PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
PHƯỚC BÁO KHI CHÚNG TA TÔN KÍNH BẬC THÁNH...
Có hai vợ chồng đó thấy một vị A La Hán đi ngang qua nhà, liền đem phẩm vật, vải vóc cúng dường. Vì Ngài đang mặc tấm y rách tả tơi nên hai vợ chồng đó cúng dường Ngài một tấm vải mới. Ngài nhận xong liền vào bụi rậm để thay y áo. Khi Ngài bước ra, hai vợ chồng nhìn Ngài sững sờ, không ngờ Ngài đẹp rực rỡ như vậy. Người vợ buột miệng nói: “Xin hãy cho chúng con dự phần vào quả vị của Người”. Sau đó, cả hai vợ chồng đều quỳ xuống phát nguyện như vậy, tức là dự phần vào quả vị A La Hán. Lúc đó vị A La Hán chỉ mỉm cười. Nụ cười của Ngài thay cho câu trả lời là “các người sẽ thành tựu”.
Khi Ngài mỉm cười, người vợ lại buột miệng nói tiếp: “Trời ơi, anh ơi, Ngài đẹp như một tài tử”. Người chồng trả lời: “À há”. Sau đó Ngài ra đi. Nhưng chỉ một câu nói đó thôi, hai vợ chồng nọ trở thành diễn viên tài tử hết kiếp này sang kiếp khác.Vào kiếp cuối cùng họ được gặp Phật, hai vợ chồng được Đức Phật độ rồi chứng đắc A La Hán. Tức là lời nguyện của họ được thành tựu, nhưng chỉ một chút động tâm của họ khen ngợi không phù hợp mà họ phải đi theo nghiệp lực đó trong một khoảng thời gian bất tận của nhiều kiếp.
Như vậy, phước báo của một vị thánh mà chúng ta tôn kính đã giúp chúng ta đạt được quả vị như Người, hoặc có thể chúng ta hưởng một phần dư thừa phước báo của Người. Ví dụ như chúng ta kính lễ một vị Bồ tát mà nếu oai lực của vị Bồ tát đó vừa đủ thì phước báo mà chúng ta hưởng dư thừa của Ngài cũng chỉ vừa đủ thôi.
Còn nếu như chúng ta niệm danh hiệu một vị Bồ tát mà công hạnh của Ngài quá lớn, không thể tưởng tượng được, Ngài là một vị Bồ tát trải qua vô lượng kiếp đi trong luân hồi độ sinh thì phước báo của Ngài muôn trùng to lớn, công hạnh của Ngài vô lượng vô biên. Và nếu chúng ta một lòng hướng về Ngài với lòng tôn kính sâu sắc thì chúng ta hưởng một phần phước báo dư thừa của Ngài, dù chỉ bằng hạt bụi thôi, cũng đủ giúp chúng ta vượt qua khổ nạn mà chúng ta đang chịu đựng.
Trích sách: Pháp Hoa diễn giải Phẩm Phổ Môn – trang 20, 21.
Có hai vợ chồng đó thấy một vị A La Hán đi ngang qua nhà, liền đem phẩm vật, vải vóc cúng dường. Vì Ngài đang mặc tấm y rách tả tơi nên hai vợ chồng đó cúng dường Ngài một tấm vải mới. Ngài nhận xong liền vào bụi rậm để thay y áo. Khi Ngài bước ra, hai vợ chồng nhìn Ngài sững sờ, không ngờ Ngài đẹp rực rỡ như vậy. Người vợ buột miệng nói: “Xin hãy cho chúng con dự phần vào quả vị của Người”. Sau đó, cả hai vợ chồng đều quỳ xuống phát nguyện như vậy, tức là dự phần vào quả vị A La Hán. Lúc đó vị A La Hán chỉ mỉm cười. Nụ cười của Ngài thay cho câu trả lời là “các người sẽ thành tựu”.
Khi Ngài mỉm cười, người vợ lại buột miệng nói tiếp: “Trời ơi, anh ơi, Ngài đẹp như một tài tử”. Người chồng trả lời: “À há”. Sau đó Ngài ra đi. Nhưng chỉ một câu nói đó thôi, hai vợ chồng nọ trở thành diễn viên tài tử hết kiếp này sang kiếp khác.Vào kiếp cuối cùng họ được gặp Phật, hai vợ chồng được Đức Phật độ rồi chứng đắc A La Hán. Tức là lời nguyện của họ được thành tựu, nhưng chỉ một chút động tâm của họ khen ngợi không phù hợp mà họ phải đi theo nghiệp lực đó trong một khoảng thời gian bất tận của nhiều kiếp.
Như vậy, phước báo của một vị thánh mà chúng ta tôn kính đã giúp chúng ta đạt được quả vị như Người, hoặc có thể chúng ta hưởng một phần dư thừa phước báo của Người. Ví dụ như chúng ta kính lễ một vị Bồ tát mà nếu oai lực của vị Bồ tát đó vừa đủ thì phước báo mà chúng ta hưởng dư thừa của Ngài cũng chỉ vừa đủ thôi.
Còn nếu như chúng ta niệm danh hiệu một vị Bồ tát mà công hạnh của Ngài quá lớn, không thể tưởng tượng được, Ngài là một vị Bồ tát trải qua vô lượng kiếp đi trong luân hồi độ sinh thì phước báo của Ngài muôn trùng to lớn, công hạnh của Ngài vô lượng vô biên. Và nếu chúng ta một lòng hướng về Ngài với lòng tôn kính sâu sắc thì chúng ta hưởng một phần phước báo dư thừa của Ngài, dù chỉ bằng hạt bụi thôi, cũng đủ giúp chúng ta vượt qua khổ nạn mà chúng ta đang chịu đựng.
Trích sách: Pháp Hoa diễn giải Phẩm Phổ Môn – trang 20, 21.
Được cảm ơn bởi: Free Wind, TLXD, hoavan004, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
Chúc mừng năm mới Hysshu. Phật pháp thật diệu kỳ.hysshu đã viết: 00:22, 01/01/23 PHƯỚC BÁO KHI CHÚNG TA TÔN KÍNH BẬC THÁNH...
Có hai vợ chồng đó thấy một vị A La Hán đi ngang qua nhà, liền đem phẩm vật, vải vóc cúng dường. Vì Ngài đang mặc tấm y rách tả tơi nên hai vợ chồng đó cúng dường Ngài một tấm vải mới. Ngài nhận xong liền vào bụi rậm để thay y áo. Khi Ngài bước ra, hai vợ chồng nhìn Ngài sững sờ, không ngờ Ngài đẹp rực rỡ như vậy. Người vợ buột miệng nói: “Xin hãy cho chúng con dự phần vào quả vị của Người”. Sau đó, cả hai vợ chồng đều quỳ xuống phát nguyện như vậy, tức là dự phần vào quả vị A La Hán. Lúc đó vị A La Hán chỉ mỉm cười. Nụ cười của Ngài thay cho câu trả lời là “các người sẽ thành tựu”.
Khi Ngài mỉm cười, người vợ lại buột miệng nói tiếp: “Trời ơi, anh ơi, Ngài đẹp như một tài tử”. Người chồng trả lời: “À há”. Sau đó Ngài ra đi. Nhưng chỉ một câu nói đó thôi, hai vợ chồng nọ trở thành diễn viên tài tử hết kiếp này sang kiếp khác.Vào kiếp cuối cùng họ được gặp Phật, hai vợ chồng được Đức Phật độ rồi chứng đắc A La Hán. Tức là lời nguyện của họ được thành tựu, nhưng chỉ một chút động tâm của họ khen ngợi không phù hợp mà họ phải đi theo nghiệp lực đó trong một khoảng thời gian bất tận của nhiều kiếp.
Như vậy, phước báo của một vị thánh mà chúng ta tôn kính đã giúp chúng ta đạt được quả vị như Người, hoặc có thể chúng ta hưởng một phần dư thừa phước báo của Người. Ví dụ như chúng ta kính lễ một vị Bồ tát mà nếu oai lực của vị Bồ tát đó vừa đủ thì phước báo mà chúng ta hưởng dư thừa của Ngài cũng chỉ vừa đủ thôi.
Còn nếu như chúng ta niệm danh hiệu một vị Bồ tát mà công hạnh của Ngài quá lớn, không thể tưởng tượng được, Ngài là một vị Bồ tát trải qua vô lượng kiếp đi trong luân hồi độ sinh thì phước báo của Ngài muôn trùng to lớn, công hạnh của Ngài vô lượng vô biên. Và nếu chúng ta một lòng hướng về Ngài với lòng tôn kính sâu sắc thì chúng ta hưởng một phần phước báo dư thừa của Ngài, dù chỉ bằng hạt bụi thôi, cũng đủ giúp chúng ta vượt qua khổ nạn mà chúng ta đang chịu đựng.
Trích sách: Pháp Hoa diễn giải Phẩm Phổ Môn – trang 20, 21.
Được cảm ơn bởi: hysshu, hoavan004, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
chúc em những ngày nghỉ lễ Tết dương lịch nhiều niềm vui.
Được cảm ơn bởi: hoavan004, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
Cảm ơn anh Hysshu,
Chúc anh ngủ ngon

Cuộc sống mình như con cá bơi trong vũng nước đục không thoát ra được. Thêm một chút thì thêm buồn. Bớt một chút thì bớt khổ.
Cố lên anh!
Được cảm ơn bởi: Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
Anh không suy nghĩ vậy. Cuộc đời vô cùng tươi đẹp.
Được cảm ơn bởi: hoavan004, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
cảm ơn bạn.TLXD đã viết: 00:34, 01/01/23Chúc mừng năm mới Hysshu. Phật pháp thật diệu kỳ.hysshu đã viết: 00:22, 01/01/23 PHƯỚC BÁO KHI CHÚNG TA TÔN KÍNH BẬC THÁNH...
Có hai vợ chồng đó thấy một vị A La Hán đi ngang qua nhà, liền đem phẩm vật, vải vóc cúng dường. Vì Ngài đang mặc tấm y rách tả tơi nên hai vợ chồng đó cúng dường Ngài một tấm vải mới. Ngài nhận xong liền vào bụi rậm để thay y áo. Khi Ngài bước ra, hai vợ chồng nhìn Ngài sững sờ, không ngờ Ngài đẹp rực rỡ như vậy. Người vợ buột miệng nói: “Xin hãy cho chúng con dự phần vào quả vị của Người”. Sau đó, cả hai vợ chồng đều quỳ xuống phát nguyện như vậy, tức là dự phần vào quả vị A La Hán. Lúc đó vị A La Hán chỉ mỉm cười. Nụ cười của Ngài thay cho câu trả lời là “các người sẽ thành tựu”.
Khi Ngài mỉm cười, người vợ lại buột miệng nói tiếp: “Trời ơi, anh ơi, Ngài đẹp như một tài tử”. Người chồng trả lời: “À há”. Sau đó Ngài ra đi. Nhưng chỉ một câu nói đó thôi, hai vợ chồng nọ trở thành diễn viên tài tử hết kiếp này sang kiếp khác.Vào kiếp cuối cùng họ được gặp Phật, hai vợ chồng được Đức Phật độ rồi chứng đắc A La Hán. Tức là lời nguyện của họ được thành tựu, nhưng chỉ một chút động tâm của họ khen ngợi không phù hợp mà họ phải đi theo nghiệp lực đó trong một khoảng thời gian bất tận của nhiều kiếp.
Như vậy, phước báo của một vị thánh mà chúng ta tôn kính đã giúp chúng ta đạt được quả vị như Người, hoặc có thể chúng ta hưởng một phần dư thừa phước báo của Người. Ví dụ như chúng ta kính lễ một vị Bồ tát mà nếu oai lực của vị Bồ tát đó vừa đủ thì phước báo mà chúng ta hưởng dư thừa của Ngài cũng chỉ vừa đủ thôi.
Còn nếu như chúng ta niệm danh hiệu một vị Bồ tát mà công hạnh của Ngài quá lớn, không thể tưởng tượng được, Ngài là một vị Bồ tát trải qua vô lượng kiếp đi trong luân hồi độ sinh thì phước báo của Ngài muôn trùng to lớn, công hạnh của Ngài vô lượng vô biên. Và nếu chúng ta một lòng hướng về Ngài với lòng tôn kính sâu sắc thì chúng ta hưởng một phần phước báo dư thừa của Ngài, dù chỉ bằng hạt bụi thôi, cũng đủ giúp chúng ta vượt qua khổ nạn mà chúng ta đang chịu đựng.
Trích sách: Pháp Hoa diễn giải Phẩm Phổ Môn – trang 20, 21.
Được cảm ơn bởi: Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
CẨN THẬN VỚI TÂM KIÊU MẠN..
Trong Kinh Kim Cang, Phật rất lo sợ sự chấp công.
Khi con người làm được nhiều việc công đức, gây được ảnh hưởng rộng rãi trong quần chúng, được nhiều người ngưỡng mộ, được nhiều người quy ngưỡng đi theo, họ sẽ cảm thấy rất tự hào, họ sẽ chấp vào công đức đó.
Cuối cùng con đường tu tập của họ sẽ bị gãy đổ.
Đó là lý do mà Phật lo lắng nhất, vì lòng tự hào có thể trở thành kiêu mạn.
Một ngày nào đó, kiêu mạn lớn thêm sẽ biến thành ngạo mạn.
Sự ngạo mạn sẽ bộc lộ ra thái độ thô thiển, dễ nhận thấy.
Ví dụ, sự kiêu mạn còn nằm ở trong tâm chỉ biểu lộ ra bên ngoài một ít thôi. Còn ngạo mạn là đến mức độ những người chung quanh không thể chịu đựng được nữa, vì ngạo mạn tạo ra một thái độ ngạo nghễ, khinh thường người khác quá đáng.
…
Có những lúc con người nóng giận cũng trở nên ngạo mạn.
Ví dụ như có câu chuyện kể về người chồng trong gia đình, ông làm ra tiền nuôi vợ con, đối với vợ con, ông cũng có thể có kiêu mạn, rồi trở thành ngạo mạn. Bữa ăn nào không vừa ý, ông hất cả bàn ăn rớt xuống đất. Hành vi đó có thể gọi là nóng giận, mà cũng là ngạo mạn.
Khi con người ngạo mạn thì tâm điên loạn cũng bắt đầu phát khởi, người này đang đến giai đoạn bị bệnh tâm thần.
Trong tâm bất thiện, kiêu mạn là tâm nguy hiểm nhất, nó phá tan mọi điều tốt đẹp khác trong tâm hồn, và dẫn đến sụp đổ mọi công đức tu hành.
Giữ gìn tâm khiêm hạ là một công trình tu hành suốt một đời của người tu, không chỉ suốt một đời, mà suốt vô lượng kiếp.
Khi một người đã bước vào con đường của Phật đạo, bước vào Bồ tát hạnh, thì cả một cuộc đời người này phải tạo rất nhiều công đức. Khi chết rồi, và theo nhân quả, người này sẽ đi về bất cứ nơi nào cũng tiếp tục tạo công đức ở đó. Đó là Bồ tát hạnh.
Càng tạo nhiều công đức thì uy tín càng lớn , ảnh hưởng càng nhiều, thế lực càng mạnh, hết kiếp này đến kiếp khác, những kiếp về sau công đức sẽ lớn dần, lớn dần, và như vậy nếu người này không giữ được tâm khiêm hạ thì công đức đã tạo sẽ sụp đổ tất cả.
Trích: Luận giải kinh Kim Cang – Thẳm sâu bốn tướng – Trang 99-101.
( sưu tầm)
Trong Kinh Kim Cang, Phật rất lo sợ sự chấp công.
Khi con người làm được nhiều việc công đức, gây được ảnh hưởng rộng rãi trong quần chúng, được nhiều người ngưỡng mộ, được nhiều người quy ngưỡng đi theo, họ sẽ cảm thấy rất tự hào, họ sẽ chấp vào công đức đó.
Cuối cùng con đường tu tập của họ sẽ bị gãy đổ.
Đó là lý do mà Phật lo lắng nhất, vì lòng tự hào có thể trở thành kiêu mạn.
Một ngày nào đó, kiêu mạn lớn thêm sẽ biến thành ngạo mạn.
Sự ngạo mạn sẽ bộc lộ ra thái độ thô thiển, dễ nhận thấy.
Ví dụ, sự kiêu mạn còn nằm ở trong tâm chỉ biểu lộ ra bên ngoài một ít thôi. Còn ngạo mạn là đến mức độ những người chung quanh không thể chịu đựng được nữa, vì ngạo mạn tạo ra một thái độ ngạo nghễ, khinh thường người khác quá đáng.
…
Có những lúc con người nóng giận cũng trở nên ngạo mạn.
Ví dụ như có câu chuyện kể về người chồng trong gia đình, ông làm ra tiền nuôi vợ con, đối với vợ con, ông cũng có thể có kiêu mạn, rồi trở thành ngạo mạn. Bữa ăn nào không vừa ý, ông hất cả bàn ăn rớt xuống đất. Hành vi đó có thể gọi là nóng giận, mà cũng là ngạo mạn.
Khi con người ngạo mạn thì tâm điên loạn cũng bắt đầu phát khởi, người này đang đến giai đoạn bị bệnh tâm thần.
Trong tâm bất thiện, kiêu mạn là tâm nguy hiểm nhất, nó phá tan mọi điều tốt đẹp khác trong tâm hồn, và dẫn đến sụp đổ mọi công đức tu hành.
Giữ gìn tâm khiêm hạ là một công trình tu hành suốt một đời của người tu, không chỉ suốt một đời, mà suốt vô lượng kiếp.
Khi một người đã bước vào con đường của Phật đạo, bước vào Bồ tát hạnh, thì cả một cuộc đời người này phải tạo rất nhiều công đức. Khi chết rồi, và theo nhân quả, người này sẽ đi về bất cứ nơi nào cũng tiếp tục tạo công đức ở đó. Đó là Bồ tát hạnh.
Càng tạo nhiều công đức thì uy tín càng lớn , ảnh hưởng càng nhiều, thế lực càng mạnh, hết kiếp này đến kiếp khác, những kiếp về sau công đức sẽ lớn dần, lớn dần, và như vậy nếu người này không giữ được tâm khiêm hạ thì công đức đã tạo sẽ sụp đổ tất cả.
Trích: Luận giải kinh Kim Cang – Thẳm sâu bốn tướng – Trang 99-101.
( sưu tầm)
Được cảm ơn bởi: hysshu, NgoMinhTri, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
LỜI NGUYỆN CẦU TÂM KHIÊM HẠ
Mỗi ngày quỳ trước Phật thiết tha:
“Cầu xin Phật gia hộ cho con, hướng dẫn con, nhắc nhở con từ trong thẳm sâu tâm hồn, lúc nào con cũng biết cúi mình trước mọi người, cho con giữ được tâm con khiêm hạ không bao giờ kiêu mạn.”
Chúng ta phải cầu Phật gia hộ như vậy mỗi ngày thì mới có thể giữ được tâm mình khiêm hạ trước những thành công đang có hoặc sắp có, nếu không sẽ kiêu mạn rồi đổ vỡ tất cả.
Trích sách "Đất" trang 57, 58.
( sưu tầm)
Mỗi ngày quỳ trước Phật thiết tha:
“Cầu xin Phật gia hộ cho con, hướng dẫn con, nhắc nhở con từ trong thẳm sâu tâm hồn, lúc nào con cũng biết cúi mình trước mọi người, cho con giữ được tâm con khiêm hạ không bao giờ kiêu mạn.”
Chúng ta phải cầu Phật gia hộ như vậy mỗi ngày thì mới có thể giữ được tâm mình khiêm hạ trước những thành công đang có hoặc sắp có, nếu không sẽ kiêu mạn rồi đổ vỡ tất cả.
Trích sách "Đất" trang 57, 58.
( sưu tầm)
Được cảm ơn bởi: hysshu, nguyentuandkn, Tudotutronghanhphuc
TL: PHÚC BẤT TẬN HƯỞNG ( nguồn:Kimca.net)
chúc em mỗi ngày đều vui vẻ, nhiều niềm vui, tin sâu Phật Pháp, nhân quả.hoavan004 đã viết: 13:36, 04/12/22Còn khoảng 1 tuần nữa là đến ngày lễ của Phật A Di Đà, ngày cuối cùng trong năm.
Được cảm ơn bởi: Tudotutronghanhphuc, hoavan004