Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Soanala đã viết:Bác Tây Đô ơi, cháu đã gửi tin nhắn cho chú lá số của cháu, mong chú xem giúp. Cháu đang rất mất thăng bằng về chuyện riêng, thiếu động lực phấn đấu. Mong chú xem giúp ạ.
Tôi không giỏi xem số, chỉ muốn nói lý nhân quả, nếu bạn muốn tôi xem thì đọc các bài viết về nhân quả rồi up lá số lên đây, tôi sẽ luận cho mọi người cùng xem.
Cám ơn bác nhiều ạ. Mong bác luận giúp lá số của cháu.
Cô cơ nguyệt hãm, hóa khoa ân quang thủ mạng, hiền lành nhân hậu, thông minh học hành thi cử thuận lợi. Cung quan lương miếu, thiên địa không, địa kiếp hội chiếu, làm công chức hưởng lương thì hợp, sớm có công việc tuy nhiên danh phận bình thường, cung tài và cung phúc bị nhiều sát tinh xâm phạm, số này không giàu, không nên làm những việc mạo hiểm nếu không dễ lâm vào cảnh nợ nần. Họ hàng không đoàn kết, dễ xảy ra thị phi tranh chấp. Cung phu đào diêu thiên địa không tuần triệt án ngữ, hôn nhân bất hòa, thường phải lo nghĩ vì chồng, nếu kết hôn sớm có thể tan vỡ.
Số này bình thường, tiền kiếp chưa tạo được nhiều âm đức nên kiếp này gặp nhiều việc không vừa ý. Nên tu nhân tích đức lánh dữ làm lành, cúng chùa lễ Phật, bố thí phóng sinh, làm việc từ thiện... tích lũy âm đức sẽ cải thiện được số mạng.
S2GiaMongLongS2 đã viết:Cháu chào bác, cháu quên mất nhờ bác xem giúp cháu lá số tử vi của cháu ạ, cháu ra trường được 2 tháng rồi mà chưa xin được việc, nhờ bác xem giúp lá số của cháu ạ:
Cậu thiên cơ thủ mạng thân, khôi việt khoa tả hữu hội tụ, đẹp trai cao ráo trắng trẻo, thông minh nhân hậu thương người. Học hành thi cử thuận lợi. Cung quan tuần không, khôi triệt lộ, công việc thường gặp trở ngại lúc đầu, bằng cấp không được trọng dụng, không nên tham vọng địa vị, cố gắng làm tròn bổn phận trách nhiệm của mình thì cũng có danh phận nhất định. Cung tài thiên đồng khoa quyền, số này làm công chức hưởng lương thì hợp, tài lộc dồi dào, khá giả nhưng không giàu lớn, nhờ cung phúc sáng sủa nên cuộc đời ổn định an nhàn. Cung thê nhật miếu không kiếp cô quả lộc tồn thiên không, hôn nhân bất hòa, có lúc sống xa nhau một thời gian khá lâu. Người có hóa kỵ thủ thân mạng thì dễ bị vạ miệng, cần cẩn thận ngôn ngữ.
Số này trung bình, có duyên với đạo lý triết học. Nên tu nhân tích đức lánh dữ làm lành, cúng chùa lễ Phật, tụng chú Đại bi, bố thí phóng sinh, giúp đỡ mọi người...thì an nhàn khá giả.
contrau đã viết:Cháu kính nhờ bác Tây Đô Đạo Sĩ xem giúp lá số dì út của cháu. Dì cháu tình duyên lận đận, đến giờ vẫn chưa lập gia đình. Hiện giờ đang thất nghiệp. Cháu cám ơn bác.
contrau đã viết:Cháu kính nhờ bác Tây Đô Đạo Sĩ xem giúp lá số dì út của cháu. Dì cháu tình duyên lận đận, đến giờ vẫn chưa lập gia đình. Hiện giờ đang thất nghiệp. Cháu cám ơn bác.
nhất chỉ đã viết:bác Tây Đô ơi xem giúp cháu với:(( cháu post bài này là lần thứ 3 rồi mong dc hồi âm của bác[-O<
nhất chỉ đã viết:cháu chào bác ạ. hôm nay nhờ bác nói nên cháu mới bik bác đã chuyển nhà đến đây
hôm nay cháu đến nhà bác chơi tiện thể nhờ bác xem giùm về việc học hành thi cử thế nào ạ
hiện nay cháu đang học lớp 11. việc học bây giờ đói với cháu mà nói là vô cùng hệ trọng, cháu thực chất không muốn bất cứ điều gì bất lợi về việc học của mình xảy ra trong 2 năm học tiếp theo cả. cháu mong bác xem giúp chuyện học của cháu trong 2 năm tới thăng khi nào, trầm khi nào và có điều gì bất thường xảy ra không để bik mà liệu trước ạ.
cháu xin cảm ơn!!! và chúc bác khỏe luôn lạc quan
còn đây là LS cảu cháu
Cháu trai cơ lương quyền lộc thủ mạng, hiền lành thông minh nhân hậu, đẹp trai trắng trẻo nhiều râu, do kình đà hội hóa quyền nên có tính tự cao hơi chủ quan thành ra khó học hỏi được với nhũng người xung quanh. Cung quan vô chính diệu, cự nhật hãm xung chiếu, đà linh quang quý khúc xương quyền lộc hội, công danh bình thường, không có địa vị xã hội, hợp với ngành công chức, văn chương mý thuật hay sư phạm. Thân cư tài đồng âm hãm, đà kỵ hội, tài lộc bình thường, có kỵ thì hay bị vạ miệng, oan ức trói buộc vào mình, cần kiểm soát ngôn ngữ và tập thái độ khiêm hạ. Do cung phúc không sáng sủa nên số này phải tự lực bươn chải phấn đấu bằng chính khả năng và sức lao động của mình, ít nhận được sự hỗ trợ. Một phần do cháu quá tự tin vào trí thông minh của mình, tự cô lập. Dường hôn nhân và con cái khá kém, có lẽ tiền kiếp gây nghiệp sát sinh quá nhiều.
Số này trung bình, nên sửa chữa các nhược điểm của mình, tu nhân tích đức, tập tính hòa nhã khiêm tốn, kết hợp làm nhiều việc công đức từ thiện...mới mong gặt hái dược thành công trong tương lai.
Bác Tây Đô ơi bác xem luôn hộ cháu với. Cháu thấy cháu tuy ko hiền lành nhưng thực ra từ trước đến nay tâm tính của cháu cũng tốt mà sao phúc đức của cháu lại kém vậy. Nhà cháu đã 2 lần trả nợ tiền kiếp cho cháu rồi nữa hic hic
Cách đây chừng hơn 2.400 năm, nước Ấn Độ giống như vào thời Chiến quốc ở Trung Hoa, chia thành rất nhiều nước nhỏ và rất nhiều bộ lạc. Vua A Dục, một vị vua có phúc báo thù thắng, đã chinh phục tất cả các nước nhỏ và các bộ lạc ấy quy làm thành một quốc gia. Đó cũng là lần đầu nước Ấn Độ được thống nhất trong lịch sử.
Vua A Dục rất tài giỏi và anh dũng, ông đã đào tạo một đội quân kiên cường, một đoàn ngựa hùng mạnh. Hơn nữa, đối với dân ông thành thật như đối với chính mình, nên chẳng bao lâu, uy đức ông đã cảm hóa được mọi người, ai ai cũng tôn sùng kính trọng ông.
Nhưng chỉ có một điều đáng tiếc là bản tính ông vô cùng kiêu ngạo.
Có một lần, ông chiêu tập quần thần và hỏi rằng:
– Thế gian này còn có chỗ nào không thuộc về ta? Còn có người nào không phục tùng ta?
Quần thần đồng thanh trả lời:
– Trong thế gian này, không có chỗ nào là không thuộc về đại vương, cũng không còn một ai là dám không phục tùng đại vương.
Mọi người nói xong thì có một vị quan đứng dậy tâu rằng:
– Theo chỗ hạ thần biết, trong thế gian vẫn có nơi không thuộc về vua, thí dụ như long vương trong biển cả, từ trước đến nay không hề giao thiệp với chúng ta cũng chẳng bao giờ đem bảo vật đến triều cống, điều đó chứng tỏ rằng y không hề phục tùng đại vương.
A Dục vương muốn thử xem phúc đức và uy lực của mình có thâu nhiếp được long vương hay không, nên đem ngàn vạn binh tướng, khua chuông gióng trống, cờ phướng rợp trời, cuồn cuộn kéo đến bờ biển, gằn giọng hét to:
– Long vương! Ngươi ở trong biên cảnh của ta, tại sao lại có thái độ phản kháng, không xuất hiện đến gặp ta?
Mặt biển mênh mông lặng lờ, chỉ có nhấp nhô tiếng sóng trả lời. Tuy vua A Dục thị uy ba lần như vậy, nhưng mặt biển vẫn im lìm không có phản ứng.
Lúc ấy Long vương đang sống an nhiên trong long cung, tuy vua A Dục cuồng ngạo như vậy nhưng ông vẫn làm ngơ như không thấy. Vua A Dục lo lắng không biết phải xử trí ra sao, bèn hỏi quần thần rằng:
– Có cách nào buộc long vương phải xuất hiện chăng?
Có một vị quan tương đối có trí huệ lên tiếng trả lời:
– Đại vương, xin đừng lo lắng, tới đúng lúc đúng thời thì không cần ai gọi, long vương cũng sẽ xuất hiện. Có thể bây giờ phúc báo của y lớn hơn phúc báo của đại vương nên y không chịu quy phục. Nếu đại vương muốn thử cũng có thể được: ngài hãy dùng hai cân vàng đúc hai pho tượng, một tượng của ngài, một tượng của long vương. Đem hai pho tượng ra so sánh, pho nào nặng hơn thì người đó có nhiều phúc đức hơn.
Vua A Dục làm theo lời vị đại thần để thử nghiệm, khi đem ra cân thì kết quả tượng long vương nặng hơn. Đương nhiên khỏi nói, long vương có nhiều phúc báo hơn vua A Dục.
Lúc ấy vua A Dục tự hiểu, hổ thẹn mình phúc bạc, từ đó lo gấp rút vun trồng cội đức, phát thiện tâm rộng lớn, cứu tế an ủi những người cô quả, nghèo khổ, người già và trẻ con trong nước. Ông còn lập chùa, dựng tháp ở mỗi huyện lỵ, cung kính thờ phụng tượng Phật, xá-lợi, khi thấy kinh điển thì khởi tâm sùng kính, tâm hoan hỉ, tăng chúng trong nước thì tuyệt đối được ông tôn trọng và thành tâm cúng dường.
Cứ như thế trong suốt ba năm, ông lại đem hai bức tượng ra cân trở lại, thật là không thể tưởng tượng, lần này tượng của vua A Dục đã nặng hơn.
Vua A Dục lại muốn thử một lần nữa xem có linh nghiệm hay không, bèn đem đại chúng ra bờ biển. Không cần vua kêu gọi hay truyền lệnh, từ xa long vương đã biến thành một người thanh niên đến đón rước vua, và đem rất nhiều châu báu đến triều cống. Mỗi người cần tự gieo trồng bồi đắp phúc báo của mình.Không có phúc báo mà muốn cho người khác cung kính là điều vọng tưởng, làm sao có thể được?
Được cảm ơn bởi: pccd, smile., Ncarter, teamoon, cloudstrife, contrau, jackie17, ngoctrantran, Veronica07031, cunconhamchoi, nhất chỉ, diephong, mitmitnana, tuankietxm, daisyhn
Trong sách Pháp Uyển Châu Lâm có ghi: Đời Đường Cao Tổ, niên hiệu Vũ Đức, có một nông phu rất hung ác. Sáng nọ, như thường lệ ông ra thăm đồng ruộng. Từ xa, ông trông thấy con trâu của nhà hàng xóm đang nhởn nhơ ăn lúa và giẵm đạp lên đám ruộng tươi tốt của ông. Giận quá, ông chạy đến nắm chặt lấy đầu trâu, lấy dây dàm quấn vào lưỡi trâu rồi dùng sức kéo mạnh một cái. Tức thời, lưỡi con vật bị đứt lìa, trông tình trạng của con vật trông thật thê thảm, đáng thương. Miệng đầy máu tuôn ra xối xả, khua dậm chân nhìn thấy rất đau đớn, nhưng hình như biết lỗi nên không dám rên la. Mọi người thấy vậy đến vây quanh xem rất đông. Thấy thảm cảnh của con trâu, ai nấy đều chỉ trích sự tàn nhẫn của người kia.
Thời gian sau, người nông phu ấy lập gia đình, sinh được ba đứa con. Cả ba đứa trẻ đều bị câm. Mọi người nhân sự việc này mà xét đoán lý nhân quả. Bởi do lòng dạ tàn nhẫn mà ngay trong cuộc sống hiện tại của người nông phu kia bị chiêu cảm quả báo đau khổ như thế. Lý nhân quả không sai chạy chút nào.
NGƯỜI TÀN ÁC CHẾT ĐAU ĐỚN
Trước đây có một vị tri huyện họ Trương, đặc biệt thích ăn món chân ngỗng và trái tim của con dê còn sống.
Mỗi lần muốn ăn món chân ngỗng, trước tiên ông sai người bắt ngỗng bỏ vào chảo sắt, sau đó đốt lửa. Nhưng phải là lửa lớn thì chân ngỗng mới ngon. Do vậy, ngọn lửa từ dưới lò được quạt cháy dữ dội, đỏ rực một vùng. Thương cho con ngỗng bị sức nóng của lửa đốt, hoảng hốt nhảy loạn cả lên. Nó quạt đôi cánh cố vùng lên khỏi nắp chảo, xoay bên này, bên kia, miệng kêu la nghe rất thảm. Ban đầu con ngỗng còn phản ứng mạnh, nhưng dần rồi nó quằn quại trong lòng chảo nóng, đến nỗi không còn cất tiếng kêu được nữa. Đôi chân của nó bị đốt phồng to lên, máu toàn thân tụ về, đau đớn khôn xiết, nhưng đó là chỗ mà người đời cho là món ăn đặc biệt. Thế rồi, nó liền bị người cắt đứt đôi chân. Lại tiếp tục đun nấu cho đến khi toàn thân ngỗng đều chín tới.
Thử tưởng tượng như việc này mà xảy ra với chúng ta hoặc người thân của chúng ta thì quả là một cực hình không sao tưởng tượng nổi! Vậy mà có người lại nỡ làm như vậy với con vật chỉ vì một miếng ăn ngon. Thật tàn ác biết bao!
Còn khi muốn ăn món dê, thì ông bắt trói con dê treo trên đầu cây cột sau bếp. Rồi dùng dao đâm xuyên ngực, xương sườn của con dê, sau đó mới moi lấy trái tim dê đem đi nấu nướng. Con dê đau đớn kêu la thảm thiết! Tiếng kêu của nó nghe rất sầu não, đôi mắt ngoái nhìn quanh quất như tìm vị cứu tinh, hai chân lay động như muốn vượt khỏi xích xiềng.
Thế rồi, sau thời gian thụ hưởng như thế, thân của vị Tri huyện kia bỗng sưng phù lên, đầy mụn nhọt độc, chạy chữa thế nào cũng không hết, rên la đau đớn suốt ngày. Và tri huyện bị quả báo hiện tiền kia, mang chứng bệnh thống khổ hành hạ rất lâu mới chết.
Theo: Sự tích cứu vật phóng sinh Pháp sư Tịnh Không
Được cảm ơn bởi: pccd, teamoon, cloudstrife, contrau, jackie17, ngoctrantran, Veronica07031, cunconhamchoi, S2GiaMongLongS2, nhất chỉ, diephong, kimtudon, mitmitnana, tuankietxm, daisyhn