Hehe e mà như c thì chắc bị trầm cảm/tự kỷ từ lâu rồi e zai ợ. Riêng chuyện học nhé, c suốt ngày bị chấm nhầm hoặc vào nhầm điểm (rặt những lý do lãng xẹt), thành ra là cứ sau mỗi kỳ học lại thắc mắc điểm hoặc ý kiến ý cò đủ kiểu, sau đó là 1 t/g dài lai vãng ở phòng bộ môn hoặc phòng QLĐT của trường, đến nỗi các thầy cô ai cũng quen mặt... mà thậm chí có môn phải 1 năm sau mới đc sửa điểm, nói chung nhiều lúc cảm thấy rất ức chế và bức xúc vì điểm của mềnh mà cứ như đi xin ko bằng @@ Kỳ này thì bị chấm nhầm 2 môn, (trắc nghiệm nên thi về so đ/a là ra kq) mà chán chả buồn thắc mắc, nên kiến nghị có 1 môn, cũng chả biết bao h mới đc sửa điểm, cũng có thể là ko bao giờ, mà nản chả thèm điện/gửi mail/thỉnh thoảng lượn lên phòng bộ môn nhắc cô... Thậm chí hồi năm nhất còn bị thất lạc mất bài giữa kỳ 1 môn, xong phải lặn lội sang trường khác thi lại theo gợi ý của thầy, đi rõ xa + nản...dattt33 đã viết:đúng giờ tôi chả cần tương lai gì nữa rồi.đang rất chán đời đây vì bị thất tình ,học hành thì luôn gặp chuyên xui xẻo ,khó khăn trăm bề ,gặp chuyên gì cũng một thân một thân một mình thui thủi chịu dưng ko có ai chia sẻ luôn có một vận đen đeo bám tôi đì tôi xuống. ra ngoài đời luôn bị ăn hiếp. chẳng qua zô đây để mọi người an ủi tí thôi.những ai cảm thấy chướng mắt mời ra khỏi toppic này đừng có ngứa miêng xỉ xỏ
Nói thì thế nhưng nói chung c vẫn yêu đời lắm. Đời buồn hay vui nhiều khi cũng là do cách nhìn nhận của mình thôi. Thành ra là e zai nên học cách tư duy tích cực ý, như c chẳng hạn, la liếm ở mấy phòng bộ môn ở trường suốt nên từ h đến lúc ra trường nếu cứ tiếp tục phát huy có khi lại đc mời ở lại trường làm thư ký khoa ấy chứ, hoặc giả có bị thất tình hay ng iu đá thì hãy cứ cảm ơn Chúa vì đã "ưu ái cho mình thêm cơ hội để tìm đến với true love"... Cuộc sống thì lúc nào chả thách thức đi kèm cơ hội, hãy cứ coi như những khó khăn lúc này là điều kiện để mềnh đc tôi luyện >>> mà càng đc tôi luyện nhiều thì càng tốt chứ sao. Đời bằng phẳng quá nó cũng mất vui



