nguyenlam đã viết:
Cháu kể chuyện hay như thế này mà lại " seven love " , cũng thấy lạ cháu nhỉ ? Không phải tại Liêm Tham cháu ạ . Bác sẽ nói chuyện về gia đạo cháu sau nhé . Tại vì cháu làm bác hiếu kỳ về " việc kinh doanh vớ vẩn không cần vốn " , cháu kể đầu đuôi cho bác nghe đi .
Bác cho cháu có dịp được tâm sự với người lớn tiếp đó !
nguyenlam .
Hihi, cháu chào bác nguyenlam. Cháu xin tâm sự với bác 1 chút về cái sự kinh doanh đến 1 cách "thật tình cờ và thật bất ngờ" bác ah. Chẳng là cách đây 1 tháng, cháu có đi thực tập ở Viện QH của anh rể. Tại đây có 1 chị làm trong cơ quan (trước đây là đệ tử của bố cháu), chị ý có kinh doanh mặt hàng mặt nạ dưỡng da của HQ. Chị ý bàn với chị gái cháu, và chị gái cháu bàn giao lại cho cháu. Vậy là cháu thử kinh doanh mặt hàng này, lấy hàng từ chị kia, ko cần vốn bỏ ra. Nhưng cũng vì vậy mà lãi rất ít, bán đc 1 cái, cháu lãi...1k hihi. Lại là lần đầu kinh doanh, nên cháu chẳng mặn mà j` với mặt hàng này nên cháu mới gọi nó là việc kinh doanh vớ vẩn và ko cần vốn. Nhưng cháu triển khai đc 2 tuần thì cháu bắt đầu có hứng thú với kinh doanh hơn. Cháu thực sự muốn đầu tư, bỏ công sức tinh thần hẳn hoi, chứ ko phải bán như chơi, bán đc thì bán, ko đc ko mất j` thế này. Vậy là cháu đầu tư vào mặt hàng trang sức phụ kiện con gái, vì cháu cũng tự thấy mình có con mắt nghệ thuật (dù chưa bằng ai cả hihi). Khi kinh doanh thì đúng là mới đầu gặp nhiều khó khăn vì chưa có thương hiệu, nhưng cháu vẫn rất vui. Khi đi giao hàng cho khách, cháu thấy mình có lẽ cũng có duyên với buôn bán. Đi giao hàng lần 1, ng` khác nhận dùm khách, chẳng hỏi han gì thêm. Cháu đi giao hàng lần 2 thì cũng ng` khác nhận, lại còn mua thêm cho cháu. Giao hàng lần 3 thì khách bỏ hết trang sức vào túi, chẳng kiểm tra số lượng, mặt hàng, chẳng thắc mắc điều j`, và cũng chưa có ai phàn nàn j` cả. Điều này làm cháu có thêm tự tin hơn hihi
Hihi, cháu chẳng giỏi làm thơ ca j` bác ah, cháu vẫn còn thiếu sót nhiều và chưa biết cách diễn đạt trong lời ăn tiếng nói. Nhưng về khoản viết 1 cái j` đó mà ko theo khuôn mẫu (như kiểu văn chém ý ah :">) thì cháu "chém" bằng tất cả sự thật lòng của mình.
Cháu cũng tự nhận cháu là đứa dễ vui dễ buồn. 1 câu nói có thể làm cháu đang vui mà buồn rất nhiều, và cũng 1 câu nói có thể làm cháu đang khóc mà cười lên. Thậm chí khi đang buồn, cháu nhìn thấy cái j` đẹp (cô gái đẹp, đồ vật đẹp) cháu cũng thấy vui hơn hẳn. Trong khoản tặng quà cho người khác thì... nhiều lúc cháu cũng "phục" cháu

Hồi bé, cháu tặng bạn cháu tuýp kem đánh răng kèm câu nói "tớ ko có ý j` đâu nhé" (hihi). Lớn hơn cháu tặng đồ linh tinh. Rồi có lúc cháu tặng bạn... lọ sữa tắm Romano vì cháu thik mùi này (hehe). Khi cháu biết yêu, cháu làm 1 cái hộp thật to như cái tivi, bên trong là 1 quả bóng bay buộc vào hộp quà nhỏ. Rồi những món quà cháu tự cắt làm, những bức tranh cháu tự vẽ, hay thỉnh thoảng cháu làm những slide ảnh để tặng. Có lẽ cháu thuộc tuýp ng` lãng mạn bác ạh
Thỉnh thoảng mỗi khi cháu buồn điều j` quá mức, cháu lại thik đi xa. Có lúc cháu mất 3 tiếng ngồi xe khách đi từ HNội về Hải Phòng, cháu ăn 1 bát phở, uống 2 cốc trà đá, rồi lại 3 tiếng trở về HNội. Có lúc cháu đi cùng 1 đứa bạn gái về Đồ Sơn, 2 con bé "tung tăng phơi nắng" từ 11h trưa đến 3h chiều @@ (cả 2 lúc đó đều stress)

nhưng quả thật sau mỗi lần "điên" như vậy, cháu lấy lại cân bằng rất nhiều.
Hihi, cháu cám ơn bác đã nghe cháu tâm sự. Cháu mong "thư" bác ah.