Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Xem, hỏi đáp, luận giải về tử vi
Nội qui chuyên mục
Đây là chuyên mục dành cho việc xem lá số tử vi. Các bài mang tính trao đổi học thuật xin vui lòng đăng trong mục Kiến thức tử vi.
Không được đính kèm lá số của trang web khác. Các bài không liên quan sẽ bị chuyển khỏi chuyên mục này.
Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

CON MÈO ĐÒI NỢ, YÊU CẦU SIÊU ĐỘ

Phàm người khi mạng sắp lâm chung, ngoài con đường Thánh ở Tây phương ra, thì nếu không vào được cõi trời hay loài người, thì cũng ắt vào các đường: địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh. Quyến thuộc của người mạng chung, nếu có thể giúp cho họ niệm Phật, đó là đưa thần thức của họ vãng sanh vào đường Thánh Tây phương mãi mãi thoát ly được biển khổ sanh tử. Nhưng cái ngày sắp mạng chung, giống như ngày 30 tháng chạp, những oan nghiệp đời trước, các chủ nợ đều đến, đâu có chịu cho anh đi dễ dàng! Nợ đã tính chưa xong, lâm chung làm sao để cho anh tiêu dao tự tại? Trong khoảnh sát na này thì phần lớn trách nhiệm ở nơi quyến thuộc và những người trợ niệm, cho nên người niệm Phật tu hành nhất thiết không nên ỷ vào mình tu hành nhiều năm, công phu rất tốt, các thứ công đức bố thí v.v… nhiều. Ngoài các bậc hành giả thật sự nắm chắc được việc tự tại muốn đi thì đi; còn lại, lúc sắp mạng chung vẫn phải lấy trợ niệm làm quan trọng. Bây giờ đơn cử ra một vị liên hữu vào tháng trước vãng sanh để chứng minh.
Vị liên hữu Hồng Hoàn trưởng ban của ban 48 nguyện kiêm ban trưởng của ban thí tài ở Liên xã Đài Trung, năm nay sáu mươi hai tuổi. Trong hai mươi năm gần gũi, đồng tu với ân sư Bính Công, có thể nói là người có phước báo nhứt, thành khẩn nhứt, phát tâm lớn nhứt, không có ai là sánh được với bà. Phước báo của bà ta là gia đình thanh nhàn nhứt, con cái, dâu rể, cháu ngoại đều hiếu thuận, cả nhà tin Phật, niệm Phật và của cải dư dã, bố thí từ nào đến giờ không có lận tiếc, cho nên sư phụ cho bà ta làm ban trưởng ban thí tài. Lòng thành khẩn đối với việc tin Phật của bà là mỗi khi sư phụ giảng kinh hoặc mở hội v.v… thì bà đều đi đủ không có mưa gió gì có thể ngăn trở; chẳng những tự tu tự lợi như thế, mà còn tâm tâm niệm niệm luôn nghĩ đến việc “lợi tha”. Tôi thường khen ngợi Hồng Hoàn với mọi người, hạng mà khó độ nhứt là bà con trong gia đình và những người hàng xóm, nhưng mà Hồng Hoàn thì sao? Thật có thể nói bà là bậc “bi trí song vận” (bi trí đầy đủ), phương tiện khéo léo, không những trong gia đình bà con đồng chí đồng đạo, ngay đến bà con hàng xóm xa gần, cả đến trong những ngõ hẻm ngóc ngách, hầu như nhà nào cũng đều phụng thờ tượng Tây phương Tam Thánh, có thể độ được cả một con hẻm đều tin Phật, thật là hiếm thấy! Đây đều là cái thành quả phát Bồ đề tâm của bà. Chẳng những như thế, bà lại còn đảm nhiệm làm cán sự hội phụ nữ khu Bắc thành phố Đài Trung, đã từng khuyên dứt mười mấy gia đình bất hòa, năm đó có cặp vợ chồng trẻ, cảm tình sắp bị tan vỡ, lúc chồng vợ con cái sắp chia tay, thì nhờ biện tài vô ngại của bà khuyên bảo, gia đình trở lại tốt đẹp, và tốt hơn nữa là đều quy y Tam Bảo. Cho nên ai cũng đều khen ngợi hoàn cảnh gia đình của sư tỷ Hồng Hoàn là tốt đẹp, cùng với tinh thần từ bi ưa xả thí của bà, trong đời có thể nói là “thập toàn thập mỹ” (mười phân vẹn mười).
Tuy nhiên, trong cái đẹp có cái khiếm khuyết. Cái khiếm khuyết của sư tỷ Hồng Hoàn là vào năm ngoái bỗng nhiên bị bệnh ruột dư, đã đi bệnh viện khoa ngoại mổ một lần, đến trung tuần tháng 2 năm nay bệnh biến đổi nặng, đã qua Đông Tây y dược trị liệu vẫn không có hiệu quả. Lúc bệnh nặng đã từng có thỉnh thầy Bính Công đến khai thị, thầy thấy bà uống thuốc an thần, mơ mơ hồ hồ, liền dặn con cái của bà: “Về sau nhất thiết không nên tiếp tục cho bà uống thuốc an thần nữa, lúc trợ niệm tinh thần sẽ mơ hồ hồ như thế, thần thức sẽ không thể vãng sanh Tây phương được!”. Đến 3 giờ buổi chiều ngày 17, tôi nhận được điện thoại của con gái của bà, nói là mẹ của cô đã hôn mê bất tỉnh nhân sự. Tôi lập tức cùng với sư tỷ Ngọc Trinh và mấy người nữa đi đến trợ niệm, lúc đó mọi người chúng tôi đều thấy bà ta hổn hển thở gấp, không còn biết gì, hai tay giở lên buông xuống liên tục, bộ dạng như đang muốn đẩy cái gì. Chúng tôi liên tục niệm Phật, niệm đến khoảng hơn 5 giờ, hơi thở gấp của bà đã từ từ ổn định lại, hai tay cũng không còn giở lên giở xuống nữa, dần dần tỉnh táo trở lại và đã có thể nói chuyện được rồi, bà nói với chúng tôi: “Sư tỷ, cám ơn các sư tỷ nhiều! Được rồi, các sư tỷ nghỉ đi!”. Tôi nói bà ta nên tĩnh tâm nhớ Phật, không nên nói chuyện nhiều. Lúc đó đã 6 giờ, tôi liền dặn dò con cái của bà rằng “Nếu như lúc nửa đêm khuya khoắt, nguy hiểm, các con cháu, mọi người đều phải cố gắng niệm Phật, nhưng nhất định phải đồng thanh, không nên có người thì niệm “A”, có người thì niệm “Đà”, có người thì niệm “Di”, trước sau lộn xộn, như thế làm nhiễu loạn nhĩ căn của người sắp mạng chung”. Sau khi tôi dặn dò xong, liền cùng các liên hữu ai về nhà nấy.
Đến sáng ngày hôm sau, nhớ nghĩ người bạn tri âm sắp từ biệt cõi đời, không khỏi ngậm ngùi nhớ tiếc, tức khắc chạy đi xem coi tối qua như thế nào? Lúc tôi mới vào cửa A Hoàn nghe được tiếng tôi liền lớn tiếng kêu lên: “Sư tỷ Khán Trị lại đây, lại đây!”, tôi liền ngồi trên mép giường của bà, bà nói với tôi “Chiều hôm qua may mà có các sư tỷ niệm Phật cho tôi, do vì lúc đó dường như đang bị cái chụp muỗi đen đè cứng, cái chụp đó nặng có mấy ngàn ký, đè đến nỗi tôi không thở nổi, chỉ còn có hai tay còn tự do, nên hai tay giở lên giở xuống muốn đẩy nó ra, nhưng lại đẩy không nổi”. Tôi hỏi bà ta “Tại sao chị không niệm A Di Đà Phật?”. Bà nói: “Khắp mình bị đè thở không ra hơi, không những miệng niệm không ra, ngay cả trong tâm cũng không niệm được! May mà còn có thể nghe được tiếng niệm Phật của các chị, tiếng vừa to vừa rõ ràng, cái chụp muỗi đen đó dần dần biến mất, tôi mới cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, từ từ tỉnh lại”.
Hồng Hoàn lại nói: “Sư tỷ Khán Trị à! Tôi hôm qua lại còn nhìn thấy một cảnh giới nữa, kể ra rất dài”. Tôi hỏi bà muốn nói cái gì, bà nói: “Tối qua khoảng 2 giờ, tôi nhìn thấy một đứa bé khoảng chưa đầy tám tuổi mặc đồ trắng hiện ra trong phòng tôi, tôi hỏi nó: “Mày là ăn trộm đến trộm đồ phải không?”, thằng nhỏ liền phủ nhận: “Không phải, không phải!”. Tôi hỏi tiếp nó: “Vậy mày ở đâu đến đây? Đến làm cái gì?”. Nó nói: “Tôi từ lục đạo luân hồi đến, muốn đến đòi nợ bà, tính sổ với bà”. Tôi nói: “Ta làm người thanh bạch, chưa từng thiếu nợ của người nào”. Thằng nhỏ đó lại nói: “Không phải đời này, mà là nợ đời trước. Do vì bà đời trước ở Đài Bắc làm người hiếu sát (hay giết, ưa giết), đã giết bốn mươi con mèo rồi đều vứt bỏ xuống sông Cô Long (tên cũ), không tin, bà đi kiểm tra lại thì biết, tôi là một con trong đó, do vì sau khi bà giết chết tôi bà vẫn cứ ném vào trong sông, tôi rớt xuống bên bờ, có một người họ Hứa cứu tôi, nhưng tôi đã không thể sống tiếp, nên đã dùng một sợi dây cột tôi lại, treo lên trên cây, tôi nhờ tinh hoa của mặt trời mặt trăng cho nên có thể được hình người này, nhưng còn ba mươi chín anh, chị, em của tôi vẫn còn hình dáng mèo chịu khổ ở nơi đó. Tôi đến đây là muốn bà siêu độ cho bầy mèo anh chị em của tôi thoát khổ.” Tôi vội vàng nói: “Được, được! Liên xã chúng tôi trong tháng sắp cúng tế Tổ, thuận tiện sẽ siêu độ cho các ngươi luôn”. Đứa bé đó lại nói: “Không được không được! Nhất định phải làm hai cái giỏ tre đi đựng ba mươi chín con mèo kia. Chính bà tụng kinh siêu độ tại nhà bà.” Tôi liền nhận lời, sáng hôm nay kêu Canh Thân viết thư cho một người bà con ở Đài Bắc hỏi thăm rồi”.
Qua ba ngày, người bà con ở Đài Bắc gởi thư hồi âm nói: trước đây rất lâu ở Đài Bắc thật có con sông này. Việc này của Hồng Hoàn không những nói với tôi, còn nói với rất nhiều liên hữu nữa. Bà liền thỉnh cư sĩ Triệu Đàm Thuyên, Vương Thanh Hán, mười mấy vị liên hữu đến nhà bà tụng Kinh Địa Tạng, tụng kinh sám ba ngày để siêu độ cho bốn mươi con mèo kia. Buổi tối ngày cuối cùng lại làm một nhà “phổ thí” (thí khắp) để mở hết những oan kết cho bà.
Đến sáng sớm mồng 5 tháng 3 âm lịch, có người gọi điện thoại đến nói Hồng Hoàn sắp vãng sanh rồi, hiện chỉ còn thở thoi thóp. Tôi liền lại cùng với sư tỷ Ngọc Trinh và mấy vị đến nhà bà niệm Phật, niệm được hơn một giờ, thì Tố Cầm con gái của bà, nói với tôi: “Sư tỷ! Má con bắt đầu từ đêm qua, chỉ còn một hơi thở mong manh như thế, đến bây giờ vẫn chưa được vãng sanh; má con trước đây từng có dặn dò con: cần phải trước khi vãng sanh, trước nên thay đồ dùm cho bà, không biết phải hay không là chưa thay đồ, nên không chịu vãng sanh? Sư tỷ! Bây giờ thay đồ cho má con được không?”. Tôi nói: “Không được, không được! Bây giờ động dời bà ta e rằng gây cho bà ta phiền não thì không được vãng sanh”. Thế là lại niệm hơn nửa tiếng đồng hồ, vẫn cứ như thế, tôi nghĩ có lẽ bà ta thật sự chấp phải thay đồ trước, liền kêu mọi người tạm ngừng niệm Phật, tôi đến bên tai của bà lớn tiếng nói: “Sư tỷ A Hoàn, chị niệm Phật hai mươi năm, tâm tâm niệm niệm đều là muốn vãng sanh Tây phương, chị đã hiểu thế giới Ta bà này là giả, là khổ, đời người ở đời trong mấy chục năm, mỗi con người cuối cùng đều phải chết, chỉ là trước sau mà thôi, thế giới Cực Lạc mới là quê nhà an ổn của chúng ta; Phật A Di Đà là cha lành của chúng ta, sắp đến tiếp dẫn chị, chị phải buông bỏ hết vạn duyên, nhứt tâm niệm Phật, mọi người chúng tôi sẽ tiếp tục giúp chị niệm Phật, đưa chị vãng sanh Tây phương Cực lạc thế giới, sau này chị còn phải thừa nguyện lực trở lại quảng độ chúng sanh. A Hoàn! Chị phải buông bỏ tất cả, chúng tôi thỉnh Phật A Di Đà đến tiếp dẫn chị, chị phải niệm Phật theo đại chúng!”. Thật là không thể nghĩ bàn, mọi người đều nhìn thấy lúc tôi nói chuyện với bà, mắt của bà mở ra, đầu thì gật không ngớt, bày tỏ dáng điệu rất hài lòng, chúng tôi bèn niệm tiếp được năm phút, bà liền mỉm cười ra đi. Lúc đó là 11 giờ trưa ngày mồng 5 tháng 3. Sau khi bà dứt thở chúng tôi lại còn niệm tám giờ nữa mới để con cháu bà tắm rửa thay đổi y phục và lo đám tang.
Từ chuyện đơn cử có thật trên đây, chúng ta thấy: trước khi Hồng liên hữu lâm chung nhìn thấy một cái chụp đen nặng cả ngàn ký đè bà ta đến nỗi đau khổ vô cùng, tự mình không cách gì đẩy ra được; nếu như không có các vị liên hữu bên mình bà niệm Phật cho bà, thì làm sao có thể hồi dương được hơn mười ngày, dùng Phật pháp làm những công đức giải oan thích kết (mở bỏ những oan trái) cho những con mèo nhỏ kia. Mà những oan hồn kia biết Hồng liên hữu thường ngày niệm Phật, sẽ sanh Tây phương thì món oan trái này sẽ không còn cách gì đòi cho được, bèn hiện thân ra đứa nhỏ thẳng thắn nói ra đoạn oan nghiệp bị giết hại đời trước, yêu cầu tụng kinh siêu độ cho chúng thoát khổ. Có thể nhìn thấy nhân quả đáng sợ, rất nguy hiểm biết bao! Tôi viết đến đây tự nhiên lông tóc dựng ngược, cảm thán mãi! Thật là “Thân này không lo tu ngay trong đời này, còn đợi đến đời nào mới độ được thân này!”.

(Trích sách: Những chuyện niệm Phật cảm ứng mắt thấy tai nghe)
Được cảm ơn bởi: pccd, Ncarter, buwa2106, Sầu riêng, teamoon, cloudstrife, jackie17, THT, nhất chỉ, mitmitnana, tuankietxm, miracle

tkd1984
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 53
Tham gia: 19:30, 13/04/11

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi tkd1984 »

Topic của bác lại đông vui tấp nập như ngày nào, cho cháu gửi lời chúc sức khỏe đến bác.
Được cảm ơn bởi: Tây Đô đạo sĩ

Hình đại diện của thành viên
calf85
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 193
Tham gia: 03:28, 21/02/10

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi calf85 »

Chú Tây Đô đạo sĩ ơi chú xem giúp lá số của 2 vợ chồng cháu với ạ. Cháu mới lập gia đình hồi tháng 2 ÂL vừa rùi, nhìn vào lá số cháu cứ băn khoăn ko bít cuộc sống gia đình của 2 vợ chồng cháu có được êm đềm ko ạ? Cung Tử tức của cả 2 vợ chồng cháu đều có dấu hiệu có con cùng cha khác mẹ nên cháu sợ chồng cháu sau này sẽ lăng nhăng và có con riêng lắm ạ, huhu. Chú xem và tư vấn cho cháu vài dòng với, cháu cảm ơn chú nhiều ạ :)
Cháu xin đính kèm lá số của chồng cháu:
Hình ảnh

Còn đây là lá số của cháu ạ:

Hình ảnh

pvthang
Mới gia nhập
Mới gia nhập
Bài viết: 31
Tham gia: 14:27, 22/07/11

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi pvthang »

Tây Đô đạo sĩ đã viết:
pvthang đã viết:Dạ thưa bác cháu mong bác xem dùm cháu ls của cháu
tuy đang còn trẻ nhưng con đường học hành cũng như các bước đi của cháu đến bây giờ hay gặp bế tắc..
Mong bác cho cháu lời khuyên
Cháu cảm ơn bác rất nhiều ạ
Hình ảnh
Cậu mạng thân vô chính diệu hỏa hao phá toái tọa thủ, cự cơ miếu xung chiếu, kiếp không khoa hổ tấu cái hội chiếu, thông minh sắc sảo, tính nóng nảy ít kiên nhẫn, các cung tài quan phúc đều bị không kiếp ảnh hưởng, hơn nữa cung phúc bị tuần án ngữ, số cậu công danh tài lôc thất thường, không nên quá tham vọng, hãy cố gắng nhẫn nại phấn đấu làm tốt trách nhiệm bổn phận của mình, kết hợp làm những việc từ thiện công đức, chớ làm những việc tổn âm đức, tích cực cúng chùa lễ Phật bố thí phóng sinh...sẽ được hưởng phúc thọ.
Dạ vâng,cháu cảm ơn bác rất nhiều,cháu đã cảm thấy nhẹ nhàng hơn rồi ạ
Kính chúc bác sức khỏe dồi dào,tâm tĩnh ạ

hungmanhksxd
Lục đẳng
Lục đẳng
Bài viết: 3976
Tham gia: 18:05, 15/05/11
Đến từ: Xách xô vác xi

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi hungmanhksxd »

Chào bá Tây Đô
Cháu cảm ơn bác đã giúp cháu luận giải ls và giấc mơ
hum qua cháu bận nên chưa cảm ơn dc bác...
Cháu kính chúc bác có 1 sức khỏe đồ dào,và tâm tịnh ạ
Được cảm ơn bởi: Tây Đô đạo sĩ

thangmyden
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng
Bài viết: 1587
Tham gia: 15:52, 05/04/11

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi thangmyden »

Đúng là vợ chồng, truyền tinh hay quá .
Gặp nhau rất có duyên, có tình yêu.
Như thế sẽ sống rất hạnh phúc .
Sửa lần cuối bởi thangmyden vào lúc 13:09, 23/07/11 với 1 lần sửa.

Hình đại diện của thành viên
tuankietxm
Nhị đẳng
Nhị đẳng
Bài viết: 463
Tham gia: 18:55, 03/07/11
Đến từ: HCM

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi tuankietxm »

@Chú Tây Đô: Đọc những bài viết chia sẻ của chú và các bạn tham gia rất hay và cảm động.Cháu rất cám ơn chú đã lập topic này để chúng cháu học hỏi những cái hay cái tốt để cố hoàn thiện bản thân mình.Chúc chú luôn được nhiều sức khỏe.Thân mến.
@All: Mọi người hãy chịu khó đọc và cám ơn nhé vì em nghĩ nó rất cần thiết cho mỗi chúng ta.
Được cảm ơn bởi: Tây Đô đạo sĩ

Hình đại diện của thành viên
calf85
Nhất đẳng
Nhất đẳng
Bài viết: 193
Tham gia: 03:28, 21/02/10

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi calf85 »

thangmyden đã viết:Đúng là vợ chồng, truyền tinh hay quá .
Gặp nhau rất có duyên, có tình yêu.
Như thế sẽ sống rất hạnh phúc .
Anh đang nói về vợ chồng em á??? Em thấy lá số của 2 vợ chồng em có truyền tinh gì đâu nhỉ? Chẹp :">

Ncarter
Chính thức
Chính thức
Bài viết: 57
Tham gia: 22:41, 26/01/10

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi Ncarter »

4 - Bà Lão Mù Bán Dầu

Xưa thật là xưa, Ðông Hải là một vùng đất liền, và trên vùng đất liền ấy có một tòa đô thành rất lớn tên là Ðông Kinh. Tương truyền rằng vua của thành Ðông Kinh là một hôn quân vô đạo, đã dày xéo đất nước khiến Ðông Kinh trở thành một quốc gia vô cùng hỗn loạn, đạo đức suy đồi, phong khí bại hoại.

Thổ thần của vùng đất ấy bèn đem tình cảnh này trình tâu lên thiên đình, khiến Ngọc Hoàng Thượng Ðế nổi cơn thịnh nộ, cho rằng đất Ðông Kinh không còn cứu vãn được nữa, thôi thì chi bằng lấy quyết định tối hậu là nhận chìm ngôi thành này xuống đáy biển sâu!

Ngài Quan Âm nghe tin này vội vàng đến can gián: một đô thị to lớn như thành Ðông Kinh không thể nào không có một người tốt, nếu phá hủy toàn bộ mà không phân biệt trắng đen thì thật là không ổn thỏa chút nào! Ngài bằng lòng đến thành Ðông Kinh quan sát điều tra xem thử, vì không muốn người tốt bị họa lây.

Quan Âm Bồ Tát đến thành Ðông Kinh, hóa thành một bà lão mù lòa, tại ngả tư đường mở một quán bán dầu. Ngài lấy nhánh dương liễu từ trong Tịnh bình ra, rảy một vài giọt nước tiên, thế là vại dầu lập tức đầy ắp một thứ dầu thượng hảo hạng màu vàng trong vắt. Ngoài cửa tiệm còn treo một tấm bảng ghi rằng: "Một bình nhỏ 3 đồng, ba bình lớn 1 đồng".

Người trong thành Ðông Kinh đọc tấm bảng ấy đều cảm thấy buồn cười: nếu chỉ có một đồng mà mua được đến ba bình dầu lớn thì ai tội gì mà bỏ ra ba đồng mua một bình dầu nhỏ! Thế là người mua dầu dồn dập kéo tới, múc ba bình dầu lớn, vứt xuống một đồng rồi bỏ đi. Thậm chí có kẻ thấy chủ quán là một bà lão mù lòa, cứ thế ngang nhiên đến múc dầu mà chẳng thèm trả tiền.

Ngày nào người mua dầu cũng lũ lượt kéo đến không ngừng, may mà dầu trong vại của bà lão mù múc hoài không hết, múc xong vại lại đầy như cũ, múc tới múc lui mà mực dầu không chút suy suyễn.

Tình trạng này cứ thế mà kéo dài trong nhiều ngày, khách đến mua dầu ai cũng tham lam đến nỗi ngài Quan Âm vô cùng thất vọng.

Một hôm, có một anh chàng rất trẻ tuổi, làm nghề bán đậu phụ, đến trả ba đồng tiền mà chỉ múc có một bình dầu nhỏ, rồi còn nói:

- Bà lão ơi, cháu múc dầu rồi bây giờ đi đây, bà nhớ thâu tiền nhé!

Quan Âm Bồ Tát vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, vội gọi anh chàng lại:

- Cậu em này, người ta ai cũng trả một đồng múc ba bình dầu lớn, còn sao cậu lại trả ba đồng mà chỉ múc có một bình nhỏ mà thôi vậy?

Anh chàng bán đậu phụ nói:

- Bà lão tuổi đã già nua, mắt lại mù loà thật là bất tiện, mà còn mở quán bán dầu không phải là chuyện dễ. Ba đồng một bình dầu nhỏ giá đã phải chăng lắm rồi, làm sao cháu có thể đành đoạn lợi dụng bà cho được?

Quan Âm Bồ Tát nói:

- Người ta làm được, tại sao cậu không làm được?

Anh chàng bán đậu phụ đáp:

- Mẹ cháu có nói "làm người phải có lương tâm, không nên bắt chước kẻ ác làm điều bất lương".

Thì ra anh chàng bán đậu phụ còn là một người con hiếu thảo. Ngài Quan Âm lại càng hoan hỉ hơn, bèn nói nhỏ với anh chàng:

- Nói cho cậu biết, thành Ðông Kinh sắp sụp đổ.

Anh chàng bán đậu phụ nghe thế thì giật bắn người, mở to cặp mắt ngây dại nhìn bà lão đăm đăm không chịu tin. Quan Âm Bồ Tát nói:

- Tôi nói thật đấy, tôi thấy cậu là người lương thiện tốt bụng nên mới báo trước cho cậu biết. Cậu hãy nhớ kỹ: ngày nào con sư tử đá trước cửa nha môn trào máu miệng là ngày ấy thành Ðông Kinh sẽ sụp đổ. Lúc ấy cậu hãy mau mau nhắm hướng đông mà chạy. Hãy nhớ kỹ lấy! Ðừng quên!

Từ ngày ấy trở đi, sáng nào anh chàng bán đậu phụ cũng chạy đến cửa nha môn nhìn con sư tử đá, và cũng từ ngày ấy trở đi, quán bán dầu của bà lão mù tại ngả tư đường cũng không còn nữa.

Một buổi sáng nọ, anh chàng bán đậu phụ lại chạy đi nhìn con sư tử đá, thì gặp một người làm nghề đồ tể chuyên mổ lợn. Ðồ tể hỏi:

- Sao sáng nào cũng thấy cậu chạy tới đây nhìn con sử tử đá vậy?

Anh chàng bán đậu phụ là một người thật thà nên đem lời báo trước của bà lão mù ra kể lại cho đồ tể nghe.

- Cái gì? Mồm con sư tử đá trào máu? Cái cậu này, sao ngốc quá là ngốc!

Ðồ tể vừa cười ha hả vừa bỏ đi. Hôm sau, đồ tể muốn phá anh chàng bán đậu phụ một phen, nên trời còn tờ mờ sáng, đã đem máu lợn mới giết bôi lên mồm con sư tử đá. Chẳng bao lâu sau, anh chàng bán đậu phụ cũng vừa đến nơi, thấy mồm con sư tử đá có máu vội vàng cắm đầu chạy về nhà, vừa chạy vừa la:

- Làng xóm ơi! Thành Ðông Kinh sắp sụp đổ, hãy chạy mau!

Người trong thành cho rằng anh chàng này khùng nên chẳng một ai buồn để ý đến.

Anh chàng bán đậu phụ chạy một mạch tới nhà, cõng mẹ già nhắm hướng đông mà chạy. Chạy mới được một đoạn đường thì nghe "rầm!" một tiếng, quả nhiên thành Ðông Kinh sụp đổ. Chạy được vài bước, thì đất ở phía sau cũng theo những bước ấy mà sụp đổ xuống. Anh chàng chạy không ngừng, thì đất phía sau sụp đổ cũng không ngừng. Cứ thế mà chạy thôi là chạy, tới một lúc anh chàng bán đậu phụ chạy không nổi nữa, đành đặt mẹ già xuống để nghỉ ngơi thở một chút. Kỳ lạ thay, anh chàng ngừng lại nghỉ thì phía sau cũng không nghe tiếng sụp đổ nữa. Anh chàng bán đậu phụ quay đầu lại, thì thấy sau lưng mình là cả một mặt biển mênh mông, thành Ðông Kinh phồn hoa nay không còn nữa!

Hai mẹ con anh chàng bán đậu phụ bèn cất nhà ở ngay chỗ đã dừng chân nghỉ ngơi. Từ từ, vùng đất này cũng trở nên phồn thịnh.

Vì hai mẹ con anh chàng bán đậu phụ ngừng chân nghỉ ngơi rồi mặt biển mới định lại nên chỗ này có tên là "Ðịnh Hải". Còn chỗ anh chàng bán đậu phụ đặt mẹ già xuống nghỉ chân ban đầu có tên là "Phóng Nương Tiêm" (Mũi Ðặt mẹ xuống), sau này, người ta đổi lại thành "Hoàng Dương Tiêm".
Được cảm ơn bởi: pccd, smile., angel152, teamoon, Tây Đô đạo sĩ, cloudstrife, jackie17, cunconhamchoi, nhất chỉ, hungmanhksxd, Hoả Kỳ Lân, mitmitnana, tuankietxm, miracle

Hình đại diện của thành viên
Tây Đô đạo sĩ
Bát đẳng
Bát đẳng
Bài viết: 7976
Tham gia: 19:37, 19/10/10
Đến từ: Tây Đô

TL: Lá số, sự luân hồi và luật nhân quả

Gửi bài gửi bởi Tây Đô đạo sĩ »

bongdaigia đã viết:
bongdaigia đã viết:Chào Bác Tây Đô,
Nhờ Bác xem hộ dùm cháu lá số của cháu. Cảm ơn Bác.
Cháu đã có vợ và có 1 con trai, vợ cháu tuổi kỷ mùi, con trai cháu tuổi đinh hợi, cháu tuổi đinh ty.
Cuộc sống của cháu từ bé đến lớn cũng tạm đủ sống, có một em trai mất do tai nạn giao thông.
Cha cháu mù cả 2 mắt, mẹ lớn tuổi sức khỏe không tốt lắm.
Lá số của cháu.
Hình ảnh
Chào Bác, bác vui lòng xem dùm cháu lá số. Cháu ở trang 65 đó bác. Cảm ơn bác nhiều. Mong tin.
Chẳng giấu gì cậu, lá số này làm tâm tôi có cảm giác ái ngại nên đã bỏ qua. Thôi thì nể tình cậu tôi sẽ đưa ra nhận xét của mình.
Cậu liêm phục địa kiếp thủ mạng, âm dương nghịch lý, mệnh không thân kiếp, cung quan tuần không. Cuộc đời cậu công danh tài lộc như mây nổi thất thường, thoắt có thoắt không. Thân cư di tướng ấn triệt lộ, cậu có lúc bị thương tích ở đầu mặt, người có không kiếp dù đắc địa, thì công việc cũng vẫn hay bị thay đổi, thường gặp sự đè nén cản trở đố kỵ, tiểu nhân gây hại, tính cậu có phần nóng nảy thiếu kiên nhẫn nên càng làm cho sự thất thường gia tăng, khó có địa vị cao. Cung thê sát miếu lộc thiên không hỏa tinh địa kiếp, kiếp sát thiên hình, hôn nhân muộn mới tốt, cậu mệnh có cô quả nên ká ích kỷ nên tình càm không mặn mà, vợ là người cứng cỏi ít nhường nhịn. Cung tài tử vi thiên tướng, tài lộc bình thường, không giàu, nếu phát lên thì chỉ được một thời gian ngắn. Con cái hiền lành thông minh, có đứa học hành thành đạt.
Số này cần tôn trọng luật pháp, liêm là tù tinh nên dễ bị pháp luật hỏi thăm. Cố gắng lánh dữ làm lành, sửa chữa tính nóng nảy và các nhược điểm của mình, giữ hòa khí với vợ. Nên tránh làm những việc tổn phúc lợi mình hại người, thường xuyên phóng sinh, cúng chùa lễ Phật, làm nhiều việc công đức từ thiện tích lũy âm đức...sẽ dần dần hóa giải được nghiệp xấu và ổn định cuộc sống.
Được cảm ơn bởi: pccd, ngoctrantran, hababy22000

Đã khóa