Không có ai xem lá số giúp iem mới ạk. Để cho iem hỏi, vì sao từ bé đến h, e chưa ăn cắp của mẹ e nghìn nào, chưa lừa tiền mẹ e bao giờ, thế mà mẹ luôn luôn nói iem là đứa con ngu dốt, mất dậy, láo toét. Từ bé mẹ đã chê và dạy iem cái thói tự ti, các cô chú bác khen em xinh, vẽ đẹp, chữ đẹp, hát hay, học giỏi. Vừa nói xong thì mẹ e bảo, nó thì xinh gì, chữ thế mà đẹp, hát giọng chua lòm, học thì ngu. Vậy là suốt những năm tháng tuổi thơ e thấy mình ngu, kém thật. Trong khi luôn là học sinh ngoan của trường, lớp, văn nghệ trường suốt các cấp, ôn thi các đội tuyển học sinh giỏi, thừa điểm và điều kiện để thi trường chuyên cấp 3 nhưng ko ai bảo thi, và e cũng ko dám thi vì e ngu còn gì. Đỉnh điểm là ko dám thi đh.
E được đào tạo rằng ở trong xh này mình là kẻ ngu nhất. Từ cấp 2, mẹ e cho phép e tự viết lời phê và tự ký tên mẹ vào sổ liên lạc, vì mẹ chẳng quan tâm e học lớp nào? Với ai? Trộm vía hồi đó e còn được lm cán bộ lớp, luôn đứng top 1,2 trong lớp và đc tham gia đại hội đại biểu tỉnh. Giờ lớn, e đi xin việc, vào đâu cũng thấy sợ, thấy mình kém quá, mình thì lm được gì. Ngu như mình thì ai tuyển, nhiều khi e tự nhủ mình phải tự tin hơn, nhưng lúc nào tim cũng run lên vì sợ hãi.
Giờ e ở nhà, cơm bố nấu, bát mẹ rửa, quần áo thì máy giặt. Nhưng với những đứa bạn thân e giờ đi Mỹ, hay lm giảng viên ở các trường đh thì e thất nghiệp ở nhà đúng là kém cỏi.
Con gái dì nó ăn trộm quần áo em, e nói thì mẹ nói em đặt điều. Dì ruột e thấy mẹ e đối xử với e như nào thì bà đối xử y chang, dì lúc nào cũng soi mói, rình rập rồi mách lại mẹ em. Chuyện đơn giản là e đi mua gạo nếp về ngâm để đồ xôi thôi mà cũng mách. Rồi đến cả dì cũng lên mặt đuổi e ra khỏi nhà, trong khi 3 mẹ con nhà dì đang ở nhờ nhà e. E thấy mình chả có người thân để bám víu. E nghĩ, đến mẹ mình còn ko hiểu mình là người như nào thì mong ai hiểu? Hay e là người như mẹ e nói mà e ko nhận ra

Còn e tự thấy mình thế là ngoan rồi, ko cờ bạc, ko lô đề, ko cắm đồ nhà bao giờ, ko lừa tiền bố mẹ bao giờ. Ko lm bố mẹ xấu hổ vì đi với zai hay lm gái đĩ thõa bao giờ.
Chỉ đc cái bất tài vô dụng thôi chứ e thề e ko nói dối, ko đặt điều chuyện gì cả.
Gia đình chuẩn bị tan nát, vì bố e ko cho mấy mẹ con dì lên ở nhờ nữa. Mẹ thì chọn ở với dì chứ bố con e chả là cái đinh gì cả.
Em tính, chả có nhẽ bán hết xe cộ của nhà, ôm hết tiền bỏ đi chẳng bao giờ về nữa, bắt đầu cuộc đời, nhưng em ko dám ạk

E mà to gan lớn mật thế thì đã chẳng ngồi nhà và vào đây than vãn, khóc lóc.
Haizzz, ức chế quá mà ko biết lm tnào, trên diễn đàn lại chả ai biết iem là ai, nên mạn phép kêu ca ạk :-<
Có ai đọc thì thông cảm cho đứa con bất hiếu này