Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Xem, hỏi đáp, luận giải về tử vi
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Hình đại diện của thành viên
thuydohanh
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 791
Tham gia: 12:10, 21/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi thuydohanh »

Bác àh kể chuyện củng phải do cảm xúc chứ bác. Àh có rồi bác,
Em nhớ ra một chuyện đợi tí em đi uống miếng nước tí.
Đầu trang

ngohung
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 43
Tham gia: 15:43, 30/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi ngohung »

thuydohanh đã viết:Bác àh kể chuyện củng phải do cảm xúc chứ bác. Àh có rồi bác,
Em nhớ ra một chuyện đợi tí em đi uống miếng nước tí.

không chỉ có bác Tây Đô đâu chị ạ, hậu bối chúng tôi may mắn được tham gia nghiền ngãm các bài viết của bác Tây Đô và những câu chuyện chị kể. Chị và bác Tây Đô có ở Hà Nội không? hôm nào trân trọng mời Bác và chị nói chuyện cho hậu bối được mở mang, khai quang những điều còn uẩn khúc. Trân trọng!
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thuydohanh
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 791
Tham gia: 12:10, 21/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi thuydohanh »

Em đây đầu năm ngoái tháng 2 hay 1 gì đó năm 2010. Em bị 1 cô bạn chơi 1 cú sốc thậc nặng lắm. Hại em bị mất 1 số tiền rấc lớn. Em chạy đi tìm luật sư khắp nơi tham khảo nhưng họ đòi ăn chia phần % trong số tiền em mất. Vì vô cớ bị cô bạn chơi vì ganh ghét nên bị mất số tiền lớn 1 cách vô cớ nên nếu chia % với mấy ông luật sư thì khi không mất hết một vố không ít. Tính em vốn đả keo sẳn rồi nên em không muốn mất tiền mà chỉ muốn lấy tiền lại không mất 1 xu. Em hàng ngày sáng sớm vào chùa dọn dẹp lâu chùi bàn thờ và ngày đêm cầu nguyện hương khói sông khắp đầy nhà để rồi gặp được nhửng quý nhân ngoài đường chỉ giúp lấy lại số tiền nguyên vẹn. Chuyện kể ngắn gọn nhưng thực ra câu chuyện không đơn giản khi đụng đến pháp luật và tiền bạc đâu nhé. 1 tháng em chỉ uống nước và sửa tươi để sống không ăn không ngủ chạy khắp nơi và cứ mổi buổi sáng là phải chạy vào chùa lâu chùi dọn dẹp bàn thờ Phật Bà thay nước bình hoa, tưới cây quét rác để khỏi phải ra toà thêm lớn chuyện. Em mà lo không xong thì không nhửng tiền mất mà chắc là còn phải khổ dài dài. Ấy vậy mà Ngài Quan Âm đả âm thầm giúp em 1 cách vô hình, mà ở ngoài xả hội không có ai hiểu nhửng gì em làm mà cứ nghỉ rằng em đây may mắn quá lấy lại được tiền chắc là em quá giỏi nên mới nghỉ được cách này cách nọ. Không có Ngài giúp em, sao em ra đường gặp được quý nhân mà không 1 chút quen biết gi hết chỉ dẩn em giúp em 1 cách chân thành vô điều kiện. Oh Bác ơi, không nhửng sáng sớm vào chùa dọn dẹp mà sáng nào đến là em củng khiêng vác đủ thứ theo sau hết. Hôm gạo, hôm nếp, hôm nhang, hôm thì đi chợ cho dưới bếp của chùa. Không hà tiện đâu bác nhé, Nhang mua cả thùng, gạo mua số lớn, em nghỉ mấy ông luật sư lấy em mắc quá em thà cho chùa bổ ích hơn mà củng không đến nổi chặc đẹp em như mấy ông luật sư kia. Vì số tiền bị mất không ít nên khi đi chợ + cúng dường em củng không dám tiết kiệm. Khi lấy về được số tiền em xin phép thầy trụ trị sơn lại phía ngoài chùa để tỏ lòng tôn kính.
Sửa lần cuối bởi thuydohanh vào lúc 16:10, 10/10/11 với 1 lần sửa.
Được cảm ơn bởi: mythanh
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

thuydohanh đã viết:Em đây đầu năm ngoái tháng 2 hay 1 gì đó năm 2010. Em bị 1 cô bạn cho 1 cú sốc thậc nặng lắm. Hại em bị mất 1 số tiền rấc lớn. Em chạy đi tìm luật sư khắp nơi tham khảo nhưng họ đòi ăn chia phần % trong số tiền em mất. Vì vô cớ bị cô bạn chơi vì ganh ghét nên bị mất số tiền lớn 1 cách vô cớ nên nếu chia % với mấy ông luật sư thì khi không mất hết một vố không ít. Tính em vốn đả keo sẳn rồi nên em không muốn mất tiền mà chỉ muốn lấy tiền lại không mất 1 xu. Em hàng ngày sáng sớm vào chùa dọn dẹp lâu chùi bàn thờ và ngày đêm cầu nguyện hương khói sông khắp đầy nhà để rồi gặp được nhửng quý nhân ngoài đường chỉ giúp lấy lại số tiền nguyên vẹn. Chuyện kể ngắn gọn nhưng thực ra câu chuyện không đơn giản khi đụng đến pháp luật và tiền bạc đâu nhé. 1 tháng em chỉ uống nước và sửa tươi để sống không ăn không ngủ chạy khắp nơi và cứ mổi buổi sáng là phải chạy vào chùa lâu chùi dọn dẹp bàn thờ Phật Bà thay nước bình hoa tưới cây quét rác để khỏi phải ra toà thêm lớn chuyện. Em mà lo không xong thì không nhửng tiền mất mà chắc là còn phải khổ dài dài. Ấy vậy mà Ngài Quan Âm đả âm thầm giúp em 1 cách vô hình, mà ở ngoài xả hội không có ai hiểu nhửng gì em làm mà cứ nghỉ rằng em đây may mắn quá lấy lại được tiền chắc là em quá giỏi nên mới nghỉ được cách này cách nọ. Không có Ngài giúp em, sao em ra đường gặp được quý nhân mà không 1 chút quen biết gi hết chỉ dẩn em giúp em 1 cách chân thành vô điều kiện. Oh Bác ơi, không nhửng sáng sớm vào chùa dọn dẹp mà sáng nào đến là em củng khiêng vác đủ thứ theo sau hết. Hôm gạo, hôm nếp, hôm nhang, hôm thì đi chợ cho dưới bếp của chùa. Không hà tiện đâu bác nhé, Nhang mua cả thùng, gạo mua số lớn, em nghỉ mấy ông luật sư lấy em mắc quá em thà cho chùa bổ ích hơn mà củng không đến nổi chặc đẹp em như mấy ông luật sư kia. Vì số tiền bị mất không ít nên khi đi chợ + cúng dường em củng không dám tiết kiệm. Khi lấy về được số tiền em xin phép thầy trụ trì sơn lại phía ngoài chùa để tỏ lòng tôn kính.
Khà...khà...văn phong của cô quả là thú vị. Rất hay...khà....khà...
Đầu trang

ngohung
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 43
Tham gia: 15:43, 30/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi ngohung »

Tây Đô đạo sĩ đã viết:
thuydohanh đã viết:Em đây đầu năm ngoái tháng 2 hay 1 gì đó năm 2010. Em bị 1 cô bạn cho 1 cú sốc thậc nặng lắm. Hại em bị mất 1 số tiền rấc lớn. Em chạy đi tìm luật sư khắp nơi tham khảo nhưng họ đòi ăn chia phần % trong số tiền em mất. Vì vô cớ bị cô bạn chơi vì ganh ghét nên bị mất số tiền lớn 1 cách vô cớ nên nếu chia % với mấy ông luật sư thì khi không mất hết một vố không ít. Tính em vốn đả keo sẳn rồi nên em không muốn mất tiền mà chỉ muốn lấy tiền lại không mất 1 xu. Em hàng ngày sáng sớm vào chùa dọn dẹp lâu chùi bàn thờ và ngày đêm cầu nguyện hương khói sông khắp đầy nhà để rồi gặp được nhửng quý nhân ngoài đường chỉ giúp lấy lại số tiền nguyên vẹn. Chuyện kể ngắn gọn nhưng thực ra câu chuyện không đơn giản khi đụng đến pháp luật và tiền bạc đâu nhé. 1 tháng em chỉ uống nước và sửa tươi để sống không ăn không ngủ chạy khắp nơi và cứ mổi buổi sáng là phải chạy vào chùa lâu chùi dọn dẹp bàn thờ Phật Bà thay nước bình hoa tưới cây quét rác để khỏi phải ra toà thêm lớn chuyện. Em mà lo không xong thì không nhửng tiền mất mà chắc là còn phải khổ dài dài. Ấy vậy mà Ngài Quan Âm đả âm thầm giúp em 1 cách vô hình, mà ở ngoài xả hội không có ai hiểu nhửng gì em làm mà cứ nghỉ rằng em đây may mắn quá lấy lại được tiền chắc là em quá giỏi nên mới nghỉ được cách này cách nọ. Không có Ngài giúp em, sao em ra đường gặp được quý nhân mà không 1 chút quen biết gi hết chỉ dẩn em giúp em 1 cách chân thành vô điều kiện. Oh Bác ơi, không nhửng sáng sớm vào chùa dọn dẹp mà sáng nào đến là em củng khiêng vác đủ thứ theo sau hết. Hôm gạo, hôm nếp, hôm nhang, hôm thì đi chợ cho dưới bếp của chùa. Không hà tiện đâu bác nhé, Nhang mua cả thùng, gạo mua số lớn, em nghỉ mấy ông luật sư lấy em mắc quá em thà cho chùa bổ ích hơn mà củng không đến nổi chặc đẹp em như mấy ông luật sư kia. Vì số tiền bị mất không ít nên khi đi chợ + cúng dường em củng không dám tiết kiệm. Khi lấy về được số tiền em xin phép thầy trụ trì sơn lại phía ngoài chùa để tỏ lòng tôn kính.
Khà...khà...văn phong của cô quả là thú vị. Rất hay...khà....khà...
Nam mô ĐỨC QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT ma ha tát na
Ma lị ma lị ma ha tu lị

quả thực tôi cũng nghe nhiều các câu chuyện về Đức Quan Thế Âm, hôm nay lại gặp một câu chuyện có thật. trong thâm tôi cũng mong uớc một ngày nào đó được hầu bên cửa Phật.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thuydohanh
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 791
Tham gia: 12:10, 21/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi thuydohanh »

Em đi ngủ đây cám ơn bác mời trà nhé. Em gặp bác sau vậy. Hồi nảy em thấy có mấy bạn muốn tìm bác nhưng không thấy bác đâu nên họ xuống web rồi. Em khi nhỏ học lớp mẩu giáo, xong sống ở nước ngoài đến giờ nên còn nói được tiếng việt như vậy củng là kì tích ở nơi em sinh sống rồi chứ đừng nói đến viết văn phong nửa.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thuydohanh
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 791
Tham gia: 12:10, 21/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi thuydohanh »

Em không hiểu văn phong là cái gì hết chắc có lẻ em viết xai chính tả quá nhiều các bác cứ vô tư nhé. Em không ngại ngùng gì hết đâu. Người sống ở nước ngoài còn tự nhiên hơn người Hà Nội mình nhiều.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
thuydohanh
Đang bị cấm
Đang bị cấm
Bài viết: 791
Tham gia: 12:10, 21/09/11

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi thuydohanh »

Anh àh có duyên hay không là do tín ngưởng và lòng tin của mổi người thôi. Quan trọng là tin nhiều hay tin ít thôi và tin bao nhiêu? Em thì hoàn cảnh vì không có cha mẹ từ khi lọt lòng nên em đả giao hết tính mạng của em vào bàn tay nhân ái của ngài từ khi bé rồi anh ạh. Cho nên mổi lần cần việc gì không biết nhờ ai thì đành nhờ ngài thôi mới có được nhửng gi em có hôm nay đó anh. không ai hiểu nổi vì có lẻ anh đây cuộc sống như người bình thường có cha mẹ anh em họ hàng, chỉ khi khổ mới tìm đến cửa Phật để mà làm niềm tin khi mình không có 1 ai bên cạnh để giúp mình.
Thân ái chào anh và bác nhé.
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

thuydohanh đã viết:Em không hiểu văn phong là cái gì hết chắc có lẻ em viết xai chính tả quá nhiều các bác cứ vô tư nhé. Em không ngại ngùng gì hết đâu. Người sống ở nước ngoài còn tự nhiên hơn người Hà Nội mình nhiều.
Ý tôi nói cách viết văn (phraseology) của cô khá độc đáo thôi. Tôi rất mến những người thẳng thắn như cô. :x
Đầu trang

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Lá số giống nhau tại sao số phận khác biệt nhau

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

MẸ GIÀ NIỆM PHẬT, CON ĐƯỢC TAI QUA NẠN KHỎI

Vị liên hữu Lý Thủy Cẩm trưởng ban Kim Cang trong Liên Xã ở Đài Trung là một vị đệ tử Phật phát tâm Bồ Tát rất thành khẩn. Nhà của bà ở số 31 đường Nam Kinh trong nội thành, chẳng những làm cho cả gia đình theo Phật mà còn độ được cả nhà của mẹ mình. Nhà của mẹ bà ở trên núi làng Minh Tú trấn Sa Lộc. Vào ngày mồng 8 tháng 9, tám năm về trước bắt đầu mời các vị hoằng pháp trong Liên Xã đến đó tuyên giảng chánh pháp, khuyên người niệm Phật. Trong nhà bà thờ phụng tượng Tây phương Tam Thánh, đặt tên là “Tín Nghĩa Đường”, lại còn lấy ngày mồng 8 tháng 9 hằng năm làm ngày lễ kỷ niệm định kỳ. Những tín đồ ở gần đấy, mỗi lần đến ngày đó đều sắm sửa hương hoa quả phẩm đến Tín Nghĩa Đường lễ Phật, nghe pháp. Ngày mồng 8 tháng 9 năm Dân Quốc thứ 52, học nhơn (lời khiêm xưng của tác giả sách này: Khán Trị) được mời đến đó giảng Phật Pháp kết duyên. Hôm đó có một bà lão cùng một người nam trong tay bưng một khung kiếng đi đến Tín Nghĩa Đường, trên mặt hai người lộ nét rất vui vẻ, ở trước Phật, năm vóc sát đất, rất là cung kính dập đầu ba lạy, tôi nhìn thấy không khỏi hiếu kỳ liền đến hỏi bà lão: “Các vị tin Phật lễ bái thành khẩn như thế, không biết là nhân duyên gì?”. Lúc đó bà lão lập tức trả lời rằng: “Tôi đến để đáp tạ Phật, Bồ Tát đã phò hộ”. Tôi tìm cho bà ta một chỗ ngồi, thế là bà từ từ nói ra một đoạn nhân duyên tin Phật như sau:

“Vào trung tuần tháng rồi, có một đêm tôi nằm mộng thấy răng của tôi toàn bộ rụng hết. Trời sáng thức dậy suy nghĩ đây là một điềm báo trước không tốt lành, tôi liền đem việc chiêm bao không tốt lành này nói với em dâu Cẩm Tỉ, cô ta dạy tôi quỳ trước Phật, nhứt tâm niệm Phật, khẩn cầu Phật Tổ phò hộ cho cả nhà bình an, gặp dữ hóa lành, nạn lớn biến thành nhỏ, nạn nhỏ biến thành không”. Bà lão nói một mạch đoạn nguyên nhân trước này, dừng lại một chút lại nói tiếp: “Tôi có đứa con lớn tên là Thành, làm công nhân đốt than trong vùng núi sâu ở miền Trung. Sáng hôm đó nó đang công tác nổi lửa đốt củi, thì bên tai bỗng nghe có người gọi: “Thành à! Về nào!”. Nó quay nhìn xung quanh, hoàn toàn không thấy ai, tại sao lại có tiếng kêu? Lại chạy ra bên ngoài nhìn xem cũng chẳng thấy người nào gọi nó, nhưng khi nó đi lại vào trong nhà, thì bên tai lại nghe tiếng gọi: “Thành à! Về nào!”. Lúc đó anh Thành cảm thấy rất kinh ngạc, liền nghĩ đến bà mẹ già hơn bảy mươi tuổi ở nhà, có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi không? Lập tức đến ông chủ xin nghỉ phép, kiên quyết sửa soạn hành trang về nhà thăm. Khi anh Thành vai mang quần áo, mền bông rời khỏi nơi đốt than khoảng hơn một trăm bước, thì bỗng nhiên nghe “bình” một tiếng thật to, quay đầu nhìn lại xem thử, thì chính là cái gian nhà của anh ta ở đốt than vừa bị sập xuống, anh Thành lúc đó thở phào ra một hơi, mừng rỡ đã thoát khỏi tai nạn bị đè chết, trong lòng rất là an ủi, sau đó anh vẫn cứ vai mang hành lý lên đường về nhà.

Suốt đường đi toàn là đường núi, anh Thành vượt qua mấy ngọn núi rồi, còn phải đi qua một cái khe núi lớn, cái khe núi này không có cầu, mà phải dùng một loại dây thừng to, cái giỏ tre để làm dụng cụ qua lại hai bờ, người ngồi trong cái giỏ tre, trên hai bờ đều có người kéo dây thừng qua lại cho khách, anh Thành cần qua khe núi này cũng không ngoại lệ, ngồi trong giỏ tre, mền bông và các thứ đồ v.v… đều để kế bên, đang lúc được kéo đến giữa khe thì bỗng nhiên dây thừng bị đứt, cả người và hành lý đều bị rớt xuống khe và bị nước cuốn đi, do vì khe sâu mấy trượng, nên nước trong khe chảy rất mạnh, người ở hai bên bờ đều đành bó tay, không có cách gì, chỉ có kêu lên “tội nghiệp” mà thôi! Anh Thành rơi vào trong khe cũng tự lượng không sống được, nhưng bị nước cuốn đi một đoạn, kỳ tích lại phát sanh: anh ta đang quẫy đạp trong nước, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc, bỗng ở trong khe phát hiện một đám cỏ nước, tay mặt tức thời nắm đám cỏ nước đó, chuyển mình một cái liền đứng lại trong nước, sau đó bò dần lên trên bờ, đương nhiên là những hành lý v.v… đã bị nước cuốn trôi mất, đơn độc một thân, rốt cuộc được bình an vô sự về đến nhà”. Trên đây là câu chuyện thật, không thể nghĩ bàn như thế, do bà lão đó kể lại, nhờ mẹ già nhứt tâm niệm Phật mà cảm ứng được người con tiêu tai thoát nạn nguy hiểm hai lần.

VỐN LÀ ĐẾN ĐÒI NỢ, NIỆM PHẬT ĐƯỢC GIẢI ÂN OÁN CŨ

Nhớ lại vào đầu tuần tháng 2 mười năm trước, Ái cô nương, trụ trì của chùa Đại Nhã Long Thiện, gặp tôi ở trạm xe cục Công lộ, bèn nói với tôi rằng: “Chị Khán Trị, ngày 19 tháng 2 là ngày khai pháp hội của chùa tôi, tín chúng đều muốn nghe chị giảng Phật Pháp, xin mời chị phát tâm đến”. Tôi liền nhận lời. Ngày ước định đến liền đi, lại còn mang theo rất nhiều “vô thượng chí bảo” và những sách về pháp môn Tịnh độ, hôm đó sau khi giảng xong, phân phát cho các thính chúng để kết duyên. (Vô thượng chí bảo là một loại như tấm thiếp xếp bỏ túi, in hình Tây phương Tam Thánh và những phương pháp giản tiện về niệm Phật)

Tháng 2 năm sau lúc tôi đả thất tại chùa Linh Sơn ở Đài Trung, hôm đó là ngày sư tỷ Huệ Phồn hộ thất; khoảng hơn 3 giờ chiều, tôi đang niệm Phật trong Niệm Phật đường, sư tỷ Huệ Phồn đi vào nhè nhẹ kéo áo tràng tôi một cái, tôi liền đi theo Huệ Phồn ra ngoài xem coi chuyện gì, chỉ thấy một người đàn bà ở dưới quê, hoàn toàn không quen biết, khoảng hơn 50 tuổi, đang đứng ngoài sân. Tôi liền hỏi: “Bà ở đâu kêu tôi có việc gì?”. Bà ta nói: “Ông nhà tôi kêu tôi kiếm bà, gặp mặt bà để nói lời tạ ơn bà. Tôi từ sáng sớm vào thành, ở trong thành hỏi thăm khắp hết: “Sư tỷ Khán Trị ở đâu?”, trong đó có người chỉ, nói bà ở trong Liên Xã. Đến Liên Xã, người trong Liên Xã nói bà đang ở chùa Linh Sơn cho nên tôi tìm đến đây, muốn nói một chuyện để bà biết, cũng là báo đáp cái ân của bà”. Tôi nghe xong lấy làm lạ, thật chẳng biết ất giáp gì cả! Xem ra chuyện này không thể nói hai ba lời mà xong được, vả lại quy củ Phật thất ở chùa Linh Sơn rất nghiêm, ở sân chùa không được nói chuyện, tôi liền dẫn bà ta cùng ra phía ngoài tường, để tiện hỏi cho rõ, lúc đó Huệ Phồn cũng đi theo.

Người đàn bà kia liền nói: “Tôi là người ở trong làng Lại Lịch mười ba giáp, hồi tháng 2 năm ngoái lúc bà giảng Phật Pháp ở chùa Đại Nhã Long Thiện, con trai của tôi là Lại Phúc Hưng cũng có nghe giảng ở đó. Sau khi nghe xong có thỉnh “vô thượng chí bảo” và một ít quyển sách nhỏ về nhà nữa. Từ hôm đó, nó bắt đầu tin Phật, lại còn mỗi ngày lạy Phật, niệm Phật, y theo phương pháp trong “vô thượng chí bảo”, hai thời khóa tụng niệm sáng tối, từ đó đến giờ không hề gián đoạn, gần như là được đến trình độ đi, đứng, nằm, ngồi Phật không rời tâm, tâm không rời Phật”. Tôi nghe xong rất là ngạc nhiên, trong thế giới Ta Bà này sao lại có người có phúc khí lớn như thế, mới nghe Phật pháp một lần, liền bắt đầu tu hành sớm tối như vậy? Tôi liền hỏi bà ta: “Con bà bao nhiêu tuổi? Làm nghề nghiệp gì? Làm sao mà phát tâm được như thế?”. Người đàn bà đó lại nói: “Con tôi hồi năm ngoái hai mươi lăm tuổi, nó học xong trung học vào đại học và hai mươi ba tuổi thì tốt nghiệp đại học, song về nhà nó bị lao phổi, hàng ngày chạy chữa Đông Tây y, chích thuốc châm cứu v.v… trong ba năm tốn rất nhiều tiền, mãi đến sau khi nó niệm Phật sức khỏe mới đỡ hơn lúc trước, về mặt tinh thần cũng rất lạc quan, nó cũng thường vào thành phố thỉnh mua những sách Phật Pháp về xem, cho nên thấy nó rất là vui vẻ”.

Tôi hỏi bà ta: “Trong nhà bà có mấy người?”. Bà nói: “Ông nhà tôi ngoài tôi là vợ chính ra, còn có một người vợ lẽ, cùng với con tôi tổng cộng bốn người. Vì bệnh của con, chúng tôi ba người già đều phải hết sức trông nom nó, hy vọng nó mau lành bệnh, một lòng nuôi con phòng lúc tuổi già, hy vọng ba người già chúng tôi có chỗ nương tựa. Nhưng đến cuối năm ngoái, đầu tuần tháng chạp âm lịch, Phúc Hưng bỗng nhiên mời ba người già chúng tôi đến bên giường, nói rằng: “Ba và hai má! Con trưa hôm nay sẽ vãng sanh Tây phương Cực Lạc thế giới, ba má đều già, nhất thiết chớ quá đau buồn, than thở tuổi già không con, anh cả của con đi qua Nhật mười mấy năm bặt vô âm tín, nhưng ba má không cần phải lo, hiện nay anh ấy đã lập nghiệp, thành gia thất, lấy vợ sinh con ở Nhật Bản rồi, anh ấy vào đầu tuần tháng 2 sẽ có thư về hỏi thăm, về sau sẽ qua qua lại lại giữa Đài Loan và Nhật Bản, cảnh già của ba má không đến nỗi cô quạnh đâu!”.

Ông nhà tôi nghe xong những lời như thế, liền khóc mà nói với con rằng: “Sức khỏe con gần đây đã đỡ hơn trước nhiều rồi mà, con không được bỏ ba má. Con nên cầu Phật A Di Đà phò hộ cho con đi”. Lúc đó Phúc Hưng con chúng tôi lại nói: “Con vốn là đến đây để đòi nợ, ba má ba người trong đời quá khứ đã kết oán cừu với con rất sâu, thiếu nợ của con rất nhiều, đời này đến làm con của ba má, từ lúc sanh cho đến khi tốt nghiệp đại học, rồi bị cái bệnh lao phổi ác ôn này, thuốc thang suốt ba năm, đến nay nợ vẫn chưa hết, con vốn muốn chờ đến sau khi bán tiêu căn nhà này đi khiến cho ba má ba người già nghèo cùng khốn khổ, không có chỗ nương thân, sống khổ như chết. Nhưng năm nay nhờ gắng sức nhất tâm niệm Phật, nên đã tiêu diệt được tội nghiệp nhiều đời, sắp vãng sanh Tây phương Cực Lạc thế giới. Từ nay bốn người chúng ta không còn oán cừu gì nữa, oán cừu đã được cởi mở hết rồi. Ba má ba người cũng phải chí tâm niệm A Di Đà Phật cầu sanh Tây phương, về sau chúng ta sẽ có thể ở chung một chỗ mãi mãi, không còn chia lìa nữa. Mong rằng ba má nhờ kỹ lời con! Thôi thời gian đã đến rồi, đem giùm quyển “Vô Thượng Chí Bảo” lại cho con, không được khóc, cũng không nên động đến thân con, ba má ba người nên quay lưng lại, không nên nhìn con, con cũng sẽ tự niệm Phật”

Phúc Hưng để quyển “Vô Thượng Chí Bảo” trong lòng bàn tay và chắp tay lại, bắt đầu to tiếng niệm Phật, chúng tôi cũng giúp trợ niệm, mặc dù nó đã nói không nên nhìn nó, nhưng chúng tôi cũng cứ lén lén quay đầu lại nhìn. Niệm được 20 phút, tiếng của Phúc Hưng từ từ nhỏ dần, đến khi dứt thở, hai tay buông ra, quyển “Vô Thượng Chí Bảo” rớt trên ngực, liền ra đi một cách nhẹ nhàng tốt đẹp. Người đàn bà nói tới đây thở một cái, lại nói tiếp: “Nhà của tôi có nhiều phòng đều cho mướn, số người mướn trong đó có người tỉnh này, có người tỉnh khác đến, lâu nay thấy Phúc Hưng bị lao phổi, mọi người đều sợ lây bệnh, nên đã đi khắp các nơi muốn dời chỗ, bây giờ nhìn thấy con chúng tôi khi lâm chung nói chuyện một cách sáng suốt rõ ràng, tướng trạng trang nghiêm khác người thường như thế, ai cũng khen ngợi Phật Pháp vô biên, không thể nghĩ bàn! Thế là họ đều không dời nhà nữa. Nhưng cái việc nó nói lúc lâm chung về anh cả của nó ở Nhật Bản, mới đầu chúng tôi không tin, nhưng gần đây quả thực có thư anh nó từ Nhật gửi về nói sắp về Đài Loan thăm chúng tôi, so với lời dự báo trước của Phúc Hưng hoàn toàn phù hợp. Ông nhà tôi rất vui nói: “Nếu không có sư tỷ Khán Trị đến dạy người niệm Phật, thì Phúc Hưng làm sao lúc lâm chung biết được nhân duyên đời trước và cái quả sau này, đồng thời giải hết được oán kết? Từ việc lá thư của anh cả nó từ Nhật Bản gửi về có thể chứng minh những lời của Phúc Hưng có thể tin chắc được”. Ông nhà tôi lại nói ba người chúng tôi về sau có thể sống an nhiên trong tuổi già đây đều là công đức của sư tỷ Khán Trị. Cái ân tình này nhất định cần tôi phải đến Đài Trung tìm sư tỷ Khán Trị, gặp mặt sư tỷ để nói ra việc cảm ứng đặc biệt này cho sư tỷ biết, cũng là để sư tỷ hoan hỷ! Đây chính là chúng tôi muốn báo đáp ân tình của sư tỷ, nên tôi từ sáng sớm đến bây giờ mới tìm ra được sư tỷ đấy!”. Sau khi nói những lời cám ơn liền muốn đi về. Lúc đó tôi liền hỏi bà: “Nhà bà ở đâu? Chồng của bà tên họ là gì?”. Bà ta nói: “Tôi ở số 13 giáp, đường Đại Nhã, chồng tôi tên là Lại Tuấn, con tên là Lại Phúc Hưng”. Lúc đó sư tỷ Huệ Phồn ở kế bên, nghe từ đầu đến đây bỗng nhiên nói với bà ta: “Thì ra cô là em dâu Tuấn, tôi là chị của ông Tuấn, do vì nhiều năm không có qua lại, thật có lỗi! Xin mời đến nhà tôi dùng trà đi”. Bà ta nói cám ơn xong liền bỏ đi. Lúc đó mặt trời đã lặn về phía Tây, hơn 5 giờ rồi. Ba người chúng tôi đứng ngoài tường chùa Linh Sơn, lâu hơn hai tiếng đồng hồ.

Hai câu chuyện vãng sanh ghi đúng sự thật ở trên đều có thể chứng minh đích thực có Phật A Di Đà, đích thực có thế giới Cực Lạc ở Tây phương; niệm A Di Đà Phật đích thực có thể giải được oán kết, tiêu diệt được oán thù trong nhiều đời nhiều kiếp. Căn cứ theo Đức Phật Thích Ca trong Kinh A Di Đà có nói: “Chúng sanh trong cõi đó, thường vào lúc sáng sớm đều lấy đãy đựng hoa tốt đem cúng dường mười muôn ức Đức Phật ở phương khác, đến giờ ăn liền trở về bổn quốc…”. Đây là Đức Phật nói về chúng sanh ở Tây phương, sau khi vãng sanh về đó liền có được thần túc thông. Còn căn cứ theo kỳ tích của Lại Phúc Hưng mà suy đoán, Lại Phúc Hưng lúc lâm chung đã phát sanh được tha tâm thông, mặc dù không thể tìm ra chứng cứ trên kinh điển, nhưng sự thật là như thế. Các độc giả thông minh có thể giải thích dùm cho tôi không?

Nguồn:http://phatgiaovnn.com/upload1/bz/showt ... hp?p=14164
Được cảm ơn bởi: DucVip, moonbg, ngohung, quagia, HoaSenTuoiSang, Huyền Vũ
Đầu trang

Trả lời bài viết