Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
[highlight=#ffffff][blockquote][blockquote]Cháo chào bác tây đô, bác cho cháo hỏi về luật nhân quả ạh, tính đến giờ bác đã phổ độ chúng sinh khá nhiều, vậy bác có thấy lá số của mình không còn là của mình nữa không bác ? cháo hỏi như vậy đến muốn biết là có ai đã thay đổi thành công số mệnh (tức lá số) của mình chưa, Tiện thể bác kể cháo nghe về những người đã thay đổi số mệnh thành công hiện thực nhất mà bác đã gặp đi ạh. Lý do cháo hỏi như vậy là vì cháo muốn thay đổi các cung xấu như cung thê, cung tử tức... của mình. Cung thê của cháo có phá quân ở tuất tuần án ngữ, toàn 1 bầy phản bội. Dù là đẹp trai văn võ song toàn nhưng cũng lạ thiệt. Có lẽ cháo nhiệt tình quá rồi tụi nó chán chăng?[/blockquote][/blockquote][/highlight]
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
gianglam đã viết:Mong Thầy xem giúp con với ạ !!!gianglam đã viết:chào Bác ! vợ chồng cháu sinh được một bé trai , do bị bênh lên cháu ko sinh thêm được nữa , bé sinh bị phạm giờ lên rất khó nuôi , lúc nhỏ ốm đau liên miên , mong bác xem giúp và cho cháu đôi lời khuyên với ạ , vợ chồng cháu cố gắng hướng thiên cho bé từ lúc nhỏ , đến nay bé cũng đã được 12t , cháu rất nghịch ngầm và bướng bác ạ , cháu cảm ơn bác nhiều và kính chúc bác sức khỏe !!!
Lá số này tôi nhớ đã xem rồi, bạn tìm lại nhé, có thể trong topic khác của tôi.
Sửa lần cuối bởi Tây Đô đạo sĩ vào lúc 17:50, 28/07/11 với 1 lần sửa.
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Chuyện thay đổi số mạng tôi đã nói suốt gần 2000 bài viết mà cậu còn hỏi thế này thì tôi đành bó tay thôi!!!hellogsm đã viết:[highlight=#ffffff][blockquote][blockquote]Cháo chào bác tây đô, bác cho cháo hỏi về luật nhân quả ạh, tính đến giờ bác đã phổ độ chúng sinh khá nhiều, vậy bác có thấy lá số của mình không còn là của mình nữa không bác ? cháo hỏi như vậy đến muốn biết là có ai đã thay đổi thành công số mệnh (tức lá số) của mình chưa, Tiện thể bác kể cháo nghe về những người đã thay đổi số mệnh thành công hiện thực nhất mà bác đã gặp đi ạh. Lý do cháo hỏi như vậy là vì cháo muốn thay đổi các cung xấu như cung thê, cung tử tức... của mình. Cung thê của cháo có phá quân ở tuất tuần án ngữ, toàn 1 bầy phản bội. Dù là đẹp trai văn võ song toàn nhưng cũng lạ thiệt. Có lẽ cháo nhiệt tình quá rồi tụi nó chán chăng?[/blockquote][/blockquote][/highlight]
Được cảm ơn bởi: pccd, hellogsm
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
chắc cháo ko để ý, nhưng cháo cũng mong bác tóm tắt lại thành 1 bài viết nhỏ cho mọi người được rõ ạh
Nếu không bác trả lời câu hỏi đầu tiên của cháo cũng được ah

- S2GiaMongLongS2
- Chính thức
- Bài viết: 80
- Tham gia: 21:40, 20/04/11
- Đến từ: Hà Nội, Việt Nam
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Nếu phóng sinh mà súc sinh đó được quy y tam bảo thì liệu người phóng sinh có được hưởng ân phúc gì không bác nhỉ?Tây Đô đạo sĩ đã viết:CÔNG ĐỨC PHÓNG SINH
Hỏi: Có thể nào giảng giải thêm về ý nghĩa sâu xa hơn nữa của việc phóng sinh trong trường hợp những con vật thả ra bị chết?
Đáp: Chúng ta có thể xem trong phẩm Lưu thủy trưởng giả tử thứ 16 trong kinh Kim Quang Minh. Tiền thân của Đức Phật có lần là con nhà trưởng giả, vì không nỡ nhẫn tâm thấy hàng vạn con cá đang dần dần bị chết khô trong vũng cạn, nên gấp rút dùng hai mươi con voi lớn chở nước đến đổ vào để cứu sống sinh mạng đàn cá, lại vì một vạn con cá ấy mà thuyết pháp, niệm Phật. Trong ngày mạng chung, số thi thể cá này tích tụ trên bờ ao, thần thức của chúng được vãng sinh lên cõi trời Đao-lợi, hưởng phước không cùng. Nay xin trích dẫn nguyên văn trong kinh làm chứng: “Bấy giờ, cõi đất nơi ấy chấn động dữ dội, mười ngàn con cá cùng chết đi trong một ngày. Vừa chết rồi liền được sinh về cõi trời Đao-lợi.”
Sự thật, phước báu lớn lao của việc phóng sinh còn là ở chỗ thực hiện nghi thức phóng sinh, bao gồm việc quy y, niệm Phật. Loài súc sinh trong lúc sắp chết, thử hỏi có mấy con may mắn được quy y Phật, Pháp, Tăng? Lại còn được các vị pháp sư và cư sĩ đều vì chúng mà niệm Phật cầu nguyện cho được siêu độ. Nhờ đó mà nghiệp báo mau dứt, sớm được ra khỏi ba đường ác, há chẳng phải phước duyên sâu dày lắm sao? Nhờ đó mà nghiệp báo súc sinh sớm dứt, được chuyển sinh kiếp người, biết niệm Phật tu hành, nhanh chóng được vãng sinh về thế giới Tây phương Cực Lạc, há chẳng phải là nhân duyên thù thắng hay sao? Cho nên khi cư sĩ khi phóng sinh phải luôn phát tâm từ bi mà cứu chuộc sinh mạng. Thử đặt mình vào vị trí nguy kịch ấy, vì cứu lấy mạng sống đang nguy ngập mà làm việc phóng sinh. Nếu vạn nhất con vật ấy có chết đi thì chúng ta cũng không có gì phải hổ thẹn với lương tâm, đồng thời cũng đã dành cho chúng sự cầu nguyện chân thành vô hạn. Trong kinh Quán Vô Lượng Thọ Phật dạy rằng: “Tâm Phật chính là tâm đại từ bi, dùng tâm từ không vướng mắc mà hóa độ khắp cả chúng sinh.”
Hỏi: Muôn loài cầm thú có đến hàng ngàn, hàng vạn, chúng ta phóng sinh làm sao thả cho hết được?
Đáp: Đức lớn của trời đất là sự sống, đạo lớn của Như Lai là từ bi. Thuận theo đạo trời thì yêu thích sự sống mà chán ghét sự giết hại. Nay ta cố gắng thực hiện việc phóng sinh, nuôi dưỡng tâm từ bi là hợp với lòng trời mà chư Phật lại hoan hỷ. Nếu như cứu được một mạng sống, công đức đã là vô lượng vô biên, huống chi là cứu được nhiều mạng sống? Đến như muôn vạn loài súc sinh, dù hết lòng cứu vớt cũng không hết, đó là do từ nhiều đời nhiều kiếp đến nay cộng nghiệp tạo thành, chẳng phải trong một lúc có thể dứt hết. Chúng ta chỉ cần đem hết khả năng mình, tùy duyên mà thực hiện việc phóng sinh. Không thể vì muôn loài súc sinh quá nhiều không giải cứu hết mà lại không ra tay cứu lấy những sinh mạng trong muôn một.
Kinh Đại Bát Niết-bàn dạy rằng: “Lòng đại từ đại bi gọi là tánh Phật.” Lại cũng dạy rằng: “Lòng từ bi chính là Như Lai, Như Lai chính là lòng từ bi.”
Hỏi: Tôi nghĩ, thà đem số tiền làm việc phóng sinh để cứu tế cho những người nghèo khó đói thiếu, xem ra có hiệu quả thực tế hơn.
Đáp: Già cả cô độc, bần cùng khổ nạn, tuy thật đáng thương xót, nhưng mạng sống chưa đến nỗi phải mất đi trong chốc lát. Còn loài vật đang nguy ngập kia, nếu chẳng kịp cứu giúp phóng sinh thì tức khắc sẽ bị giết để nấu nướng, phải bỏ mạng trong miệng con người. Một bên là cảnh ngộ đáng thương, nhưng vẫn còn giữ được tính mạng. Một bên là chỉ mành treo chuông, mạng sống bị đe dọa. So ra bên nào gấp rút hơn đã có thể thấy ngay.
Nên biết, chúng sinh muôn loài so với chúng ta thì tánh Phật cũng đồng nhất, không sai khác. Chỉ vì vô minh che lấp, nghiệp báo nặng nề mà phải trầm luân trong cảnh giới súc sinh. Đối với tất cả chúng sinh, đức Phật đều thương yêu như đứa con duy nhất. Cứu được một mạng sống tức là cứu được một người con Phật, nên chư Phật đều hoan hỷ. Lại nữa, cứu một chúng sinh cũng như cứu được một vị Phật tương lai, vì tất cả chúng sinh đều có tánh Phật, đều có khả năng thành Phật.Luận Trí độ dạy rằng: “Trong tất cả các tội ác, tội giết hại là nặng nhất. Trong tất cả các công đức, không giết hại là công đức lớn nhất.” Trong kinh Phật cũng dạy rằng: “Tâm từ chính là nhân duyên đem đến mọi sự an lạc.”
Hỏi: Nếu ai ai cũng làm việc phóng sinh mà không giết hại, các loài súc sinh sẽ sinh sản càng nhiều, tương lai thế giới này há chẳng phải sẽ trở thành thế giới cầm thú hay sao?
Đáp: Như các loài kiến, mối, côn trùng... loài người không ăn chúng nó, để mặc tình chúng tự nhiên sinh sản, nhưng thế giới ngày nay có phải là thế giới của loài kiến chăng? Hay là thế giới của loài mối, của côn trùng chăng? Thật ra, những loài vật mà ta phóng sinh, khi được tự do sinh sản, được nuôi dưỡng trong thế giới tự nhiên, thì tự chúng có sự điều tiết phù hợp trong sinh thái và sinh sản cân bằng. Nghiệp ác của chúng ta hiện nay vẫn chưa được giải trừ, nếu lại cứ một mực lo lắng rằng các loài súc sinh trên thế giới sẽ quá nhiều, như vậy có khác nào người nông dân chưa xuống ruộng gieo giống mà lại cứ ngày ngày lo lắng mai sau lúa thóc chín đầy cả ruộng đồng, không sử dụng hết. Lo lắng vô cớ như thế há chẳng phải là buồn cười lắm sao?
Nên biết rằng, nhân quả báo ứng như bóng theo hình, mảy may không sai chạy. Hiện nay, trên thế giới sở dĩ cầm thú rất nhiều chính là vì trước kia những người giết cầm thú quá nhiều, nay phải hóa sinh làm cầm thú. Như người ăn dê, dê chết rồi thành người, người chết lại thành dê, sinh sinh tử tử trở thành báo oán lẫn nhau, đời đời không dứt. Vì sự oan oan tương báo như thế, cùng làm súc sinh, cho nên có thế giới cầm thú. Nếu như người người đều có thể bỏ việc giết hại, làm việc phóng sinh, thì oan nghiệp hận thù giữa súc sinh và con người sẽ dần dần tiêu mất. Cầm thú súc sinh do đó dần dần giảm thiểu, cõi người, cõi trời ngày càng thêm đông. Như nước Sở chẳng ăn ếch mà ếch lại ít dần. Nước Thục chẳng ăn cua mà cua tự nhiên ngày càng hiếm. Thời xưa đã có tấm gương sáng, chúng ta nên tự phản tỉnh, xét soi. Kinh Đại Nhật có dạy rằng: “Phật pháp lấy tâm Bồ-đề làm chánh nhân, lấy lòng đại bi làm căn bản.”
Hỏi: Khuyên những người làm nghề sát sinh thay đổi nghề nghiệp, đó là làm hại sinh kế của người ta. Như thế là thương loài súc sinh mà không thương người, có vẻ như không được hợp tình hợp lý chăng?
Đáp: Xã hội có đủ các giới sĩ, nông, công, thương, đủ các ngành nghề. Mỗi ngành nghề đều có thể kiếm ra tiền, đều có thể nuôi sống gia đình, lẽ nào cứ phải lấy việc sát sinh hại mạng để làm phương tiện mưu sinh cho mình hay sao? Nên biết rằng, nhân quả báo ứng mảy may không sai lệch. Đã tạo nghiệp giết hại ắt phải gặp quả báo bị giết hại. Ngày nay tuy có tạm thời được ăn sung mặc sướng, nhưng tương lai đến lúc thọ nhận quả báo e rằng chẳng có lúc được ngừng nghỉ, vả lại còn để họa lây đến con cháu đời sau. Quả là điều lợi chẳng bằng điều hại! Kinh Phạm Võng dạy rằng: “Bồ Tát nên sinh khởi tánh Phật, hiếu thuận từ bi, thường giúp đỡ cho hết thảy mọi người đều được an vui hạnh phúc.”
Hỏi: Việc phóng sinh có hạn chế đối tượng hay không?
Đáp: Không có hạn chế! Phàm là các loài chim bay trên trời như bồ câu, se sẻ..., các loài sống trong nước như tôm, cua, cá, ốc..., các loài sống trên mặt đất như hươu, nai, dê, thỏ..., các loài chui sâu trong đất như giun, trùng, kiến, mối... Chỉ cần có mạng sống thì đều có thể phóng sinh được. Luận Đại trí độ dạy: “Tâm đại từ là ban vui cho tất cả chúng sinh, tâm đại bi là cứu vớt khổ nạn cho tất cả chúng sinh.”
Hỏi: Tại sao khi thực hiện việc phóng sinh thường có nghi thức thọ Tam quy y và niệm Phật cho loài súc sinh?
Đáp: Chánh pháp ngàn năm khó gặp. Chúng ta cùng với loài súc sinh ấy có nhân duyên, nên phát tâm cứu được mạng sống cho chúng, nhưng không thể cứu giúp chúng thoát khỏi luân hồi nghiệp báo. Vì vậy rất nên phát tâm đại từ bi, vì chúng mà truyền thọ Tam quy y, để giúp chúng kết duyên lành với Phật pháp. Chúng sinh nào có duyên lành được quy y Tam bảo (Phật, Pháp, Tăng) thì không còn phải đọa vào ba đường ác, nên có thể giúp cho những súc sinh ấy khi nghiệp báo dứt hết sẽ vĩnh viễn không rơi vào các đường ác nữa. Ngoài ra, khi thực hành nghi thức như vậy, vị pháp sư cùng tất cả cư sĩ tham gia đều vì chúng mà trì niệm danh hiệu Phật: “Nam-mô A-di-đà Phật”. Được nghe sáu chữ hồng danh ấy tức là đã gieo nhân lành vào tạng thức, nhờ đó mà kiếp sau chuyển thế làm người ắt sẽ gặp được Phật pháp, biết niệm Phật tu hành, được vãng sinh về thế giới Tây Phương Cực Lạc, vĩnh viễn thoát ly cái khổ của sáu đường luân hồi. Đây mới chính là ý nghĩa sâu xa mầu nhiệm nhất của việc phóng sinh.
Trích sách:Công đức phóng sinh
Pháp sư Viên Nhàn
Cháu đọc một số bài viết và diễn đàn thấy người ta khuyên phóng sinh, có thể mua chim về nhà thả hay mua cá rồi thả..., sự luân hồi nếu như trên các loài súc sinh may mắn được kiếp sau chuyển thể làm người, vậy có khi nào người lại không bác? vì con người nếu gây nghiệp gì thì theo luật nhân quả đời này hoặc kiếp sau trả nợ hoặc gặp nghiệp chướngXã hội ngày càng phức tạp, mỗi người một nghề, khó tránh khỏi sát sinh, có lẽ giết người là tội lớn nhất, vậy những người thi hành án tử hình chẳn hạn, vậy vô tình họ gây nghiệp ạ bác?
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
haianhem đã viết:Lần thứ 3 lên núi, mong được chú Tây đô giúp đỡ!
Thưa chú, hai lần trước cháu có đăng bài trong topic này nhưng đều chưa có duyên được chú ngó qua. Vì vậy, hôm nay một lần nữa, cháu xin mạn phép được nhờ chú giúp đỡ để cháu có thể nhìn ra mình đã gây ra NGHIỆP gì ở kiếp trước và nhận được QUẢ như thế nào trong kiếp này đồng thời bổ khuyết những cái chưa tốt hoàn thiện bản thân hơn tích phúc cho kiếp sau.
Kính chú!
Đây là lá số của cháu:
Cậu cự nhật tuế song hao thủ mạng, tính ít xã giao, ham học hỏi, nhiều đam mê, thẳng thắn ghét tiểu xảo thành ra có nét khá ích kỷ. Cung phúc cơ lương quyền triệt lộ, bị không kiếp hỏa linh xâm phạm, nếu họ cậu không có mộ lạc thì vấn đề thờ cúng tổ tiên cũng không chu đáo, nhiều cụ còn lang thang đói khổ chưa được đầu thai siêu thoát, dòng họ vì thế khó mà phát triển. Bản thân cậu phải tự lực cố gắng, không được hưởng phúc từ âm phần nên sự thành công rất vất vả. Cung quan vô chính diệu, nhật nguyệt hội chiếu nhưng vẫn bị không kiếp hỏa đeo bám, thật là nhiều oan gia tiền kiếp. Công danh thất thường, công việc địa vị khó ổn định do có nhiều kẻ tiểu nhân gây hại. Thân cư thê đồng âm, hóa lộc hỏa tinh địa không, kình đà linh tinh hội tụ. Cậu khó giữ tiền, dù làm ra khá nhiều cũng không giàu. Lại phụ thuộc bên vợ.
Số này tiền kiếp gây nhiều nợ nần oan trái nên kiếp này thăng trầm vất vả ít khi vừa ý. Nên tu nhân tích đức lánh dữ làm lành, hòa nhã với mọi người, quan tâm có hiếu hơn nữa với cha mẹ, cúng chùa lễ Phật bố thí phóng sinh, ghi tên các cụ đã khuất gửi vào chùa nhờ cầu siêu...sẽ cải thiện được số mạng.
À,nếu bài viết nào cậu thấy hữu ích thì bấm"cám ơn" nhé, qua đó tôi mơi biết bài nào đạt bài nào không. Chào cậu.
Được cảm ơn bởi: pccd, haianhem
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
"S2GiaMongLongS2"
CÔNG ĐỨC PHÓNG SINH
Cháu đọc một số bài viết và diễn đàn thấy người ta khuyên phóng sinh, có thể mua chim về nhà thả hay mua cá rồi thả..., sự luân hồi nếu như trên các loài súc sinh may mắn được kiếp sau chuyển thể làm người, vậy có khi nào người lại không bác? vì con người nếu gây nghiệp gì thì theo luật nhân quả đời này hoặc kiếp sau trả nợ hoặc gặp nghiệp chướngXã hội ngày càng phức tạp, mỗi người một nghề, khó tránh khỏi sát sinh, có lẽ giết người là tội lớn nhất, vậy những người thi hành án tử hình chẳn hạn, vậy vô tình họ gây nghiệp ạ bác?
Mời bạn vào đây nhé:Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?
CÔNG ĐỨC PHÓNG SINH
Cháu đọc một số bài viết và diễn đàn thấy người ta khuyên phóng sinh, có thể mua chim về nhà thả hay mua cá rồi thả..., sự luân hồi nếu như trên các loài súc sinh may mắn được kiếp sau chuyển thể làm người, vậy có khi nào người lại không bác? vì con người nếu gây nghiệp gì thì theo luật nhân quả đời này hoặc kiếp sau trả nợ hoặc gặp nghiệp chướngXã hội ngày càng phức tạp, mỗi người một nghề, khó tránh khỏi sát sinh, có lẽ giết người là tội lớn nhất, vậy những người thi hành án tử hình chẳn hạn, vậy vô tình họ gây nghiệp ạ bác?
Mời bạn vào đây nhé:Cúng chùa, bố thí, phóng sinh...làm gì?
Được cảm ơn bởi: pccd, cloudstrife, nhoknuce, S2GiaMongLongS2
- Tây Đô đạo sĩ
- Bát đẳng
- Bài viết: 7976
- Tham gia: 19:37, 19/10/10
- Đến từ: Tây Đô
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Tuổi Thọ Có Thể Tăng Thêm
Viên Liễu Trang vốn là một chuyên gia xem tướng. Một hôm có vị đại thần dẫn con đến nhờ ông đoán tướng. Viên xem tướng xong, biết đứa bé này vài năm sau sẽ chết, nên dùng lời nói thẳng bảo cho vị quan kia hay. Đương nhiên tâm tư vị quan ấy rất đau khổ nên vẻ mặt trông vô cùng thê thảm. Trên đường trở về, có một vị Hòa thượng gặp ông, thấy thế hỏi: "Ngài có điều chi sầu não mà trông thê lương như vậy?". Hòa Thượng hỏi xong liền xem tướng đứa bé, lập tức hiểu ra cớ sự, bèn nói: "Trong đời này chỉ có âm đức mới cứu vãn được số mạng của con ông. Nhưng cơ duyên để thực hiện âm đức cũng không phải dễ, thiết nghĩ không gì hơn là tùy thời phóng sinh thì may ra mới tạo được phước lành".
Tin lời Hòa thượng, viên quan kia liền phát nguyện phóng sinh, làm đựơc ít năm thì sau đó Hòa thượng gặp lại cha con ông, ngạc nhiên nói: "Thật lạ lùng thay, nếu không làm nhiều việc thiện thì mạng sống không thể tăng thêm như vậy!"
Viên quan ấy lại tiếp tục gia tăng công việc phóng sinh. Phàm điều gì có lợi ích cho sinh linh thì ông đều nỗ lực thực hiện. Nhờ cứu hộ sinh mệnh không kể số lượng, nên người con rốt cuộc không xảy ra việc gì. Vị thầy tướng kia cứ đinh ninh việc mình đoán là đúng không sai chạy chút nào. Thế rồi, mấy năm sau ông gặp lại cha con vị quan kia mới phát hiện là sách tướng có chỗ còn khiếm khuyết, liền nhất định khuyên người nhà làm việc thiện và phóng sinh; vì cho rằng có làm như vậy mới tăng thêm tuổi thọ và phúc đức lâu dài.
Phóng Sinh Tăng Tuổi Thọ
Vào đời Tiền Đường, Thái thú Đồ Cầm Ô một hôm bỗng nhiên mắc bệnh ngay kịch, thấy thuốc lại bốc nhầm thuốc nên tính mệnh cơ hồ sắp tuyệt. Ông bèn tự phát nguyện: "Tôi nguyện lấy việc giúp người, làm lợi cho đời để sám hối, ngoài ra các việc khác tôi không thiết tha gì nữa".
Thế rồi, một hôm ông nằm mộng thấy đức Quan Âm Đại Sĩ đến nói: "Đời trước ngươi làm quan tại nước Sở, khi làm việc công tỏ ra quá nghiêm khắc nên làm tổn thương đến đức nhân từ, nhưng vì không có ý riêng tư nên chỉ giảm trừ bổng lộc mà thôi. Hơn nữa, vì thường sát hại sinh linh nên bị quả báo đoản mệnh, cũng may là trong lúc lâm trọng bệnh, ngươi đã phát guyện kiên cố, mỗi nguyện đều lập chí cứu đời, lợi người, không một mảy may oán hận nên cõi U minh đã dùng phước của ngươi để khấu trừ, nhờ đó mà có lợi cho ngươi. Chỉ có cái âm đức phóng sinh mạng sống mới có thể làm tăng thêm tuổi thọ của chính mình, lại còn tăng thêm lộc vị, ngươi phải thận trọng cố gắng mà tiếp tục thực hiện".
Sau khi tỉnh giấc, ông bảo người nhà không đựơc sát sinh, lại còn xuất tiền ra mua loại vật phóng sinh, nên ngay mùa Đông năm ấy được thăng chức và có lệnh thuyên chuyển đến làm Thái tú Cửu Giang. Đến mùa Xuân năm thứ hai thì ông hoàn toàn khỏe mạnh. Thái thú cảm niệm sự vĩ đại của Phật pháp nên lấy sự tự lợi, lợi tha làm đại nguyện, dạy người khác phóng sinh, không được sát sinh, ăn chay lạt, đối xử với người cực kỳ khoan hậu, công chính mà không khắt khe. Về sau, ông hưởng được tuổi thọ khá cao, không bệnh mà mất.
Tạo Hóa Vãn Hồi
Đời nhà Nguyên có một nhà triệu phú gia tài hàng trăm vạn, nhưng không có con; vợ chồng thường than thở về số phận cô quả của mình. Vợ chồng tìm đủ trăm phương ngàn kế chỉ mong cầu có con mà rốt cuộc không sinh được đứa nào.
Nghe nói có một vị Hòa thượng ở một ngôi chùa nọ biết được việc quá khứ, vị lai, lại đoán việc rất tài tình, do đó ông tìm đến để vấn kế. Hòa thượng xem qua tướng mạo, phán đoán các việc rồi nói với ông triệu phú: "Đời trước ông tạo nghiệp sát sinh rất nặng khiến cho các loài vật không thể bảo toàn được con cháu, do đó ngày nay ông bị quả báo này. Nếu muốn sám hối ông phải phóng sinh đủ tám trăm vạn sinh linh, mới chuộc được tội lỗi. Thảng hoặc, khi lỡ làm hại một con trùng, con kiến, thì phải phóng sinh hàng trăm mạng sống mới tiêu được tội lỗi và tái tạo công đức. Có như thế ông mới sinh được một đứa con ưu tú".
Nghe lời Hoà thượng trình bày, ông triệu phú rất cảm động, liền đến trước Phật phát nguyện không sát sinh. Sau khi trở về nhà, ông đổ của ra lo việc phóng sinh, lòng dạ chí thành, và thường đến các tự viện tham thiền, lễ Phật, hôm sớm rất chuyên cần. Mỗi lần ông phóng sinh vô số các con vật được thoát chết, số lượng ấy chưa được tám vạn con thì người vợ mang thai và chẳng bao lâu hạ sinh một đứa bé trai. Người con này về sau đậu đến Hiếu liêm rồi ra làm quan vinh hiển.
Tái Sinh Thọ Phước
Ngày xưa tại tô Châu, Giang Tô có một người tên Vương Đại Lâm. Suốt đời ông thường yêu thương các sinh vật và thường mua chúng phóng sinh ròng rã mười năm trời, ngày nào cũng thế.
Khi nào ông thấy mấy đứa trẻ trong làng bắt các loại cá chim thì liền xuất tiền ra mua chúng phóng sinh, đồng thời khuyên các em: "Này các em thiếu niên, trăm nghìn lần không nên giết hại. Các em có thấy một con chim nhỏ ở trong rừng không? Nó đang vui thú biết bao, nhưng sau khi bị bắt, thì cha mẹ nó sẽ xót xa, đau đớn muôn phần. Con cá trong nước cũng vậy. Nó đang sảng khoái, bơi qua bơi lại, trông có vẻ rất khả ái; vì sao lại bắt nó, khiến cho nó phải chịu những nỗi oan khổ? Vì thế, các em không nên giết hại chúng".
Sau đó, các em nhỏ về nhà thuật lại những lý lẽ ấy với cha mẹ chúng, khiến cha mẹ chúng cũng rất cảm động.
Năm ấy, Vương Đại Lâm đột nhiên lâm bệnh rồi chết. Trong lúc chết , ông mơ màng nghe tiếng nói của thần linh, nửa tin nữa ngờ, thần bảo: "Này Vương Đại Lâm, vì bình nhật ông ăn chay, phóng sinh nên ta cho hưởng thọ thêm ba mươi năm nữa".
Đến chừng tỉnh lại, hóa ra đó là một giấc mộng mà bệnh ông cũng dần dần bình phục.
Về sau, Vương Đại Lâm sống đến chin mươi bảy tuổi, năm đời cùng sống chung một nhà, con cháu đều thành danh, rạng rỡ. Được như vậy là hoàn toàn nhờ hưởng phước báo của sự phóng sinh.
Trích sách: Sự tích cứu vật phóng sinh
Tác giả: Pháp sư Tịnh Không
Viên Liễu Trang vốn là một chuyên gia xem tướng. Một hôm có vị đại thần dẫn con đến nhờ ông đoán tướng. Viên xem tướng xong, biết đứa bé này vài năm sau sẽ chết, nên dùng lời nói thẳng bảo cho vị quan kia hay. Đương nhiên tâm tư vị quan ấy rất đau khổ nên vẻ mặt trông vô cùng thê thảm. Trên đường trở về, có một vị Hòa thượng gặp ông, thấy thế hỏi: "Ngài có điều chi sầu não mà trông thê lương như vậy?". Hòa Thượng hỏi xong liền xem tướng đứa bé, lập tức hiểu ra cớ sự, bèn nói: "Trong đời này chỉ có âm đức mới cứu vãn được số mạng của con ông. Nhưng cơ duyên để thực hiện âm đức cũng không phải dễ, thiết nghĩ không gì hơn là tùy thời phóng sinh thì may ra mới tạo được phước lành".
Tin lời Hòa thượng, viên quan kia liền phát nguyện phóng sinh, làm đựơc ít năm thì sau đó Hòa thượng gặp lại cha con ông, ngạc nhiên nói: "Thật lạ lùng thay, nếu không làm nhiều việc thiện thì mạng sống không thể tăng thêm như vậy!"
Viên quan ấy lại tiếp tục gia tăng công việc phóng sinh. Phàm điều gì có lợi ích cho sinh linh thì ông đều nỗ lực thực hiện. Nhờ cứu hộ sinh mệnh không kể số lượng, nên người con rốt cuộc không xảy ra việc gì. Vị thầy tướng kia cứ đinh ninh việc mình đoán là đúng không sai chạy chút nào. Thế rồi, mấy năm sau ông gặp lại cha con vị quan kia mới phát hiện là sách tướng có chỗ còn khiếm khuyết, liền nhất định khuyên người nhà làm việc thiện và phóng sinh; vì cho rằng có làm như vậy mới tăng thêm tuổi thọ và phúc đức lâu dài.
Phóng Sinh Tăng Tuổi Thọ
Vào đời Tiền Đường, Thái thú Đồ Cầm Ô một hôm bỗng nhiên mắc bệnh ngay kịch, thấy thuốc lại bốc nhầm thuốc nên tính mệnh cơ hồ sắp tuyệt. Ông bèn tự phát nguyện: "Tôi nguyện lấy việc giúp người, làm lợi cho đời để sám hối, ngoài ra các việc khác tôi không thiết tha gì nữa".
Thế rồi, một hôm ông nằm mộng thấy đức Quan Âm Đại Sĩ đến nói: "Đời trước ngươi làm quan tại nước Sở, khi làm việc công tỏ ra quá nghiêm khắc nên làm tổn thương đến đức nhân từ, nhưng vì không có ý riêng tư nên chỉ giảm trừ bổng lộc mà thôi. Hơn nữa, vì thường sát hại sinh linh nên bị quả báo đoản mệnh, cũng may là trong lúc lâm trọng bệnh, ngươi đã phát guyện kiên cố, mỗi nguyện đều lập chí cứu đời, lợi người, không một mảy may oán hận nên cõi U minh đã dùng phước của ngươi để khấu trừ, nhờ đó mà có lợi cho ngươi. Chỉ có cái âm đức phóng sinh mạng sống mới có thể làm tăng thêm tuổi thọ của chính mình, lại còn tăng thêm lộc vị, ngươi phải thận trọng cố gắng mà tiếp tục thực hiện".
Sau khi tỉnh giấc, ông bảo người nhà không đựơc sát sinh, lại còn xuất tiền ra mua loại vật phóng sinh, nên ngay mùa Đông năm ấy được thăng chức và có lệnh thuyên chuyển đến làm Thái tú Cửu Giang. Đến mùa Xuân năm thứ hai thì ông hoàn toàn khỏe mạnh. Thái thú cảm niệm sự vĩ đại của Phật pháp nên lấy sự tự lợi, lợi tha làm đại nguyện, dạy người khác phóng sinh, không được sát sinh, ăn chay lạt, đối xử với người cực kỳ khoan hậu, công chính mà không khắt khe. Về sau, ông hưởng được tuổi thọ khá cao, không bệnh mà mất.
Tạo Hóa Vãn Hồi
Đời nhà Nguyên có một nhà triệu phú gia tài hàng trăm vạn, nhưng không có con; vợ chồng thường than thở về số phận cô quả của mình. Vợ chồng tìm đủ trăm phương ngàn kế chỉ mong cầu có con mà rốt cuộc không sinh được đứa nào.
Nghe nói có một vị Hòa thượng ở một ngôi chùa nọ biết được việc quá khứ, vị lai, lại đoán việc rất tài tình, do đó ông tìm đến để vấn kế. Hòa thượng xem qua tướng mạo, phán đoán các việc rồi nói với ông triệu phú: "Đời trước ông tạo nghiệp sát sinh rất nặng khiến cho các loài vật không thể bảo toàn được con cháu, do đó ngày nay ông bị quả báo này. Nếu muốn sám hối ông phải phóng sinh đủ tám trăm vạn sinh linh, mới chuộc được tội lỗi. Thảng hoặc, khi lỡ làm hại một con trùng, con kiến, thì phải phóng sinh hàng trăm mạng sống mới tiêu được tội lỗi và tái tạo công đức. Có như thế ông mới sinh được một đứa con ưu tú".
Nghe lời Hoà thượng trình bày, ông triệu phú rất cảm động, liền đến trước Phật phát nguyện không sát sinh. Sau khi trở về nhà, ông đổ của ra lo việc phóng sinh, lòng dạ chí thành, và thường đến các tự viện tham thiền, lễ Phật, hôm sớm rất chuyên cần. Mỗi lần ông phóng sinh vô số các con vật được thoát chết, số lượng ấy chưa được tám vạn con thì người vợ mang thai và chẳng bao lâu hạ sinh một đứa bé trai. Người con này về sau đậu đến Hiếu liêm rồi ra làm quan vinh hiển.
Tái Sinh Thọ Phước
Ngày xưa tại tô Châu, Giang Tô có một người tên Vương Đại Lâm. Suốt đời ông thường yêu thương các sinh vật và thường mua chúng phóng sinh ròng rã mười năm trời, ngày nào cũng thế.
Khi nào ông thấy mấy đứa trẻ trong làng bắt các loại cá chim thì liền xuất tiền ra mua chúng phóng sinh, đồng thời khuyên các em: "Này các em thiếu niên, trăm nghìn lần không nên giết hại. Các em có thấy một con chim nhỏ ở trong rừng không? Nó đang vui thú biết bao, nhưng sau khi bị bắt, thì cha mẹ nó sẽ xót xa, đau đớn muôn phần. Con cá trong nước cũng vậy. Nó đang sảng khoái, bơi qua bơi lại, trông có vẻ rất khả ái; vì sao lại bắt nó, khiến cho nó phải chịu những nỗi oan khổ? Vì thế, các em không nên giết hại chúng".
Sau đó, các em nhỏ về nhà thuật lại những lý lẽ ấy với cha mẹ chúng, khiến cha mẹ chúng cũng rất cảm động.
Năm ấy, Vương Đại Lâm đột nhiên lâm bệnh rồi chết. Trong lúc chết , ông mơ màng nghe tiếng nói của thần linh, nửa tin nữa ngờ, thần bảo: "Này Vương Đại Lâm, vì bình nhật ông ăn chay, phóng sinh nên ta cho hưởng thọ thêm ba mươi năm nữa".
Đến chừng tỉnh lại, hóa ra đó là một giấc mộng mà bệnh ông cũng dần dần bình phục.
Về sau, Vương Đại Lâm sống đến chin mươi bảy tuổi, năm đời cùng sống chung một nhà, con cháu đều thành danh, rạng rỡ. Được như vậy là hoàn toàn nhờ hưởng phước báo của sự phóng sinh.
Trích sách: Sự tích cứu vật phóng sinh
Tác giả: Pháp sư Tịnh Không
Được cảm ơn bởi: Helen, pccd, Ncarter, Daihiep, cloudstrife, Nhất Niệm, ngoctrantran, Veronica07031, hoabanglang, cunconhamchoi, S2GiaMongLongS2, kimtudon, mitmitnana, tuankietxm, Haru Tokoshie, daisyhn, scorpio.passion
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Rất mong được bác Tây Đô luận giải giúp cháu. Cám ơn bác nhiều ạkingkoong đã viết:Cháu chào bác, xin bác xem giúp giùm cháu lá số về đường tình duyên và công danh.
Cháu sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường, cũng được ăn học đến nơi đến chốn và đang công tác trong một cơ quan nhà nước. Xét về công việc cháu cũng thấy hài lòng, nhưng chuyện tình duyên đến bây giờ vẫn chưa được toại ý. Cháu từng thất bại trong một mối tình, và cũng có quen nhiều người nhưng chưa đi đến đâu.Bản thân cháu cũng hiền lành và hay giúp đỡ người khác, hoà đồng với mọi người, thỉnh thoảng cũng có đi chùa cho thanh tâm được thanh thản.
Rất mong sẽ bác Tây Đô dành chút thời gian xem giúp cháu khi nào gặp được ý trung nhân, kết hôn, chồng cháu là người như thế nào và con đường hôn nhân có được hạnh phúc như mong muốn hay không vì cháu là người sống thiên về tình cảm.
Cám ơn bác và chúc bác được nhiều sức khoẻ và thân tâm an lạc

- S2GiaMongLongS2
- Chính thức
- Bài viết: 80
- Tham gia: 21:40, 20/04/11
- Đến từ: Hà Nội, Việt Nam
TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả
Chào bạn, các bài viết của bác Tây Đô như tiêu đề toppic đó, đọc và ngẫm nghĩ các bài viết mình biết bạn phải làm gì mà, hướng thiện, tích đức,... có thể có lợi cho cuộc sống sau này hoặc con cái hay kiếp sau thì sao, sinh ra mỗi người một lá số rồi không thay đổi được đâu, chúc bạn vui vẻ!Tây Đô đạo sĩ đã viết:Chuyện thay đổi số mạng tôi đã nói suốt gần 2000 bài viết mà cậu còn hỏi thế này thì tôi đành bó tay thôi!!!hellogsm đã viết:[highlight=#ffffff][blockquote][blockquote]Cháo chào bác tây đô, bác cho cháo hỏi về luật nhân quả ạh, tính đến giờ bác đã phổ độ chúng sinh khá nhiều, vậy bác có thấy lá số của mình không còn là của mình nữa không bác ? cháo hỏi như vậy đến muốn biết là có ai đã thay đổi thành công số mệnh (tức lá số) của mình chưa, Tiện thể bác kể cháo nghe về những người đã thay đổi số mệnh thành công hiện thực nhất mà bác đã gặp đi ạh. Lý do cháo hỏi như vậy là vì cháo muốn thay đổi các cung xấu như cung thê, cung tử tức... của mình. Cung thê của cháo có phá quân ở tuất tuần án ngữ, toàn 1 bầy phản bội. Dù là đẹp trai văn võ song toàn nhưng cũng lạ thiệt. Có lẽ cháo nhiệt tình quá rồi tụi nó chán chăng?[/blockquote][/blockquote][/highlight]


Sửa lần cuối bởi S2GiaMongLongS2 vào lúc 21:47, 28/07/11 với 1 lần sửa.