Trải qua hàng trăm năm, xã hội đã có rất nhiều biến động thế nên Tử Vi gần như không bắt kịp. Những ví dụ điển hình như :
1. Ngày xưa thì chữ "trung" là tối cần thiết với 1 bậc quân tử nhưng ngày nay thì cái đó không còn chính xác nữa, thích thì bầu không thích thì qua phe đối lập, chữ trung trong chế độ phong kiến ngày xưa được nêu cao chẳng qua là để cho bọn vua chúa làm mờ mắt dân để giữ ngai thôi thế nên người xưa quả thật là không thích Sát Phá Tham ( đặc biệt là Phá Quân) tí nào và ngược lại lại thích các sao hiền lành, dễ bảo như Cơ Nguyệt Đồng Lương !
2. Ngày xưa trong số các nghề nghiệp thì làm quan được xem như là số một, thầy thuốc thầy giáo cũng được đánh giá cao còn những nghề khác như kinh thương, ca hát, công kỹ nghệ thì bị xem nhẹ ( người xưa thường nói "xướng ca vô loại") trong khi đó thời nay thì quan điểm đã quay hẳn 360 độ, đồng ý là làm quan hiện nay vẫn được đánh giá cao nhưng chúng ta thử lướt qua : hàng ngàn người xếp hàng thi Idol, thậm chí có những nghệ sĩ hài còn được công chúng yêu mến hơn cả những ông quan to bụng bự, những doanh nhân thành đạt là niềm mơ ước của biết bao nhiêu ngưòi.
3. Các sao của TV chỉ mới lướt qua bề nổi của tảng băng các nghề nghiệp, chủ yếu là làm quan ( văn và võ), thầy giáo, thầy thuốc, kinh thương, nông dân hay thuyết khách trong khi hiện nay có những nghề khi xưa chẳn hề có vd như : vận động viên thể thao ( có thể mọi người sẽ xếp vào nghiệp võ và các cầu thủ giống như những quân sĩ nhưng làm gì mà có chuyện quân sĩ mà lại giàu có và được trọng vọng hơn cả ông tướng !!! ( huấn luyện viên) ), rồi những nghề về công nghệ có thể được xếp vào nhóm công kỹ nghệ thế nhưng kỹ nghệ khi xưa chẳng cao cấp mấy( như rèn vũ khí, thợ mộc... ) trong khi hiện nay công nghệ được xem như sức mạnh của cả nền kinh tế quốc gia ( như công nghệ chế tạo chip điện tử, sản xuất hoá chất, mỹ phẩm, dược phẩm ) và ngày xưa chẳng có cái gọi là nghiên cứu ( research) nên cũng chẳng có sao tương ứng
Về nền tảng các sao trong Tử Vi bao đời nay vẫn đúng trong xã hội hiện đại nhưng hậu bối đây thiết nghĩ cùng cần xin ý kiến của các tiền bối để có thể có cái nhìn về TV hiện nay chính xác hơn
Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
Được cảm ơn bởi: cloudstrife, Vũ Tướng
- tonhuytran
- Nhị đẳng

- Bài viết: 406
- Tham gia: 16:29, 19/08/10
TL: Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
Khổng Tử đặt ra một loạt tam cương, ngũ thường, tam tòng, tứ đức... để làm chuẩn mực cho mọi sinh hoạt chính trị và an sinh xã hội.
Tam cương và ngũ thường là lẽ đạo đức mà nam giới phải theo. Tam tòng và Tứ đức là lẽ đạo đức mà nữ giới phải theo. Khổng Tử cho rằng người trong xã hội giữ được tam cương, ngũ thường, tam tòng, tứ đức thì xã hội được an bình.
Tam cương: tam là ba, cương là giềng mối. Tam cương là ba mối quan hệ: quân thần (vua tôi), phụ tử (cha con), phu phụ (vợ chồng). Trong xã hội phong kiến, những mối quan hệ này được các vua chúa lập ra trên những nguyên tắc“chết người”
Quân thần: ("Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung" nghĩa là: dù vua có bảo bề tôi chết đi nữa thì bề tôi cũng phải tuân lệnh, nếu bề tôi không tuân lệnh thì bề tôi không trung với vua)Trong quan hệ vua tôi, vua thưởng phạt luôn luôn công minh, tôi trung thành một dạ.
Phụ tử: ("phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu nghĩa là: cha khiến con chết, con không chết thì con không có hiếu)")
Phu phụ: ("phu xướng phụ tùy" nghĩa là: chồng nói ra, vợ phải theo)
Ngũ thường: ngũ là năm, thường là hằng có. Ngũ thường là năm điều phải hằng có trong khi ở đời, gồm: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.
Nhân: Lòng yêu thương đối với muôn loài vạn vật.
Nghĩa: Cư xử với mọi người công bình theo lẽ phải.
Lễ: Sự tôn trọng, hòa nhã trong khi cư xử với mọi người.
Trí: Sự thông biết lý lẽ, phân biệt thiện ác, đúng sai.
Tín: Giữ đúng lời, đáng tin cậy.
Tam tòng: tam là ba; tòng là theo. Tam tòng là ba điều người phụ nữ phải theo, gồm: "tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử"
Tại gia tòng phụ: người phụ nữ khi còn ở nhà phải theo cha,
Xuất giá tòng phu: lúc lấy chồng phải theo chồng,
Phu tử tòng tử: nếu chồng qua đời phải theo con"
Tứ đức: tứ là bốn; đức là tính tốt. Tứ đức là bốn tính nết tốt người phụ nữ phải có, là: công - dung - ngôn - hạnh.
Công: khéo léo trong việc làm.
Dung: hòa nhã trong sắc diện.
Ngôn: mềm mại trong lời nói.
Hạnh: nhu mì trong tính nết.
Người quân tử phải đạt ba điều trong quá trình tu thân:
Đạt đạo. Đạo có nghĩa là "con đường", hay "phương cách" ứng xử mà người quân tử phải thực hiện trong cuộc sống. "Đạt đạo trong thiên hạ có năm điều: đạo vua tôi, đạo cha con, đạo vợ chồng, đạo anh em, đạo bạn bè" (sách Trung Dung), tương đương với "quân thần, phụ tử, phu phụ, huynh đệ, bằng hữu". Đó chính là Ngũ thường, hay Ngũ luân[1]. Trong xã hội cách cư xử tốt nhất là "trung dung". Tuy nhiên, đến Hán nho ngũ luân được tập chung lại chỉ còn ba mối quan hệ quan trọng nhất được gọi là Tam cương hay còn gọi là Tam tòng.
Đạt đức. Quân tử phải đạt được ba đức: "nhân - trí - dũng". Khổng Tử nói: "Đức của người quân tử có ba mà ta chưa làm được. Người nhân không lo buồn, người trí không nghi ngại, người dũng không sợ hãi" (sách Luận ngữ). Về sau, Mạnh Tử thay "dũng" bằng "lễ, nghĩa" nên ba đức trở thành bốn đức: "nhân, nghĩa, lễ, trí". Hán nho thêm một đức là "tín" nên có tất cả năm đức là: "nhân, nghĩa, lễ, trí, tín". Năm đức này còn gọi là ngũ thường.
Biết thi, thư, lễ, nhạc. Ngoài các tiêu chuẩn về "đạo" và "đức", người quân tử còn phải biết "thi, thư, lễ, nhạc". Tức là người quân tử còn phải có một vốn văn hóa toàn diện.
Tam cương và ngũ thường là lẽ đạo đức mà nam giới phải theo. Tam tòng và Tứ đức là lẽ đạo đức mà nữ giới phải theo. Khổng Tử cho rằng người trong xã hội giữ được tam cương, ngũ thường, tam tòng, tứ đức thì xã hội được an bình.
Tam cương: tam là ba, cương là giềng mối. Tam cương là ba mối quan hệ: quân thần (vua tôi), phụ tử (cha con), phu phụ (vợ chồng). Trong xã hội phong kiến, những mối quan hệ này được các vua chúa lập ra trên những nguyên tắc“chết người”
Quân thần: ("Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung" nghĩa là: dù vua có bảo bề tôi chết đi nữa thì bề tôi cũng phải tuân lệnh, nếu bề tôi không tuân lệnh thì bề tôi không trung với vua)Trong quan hệ vua tôi, vua thưởng phạt luôn luôn công minh, tôi trung thành một dạ.
Phụ tử: ("phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu nghĩa là: cha khiến con chết, con không chết thì con không có hiếu)")
Phu phụ: ("phu xướng phụ tùy" nghĩa là: chồng nói ra, vợ phải theo)
Ngũ thường: ngũ là năm, thường là hằng có. Ngũ thường là năm điều phải hằng có trong khi ở đời, gồm: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.
Nhân: Lòng yêu thương đối với muôn loài vạn vật.
Nghĩa: Cư xử với mọi người công bình theo lẽ phải.
Lễ: Sự tôn trọng, hòa nhã trong khi cư xử với mọi người.
Trí: Sự thông biết lý lẽ, phân biệt thiện ác, đúng sai.
Tín: Giữ đúng lời, đáng tin cậy.
Tam tòng: tam là ba; tòng là theo. Tam tòng là ba điều người phụ nữ phải theo, gồm: "tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử"
Tại gia tòng phụ: người phụ nữ khi còn ở nhà phải theo cha,
Xuất giá tòng phu: lúc lấy chồng phải theo chồng,
Phu tử tòng tử: nếu chồng qua đời phải theo con"
Tứ đức: tứ là bốn; đức là tính tốt. Tứ đức là bốn tính nết tốt người phụ nữ phải có, là: công - dung - ngôn - hạnh.
Công: khéo léo trong việc làm.
Dung: hòa nhã trong sắc diện.
Ngôn: mềm mại trong lời nói.
Hạnh: nhu mì trong tính nết.
Người quân tử phải đạt ba điều trong quá trình tu thân:
Đạt đạo. Đạo có nghĩa là "con đường", hay "phương cách" ứng xử mà người quân tử phải thực hiện trong cuộc sống. "Đạt đạo trong thiên hạ có năm điều: đạo vua tôi, đạo cha con, đạo vợ chồng, đạo anh em, đạo bạn bè" (sách Trung Dung), tương đương với "quân thần, phụ tử, phu phụ, huynh đệ, bằng hữu". Đó chính là Ngũ thường, hay Ngũ luân[1]. Trong xã hội cách cư xử tốt nhất là "trung dung". Tuy nhiên, đến Hán nho ngũ luân được tập chung lại chỉ còn ba mối quan hệ quan trọng nhất được gọi là Tam cương hay còn gọi là Tam tòng.
Đạt đức. Quân tử phải đạt được ba đức: "nhân - trí - dũng". Khổng Tử nói: "Đức của người quân tử có ba mà ta chưa làm được. Người nhân không lo buồn, người trí không nghi ngại, người dũng không sợ hãi" (sách Luận ngữ). Về sau, Mạnh Tử thay "dũng" bằng "lễ, nghĩa" nên ba đức trở thành bốn đức: "nhân, nghĩa, lễ, trí". Hán nho thêm một đức là "tín" nên có tất cả năm đức là: "nhân, nghĩa, lễ, trí, tín". Năm đức này còn gọi là ngũ thường.
Biết thi, thư, lễ, nhạc. Ngoài các tiêu chuẩn về "đạo" và "đức", người quân tử còn phải biết "thi, thư, lễ, nhạc". Tức là người quân tử còn phải có một vốn văn hóa toàn diện.
Được cảm ơn bởi: thaihoa, cloudstrife, Vũ Tướng
TL: Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
Không biết bác tonhuytran copy paste ở đâu mà cũng khái quát thế nhỉ
Chỉ đọc vài dòng đầu là ta có thể thấy tư tưởng lạc hậu trọng nam khinh nữ thời xưa rồi: tại sao trong tam cương chỉ đề cập đến tình phụ tử, thế còn tình mẫu tử đâu? trong tam tòng thì tại sao tại gia chỉ tòng phụ mà không tòng mẫu?
Có thể nói đạo triết lý của Nho gia rất chí lý cả xưa lẫn nay thế nhưng vẫn có những bất cập thế giới hiện đại
Mà Tử Vi đâu phải chỉ chịu ảnh hưởng của Nho giáo đâu, có cả Phật giáo và nhân sinh quan của con người khi xưa nữa mà phần lớn người xưa lại chịu chính sách Ngu dân của chế độ phong kiến thế nên trình độ nhận thức cũng bị hạn chế
Về cơ bản Tử Vi không sai nhưng giống như bạn đi hành trình trên 1 chuyến xe, cho dù đi bằng BMW hay Audi thì đến 1 lúc nào đó cũng phải dừng xe để bảo trì, thay mới phụ tùng vậy, đâu có cái gì mà "cả ngàn năm vẫn chạy tốt" chứ
Chỉ đọc vài dòng đầu là ta có thể thấy tư tưởng lạc hậu trọng nam khinh nữ thời xưa rồi: tại sao trong tam cương chỉ đề cập đến tình phụ tử, thế còn tình mẫu tử đâu? trong tam tòng thì tại sao tại gia chỉ tòng phụ mà không tòng mẫu?
Có thể nói đạo triết lý của Nho gia rất chí lý cả xưa lẫn nay thế nhưng vẫn có những bất cập thế giới hiện đại
Mà Tử Vi đâu phải chỉ chịu ảnh hưởng của Nho giáo đâu, có cả Phật giáo và nhân sinh quan của con người khi xưa nữa mà phần lớn người xưa lại chịu chính sách Ngu dân của chế độ phong kiến thế nên trình độ nhận thức cũng bị hạn chế
Về cơ bản Tử Vi không sai nhưng giống như bạn đi hành trình trên 1 chuyến xe, cho dù đi bằng BMW hay Audi thì đến 1 lúc nào đó cũng phải dừng xe để bảo trì, thay mới phụ tùng vậy, đâu có cái gì mà "cả ngàn năm vẫn chạy tốt" chứ
- tonhuytran
- Nhị đẳng

- Bài viết: 406
- Tham gia: 16:29, 19/08/10
TL: Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
Tôi copy paste trên wiki ấy mà
. Thực ra không có một đồ vật hay quy tắc nào là thiên niên vạn đại cả đâu. Thế nên con người ai cũng phải động não để thay đổi phù hợp với thời cuộc. Đánh giá việc gì cũng cần tính khách quan, việc làm tốt chưa chắc bản chất đã tốt, việc làm xấu chưa chắc bản chất đã xâu. Ví như cái đức của Tào Tháo lớn hơn Lưu Bị rất nhiều. Tào Tháo sẵn sàng chấp nhận hy sinh danh tiếng nhân cách quyền lợi cũng nhưmạng sống của một bộ phận nhỏ để làm yên bình cả một thiên hạ loạn lạc chết chóc vô số. Lưu Bị thì giả nhân giả nghĩa chỉ biết lo ích bảo vệ cái đức nhỏ cùng với triều đại nhà Lưu Hán đã suy tàn của mình. Kết cục thì sao ai cũng rõ.
Nhưng thôi, dân tình mỗi người một tầng lớp tri thức nhận thức cuộc sống khác nhau chứ nếu ai cũng có tầm nhìn nhận thức cả, ai cũng thành đạt giàu có giỏi giang cả thì đã không còn là cái xã hội nữa
.
Nhưng thôi, dân tình mỗi người một tầng lớp tri thức nhận thức cuộc sống khác nhau chứ nếu ai cũng có tầm nhìn nhận thức cả, ai cũng thành đạt giàu có giỏi giang cả thì đã không còn là cái xã hội nữa
-
phamtruongan1993
- Nhị đẳng

- Bài viết: 449
- Tham gia: 04:12, 05/06/10
TL: Cần các bậc tiền bối cập nhật cho Tử Vi
cái này mình không đồng ý lắm!anonyme đã viết: 1. Ngày xưa thì chữ "trung" là tối cần thiết với 1 bậc quân tử nhưng ngày nay thì cái đó không còn chính xác nữa, thích thì bầu không thích thì qua phe đối lập, chữ trung trong chế độ phong kiến ngày xưa được nêu cao chẳng qua là để cho bọn vua chúa làm mờ mắt dân để giữ ngai thôi thế nên người xưa quả thật là không thích Sát Phá Tham ( đặc biệt là Phá Quân) tí nào và ngược lại lại thích các sao hiền lành, dễ bảo như Cơ Nguyệt Đồng Lương !
nếu Lưu Bị không có Khổng Minh thì làm nên cơm cháo gì, nếu không có những người CNĐL thì lấy đâu ra bậc mưu sĩ biết thu phục lòng người. Hơn nữa 1 số trường hợp CNĐL mà có thiên không chiếu mệnh thì cũng có phải là hiền lành, bảo sao nghe vậy đâu???
