CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Xem, hỏi đáp, luận giải về tử vi
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
quách xảo què
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 4016
Tham gia: 13:51, 18/10/14

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi quách xảo què »

LySoVietNam2016 đã viết: 01:23, 20/08/19 Bạn Thamlang,
Có lẽ tôi đã trao đổi với bạn những gì cần nói. Tôi vào thread này là để chia sẻ với bạn chủ thread về quan điểm của tôi cho câu hỏi của bạn ấy. Xin chào thân ái. Tôi ko còn y kiến gì với bạn.


Bạn QXQ,
Là đàn ông, chúng ta rèn trí và chí thì sau này bạn dễ thành công hơn. Tôi luôn ủng hộ sự học cao vì tất cả đều bắt nguồn từ kiến thức. Mà kiến thức dc xã hội công nhận qua học vị là cái kiến thức khẳng định và do đó bạn có xác suất thành công hơn o tương lai. Bản thân là 1 tiến sĩ tại Hoa Kỳ, tôi rất hiểu giá trị của sự học vấn.
Chúc bạn van sự như y.
Chân thành cảm ơn bác.
Chúc bác vạn sư như ý.
Được cảm ơn bởi: LySoVietNam2016, 12010277
Đầu trang

LySoVietNam2016
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3782
Tham gia: 11:10, 28/09/16

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi LySoVietNam2016 »

quách xảo què đã viết: 02:23, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 01:23, 20/08/19 Bạn Thamlang,
Có lẽ tôi đã trao đổi với bạn những gì cần nói. Tôi vào thread này là để chia sẻ với bạn chủ thread về quan điểm của tôi cho câu hỏi của bạn ấy. Xin chào thân ái. Tôi ko còn y kiến gì với bạn.


Bạn QXQ,
Là đàn ông, chúng ta rèn trí và chí thì sau này bạn dễ thành công hơn. Tôi luôn ủng hộ sự học cao vì tất cả đều bắt nguồn từ kiến thức. Mà kiến thức dc xã hội công nhận qua học vị là cái kiến thức khẳng định và do đó bạn có xác suất thành công hơn o tương lai. Bản thân là 1 tiến sĩ tại Hoa Kỳ, tôi rất hiểu giá trị của sự học vấn.
Chúc bạn van sự như y.
Chân thành cảm ơn bác.
Chúc bác vạn sư như ý.
Bạn chưa có ràng buộc gia đình thì nếu điều kiện cho phép, bạn ráng học lên đi. Lúc thành công, gái là do bạn chọn tùy y thích, mà những sự lựa chọn sẽ thuộc đẳng cấp khác. Duy là bạn có yêu ko thôi.

Cố lên, bạn nhé. Còn trẻ tự do thì bạn hãy học lấy kiến thức. Sau đó bạn tự do vùng vẫy. Đây là sự chia sẻ thật lòng của đàn anh đi trước.

Chúc bạn nhiều may mắn.
Được cảm ơn bởi: 12010277
Đầu trang

kimhoai
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 855
Tham gia: 14:19, 22/12/18

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi kimhoai »

LySoVietNam2016 đã viết: 23:26, 19/08/19 Ông ta giỏi và có chí lớn nên tôi thấy đáng ngưỡng mộ.

Bằng cấp của ông ấy như sau:
1. Tiến sĩ luật khoa
2. Tiến sĩ y khoa
3. Tiến sĩ hoa học chuyên ngành
4. Thạc sĩ quản trị kinh doanh
5. Thạc sĩ chuyên ngành sức khỏe cộng đồng

Ông ta là tổng Director của viện Hàn Lâm Khoa Học của Hoa Kỳ.
2-3-5 : thật ra cùng 1 chuyên ngành thôi. Bằng tiến sỹ y khoa ở mỹ (MD) thật ra chỉ là tấm bằng bác sỹ ở Việt Nam, tuy nhiên để lấy bằng MD ở US là rất khó. Tuy ở VN cũng không dễ nhưng so cả về thời gian và độ khó vẫn chưa thấm thía gì so với ở US. Rất nhiều MD ở US muốn đi sâu vào con đường nghiên cứu, hoặc đôi khi là làm đẹp CV, họ thường làm thêm một vài nghiên cứu y học chuyên sâu để lấy thêm một tấm bằng Ph.D. Title của họ sẽ ghi là: Lysovietnam, M.D. Ph.D.

có một khác biệt là việc lấy Ph.D đối với các M.D lại khá đơn giản so với các linh vực khác vì thông thường họ collect thông tin từ bệnh nhân để viết paper khoa học và nhận PhD, nên rất nhiều M.D lấy được Ph.D để có cái danh M.D. Ph.D rất danh giá

4. Thạc sỹ quản trị kinh doanh ISB-MBA: cái này thật ra chỉ là một tấm chứng chỉ phổ thông, dường như những người làm quản lý thì ai cũng có, học lấy chứng chỉ này rất đơn giản

ông này trâu bò ở chỗ học là 2 cái bằng M.D. Ph.D và cái bằng Doctor of laws. Có lẽ vì ông ta lấn sân qua lĩnh vực chính trị nên học thêm cái Doctor of law. Tất nhiên phải là người rất giỏi

Tuy nhiên giống như bạn Thamlang nói, việc học nhiều bằng tiến sỹ ngoài mục đích cạnh tranh position trong chính trường thì về mặt khoa học chả có ý nghĩa gì.

Ở việt nam có lẽ nếu đem khoe ra tao có chục cái bằng TS thì có thể mọi người sẽ quỳ xuống thán phục, nhưng đối với dân trong nghành và có trình độ họ sẽ cười vào mặt. Vì như vậy đồng nghĩa là anh chẳng cống hiến được gì, chỉ biết tiêu tốn tài sản, thuế má của dân để đi học.

Trong giới học thuật có sự phân cấp rất rõ rệt:

- Tốt nghiệp đại học (B.S) chỉ làm được phụ tá, kỹ thuật viên
- Thạc sỹ khoa học (M.S) chỉ làm được trợ lý, phụ tá nghiên cứu
- Mới tốt nghiệp Tiến sỹ (fresh Ph.D): có thể tự mình làm khoa học độc lập, dẫn dắt những nghiên cứu nhỏ lẻ, coi như mới đặt một chân vào giới học thuật đỉnh cao
- Post doctoral fellows (Postdoc) cái này tuy không có bằng cấp nhưng lại là giai đoạn then chốt, thông thường người ta tốn 4-5 năm, tuy thế đa số Ph.D ở US không vượt qua được giai đoạn này. làm postdoc suốt đời. Postdoc là giai đoạn training các PhD thành các chuyên gia đỉnh cao có thể dẫn dắt các dự án khoa học lớn. Postdoc làm việc dưới sự dẫn dắt và support trực tiếp từ professor hoặc Professional Investigator
- Professional Investigator (P.I) đây mới là các chuyên gia đầu ngành, thường là các giáo sư, phó giáo sư: Dẫn dắt, chỉ đạo các postdoc, đào tạo Ph.D và M.S, tự túc hoàn toàn về con người và kinh phí.

Tính sơ sơ để một người được coi là thành công trong học thuật (trở thành một PI). 4 năm BS + 2 năm MS + 4 năm PhD + 4 năm postdoc = 14 năm đi học. đó là những cá nhân vô cùng xuất sắc và may mắn. Đa số sẽ mất nhiều hơn thế. Bình quân phải 18-20 năm. Bởi vì sau khi có PhD rồi, bằng cấp chả có ý nghĩa gì nữa, cái người ta count là paper (các công trình khoa học đã xuất bản). paper cũng có hàng ngàn sự khác biệt được đánh giá bằng các chỉ số khác nhau. thường dùng chỉ số điểm IF (impact factor). IF lại phân cao thấp từ hàng trăm đến không có điểm nào. Để trở thành và giữ được vị trí PI, các PhD, postdoc và professor phải cày cuốc như trâu bò, mỗi ngày làm việc 12-18 tiếng trong phòng thí nghiệm để có những khám phá mang tính đột phá, publish những paper trên các journal danh giá (IF cao).

==> thế nên việc bỏ thời gian học quá nhiều PhD chỉ chứng tỏ một điều là anh ta chẳng làm được gì. Chỉ tốn tiền của dân để đi học. Thông thường để tốt nghiệp PhD ngoài các khoá học lý thuyết ra thì học viên phải publish 1-3 paper as major author trên các tạp chí được quy định nào đó tất nhiên IF cũng không ràng buộc quá cao. Nhưng để 1 người tốt nghiệp PhD trong các ngành khoa học, đặc biệt khoa học sự sống. số tiền bỏ ra từ các quỹ nghiên cứu là không hề nhỏ... Trong các ngành khoa học sự sống, Có thể nói mỗi paper tương đương vơi 1 cái Ph.D trong khi các PI sở hữu hàng trăm paper như thế. Nên việc count một người có bao nhiêu Ph.D là doesn't make any sence

Chút kiến thức phổ thông cho mọi người tham khảo 8->
Sửa lần cuối bởi kimhoai vào lúc 06:28, 20/08/19 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: 12010277, chân thật, Ariance
Đầu trang

ToyRav4
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 242
Tham gia: 01:07, 18/02/18

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi ToyRav4 »

Dạo này khí hậu ở VN chắc nóng lắm hay sao mà các đồng chí nặng lời với nhau đến thế? Mai mốt đánh nhau ở Trường Sa mời các đồng chí ra đó khẩu chiến với máy thằng Trung quốc nhé
Đầu trang

LySoVietNam2016
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3782
Tham gia: 11:10, 28/09/16

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi LySoVietNam2016 »

kimhoai đã viết: 06:18, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 23:26, 19/08/19 Ông ta giỏi và có chí lớn nên tôi thấy đáng ngưỡng mộ.

Bằng cấp của ông ấy như sau:
1. Tiến sĩ luật khoa
2. Tiến sĩ y khoa
3. Tiến sĩ hoa học chuyên ngành
4. Thạc sĩ quản trị kinh doanh
5. Thạc sĩ chuyên ngành sức khỏe cộng đồng

Ông ta là tổng Director của viện Hàn Lâm Khoa Học của Hoa Kỳ.
2-3-5 : thật ra cùng 1 chuyên ngành thôi. Bằng tiến sỹ y khoa ở mỹ (MD) thật ra chỉ là tấm bằng bác sỹ ở Việt Nam, tuy nhiên để lấy bằng MD ở US là rất khó. Tuy ở VN cũng không dễ nhưng so cả về thời gian và độ khó vẫn chưa thấm thía gì so với ở US. Rất nhiều MD ở US muốn đi sâu vào con đường nghiên cứu, hoặc đôi khi là làm đẹp CV, họ thường làm thêm một vài nghiên cứu y học chuyên sâu để lấy thêm một tấm bằng Ph.D. Title của họ sẽ ghi là: Lysovietnam, M.D. Ph.D.

có một khác biệt là việc lấy Ph.D đối với các M.D lại khá đơn giản so với các linh vực khác vì thông thường họ collect thông tin từ bệnh nhân để viết paper khoa học và nhận PhD, nên rất nhiều M.D lấy được Ph.D để có cái danh M.D. Ph.D rất danh giá

4. Thạc sỹ quản trị kinh doanh ISB-MBA: cái này thật ra chỉ là một tấm chứng chỉ phổ thông, dường như những người làm quản lý thì ai cũng có, học lấy chứng chỉ này rất đơn giản

ông này trâu bò ở chỗ học là 2 cái bằng M.D. Ph.D và cái bằng Doctor of laws. Có lẽ vì ông ta lấn sân qua lĩnh vực chính trị nên học thêm cái Doctor of law. Tất nhiên phải là người rất giỏi

Tuy nhiên giống như bạn Thamlang nói, việc học nhiều bằng tiến sỹ ngoài mục đích cạnh tranh position trong chính trường thì về mặt khoa học chả có ý nghĩa gì.

Ở việt nam có lẽ nếu đem khoe ra tao có chục cái bằng TS thì có thể mọi người sẽ quỳ xuống thán phục, nhưng đối với dân trong nghành và có trình độ họ sẽ cười vào mặt. Vì như vậy đồng nghĩa là anh chẳng cống hiến được gì, chỉ biết tiêu tốn tài sản, thuế má của dân để đi học.

Trong giới học thuật có sự phân cấp rất rõ rệt:

- Tốt nghiệp đại học (B.S) chỉ làm được phụ tá, kỹ thuật viên
- Thạc sỹ khoa học (M.S) chỉ làm được trợ lý, phụ tá nghiên cứu
- Mới tốt nghiệp Tiến sỹ (fresh Ph.D): có thể tự mình làm khoa học độc lập, dẫn dắt những nghiên cứu nhỏ lẻ, coi như mới đặt một chân vào giới học thuật đỉnh cao
- Post doctoral fellows (Postdoc) cái này tuy không có bằng cấp nhưng lại là giai đoạn then chốt, thông thường người ta tốn 4-5 năm, tuy thế đa số Ph.D ở US không vượt qua được giai đoạn này. làm postdoc suốt đời. Postdoc là giai đoạn training các PhD thành các chuyên gia đỉnh cao có thể dẫn dắt các dự án khoa học lớn. Postdoc làm việc dưới sự dẫn dắt và support trực tiếp từ professor hoặc Professional Investigator
- Professional Investigator (P.I) đây mới là các chuyên gia đầu ngành, thường là các giáo sư, phó giáo sư: Dẫn dắt, chỉ đạo các postdoc, đào tạo Ph.D và M.S, tự túc hoàn toàn về con người và kinh phí.

Tính sơ sơ để một người được coi là thành công trong học thuật (trở thành một PI). 4 năm BS + 2 năm MS + 4 năm PhD + 4 năm postdoc = 14 năm đi học. đó là những cá nhân vô cùng xuất sắc và may mắn. Đa số sẽ mất nhiều hơn thế. Bình quân phải 18-20 năm. Bởi vì sau khi có PhD rồi, bằng cấp chả có ý nghĩa gì nữa, cái người ta count là paper (các công trình khoa học đã xuất bản). paper cũng có hàng ngàn sự khác biệt được đánh giá bằng các chỉ số khác nhau. thường dùng chỉ số điểm IF (impact factor). IF lại phân cao thấp từ hàng trăm đến không có điểm nào. Để trở thành và giữ được vị trí PI, các PhD, postdoc và professor phải cày cuốc như trâu bò, mỗi ngày làm việc 12-18 tiếng trong phòng thí nghiệm để có những khám phá mang tính đột phá, publish những paper trên các journal danh giá (IF cao).

==> thế nên việc bỏ thời gian học quá nhiều PhD chỉ chứng tỏ một điều là anh ta chẳng làm được gì. Chỉ tốn tiền của dân để đi học. Thông thường để tốt nghiệp PhD ngoài các khoá học lý thuyết ra thì học viên phải publish 1-3 paper as major author trên các tạp chí được quy định nào đó tất nhiên IF cũng không ràng buộc quá cao. Nhưng để 1 người tốt nghiệp PhD trong các ngành khoa học, đặc biệt khoa học sự sống. số tiền bỏ ra từ các quỹ nghiên cứu là không hề nhỏ... Trong các ngành khoa học sự sống, Có thể nói mỗi paper tương đương vơi 1 cái Ph.D trong khi các PI sở hữu hàng trăm paper như thế. Nên việc count một người có bao nhiêu Ph.D là doesn't make any sence

Chút kiến thức phổ thông cho mọi người tham khảo 8->
Việc ông mà tôi nói phía trên là lãnh đạo của các tiến sĩ đầu ngành tại Mỹ, thuộc viện danh giá bậc nhất của Mỹ. Ông ấy vô cùng giỏi. Để mà cười vào mặt ông ấy dc thì tôi nghĩ có lẽ người ấy tôi phải bo bằng 2 tay để phục thôi:-)))))

Rất tiếc tôi ko thể chia sẻ thêm về ông ta. Tôi chỉ phục 1 người giỏi như thế.
Đầu trang

kimhoai
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 855
Tham gia: 14:19, 22/12/18

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi kimhoai »

LySoVietNam2016 đã viết: 06:33, 20/08/19
kimhoai đã viết: 06:18, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 23:26, 19/08/19 Ông ta giỏi và có chí lớn nên tôi thấy đáng ngưỡng mộ.

Việc ông mà tôi nói phía trên là lãnh đạo của các tiến sĩ đầu ngành tại Mỹ, thuộc viện danh giá bậc nhất của Mỹ. Ông ấy vô cùng giỏi. Để mà cười vào mặt ông ấy dc thì tôi nghĩ có lẽ người ấy tôi phải bo bằng 2 tay để phục thôi:-)))))

Rất tiếc tôi ko thể chia sẻ thêm về ông ta. Tôi chỉ phục 1 người giỏi như thế.
Giỏi thì có rất nhiều thước đo bác ạh, học vị chỉ là một thứ rất nhỏ. Một người làm quản lý, lãnh đạo không hẳn phải giỏi chuyên môn. cái họ cần là hoạch định chiến lược là tầm nhìn. Tất nhiên là đứng trên cao hơn người khác phải có tố chất gì đó hơn người. Ở đây em không nói việc ông này giỏi hay dở vì đếch biết ông ta là ai.

cái đang nói ở đây là cách ta hiểu thế nào về Ph.D. một PhD hay nhiều PhD.
Đầu trang

LySoVietNam2016
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3782
Tham gia: 11:10, 28/09/16

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi LySoVietNam2016 »

Cuối cùng thì, bên Mỹ, để dc có địa vị, thủ tục đầu tiên là bằng cấp. Cho dù đối với bạn bằng cấp PhD chỉ có giá trị để cười vào mặt, rất tiếc khi thực tế là muốn apply cho position của cấp lãnh đạo chuyên ngành tại Mỹ (nước khác tôi ko biết), tất cả đều phải có bằng cấp cao, cho dù bạn có nghĩ sao thì thực tế nó vẫn là vậy.

Nên, tôi khuyên chủ thread nên cố gắng học lên thì cơ hội sẽ mở ra cho bạn.
Đầu trang

LySoVietNam2016
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3782
Tham gia: 11:10, 28/09/16

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi LySoVietNam2016 »

kimhoai đã viết: 06:43, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 06:33, 20/08/19
kimhoai đã viết: 06:18, 20/08/19

Việc ông mà tôi nói phía trên là lãnh đạo của các tiến sĩ đầu ngành tại Mỹ, thuộc viện danh giá bậc nhất của Mỹ. Ông ấy vô cùng giỏi. Để mà cười vào mặt ông ấy dc thì tôi nghĩ có lẽ người ấy tôi phải bo bằng 2 tay để phục thôi:-)))))

Rất tiếc tôi ko thể chia sẻ thêm về ông ta. Tôi chỉ phục 1 người giỏi như thế.
Giỏi thì có rất nhiều thước đo bác ạh, học vị chỉ là một thứ rất nhỏ. Một người làm quản lý, lãnh đạo không hẳn phải giỏi chuyên môn. cái họ cần là hoạch định chiến lược là tầm nhìn. Tất nhiên là đứng trên cao hơn người khác phải có tố chất gì đó hơn người. Ở đây em không nói việc ông này giỏi hay dở vì đếch biết ông ta là ai.

cái đang nói ở đây là cách ta hiểu thế nào về Ph.D. một PhD hay nhiều PhD.
A, cái bạn cho là rất nhỏ, nhưng tại Mỹ, muốn là lãnh đạo của chuyên ngành, cái nhỏ ấy lại là cái căn bản tối thiểu phải có để mới dc nộp đơn.

Xã hội khác, cách làm khác. Nếu bạn QXQ làm PhD tại Tây Âu, sau khi hoàn tất biết đâu dc định cư theo diện trí thức, nếu bạn ấy muốn.

Như Úc và Canada, MD tại Mỹ nộp đơn xin di trú là dc duyệt theo diện trí thức ngay. Đó là lợi ích của bằng cấp nhỏ ấy. Nên đó là lý do tôi khuyên bạn QXQ học lên thì sẽ có nhiều cơ hội mở ra cho bạn ấy.
Đầu trang

LySoVietNam2016
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3782
Tham gia: 11:10, 28/09/16

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi LySoVietNam2016 »

kimhoai đã viết: 06:18, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 23:26, 19/08/19 Ông ta giỏi và có chí lớn nên tôi thấy đáng ngưỡng mộ.

Bằng cấp của ông ấy như sau:
1. Tiến sĩ luật khoa
2. Tiến sĩ y khoa
3. Tiến sĩ hoa học chuyên ngành
4. Thạc sĩ quản trị kinh doanh
5. Thạc sĩ chuyên ngành sức khỏe cộng đồng

Ông ta là tổng Director của viện Hàn Lâm Khoa Học của Hoa Kỳ.
2-3-5 : thật ra cùng 1 chuyên ngành thôi. Bằng tiến sỹ y khoa ở mỹ (MD) thật ra chỉ là tấm bằng bác sỹ ở Việt Nam, tuy nhiên để lấy bằng MD ở US là rất khó. Tuy ở VN cũng không dễ nhưng so cả về thời gian và độ khó vẫn chưa thấm thía gì so với ở US. Rất nhiều MD ở US muốn đi sâu vào con đường nghiên cứu, hoặc đôi khi là làm đẹp CV, họ thường làm thêm một vài nghiên cứu y học chuyên sâu để lấy thêm một tấm bằng Ph.D. Title của họ sẽ ghi là: Lysovietnam, M.D. Ph.D.

có một khác biệt là việc lấy Ph.D đối với các M.D lại khá đơn giản so với các linh vực khác vì thông thường họ collect thông tin từ bệnh nhân để viết paper khoa học và nhận PhD, nên rất nhiều M.D lấy được Ph.D để có cái danh M.D. Ph.D rất danh giá

4. Thạc sỹ quản trị kinh doanh ISB-MBA: cái này thật ra chỉ là một tấm chứng chỉ phổ thông, dường như những người làm quản lý thì ai cũng có, học lấy chứng chỉ này rất đơn giản

ông này trâu bò ở chỗ học là 2 cái bằng M.D. Ph.D và cái bằng Doctor of laws. Có lẽ vì ông ta lấn sân qua lĩnh vực chính trị nên học thêm cái Doctor of law. Tất nhiên phải là người rất giỏi

Tuy nhiên giống như bạn Thamlang nói, việc học nhiều bằng tiến sỹ ngoài mục đích cạnh tranh position trong chính trường thì về mặt khoa học chả có ý nghĩa gì.

Ở việt nam có lẽ nếu đem khoe ra tao có chục cái bằng TS thì có thể mọi người sẽ quỳ xuống thán phục, nhưng đối với dân trong nghành và có trình độ họ sẽ cười vào mặt. Vì như vậy đồng nghĩa là anh chẳng cống hiến được gì, chỉ biết tiêu tốn tài sản, thuế má của dân để đi học.

Trong giới học thuật có sự phân cấp rất rõ rệt:

- Tốt nghiệp đại học (B.S) chỉ làm được phụ tá, kỹ thuật viên
- Thạc sỹ khoa học (M.S) chỉ làm được trợ lý, phụ tá nghiên cứu
- Mới tốt nghiệp Tiến sỹ (fresh Ph.D): có thể tự mình làm khoa học độc lập, dẫn dắt những nghiên cứu nhỏ lẻ, coi như mới đặt một chân vào giới học thuật đỉnh cao
- Post doctoral fellows (Postdoc) cái này tuy không có bằng cấp nhưng lại là giai đoạn then chốt, thông thường người ta tốn 4-5 năm, tuy thế đa số Ph.D ở US không vượt qua được giai đoạn này. làm postdoc suốt đời. Postdoc là giai đoạn training các PhD thành các chuyên gia đỉnh cao có thể dẫn dắt các dự án khoa học lớn. Postdoc làm việc dưới sự dẫn dắt và support trực tiếp từ professor hoặc Professional Investigator
- Professional Investigator (P.I) đây mới là các chuyên gia đầu ngành, thường là các giáo sư, phó giáo sư: Dẫn dắt, chỉ đạo các postdoc, đào tạo Ph.D và M.S, tự túc hoàn toàn về con người và kinh phí.

Tính sơ sơ để một người được coi là thành công trong học thuật (trở thành một PI). 4 năm BS + 2 năm MS + 4 năm PhD + 4 năm postdoc = 14 năm đi học. đó là những cá nhân vô cùng xuất sắc và may mắn. Đa số sẽ mất nhiều hơn thế. Bình quân phải 18-20 năm. Bởi vì sau khi có PhD rồi, bằng cấp chả có ý nghĩa gì nữa, cái người ta count là paper (các công trình khoa học đã xuất bản). paper cũng có hàng ngàn sự khác biệt được đánh giá bằng các chỉ số khác nhau. thường dùng chỉ số điểm IF (impact factor). IF lại phân cao thấp từ hàng trăm đến không có điểm nào. Để trở thành và giữ được vị trí PI, các PhD, postdoc và professor phải cày cuốc như trâu bò, mỗi ngày làm việc 12-18 tiếng trong phòng thí nghiệm để có những khám phá mang tính đột phá, publish những paper trên các journal danh giá (IF cao).

==> thế nên việc bỏ thời gian học quá nhiều PhD chỉ chứng tỏ một điều là anh ta chẳng làm được gì. Chỉ tốn tiền của dân để đi học. Thông thường để tốt nghiệp PhD ngoài các khoá học lý thuyết ra thì học viên phải publish 1-3 paper as major author trên các tạp chí được quy định nào đó tất nhiên IF cũng không ràng buộc quá cao. Nhưng để 1 người tốt nghiệp PhD trong các ngành khoa học, đặc biệt khoa học sự sống. số tiền bỏ ra từ các quỹ nghiên cứu là không hề nhỏ... Trong các ngành khoa học sự sống, Có thể nói mỗi paper tương đương vơi 1 cái Ph.D trong khi các PI sở hữu hàng trăm paper như thế. Nên việc count một người có bao nhiêu Ph.D là doesn't make any sence

Chút kiến thức phổ thông cho mọi người tham khảo 8->
Ông ấy ko làm chính trị. Ông ta chỉ là lãnh đạo cấp cao của những tiến sĩ đầu ngành tại 1 viện tiếng tăm bậc nhất nước Mỹ và danh tiếng trên thế giới.

Tôi ko biết bác sĩ o Vn ra sao, tại Mỹ, học bác sĩ mất 4 năm BS + 4 năm y khoa + 3, 4, 5 năm (tùy chuyên môn) hoặc nhiều năm hơn nếu đi sâu vào chuyên ngành. Ai trải qua MD tại Mỹ thì mới thấu.

Những người em của tôi, tôi đều động viên bắt buộc phải học lên cao. Dc cái chúng rất ngoan và biết nghe lời nên chúng đều làm theo. Hiện chúng đều là tiến sĩ y khoa tại Mỹ:-))))
Đầu trang

kimhoai
Tứ đẳng
Tứ đẳng
Bài viết: 855
Tham gia: 14:19, 22/12/18

TL: CÓ NÊN HỌC LÊN TIẾP

Gửi bài gửi bởi kimhoai »

LySoVietNam2016 đã viết: 06:49, 20/08/19
kimhoai đã viết: 06:43, 20/08/19
LySoVietNam2016 đã viết: 06:33, 20/08/19

Việc ông mà tôi nói phía trên là lãnh đạo của các tiến sĩ đầu ngành tại Mỹ, thuộc viện danh giá bậc nhất của Mỹ. Ông ấy vô cùng giỏi. Để mà cười vào mặt ông ấy dc thì tôi nghĩ có lẽ người ấy tôi phải bo bằng 2 tay để phục thôi:-)))))

Rất tiếc tôi ko thể chia sẻ thêm về ông ta. Tôi chỉ phục 1 người giỏi như thế.
Giỏi thì có rất nhiều thước đo bác ạh, học vị chỉ là một thứ rất nhỏ. Một người làm quản lý, lãnh đạo không hẳn phải giỏi chuyên môn. cái họ cần là hoạch định chiến lược là tầm nhìn. Tất nhiên là đứng trên cao hơn người khác phải có tố chất gì đó hơn người. Ở đây em không nói việc ông này giỏi hay dở vì đếch biết ông ta là ai.

cái đang nói ở đây là cách ta hiểu thế nào về Ph.D. một PhD hay nhiều PhD.
A, cái bạn cho là rất nhỏ, nhưng tại Mỹ, muốn là lãnh đạo của chuyên ngành, cái nhỏ ấy lại là cái căn bản tối thiểu phải có để mới dc nộp đơn.

Xã hội khác, cách làm khác. Nếu bạn QXQ làm PhD tại Tây Âu, sau khi hoàn tất biết đâu dc định cư theo diện trí thức, nếu bạn ấy muốn.

Như Úc và Canada, MD tại Mỹ nộp đơn xin di trú là dc duyệt theo diện trí thức ngay. Đó là lợi ích của bằng cấp nhỏ ấy. Nên đó là lý do tôi khuyên bạn QXQ học lên thì sẽ có nhiều cơ hội mở ra cho bạn ấy.
Đồng ý với bác, nhưng đấy là cho người thường chúng ta. vì cái mục đích di cư nghe thật nhỏ nhoi. Chả cứ gì ở US, đâu cũng vậy cả đối với những người giỏi cho dù là PhD hay BS, nếu bác thực sự giỏi chỗ nào cũng 2 tay đón bác về. Còn không giỏi thì dù học 10 cái PhD cũng vẫn lộ ra sau vài interview.

Em biết bác lam MD nên bác cũng không hiểu nhiều về PhD đâu. Cái quan trọng là đáng hay không. bởi vì PhD không có thời gian cụ thể, đa số hoàn toàn phụ thuộc vào PI, và project được giao, có thể nói là phước lộc tuỳ duyên :)). Nhiều PhD chỉ tốn 3 năm đã tốt nghiệp, có người tốn cả chục năm vẫn phải bỏ giữa chừng và không có gì (em đang nói ở US đấy)

Nếu thực sự đam mê thì theo, còn vì cái mục đích định cư thì không nên, phí thời gian.

Nói thêm là MD thì em không biết, vì em không làm MD. riêng PhD lương bổng thuộc hạng cùi, thu nhập thấp ở US và đa số các nước phát triển khác... cho tới khi nào lên PI mới đổi đời. trong khi chỉ có khoảng 5% người học PhD trở thành PI

Đối với các Ph.D và giới học thuật nói chung có một cái sướng chính là thích ở nước nào cũng được, thích di cư đi đâu cũng được. Tuy thế cứ tới tầm đó rồi sẽ hiểu cái mình muốn, mình cần khi đó không phải là định cư, di cư... cái đó nó nhỏ bé lắm
Đầu trang

Trả lời bài viết