Cô Sơn Mai Trang
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem quẻ: Lục nhâm, Thái ất, Lục hào, Mai hoa... Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức Dịch lý.
Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Đây là chuyên mục dành cho việc xem quẻ: Lục nhâm, Thái ất, Lục hào, Mai hoa... Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức Dịch lý.
Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
-
- Nhị đẳng
- Bài viết: 392
- Tham gia: 08:56, 30/08/09
TL: Cô Sơn Mai Trang
Theo Kim Dung tiên sinh thì đặc điểm chính của nhân vật kia sẽ là: (theo Wiki)
Dương Quá là con trai duy nhất của Dương Khang (Hoàng Nhan Khang) và Mục Niệm Từ. Chàng được mô tả là người tính tình thông minh, cổ quái, có nhiều mưu mẹo. Chàng là đệ tử nhập thất của Toàn Chân Giáo, nhưng vì bất mãn với sư phụ là Triệu Chí Kính nên trốn khỏi Toàn Chân, lạc vào Cổ Mộ, gặp được Tiểu Long Nữ và bái nàng làm sư phụ (tuy vậy gọi là cô cô chứ không xưng sư đồ). Mối tình sư đồ giữa Dương Quá và Tiểu Long Nữ bắt đầu từ đây. Mối tình này chịu sự kỳ thị của giang hồ vì nó đi ngược lại đạo nghĩa sư đồ truyền thống, nhưng Dương Quá không những một mực mặc kệ mà còn ngày càng yêu Tiểu Long Nữ hơn và quyết lấy nàng làm vợ dù ai có nói gì chăng nữa.
Có lần Tiểu Long Nữ rơi xuống vực, Dương Quá tưởng nàng chết nên tính tự vẫn theo để được ở bên nàng, may sao Hoàng Dung đã kịp thời nói dối chàng rằng Tiểu Long Nữ chưa chết và sẽ quay lại tìm chàng. Điều đó đã mang lại hi vọng để chàng tiếp tục sống.
Trong một lần gặp gỡ con gái đầu của Quách Tỉnh là Quách Phù, chàng đã bị cô chặt mất một cánh tay. Từ đó chàng ẩn thân trong hang động, cùng với Thần Điêu (chim thần, một con chim to lớn có thể chở được người, chim này biết võ công và hiểu tính người) ngày đêm luyện tập võ nghệ. Sau đó, cùng với Thần Điêu, chàng đã cứu giúp được nhiều người gặp nạn và được tôn làm Thần Điêu Đại Hiệp.
Dương Quá sau khi biết được sự thật là Hoàng Dung đã lừa dối mình chuyện của Tiểu Long Nữ, chàng tức giận và suy sụp vô cùng. Nhưng thật không ngờ, lời nói dối hôm đó của Hoàng Dung lại trở thành sự thật. Đúng ngày mà Hoàng Dung nói Tiểu Long Nữ sẽ trở về thì Dương Quá lại gặp Tiểu Long Nữ của mình thật. Chàng vô cùng mừng rỡ. Hai người từ đó sống hạnh phúc bên nhau và không bao giờ chia lìa nữa.
Về sau chàng lập được nhiều chiến công cho Đại Tống, cùng phu phụ Quách Tĩnh bảo vệ thành Tương Dương, giữ an san hà. Sau được thiên hạ tôn xưng là một trong Thiên hạ ngũ tuyệt: Tây Cuồng Dương Quá. Tuy vậy, Dương Quá không thích dính vào những chuyện giang hồ nữa, vì chàng đã tìm lại được Tiểu Long Nữ, chàng quyết định cùng thê tử của mình bỏ đi ẩn dật và không ai biết họ đã đi đâu, sống như thế nào.
Bản thân Dương Quá mang phong thái rất đặc biệt nên dễ dàng cuốn hút nhiều cô nương:
Dương Quá là con trai duy nhất của Dương Khang (Hoàng Nhan Khang) và Mục Niệm Từ. Chàng được mô tả là người tính tình thông minh, cổ quái, có nhiều mưu mẹo. Chàng là đệ tử nhập thất của Toàn Chân Giáo, nhưng vì bất mãn với sư phụ là Triệu Chí Kính nên trốn khỏi Toàn Chân, lạc vào Cổ Mộ, gặp được Tiểu Long Nữ và bái nàng làm sư phụ (tuy vậy gọi là cô cô chứ không xưng sư đồ). Mối tình sư đồ giữa Dương Quá và Tiểu Long Nữ bắt đầu từ đây. Mối tình này chịu sự kỳ thị của giang hồ vì nó đi ngược lại đạo nghĩa sư đồ truyền thống, nhưng Dương Quá không những một mực mặc kệ mà còn ngày càng yêu Tiểu Long Nữ hơn và quyết lấy nàng làm vợ dù ai có nói gì chăng nữa.
Có lần Tiểu Long Nữ rơi xuống vực, Dương Quá tưởng nàng chết nên tính tự vẫn theo để được ở bên nàng, may sao Hoàng Dung đã kịp thời nói dối chàng rằng Tiểu Long Nữ chưa chết và sẽ quay lại tìm chàng. Điều đó đã mang lại hi vọng để chàng tiếp tục sống.
Trong một lần gặp gỡ con gái đầu của Quách Tỉnh là Quách Phù, chàng đã bị cô chặt mất một cánh tay. Từ đó chàng ẩn thân trong hang động, cùng với Thần Điêu (chim thần, một con chim to lớn có thể chở được người, chim này biết võ công và hiểu tính người) ngày đêm luyện tập võ nghệ. Sau đó, cùng với Thần Điêu, chàng đã cứu giúp được nhiều người gặp nạn và được tôn làm Thần Điêu Đại Hiệp.
Dương Quá sau khi biết được sự thật là Hoàng Dung đã lừa dối mình chuyện của Tiểu Long Nữ, chàng tức giận và suy sụp vô cùng. Nhưng thật không ngờ, lời nói dối hôm đó của Hoàng Dung lại trở thành sự thật. Đúng ngày mà Hoàng Dung nói Tiểu Long Nữ sẽ trở về thì Dương Quá lại gặp Tiểu Long Nữ của mình thật. Chàng vô cùng mừng rỡ. Hai người từ đó sống hạnh phúc bên nhau và không bao giờ chia lìa nữa.
Về sau chàng lập được nhiều chiến công cho Đại Tống, cùng phu phụ Quách Tĩnh bảo vệ thành Tương Dương, giữ an san hà. Sau được thiên hạ tôn xưng là một trong Thiên hạ ngũ tuyệt: Tây Cuồng Dương Quá. Tuy vậy, Dương Quá không thích dính vào những chuyện giang hồ nữa, vì chàng đã tìm lại được Tiểu Long Nữ, chàng quyết định cùng thê tử của mình bỏ đi ẩn dật và không ai biết họ đã đi đâu, sống như thế nào.
Bản thân Dương Quá mang phong thái rất đặc biệt nên dễ dàng cuốn hút nhiều cô nương:
TL: Cô Sơn Mai Trang
Em sinh 25/8/1988 giờ Thìn
Giờ là 3 giờ 17 phút sáng ngày 17/1/2011
Xin cho hỏi: Sắp tới đây em phải chuyển nhà. Em có hai lựa chọn là ở một mình hoặc ở với một người đồng tuổi em rất phân vân và muốn có một lời khuyên. Chuyện chuyển nhà lần này có thuận lợi không ạ? Nhà mới có ổn định và tốt cho em hơn không?
Em xin chân thành cảm ơn
Giờ là 3 giờ 17 phút sáng ngày 17/1/2011
Xin cho hỏi: Sắp tới đây em phải chuyển nhà. Em có hai lựa chọn là ở một mình hoặc ở với một người đồng tuổi em rất phân vân và muốn có một lời khuyên. Chuyện chuyển nhà lần này có thuận lợi không ạ? Nhà mới có ổn định và tốt cho em hơn không?
Em xin chân thành cảm ơn
-
- Nhất đẳng
- Bài viết: 162
- Tham gia: 13:43, 01/12/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
em là Nữ sinh ngày 15 tháng 9 năm 1986.
Hiện giờ là 11h 03 phút sáng ngày 21 tháng 1 năm 2011/
Em kính nhờ các bác, các anh các chị xem giúp cho em chuyện thi cử của em năm nay có thuận lợi và kết quả tốt không ạ? Xin cho em hỏi năm nay nhân duyên có thành không>
Em xin cảm ơn ạ/
Hiện giờ là 11h 03 phút sáng ngày 21 tháng 1 năm 2011/
Em kính nhờ các bác, các anh các chị xem giúp cho em chuyện thi cử của em năm nay có thuận lợi và kết quả tốt không ạ? Xin cho em hỏi năm nay nhân duyên có thành không>
Em xin cảm ơn ạ/
-
- Lục đẳng
- Bài viết: 3378
- Tham gia: 10:29, 05/05/10
- Đến từ: Hoàng mai-HN 096 9898 159
- Liên hệ:
TL: Cô Sơn Mai Trang
Chuyện học hàh này là hao tổn của em ko ít tâm sức. Đừg cố sức quá mà ảnh hưởg đến s.khoẻ.
Việc học hàh của em cũg bìh thườg thôi, căn cơ cũg kém nên việc học chủ yếu là lấy cần cù bù thôg mih.
Việc học hàh của em cũg bìh thườg thôi, căn cơ cũg kém nên việc học chủ yếu là lấy cần cù bù thôg mih.
-
- Nhất đẳng
- Bài viết: 162
- Tham gia: 13:43, 01/12/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
dạ..ai cũng bảo em cần cù bù thông minh,,nhưng việc này em phải theo thui, yêu cầu công việc mà anh. Cảm ơn anh Xích ạluongthienxich đã viết:Chuyện học hàh này là hao tổn của em ko ít tâm sức. Đừg cố sức quá mà ảnh hưởg đến s.khoẻ.
Việc học hàh của em cũg bìh thườg thôi, căn cơ cũg kém nên việc học chủ yếu là lấy cần cù bù thôg mih.
-
- Mới gia nhập
- Bài viết: 35
- Tham gia: 22:09, 26/12/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
Đại sư Mãn Giác tên tục là Nguyễn Trường (theo là Lý Trường 李長), thân phụ là Hoài Tố làm chức Trung thơ Viên ngoại lang. Thiếu thời, Lý Nhân Tông thường mời con em các danh gia vào hầu hai bên, Nguyễn Tường nhờ nghe nhiều, nhớ kỹ học thông cả Nho, Thích nên được dự tuyển. Sau những lúc việc quan, Nguyễn Tường thường chú tâm vào Thiền học. Đến khi vua lên ngôi, vì rất mến chuộng nên vua Lý Nhân Tông ban cho Nguyễn Trường hiệu Hoài Tín.
Sau đó, Hoài Tín dâng biểu xin xuất gia, học với Thiền sư Quảng Trí và vân du khắp nơi. Sư là bậc lĩnh tụ pháp môn trong một thời, được vua Lý Nhân Tông cùng hoàng hậu hết sức kính nể và dựng chùa Giáo Nguyên thỉnh Sư làm trụ trì.
Năm 1096, cuối tháng 11, Sư gọi chúng đọc bài kệ, sau này được biết dưới tên Cáo tật thị chúng:
Kệ rằng:
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Dịch:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Thích Thanh Từ dịch thơ:
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
Nói xong Sư ngồi kết già thị tịch, thọ 45 tuổi. Sau lễ hoả táng, xá lợi được thờ tại chùa Sùng Nghiêm, vua thuỵ hiệu là Mãn Giác.
-----
Nhà sư nói "có bệnh bảo mọi người"!
là "bệnh" gì nhỉ?
Sau đó, Hoài Tín dâng biểu xin xuất gia, học với Thiền sư Quảng Trí và vân du khắp nơi. Sư là bậc lĩnh tụ pháp môn trong một thời, được vua Lý Nhân Tông cùng hoàng hậu hết sức kính nể và dựng chùa Giáo Nguyên thỉnh Sư làm trụ trì.
Năm 1096, cuối tháng 11, Sư gọi chúng đọc bài kệ, sau này được biết dưới tên Cáo tật thị chúng:
Kệ rằng:
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Dịch:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Thích Thanh Từ dịch thơ:
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
Nói xong Sư ngồi kết già thị tịch, thọ 45 tuổi. Sau lễ hoả táng, xá lợi được thờ tại chùa Sùng Nghiêm, vua thuỵ hiệu là Mãn Giác.
-----
Nhà sư nói "có bệnh bảo mọi người"!
là "bệnh" gì nhỉ?
-
- Mới gia nhập
- Bài viết: 35
- Tham gia: 22:09, 26/12/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
Không lẽ ý nhà sư là:
Quẻ Trạch Phong Đại Quá
Hào 5: Cây đã khô mà ra hoa cuối mùa, sắp kiệt đến nơi rồi!
?
Quẻ Trạch Phong Đại Quá
Hào 5: Cây đã khô mà ra hoa cuối mùa, sắp kiệt đến nơi rồi!
?
Được cảm ơn bởi: PhongKiemXuanThu
- openlove_k5bkt
- Chính thức
- Bài viết: 59
- Tham gia: 14:46, 23/09/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
Vân Trung Tử đã viết:Đại sư Mãn Giác tên tục là Nguyễn Trường (theo là Lý Trường 李長), thân phụ là Hoài Tố làm chức Trung thơ Viên ngoại lang. Thiếu thời, Lý Nhân Tông thường mời con em các danh gia vào hầu hai bên, Nguyễn Tường nhờ nghe nhiều, nhớ kỹ học thông cả Nho, Thích nên được dự tuyển. Sau những lúc việc quan, Nguyễn Tường thường chú tâm vào Thiền học. Đến khi vua lên ngôi, vì rất mến chuộng nên vua Lý Nhân Tông ban cho Nguyễn Trường hiệu Hoài Tín.
Sau đó, Hoài Tín dâng biểu xin xuất gia, học với Thiền sư Quảng Trí và vân du khắp nơi. Sư là bậc lĩnh tụ pháp môn trong một thời, được vua Lý Nhân Tông cùng hoàng hậu hết sức kính nể và dựng chùa Giáo Nguyên thỉnh Sư làm trụ trì.
Năm 1096, cuối tháng 11, Sư gọi chúng đọc bài kệ, sau này được biết dưới tên Cáo tật thị chúng:
Kệ rằng:
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Dịch:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Thích Thanh Từ dịch thơ:
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
Nói xong Sư ngồi kết già thị tịch, thọ 45 tuổi. Sau lễ hoả táng, xá lợi được thờ tại chùa Sùng Nghiêm, vua thuỵ hiệu là Mãn Giác.
-----
Nhà sư nói "có bệnh bảo mọi người"!
là "bệnh" gì nhỉ?
Bạn thử kiểm tra lại xem! Thiền sư K đặt tên cho bài kệ, người đặt tên bài kệ này là bác học Lê Qúy Đôn.
Ơ thế quán này của Vân TT còn xem quẻ nữa k ? nếu có xem cho mình với!
Được cảm ơn bởi: Vân Trung Tử
-
- Mới gia nhập
- Bài viết: 35
- Tham gia: 22:09, 26/12/10
TL: Cô Sơn Mai Trang
@ Chào bạn openlove_k5bkt!
Phải chăng vợ chồng bạn có sự chênh lệch lớn về tuổi tác?
Bạn bị bệnh đại tràng, thường bị đầy hơi?
Bạn đang băn khoăn tới việc gia đình, vợ chồng? hay chuyện con nhỏ?
Phải chăng vợ chồng bạn có sự chênh lệch lớn về tuổi tác?
Bạn bị bệnh đại tràng, thường bị đầy hơi?
Bạn đang băn khoăn tới việc gia đình, vợ chồng? hay chuyện con nhỏ?
Được cảm ơn bởi: openlove_k5bkt
TL: Cô Sơn Mai Trang
Vân Trung Tử đã viết:Đại sư Mãn Giác tên tục là Nguyễn Trường (theo là Lý Trường 李長), thân phụ là Hoài Tố làm chức Trung thơ Viên ngoại lang. Thiếu thời, Lý Nhân Tông thường mời con em các danh gia vào hầu hai bên, Nguyễn Tường nhờ nghe nhiều, nhớ kỹ học thông cả Nho, Thích nên được dự tuyển. Sau những lúc việc quan, Nguyễn Tường thường chú tâm vào Thiền học. Đến khi vua lên ngôi, vì rất mến chuộng nên vua Lý Nhân Tông ban cho Nguyễn Trường hiệu Hoài Tín.
Sau đó, Hoài Tín dâng biểu xin xuất gia, học với Thiền sư Quảng Trí và vân du khắp nơi. Sư là bậc lĩnh tụ pháp môn trong một thời, được vua Lý Nhân Tông cùng hoàng hậu hết sức kính nể và dựng chùa Giáo Nguyên thỉnh Sư làm trụ trì.
Năm 1096, cuối tháng 11, Sư gọi chúng đọc bài kệ, sau này được biết dưới tên Cáo tật thị chúng:
Kệ rằng:
春去百花落
春到百花開
事逐眼前過
老從頭上來
莫謂春殘花落盡
庭前昨夜一枝梅
Dịch:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Thích Thanh Từ dịch thơ:
Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
Nói xong Sư ngồi kết già thị tịch, thọ 45 tuổi. Sau lễ hoả táng, xá lợi được thờ tại chùa Sùng Nghiêm, vua thuỵ hiệu là Mãn Giác.
-----
Nhà sư nói "có bệnh bảo mọi người"!
là "bệnh" gì nhỉ?
cháu non trẻ chỉ dám mạo muội vài lời!Phải chăng nhà sư đã tu đến mức thoát tục,thấy sự sống cái chết ở đời nhẹ như không.Nhà sư dự cảm được sự sống đã đến lúc cạn,chỉ còn khí tiết thanh cao như cành mai già trước sân!
Được cảm ơn bởi: Vân Trung Tử