng bao giờ xem thường bất kì ai "Cao nhân đãi kẻ khù khờ". Con vẫn chưa rõ lắm."

Trên hình tướng thì chúng ta có khác biệt nhưng chân tâm chúng ta thì không hề khác biệt.
Con suy nghĩ là con dùng tâm ý thức thì dĩ nhiên sẽ thấy kẻ khù khờ và người không khù khờ. Nhưng kẻ khù khờ có thật là khù khờ như con nghĩ không? Tâm của kẻ khù khờ như thế nào con có nghĩ ra được không?
Cái con nhìn thấy bên ngoài là hình tướng mà hình tướng thì có giới hạn nên con nhìn thấy cái ngọn. Tâm mới là gốc vì mọi thứ đều sanh ra từ tâm nên "đừng bao giờ xem thường bất kì ai" là vậy.

"Nhiều lúc con cũng muốn có đôi mắt nhìn thấu hồng trần, chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."
Trí tuệ sẽ giúp cho con như ánh sáng từ cây đèn "đâm thẳng" vào màn đêm.
Con chỉ nghĩ là ông già mù không vì đôi mắt mù của mình mà chứ buồn rầu và day dứt mãi. Dù ông không thấy ánh sáng của ngọn đèn nhưng ông vẫn mang theo nó vì không chỉ vì người khác trong màn đêm không thấy nên cứ té vào ông già mù mà ông cũng muốn trở thành ngọn đèn soi sáng cho những người đi trong đêm tối. Đi trong "đêm" mà còn "vội vã" thì dễ "vấp ngã" trên đường lắm. Ông già mù giống như đại diện cho một người đã nếm trải sự đời, cũng đã trải qua mất mát và đau khổ, đã theo năm tháng mà tôi luyện bản tính với kinh nghiệm. Ông cầm đèn đứng trong màn đêm như để nhắc nhở những người đang đi trên đường đời sống chậm lại, quan sát tinh tế, chứ nếu không phải té vào ông già mù mà té vào con ma thì lúc đó khóc không ra nước mắt lun ;;) ;;) . Nếu ông già mù chỉ chăm chăm vào nỗi đau khổ vì đôi mắt mù lòa thì chỉ mỗi việc cầm ngọn đèn soi sáng có khi lại là nỗi đau của ông già mù. Trong đời ai cũng cần cho mình một ngọn đèn để soi sáng, một thước đo chuẩn mực để phân biệt đúng sai, để mỗi khi cảm thấy đau khổ người ta lại có chỗ dựa tinh thần để vực dậy, soi sáng cuộc đời kịp thời để tránh va vấp, phạm lỗi.

Con nghĩ đó là lí do tại sao lại có tôn giáo như Phật giáo và Thiên Chúa giáo. Dựa vào đó để có cái gọi là chuộc lại lỗi lầm, rửa tội. Con không có ý gì xấu. Con chỉ thắc mắc là nếu người ta không tu tâm dưỡng tính mà chỉ chăm chăm vào việc đi cúng chùa, đi biếu chùa một tháng vài cây vàng trong khi con cháu họ ăn mặc rách rưới, nhà cửa bề bộn thì thần thánh có thực sự linh thiêng, thì người ta có thực sự có phúc? Con thấy có người rất đầu tư trong việc đi cúng và trả lễ cho chùa chiền. Họ còn qua tận Thái Lan để xăm bùa phát tài. Ý kiến của thầy về việc này như thế nào ạ? Hay là mình cứ mặc kệ (không phải là bàng quang), họ làm chuyện của họ, mình làm việc của mình? Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên, tận dụng hoàn cảnh của mình hết sức có thể để vươn lên chứ không phụ thuộc hoàn toàn vào việc cúng biếu nhiều lễ vật như thế nào.

Vì sách vở con đọc cũng ít nên mỗi lần thầy trả lời con cần thời gian để suy nghĩ nên con trả lời hơi lâu :D :D :D
Những gì con học từ sách vở là kiến thức con vay mượn, không phải là cái con thật có.
Cái con thật có là trí tuệ, "chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."

Càng đọc sách con càng suy nghĩ. Suy nghĩ thì con bị dính vào 1 trong 2 bên rồi. Bất luận con dính bên nào, thi con sẽ khó mà thực hiện giấc mơ "con vừa thích trở nên giàu có vừa muốn sống một cuộc đời bình yên không bon chen, tự do tự tại làm điều mình thích."

Thay vì đọc sách, con nên đọc kinh. Con dùng tâm chân thành đọc kinh sẽ giúp con bớt suy nghĩ. Càng bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Tại sao bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra điều thú vị vậy thầy? Con nghĩ nếu đã ít đọc sách thì ít nhất phải suy nghĩ liên kết để mình tìm thấy lối ra ạ. Nhưng mà chắc là con sẽ thử nghe kinh. Con tính vừa mở mấy bài kinh con đọc không hiểu gì để học bài. Nhưng mà con sợ mở thì gia đình lại tò mò. Dạo này con suy nghĩ nhiều chuyện tào lao nên chỉ muốn giải thoát tâm trí mình. Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn 😅. Chắc con cũng phải còn trải qua áp lực nhiều ×1000 mới được trình độ như thầy. Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài 😅🥲.
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 01:14, 16/06/22
KMD đã viết: 06:11, 12/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 23:42, 11/06/22

Con chỉ nghĩ là ông già mù không vì đôi mắt mù của mình mà chứ buồn rầu và day dứt mãi. Dù ông không thấy ánh sáng của ngọn đèn nhưng ông vẫn mang theo nó vì không chỉ vì người khác trong màn đêm không thấy nên cứ té vào ông già mù mà ông cũng muốn trở thành ngọn đèn soi sáng cho những người đi trong đêm tối. Đi trong "đêm" mà còn "vội vã" thì dễ "vấp ngã" trên đường lắm. Ông già mù giống như đại diện cho một người đã nếm trải sự đời, cũng đã trải qua mất mát và đau khổ, đã theo năm tháng mà tôi luyện bản tính với kinh nghiệm. Ông cầm đèn đứng trong màn đêm như để nhắc nhở những người đang đi trên đường đời sống chậm lại, quan sát tinh tế, chứ nếu không phải té vào ông già mù mà té vào con ma thì lúc đó khóc không ra nước mắt lun ;;) ;;) . Nếu ông già mù chỉ chăm chăm vào nỗi đau khổ vì đôi mắt mù lòa thì chỉ mỗi việc cầm ngọn đèn soi sáng có khi lại là nỗi đau của ông già mù. Trong đời ai cũng cần cho mình một ngọn đèn để soi sáng, một thước đo chuẩn mực để phân biệt đúng sai, để mỗi khi cảm thấy đau khổ người ta lại có chỗ dựa tinh thần để vực dậy, soi sáng cuộc đời kịp thời để tránh va vấp, phạm lỗi.

Con nghĩ đó là lí do tại sao lại có tôn giáo như Phật giáo và Thiên Chúa giáo. Dựa vào đó để có cái gọi là chuộc lại lỗi lầm, rửa tội. Con không có ý gì xấu. Con chỉ thắc mắc là nếu người ta không tu tâm dưỡng tính mà chỉ chăm chăm vào việc đi cúng chùa, đi biếu chùa một tháng vài cây vàng trong khi con cháu họ ăn mặc rách rưới, nhà cửa bề bộn thì thần thánh có thực sự linh thiêng, thì người ta có thực sự có phúc? Con thấy có người rất đầu tư trong việc đi cúng và trả lễ cho chùa chiền. Họ còn qua tận Thái Lan để xăm bùa phát tài. Ý kiến của thầy về việc này như thế nào ạ? Hay là mình cứ mặc kệ (không phải là bàng quang), họ làm chuyện của họ, mình làm việc của mình? Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên, tận dụng hoàn cảnh của mình hết sức có thể để vươn lên chứ không phụ thuộc hoàn toàn vào việc cúng biếu nhiều lễ vật như thế nào.

Vì sách vở con đọc cũng ít nên mỗi lần thầy trả lời con cần thời gian để suy nghĩ nên con trả lời hơi lâu :D :D :D
Những gì con học từ sách vở là kiến thức con vay mượn, không phải là cái con thật có.
Cái con thật có là trí tuệ, "chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."

Càng đọc sách con càng suy nghĩ. Suy nghĩ thì con bị dính vào 1 trong 2 bên rồi. Bất luận con dính bên nào, thi con sẽ khó mà thực hiện giấc mơ "con vừa thích trở nên giàu có vừa muốn sống một cuộc đời bình yên không bon chen, tự do tự tại làm điều mình thích."

Thay vì đọc sách, con nên đọc kinh. Con dùng tâm chân thành đọc kinh sẽ giúp con bớt suy nghĩ. Càng bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Tại sao bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra điều thú vị vậy thầy? Con nghĩ nếu đã ít đọc sách thì ít nhất phải suy nghĩ liên kết để mình tìm thấy lối ra ạ. Nhưng mà chắc là con sẽ thử nghe kinh. Con tính vừa mở mấy bài kinh con đọc không hiểu gì để học bài. Nhưng mà con sợ mở thì gia đình lại tò mò. Dạo này con suy nghĩ nhiều chuyện tào lao nên chỉ muốn giải thoát tâm trí mình. Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn 😅. Chắc con cũng phải còn trải qua áp lực nhiều ×1000 mới được trình độ như thầy. Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài 😅🥲.
Có nhiều việc, con dùng suy nghĩ thì con không giải quyết chúng 1 cách triệt để được. Đơn giản chỉ vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì tâm con sẽ ít nhiều lưu lại dấu vết như "Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài".

Chân tâm của ông già mù, chân tâm của Nam, chân tâm của cao nhân, chân tâm của kẻ khù khờ, chân tâm của những người đi cúng chùa và chân tâm của con đều như nhau.
Khi họ dùng tâm ý thức, cách họ suy nghĩ khác nhau nên họ nói và hành động khác nhau. Con lại dùng tâm ý thức để phán đoán thì con có nhận ra "Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn" thú vị không?

Con càng quay ra bên ngoài tìm kiếm rồi suy nghĩ thì con càng xa chân tâm. Con bớt suy nghĩ thì con sẽ từ từ "giải thoát tâm trí" và tiến gần tới chân tâm. Sống với chân tâm thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

Long Đức
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 2964
Tham gia: 20:12, 18/09/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi Long Đức »

Phật chỉ độ người hữu duyên, còn bác KMD gặp ai cũng nói về Đạo lý, không khéo có khi lại đi nói Phật pháp với người theo Đạo Chúa. Huống chi, người ta vào đây không phải để nghe Đạo lý hoặc Phật pháp mà đơn thuần là tò mò muốn hỏi/biết về Tử Vi.
Được cảm ơn bởi: minhgbc, ThichAnCaHapChien
Đầu trang

ThichAnCaHapChien
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 14
Tham gia: 18:07, 01/06/22

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi ThichAnCaHapChien »

KMD đã viết: 09:06, 16/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 01:14, 16/06/22
KMD đã viết: 06:11, 12/06/22

Những gì con học từ sách vở là kiến thức con vay mượn, không phải là cái con thật có.
Cái con thật có là trí tuệ, "chỉ cần xem qua một cái là thấu được bản chất sự việc."

Càng đọc sách con càng suy nghĩ. Suy nghĩ thì con bị dính vào 1 trong 2 bên rồi. Bất luận con dính bên nào, thi con sẽ khó mà thực hiện giấc mơ "con vừa thích trở nên giàu có vừa muốn sống một cuộc đời bình yên không bon chen, tự do tự tại làm điều mình thích."

Thay vì đọc sách, con nên đọc kinh. Con dùng tâm chân thành đọc kinh sẽ giúp con bớt suy nghĩ. Càng bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Tại sao bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra điều thú vị vậy thầy? Con nghĩ nếu đã ít đọc sách thì ít nhất phải suy nghĩ liên kết để mình tìm thấy lối ra ạ. Nhưng mà chắc là con sẽ thử nghe kinh. Con tính vừa mở mấy bài kinh con đọc không hiểu gì để học bài. Nhưng mà con sợ mở thì gia đình lại tò mò. Dạo này con suy nghĩ nhiều chuyện tào lao nên chỉ muốn giải thoát tâm trí mình. Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn 😅. Chắc con cũng phải còn trải qua áp lực nhiều ×1000 mới được trình độ như thầy. Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài 😅🥲.
Có nhiều việc, con dùng suy nghĩ thì con không giải quyết chúng 1 cách triệt để được. Đơn giản chỉ vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì tâm con sẽ ít nhiều lưu lại dấu vết như "Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài".

Chân tâm của ông già mù, chân tâm của Nam, chân tâm của cao nhân, chân tâm của kẻ khù khờ, chân tâm của những người đi cúng chùa và chân tâm của con đều như nhau.
Khi họ dùng tâm ý thức, cách họ suy nghĩ khác nhau nên họ nói và hành động khác nhau. Con lại dùng tâm ý thức để phán đoán thì con có nhận ra "Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn" thú vị không?

Con càng quay ra bên ngoài tìm kiếm rồi suy nghĩ thì con càng xa chân tâm. Con bớt suy nghĩ thì con sẽ từ từ "giải thoát tâm trí" và tiến gần tới chân tâm. Sống với chân tâm thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Con sẽ suy nghĩ tiếp về tâm ý thức ạ. Thực ra con có đọc trên mạng nhưng mà con cũng ko hiểu lắm 😅. Nếu con buông bỏ tính lười biếng, nếu con buông bỏ đi tật nói nhanh và mọi thứ khác thì con sẽ thay đổi khác, sẽ tiếp cận được cái chân thật như thầy nói? Con nghĩ vậy. Con thì ko biết con có hữu duyên với Phật giáo hay ko, con cũng ko theo đạo. Con thờ ông bà tổ tiên là chính. Nhưng mà con cũng có tin vào thế giới tâm linh, tại có lần con uống nước suối cúng trên bàn thờ vào ngày rằm thì tay con đỏ nóng lên 😅. Hôm nay con lại thấy mấy điều thầy nói. Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.
Đầu trang

LadyR
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3177
Tham gia: 14:26, 26/09/12

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi LadyR »

ThichAnCaHapChien đã viết: 19:01, 01/06/22 Cháu có 3 vấn đề muốn hỏi ạ.

1. Nhà cháu có 2 chị em. Cháu con trưởng, cháu có 1 đứa em gái. Cháu tuổi mùi còn em cháu tuổi sửu có lưu ý gì không ạ?

2. Cháu đi xem dạo thì người ta nói cung phu thê cháu xấu. Nhưng cháu không biết xấu là xấu như thế nào. Cháu có cái mục ruồi trên đuôi mắt trái từ hồi còn nhỏ. Có 1 lần một chị cháu quen kêu cháu nên xóa nốt ruồi đó đi tại nó ko tốt. Cháu ko biết có nên ko.

3. Sau này cháu tính đi dạy ngôn ngữ và làm các công việc liên quan đến kinh tế (cụ thể là Business Analyst) tại các công ty nươc ngoài có hợp không ạ? Ngoài tiếng Anh thì cháu đang cố gắng trau dồi thêm 2 tiếng nữa là tiếng Trung và tiếng Nhật (vì cháu rất thích văn hóa 2 nước này ạ).

Cám ơn các thầy nhiều ạ.

Xin chào bé ThichAnCaHapChien! Cái nick nghe thật cá tính ah nha hihi

LadyR hơn ThichAnCaHapChien khá nhiều tuổi, nhưng để tiện xưng hô trên diễn đàn, và cũng để cảm thấy mình trẻ trung hơn, xin phép được xưng chị với ThichAnCaHapChien nhé :P

LadyR có con gái sinh năm 2007 với cách cục lá số hơi giống ThichAnCaHapChien, cũng Mệnh Tử Tướng, nhưng là cư Thìn cung, nên bỗng dưng cảm thấy như có duyên với em. Hơn nữa, cách em nói chuyện cũng rất thông minh dí dỏm, nói chung là rất có thiện cảm :x

Về 3 vấn đề em muốn hỏi thì chị đây cũng không giải đáp được đâu, vì không phải chuyên môn của chị B-) Nhưng chị mong muốn được góp ý với em về một số khía cạnh như sau:

- 2 chị em gái trong nhà, cho dù có khắc tuổi hay không hợp tính gì đi chăng nữa, thì đương nhiên nên xác định “yêu nhau dài lâu” rồi, đúng không em? Vì dù sao đi chăng nữa cũng là máu mủ ruột thịt, chuyện yêu thương nhau và sau này hỗ trợ nhau cả về mặt tinh thần và vật chật là đương nhiên. Nhất là về sau này, khi cha mẹ về già, sức khoẻ không được như trước thì sự sát cánh của anh chị em ruột và họ hàng thân thích là cực kỳ quan trọng trong những lúc khó khăn…

- Chị không biết “cái mục ruồi” mà em nhắc đến nó ảnh hưởng thế nào đến sinh hoạt và cuộc sống của em. Nhưng nếu nó không quá ảnh hưởng đến “mỹ quan”, không làm xấu đi ngoại hình của mình thì cũng chẳng việc gì phải đi tẩy xoá cả. Còn nếu nó có dấu hiệu to ra, lây lan thì lúc đấy nên đi khám bác sĩ da liễu hay gì đó rồi xử lý tiếp theo hướng dẫn…

- Người Mệnh Tử Tướng thì theo chị hiểu cung Phu auto không được đẹp lắm, cũng một phần do cá tính đương sự sẽ có phần hơi “cứng cỏi” và không được nữ tính ;) Điểm này thì chị cũng có quan sát và nghiệm thấy ở con gái chị nha! Em còn trẻ, cũng còn nhiều cơ hội. Thôi thì nếu em muốn “khắc phục”, “hóa giải” gì đó thì bắt đầu từ chính mình. Cố gắng hoàn thiện bản thân để sau này phù hợp với mẫu người đàn ông mà mình mong chờ làm chồng chị nghĩ có lẽ là “thượng sách” tại thời điểm này. Ví dụ như nếu em ưa thích những anh chàng “alpha male” với tính cách mạnh mẽ, áp đảo và thích chỉ huy thì mình không thể nào không nhún nhường, nhẹ nhàng, nữ tính, yểu điệu thục nữ được… Hoặc nếu em thích mẫu đàn ông đẹp trai, hào hoa, thư sinh thì hãy chuẩn bị tinh thần luôn luôn hỗ trợ họ về mọi mặt, khen ngợi ngoại hình và tài năng của họ, gạt bỏ hết cảm giác ghen tuông và tự ti khi họ được phái nữ quan tâm, chấp nhận khi họ luôn cố tỏ ra ga-lăng trước mặt người khác phái, v.v. Đại loại thế, chắc em hiểu ý chị hihi Còn để giữ cho hôn nhân dài lâu và hạnh phúc thì đó lại là cả một loạt vấn đề khác…………

- Theo những gì chị có thể thấy qua lá số của em thì cung Phu của em cũng đầy mâu thuẫn và khó khăn, tuy nhiên, anh chồng có khả năng khá đẹp trai theo kiểu đàn ông, nam tính (Hồng Đào, Tướng Ấn), giỏi kiếm tiền hoặc giàu có (Tham Lang, Song Lộc chiếu).

- Lá số của em thuộc loại “ngon” đấy hihi Tử Tướng, Xương Khúc được Tả Phù trợ lực, quan trọng nhất là không bị hung sát tinh phá hoại trong tam hợp Mệnh Tài Quan. Cung Tử Tức cũng đẹp nè, Âm Dương tuy tranh huy đồng cung nhưng được Hoá Khoa soi sáng, đắc Thái Tuế, Tứ Linh, giáp Tả Hữu. Cung Tài của những người Tử Tướng hợp cách, có Vũ Phủ thì thường chị thấy quan tâm đến tiền bạc và làm những nghề liên quan đến kinh tế - tài chính. Em cứ vững tin theo đuổi ước nguyện của mình nhá! Chị cũng rất ngưỡng mộ em nỗ lực tự học thêm 2 ngoại ngữ nữa ngoài tiếng Anh, mà cũng toàn là thứ tiếng “khó nhằn” :x Chị nghĩ, với khả năng và ý chí, quyết tâm của em thì em sẽ còn tiến xa trên đường đời đấy ;;)

- Nhân tiện, có vẻ như em cũng ham học hỏi, chị xin phép được giới thiệu thêm cho em một số đầu sách để tham khảo thêm, nếu em có thời gian ngoài giờ học và làm. Những cuốn sách này cũng đã giúp ích chị rất nhiều sau khi chị có may mắn đọc từ thời sinh viên, và chị nghĩ là ngoài những sách giáo khoa, sách truyền đạt kiến thức khoa học tự nhiên, thì những sách dạy kỹ năng sống và giao tiếp trong xã hội cũng là những tài liệu các em học sinh, sinh viên nên tìm đọc để “làm giàu” hành trang vào đời của mình. “How to Win Friends & Influence People” của Dale Carnegie (“Đắc nhân tâm”), “Games People Play: The Psychology of Human Relationships” của Eric Berne, bất cứ sách nào liên quan đến “body language”, “Rich Dad Poor Dad” của Robert Kiyosaki (quyển này chị cũng mới đọc gần đây với con gái, nhưng ước giá như mình biết đến mà đọc sớm hơn!; khá lan man, nhiều ý trùng lặp, nhưng cũng đơn giản, dễ hiểu, phù hợp với teen và dễ áp dụng trong cuộc sống), và có thể còn nhiều sách hay nữa chờ em khám phá :)

- Về đạo thì em đừng nên đi sâu quá vào thời điểm này, chưa phù hợp đâu! Em còn nhiều trách nhiệm với bố mẹ và gia đình, cũng nên tự tìm hướng đi, mục tiêu phấn đấu cho bản thân.. gần xế chiều, nếu có duyên, tìm đến đạo cũng chưa muộn mà :>

Vậy em nhé, vài dòng san sẻ chân thành gửi đến em! Chị xin chúc em từ đáy lòng thật nhiều thành công và hạnh phúc trong cuộc sống và sau này giúp đỡ được nhiều người xung quanh!!!
Đầu trang

KMD
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1721
Tham gia: 11:03, 25/04/14

Re: Nhà có 2 chị em tuổi tứ mộ

Gửi bài gửi bởi KMD »

ThichAnCaHapChien đã viết: 00:29, 22/06/22
KMD đã viết: 09:06, 16/06/22
ThichAnCaHapChien đã viết: 01:14, 16/06/22

Tại sao bớt suy nghĩ thì con sẽ nhận ra điều thú vị vậy thầy? Con nghĩ nếu đã ít đọc sách thì ít nhất phải suy nghĩ liên kết để mình tìm thấy lối ra ạ. Nhưng mà chắc là con sẽ thử nghe kinh. Con tính vừa mở mấy bài kinh con đọc không hiểu gì để học bài. Nhưng mà con sợ mở thì gia đình lại tò mò. Dạo này con suy nghĩ nhiều chuyện tào lao nên chỉ muốn giải thoát tâm trí mình. Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn 😅. Chắc con cũng phải còn trải qua áp lực nhiều ×1000 mới được trình độ như thầy. Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài 😅🥲.
Có nhiều việc, con dùng suy nghĩ thì con không giải quyết chúng 1 cách triệt để được. Đơn giản chỉ vì con dùng tâm ý thức. Dùng tâm ý thức thì tâm con sẽ ít nhiều lưu lại dấu vết như "Dù biết là không được tham sân si nhưng mà con cứ suy nghĩ về mấy chuyện khiến con nổi tính ganh đua bon chen quài".

Chân tâm của ông già mù, chân tâm của Nam, chân tâm của cao nhân, chân tâm của kẻ khù khờ, chân tâm của những người đi cúng chùa và chân tâm của con đều như nhau.
Khi họ dùng tâm ý thức, cách họ suy nghĩ khác nhau nên họ nói và hành động khác nhau. Con lại dùng tâm ý thức để phán đoán thì con có nhận ra "Nhiều lúc con hay phán đoán sai rồi làm quá vấn đề lên, xong tự nghĩ rồi cũng tự mình tự ái luôn" thú vị không?

Con càng quay ra bên ngoài tìm kiếm rồi suy nghĩ thì con càng xa chân tâm. Con bớt suy nghĩ thì con sẽ từ từ "giải thoát tâm trí" và tiến gần tới chân tâm. Sống với chân tâm thì con sẽ nhận ra nhiều điều thú vị.
Con sẽ suy nghĩ tiếp về tâm ý thức ạ. Thực ra con có đọc trên mạng nhưng mà con cũng ko hiểu lắm 😅. Nếu con buông bỏ tính lười biếng, nếu con buông bỏ đi tật nói nhanh và mọi thứ khác thì con sẽ thay đổi khác, sẽ tiếp cận được cái chân thật như thầy nói? Con nghĩ vậy. Con thì ko biết con có hữu duyên với Phật giáo hay ko, con cũng ko theo đạo. Con thờ ông bà tổ tiên là chính. Nhưng mà con cũng có tin vào thế giới tâm linh, tại có lần con uống nước suối cúng trên bàn thờ vào ngày rằm thì tay con đỏ nóng lên 😅. Hôm nay con lại thấy mấy điều thầy nói. Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.
Từ "Con nghĩ sống thì sống giống chữ Hòa (和) trong hòa hợp. Hòa hợp với môi trường xung quanh, với con người, với tự nhiên" đến "Con thấy con với bạn con, với giảng viên trong trường, với cô bán nước, mấy anh shipper y chang nhau. Đi đâu, nhìn ở đâu cũng thấy bản thân mình trong đó.", con có nhận ra khi con thay đổi nhận thức thì tâm con thay đổi không?

“Vào ban đêm, trời rất tối. Nhiều người đi bộ vội vã thường vô tình xô ngã ông già này. Do đó, ta thường mang theo cây đèn này bên mình để chiếu sáng con đường cho người khác. Mặc dù ta không thể thấy gì nhưng nhờ chiếc đèn, mọi người có thể nhìn thấy ta và không đâm phải ta nữa”
Ông già mù nghĩ cho người khác đã bao gồm bản thân ông trong đó rồi.

Đừng mong người khác hòa với con. Con muốn hòa thì nên buông bỏ từ sự vật đến ý nghĩ thì con hòa vào ngoại cảnh rất nhanh. Khi con thật hòa rồi thì con sẽ không còn phân biệt nữa mà luôn nhìn sự vật đúng như thật.

Con thử làm 1 cuộc khảo sát nhỏ với bạn con, xem con có nhận ra điều gì thú vị.
Viết câu này "Đẹp hay xấu, giàu hay nghèo rốt cuộc cũng như nhau." xuống tờ giấy, rồi đưa cho bạn con. Con hỏi họ 3 câu.
1) Bạn đọc được câu này không?
2) Bạn nghĩ gì về câu này?
3) Bạn theo đạo gì?
Được cảm ơn bởi: ThichAnCaHapChien
Đầu trang

Trả lời bài viết

Quay về “Luận giải Tử vi”